Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Phù Thủy Cũng Phải Trở Về Làm Anh Trai Sao?

黑桐未来Mirai

"Anh ơi, anh không sợ bị bỏng khi nấu ăn bằng lửa ma thuật sao?" "Cái con nhóc này...

4 5

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

113 889

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của nhân vật phụ hạng C là nữ chính mạnh nhất thế giới

Ramen Murderer

Vậy tại sao nữ chính lại thành bạn thuở nhỏ của tôi cơ chứ!??

117 1781

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

121 2611

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

(Đang ra)

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Spanner Onikage

Keima có thể vượt qua tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" này không và đạt được cuộc sống lười biếng không cần làm gì của anh ấy.

432 47934

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

70 774

Tập 01 Giáng lâm và chuyện tình Vương quốc - Chương 05 Tôi nên giải thích mọi chuyện này như thế nào?

Vừa dứt lời, trên chiến trường hắc hổ cuối cùng đã nắm chặt thời cơ, duỗi ra móng vuốt sắc bén, phát ra ánh điện, từ điểm mù quét về phía cổ lộ ra của chiến sĩ trung niên.

Người chiến binh vẫn đang trong trạng thái cảnh giác cao độ, tất nhiên ông ta sẽ không ngồi yên chờ chết. Ông chú hít một hơi thật sâu, hét lớn một tiếng: “Đến đây nào!!!”, rồi vung thanh kiếm lớn về phía sau, thể hiện quyết tâm mãnh liệt cho dù phải liều mạng cũng phải đánh cho con hổ đen kia trọng thương.

Nhưng,...Liệu ông ta có thể làm con thú bị thương hay không lại là một chuyện khác. Willis chắc chắn rằng móng vuốt lớn của con hổ đó chắc chắn sẽ lấy mạng ông chú.

Lúc này, Tiểu Quang đã nhận được lệnh của chủ nhân, thân hình liền biến mất khỏi nơi này trong nháy mắt.

Bùm!

Con hổ đen nhảy trên không trung còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì cảm thấy một luồng sức mạnh khổng lồ từ đỉnh đầu đổ xuống, toàn bộ cơ thể con hổ không thể khống chế thân hình rồi ngã xuống đất, đầu đập xuống đất phát ra tiếng động khủng khiếp như tiếng xương gãy.

Sau đó, con hổ ngã xuống đất, sùi bọt mép và ngất đi.

Tiểu long nữ khống chế sức mạnh rất tốt, Willis không nói muốn trực tiếp giết chết con hổ, một đòn này vừa vặn khiến con hổ lớn mất đi sức chiến đấu.

Ở phía bên kia, người đàn ông liều mạng vung kiếm giết con thú kia đột nhiên cảm thấy vũ khí của mình bị kẹt ở đâu đó, dừng lại giữa không trung trong chốc lát, không thể lay chuyển. 

Cơn đau dữ dội và có thể là cái chết như dự đoán cũng không đến. Biểu cảm tuyệt vọng và quyết tâm đông cứng trên khuôn mặt ông chú, trông có vẻ hơi buồn cười.

"Mọi chuyện thế nào rồi?"

Người đàn ông ngơ ngác ngẩng đầu, thấy một khuôn mặt xinh đẹp tao nhã đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt. 

Mái tóc dài màu vàng óng của cô gái tung bay trong bầu trời đêm, dưới ánh trăng mờ nhạt. Chiếc áo khoác da bó sát hoang dã làm nổi bật vóc dáng thon thả của cô một cách trọn vẹn nhất. 

Đôi chân trần nhỏ trắng trẻo sạch sẽ tùy ý giẫm lên đầu con hổ đen. Thậm chí trước đó, mặt đất còn bị một đòn làm rung chuyển, để lại nhiều vết nứt sâu, có thể thấy rõ sức mạnh lớn đến mức nào.

Thanh kiếm của ông chú chỉ đơn giản được kẹp giữa hai ngón tay của cô gái. Ở phía ngược lại, ông chú có cảm giác mình phải đối mặt với một lượng sức mạnh cực lớn khiến ông ta gần như không thể di chuyển. Có một sự tương phản vô lý và to lớn giữa hai bên.

Điều khiến người đàn ông ấn tượng nhất là đôi mắt vàng nhạt của cô gái, lạnh lùng và tàn nhẫn như một vị thần nhìn xuống loài kiến. Điều này khiến cơ thể ông ta run rẩy không kiểm soát được, suýt chút nữa đã đánh rơi thanh kiếm xuống đất.

"x, xxx?"

Người đàn ông lắp bắp khi nói, nhưng ngôn ngữ này là thứ mà họ chưa từng nghe thấy trước đây. Điều này khiến Tiểu Quang và Willis đang đi tới không khỏi nhíu mày.

Chúng ta không thể nói cùng một ngôn ngữ... Tôi có nên nói là bất ngờ nhưng hợp lý không? Có vẻ như đây thực sự là một thế giới hoàn toàn khác với Trái Đất và trò chơi [Huyễn thế].

Tuy nhiên, Willis đã lường trước được khả năng này. Có rất nhiều tiện ích tiện lợi trong túi đồ của cô có thể thực hiện dịch ngôn ngữ hai bên. Ban đầu, chúng được sử dụng trong trò chơi để giao tiếp với các chủng tộc khác nhau và quái vật thông minh, nhưng cô không ngờ chúng cũng có ích ở đây.

Cô gắn một vật nhỏ giống như tai nghe vào tai mình và tiểu long nữ, ngôn ngữ xa lạ của người đàn ông dần dần biến thành âm thanh mà họ có thể hiểu được sau vài tiếng lạo xạo.

"Cảm ơn sự giúp đỡ của các cô. Các cô cũng là những mạo hiểm giả đến đây để đánh bại con ác thú này sao?"

"Ác thú, mạo hiểm giả?"

Willis liếc mắt nhìn con hổ lớn đáng thương đang bị chính thú cưng của mình giẫm đạp, chẳng lẽ sinh vật này chính là con thú dữ mà đối phương nói đến sao?

Thấy Willis và những người khác cuối cùng cũng phản ứng, người đàn ông kia dường như đã nhận ra thân phận của họ, ông chú lập tức thở phào nhẹ nhõm, đôi mắt trở nên rực cháy vì phấn khích.

"Với kỹ năng nhanh nhẹn như vậy, cô ấy đã đánh bại Quỷ Hổ cấp Hắc Thiết mà không cần sử dụng bất võ kỹ nào. Chẳng lẽ cô gái này là cấp độ Thiên Không sao? Không, có thể cô ấy là một mạo hiểm giả cấp Huyền Thoại!"

"Tôi…, không, tôi là Leicester, nhà thám hiểm cấp Tinh Kimđến từ thành Cyr. Tôi có thể hỏi cô là mạo hiểm giả cấp Huyền Thoại nào của hội không?"

"Khoan đã, tại sao một chuyên gia tầm cỡ như cô lại đến đây để làm một nhiệm vụ cấp B tầm thường chứ? Có phải có một câu chuyện ẩn giấu nào khác đằng sau chuyện này không?"

"???Chờ đã!!!"

Có chút bối rối trước thái độ nhiệt tình của đối phương, giống như là fan cuồng gặp thần tượng vậy, mắt sáng như sao, hỏi liên tục như vậy, Willis nhìn Tiểu Quang vẻ mặt ngây thơ, nhận ra ông chú này rất có thể đã hiểu lầm điều gì đó, nên quyết định nói rõ ràng với ông ta trước.

"Ờ thì...thực ra chúng tôi..."

"Sếp! Đến xem thử đi, Leon...!"

Một tiếng hét cấp bách cách đó không xa truyền đến, sắc mặt của Leicester đột nhiên thay đổi, ông ta không tiếp tục chào hỏi bọn Willis, chỉ gật đầu, rồi nhanh chóng quay người, chạy về phía người đàn ông đang nằm trên đất.

Willis liếc nhìn con hổ đen khổng lồ bị Tiểu Quang đánh bất tỉnh, mặc dù vẫn chưa nghĩ ra cách xử lý, nhưng cô đoán rằng nó sẽ không thể di chuyển trong một thời gian, vì vậy cô để nó ở đó và đi về phía Leicester cùng với tiểu long nữ.

“Khụ, khụ, khụ…”

Vừa đến gần, một mùi máu nồng nặc xông vào mặt. Người thanh niên tên Leon kia đã chảy rất nhiều máu trong trận chiến trước đó. Sau một thời gian dài trì hoãn, máu không thể ngừng chảy. Một người bình thường hẳn đã chết từ lâu rồi.

Tuy nhiên, mặc dù trông có vẻ sắp chết, Leon rõ ràng vẫn đang cố gắng chống đỡ, điều này cho thấy thể lực của anh mạnh hơn nhiều so với những người bình thường trên Trái Đất.

Willis có chút lo lắng. Leicester khá mạnh. Đây có phải là cấp độ trung bình trong thế giới này không, hay là bản thân nhóm cô mạnh hơn?

Ngoài ra còn có một điều rất kỳ lạ về bản thân Willis.

Nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu như vậy, nếu là người bình thường, có lẽ họ sẽ sợ đến mức hoa mắt chóng mặt buồn nôn. Nhưng bây giờ, Willis cũng không cảm thấy gì nhiều, cô chỉ cảm thấy hơi ghét mùi gỉ sắt từ máu. Đây cũng là tác dụng của cơ thể Willis sao?

"Này, nhóc con, đợi đã! Làm sao tôi có thể giải thích với bố mẹ cậu nếu cậu chết mà không biết lý do? Này, tỉnh dậy đi, này này!!"

Trong khi Leicester đang sơ cứu cho chàng trai trẻ, nhét một loại thuốc màu xanh nhạt nào đó vào miệng cậu ta, ông chú cũng tát mạnh vào mặt cậu ta, cố gắng giữ cho Leon tỉnh táo trong cơn chóng mặt do mất nhiều máu. Dù sao, nếu Leon ngủ thiếp đi vào lúc này, anh ấy sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.

Nhưng hiển nhiên, vết thương trên hông Leon quá nghiêm trọng, gần như xé rách nửa người của cậu.

Về cơ bản, cách làm này không có tác dụng. Nếu không phải có cô gái mặc áo choàng trắng liều mạng phóng ra một luồng ánh sáng dường như có tác dụng chữa thương cho chàng trai, Leon thậm chí còn không thể chống đỡ đến cuối trận chiến.

Nhưng bây giờ cô gái kia dường như đã kiệt sức, được cô gái mặc áo giáp da buộc tóc đuôi ngựa trước đó vẫn trốn trên cây đỡ, vẻ mặt miễn cưỡng, cô không thể tiếp tục duy trì mạng sống hấp hối của Leon nữa.

"Khụ... Chú Leicester... Vâng... Khụ... Cháu xin lỗi. Tất cả là lỗi của cháu vì đã quá tham lam và liều lĩnh... Cháu đã từ chối rút lui ngay cả khi màn đêm buông xuống... Khụ... Đó là lý do tại sao chú bị liên lụy... Khụ... Đừng lo cho cháu... Mọi người phải rời đi ngay bây giờ..."

Người thanh niên tên Leon ho ra máu, thỉnh thoảng lại xin lỗi Leicester, có vẻ như ý thức của anh ta hơi mơ hồ vì mất máu quá nhiều. Anh ta không hề phát hiện ra rằng hắc hổ đã bị đánh bại, cũng không phát hiện ra Willis và Tiểu Quang đang tiến đến gần.

"Đừng nói nhảm nữa! Dạ Hổ đã bị đánh bại rồi. Chỉ cần cậu kiên trì..."

“…Được rồi, để tôi xem thử.”

Cô gái tóc đen, mặc một chiếc áo choàng thánh màu trắng tinh khiết và cầm một cây gậy kỳ lạ, nhẹ nhàng đẩy một ông chú đang cản đường.

Bản gốc viết là Xi'er Adamantium