Một cơn gió lạnh thổi ngang qua màn đêm yên tĩnh, kéo theo bất kì chiếc lá rụng nào nằm trên đường bay của nó. Sự di chuyển nhẹ nhàng ấy tạo ra nhiều đợt sóng xào xạc trên lớp lớp cây cối xanh tốt tại chốn núi rừng này.
Trái với cảnh tượng yên bình đó, trước mặt Lily lúc bấy giờ là một con yêu quái cao lớn với phần lông bờm màu xám tro đang đứng chặn đường. Nó nhìn Lily với cặp mắt đỏ hung tợn, tỏa ra cảm giác vô cùng đáng sợ .
Vẻ mặt Lily cũng nghiêm nghị, chẳng dám lơ là cảnh giác một giây nào, bởi đây không phải là một con yêu quái vớ vẩn nào đó mà là một con Thanh quỷ cao hai mét.
Tuy được xem là dạng yếu nhất trong số các Thanh Qủy, nhưng bản thân nó vẫn khá mạnh. Nếu xét theo cấp bậc, sức mạnh của con quỷ này cũng đáng xếp vào bậc Hạ Trung, tức tương đương với một Kengo sơ đẳng. Nói cách khác, thứ đứng trước mặt Lily đây mạnh không thua kém gì cô!
Thanh Qủy ăn thịt người. Càng ăn, chúng càng trở nên to lớn.
Tuy nhiên, loại quỷ này không hấp thụ linh hồn dẫn đến kết quả là phần lớn con người bị chúng ăn đều trở thành oan hồn vất vưởng. Và nếu có thể xơi tái một Samurai hùng mạnh, sức mạnh của chúng sẽ nhân lên gấp nhiều lần!
Thanh quỷ ăn thịt Samurai, và đổi lại, Samurai săn lùng Thanh quỷ.
Lily chẳng quan tâm mấy đến chuyện ai đúng ai sai; đối với cô, bất kì ai dám ra tay ngăn cản cô tìm kiếm bí mật đằng sau giấc ngủ say của tiền bối đều là kẻ thù! Nếu chúng dám đe dọa sinh mạng hay phẩm giá của cô, hoặc của bất cứ ai mà cô quan tâm, số phận của kẻ ấy chỉ có một; đáng chết!
“Gương… con nhãi với tấm gương, ta ăn…”, Con Thanh Qủy này thực sự có khả năng nói được tiếng người. Nếu như vậy thì sức mạnh của nó rõ ràng là ở một đẳng cấp hoàn toàn khác!
“Gương sao?” Lily chợt nhận ra thứ gì đã thu hút tên to con vốn đang ngủ yên sâu trong núi này. Mới vừa nãy thôi, cô có thể cảm thấy bản thân đang bị một thứ gì đó hiểm ác đang theo dấu mình, và bây giờ, bóng hình đó – con Thanh Qủy - cuối cùng chịu xuất đầu lộ diện mà giơ nanh nhe vuốt ra chặn đường!
Coi bộ, sau này cô nên suy nghĩ kĩ và chú ý xung quanh trước khi lấy tấm gương ở cái nơi chàn đầy yêu khí thế này.
Lily đặt tấm gương vào lại trong đai thắt lưng, nhưng chừng đấy không đảm bảo con Thanh quỷ sẽ để cô đi dễ dàng, bởi từ những hành vi của nó, cô cũng dễ dàng thấy rằng con quỷ này cũng có trí thông minh nhất định.
Với ánh mắt nghiêm nghị, Lily nhìn con Thanh Qủy trước mặt. Tâm trí cô chợt nhớ lại khoảng khắc Uesugi Rei đồ sát một con cùng loại cao năm mét ở thành phố Kamakura. Ngay tại đây, vào chính lúc này, cô sắp sửa đối đấu với một đối thủ như vậy.
Lẽ dĩ nhiên, sức mạnh giữa một con cao hai mét so với con năm mét khổng lồ ấy rõ ràng là một trời một vực! Nhưng, dẫu vậy, Lily vẫn thấy bản thân đang ngày càng tiến gần hơn với cái đích sâu thẳm của thế giới xa lạ này từng bước một.
“Sao mi lại tấn công ta? Và sao mi lại muốn cái gương?” Lily lên tiếng hỏi trước trận chiến.
Con Thanh Qủy mở cái miệng đầy răng nhọc của mình ra đáp, “Gương, chìa khóa cho tất cả, phải có được nó! Đứa con gái đi cùng với tấm gương, giết!”
“Chìa khóa? Chía khóa gì?”
“Gương, phải lấy, giết con nhãi có tấm gương!” Con quỷ lập lại những lời đó, nhìn chằm chằm vào Lily với cặp mắt đỏ lòm. Có vẻ như cô không thể khai thác thêm thông tin gì từ con quái này nữa rồi.
Thanh kiếm của Lily vẫn còn đang bốc cháy, một vũ khí hoàn hảo để đối đầu với lũ yêu quái này! Bởi theo như cô biết, nguyên tố của Thanh Qủy là Ám Thổ, mang thiên hướng hỗn Loạn. Và may mắn thay, ngọn lửa trên lưỡi kiếm thép của Lily lại là thứ khắc chế hoàn hảo những thuộc tính này.
Theo Sakura, đặc trưng của Nguyền Kiếm Cơ nằm trong số các thuộc tính hàng đầu. Tuy họ không mạnh mẽ trước bất kì hệ nguyên tố nào, nhưng bù lại những người ấy cũng không bị bất kì thuộc tính nào khắc chế.
Tuy nhiên, khi thuộc tính của Nguyền Kiếm Cơ đạt đến cảnh giới nào đó, trong người họ sẽ bộc lộ một dạng sức mạnh mới. Và với nó, những nữ chiến binh ấy sẽ có lợi thế trước một số thuộc tính nhất định. Nhưng sức mạnh đó là gì cũng như cách để đạt được nó, Sakura lại chẳng nhớ gì cả.
“Con nhỏ gương, ăn… GÀOOOO!”
Chẳng nói chẳng rằng, con quỷ gầm lên một tiếng thật to, yêu khí mạnh mẽ liên tục tuôn ra khắp cơ thể khi hùng hục xông về phía Lily với những bước chân nặng trịch. Nó lao vào như một con bò điên, nhưng so với một con bò bình thường, sức mạnh đằng sau đó phải lớn hơn gấp nhiều lần!
Trước tình cảnh đó, Lily dồn lực vào đôi chân mà tiến về phía trước, rồi bất thình lình tăng tốc. Hình dáng của cô hóa thành một bóng đỏ, lao thẳng về phía con Thanh Qủy.
“Uesugi Rei! Rốt cuộc khoảng cách giữa chúng ta là bao xa vậy! Nếu không thể bắt kịp cô, tôi sẽ chẳng bao giờ có thê quên được cái đêm hôm ấy!”
Ánh mắt của thiếu nữ ấy sáng lên một ánh đỏ chứa đầy sát khí, nhẹ nhàng dậm đất một nhịp rồi phi thân lên không trung. Hình bóng cô cứ như một ngọn cờ đang bốc cháy trong màn đêm khi Lily nâng thanh Seiwa Tamashi bọc trong màn lửa ra sau.
Ở bên kia chiến tuyến, con Qủy bung vuốt ra —thứ có chiều dài xấp xỉ mười lăm xăng— và tấn công Lily với một đòn cào nặng mấy ngàn kwan bằng cánh tay còn lớn hơn cả phần đùi của cô!
Chỉ cần so sánh sức mạnh cơ bản thôi thì ai cũng thấy được rằng, một con Thanh Qủy Hạ Trung mạnh hơn một Samurai cùng cấp rất nhiều! Và với thân hình mảnh mai của mình, nếu như Lily trúng đòn, thì dù không chết, cô cũng sẽ lãnh phải một vết thương trí mạng dẫu có tạo linh giáp hỗ trợ.
Tuy nhiên, đấy là con đường của một Samurai. Để có thể chạm được tới đỉnh, người đó phải đối mặt với cá thể mạnh mẽ xứng đáng gọi là đối thủ!
Ranh giới giữa sống và chết quả thực rất mong manh.
Từng bước tiến lên đỉnh cao đều là một bài kiểm tra sinh tử!
“Hah!” Với một tiếng hét nhỏ nhẹ, thanh Seiwa Tamashi trong tay cô vung theo một vòng cung rực lửa!
“GÀOOOO!!!” Đòn tấn công của con quỷ cũng đồng thời lao đến, tạo thành một cơn gió đen hung bạo!
“Pfffff—!!!”
Tuy vậy, đòn đánh của nó đã nhắm trượt Lily và chỉ lướt qua mái tóc của cô. Trong khi đó, thanh Seiwa Tamashi đã chém một nhát chính xác vào vai trái nó, xuyên qua tim rồi đi ra từ hông bên kia!
Máu bắn ra trong màn đêm cứ như một mạch nước phun lên trong không trung. Làn da trắng như sứ cùng mái tóc dài thướt tha của Lily đều vấy đẫm dưới con mưa máu ấy!
Vết thương sâu khiến cho con quỷ vô hồn đứng ở đấy giật giật từ đầu đến chân. Kế đó nó buông lời nguyền rủa bằng chất giọng khó nghe, “Khặc….Khặc…Ta chết, nhưng con ả kia, kết cục của mi sẽ còn thê thảm hơn nhiều! Hehehehehe… khặc, khặc…
Sau những lời đó, nó ngã rầm xuống đất để lộ thiếu nữ xinh đẹp và yêu kiều kia sau lưng mình. Lily nhìn con quái với ánh mắt sắc bén, vừa điệu nghệ vung thanh Seiwa Tamashi vài lần để rũ sạch máu cùng chút tàn lửa còn sót lại trên lưỡi kiếm.
“Keng!” Xong xuôi đâu đấy, cô tra kiếm vào vỏ.
Hồn yêu Hạ Thượng với phần lõi màu đen và bề mặt xanh xao ngay lập tức được cây dù Sakura hấp thụ.
Tuy sự chênh lệch giữa sức mạnh của hai bên là có, nhưng cũng giống như cái hồi Uesugi Rei chém chết con quỷ cao năm mét, cô cũng đã đoạt mạng con quỷ hai mét này chỉ với một nhát chém!
Hồn yêu của một con quỷ Hạ Thượng có thể được bán với giá ít nhất là một trăm kwan! Tương đương với lương của Matsuda Nagahide trong nửa năm, thế mà chỉ với một lần vung kiếm, Lily đã có thể kiếm được chừng ấy tiền!
Với một Samurai hùng mạnh, chuyện kiếm tiền không khác gì đi dạo cả! Nhưng dĩ nhiên, đó là thứ mà họ phải liều mạng mới có được. Nếu như vừa nãy, chỉ cần Lily lơ đễnh một chút, mọi thứ đã có thể rất khác rồi. Chỉ cần nghĩ đến chuyện bị những móng vuốt cấu vào người thôi cũng đã đủ sợ rồi
Tuy nhiên, những lời sau cùng của con Thanh quỷ làm Lily phải bận tâm.
Bộ tấm gương sẽ mang đến vận cho mình sao?
Lily nhẹ nhàng chạm vào phần bụng dưới của mình.
“Hmph, nếu mình đầu hàng số phận, thì Lily này đã chết trong tai nạn máy bay đó rồi! Nếu không có tiền bối, mình sẽ không có ngày hôm nay! Chẳng cần nói tới vận xui, ngay cả khi có phải vượt qua núi đao hay biển lửa, mình vẫn sẽ không ngần ngại đương đầu, miễn là có thể tìm thấy bất cứ manh mối nào về tình trạng của chị Rin.”
Dẫu là một cô gái mỏng manh, dẫu là một cô xinh đẹp và quyến rũ, nhưng quyết tâm đối mặt với định mệnh liên quan đến tiền bối của Lily còn mạnh hơn những người đàn ông mang trong mình dòng máu bất khuất!
P/S: T nghĩ nên đổi tên truyện thành One Slash Maiden - đứa nào cũng một nhát là xong vậy, hơi chán rồi đó. Mà ngay mai sẽ là tròn một năm project này được tiến hành. Còn sơ sơ tầm hơn mười năm nữa mới kết thúc. Vãi hàng.