Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

134 13867

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

2 10

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành bạn thuở nhỏ của một nữ chính game otome, nhưng mà nữ chính này lại chả muốn yêu đương gì với các mục tiêu kia hết

Chili Chili

Chuyển sinh vào một thế giới game otome...?Nagase Matsuri chợt nhận ra bản thân mình đã chuyển sinh vào vào một thế giới game otome.Vai trò của cô là một "Nữ Phụ Giúp Đỡ".

3 9

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

(Đang ra)

Sống như một kẻ đạo văn ở thế giới khác

핀하트

Một cuốn tiểu thuyết không thể chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi sao…?

63 1648

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

46 3536

Tập 03 Vực sâu bi thảm và Bạch vũ cứu rỗi - Chương 42: Cỗ máy chiến tranh, sinh vật bất tử

Trong lúc cô ấy đang suy nghĩ, vô số ngọn huyễn thương từ trên trời rơi xuống, nhắm chính xác vào những huyệt đạo quan trọng như cánh và vai của con côn trùng kỳ lạ, khiến cho sự giãy dụa của nó dần dần trở nên bình lặng.

Willis dắt theo thú cưng và cô thôn nữ mà cô vừa cứu đi đến đó. Tuy Theresa hơi sợ con quái vật vừa ăn thịt Ron, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt bình thản của thiếu nữ tóc đen, không hiểu sao cô ấy lại cảm thấy yên bình.

Khi họ di chuyển đến bên cạnh con côn trùng lạ, Leila và Renee từ trên trời giáng xuống và gập đôi cánh trắng tinh khôi của họ lại phía sau.

"Đại nhân Willis."

Leila cầm trường thương bên hông. Hơi thở của cô và em gái vẫn đều đặn. Chiến đấu ở trình độ này không phải là gánh nặng đối với người ở cấp Huyền Thoại.

"Khổ cực rồi. Các cô cảm thấy sức mạnh của nó thế nào?"

Willis cố tình để hai chị em dực nhân ra tay.

Tiểu thư mục sư hoặc tiểu thư cự long có thể dễ dàng nghiền nát con quái vật đột nhiên xuất hiện từ hư không này. Nhưng thành thật mà nói, là do hai người này quá mạnh.

Khi nói đến chiến đấu thực sự, cái gọi là cấp Đại Địa, Thiên Không, Huyền Thoại và Siêu Việt không có nhiều khác biệt. Rất khó để đánh giá trực quan sức mạnh của đối thủ, hoặc bỏ sót một số đặc điểm đáng lẽ phải rất quan trọng.

Giống như con quái vật hình con bọ cánh cứng này, nếu không phải Leila và Renee ra tay mà để tiểu long nương lên thì cô rồng đã đánh nó thành cặn bã. Vậy thì họ không thể nào biết được nó có khả năng phục hồi đáng kinh ngạc như vậy.

"Không tệ. Tuy là một con quái vật chưa từng nghe đến, nhưng phong cách chiến đấu của nó không đến nỗi kỳ quái đến mức khó hiểu. Vũ khí chính của nó là những chiếc gai trên người và sáu cánh tay giống như những ngọn giáo. Tốc độ, sức mạnh và khả năng phòng thủ của nó đều đáng kinh ngạc."

"Về sức mạnh, có lẽ nó ở cấp Thiên Không đỉnh cao, nhưng vẫn còn kém xa so với cấp Huyền Thoại. Nguyên nhân chính có lẽ là vì cấu trúc cơ thể của nó kỳ lạ, dường như không có điểm yếu. Bất kể bị tấn công ở đâu, cũng rất khó để giết chết nó. Về khả năng phục hồi của nó, ngài cũng đã thấy rồi."

Renee, một ma pháp sư, cũng mở miệng nói thêm.

"Cảm giác như nó sinh ra chỉ để chiến đấu và giết chóc. Loại sinh vật này thực sự có thể tham gia vào công việc sản xuất như trồng trọt hay chăn nuôi sao?"

Willis nhìn con quái vật gớm ghiếc đầy gai và vô thức gật đầu.

Đúng vậy, mặc dù thứ này có sáu cánh tay, nhưng nó không có cấu trúc lòng bàn tay năm ngón như con người, mà là hai vật sắc nhọn giống như móc câu. Nó rất tiện lợi khi chiến đấu, thậm chí có thể dùng trực tiếp như một vũ khí giống như giáo, nhưng việc cầm chắc công cụ này hơi khó khăn.

Hơn nữa, con côn trùng kỳ lạ này từ đầu đến cuối trận chiến chưa từng nói một từ nào giống ngôn ngữ. Nó thậm chí còn không có cơ quan nào giống như miệng. Tất cả những gì cô có thể thấy trên đầu nó là bốn cặp mắt kép xoay tròn.

Kết hợp với những mô tả của Theresa, quá trình nó ăn thịt đội trưởng đội bảo vệ làng, thì "miệng" của thứ này hẳn phải ẩn trong bụng nó và chỉ lộ ra khi ăn.

Đợi đã… ăn á?

Thật kỳ lạ. Nếu hàng trăm người còn lại trong làng đều bị nó ăn thịt, thì làm sao thứ này có thể chứa được lượng thức ăn khổng lồ như vậy?

Để chắc chắn, Willis mang theo một đạo cụ có thể dịch trực tiếp bất kỳ ngôn ngữ nào chưa biết và cố gắng phát ra âm thanh với con côn trùng lạ đang dính chặt xuống đất và hầu như không thể di chuyển.

"Này, ngươi có nghe thấy ta nói không?"

Không có tiếng trả lời. Con côn trùng kỳ lạ bị đóng đinh chặt vào thân chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào Willis và nhóm người của cô bằng ánh mắt hung dữ và lạnh lẽo.

Đúng vậy...có vẻ như chúng ta không thể giao tiếp được với nhau.

Ngay cả trong tình huống này, dường như không có chút sợ hãi nào trong mắt nó, thậm chí bản năng sinh tồn cơ bản nhất của một sinh vật sống cũng không thể nhìn thấy.

Không có sự giao tiếp không cần thiết, không có sự rút lui sợ hãi, chỉ tập trung vào chiến đấu và tiêu diệt kẻ thù, đây thực sự là...

"…thật kinh tởm."

Ngay cả [Huyễn Vân] được gọi là [Nam tai ] cũng chỉ di chuyển với mục đích rõ ràng là gieo hạt giống và tích lũy sức mạnh. Nhưng nó thì khác. Willis không thể cảm nhận được bất kỳ mục đích nào từ loài côn trùng này. Dường như nó chỉ giết chóc vì mục đích giết chóc.

Đây thực sự là một thảm họa, cơn ác mộng của bất kỳ sinh vật sống nào.

"Đại nhân Willis, chúng ta nên làm gì với thứ này?"

Thấy thiếu nữ tóc đen không nhúc nhích một lúc, Leila hỏi thăm.

“………”

Thật ra, Willis ban đầu định giữ lại sinh vật kỳ lạ này, thứ mà cô chưa từng thấy trước đây, để mang về nhà nghiên cứu. Nhưng sau khi biết được hành vi của nó, tiểu thư mục sư, người luôn hứng thú với những điều kỳ lạ, đã lần đầu tiên thay đổi ý định.

"Giết nó đi, nhưng đừng dùng đòn tấn công quá mạnh cùng một lúc. Hãy thử tấn công từ từ vào nhiều bộ phận khác nhau để xem có chúng ta có tìm ra điểm yếu của nó không."

“Rõ.”

Thế là Renee xách theo trường thương, bắt đầu đâm xuyên qua từng ngóc ngách trên cơ thể con quái trùng từ dưới lên trên. Cô ấy cũng chẳng có chút thiện cảm nào với sinh vật ghê tởm này, nên cô ấy ra tay rất tàn nhẫn. Mỗi nhát thương lần nào cũng đâm xuyên qua nó.

Loại sinh vật này dường như không có nhiều mô dịch trong cơ thể. Cho dù ngọn giáo của Renee có xuyên qua từ phía bên kia, nó cũng chỉ bắn ra một lượng rất nhỏ chất lỏng màu xanh lục sẫm trông giống như máu. Cả nhóm thực sự không hiểu một cơ thể to lớn như vậy có thể hoạt động như thế nào.

Tuy nhiên, Willis không hề có ý định mổ xẻ con côn trùng kỳ lạ và nghiên cứu nó từng chút một. Cô là một mục sư, không phải một nhà khoa học điên rồ.

Bị thương xuyên thấu khắp người mà không chết đã là một hình phạt vô cùng tàn khốc đối với con người. Cho dù máu trong cơ thể con quái trùng kia rất ít, nhưng sau hàng chục đòn đâm liên tiếp, máu đã chảy khắp mặt đất.

Willis và những người khác thì không sao, ngoại trừ cô gái thôn nữ tên Theresa. Tiểu thư mục sư nghĩ rằng cô gái đó sẽ sợ hãi trốn sang một bên. Nhưng khi cô ấy quay đầu lại, cô phát hiện toàn thân cô gái đó run rẩy, đôi mắt xanh như lá cây vẫn nhìn chằm chằm vào con côn trùng đang bị Leila hành quyết.

Có vẻ như nhiều người bạn quan trọng của cô gái đó đã bị con côn trùng này ăn sống, nên cô ấy hẳn rất ghét nó.

Không nói thêm gì nữa, Willis tiếp tục quay lại và quan sát những thay đổi trong tình trạng của loài côn trùng lạ.

Thật là vô lý.

Mặc dù bị tra tấn tàn bạo như vậy, thứ này thậm chí không hề run rẩy từ đầu đến cuối, như thể cơ thể nó không bị đâm thủng vậy.

Điều quan trọng nhất là nó dường như thực sự không có điểm yếu nào trên cơ thể. Ngay cả khi cái đầu nhọn với tám con mắt kép bị đâm thủng và hốc mắt bị vỡ, nó vẫn hồi phục nhanh chóng và có trật tự.

Quá trâu bò nha... Mạnh hơn nhiều so với đám xác sống.

Tuy nhiên, Willis, người bắt đầu không chỉ dựa vào kỹ năng trò chơi mà còn học cách sử dụng cả linh hồn lực để khám phá. Cô ấy đã nhận thấy rằng, ngay cả khi cô không tiếp xúc với nó, cô ấy vẫn nhìn thấy rằng bụng của loài côn trùng, nơi nó ăn thức ăn, luôn được bao quanh bởi một nguồn năng lượng rất kỳ lạ.

Các đòn tấn công vật lý thông thường, chẳng hạn như đòn đánh trực tiếp từ ngọn thương của Leila, sẽ không có tác dụng gì với nó. Nhưng khi con côn trùng quái vật bị thương và bắt đầu tự động phục hồi, một phần năng lượng này sẽ bị mất.

Chấn thương càng nghiêm trọng thì phần năng lượng này sẽ tổn thất càng nhanh.

 

Nghĩ đến hành vi nuốt chửng một lượng lớn sinh vật sống của nó, Willis nhanh chóng đưa ra phán đoán.

Trước hết, việc phục hồi cơ thể cần có năng lượng. Dù sinh vật có kỳ quái đến đâu thì năng lượng cũng không thể tự nhiên xuất hiện.

Vì vậy, nó phải chuyển hóa sự sống mà nó hấp thụ thành một dạng năng lượng độc đáo này theo một cách nào đó và lưu trữ trong cơ thể của nó.

Nói cách khác, chỉ cần sức mạnh này hoàn toàn cạn kiệt và không còn cơ hội tiếp tục nuốt chửng thì thứ kỳ lạ và quái dị này mới có thể thực sự bị tiêu diệt.

Nhưng mặt khác, cũng có thể hiểu được, nếu nó càng nuốt nhiều sinh mạng, thì việc đối phó với sinh vật này càng khó khăn. Trừ khi dùng một lượng sát thương tức thời vượt quá khả năng chịu đựng của nó, trực tiếp thiêu rụi nó thành tro bụi, nếu không...

Ngưu bức 666