Lily nhìn vào bề mặt gương với vẻ ngờ vực. Cô có thể mơ hồ nhận ra bóng dáng thấp thoáng của mình và Shimizu trong hình ảnh phản chiếu.
‘Thật kỳ lạ. Mình không biết có phải như vậy không, nhưng có vẻ như chiếc gương này hơi khác so với chiếc gương của mình. Gương của mình có thể phản chiếu rõ nét hình ảnh của thế giới thực, trong khi gương của Shimizu cũng giống như những chiếc gương đồng khác ở thời Heian này. Mặc dù mình không biết năng lực nào đang hiện diện bên trong gương của chị ấy, nhưng mình chắc chắn rằng chiếc gương của chị ấy không giống với gương của mình’, Lily tự nhủ.
‘Tốt hơn hết mình nên giấu tấm gương của mình cho đến khi tự mình làm sáng tỏ sự khác biệt này’, trong tiềm thức Lily cho rằng đây có thể là quyết định đúng đắn.
Shimizu xuất hiện nhẹ nhàng và duyên dáng khi cô ấy nhảy múa cùng với chiếc gương của mình, không giống như cô trước đây thường thờ ơ trước mọi thứ. Cô buông Lily ra và đến gần cửa sổ được ánh trăng tròn chiếu sáng trước khi nở vẻ mặt có phần tự hào nhưng say mê với Lily khi cất tiếng nói những lời tiếp theo.
“Em có biết gì không? Chỉ có một tấm gương trên thế giới này thôi đó!”
Ể?
Lily không khỏi cảm thấy bất đồng với câu nói này khi nhìn thấy vẻ mặt mê mẩn trên khuôn mặt Shimizu khi cô nhìn chằm chằm vào chiếc gương đồng cổ kính trên tay mình, coi nó như một vật báu.
Chỉ có một chiếc gương?
Điều đó là không thể nào.
Rõ ràng là mình có một tấm gương tương tự sở hữu thứ sức mạnh khó lường trên tay mà. Tại sao Shimizu lại tin rằng chỉ có một chiếc gương chứ?
Lily đột nhiên nhận ra rằng nó thực sự là một điều rất đơn giản. Trước khi Lily gặp Shimizu, cô cũng tin rằng tấm gương của chính mình là chiếc duy nhất trên thế giới.
Ánh mắt của Shimizu dần dần chuyển sang hồi tưởng, “Những con quỷ và lũ người xấu xa với ý đồ đen tối đã luôn nhắm vào những Kagami-onna từ thời cổ đại. Ngay cả đám quần chúng thiển cận cũng đổ lỗi cho họ về tất cả các thảm họa kéo theo sau đó và hãm hại họ một cách tàn nhẫn. Trước đây đã ghi chép về các Kagami-onna vốn đã rất ít rồi, thêm vào đó họ còn bị tàn sát quá nhanh, thành thử không có ghi chép nào về các Kagami-onna trong vài thập kỷ qua. Họ gần như đang trên bờ vực tuyệt diệt! ”
“Tuy nhiên, dù có là vậy, bọn yêu quái và ác nhân đó vẫn chưa bao giờ từ bỏ việc săn đuổi các Kagami-onna. Không biết trong lòng chúng ấp ủ mục đích gì, nhưng chúng đã làm tất cả những gì có thể để tiêu diệt những người con gái ấy! ”
“Khi chị nghe về truyền thuyết này trong thời thơ ấu của chị, chị cảm thấy rất thương cảm cho số phận bi thảm của những Kagami-onna này, đồng thời cũng vô cùng ghê tởm thế giới bất công này! Chúng cũng giống như những kẻ đến từ Genji, những kẻ luôn khinh thường chị. Trừ sự tôn trọng tối thiểu dành cho cái danh là hi vọng của gia tộc Genji ra, thì bọn họ gần như không muốn bỏ ra bất cứ thứ gì để nuôi dưỡng sự thăng tiến của chị cả ! ”
“Những đứa trẻ khác của nhà Genji với năng khiếu lớn mạnh đều đã được nhận các mảnh magatama ngay từ khi còn tấm bé. Họ cũng có được toàn bộ bộ sách về Kiếm thuật Genji miễn là họ đã luyện thành công chỉ một phần của nó. Về phần chị, có được một thanh katana trong tay thậm chí cũng đã rất khó rồi. ”
Shimizu nhặt thanh kiếm thẳng trong phòng và nói, “Em có biết tại sao chị lại sử dụng kiếm thẳng làm vũ khí của mình không? Vũ khí này được gọi là Shizukana Take. Mặc dù từ lâu chị đã thay thế thanh kiếm bằng một thanh Tamahagane Lục phẩm vời chất lượng hàng đầu, bao kiếm vẫn là loại mà chị đã sử dụng hồi đó… Lúc ấy, chị lén lút chặt một cây tre xanh tam phẩm từ khu vườn của Lãnh Chúa Kamakura, dự định tạo ra một thanh kiếm của riêng mình. Tuy nhiên, chị đã bị phát hiện và bị trừng phạt nghiêm khắc… ”
“Ngài Kamakura sau đó đã nói điều này, ‘Nếu con bé muốn có một thanh, thì cứ để con bé có nó. Tuy cơ thể yếu ớt nhưng con bé rất quyết tâm theo đuổi việc tập luyện, việc này nên được động viên khuyến khích, chứ không phải giảng phạt. Điều này cũng thể hiện tinh thần mạnh mẽ của con cháu nhà Genji ta.’ Sau đó, họ đã bỏ ra một cái giá đáng kể để chữa bệnh cho chị, nhưng tình trạng của chị ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Và cả thanh kiếm đó nữa, họ chỉ dùng tre để làm thứ lưỡi và bao kiếm kém chất lượng, hoàn toàn không bỏ chút công sức nào.”
“Trong gia tộc Genji, chỉ có Lãnh Chúa Kamakura khiến chị cảm thấy rằng mình vẫn còn chút hy vọng để theo đuổi việc luyện tập, vì vậy chị cũng không muốn làm ngài thất vọng…”
“Nhưng chị không có mấy tài năng và yêu cầu để học kiếm thuật Genji lại khá cao. Một người có cơ thể bình thường như em, Lily, có lẽ sẽ chịu đựng được khóa huấn luyện, nhưng chị thì không thể. Ngay cả khi có cố gắng hết mình, chị vẫn tiến bộ rất chậm, và khoảng cách giữa chị và những đứa trẻ khác không ngừng tăng lên. Vì Đại nhân Kamakura đích thân chăm sóc chị, nên những người khác thường xuyên chế nhạo chị, và chị trở thành trò cười cho bọn họ. Tình trạng của chị thậm chí còn trở nên tồi tệ hơn vì quá trình luyện tập khắc nghiệt, và cũng đã có đôi lần chị đã nằm ngay ngưỡng cửa thế giới bên kia…”
“Khụ, khụ… ”Shimizu lại bắt đầu ho khi nói.
“Chị Shimizu…” Lily nhanh chóng mang một ít trà cho Shimizu, trong khi cảm thấy thương xót cho quá khứ của cô ấy, đến tận bây giờ Shimizu vẫn có thể trạng vô cùng yếu ớt, điều này làm cho Lily cảm thông với cô ấy sâu sắc.
“Và rồi một ngày, chị đã lấy được nó, chiếc gương quyến rũ này, thứ mà chị không thể tưởng tượng được mình sẽ buông nó ra,” Shimizu nắm chặt lấy chiếc gương cổ trong tay. Sự chiếm hữu với tấm gương của cô ấy lớn đến mức dù chỉ là chạm vào thôi, cô có khi cũng không cho Lily làm vậy.
Lily có thể hiểu điều này, rằng mỗi người đều giữ trong lòng mình những điều họ quan tâm nhất.
“Nó ban cho chị sức mạnh không thể tưởng tượng cũng như khả năng kiếm thuật vô song. Kể từ đó, sự tiến bộ của chị tăng vượt bậc. Chỉ trong vòng vài năm, chị đã biến từ một người thậm chí không có đủ trình độ để đào tạo - một cô gái suy nhược, ốm yếu đến mức ai cũng tránh trong các chuyến đi chơi và chỉ coi như đứa nhóc vô dụng - trở thành samurai số một trong thế hệ trẻ của Đông Quốc!”
“Có thể nhà Genji đã sinh ra chị, nhưng cuộc đời chị là do chiếc gương này mang lại!”
Shimizu mang vẻ uy nghiêm trên khuôn mặt khi cô ấy tiếp tục với một giọng như chim sơn ca, “Chị biết đây không chỉ là một món quà mà nó đã ban cho chị, mà còn là một sứ mệnh. Bí mật của chiếc gương này hoàn toàn không đơn giản như vậy. Là người phụ nữ được chọn, có lẽ số phận của chị là phải khám phá ra những bí mật của nó! Chị phải giải mã về những Kagami-onna và đồng thời bảo vệ những người phụ nữ bất hạnh trong thế giới đen tối này. Chị phải đảo ngược số phận đáng nguyền rủa trên họ từ lúc sinh ra! ”
“Chị Shimizu…” Lily quỳ xuống trước Shimizu và nhìn lên cô ấy, trong lòng cảm thấy ngưỡng mộ. Shimizu khác với Lily. Thân hình yếu ớt nhưng cô ấy vẫn nỗ lực rất nhiều dù hoàn cảnh khắc nghiệt. Mặc dù Shimizu có lẽ sau đó đã may mắn, nhưng nó chỉ được đền đáp bởi sự bền bỉ không chịu khuất phục của cô. Như câu ngạn ngữ cổ, có công mài sắt có ngày nên kim. Lý do Shimizu có thể đạt được vị trí hiện tại không chỉ vì cô ấy đã lấy được chiếc gương; đó là bởi vì cô ấy có ý chí của một samurai!
Cô đã không tìm kiếm tất cả danh tiếng cũng như vị trí hiện tại của mình; nó đã đến với cô ấy bởi vì cô ấy đã quyết tâm và có đủ sức mạnh cho nó. Mặc dù tình trạng sức khỏe của Shimizu không được ổn, nhưng cô ấy có khát vọng cao quý và dường như đã cháy hết mình để theo đuổi đam mê của mình!
Chị Shimizu thật đáng ngưỡng mộ nhưng cũng thật đáng thương…
Lily có lờ mờ cảm thấy rằng niềm đam mê không bao giờ cạn này của Shimizu khác với thái độ ung dung tự tại của Uesugi Rei. Không như sự ấm áp đến vô tận hiện diện trên thế giới này, cơ thể yếu ớt và nhỏ nhắn của Shimizu giống như một ngọn đèn dầu leo lắt trong đêm, hơi ấm của nó có một phạm vi giới hạn…
“Lily,” Shimizu lên tiếng, ánh mắt đong đưa qua lại lo lắng, “Em chắc cũng nhận ra rằng lũ người đó sẽ không bỏ cuộc vào lúc này. Mặc dù chị đã trở thành Samurai số một của thế hệ trẻ Đông Quốc nhờ sự giúp đỡ của tấm gương, nhưng bí mật của chị vẫn bị lộ sau trận chiến với tên Onigumo đó. Chị sẽ phải sống với thân phận của Kagami-onna từ giờ trở đi và gây thù chuốc oán với những thế lực đáng sợ, những kẻ đã sát hại Kagami-onna bấy lâu nay. Trận chiến này sẽ kéo dài đến chừng nào chị còn sống, cho đến ngày chị khám phá ra sự thật đằng sau bí mật của những Kagami-onna hoặc chết dưới tay chúng… Lily, kể cả vậy thì, liệu em có sẵn lòng trở thành người chị em cùng luyện tập với chị, cùng chiến đấu bên cạnh chị chứ? ”
Lily không hề do dự và chỉnh thẳng lưng lại – thứ càng làm nổi bật vẻ đẹp mềm mại của cô. Nhưng, ánh mắt của cô thì không như vậy, nó đã trở nên kiên quyết khi câu trả lời đầy rắn chắc và dứt khoát này thoát ra khỏi miệng cô, “Em sẵn lòng.”
P/S: Phu thê giao bái. Rồi động phòng đi, làm mấy tiếng cũng được. T cần artist, mai mốt t đi làm rồi trả bù cho. Mà giữ bí mật thế này thì kì nha Lily.