Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

Mizuguchi Takafumi

Một câu chuyện lãng mạn, ngọt ngào đầy rung động, bắt đầu từ những chiếc bánh ngọt đã gắn kết chàng trai và cô nàng "thiên sứ tinh nghịch" lại với nhau!

6 18

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

132 711

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

56 638

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

50 427

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

199 3715

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

173 4809

Tập 03 Vực sâu bi thảm và Bạch vũ cứu rỗi - Chương 120: Chiến trường chống lại thiên tai

Từ lúc đến thành thị trung tâm đầu tiên, họ đã tập hợp đợt quân tiếp viện đầu tiên đến từ khắp nơi để xây dựng phòng tuyến, để đối mặt với thủy triều tàn sát dân chúng trên suốt chặng đường. Chỉ trong vòng chưa đầy năm ngày, quân đội của họ đã buộc phải từ bỏ phòng tuyến và rút lui ba lần liên tiếp.

Không còn cách nào khác ngoài việc phải rút lui. Như đã nói, Uyên thú không bao giờ biết mệt mỏi. Chúng có thể tấn công liên tục trong 24 giờ bất kể thương vong, nhưng liên quân thì không thể làm được điều đó.

Chưa nói đến con người, ngay cả tộc Thú nhân nổi tiếng với thể lực cường tráng cũng không thể chiến đấu quá mười tiếng đồng hồ mà không ăn, không uống, không ngủ, nhất là quân đoàn Ma pháp sư có thể gây ra tổn thất lớn nhất cho thủy triều Uyên thú . Một khi ma lực của họ đã cạn kiệt, họ buộc phải từ bỏ tiền tuyến, tạm thời rút lui để nghỉ ngơi.

Nếu không có hỏa lực dùng để áp chế lẫn chữa cháy này, dù có bao nhiêu quân lực đến, mà chỉ giao tranh cận chiến, sớm muộn gì cũng sẽ bị biển Uyên thú không biết mệt mỏi này bao phủ.

Nhất là những con Uyên thú đang bay lượn trên trời, chúng to lớn vô cùng, được các Dực nhân gọi là Nhuyễn Trùng của Vực sâu. Cho dù cường giả có cố gắng hết sức kiềm chế chúng thế nào đi nữa, chỉ cần một con trong số chúng xông vào phòng tuyến của quân đội, rồi nghiền nát họ cũng là sự đả kích mang tính chất hủy diệt. 

Quân đội của Bertram đã phải chịu tổn thất nặng nề vì điều này không chỉ một lần. Các lực lượng quan trọng do ông ta đích thân bồi dưỡng, đại diện cho nòng cốt của Quân đội Biên giới phía Nam của Liên hiệp Vương quốc, đang bị tổn thất với tốc độ kinh người.

Quân đội các nước khác cũng đang chịu tổn thất nặng nề. Tuy rằng các Dực nhân đã chiến đấu với Vực sâu nhiều năm, nhưng trước đó chỉ có vài trăm, nhiều nhất là 1000 con Uyên thú. Nhưng trong đợt tấn công quy mô lớn này, riêng Liên hiệp Vương quốc đã phải đối mặt với hơn 100.000 con Uyên thú.

Nếu tình hình này tiếp diễn, có lẽ họ sẽ sớm bị chúng đánh bại.

Mục đích của trận chiến hiện đã thay đổi từ việc ngăn chặn cơn thủy triều của Vực sâu lúc ban đầu sang việc tranh thủ thời gian để dân thường ở phía sau có thời gian rút lui.

Một số quốc gia ở trung tâm Khu vực vô pháp, bao gồm Vương quốc Bolt và Đế quốc Thiết Huyết Nobos, đang tranh thủ sơ tán cư dân của họ về phía bắc càng nhanh càng tốt.

Tất cả mọi người đều biết rằng việc để cho những con Uyên thú nuốt chửng sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng như thế nào. Cho nên chiến dịch rút lui, dưới sự phối hợp của tất cả các bên, vô cùng hiệu quả. Điều này không chỉ giúp đỡ người khác, mà còn làm chậm quá trình bành trướng của sức mạnh Vực sâu hết mức có thể.

Bertram xoa đôi lông mày cứng đờ của mình và quay lại nhìn cận vệ đang canh giữ ở phía sau.

"Hậu phương hiện tại đã đi đến đâu rồi?"

Cận vệ riêng của ông là một quân nhân trẻ ngoài hai mươi tuổi. Tuy mới nhập ngũ chưa lâu, nhưng anh ta rất tỉ mỉ và hiệu quả. Sau khi tình cờ phát hiện ra anh, Bertram đã quan sát anh nhiều lần và thăng chức trực tiếp cho anh ta lên vị trí hiện tại.

Vị Đại Công tước kiêm Thống soái của quân đội phương Nam này từ trước đến nay vẫn luôn như vậy, không dựa vào quan hệ cá nhân mà bổ nhiệm người khác, chỉ cần có năng lực, ông đều sẽ trọng dụng.

"Theo thông tin liên lạc ba giờ trước, quân tiếp viện khẩn cấp từ Vương thành đã đi qua thành Vọng Uyên, dự kiến họ sẽ đến trong khoảng ba đến năm ngày nữa. Tuy nhiên, quân tiếp viện tới từ biên giới phía Đông và biên giới phía Tây vẫn còn trong nước, nên có lẽ họ phải mất vài tháng. Về tình hình ở biên giới phía Bắc, như mọi người đã biết... có lẽ họ sẽ khó có thể điều quân tiếp viện chạy tới."

Nhìn thấy sắc mặt Bertram dần tối sầm lại, viên cận vệ canh gác cố gắng thuyết phục ông ta nhưng bất lực.

"Tướng quân đại nhân, bọn họ chắc hẳn đã giảm nhẹ hành trang quần áo và chạy hết tốc lực rồi. Quân đội của chúng ta không giống như những con quái vật đó. Chúng ta không thể cứ cắm đầu lao về phía trước một cách mù quáng. Người ta gọi đó là dục tốc bất đạt.”

“Chậc…”

Là một cận vệ được đích thân Bertram huấn luyện, ông ta không thể không hiểu được đạo lý từ lời của cận vệ. Tuy nhiên, với tốc độ hiện tại dù khó khăn đến đâu, nếu quân tiếp viện vẫn chưa chạy đến đây, thì những quốc gia này, thậm chí cả Vương quốc Kwei ở phía bắc Vùng đất vô pháp, đều đã sụp đổ hoàn toàn.

"Nói với những tên kia rằng quân đội chính quy bình thường không quan trọng, nhưng quân đoàn ma pháp sư và quân lính tinh nhuệ phải ra roi thúc ngựa càng nhanh càng tốt. Cho dù phải tạm thời tách khỏi quân chủ lực và thú cưỡi của họ có chết, họ cũng phải đến nơi trong thời gian ngắn nhất có thể cho ta!"

Tướng quân đại nhân chiến lược, mặc bộ giáp lộng lẫy tượng trưng cho địa vị của nguyên soái nhưng không có sức lực nổi bật, đi lại tại chỗ vài bước rồi giơ tay nói thêm.

"Nếu họ than vãn hay viện cớ, cứ nói với họ rằng Bệ hạ đã trao toàn quyền cho ta chỉ huy cuộc chiến này. Bất kỳ sự trốn tránh qua loa nào cũng sẽ bị coi là chống lại vương mệnh!

"Rõ, thưa đại nhân!"

Ngay lúc quan cận vệ chuẩn bị quay lại truyền lệnh, một loạt tín hiệu cảnh báo rõ ràng và tiếng báo động lớn đột nhiên vang lên trên bầu trời, sắc mặt của cả hai người đều hơi biến sắc.

"Chúng lại đến nữa rồi! Đợt tấn công cuối cùng còn chưa tới mười phút nữa là kết thúc! Lũ quái vật khốn kiếp này!"

Khi Bertram và quan cận vệ vội vã chạy vào phòng chỉ huy ở tầng dưới, nơi này đã bước vào tình trạng khẩn cấp trong thời chiến.

Một số lượng lớn binh lính của Vương quốc đang chạy xung quanh, mang theo vũ khí, văn kiện và đạo cụ, tất cả đều lộ rõ vẻ mệt mỏi không thể kiểm soát.

Đây là chuyện không có cách nào khác. Ngay cả tướng Bertram cũng chưa bao giờ có được một giấc ngủ ngon kể từ khi bước vào chiến trường với Vực sâu.

Chiến đấu, giữ vững, rút lui, rồi lại xây dựng phòng tuyến mới, chỉ trong vài ngày đã xảy ra nhiều chuyện tương tự. Chưa kể đến binh lính, ngay cả các chỉ huy cấp cao chưa từng trực tiếp ra trận cũng không chịu nổi, càng thêm chán nản vì liên tiếp thất bại.

Đó là lý do tại sao Bertram vô cùng lo lắng.

Họ có thể cầm cự được lúc này, nhưng một khi sĩ khí quân đội hoặc số thương vong giảm xuống dưới ngưỡng nhất định, đó chính là binh bại như núi đổ.

"Tất cả mọi người, hãy vào vị trí ngay lập tức! Ra lệnh cho Quân đoàn thứ Sáu luân phiên trước, tiếp theo là Quân đoàn thứ Ba và thứ Hai. Đơn vị Ma pháp sư đang hồi phục thế nào rồi?!"

Ngay lập tức, một quan tham mưu mang theo ghi chép đã tiến tới để báo cáo tình hình.

"Tướng quân, nhóm ma pháp sư thứ nhất về cơ bản đã khôi phục ma lực, nên chiến đấu sẽ không thành vấn đề. Nhưng Quân đoàn thứ Ba vừa mới ngăn cản được đợt tấn công dữ dội nhất, có rất nhiều người bị thương thậm chí còn chưa được điều trị xong. Việc luân chuyển sang trận chiến thứ hai chẳng phải hơi... sao?"

“Nói nhảm! Chẳng lẽ ngươi muốn Quân đoàn Một và Quân đoàn Bốn vừa bị đánh cho tàn phế, vốn chỉ còn lại khoảng một nửa quân số, đến chống đỡ sao? Các sĩ quan cấp cao của họ gần như đã chết hết rồi. Ngươi định gửi lương thực cho bọn Uyên thú mà không có điều chỉnh gì sao? Câm miệng lại cho ta và đi làm ngay!”

“Vâng, vâng…!”

Những sĩ quan tham mưu này hiển nhiên hiểu rõ lời Bertram nói. Tuy họ rất lo lắng, nhưng tạm thời họ chỉ có thể thay phiên nhau làm theo phương pháp của vị tướng này.

Bởi vì các tổ chức quân sự và các chủng tộc của mỗi quốc gia đều khác nhau, việc ép buộc họ hợp tác mà không có huấn luyện bài bản sẽ chỉ gây trở ngại và rắc rối cho nhau. Do đó, tình hình hiện tại là mỗi người đều có trách nhiệm bảo vệ một khu vực, bảo trì liên lạc, phối hợp chiến đấu hoặc rút lui.

Quân đội của các quốc gia trong Vùng đất vô pháp quá yếu. Đế quốc Thiết Huyết Nobos ở phía bên kia có thể mạnh hơn, nhưng ở phía của Vương quốc Bolt chỉ có toàn đội quân hỗn tạp mà lên chiến trường thì chẳng khác nào tự tìm đường chết.

Do đó, họ được giao nhiệm vụ hỗ trợ sơ tán dân thường, trong khi nhiệm vụ bảo vệ khu vực này chỉ do Quân đội của Liên hiệp Vương quốc một mình gánh chịu.

Tuy nhiên, họ cũng có một lợi thế rất rõ ràng.

Khu vực đóng quân của Liên hiệp Vương quốc từng được gọi là [Rừng Tai Họa], nhưng giờ nơi đây đã trở thành khu vực tiền tuyến chống lại Vực sâu. Người ta nói rằng có một thần tích vĩ đại đã xảy ra ở đó cách đây không lâu.