Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp được mọi người yêu mến như thiên sứ, chỉ mỉm cười tinh nghịch với mình tôi

Mizuguchi Takafumi

Một câu chuyện lãng mạn, ngọt ngào đầy rung động, bắt đầu từ những chiếc bánh ngọt đã gắn kết chàng trai và cô nàng "thiên sứ tinh nghịch" lại với nhau!

6 18

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

132 711

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

56 638

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

50 427

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

199 3715

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

173 4809

Tập 03 Vực sâu bi thảm và Bạch vũ cứu rỗi - Chương 126: Khói mù trong trí nhớ

Sau một phen náo loạn cười đùa, Sigrid cuối cùng cũng bình tĩnh lại - chủ yếu là vì họ vẫn còn ở trong trại địch, lại còn có một số chị tư tế có vẻ rất quen thuộc với cô cũng đi xuống.

Có lẽ cô bé này không muốn quá nhiều người biết được suy nghĩ đen tối của mình. Không, phải nói là cô bé này không muốn ai biết cả. Willis chỉ nhìn thấy đôi mắt "hung dữ" của cô ấy mà suy ra thôi. 

Tóm lại, sau khi sử dụng ma pháp sinh hoạt để làm khô và loại bỏ chất nhầy, cả nhóm đã xâm nhập sâu vào lãnh thổ của kẻ thù tiếp tục hoạt động tiếp theo.

Thành thật mà nói, hoàn cảnh ở đây có chút vượt quá dự đoán của Willis. Không quá kỳ lạ hay quái dị, mà quá bình thường, bình thường đến mức không hợp lý.

Ngươi có thể tưởng tượng rằng ở một nơi có vẻ như là một vật thể khổng lồ của ngoại tộc, tràn ngập sương mù xám xịt chết chóc, lại có những bức tường và sàn đá giống như những kiến trúc bình thường của con người, thậm chí còn có cả ánh sáng không?

Nhưng chất liệu của những tảng đá này rất cổ, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể biết chúng đã trải qua quá trình năm tháng tẩy lễ. Chúng phủ đầy rêu, thậm chí nhiều chỗ còn bị vỡ.

Những dây leo xám xịt chết chóc, giống như những dây leo ở thế giới bên ngoài, đan xen vào và ra khỏi các bức tường, lan rộng như rễ cây đến mọi ngóc ngách của không gian. Những ánh sáng đó… không, chúng không phải là ánh sáng từ ma pháp hay đạo cụ phát sáng, mà là một loại hạt tròn nào đó, những hạt kỳ lạ phát ra ánh sáng yếu ớt.

Chúng lơ lửng ở nửa trên của không gian, lang thang vô định, hơi giống đom đóm, nhưng Willis, người đặc biệt nhạy cảm với sự sống và ánh sáng, có thể chắc chắn rằng chúng không phải là sinh vật sống, mà là những tồn tại vô cơ giống như các nguyên tố.

Đây cũng là điều Willis chưa từng thấy trước đây. Cô sợ rằng chúng đã tồn tại ở đây từ rất lâu rồi.

“Chỉ có một con đường sao......”

Cấu trúc ở đây là một con đường một chiều không quá rộng, hai bên là những ống thịt dày đặc. Những lỗ hổng ống thịt đặc biệt mà Willis và những người khác đã đi qua khi xuống đây hẳn là thông với các hang động bên ngoài đảo.

Bên trong hành lang trống rỗng ngoại trừ rêu phủ trên mặt đất và những dây leo màu xám thỉnh thoảng có vẻ bất động và đan xen vào nhau.

Đã như vậy, thì không có gì phải do dự cả.

Để tránh quấy nhiễu những kẻ thù vô danh, Willis đã không sử dụng SP để dò xét trên phạm vi lớn, vì vậy thông tin mà cô có thể thu thập được hiện tại khá hạn chế.

Cả nhóm thận trọng tiến về phía trước dọc theo hành lang làm từ đá. Hoàn cảnh xung quanh hầu như không thay đổi. Những con Uyên thú mà họ thỉnh thoảng thấy bay ra từ hang động trên đảo, dường như cũng không xuất hiện ở đây. Không ai biết nguyên nhân tại sao.

Sau khi đi bộ khoảng mười phút, mặc dù không rõ ràng, Willis có thể cảm thấy hướng họ đang đi hẳn là một hành lang xoắn ốc hướng xuống, và vị trí hiện tại của họ hẳn là ở khu vực trung tâm nội bộ của Ma đảo.

Vẫn không có kẻ địch nào xuất hiện. Sự im lặng kỳ lạ khiến mọi người đều cảm thấy hơi bất an. Ngoại trừ tiểu long nương không quan tâm, ngay cả Willis cũng bắt đầu cảm thấy hơi lo lắng.

"Ừm... Có ai nhận thấy không khí bắt đầu trở nên ẩm ướt không?"

Như thể không thể chịu đựng được sự im lặng kỳ lạ này, Leila, người có tâm tư kín đáo ngay lập tức nêu ra vấn đề mà cô nhận thấy.

Willis quay lưng lại với cô mà không trả lời. Sigrid và những người khác gật đầu sau một thoáng im lặng. Là những Dực nhân cấp Huyền Thoại, tuy về mặt phẩm chất tổng thể có thể kém hơn hai chị em một chút do dòng máu, nhưng nhận thức của họ gần như tương đồng.

"Hình như là vậy, nhưng môi trường không thay đổi đáng kể. Nói cách khác, có ao nước hay thứ gì đó ở cuối con đường chúng ta đang đi không?"

"Không, đây không phải là ao nước. Mùi này... sao có thể như vậy được?"

Sau khi tuyên bố như vậy, thiếu nữ tóc đen đột nhiên tăng tốc và chạy thẳng về phía xa với tốc độ tối đa!

“Chủ nhân?!”

"Đại nhân Willis!"

"Này, Willis?!"

Sau lưng truyền đến đám người kinh ngạc hoặc lo lắng hô to, nhưng tiểu thư mục sư không có thời gian để ý đến họ. Trong lòng cô tràn ngập sự kinh ngạc và khó tin không thể diễn tả thành lời.

Không thể nào. Làm sao những thứ đó lại có thể xuất hiện trên Ma đảo tới từ Vực sâu?

Một loại mùi hương nào đó mang đến cảm giác vừa lạ lẫm vừa quen thuộc, đánh thức những ký ức gần như đã phủ bụi và chôn sâu trong lòng thiếu nữ.

Đó là thứ mà cô từng quen thuộc nhất.

Đạp đạp đạp đạp đạp đạp đạp........

Cuối cùng, cô gái, giờ đã được đặt tên là Willis, chậm rãi dừng lại ở đâu đó trên đường. Nơi này không còn giống như con đường họ đã đi qua nữa.

“A........”

Mùi hương nồng nặc, gay mũi khiến khóe miệng thiếu nữ khẽ kêu lên khe khẽ. Đây là mùi hương này đã trở thành một lớp khói mù khó phai trong nội tâm của cô từ rất lâu rồi.

Mùi hương nồng nặc khiến khóe miệng thiếu nữ khẽ kêu âm thanh khó che giấu. Mùi vị này từng tồn tại trong ký ức đã phủ bụi rất lâu, là khói mùi khó mà trừ khử trong lòng cô.

Mùi của thuốc sát trùng.

Không thể nhầm lẫn được, đây chính là mùi trên Trái Đất, là mùi hương thường chỉ có ở bệnh viện hoặc phòng thí nghiệm.

Mà cảnh tượng xung quanh.

Không chỉ một hai bồn nuôi cấy trong suốt, mà là hàng ngàn, hàng vạn, thậm chí còn nhiều hơn nữa. Chúng xếp dày đặc đến mức chỉ liếc mắt cũng khó mà thấy được điểm cuối. Chúng chiếm trọn cả bức tường của đại sảnh, giống như những cỗ quan tài cổ nằm trong mộ.

Bên trong có đủ loại Uyên thú, bao gồm cả những con Willis đã thấy và những con cô chưa từng thấy. Thậm chí còn có vài bóng người đáng sợ bị phong ấn trong mái vòm ở điểm cao nhất của đại sảnh. Chúng còn có thể là gì ngoài Nhuyễn Trùng Vực sâu?

Phần dưới cùng của bồn nuôi cấy đã bị vỡ, vài phần bên trong đã biến mất không một dấu vết. Một lượng lớn dịch nuôi cấy màu xanh nhạt đổ ra sàn. Đây chính là nguồn gốc của không khí ẩm ướt mà Leila và những người khác đã đề cập, đó là mùi thuốc khử trùng mà Willis ngửi thấy.

Đây là...... Cái quái gì thế này?

Cảnh tượng trước mắt cô ấy không khác gì một cuộc đấu kiếm thời Trung Cổ, nơi hai kỵ sĩ đang chiến đấu trong thời khắc ngươi chết ta sống. Một trong hai người đột nhiên rút khẩu Desert Eagle Magnum từ thắt lưng ra và nói đùa với đối phương: "Thưa ngài, thời đại đã thay đổi rồi."

Nơi trú ngụ của loài Uyên thú, Ma đảo nổi lên từ đáy Vực sâu, bên trong nó thực chất lại là một nơi có công nghệ cao như vậy sao?

Ngay cả Willis cũng có thể nhìn thấy những tấm bảng đơn giản phía trước mỗi bồn nuôi cấy hiển thị trạng thái của sinh vật. Hầu hết chúng vẫn đang hoạt động, nghĩa là những con Uyên thú và Nhuyễn Trùng chưa rời khỏi bồn nuôi cấy đều còn sống.

Vực sâu....... Đến cùng đó là nơi như thế nào?

Lúc này, Willis đột nhiên nhớ lại những gì cô từng thấy trong ký ức của Đại Công tước Aphra Constance, một Huyết tộc ở Vùng đất bị lãng quên. Đó chính là cái gọi là [Thánh Điện] là công nghệ cao do các vị thần để lại, cùng với hạt giống tà ác được gọi là [Báng bổ].

Liệu đây có phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên... hay là sức mạnh của sự báng bổ cũng liên quan đến Vực sâu, thậm chí...

Không, chuyện này thật nực cười.

Nhưng trong ký ức đó, [Hạt giống Báng bổ] được niêm phong trong ống nuôi cấy lại giống với cảnh tượng trước mắt cô đến mức Willis khó mà không liên tưởng đến.

“Chủ nhân!”

"Willis! Sao tự nhiên cô lại chạy nhanh thế... Thần của Tự Do trên cao... Cái này…Mấy thứ này là cái quái gì thế?!"

Kiểu như bạn rút súng ra trong phòng toàn người chơi cận chiến ấy