Maiden Of The Cursed Blade.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7151

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 109

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 142

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 228

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 371

Tập 01 - Kagami Lily. - Chương 20 - Nguyệt lượng ân điển: Đệ nhất chương.

“Nguyện lượng ân điển sao?” Đây đúng là một cái tên khá đẹp. Nó làm Lily liên tưởng đến ánh trăng rạng ngời treo trên bầu trời đêm vào cái ngày đầu tiên cô đặt chân tới nơi này. Đây rất có thể là do định mệnh.

“Hehe, em cũng không biết chi tiết cụ thể như thế nào, chỉ nghe nói rằng tác giả của cuốn bí kíp này là một nữ chiến binh siêu mạnh sống vào thời Jomon. Tổng cộng là có tất cả ba trăm mưới tám chương sách.

“H-Hơn ba trăm chương luôn á?” Lily bỗng thấy mình mất hết cả động lực.

Lúc đầu cô cứ nghĩ là cuốn bí kíp này chỉ có tám đến chín chương là cùng, nên mới nhẩm rằng một chương thôi cũng đã khái quát phần lớn cách học rồi…nhưng tới tận hơn ba trăm thì. Lỡ khi cái chương đầu tiên này rốt cục cũng chỉ là mục lục thôi thì sao? Mà một chương cũng đã hiếm lắm rồi, làm sao Lily có thể tìm được ba trăm mười bảy chương còn lại cơ chứ?

“Cô chủ, cô có muốn học không?”

“C-Có…có chứ!”- Nhưng còn hơn là không có gì. Nên ít nhất, Lily cũng muốn nghe nội dung của chương đầu tiên.

“Vậy thì em bắt đầu thuật lại đây, cô chủ tốt nhất nên nhớ rõ từng chữ…vì em cũng cảm thấy mình hơi buồn ngủ rồi.”

“Eh?” Lily cao giọng thốt ra, “Có lẽ là để lần sau đi! Lỡ khi cô lại dừng ngay khúc quan trọng thì sao!”

“Cô chủ cứ bình tĩnh, em vẫn còn đủ sức để đọc thuộc lòng nội dung ấy một lần mà. Chắc chừng ấy cũng đủ để cô chủ có thể tự luyện tập trong vài ngày tới. Ngoài ra, một khi đã học được cách sử dụng linh lực rồi, thì cô chủ có thể chuyển một ít năng lượng vào trong cây dù. Như thế, em có thể thức lâu hơn và dùng linh lực của cô chủ để hồi phục vết thương của mình nữa.”

“Oh, nếu đã vậy, thì mau đọc nó đi. Nếu không thể chịu nổi nữa, thì cô cũng đừng gắng sức làm gì rồi đi ngủ ngay nhé.”

“Không sao đâu ạ…”

Trong căn phòng tối, chiếc dù anh đào đó nhảy lên trước mặt Lily rồi nhẹ nhàng xoay mình. Và sau đấy những kí tự màu cam mờ mờ lần lượt hiện lên dưới tán dù.

Tuy không thể đọc được chúng. Nhưng chỉ cần nhìn thôi, Lily cũng có thể hiểu được ý nghĩ của cậu chữ.

Vậy ra Sakura nói 'thuật lại' ý là thế này. Lily ngồi trong tư thế Seiza rồi mở to mắt mình ra. Ánh sáng dịu nhẹ của những con chữ cứ chiếu vào khuôn mặt xinh đẹp của cô.

Ta đã một mình cất bước dưới màn đêm tĩnh mịch, cảm thấy rằng chúng ta sẽ không bao giờ gặp nhau lần nữa,

thế giới mà ta sinh ra ngày càng trở nên xa lạ, còn khung cảnh của buổi đêm quả giống như những đoá anh đào đang nở rộ. 

Nếu có ai đó đọc được [Nguyệt lượng ân điển] của ta, thì hãy coi ba trăm mười bảy trang sách này là vũ điệu của loài hoa.

Nó không phải phương pháp để tu luyện võ thuật, nhưng là một tác phẩm được viết bằng tâm hồn hoàn toàn tự do của ta.

Ta đã rất may mắn khi được ánh sáng mặt trăng và khung cảnh của muôn hoa soi dẫn, vì chỉ có chúng mới chứa đựng sự thật của thế giới.

Nếu có thể thấu hiểu được ba mươi ba trang đầu tiên, ngươi sẽ biết tên của ta.

Rồi ngươi sẽ được mời đến ngắm hoa anh đào với ta tại nơi ấy, rồi cùng uống trà và đọc sách dưới ánh sáng dịu hiền của nguyệt mẫu…  

Lily nhìn vào thứ có lẽ là lời tựa của tác giả, nhưng cô không thực sự hiểu hết ý nghĩa của chúng. Cô chỉ thấy trong mình sự tôn kính đối với bầu khí trầm lặng của ánh trăng đơn côi khắc hoạ qua những câu chữ trên đó. Dù chỉ qua lời tựa thôi, nhưng Lily cũng có cảm tưởng rằng người phụ nữ viết ra một tuyệt phẩm thế này ắt hẳn phải là rất vĩ đại.

Lily đột nhiên thấy rằng chỉ khi cô đạt đết trình độ có thể nhìn ngắm cánh hoa và ánh trăng như người con gái này thì tới lúc đó cô mới có thể phá giải điểu bí ẩn liên quan đến tình trạng hiện giờ của tiền bối.

Lily ngồi ngay ngắn lại rồi chỉnh trang y phục, sau đấy cô cúi mình với tất cả sự kính trọng về phía những con chữ đang trôi nổi trên không kia.

“Có lẽ tiểu nữ đây vẫn chưa xứng đáng để gọi đại nương là thầy, nhưng trước hết, xin ngài cứ nhận chín lạy của con.”

Lily tiếp tục bái lạy thêm chín lần nữa. Vì là con gái nên cô không dí đầu mình xuống đất mà chỉ để chán chạm nhẹ mặt sàn. Lily tin rằng người viết ra cuốn sách này cũng thích cách bái lạy thanh nhã đó hơn.

Tiếp theo đó, Lily đọc lướt qua những kí tự nhấp nháy và ghi nhớ chúng vào lòng.

Xong đâu đấy, cô nhẹ nhàng cất lời, “Em vất vả rồi Sakura, bây giờ nghỉ ngơi đi.”

Sakura cũng đã mệt lắm rồi, đến mức không còn sức để đáp lại nữa. Cô chỉ im lặng thôi niệm phép rồi lẳng lặng đi về góc mà ngủ.

Về phần Lily, cô mở cánh cửa ra để cho ánh sáng của mặt trăng chiếu vào. Còn mình thì ngồi bắt chéo chân ngay bên cạnh, đánh dấu đêm đầu tiên cho quá trình tu luyện linh lực của cô.

"Võ thuật sinh ra từ những cái bình dị của đời người." - Trích của một diễn viên nào đấy mà tôi không nhớ tên.