Cách tốt nhất để tu luyện linh lực là để cho cơ thể được kết nối với thiên nhiên.
[Nguyệt lượng ân điển] cũng không phải ngoại lệ. Nếu Lily muốn đạt được hiệu quả tối ưu thì cô phải thực hiện nghi thức tắm trăng.
Bây giờ đêm đã khuya, những người duy nhất ở khu nhà trong chỉ có mình vợ chồng nhà Matsuda và cô. Bà Ayashi bây giờ chắc cũng đã ngủ rồi.
Thêm nữa, Lily có thính và thị giác nhạy bén. Nếu ai đó thức dậy và tiến đến gần, cô chỉ cần nhanh chóng đi vào trong rồi đóng cửa lại.
Nhưng dù có thế đi nữa, Lily vẫn thấy con tim mình đập mạnh như đang đánh trống kêu quan vậy.
“Thật chứ! Không phải mình đang làm chuyện gì đáng xấu hổ đâu! Nếu không có sức mạnh, thì làm sao có thể tiếp tục cuộc hành trình và tìm ra cách đánh thức linh hồn tiền bối được!”
“Đây là định mệnh, phải bình tĩnh.”
Dẫu Lily có thể cảnh giác khi có người ngoài tiếp cận, nhưng vấn đề lớn nhất ở đây là….lần này, cô không có lựa chọn nào khác ngoài nhìn vào cơ thể mình.
Đó cũng đơn giản là vì [Nguyện lượng ân điển] yêu cầu cô ngồi thiền và hấp thụ tinh hoa của mặt trăng qua từng bộ phận trên người.
Làm sao cô có thể làm thế nếu chưa bao giờ thấy nó?
Lily ngồi trong thế Seiza để mái tóc dài, đen mượt lấp lánh dưới ánh trăng xoã xuống tấm lưng thẳng của mình. Cô lấy tay đỡ lấy bộ ngực đầy đặn tới mức khiến phần lớn con gái cũng phải ghen tị. Tuy những người đang mang thai cũng có kích thước tương tự, nhưng nếu xét về hình dáng và độ đàn hồi thì chắc chắn không thể so bì được.
“Chị Rin….Em xin lỗi….Lily làm điều này cũng chỉ vì chị thôi.”
Lily tháo dây buộc của chiếc yukata và cho nó trượt xuống hai tay mình. Sau đấy cô kéo phần rìa áo về phía trước, để lộ ra tấm lưng không một chút tì vết.
Kế đó, cô cầm lấy một chiếc khăn trắng thật dài và xoắn nó lại.
Lily giơ cao nó qua đầu. Lấy một hơi dài, rồi —
“Bốp! Bốp! Bốp” Cô quất chiếc khăn vào lưng mình vừa mím môi chịu đau.
Không lâu sau, tấm lưng trằng ngần của cô hằn những vết lằn đỏ chói.
“Lily sắp thấy cơ thể của tiền bối mà không có sự cho phép. Ngay cả khi đó là vì tập luyện, nó vẫn là tội. Mà tội thì cần phải phạt! Chị Rin…xin hãy tha thứ cho em lần này….”
Lily thầm hứa với lòng mình rằng nếu trong tương lai lại gặp mấy tình huống không thể tránh khỏi như thế này, thì cô phải thường xuyên kìm hãm bản thân bằng cách đánh tội! Vì đằng nào thì cô cũng không phải dạng người có ý chí mạnh mẽ.
Lily gấp chiếc khăn lại rồi để nó qua một bên. Tiếp theo, cô đứng thẳng, nắm lấy bộ Yukata, và vút -
Chiếc áo Yukata cứ thế mà rớt xuống khỏi làn da mượt mà của cô.
Mặt Lily đỏ cả lên khi cô cúi đầu xuống để nhìn vào cơ thể mà mình chưa bao giờ trông thấy cho đến tận bây giờ…
Trong giây phút ngắn ngủi đó, ngay cả tâm trí của Lily cũng trở nên rối bời.
Tại sao trên thế giới này lại có một thứ tuyệt vời như thế? Rõ ràng đó là một phần của cô, nhưng sao nó lại trông thánh thiêng và trong trắng đến thế.
Bộ ngực ấy đẹp đến độ cô cũng không dám chạm vào.
Chúng trắng tinh, không hề thấy có khiếm khuyết nào, thơ mộng hệt hai núi tuyết dưới ánh trăng vậy. Nhưng đồng thời, chúng cũng toả ra cảm giác giống một thung lũng đầy mê hoặc nơi có vô số quỷ dữ và yêu quái cư ngụ.
Lily không thể nhìn chúng được nữa nên đành đỏ mặt ngẩng đầu lên, dù cho đôi mắt của cô vẫn chưa muốn dứt khỏi đôi gò bông đảo đẹp như cảnh thần tiên ấy.
"Mùi hương thoang thoảng của sự đơn côi sẽ dần trở nên dục vọng, giống như đám cỏ thơm làm tối đầm lầy."
Đây là lần đầu tiên Lily hiểu được cơ thể của chính mình. Vào lúc này cô có thể cảm thấy rằng toàn bộ con người mình đã hoà làm một với ánh trăng và cây cỏ trong khu vườn. Kết nối giữa cô và chúng ngày càng đồng bộ với nhau.
Ánh trăng nhẹ nhàng chiếu lên tấm lưng trần của Lily tạo thành một dòng suối bạc phác hoạ dáng người đẹp tuyệt trần của cô. Và từ cơ thể đó toả ra một mùi thơm khoang khoái vốn chỉ có ở phụ nữ giữa những đêm hè nóng nực thế này.
Nếu có một vị thần nào gần đấy nhìn thấy được cảnh đó, thì chắc Ngài ấy cũng nghĩ đây đích thị là tiên nữ bảo hộ khu vườn này.
Lily nhẹ nhàng thở ra. Ngay cả khi có nhắm mắt bây giờ, cô cũng đã biết rằng dung nhan mình xinh đẹp và cuốn hút đến dường nào. Điều này rất có lợi cho quá trình tu luyện linh lực! Nhưng có vẻ cô có hơi tham lam khi nhìn lâu như vậy, nên chắc trong tương lai phải chịu đánh phạt lẫn nữa mới được. Dẫu vậy, nó vẫn đáng.
Hiểu được cơ thể của chính mình là bước đầu tiên để luyện linh lực.
Sau đó, cô bắt đầu nhớ lại phương pháp luyện tập trong [Nguyệt lượng ân điển].
Theo đó, tu luyện linh lực được chia ra làm ba bước cơ bản: Hấp thụ, Chuyển hoá và Tăng cường.
Bước đâu tiên, Hấp thụ, là giai đoạn quan trọng cũng như kéo dài lâu nhất. Tuy vậy, mỗi người lại có khả năng hấp thụ hoàn toàn khác nhau và đây cũng chính là thứ làm nên sự khác biệt trong tiến độ luyện tập. Dĩ nhiên, người luyện hoàn toàn có thể dựa vào những yếu tố bên ngoài nhằm gia tăng hiệu quả như là đi đến những nơi có nhiều linh khí.
Sau khi đã hấp thụ, thứ linh khí đó nên được chuyển thành dạng năng lượng phù hợp với cơ thể, rồi từ đó nó sẽ được dùng để gia tăng sức mạnh của người dùng.
Trong thế giới ngoài kia có tồn tại vài kỹ thuật bí mật rất tốt cho giai đọan chuyển hoá linh khí và tăng cường cơ thể, nhưng đồng thời cũng có những cách rất tệ hại. Không cần nói, sự hiệu quả giữa cái tốt nhất và tệ nhất rõ ràng là khác nhau một trời một vực! Có một số phương pháp nếu làm sai hoặc bị gián đoạn sẽ để lại nhiều tác dụng phụ cho cơ thể. Thậm chí có khả năng nó sẽ khiến cho linh mạch bị tổn hại, khí huyết tiêu tan. Hay tệ nhất là cơ thể không chịu nổi áp lực bên trong và nổ tung.
Tuy nhiên, đa phần các trường hợp đều không dẫn đến kết cục như thế. Nếu tác dụng phụ ấy trở nên quá sức chịu đựng của con người, thì người đó dĩ nhiên sẽ tạm dừng tu luyện và chờ cơ thể phục hồi rồi mới tiếp tục.
Nói tóm lại, đi quá xa cũng tương đồng với chả học được mấy.
Và [Nguyệt lượng ân điển] được cho là bí kíp ghi lại những phương pháp phù hợp nhất cho phái nữ. Con gái hoàn toàn có thể yên tâm luyện tập mà không cần sợ mình dính phải mấy hiệu ứng phụ không đáng nhận. Mà nếu có bị đi nữa, thì chúng cũng giúp cho người tu luyện trở nên nữ tính hơn.
Về phần Lily, vốn đã thuộc hàng mỹ nhân rồi, thì không biết hiệu ứng phụ xảy ra sẽ thế nào nhỉ. Thật là khó tưởng tượng quá mà.
“Mình không chắc là bí kíp này có tốt như những gì tác giả nói không. Nhưng mà, từ những câu chữ ấy, mình có thể cảm nhận được trình độ của bà ấy rất cao siêu, thôi cứ tin tưởng vậy!”
“Được rồi, bắt đầu nào.”
Lily nhắm mắt lại.
Bước thứ nhất là nắm bắt sự hiện diện của linh khí.
[Nguyệt lượng ân điển] dựa vào ngũ quan của phụ nữ để cảm nhận được vũ trụ vật chất và nguồn linh khí dồi dào. Đầu tiên phải nói là Lily rất nhạy cảm mặc dù từng là con trai. Cậu lúc đó thiếu nam tính do sở hữu trực giác nhạy bén hơn cả con gái. Đôi khi Lily cảm thấy rất bực bội về chuyện này, nhưng bây giờ, khi đã hợp nhất với cơ thể vốn có giác quan tinh tường của phái nữ, thì cô chả khác gì cá gặp nước.
Nhưng ngay cả thế, Lily vẫn thấy trống vắng khi nhắm mắt. Cô không cảm nhận được gì cả.
Tại sao lại thế? Lẽ nào mình không có năng khiếu sao? Hay là [Nguyệt lượng ân điển] có sai sót?
À thì, đúng là trong trang đầu tiên của nó có nói là trong một trăn người có khi cũng chẳng có lấy một ai có đủ điều kiện để cảm nhận được sự hiện diện của linh khí mà.
K-Không….bình tĩnh lại nào rồi ngẫm nghĩ kĩ vào. Mình không nên vội vàng trong mấy chuyện này. Từ từ thôi. Hãy nhớ lại buổi sáng hôm đó, nhớ lại cái cách mình nhận ra những linh hồn trong khu rừng. Nhớ lại đôi mắt trong dòng suối và cả tất cả cây côi xung quanh dường như đang nhìn mình. Nếu cái cảm giác này không bắt nguồn tự linh lực, thì nó là gì?
Rồi từ từ, trong bóng tối, một đốm sáng nhỏ xuất hiện trước mắt cô. Trông nó rất thuần khiết, nhẹ nhàng và ấm áp.
Khi Lily tập trung cao độ vào đốm sáng ấy, thì dường như cô có thể nghe được cậu chuyện về cuộc đời nó.
Bắt đầu từ hạt cây rồi thành chồi, từ chồi hoá ra hoa, và rồi từ hoa cứ trôi theo dòng chảy cuộc đời rồi héo úa đi.
Nó lớn lên và sinh sôi nảy nở trong khu vườn này không dứt. Nó chỉ là một nhánh cỏ nằm trong góc vườn, nhưng lại mang một câu chuyện không có hồi kết.
Và những câu chuyện ấy có vai trò tạo thành vô số linh khí giúp cho không gian và thời gian luôn được vận hành và tuần hoàn.
Thời gian càng trôi, Lily càng dần dà cảm nhận được nhiều linh khí này xuất hiện, cho đến khi cô cứ có cảm tưởng rằng mình đang ngồi giữa một bầu trời bát ngát đầy sao. Hay nói đúng hơn, đó là một biển linh lực trôi nổi xung quanh!