Maiden Of The Cursed Blade.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6015

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 48

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 104

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 362

Tập 01 - Kagami Lily. - Chương 53 - Người đẹp ngủ trong rừng.

Cơn gió từ ngọn núi khẽ lướt qua chiếc váy của Lily.

Nhưng chừng đó vẫn chưa đủ để xua tan đi cái nóng bức bối trong cơ thể ướt sũng mồ hôi của cô

Lily cảm thấy rằng mình đã tích luỹ đủ kinh nghiệm lẫn sức mạnh trong cuộc thám hiểm này. Đã đến lúc nộp lại kết quả bài kiểm tra rồi, thành ra cô quyết định xuống núi mà trở về Takeshita.

Tuy nhiên, chuyến hành trình trở về này sẽ không hề dễ dàng. Không hiểu tại sao thân nhiệt trong người Lily đang rất nóng - mặc dù cô không hề chiến đấu hay tập luyện nặng gì, nhưng mồ hôi vẫn túa ra như tắm.

Cảm giác choáng váng do đã hấp thụ quá nhiều hồn yêu không hề vơi đi tí nào.

Càng đi, bước chân của cô ngày càng loạng choạng.

Đầu óc thì quay cuồng.

“Un… Ch-Chuyện gì đang xảy ra với mình thế này?”

Thấy tình trạng bản thân hiện giờ không ổn, cô lảo đảo bước đến gốc của một cái cây lớn và tựa lưng vào đó mà nghỉ ngơi. Do quá bức bối, nên Lily đành phải nới lỏng cổ áo cũng như kéo váy cao lên nhằm giải toả cái nóng trong người. Tuy nhiên, cách này cũng không ăn thua.

“Ah—!” Lily vô thức thốt ra một tiếng rên. Và giống hệt như cái lần cô hấp thụ tinh hoa của cỏ cây xung quanh, mọi thứ trong tầm mắt của người con gái ấy bỗng mờ dần. Lily đã ngất đi lần nữa.

Có vẻ như mỗi lần cô sử dụng những dấu ấn cổ xưa đó, thì nhận thức của Lily sẽ nhanh chóng chìm sâu vào cơn mê. Thật may mắn khi tới lúc này nó mới xảy ra. Vì nếu sớm hơn chút nữa thôi, chắc có lẽ nữ Samurai đây đã không còn ở trên thế gian này nữa rồi. Dĩ nhiên, việc ngất đi lúc tinh thần đang tập trung cao độ trong một trận chiến là điều rất khỏ xảy ra. Nhưng một khi tâm trí được thanh thản, chuyện này sẽ kéo đến như một cơn lốc vậy.

Tuy nhiên, xét trong bối cảnh hiện tại, Lily vẫn đang trong tình cảnh khá nguy hiểm. Một cô gái xinh đẹp thiếp đi ở lề đường dẫn vào cánh rừng trên núi, dù có là Samurai hay quái vật - số phận của cô vẫn vô cùng khó đoán do phụ thuộc hoàn toàn vào người qua đường. Có lẽ họ sẽ phải đối mặt với thảm hoạ nếu đánh thức Lily dậy, nhưng trước đó thì sao?

Lỡ khi đám người của Akira tìm ra cô thì sao?

Lily dĩ nhiên cũng rất lo lắng về chuyện đó nên mới cố hết sức để giữ cho đầu óc được tỉnh táo. Nhưng cũng giống hệt cái hồi thứ sức mạnh thần bí đột nhiên trào ra trong người cô lúc trước, cơn mê này không phải là thứ có thể bị ngăn chặn chỉ với mỗi ý chí của cô…

Lily ngất đi với khuôn mặt đỏ bừng và hơi thở gấp gáp, yếu ớt. Ngay cả khi đã thiếp ngủ rồi, gương mặt cô vẫn ửng hồng như đoá hoa đỏ mọng khoe mình vào mùa xuân, và dường như cô đang lẩm bẩm điều gì đó. Thân nhiệt cao và nhịp thở gấp gáp có thể là điểm báo nguy hiểm cho cơ thể của cô, hay có khi Lily sẽ trở thành nạn nhân của vòng xoáy dục vọng.

Vào lúc này, mặt trăng đã lên cao.

Ánh trăng sáng ngời len lỏi qua những kẽ lá rồi chiếu lên vòng ngực và khuôn mặt của Lily. Dần dần, chúng uốn cong lại và quấn quanh người cô như những sợi lụa mềm mại. Kế đó, những sợi trăng ấy trượt vào bên trong y phục của cô rồi vây quanh nhựng giọt mồ hôi. Thân xác hồng hào của nữ Samurai này đang được lau dọn, chăm sóc bởi thứ có lẽ là chiếc khăn mềm mại nhất trên thế giới. Cứ như thể cơ thể nóng hừng hực của cô đang được ánh trăng gột rửa vậy…

Chậm rãi mà chắc chắn… Sắc mặt của Lily trở lại vẻ vốn có ban đầu. Mặc dù vẫn còn đọng lại chút ửng đỏ, nhưng cơ thể cô không còn thấy nóng nữa. Thân nhiệt đã về lại mức bình thường và ngay cả nhịp thở cũng thế. Vẻ mặt lúc ngủ của Lily cũng nhờ chuyện vừa rồi mà trở nên thanh thản hơn lúc trước – bầu khí gợi dục lúc nãy đã bị ánh trăng mềm mại như lụa cuốn sạch….

Dĩ nhiên Lily không biết điều này, nhưng kể từ giờ, ngay cả khi cơ thể cô vẫn sẽ nóng bừng do hậu quả của việc sử dụng dấu ấn cổ đại, ngay cả khi cô vẫn bị tà tâm ảnh hưởng và thoả hiệp với những khát vọng không tốt lành, thì cô sẽ không ngất đi nữa. Nó sẽ chẳng còn có thể gây tổn hại đến cơ thể mảnh mai của tiền bối một lần nào nữa.

May mắn thay, chỉ một lúc sau đã có một nhóm người vô tình băng ngang qua đấy. Vẫn chưa quá lâu để mùi hương từ cơ thể Lily toả ra xung quanh.

“Hmph! Chúng ta thật sự chẳng đụng mặt với bất cứ bầy quỷ núi nào dù đã dành trọn hai đêm trong rừng ở chỗ thông thoáng cả. Chỉ mới chạm trán một nhóm mười con, và thậm chí còn để ba con chạy thoát nữa, thế có tức không chứ! Nhưng ít ra thì chúng ta cũng đã xử được khá nhiều quái vật khác trên đường,” Saikanji Nanako than phiền trong lúc cưỡi trên lưng ngựa. 

“Tiểu thư, quả là một chiến công đang ngưỡng mộ khi có thể thu thập bảy hồn yêu quỷ núi chỉ trong vòng có hai ngày! Có rất nhiều Samurai tập sự đã không thể hoàn thành nhiệm vụ này dù đã dành cả nữa tháng trời ở trong núi!” Ông lão lớn tuổi hơn, Taihara Yukimichi lên tiếng khen ngợi Nanako,

“Rồi! Rồi! Khổ lắm nói mãi. Ta chỉ sợ rằng với chừng này thì khó mà dành được ngôi quán quân trong bài thi sát hạch trình độ chiến đấu thôi… Ah… buồn ngủ quá. Được rồi! Ta cũng chưa được tắm hai ngày nay rồi. Chúng ta quay về, tắm rửa, rồi nghỉ ngơi thôi!” Có vẻ như Nanako đã không được ngon giấc mấy ngày, thành ra điệu bộ của trưởng nữ nhà Saikanji lúc này làm người khác cảm tưởng cô sẽ ngủ luôn trên lưng ngựa chứ không đùa. Nhưng dù đang mắt nhắm mắt mở như thế, cô vẫn nhớ ra một chuyện mà lẩm bẩm với bản thân rằng, “Không biết con mụ ngực bự đó hoàn thành bài thi chưa nhỉ. Cô ta sẽ không bị lũ quỷ núi ăn tươi nuốt sống đâu đúng không…”

“Huh?” Ngay lúc đó, Nanako ngờ ngợ thấy một cô gái trong bộ đồ trắng đang nằm dựa vào một cái cây bên vệ đường ở phía trước.

Cơn buồn ngủ của Nanako lập tức tan biến đi. Tâm trí hoang mang tự hỏi,‘Tại sao lại có một cô gái nằm ngủ ở cái chốn này vậy? Lẽ nào là yêu quái?”

Những người khác đã phát hiện ra bóng người khả nghi. Họ tiến đến gần cô gái mặc đồ trắng ấy với cảnh giác cao độ rồi chầm chậm vây quanh mục tiêu. Vài lính bộ binh chĩa ngọn thương của mình vào cô và dùng đèn lồng đề soi sáng khu vực xung quanh.

“Ahhh!” Nanko thận trọng thúc ngựa tiến lại gần để xem xét tình hình. Khi bóng hình của cô gái đó hiện lên trong ánh mắt mình, cô lập tức kêu lên, “Con mụ ngực bự!”

P/S: Liệu sẽ có một pha BDSM không đây.