Vẫn còn lâu mới tới buổi tối, nên Lily tạm thời cất mảnh giấy vào trong người mà nghĩ.
“Rốt cuộc cái con bé Saikanji Nanako này định tiếp tục vụ này tới khi nào đây!” Kể từ sáng hôm nay, tâm trạng Lily vốn đã đang không vui. Cô không những bị cưỡng hôn trong một tình huống vô cùng bất ngờ vào ngày hôm trước, mà còn đánh mất cây dù Sakura. Thế nhưng, Lily chưa bao giờ nghĩ rằng cây dù lại rơi vào tay một đứa rắc rối như thế. Và tuy cô đã nhận được lời mời, nhưng ai mà biết được con bé đó sẽ lại đặt cái bẫy gì cho lần gặp mặt này đây. Nanako chắc chắn sẽ không trả lại cây dù một cách dễ dàng đến thế.
Sau khi hít một hơi sâu để bình tĩnh lại, Lily cất tiếng hỏi cô môn đồ, “xin lỗi, có chỗ nào để em có thể kiểm tra lực xuyên tâm của mình không vậy?”
Cô môn đồ đáp, “Dĩ nhiên là có rồi. Cô Kagami đã là một trong số chúng tôi, nên cô chủ nói rằng cô có thể sử dụng vài sân tập cơ bản cùng với cơ sơ vật chất ở đấy tuỳ ý.”
“Tốt quá! Chị có thể dẫn em tới đó không?”
Lily muốn thử lực xuyên tâm vì hai lý do. Đầu tiên là để xem cô đã đạt tới cấp sức mạnh nào sau đêm thức tỉnh hôm ấy. Lý do còn lại chỉ đơn giản là để chút giận.
Cô môn đồ dẫn Lily đến một bãi sân ít người qua lại nằm ở khu ngoài của võ đường. Đây là bãi sân được đặt biệt xây cho các môn sinh trên danh nghĩa; tuy nhiên, thực chất, phần lớn các môn sinh ấy lại dành thời gian ngao du đây đó hay nằm giữ một vị trí trong bộ máy chính quyền, thành ra họ hiếm khi lui ra võ đường tập luyện.
Do cô môn đồ còn có vài vấn đề khác cần phải quan tâm, nên cô ấy để Lily ở lại một mình. Lily cầm lấy thanh kiếm gỗ và đứng trước mặt xuyên lực cảm màu xanh, vốn đã được chuẩn bị sẵn trước khi hai người họ đến.
Dồn hết cơn tức giận lẫn thất vọng trong người mình lên con búp bê Daruma đáng thương, Lily vung kiếm đánh,
“Haaaahh—!” cô hét lớn lên khi cây kiếm gỗ xé toạc cơn gió.
“BANG!!!” Một tiếng đập rõ to vang vọng khắp sân tập.
“450 Kwan!”
Khuôn mặt Lily nở một nụ cười nhẹ. Cô cảm thấy nhẹ nhỏm hơn chút đỉnh sau khi giai toả cơn bực tức trong người. Đây là thành quả khi cô vận dòng linh lực màu xanh thường dùng. Lily thấy khá hài lòng với nó, khi nghĩ đến tất cả những trận chiến và tập luyện mà cô đã trải qua dạo gần đây. Kế đó, đã đến lúc thử linh lực thu được từ kỹ năng thực hồn giả xem sao.
Khi Lily thi triển thực hồn giả, lớp linh lực mờ nhạt bao quanh người cô hoá thành một màu đỏ thẫm lờ mờ, bọc lấy cả thanh kiếm gỗ.
“Vút”! Cú vung kiếm đột ngột khiến không gian xung quanh nó bị méo mó.
“Dooooooooooong—!!!” Một âm thanh cứ như tiếng chuông đồng hồ để đứng vang vọng khắp khu vực.
“871 Kwan!”
“Cái gì cơ?!” Lily nói, sửng sốt trước kết quả.
Nó thật sự…mạnh đến thế ư?
Lượng linh lực được thực hồn giả cường hoá đã tăng sức mạnh của cô lên đến vậy luôn sao?
Chả trách tại sao…tại sao cô lại có thể chém lũ quỷ núi chả khác gì như chém bùn và giết hơn trăm mạng chỉ trong một lần hít thở.
‘Nhưng 871 kwan, nó như thế nào?’
Lily đã đặc biệt hỏi cô môn đồ về các cấp độ sực mạnh của Samurai trong cuộc trò chuyện ngắn lúc nãy. Theo tiêu chuẩn lâu đời của hai võ đường Genji và Taira, thì lực xuyên tâm của một Samurai sơ đẳng vào khoảng từ 80 đến 200 kwan.
Samurai trung đẳng: 200 đến 400 kwan.
Samurai thượng đẳng: 500 đến 800 kwan.
Sức mạnh cơ bản của Lily đã vượt quá giới hạn tối đa của một Samurai trung đẳng và đang tiến đến ngưỡng cửa của một Samurai thượng đẳng. Nhưng trên hết, lực xuyên tâm được thực hồn giả cường hoá đã đạt đến con số đáng kinh ngạc: 871 kwan! Cấp độ sức mạnh của cô đả nhảy một phát qua mốc Samurai thượng đẳng và đang tiến đến gần khung sức mạnh của một Kengo sơ đẳng, người hoàn toàn có thể tự do ngao du đây đó quanh Đế Quốc Heian. Lily đột nhiên hiểu ra tại sao Uesugi lại nói tên của cô sẽ mau chóng nổi danh trên khắp tỉnh Kanagawa. Ngay chính bản thân cô cũng cảm thấy bất ngờ trước tốc độ tiến bộ của mình nữa là. Trên hết, khoảng thởi gian Lily , và mới chỉ trở thành một Samurai, nhưng cô lại có thể bước chân vào hàng ngũ của các Kengo dũng cảm!
“Tiền bối…có lẽ… em đã tiến một bước gần hơn trên chuyến hành trình phía trước rồi…Ok, đi tìm con nhóc ấy thôi” Lily vô cùng phân khích khiến cho bộ ngực của cô cũng vì nó mà đong đưa qua lại. Tậm trạng cô cũng tốt hơn rất nhiều so với lúc trước.
“Hmph, mình mong rằng con nhỏ tiểu thư hư đốn ấy thực sự nhặt được cây dù Sakura,” - Một nụ cười thoải mái lộ ra ở khoé môi của Lily.