Phần 1
Kazuki vừa rời khỏi phòng điều hướng học sinh, Leme thực thể hóa ngay sau đầu cậu.
Thế nên, cô lấy hai tay ôm vào đầu Kazuki còn hai chân thì đặt trên vai cậu, thành ra cậu ta như đang kiệu một đứa nhỏ trên vai vậy.
“Nói điều này có thể hơi thất lễ, nhưng mà… thế này cũng khá thú vị đó, thưa Đức Vua!”
“…Sao em lại cưỡi lên vai anh?”
“Em đang cố cho người thấy để thực thể hóa ở thế giới này có rất nhiều cách.”
Kazuki có thể cảm nhận phần thân dưới của Leme qua lớp áo mỏng cô bé mặc, nhưng sau cùng thì―đó cũng chỉ là Leme mà thôi. Họ gặp nhau khi cô ấy chỉ là một đứa nhóc, nhưng diện mạo hiện giờ của cô giống như một học sinh tiểu học vậy. Dù có lớn thế, cô bé vẫn còn quá trẻ con.
“Là thế à? Leme thấy anh căng thẳng trước cuộc chiến và tới để giúp anh bình tĩnh lại à, cảm ơn em nhé.”
“Không, em chỉ đùa thôi mà.”
“Em nặng quá đấy, xuống đi.”
"Vâng”, Leme ngoan ngoãn trả lời và ‘pyon’ nhảy xuống.
“Dù sao thì, tình hình hiện tại không có lợi cho Prophet và Lotte chút nào, nhưng mà nó cũng khá là thú vị đó. Đức Vua thật là quả quyết khi tuyên bố sẽ tự mình bảo vệ Lotte dù đang sống trong cái đất nước mưu mô xảo quyệt này đó. Cả việc người nâng cao mức độ tình cảm của Lotte để chiến đấu với kẻ thù mạnh hơn cũng thật tuyệt! Vượt qua cơn sóng dữ này, người chắc chắn sẽ được ca tụng là một Đế Vương!”
Kazuki, cùng với Leme, rời khỏi khu trường học và đi tới công viên trước Ngôi nhà của Phù thủy. Mấy cô bạn đi qua cố tình nói vọng ra -“Quan hệ của Hayashizaki-kun với Diva của cậu ta khá tốt chứ nhỉ?"
Kazuki nói chuyện với Leme khi cậu thấy không còn một ai ở đó.
“Các Kị sĩ không nên ở đó, thêm vào nữa…Ác tính Dị giới xuất hiện vào giữa lúc trận đấu với Beatrix. …Nhờ nó mà bọn anh mới thoát được, nhưng vào thời điểm đó thì thật không phải trùng hợp. Phải chăng có ai tạo ra hiện tượng đó?”
Kazuki biết chỉ có một người mới có thể sử dụng ma pháp để tạo ra hiện tượng như vậy.
“…Là em, phải không Onii-chan?”
Một giọng nói quen thuộc vọng ra từ sau lưng cậu.
Giọng nói làm cậu khắc ghi những cảm giác đầy bất lực nghe thật thân quen nhưng cũng thật đáng hận.
Quay lưng lại, cậu thấy một người đáng lẽ không nên ở trong Học viện này―Kaya.
“…!” Kazuki đứng tim. Cậu nổi da gà. Dường như chỉ có sự hiện diện của cô ta khiến cậu thành ra như vậy.
Cô ấy không còn mặc bộ đồ rách rưới lúc trước mà mặc một chiếc áo in hình đầu lâu và một chiếc quần bò rách bụi bặm, đôi bốt đính những chiếc đinh bạc(gọi là phong cách Punk), mái tóc bạc bồng bềnh trong gió. Kaya đứng đó đầy tự tin, khiến Kazuki không dám tin vào mắt mình.
Không thể nào. Sao cô ấy lại ở đây? Nhất là ở thời điểm này, Kị sĩ Đoàn Nhật Bản với sự giúp sức từ Einherjar vẫn đang điên cuồng tìm kiếm Loki mà.
…Hơn nữa, sao Kaya có thể lấy lại được thân thể của mình chứ?
Thân thể của Kaya đãng lẽ đã bị Loki chiếm hữu. Nhưng giờ, trước mắt cậu không phải là một người đàn ông gầy còm tóc xanh, mà là Kaya với mái tóc bạc trước lúc bị Loki chiếm hữu.
“Sao trông Onii-chan ngạc nhiên vậy. Loki đang cười bên trong em đó? Sự thỏa mãn của hắn cũng đã truyền vào em vì bọn em có chung nhận thức đó.”
Kaya khẽ cười. Không chỉ diện mạo, mà cả giọng nói cũng là của cô ấy.
“Chắc em phải giải thích chút nhỉ…Loki không xóa đi phần con người của em, hắn chỉ khống chế em thôi. Lúc này thì em là Kaya, nhưng Loki bây giờ cũng ở đây.”
Kazuki thận trọng quan sát cô ấy.
Diva là một khối pháp lực. Nói cách khác―nếu Kaya trước mặt cậu bị tấn công, cô ấy sẽ phải dùng đến sức mạnh của Loki, và rồi khi lượng ma pháp của hắn đã bị rút cạn, người ta có thể phong ấn hắn lại,…rồi chỉ còn Kaya là còn sống.
Nếu như phần con người của Kaya vẫn còn, thì cô ấy vẫn có thể được cứu.
“Dừng lại đi Onii-chan, em không muốn mất đi sức mạnh đâu. Với lại…Onii-chan lúc này cũng khó mà thắng được Loki lúc nghiêm túc phải không? Anh biết là em có thể sử dụng được sức mạnh của Loki mà?”
…Đúng như cô ấy nói. Ở Vùng đất Hắc ám, Kazuki nhận ra sự hiện diện của Loki là nguyên nhân tạo nên Ác tính Dị giới lạ thường kia. Tuy nhiên vào lúc đó, cơ hội chiến thắng của cậu ấy là bằng không, nên cậu quyết định rút chạy.
“Nhưng, Onii-chan này. Loki cần em, nên Onii-chan không cần phải suy nghĩ đến những điều vớ vẩn như là cố gắng cứu em đâu. Bởi vì như thế này cũng không hẳn là tệ.”
Kaya nhún vai, nói rằng nỗ lực của Kazuki sẽ không đem lại kết quả gì.
“Sao Loki lại giữ phần con người của Kaya trong khi hắn đã chiếm hữu chứ?”
“Bởi vì hắn thấy làm thế thì sẽ thú vị hơn đó, Onii-chan! Loki đang xây dựng thế lực ở Nhật, và quân át chủ bài của hắn, để đối phó và chế nhạo chìa khóa chiến thắng của đất nước này – đó là [Vua], là anh, Onii-chan…liệu đó có phải là em?”
Trong đầu Kazuki, cậu có thể nghe thấy Loki đang giễu cợt cậu, điều đó khiến cậu bừng bừng sát khí.
Cơn thịnh nộ trào dâng trong cậu, nhưng kẻ thù mà cậu cần tiêu diệt―không ở đó.
Về Kaya, người mà cậu nghĩ rằng mình phải cứu, lại nói với cậu rằng cô ấy không cần được cứu. Việc này đúng là…
“Fufufu, dù không ai bị giết cả, em nghĩ tình hình hiện tại thú vị hơn nhiều. So với thời điểm trước đây khi em chẳng có gì, đồng hóa một nửa với Loki vui hơn nhiều…”
“Em bảo em đang vui? Vậy thì lúc này, em xuất hiện trước mặt anh là để giỡn với anh hả?”
“Hôm nay thì khác, bọn em có một đề nghị. Để đánh bại kẻ thù chung―thợ săn của Einherjar nước Đức, Beatrix Baumgard, sao Onii-chan không liên minh với bọn em nhỉ?”
Kaya không ngừng nhìn xung quanh rồi, mỉm cười và vô tư nói .
“Nói chuyện này trong khi ở đây có vẻ hơi…sao chúng ta không tiếp tục việc này trong phòng Onii-chan nhỉ?”
{Vào đi.}
{Vânggg―♪}
Vào nửa đêm―Kazuki mở cửa sổ phòng ra, rồi gửi thông điệp bằng ý nghĩ thông qua tâm thức tới Kaya người đang chờ sẵn ở bên ngoài.
Thông thường, cách làm này không mấy được sử dụng vì khá bất tiện, dù đó là lí do chúng được sinh ra.
Trước hết, gửi thông điệp bằng ý nghĩ đến một nhóm mà chẳng ai mở lòng, nếu họ chỉ gửi nó từ một chiều, < Bức tường Trái tim> sẽ đẩy nó ra. Chỉ khi báo trước cho họ là thông điệp sẽ được gửi thì mới thực hiện được.
Hơn nữa, khi kết nối ý thức và trái tim mỗi người với nhau, không chỉ thông điệp, mà ý nghĩ và xúc cảm đều có thể truyền tải cho nhau.
Và để bảo vệ cho việc những suy nghĩ cá nhân, cần phải có khả năng khống chế pháp lực cấp cao.
Kazuki vì quá yếu trong việc sử dụng tâm thức vì thế cậu không nên dùng cách này, nhưng…cậu cũng đâu thể mời Kaya vào từ cửa chính của Ngôi nhà của Phù thủy được. Vì vậy cậu chỉ còn cách này để đưa cô ấy vào thôi.
Đầu Kaya ‘pyon’ thò vào từ cửa sổ.
“Bắt một cô gái yếu đuối phải trèo tường thế này, Onii-chan đần độn.”
Tất nhiên cô ấy có khả năng leo trèo như vậy là nhờ Ma pháp Tăng cường Thể chất dựa trên pháp lực của Loki.
“Nói vậy thì…Này, có đúng Loki ở bên trong em không đấy?”
“Không phải thế Onii-chaaan! Đúng là Loki có thể biến thành một cô gái. Nhưng lúc này, phần con người của Kaya mới kiểm soát thân xác này. Loki đi nghỉ rồi.”
Kaya nhẹ nhàng nhảy qua khung cửa sổ và vào trong phòng.
“Vậy đây là phòng Onii-chan à. Đúng như em nghĩ, ngăn nắp quá mà. Uwaa, mấy quả tạ ở khắp phòng nữa này…. Anh để mấy quyển tạp chí khiêu dâm ở đâu thế?”
“Làm gì có, anh không hứng mấy thể loại đấy. Mà này, bỏ giầy ra.”
“Thực sự không có sách khiêu dâm ở đây sao? Ah, phải rồi, Onii-chan biết em sẽ đến nên đã nhanh tay dọn hết đi rồi đúng không? Chắc con gái vào đây nhiều lắm…Em đang tự hỏi liệu em có phải người đầu tiên không?”
“Biết nhiều làm gì, mọi người ở đây thường xuyên ra vào mà.”
Nụ cười của Kaya biến mất sau khi nghe những lời thẳng thừng ấy của Kazuki.
“…Em muốn giết hiết những cô gái trong ngôi nhà này trừ Mio-chan ngay bây giờ…”
Cùng lúc đó, một hình đầu lâu biểu hiện cho việc giảm mức độ tình cảm hiện lên trước ngực cô ấy và bị nhẫn của Kazuki hút vào. Từ từ đã nào! Giờ là chuyện gì đây!?
Amasaki Mio―130 Otonashi Kaguya―79 Hiakari Koyuki―52 Hoshikaze Hikaru―43
Lotte―44 Kaya―50
Kazuki ngạc nhiên khi cậu truyền pháp lực vào chiếc nhẫn.
“Sao em lai được thêm vào làm đối tượng cần phải chinh phục chứ!?”
“Cái nhẫn đó…ghi lại mức độ tình cảm của em sao? Loki luôn kiêu ngạo về đôi mắt của hắn trong việc thẩm định mọi việc. Anh thấy đó, mức độ tình cảm này là minh chứng cho việc bọn em cho anh mượn sức mạnh trong việc liên kết chiến đấu đó, Onii-chan. Em mong chuyện này có thể chứng tỏ rằng bọn em không hề lật lọng khi liên kết với Onii-chan.”
Chắc chắn chiếc nhẫn biết Kaya đang ở trước mắt cậu. Nếu Loki cải trang thành Kaya, chiếc nhẫn không thể hiện mức độ tình cảm ở ngưỡng 50 được.
“Vì Onii-chan đã đả thương hắn, hắn phải tĩnh dưỡng lâu nhất có thể. Diva là một khối pháp lực, nếu họ chịu sát thương, thì thân thể thần thánh của họ cũng sẽ bị thương. Điều này cũng giống như Diva mà Lotte đã lập khế ước, kẻ chiếm hữu cô ấy để tích tụ năng lượng. Cũng có thể…nó cũng giống như ba Vị thần tối cao từng thống trị thế giới và sử dụng cạn kiệt sức mạnh của họ, và giờ chắc họ đã nằm bất động trong một thời gian cực dài rồi.”
Sự dụng cạn kiệt sức mạnh…ba Vị thần tối cao?
Nhưng trước khi Kazuki định xen vào hỏi, Kaya nhanh chóng nói tiếp.
“Nếu như Loki bị ép phải thức tỉnh, hắn vẫn có thể làm những việc như thỏa thuận với Onii-chan. Mặc dù như vậy, hắn vẫn không ở trong điều kiện tốt nhất. Ngay khi hắn thỏa thuận với một người như Onii-chan…Beatrix cũng là một đối thủ đáng gờm đó. Loki không mạnh trong chiến đấu cận chiến. Vì thế nên hắn muốn hợp tác với Onii-chan một người kiệt xuất trong lối đánh cận chiến. Ý em là Onii-chan người đã chạm trán với kị sĩ đó, kị sĩ mà có diễm phúc được sức mạnh thần thánh của Thor bảo vệ, chỉ dùng thuần kiếm thuật thôi thì thật là bất thường. Nó không hề bình thường tí nào.”
Ý em là ai bất thường thế? Ngay khi cậu nghĩ rằng cậu có thể chết vào trận đấu đó,
Kaya đột ngột đảo mắt nhìn xung quanh.
“Nhân tiện…cho em gặp Mio-oneechan đi? Mình gọi chị ấy qua phòng này là được, phải không? Em muốn gặp chị ấy từ lâu lắm rồi.”
“Anh vẫn chưa quyết định có nên hợp tác với em hay không mà.”
“Onii-chan cứng đầu thật đấy. Mặc dù Onii-chan không thể hiểu rằng mình có thể thắng trước lúc trận đấu diễn ra. Nói thật nhé, em có thể trở thành công cụ chiến đấu rất mạnh nếu em mượn sức mạnh của Loki đó.”
“Cho dù chỉ là tạm thời, coi là vậy đi …anh bất đắc dĩ phải hợp tác với Loki thôi.”
“Loki không xấu xa thế đâu. Nhiệm vụ của Loki là đem sự hỗn mang đến thế giới và trả thù những vị thần trong Thần thoại Bắc Âu. Để làm thế, hắn đánh thức các Ngụy pháp sư và kêu gọi chúng trở thành chiến hữu của hắn, nhưng thực ra hắn luôn tránh khỏi việc giết chóc. Dù những người như em đã trở nên điên loạn và nghĩ rằng mình sẽ bị giết, thực tế hắn đã cho họ trốn thoát. Có vẻ là, đôi lúc hắn hơi quá độ như một kẻ đeo đuổi sự hỗn loạn vậy. Hắn vô tình giết Mio-chan do sự căng thẳng trào dâng với sự kích động từ Onii-chan vào lúc trước.”
Gì chứ? Cô ấy bảo một tên có lời nói và hành động như tên Loki đó không phải kẻ xấu sao?
“…Chắc hẳn Onii-chan đã nghe tin rằng chưa có nạn nhân nào tử vong trong công cuộc tấn công vào Kị sĩ Đoàn nhỉ.”
Điểm này cũng thật đáng nghi. Ban đầu họ nói Loki dùng chiến thuật Đánh và rút rồi tránh khỏi lấn quá sâu vào việc làm hại tới Kị sĩ Đoàn, nhưng…
“Họ chỉ tấn công để bào mòn sức mạnh của Kị sĩ Đoàn, rồi rút. Có vẻ các Ngụy pháp sư đều rất dễ bị chọc tức. Vì tất cả các Ngụy pháp sư đã mất đi lí trí, nên việc Loki lãnh đạo họ là rất an toàn. Kết quả, số nạn nhân tử vong giảm đi.”
“Nhưng nếu Diva của các Ngụy pháp sư thức tỉnh…thì ít nhất, nạn nhân là phần con người của họ bị nuốt chửng.”
Phần con người của Kaya được giữ lại, nhưng không phải ai cũng như cô ấy.
“Những người mà ý thức bị chiếm bởi Diva đều là nạn nhân, đó chỉ là ý kiến chủ quan của Onii-chan.”
Kaya―khẳng định một cách dứt khoát.
Mặc dù trước kia, khi Kaya bị Loki chiếm hữu, cô ấy chỉ có thể gào thét trong thảm thương.
“Ban đầu em cũng rất sợ vì bị Loki khóa vào bức tường tâm trí để dễ dàng đánh cắp xác thịt của em. Em bị ép phải nghĩ rằng mình cần giết rất nhiều người. Nhưng giờ khi em đã hợp nhất được―nó khá tuyệt. Những kẻ ngốc nhận được sức mạnh theo ý muốn, và cuối cùng kết hợp với thần hay quỷ…không phải là một điều đáng ghét. Ngay từ đầu, những người nhúng tay vào những khế ước phi pháp đều là những kẻ đeo đuổi < Sự hỗn loạn > ở sâu thẳm trong trái tim họ.”
“…Em đang nói gì vậy chứ, sự hỗn loạn là sao?”
Cô ấy bảo đó là nhiệm vụ của Loki, nhưng….
“Đó, cái gọi là Sự hỗn loạn là mặt trái của Thần thoại. Những ảo ảnh tiến tới sự suy đồi ngọt ngào, dục vọng và và sự thúc đẩy của sinh vật gọi là con người không thể bị chối từ. Nếu những vị thần ở phe chính diện của thần thoại kiểm soát con người với thứ gọi là <Trật tự>, thì bọn em, những vị thần ở phe phản diện sẽ đi tìm những thứ thuộc về Sự hỗn loạn!”
Những vị thần phe chính diện mà cô ấy nhắc đến―cô ấy đề cập đến Thần thoại của những cường quốc có nên ma thuật tiên tiến đòi hỏi đến đức tin sao?
Và lực lượng đối đầu với phe chính diện…là các Diva của Sự hỗn loạn ư? Trong Thần thoại Bắc Âu, những Diva như Loki…?
“Nhìn nhận mọi việc bằng một hướng chẳng phải là không tốt sao? Nghe thấy nhữn từ như Sự hỗn loạn, chắc chắn sẽ làm kích động bộ óc Chūni[1] của anh, bảo sao có nhiều người giống Kaya trong xã hội ngày nay! Từ bỏ thân xác cho Sự hỗn loạn và giải phóng bản thân khỏi xiềng xích, đạt đến sự khoái lạc cực độ - những con người như bọn em! …Vậy đó, em không yêu cầu những người có đầu óc bình thường như Onii-chan được giá trị thẩm mỹ của bọn em. Bởi vì trong một ý nghĩa nhất định, niềm hạnh phúc này chỉ dành cho những người lựa chọn con đường này.”
Kaya nói tất cả với một giọng đầy khoái lạc. Nhưng qua lời nói và vẻ mặt của cô ta, có nguy cơ mọi chuyện sẽ trở nên tồi tệ hơn nếu ta hiểu rõ được những gì cô ta nói.
“Chắc chắn một trăm phần trăm Onii-chan không thể hiểu được Sự hỗn loạn, nhưng…nếu Onii-chan đã nghe chuyện của Lotte, thì Onii-chan sẽ không ủng hộ Đức quốc, một nước bị thống trị bởi Mệnh lệnh tối cao của Thần thoại Bắc Âu, phải không?”
Một điều chắc chắn, Kazuki nghĩ rằng cách làm của Đức quốc là không hề đúng đắn.
Thế nhưng, bỏ qua tất cả những gì Loki làm cho đến giờ, liệu cậu ta có thấy ổn?
Dù thế nào cậu cũng không thể thoát khỏi cảm giác thiếu thoải mái. Cậu còn chẳng hiểu nổi mình nên cảm nhận về Kaya ra sao. Càng nghe chuyện từ cô ấy…cậu càng chìm dần vào bề sâu của Sự hỗn loạn.
“Dù sao thì 72 Con Quỷ của Solomon trong tay Onii-chan đều không phải Trật tự hay Hỗn loạn. Nhưng những thành viên như Asmodeus có khuynh hướng gần với Hỗn loạn cũng ở đó. Điều này rất quan trọng với Onii-chan người được coi là Vua Solomon có thể lựa chọn đồng minh từ cả hai phe Trật tự và Hỗn loạn. Bởi vì hiện giờ 72 Con Quỷ của Solomon cứ tăng lên nhiều như vậy. Tìm kiếm đồng minh từ phe kẻ địch cũng là việc rất quan trọng cho Đức Vua. Onii-chan được Lemegeton nuôn chiều quá rồi và cô ta không dạy anh những điều này, phải không?”
“…Vậy ý em là anh cần phải mở rộng tư tưởng, tạm thời bắt tay với Loki để thăm dò hắn, là thế hả?”
“Vângggg! Là thế đó, Onii-chaa―n!”
Đột nhiên Kaya xồ tới Kazuki và ôm lấy tay cậu.
“…Chỉ là, vào lúc này, em mong anh hãy quan tâm về em nhiều hơn với tư cách là Kaya…”
Kaya ghé sát đầu vào ngực Kazuki, khẽ thầm thì.
“Vậy thì, ta tạm thời hợp tác vì việc đánh bại Beatrix, nhé? Chiến thuật của Onii-chan sẽ đa dạng hơn nhờ một đồng chí mới gia nhập là em. Nó rất quan trọng phải không? Chiến thuật của anh ý?”
“…Em có kế hoạch gì à? Vì cách thức của anh chẳng là gì so với sự xảo quyệt của Loki.”
“Nó không hẳn là kế hoạch, nhưng em có một đối sách. Trong bất cứ việc gì, Diva lập khế ước với đối phương…Thor, Loki biết mọi thứ về sức mạnh của hắn.”
Loki và Thor đều là hai Diva từ trong Thần thoại Bắc Âu.
Người ta nói rằng trong thần thoại, hai người đó là [những người bạn thân thiết].
“Căn bản là để Onii-chan chống đỡ những đòn tấn công tầm gần của đối phương. Cùng lúc Onii-chan sẽ phải cản trở cô ta niệm phép tấn công và làm hao mòn pháp lực của cô ta. Nhưng nếu Thor thành công trong việc sử dụng ma pháp cấp cao, thì mọi chuyện sẽ kết thúc vào lúc đó. Đó là điểm mấu chốt.”
“Anh phải làm gì nếu cô ta cứ chạy trong khi niệm chú cấp cao?”
Beatrix, sau khi hoàn thành hai giai đoạn niệm pháp chú cường hóa,khả năng thể chất của cô ta còn vượt xa Hoshikaze-senpai lúc chị ấy dùng [Lôi Tốc]. Nếu Beatrix chọn chạy trốn khi tình hình không khả quan, thì việc khống chế cô ta là rất khó.
“Không, hầu hết phép triệu hồi của Thor đều có điểm yếu đó là không thể phát động nếu như ngừng chiến đấu. Bù trừ vào việc có một sức chiến đấu tối thượng, Thor là Diva không nghe theo bất cứ ai trừ người chiến binh ở giữa chiến tuyến. Vậy đó, chiến thuật của Beatrix là áp sát.”
Đây là một thông tin rất quan trọng. Nếu là vậy, nếu mình đương đầu được với lối đánh cận chiến của Beatrix, mình có thể kéo dài được cuộc chiến. Tuy nhiên…
“Vấn đề là ở Chiến bào của Thor: mũ giáp và áo giáp. Khả năng phòng thủ của nó được phù hộ bởi thần thánh. Cách tấn công hiệu quả nhất là gây sát thương ở bên trong bộ giáp.”
Tấn công sâu vào bên trong…dùng [điện] à.
“Ngoài ra, với cấp độ như vậy, cô ta không chỉ sử dụng vào ma pháp phòng ngự để kháng đòn tấn công, mà còn nhờ đến tâm vận làm chệch hướng những đòn tấn công vật lý và ma pháp điều khiển lửa để kháng nhiệt tăng thêm sức công phá vào đòn tấn công một cách chính xác. So với việc phát động ma pháp phòng ngự bằng bản năng, kiểm soát pháp lực có hiệu quả phòng ngự cao hơn. Thật không may, đó là sự khác biệt giữa Onii-chan một học sinh với một kị sĩ thiện chiến.”
…Kéo dài cuộc chiến. Trong thời điểm đó, cậu có thể rơi vào tình thế nguy hiểm nếu cậu để đối phương niệm chú cấp cao dù chỉ một lần.
Cậu được chỉ dẫn cho một số thông tin quan trọng, nhưng có vẻ nó sẽ trở thành một trận chiến rất dữ dội.
“Nhưng nếu Onii-chan chuẩn bị kỹ thì không sao đâu. Onii-chan sẽ tăng mức độ tình cảm của Lotte lên mức cao nhất có thể vào ngày mai mà. Diva của Lotte mạnh lắm đó, anh chàng đó.”
“Em biết thân thế của Prophet sao!?”
“Em mới chỉ phỏng đoán thôi. Em đang tự hỏi liệu bà giáo ấy đã đoán ra chưa? Nếu phải nói việc để Lotte yêu say đắm Onii-chan quan trọng như thế nào, thì đó là vì Beatrix đã mang một Thánh Vật đáng nguyền rủa từ Đức tới. Cái khiên đó còn chặn được cả hỏa quyền của tên khổng lồ trong Hỏa ngục mà em triệu hồi tới―đó là Thánh Vật trong Thần thoại Bắc Âu, [Svalinn]. Cái khiên đó hoàn toàn kháng được lửa. Khả năng chiến thắng của Vua - Onii-chan - sẽ bị giảm đi một nửa nếu anh chỉ sử dụng hỏa pháp. Tệ hơn thế, người sử dụng hỏa pháp như Mio-chan sẽ chẳng khác gì một linh vật dễ thương chừng nào cái khiên còn ở đó.”
Quả thực, cái khiên đó chính là Thánh Vật.
Đòn tấn công của phe mình thiên về hỏa pháp, nên khả năng phòng thủ của Beatrix có thể coi như là áp đảo hoàn toàn.
Thánh Vật hoàn toàn bị cấm sử dụng ở Nhật…nhưng ở Đức thì lại được phép.
“Việc của Onii-chan là tăng mức độ tình cảm của Lotte. Kaya thấy ghen tị với cô ta đó. Cho dù chỉ có những người được coi là em gái của anh ở trại trẻ như em và Mio-chan mới được gọi Onii-chan là Onii-chan!”
Những lời nói đầy kích động như vậy đủ khiến Kanae-san phải điên tiết lên rồi.
“Việc của em thì khác, người chiến hữu Kaya có thể kiểm soát được…Midgardsormr…Với sự giúp đỡ của hắn, chúng ta sẽ thu hẹp diện tích của Vùng đất Hắc ám nơi mà Onii-chan sẽ làm nhiệm vụ vào ngày kia. Sẽ thật rắc rối nếu những yếu tố không rõ ràng trở thành trở ngại cho cuộc chiến tăng lên. Nhưng cũng cần khoan dung một chút vì nếu Quái Thú bị tiêu diệt hết thì nhiệm vụ truy quét nghiễm nhiên được coi là hoàn thành. Chuyện này cũng quan trọng phải không?”
…Phải rồi, cậu không thể chỉ trích được gì trong lời đề nghị của cô ấy.
“…Ngược lại, em đừng chuẩn bị mấy cái bẫy mà có thể khiến anh thất bại đấy.”
“…Kyaa☆ Onii-chan, anh có thể giải thích rõ ràng là em và Loki sẽ hưởng lợi gì khi làm thế không?”
Một cái đầu lâu bay lên cùng với ánh nhìn trách móc của Kaya tới Kazuki - người vẫn không tin tưởng cô.
“Cứ chuẩn bị một ngày ngọt ngào với Lotte vào ngày mai nhé, Onii-chan! Khó chịu thật đấy! Rồi, nhưng mà harem…là kiểu lãng mạn khá phiền muộn đấy, Kaya hiểu rõ mà!”
Kaya nói vòng vo một hồi rồi thốt lên “Ha―rem♪” đầy hào hứng.
“…Chẳng phải sẽ tự nhiên hơn nếu chúng ta đi cùng Mio dưới danh nghĩa một nhóm bạn họp mặt thay vì chỉ anh với Lotte sao, nhờ đó Lotte có thể thấy thoải mái hơn, vui vẻ hơn và mức độ tình cảm của cô ấy cũng tăng lên mà, phải không?”
Những cái đầu lâu từ phía Kaya bay lên ngày một nhiều vì ý kiến trái chiều của Kazuki.
“O-ni-i-chan-đầu-đất☆” cô mắng Kazuki với mọt giọng ngọt xớt.
“Mấy lời nói nhảm đó càng chứng tỏ Onii-chan không hề coi Lotte là một cô gái. Dù không hẳn là cá cược, nhưng em cá là Lotte sẽ rất vui vì được ở cạnh bên Onii-chan một mình, cơ hội tăng mức độ tình cảm cũng cao hơn. Bởi vì mức độ tình cảm của cô ấy theo cách nào đó đã qua mức 40 rồi. Cho dù Onii-chan chỉ coi cô ấy như em gái…nhưng phụ nữ thì mãi là phụ nữ mà thôi.”
Kaya cứ ngúng nguẩy tay chân ‘tsk tsk tsk’.
“Với lại, chuyện này cũng phù hợp với một người được coi là em gái của anh như em vậy, nên cũng không lạ nếu Onii-chan sẽ chinh phục em vào một ngày nào đó, phải không☆ Kyaa!”
“Đúng rồi, cô em gái Chūnibyō này nói chí phải. Đức Vua vẫn chẳng có tí lãng mạn nào hết.”
Đến cả Leme cũng xuất hiện bên cạnh Kazuki và bắt lỗi cậu.
“Đêm nay…có vẻ như không còn chuyến tàu nào nữa. Onii-chan…em ở lại đây nhé, được không?”
Kaya ngại ngùng nói, mặt cô đỏ lên, nhưng một tay cô kéo kéo tay áo Kazuki, tay kia vân vê vạt áo mình, chợt.
“Đêm nay, không biết Onii-chan thấy sao... nhưng tự nhiên em thấy nóng quá... tự nhiên Kaya muốn... có một đêm khó quên với Onii-chan, hay... ta làm gì đó đi, anh thấy đấy, dạo gần đây... nhiều xiệc xảy ra quá, thế nên... em muốn nghỉ ngơi... Onii-chan giúp em... LÀM MẤY CHUYỆN HỖN LOẠN THẬT KHÓ QUÊN, nhééééé♥”
“Về đi.” Rồi, Kazuki mở cửa sổ phòng ra.
Dù thế nào, cậu cũng phải nói chuyện với Lotte để hứa với cô ấy một cuộc hẹn.
Cả Liz Liza-sensei và Kaya đều nói rằng chuyện tăng mức độ tình cảm của Lotte là một điều rất dễ dàng, nhưng…về mặt thực tế thì nó không đơn giản như cậu nghĩ. Cậu có vẻ khá ngập ngùng trong lúc này.
Dù cô gái Lotte đó là một người rất thân thiện, nhưng một anh chàng ngỏ lời với một cô gái mới quen được vài ngày, có vẻ như nó hơi khinh xuất và phù phiếm….
Nhưng giờ họ đã lao vào cuộc chiến mà họ không thể thoát khỏi nữa.
Cậu xốc lại tinh thần và đi tìm Lotte, cậu thấy cô ấy trong bếp và cô nàng đang tu cạn một chai sữa. Có vẻ nhóc đó mới tắm xong bởi cô mặc một chiếc áo thun và quần ngắn trong khi vẫn quấn khăn lên cổ.
“O, Onii-san.”
“…Em đang làm gì thế, Lotte?”
“Em học được trong anime là ở Nhật mình phải làm thế này sau khi ra khỏi nhà tắm. Vì ở nước em không có lệ làm ấm cơ thể trong nhà tắm, nên em đã luôn muốn làm điều này desu.”
“Em biết đấy, thói quen uống sữa này đem đến rất nhiều lựa chọn như là sữa vị cà phê hoặc chanh, và tất nhiên còn cả đống nữa.”
“Là thế à desu…em muốn biết hết về chúng desu.”
Lotte nói là vậy, nhưng khuôn mặt cô bé hiện lên một vẻ gì đó khang khác, rất khó diễn tả, dường như mang theo một chút vẻ mong chờ mặc dù có phần lo âu.
“Với lại, em cũng nghe được là ngực sẽ to hơn nếu như uống nhiều sữa. Em đã học được rất nhiều điều quan trọng trong đời sống nhờ anime desu. Onii-san có thích ngực bự không?”
“Eh, anh đang tự hỏi…thật ra anh cũng không nghĩ nhiều về nó lắm.”
Lúc cậu nói vậy, hình ảnh về bộ ngực đồ sộ của Kaguya-senpai và Mio trong bộ chiến bào hiện rõ trong đầu cậu, Kazuki lắc đầu thật mạnh và dẹp bỏ những hình ảnh đó ra khỏi đầu.
“Em thấy xấu hổ vì ngực em không được lớn desu. Thân hình em cũng nhỏ và còm nhom nữa desu…”
“Với tuổi của em, thì chẳng phải là vẫn còn lớn hơn được sao?”
“Thật không ạ desu? Đến giờ cơ thể em vẫn rất yếu và kém phát triển, nên…từ giờ sẽ là thời điểm rất quan trọng desu. Em sẽ uống nhiều loại sữa, và lớn thật nhanh từ bây giờ…”
Trong lúc nói [Từ bây giờ], vẻ mặt Lotte như buồn hẳn đi.
Lotte nói về [Tương lai], thứ mà đến giờ cô chưa chắc có cơ hội được chạm tới.
Dù là thế, sao cô ấy lại…nói về tương lai với vẻ mặt bất lực vậy?
“Kazuki-oniichan, Einherjar tấn công chúng ta vào lúc kết thúc nhiệm vụ ý…cô ta nhắm tới em, phải không desu?”
Aah, đúng rồi…cô ấy sao có thể không nhận ra nổi chứ.
“Đúng vậy mà, em làm phiền mọi người nhiều lắm phải không desu? Chắc là, dù em có đi đâu, em cũng là mối nguy cho mọi người ở đó…”
Lotte nói nhỏ dần như một cánh hoa tàn phai trước gió.
Vẻ mặt đó khiến con tim Kazuki đau nhói.
“Em không phải là một mối phiền hà.”
“…Tại sao vậy desu? Chúng ta bị tấn công đều là do em mà…”
“Vì anh đã rất vui khi được gặp Lotte. Lợi vẫn hơn hại mà, nên em đừng tự coi mình là mối phiền hà nữa. Em đừng nghĩ những điều ngớ ngẩn như là mình không có nơi nào để thuộc về nữa nhé.”
Kazuki nhớ lại lúc cậu là trẻ mồ côi. Đến tôi còn được tìm thấy và những người đó đã cho tôi một nơi để tôi nhớ về. Thế nên tôi, vì cô bé…
Trong đầu Kazuki, sự lo lắng và lưỡng lự khi muốn hẹn hò với Lotte biến mất.
“Nhưng mà, em chắc chắn sẽ bị…sát hại.”
“Không sao đâu. Anh sẽ bảo vệ Lotte.”
Lotte lộ rõ vẻ ngạc nhiên, những tia sáng xanh bùng lên xung quanh khuôn mặt.
Cô gái thần đồng sử dụng thần giao cách cảm vô thức cảm nhận con tim Kazuki.
Lotte rưng rưng nước mắt khi cô cảm nhận được từ bên trong trái tim Kazuki.
“Những lời của Onii-chan …không hề có chút giả tạo nào ư desu? Dẫu cho em ngỡ rằng đó là những lời khó tin…”
“Không khó tin đâu. Einherjar người Đức đó chỉ có thể ở Nhật trong 1 tháng thôi. Nội các Nhật Bản cũng sẽ không hỗ trợ họ. Bọn họ chỉ có chút ít cơ hội. Anh chắc chắn sẽ hạ gục nữ chiến binh đó!”
Lotte đảo mắt lo lắng. “Đừng lo.” Kazuki đưa tay ra nựng đôi má Lotte.
Đó là thói quen của Kazuki khi cậu muốn làm Kanae bình tĩnh lại, khi cô ấy khóc, lúc họ còn nhỏ.
“Lotte, mai mình đi chơi đi.”
“Eh? Đi chơi…sao lại đột ngột vậy…”
“Anh muốn dạy cho Lotte về hạnh phúc và nơi em thuộc về trên thế gian này.”
“Niềm vui trên thế gian…một nơi cho em…? Tất cả đều vì em…? Thật sao desu?”
Lotte ngỡ ngàng chớp mắt trong khi Kazuki vẫn cưng nựng đôi má cô.
“…Nhưng, nhưng mà! Nếu em chỉ đi với mình Kazuki-oniisan, thì nó sẽ giống như hẹn hò trong anime romcom vậy…!? Hay là, Mio-oneesan cũng sẽ đi cùng?”
“Cuộc hẹn này chỉ dành cho hai ta thôi.”
Lập tức, tia sáng xanh tỏa khắp trên người Lotte và cô hiểu được cảm xúc chân thành của Kazuki.
Đôi má cô như nóng bừng lên.
Và ngay sau đó―một trái tim khổng lồ hiện ra. Cậu giật mình lùi lại vì nó quá lớn cho dù nó chỉ là một ảo ảnh phi vật chất.
Chỉ một nhoáng mức độ tình cảm của Lotte đã đạt con số 57. Lotte hiểu được đối phương có nói dối hay không nhờ vào thần giao cách cảm. Có lẽ đó là lý do vì sao mức độ tình cảm của cô ấy có sự nhảy vọt đến vậy.
Lotte cảm nhận được tấm lòng Kazuki và tin tưởng.
“Nếu Kazuki-oniisan đã nói là ổn, thì em muốn hẹn hò với Onii-san desu…”
Lotte trả lời với khuôn mặt đỏ như gấc và dường như ‘pushu―’ bốc khói.
“Xin hãy giúp đỡ em…cuộc hẹn của một người con trai và người con gái…”
“Vậy thì, em muốn đi đâu nào? Chắc hẳn, em chưa thăm những thắng cảnh Tokyo từ lúc em đến nhỉ?”
Kazuki bỏ tay khỏi Lotte ra. Lotte đưa tay lên xoa xoa má và,
“Thắng cảnh Tokyo! Những từ đó làm con tim em rung động desu…!”
Cô ấy vui vẻ nói và cùng với đó, tinh thần cô ấy phấn khởi trở lại. Cô nàng nghĩ một lúc rồi trả lời.
“…Em, em muốn tới Akihabara[2] desu!”
Phần 2
Nếu để những người trong Ngôi nhà của Phù thủy thấy được thì họ sẽ rất xấu hổ, nên Kazuki và Lotte gặp nhau ngoài cổng trường. Đó là một kế hoạch rất thông minh và tuyệt với từ lần hẹn trước với Mio.
Kazuki ra khỏi ngôi nhà và đến chỗ hẹn trước, không lâu sau, một cô gái đến bên cậu với giọng tươi vui hào hứng.
“Kazuki-oniisan!”
Lotte chạy ‘patapata’ tới chỗ Kazuki, váy cô nàng bập bùng trong gió.
Cô mặc một bộ váy dạ hội, giống như những tiểu thư con nhà quý tộc khi đi dự tiệc.
Phần chân váy không quá dài, rất tiện hoạt động mạnh như chạy. Ai cũng thấy tầng lớp của họ khác biệt hoàn toàn khi họ đứng cạnh nhau. Giống như cảnh một thường dân hộ tống công chúa vậy….
“Đây là bộ váy em mặc khi em tới đây lánh nạn, bộ đồ duy nhất em đem theo từ Seinmundo desu.”
“Vậy là em tới đây với một bộ đồ đặc biệt à. Ý anh là, nó đáng yêu lắm. Trông rất hợp…”
Thật ra, nhìn cô ấy, chỉ nói đáng yêu chưa đủ. Phần lưng trên tính từ bắp tay và vai đều để hở, phần hông thì bó vào trông thật thon thả, còn phần chân váy xòe ra như cánh hoa nở rộ. Bộ đồ này cùng với vẻ yêu kiều vốn có của Lotte khiến cô trông như một nhân vật bước ra từ cổ tích vậy.
“Nhận lời khen chân thành từ một người con trai…tim em đập rộn ràng quá desu.”
Lotte bồn chồn nhìn xuống, bàn tay huơ huơ giữ lấy váy.
―Giờ thì, từ đây thì nên đi đường nào ta?
Sẽ là một sai lầm nếu cậu đi trước cô ấy và luôn giữ khoảng cách, cậu cũng đã được Mio hướng dẫn từ trước. Những gì cậu học được là họ phải khoác tay vào nhau hoặc cậu phải nắm lấy cổ tay cô gái.
Nhưng đàn ông con trai không được phép tùy tiện nắm tay một quý cô. Nếu đã thành ra vậy thì…!
“Vậy, ta đi chứ?”
Kazuki nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo mảnh mai của Lotte, trông như cậu có thể bẻ gãy nó bằng một tay vậy.
…Mio nói điều này chỉ dành cho những người trưởng thành, đây là một điều rất bình thường, nhưng với những gì cậu nghĩ, như thế là hơi quá.
Thế nhưng, Lotte ngây người nhìn Kazuki và một trái tim bay ra từ cô ấy.
Lời khuyên của Kaya, coi Lotte như một cô gái lóe lên trong đầu cậu.
“Kazuki-oniisan…đây là điều mà mọi người gọi là cuộc hẹn của một người con trai với người con gái, phải không desu? Em chưa từng làm như vậy, nhưng điều này trông như tiệc khiêu vũ hoàng gia desu!”
Khi cậu nghĩ đến điều đó, việc ôm ấp thế này có lẽ bắt nguồn từ nước ngoài.
“Em…nghĩ rằng romcom về một chàng trai và một cô gái sẽ không xảy ra trong đời mình. …Đây như một giấc mộng vậy, em cảm thấy như được bay desu. Thực sự có ổn không khi em tin đây là sự thật desu…?”
Lotte thầm thì, nhưng Kazuki vẫn nghe rõ bới cô ấy đang nép sát dần vào người cậu.
―Và điểm đến của họ là [Thành phố Điện tử Giả kim - Akihabara].
Từng có tên là Khu phố điện tử, nơi đây sau này cũng trở thành thánh địa Anime, và đến thời đại ma thuật, nó được biết đến với cái tên Thành phố Điện tử Giả kim.
Họ ứng dụng thuật giả kim phục vụ mục đích giải trí khá nhiều ở đó.
Nhưng thứ họ đặc biệt quan tâm là loại hình giải trí được biết đến với dạng <Moe>.
Càng nhiều nhà giả kim tập trung vào Moe, càng nhiều <Otaku> tập trung ở nơi đây để lập ra các xưởng.
Rất nhiều dạng Moe được tạo ra từ các công xưởng Otaku và bán ra thị trường.
Sử dụng giả kim thuật, các mẫu mô hình được tạo ra rất nhiều cùng vô số màu sắc, và cả ảnh minh họa ba chiều được trình chiếu công khai bằng máy chiếu ma thuật.
Và rồi sử dụng tâm thức để truyền âm thanh, hình ảnh, và cả những cảm giác rất lạ tới người chơi, áp dụng giả kim thuật vào anime và galge, thế mới là <Thế giới Moe>.
Cho dù Kazuki đã từng xem anime với Kanae trước kia, đây là lần đầu tiên cậu đặt chân đến khu phố náo nhiệt này. Khi Lotte xuống tàu, cô ấy “Mein gott!” hét lên vì sung sướng.
“Mein gott! Klasse desu! Những bộ Anime em chưa từng được xem đều có ở đây desu!”
“…Nếu để ý kĩ, những tấm ảnh galge với cảnh báo 18+ được dán công khai vào ngay giữa ban ngày, thế này liệu ổn chứ? Những thứ này chẳng phải nên được bán một cách bí mật sao?”
Không liên quan nhưng mà đây có thực sự là nơi để hẹn hò không vậy?
“Không đời nào, điều này…điều này…thật không thể tuyệt vời hơn!”
Người đột ngột xuất hiện bên cạnh Kazuki là Prophet.
Diva thấy galge là một thứ tuyệt diệu sao…?
“Về cơ bản, đây là nơi mà lòng tham thực thể hóa bởi sự siêu việt của vật thể kiểm soát các hoạt động thần kinh…con người không còn bị trói buộc bởi những ham muốn dục vọng xác thịt nữa. Tầm quan trọng của thể xác đã không còn giá trị trong nền văn minh siêu việt này. Những người có tâm hồn thăng hoa với galge đã vượt qua ranh giới thể xác và hóa thân thành những thiên thần đồng tính luyến ái, dù nói thế nhưng nó không quá đà tí nào đâu. Giống những gì được nhắc đến trong Kabbalah, khi kỷ nguyên Trái đất đi đến hồi kết và con người tiến tới kỷ nguyên Bạch Dương. Hình ảnh đẹp nhất của loài người đều ở đây cả! Lotte, mua một món đồ lưu niệm và về nhà thôi.”
Với cái vẻ căng thẳng trông như một gã say, Prophet nói vài điều khó hiểu.
Đến cả Leme cũng thực thể hóa bên cạnh Prophet và “Uh huh” gật đầu đồng tình.
“Trò chơi giả lập tình yêu à…Thứ này có vẻ hữu ích cho Đức Vua trong việc học yêu.”
“Prophet! Leme-san! Hôm nay là ngày của Kazuki-onii-san và tớ, chỉ hai bọn tớ thôi mà desu!”
Lotte phồng má lên nói, Prophet giật mình ngạc nhiên rồi biến mất.
Leme cũng nói “Xin lỗi nhé, em thành kì đà cản mũi rồi” và cũng biến mất luôn.
“Vậy thì, mình tới vài công xưởng trước nhé. Chúng ta đi ngó qua vài bộ anime mà Lotte chưa từng xem thì sao nhỉ? Có vẻ như anh không rõ về nơi này lắm. Lotte thích xem loại anime gì vậy?”
“Con trai và con gái…Em thích thể loại tình cảm lãng mạn giữa con trai và con gái desu!”
Lotte kéo tay Kazuki đầy vui vẻ tới một nhà xưởng được trang trí với những hình minh họa Moe.
“Nếu Onii-san không thạo về các thể loại anime, vậy thì hãy coi em như một người không có kiến thức vững vàng, em muốn hỏi đâu là sở thích số một của Onii-san, từ những hình ảnh minh họa của một cô gái desu. Hãy tìm hiểu độ [Moe] của Onii-san nào!”
Kazuki gượng cười trước những lời của Lotte. Cậu cảm giác sẽ có chuyện không hay nếu trả lời thiếu suy nghĩ.
“Được rồi, ta mua những thứ thú vị rồi về nhà thôi. Chúng ta sẽ xem đến chán luôn 69.”
“…Xem đến chán luôn sao?”
―Sau tất cả kể từ lúc này, Lotte đã có một tương lai để hướng tới.
“Em đã xem anime và manga trong suốt khoảng thời gian trên giường bệnh desu. Ở những khu vực xung quanh Đức, những thứ được xếp vào dạng trái ngược với Thần thoại ở đó, đều bị cấm desu.”
Lotte đột ngột nói khi đang cầm một xấp anime.
“Khi em lớn lên, em cực kỳ thấu hiểu cách đất nước này nhanh chóng tôn sùng những giáo lý của đức tin. Trước đây không hề có kinh về Thần thoại Bắc Âu. Rồi để truyền bá đức tin, họ đã biên soạn một bộ kinh mới. Có rất nhiều giáo lý kèm theo những điều cấm kỵ đầy nghiêm ngặt. Ví dụ điển hình là lời dạy của Odin rằng sự ham muốn tự do sáng tạo phải bị cấm đoán desu. Sự thật là vũ khí và vật dụng của những vị thần Bắc Âu, tất cả, đều chỉ là những món quà từ những người khác.”
Ngày nay, những thứ mới lạ đều được các nhà giả kim chế tạo, và trong khi cặp đôi hoàn cảnh của chúng ta đang đi loanh quanh các khu nhà xưởng bày bán mọi vật dụng, Lotte thầm thì “Những giáo lý ấy, kỳ lạ phải không?”
“Mọi người cũng sẽ được sống tốt hơn thay vì quá tuân thủ các giới luật. Nhưng mà em chỉ có thể nghĩ xem những điều đó làm con tim em tổn thương đến nhường nào. Ngay từ đầu em đã có một thể trạng yếu ớt rồi, cùng với đó, đến trái tim em cũng bị tổn thương. Em nghĩ mình không được coi là một thể sống, phải không?...Rồi em yêu cầu vị quản gia và cô hầu một cách vô lý là thu thập manga và anime cho em desu.”
Lotte bắt đầu nhớ lại những ngày mà cô còn nằm liệt giường.
“Lúc em vẫn còn say sưa xem anime ý, rất nhiều sự kiện đã xảy ra ở bên ngoài. Ví dụ nhé…cuộc chiến dành vương quyền. Con người có khả năng ma pháp siêu đẳng mới có địa vị cao ở Seinmundo. Em là người có khả năng ma pháp rất mạnh đó desu. Đó là lý do vì sao, ngay cả khi sự sống của em chỉ như ngọn nến trước gió, mọi người vẫn lên kế hoạch để em xuất hiện trước công chúng. Mặc dầu em chẳng có ý định gì cho việc đó cả.”
Cuộc chiến tranh giành ngôi vương. Đó là một thế giới mà một người được sinh ra và lớn lên ở Nhật như Kazuki khó lòng mà hiểu được, chỉ những người trong cuộc mới biết.
Mối quan hệ của con người giống như một đầm lầy khó có thể thoát ra, một vòng xoáy của mưu mô xảo trá―những điều 69 đã xảy ra với cô gái này giống như phản chiếu lại câu chuyện đó.
“Những kẻ muốn lợi dụng em và thăng tiến…rồi những kẻ đày đọa em như kẻ mang đến sự hỗn loạn cho hoàng tộc…những người xung quanh em đều đã trở thành những con người có những tham vọng ngấm ngầm, tất cả bọn họ che giấu ý định thực sự trước em, rồi nói rằng lòng dạ họ không tệ bạc đến vậy. Họ cảm thông với em như người trong nhà, nhưng chỉ là vẻ ngoài desu. …Dẫu cho em có đủ khả năng để thừa hiểu ý định của họ qua tâm thức.”
Lotte gượng cười trong đau đớn. Cô ấy có khả năng đó, nên cô thừa hiểu cảm giác bị phản bội hơn bất cứ ai khác.
“Cuộc sống của em bị vây quanh bởi toàn những kẻ đeo trên mình những chiếc mặt nạ, nên vào lúc đang hấp hối em không còn muốn sống trên thế giới thực tại nữa, em muốn sống trong thế giới anime muôn màu. Nên…em nghĩ mình sẽ được tái sinh nếu em chạy trốn sang đất nước này desu.”
Trong nhà xưởng ấy, không có bộ anime tình cảm nào làm Lotte yêu thích cả.
Rời khỏi nhà xưởng, Lotte đưa mắt lên ngắm nhìn bầu trời trong xanh ở Akihabara.
“…Dù là vậy, sau cùng, em cũng không thể được tự do…bóng đêm sẽ đuổi theo em thôi.”
Vào lúc đó, hai người họ thấy vài kị sĩ đang đi tuần trên con đường dành cho người đi bộ ở khu trung tâm.
Giữa những kị sĩ đang tuần tra ở Akihabara, một kị sĩ người Đức mặc đồ đen ở trong đó.
Lotte giật mình sợ hãi.
“Không sao đâu.” Kazuki vòng tay ôm lấy đôi vai run rẩy của cô gái.
“Những người đó chẳng thể làm gì ở đây đâu.”
Trong lúc đó, nhóm kị sĩ ấy tiến tới gần vị trí của họ. Rồi họ đi qua 69. Vào khoảnh khắc ấy, kị sĩ người Đức liếc nhìn về phía họ.
“Hôm nay em hãy cứ nghĩ về những chuyện vui nhé. Chắc chắn anh sẽ bảo vệ cho em.”
Kazuki dùng thần giao cách cảm truyền cho Lotte những cảm xúc ấy và một trái tim bay ra từ ngực Lotte.
“Có vẻ như em…không thể trông cậy vào ai khác ngoài Onii-san rồi, bởi vì em không thể kiềm được những cảm giác sợ hãi hay những suy nghĩ tiêu cực desu. Cứ như thế này, em lại càng muốn ôm Onii-san nhiều hơn nữa… Liệu có thực sự ổn, khi mà Onii-san đã “làm hư” em…”
Trái lại, Kazuki nghĩ rằng Lotte hơi quá nhập tâm bởi những gì xung quanh.
Ma thuật tâm thức của cô ấy có chiều hướng khá bi quan, vì nó khiến cô thấy rằng những người xung quanh cô ấy đều không đáng để trông cậy.
“Em tự hỏi, những nhân vật mà Onii-san thích đều giống những người trong Ngôi nhà của Phù thủy, phải không?”
Lotte thích thú trêu đùa Kazuki.
“Anh, anh không có nhiều kiến thức về anime, nên anh vô tình bị thực tại làm ảnh hưởng thôi.”
Lotte cười một cách chân thành trước lời giải thích của Kazuki.
“Vậy nghĩa là Kazuki-oniisan quý mọi người trong Ngôi nhà của Phù thủy desu. Em đang tự hỏi nếu em cũng như vậy, sở thích của em về nhân vật trong anime cũng thay đổi theo. Nếu là Onii-san, với mọi người trong Ngôi nhà của Phù thủy…”
Kazuki mong rằng Lotte cũng sẽ như vậy với mọi người trong Ngôi nhà của Phù thủy. Như thế Lotte hiện tại mới có thể có một nơi mà cô ấy luôn thuộc về được.
Kazuki xách mấy túi đồ với hàng tá những xấp đĩa anime URD mà họ khó khắn lắm mới mua được, đầy cả hai tay. Tất cả những anime đó đều có những nhân vật giống với tính cách và ngoại hình của mọi người trong Ngôi nhà của Phù thủy. Kazuki cũng sẽ xem và có những giây phút vui vẻ với Lotte.
…Thế nhưng vấn đề họ sẽ chọn bộ anime nào (nhân vật nào sẽ được chọn đầu tiên) để xem trước nhất.
“Vậy thì, sao chúng ta không tới trung tâm trò chơi để chơi những trò chơi hai người nhỉ?”
Có một trung tâm trò chơi quy mô lớn ở Akihabara mà họ không thể tìm thấy được ở xung quanh Học viện Kị sĩ.
Ngành kinh doanh trung tâm trò chơi đã từng bị suy giảm trầm trọng, nhưng dần lấy lại vị thế vì cơn sốt trò chơi tạo ra từ thuật giả kim.
Những đồ vật được tạo ra nhờ giả kim thuật tiên tiến, dù là trò chơi hay thứ gì khác, đều không hợp để sản xuất đại trà, vì thế trò chơi tạo ra từ thuật giả kim được sử dụng để kinh doanh quy mô lớn thay vì được sử dụng dưới hình thức dân dụng thì phù hợp hơn.
Những trò chơi tạo ra từ thuật giả kim trong trung tâm trò chơi còn có dạng thực tế ảo sống động hơn nhiều so với những gì mà một người từng trải nghiệm trò chơi tạo ra từ thuật giả kim dành cho dân dụng.
Trái lại, gal game hay được chơi ở nhà nhiều hơn vì chúng không cần đến cấu hình cao.
Khi hai người vào trung tâm trò chơi, không khí còn khác biệt hơn so với những gì họ thấy bên ngoài, với ánh đèn chói lóa cùng nhạc dập dình. Khắp mọi ngóc ngách là những thiết bị chất lượng và những người đang hò hét ở đó. Đôi mắt Lotte sáng rực lên.
“Tất cả những thiết bị này đều phục vụ cho việc chơi game…vô nghĩa đến đáng yêu phải không”
“Có vẻ như nơi này không coi việc chơi trò chơi là vô nghĩa đâu. Chúng mình nên chơi cái gì nhỉ?”
Không chút do dự, Lotte chọn trò chơi hành động bắn zombie mà một người vẫn có thể chơi được.
“Không hiểu sao, em thấy tự tin khi mình cầm súng desu!”
―Chơi xong, Lotte nói với Kazuki trong khi vẫn cười toe toét.
“Kazuki-oniisan…không mạnh khi chơi trò chơi nhỉ desu?”
“…Không thể nào, khỉ gió, tại sao chứ, thật quá hư cấu khi anh không thấy được chuyển động của kẻ địch trong game! Quá là hư cấu luôn ý! Với chúng thì chắc phải dùng đến kiếm kỹ Hayashizaki của cha anh thôi…ước gì họ phát triển hơn về việc tái tạo các cử động cơ hay nhịp thở!”
“Kazuki-oniisan, anh biện bạch thế nào cũng không vấn đề gì đâu desu! …Pupuu!”
Kazuki lúc nào cũng được Lotte, người sử dụng súng để tấn công đến tuyệt đỉnh, hỗ trợ, cho dù cô ấy ngạc nhiên và hét lên ‘kyaakyaa’ khi bị bọn zombie tiếp cận. …Bực thật đấy. Cậu muốn luyện tập nhiều hơn và cải thiện hơn.
“…Chơi hai người quả là vui hơn nhiều so với chơi một mình desu! Onii-san lúc được em cứu trông dễ thương dã man desu♪”
Một trái tim bay lên từ phía Lotte cùng khuôn mặt tươi vui của cô, Kazuki nghĩ “Có vẻ khá ổn nhỉ.”
Thứ tiếp theo mà Lotte thấy hứng thú là máy chụp ảnh lưu niệm.
“Em từng thấy thứ này trong anime rồi! Cả con trai và con gái vào đây và và nó có thể chụp nhiều ảnh lưu niệm nhỏ phải không ạ desu? Nó sẽ trở thành hình trang trí dễ thương đó!”
“Anh thấy hai thằng con trai vào đây thì ổn hơn.”
“Kazuki-oniisan, về cơ bản điều đó đúng nhưng mà…!”
Máy chụp ảnh dạng này thường dành cho những cặp đôi, và hôm nay họ hẹn hò, vì thế Kazuki và Lotte đi vào mà không hề do dự.
Hai người bước vào trong khoảng không gian chật hẹp bên trong, ở cùng nhau như vậy, bỗng cả hai trở nên xấu hổ. Kazuki không biết nên biểu lộ vẻ mặt thế nào trước ống kính, sau cùng, cậu giơ hai ngón tay lên với khuôn mặt nhăn nhó hơi nhếch mép lên cười―
Bên cạnh cậu Lotte kiễng chân lên và rồi ‘chuu’ hôn lên má Kazuki.
Tiếng đóng màn trập vang lên ngay lúc ấy.
Lotte cười với vẻ xí hổ ‘tehehe’ rồi nhìn Kazuki. Trông anh chàng như hóa đá vậy.
“Những lời Onii-san nói lúc trước, về chuyện hôn một người không quan trọng với mình là không tốt ấy, em đã hoàn toàn hiểu rồi. Em đã hiều điều đó rồi nên…không sao phải không desu?”
Lotte vu vẻ cầm tấm ảnh lên. Trong tấm ảnh hiện lên một cặp ngốc nghếch {đến dễ thương}.
“Kỷ niệm của hai ta desu.”
Kỷ niệm―Nếu không thể tạo ra một tương lai cho Lotte, những lời này chỉ là những lời sáo rỗng.
“Chuyện này có vẻ kỳ lạ nhưng, em ý, từ lúc Onii-san mắng em trong nhà tắm vì tội khỏa thân, em cảm thấy Onii-san hoàn toàn coi em là con người desu. Rồi Onii-san nói rằng sẽ bảo vệ em nữa…Onii-san thật đáng tin cậy và em vui đến nỗi con tim em như loạn nhịp và dường như em muốn bùng cháy…Lúc này, em, em YÊU Onii-san nhiều lắm desu. Nếu em có một tương lai, em muốn đôi ta có một mối quan hệ đặc biệt giữa người con trai và người con gái. …Em…em có hơi quá không?”
Lotte lén nhìn lên vẻ mặt Kazuki với đôi mắt hếch lên đầy bẽn lẽn khiến Kazuki gần như muốn nhảy xổ vào mà ôm cô. Từ những xúc cảm của Lotte, hình ảnh một chiếc chìa khóa hiện lên trước ngực cô. < Chìa khóa dẫn tới trái tim >. Lập tức, nó bị hút vào nhẫn của Kazuki.
Cả hai đều đã mệt mỏi vì chơi game, nên giờ họ tới một quán café để thư giãn.
“…Café cosplay triệu hồi-Xứ sở Solomon sao?”
Giữa hàng dài các quán café trên đường lớn, Lotte lựa chọn nơi này “Em muốn vào đây desu”, một tiệm café có vẻ hơi phóng túng trong cách đặt tên. Suy cho cùng, các quán café khác đều là maid café cả…
“Klasse desu. Cái tên này hình như là điềm báo cho những thứ dễ thương tiềm ẩn bên trong.”
Lotte kéo tay Kazuki vì quá phấn khích. Sở thích kiểu này là sao ta.
Khi họ đẩy cửa vào, hiện ra trước mắt Kazuki và Lotte là một thế giới đầy màu sắc của thần thoại Solomon.
“Chào mừng―! Astaroth[3] Keiko de―su!”
“Chào mừng! Zepar[4] Fujiko desu!”
“Chào mừng, Gamygyn[5] Kanako desu.”
Các cô gái ở đây cosplay thành 72 Con Quỷ khác nhau với giọng vui tươi, vây quanh Kazuki và Lotte.
.
Tất nhiên diện mạo của họ khác hoàn toàn với 72 Con Quỷ của Solomon mà các kị sĩ và các kị sĩ tập sự triệu hồi. Mỗi cosplayer đều thay đổi đôi chút hình tượng gốc với những đường cong quyến rũ của con gái, để lộ ra phần rốn và đùi.
{Oi…cái quán café này sao vậy? Chuyện gì đã xảy ra với bản quyền của Leme và các thím khác thế!?}
Leme đã giữ yên lặng trong suốt cuộc hẹn, nhưng cô ấy không thể chịu đựng được nữa và làm nũng Kazuki.
“Dễ thương quá!” Lotte cất cao giọng. Trong khi Kazuki lại nghĩ rằng họ sexy hơn là dễ thương.
“Đây là lần đầu hai bạn đến đây à?”
Vị thiên thần sa ngã, Astaroth Keiko-san hỏi han cùng với đôi cánh đen đung đưa.
“Chủ đề của quán café này phỏng theo thời đại pháp thuật ngày nay, một quán café kiểu mẫu đó.”
“Nhân viên trong quán café đều cosplay thành 72 Con Quỷ của Solomon, chúng mình còn cho Quý khách-sama mượn trang phục của Solomon nữa đó.”
Các kị sĩ đều là người hùng của đất nước này, 72 Con Quỷ của Solomon cũng rất có tiếng với dân chúng hiện nay. Nghe thì có vẻ ngạc nhiên đấy nhưng sự phát triển này cũng là tự nhiên để tạo ra diện mạo của Akihabara ngày nay.
“Ở góc kia là nơi chúng mình phục vụ đồ ăn và thức uống, chúng mình còn sắp xếp một góc thú cưng, ở đó Quý khách-sama có thể âu yếm và chơi đùa với vài Quái thú đáng sợ.”
“Quái thú…âu yếm chúng sao?”
Trước vẻ ngờ vực của Kazuki, thần chết Gamygyn Kanako-san, chỉ về phía một chỗ ở sâu trong góc của quán café được ngăn cách bởi cái cửa ở lồng kính để mọi người ra vào được. Ngay ở đó, vài người khách đang―vuốt ve những chú cún.
“…Nè nè, chúng chỉ là cún con thôi mà, phải không?”
Có vẻ như quán café này vừa là quán café cosplay vừa là quán café cún con.
“Sai rồi, chúng là sự hiện diện của Quái thú mà người đời luôn sợ hãi đó, giống chó [Saint Bernard] từ truyền thuyết đầy hãi hùng [Chú chó vùng Flander] mà người đời luôn khóc rưng rức mỗi khi kể.”
“Thêm tiền tố ‘Thánh’ vào chỉ làm lũ Chūnibyō thấy ấn tượng thôi cho dù nó chỉ là tên một giống chó, nhỉ!?”
“Em muốn cosplay desu!” Lotte phấn khích nói.
“Vậy thì hãy đi lối này.”
Zepar Fujiko-san cầm tay Lotte và đưa cô ấy đến phòng thay đồ. Có một truyền thuyết về con quỷ Zepar rằng cô ta sẽ làm điều mà người triệu hồi khác giới muốn, nhưng trong tình huống này thì chẳng có quan hệ gì với nhau cả.
“Xin hãy chơi với lũ Quái thú trong khi đợi Quý khách-sama này thay đồ.”
Ngay lúc ấy Kazuki đi qua quầy ăn và tới góc thú cưng.
Một chú cún bò quanh trong không gian chật hẹp, khi Kazuki vào, nó bứt tốc lao tới và chạy vòng quanh chân cậu. Kazuki thấy bất ngờ như thể cậu vừa bị bắn trúng ngực vậy.
…Dễ thương quá. Kuh, kiếm sĩ của mọi người lại bị con thú lắm lông này làm cho siêu lòng cơ à, y như một cô gái bị một tên lẻo mép hút hồn vậy…! Một kiếm sĩ phải biết giữ bình tĩnh mọi lúc chứ!
Kazuki ngồi đó, vờ như bình tĩnh và trong lúc cậu đang vuốt ve con cún,
“Quý khách-sama, xem nè, chú cún này mới sinh cách đây không lâu.”
Astaroth Keiko-san đưa một chú cún bé tẹo tới, y như cô muốn kéo Kazuki vào thế giới sắc dục, và đưa cậu bế chú cún trên tay. Đúng là hành động của một thiên thần sa ngã.
Cùng với sắc trắng và nâu của giống Saint Bernard, nó còn mang sự lanh lợi và thân thiện với con người. Saint Bernard là giống chó to khỏe, nhưng ở đây thì tất cả chúng đều là cún con.
Chú cún mới sinh có khuôn mặt bầu bầu dễ thương, đôi mắt tròn xoe của chú nhìn Kazuki một cách dễ thương đến chết người. Kazuki không thể kìm nén nữa và cuối cùng “Ôi giời đất ơi! Con vật này…dễ xươn dã man!”, cậu vùi mặt vào chú cún để tận hưởng sự mềm mại và mịn màng như thể cậu đã bị người ta khống chế vậy.
“Onii-san, em thay đồ xong rồi nè!”
Tiếng bước chân vọng ra từ phòng thay đồ, khi cậu quay lại―Lotte đã biến thành một chú cún dễ thương.
“L, là ai trong 72 Con Quỷ vậy em?”
“Glasya Labolas desu wan[6]!”
{Đó chỉ là một con cún thôi! Glasya Labolas[7] có đôi cánh đại bàng, sở hữu sức mạnh tối thượng để chém giết, đó là một con chó khổng lồ trông như quỷ đó!}
Leme la ó trong đầu Kazuki, phản đối một cách kịch liệt.
Lotte đeo một đôi tai cún duỗi, cuốn những túm lông bồng bềnh quanh cổ 69, và mặc một bộ bikini lông thú, thản nhiên để lộ ra lớp da trắng muốt của mình. Hiềm nỗi, đôi cánh được gắn sau lưng cô lại chẳng hợp tí nào.
“Mà này, chẳng phải thế này thì hở hang quá sao…!? Ngay cả khi so với những người khác!”
“Fufufu, em biết là con tim Onii-san đang đập rất nhanh mà! Thứ này rất thích hợp cho em, hơn nữa em chọn thứ này để Onii-san xem em như côi gái số một desu!”
Đột nhiên Lotte suy nghĩ như thể cô ấy là một tiểu quỷ vậy…!?
Lotte ôm Kazuki cùng với những chú cún con. Cần lời giải thích. Lũ cún nghĩ Lotte là đồng loại à? Chúng cũng chạy tới chơi đùa cùng Kazuki.
Khi lũ cún liếm má Kazuki, Lotte cũng liếm lên bên má còn lại của Kazuki ‘peropero’.
“Onii-san…wan!”
“Lo, Lotte, em, em là cái ngóe gì vậy…!”
“Lotte là một con cún, wan!”
Khỉ gió, là một kiếm sĩ, nên việc cosplay động vật thế này không làm mình xao động đâu…!
{Không đâu, Glasya Labolas không dễ thương thế đâu…hắn giống chó lai gorilla hơn…}
Lời nói của Leme không thể thâm nhập vào đầu Kazuki nữa.
“Onii-san, xin hãy [ÂU YẾM] Lotte giống như những gì anh làm với lũ cún trong khi đợi em!”
“Em, em thấy rồi ư! Cái lúc anh bị con cún con này mê hoặc á!!”
Kazuki “D, dễ, dễ thương quá” và vỗ vào đầu Lotte một cách cứng nhắc.
“Onii-san, lúc anh âu yếm chú cún đó, trông anh nồng nhiệt hơn cơ desu! Xin hãy làm thế với em, hay vì chú cún ấy dễ thương hơn em desu?”
Chú cún con đó sao có thể dễ thương được như Lotte chứ.
“Dễ thương quá! Ôi thiên địa thần linh ơi, em dễ xươn quá! Dễ xươn quá trời quá đất luôn!”
“Onii-san, anh đang nghĩ em siêu dễ thương sao, thật cảm động làm sao desu♪”
Kazuki đánh liều và ôm chặt hông Lotte để cô ấy khỏi nhìn thấy khuôn mặt xấu hổ của cậu. “Wan, wan♪” một trái tim bay lên từ Lotte và cô nàng vu vẻ liếm má Kazuki.
Đó là không gian mà sở thích kỳ lạ của hai người họ trỗi dậy.
“Kazuki-oniisan…đây, đây có lẽ là niềm hạnh phúc vô bờ mà em được cảm nhận trong đời…”
“Thưa Quý khách-sama, xin hãy thưởng cho chúng món này.”
Thần chết Gamygyn Kanako-san tới và đưa bánh quy cho Kazuki.
Lotte há miệng ra và ‘a―n’, thế là Kazuki đút bánh cho cô, và rồi Lotte ‘Wan, wan! Ku~n♪” nhai bánh và nở nụ cười lớn. Cái hành động lúc cao hứng này…!
“Các Quý khách-sama thông thường đều khá ngượng lúc làm điều này, nhưng…đây là lần đầu có một Khách-sama diễn đạt vai Solomon như này đó.”
{Uuu, Leme và 72 Con Quỷ của Solomon không thích điều này chút nào đâu!}
“Xin hãy nhận Giải thưởng Solomon & Triệu hồi sư Tuyệt vời nhất này ạ.”
Vì lý do nào đó Kazuki và Lotte được nhận thưởng với một chiếc cúp.
“Onii-san, lần sau hãy đưa Mio-oneesan tới đây nữa nhé.”
“T...,Tại sao chứ?”
“Mio-oneesan sẽ mặc một bộ đồ hở hang, em đang tưởng tượng lúc khuôn mặt chị ý đỏ phừng lên và liếm láp Onii-san ‘peropero’ với bộ dạng xí hổ…điều đó cực kỳ dễ thương đó desu. Đó gọi là Moe desu.”
Cái kế hoạch đen tối này là sao vậy giời?
Kazuki lập tức mường tượng đến cảnh đó…Một Mio rắc rối lắc đầu vì bối rối với hai bím tóc ‘bunbun’ rung lên.
“Đây là ngày tuyệt nhất đời em desu♪” Lotte cười và nói.
Mức độ tình cảm của Lotte đã tăng tới mức 80.
Với con số đó, Kazuki có thể sử dụng được ma pháp cấp độ 3 của Prophet.
―Và rồi ngày hôm sau, Kazuki sẽ đối diện với cuộc chiến định mệnh.
Chú thích
↑ Ai đọc Chūnibyō thì chắc biết rõ nhỉ :v Nôm na là “Ảo tưởng sức mạnh” vậy :v
↑ Đây được coi là thánh địa của Otaku :v
↑ Astaroth là đại diện cho Oblivion (sự quên lãng) vốn là một vị thần cổ và đã bị chuyển thành quỷ trong Thiên Chúa Giáo (cũng có rất nhiều vị thần cổ bị chuyển thành quỷ như Astaroth trong Thiên Chúa Giáo). Astaroth đã ở cùng loài người, cùng với Satan và Beelzebub, từ lúc khởi đầu. Astaroth là cháu gái của Beelzebub. Cha mẹ của cô là Ningal và Nanna. Astaroth rất được tôn kính ở những vùng thờ phụng cô. Astaroth được biết đến là vị thần của sự phì nhiêu, tình yêu và chiến tranh. Astaroth là vị thần cổ của vùng Trung Đông và cũng là vị thần của Babylon, Ishtar.
Sau này đã bị biển đổi thành con ác quỷ hung tàn, theo quan toà án dị giáo Sebastien Michaelis, Astaroth là con quỷ nằm ở hệ thống cấp bậc đầu tiên, hắn ta mê hoặc bằng sự lười biếng, sự phù phiếm, hão huyền và những điều triết lý đã được hợp lý hóa. Kẻ thù của Astaroth là Thánh Bartholomew (một trong 12 tông đồ của Chúa Jesus) – người có thể chống lại Astaroth vì có khả năng vượt qua cám dỗ của y. Với con người, Astaroth dạy cho họ Toán học và các nghề thủ công. Astaroth có thể làm cho con người trở nên vô hình và dẫn họ đến với những kho báu bí mật và trả lời tất cả mọi câu hỏi có liên quan một cách công thức với Astaroth. Astaroth được cho rằng có thể ban cho các thực thể khả năng điều khiển rắn. Theo Francis Barret, Astaroth là ác ma hung tàn của việc buộc tội và thẩm tra phạm nhân.
Theo The Lesser Key of Slomon , Astaroth là một Công tước của Địa ngục, xếp thứ 29 trong 72 Trụ Cột của Solomon . Theo cuốn sách Dictionnaire Infernal, Anh ta mang hình dáng một thiên thần đẹp đẽ,cưỡi trên lưng một sinh vật có cái đầu giống rồng, và cầm trên tay một con rắn. Không nên lại gần anh ta vì hơi thở màu xanh ngọc đẹp đẽ của anh ta cũng là thứ thuốc độc chết người. Muốn gọi lên và nói chuyện với anh ta, bạn phải đeo một chiếc nhẫn bạc ở tay trái và luôn luôn để nó ở sát mặt mình. Astaroth có khả năng trả lời mọi câu hỏi của người triệu hồi về quá khứ, hiện tại và tương lai. Anh ta cũng có thể nói cho bạn biết cách để tiêu diệt những con quỷ khác, trừ bản thân anh ta, và bạn cho người đó những hiểu biết về rất nhiều môn khoa học.
↑ Zepar, xếp thứ 16 trong 72 Trụ Cột của Solomon, là một Đại Công tước của Địa ngục.Hắn chỉ huy 26 quân đoàn linh hồn.Hắn có khả năng làm một người phụ nữ yêu một người đàn ông và khiến họ làm tình với nhau.Hắn cũng có thể khiến cho phụ nữ vô sinh.Hắn được miêu tả mặc bộ đồ màu đỏ và áo giáp giống như một người lính.
↑ Gamygyn , xếp thứ 4 trong 72 Trụ Cột của Solomon, là một Đại Hầu tước của Địa ngục.Hắn thống lĩnh hơn 30 quân đoàn quỷ. Hắn ta nói giọng khàn khàn, hay giảng giải về khoa học và có thể đọc được suy nghĩ của những kẻ đã chết trong tội lỗi cũng như những kẻ chết đuối ở biển.Hắn có thể trả lời mọi câu hỏi và ở lại với người triệu hồi cho tới khi họ thỏa mãn.Hắn hay xuất hiện dưới hình dạng một con ngựa nhỏ hoặc một con lừa nhưng đôi khi lại mang hình dáng con người với yêu cầu của người triệu hồi.
↑ tiếng chó sủa ạ :v
↑ Glasya Labolas là một Đại Thống lĩnh của Địa ngục. Hắn ta xuất hiện dưới hình dạng một con chó rừng với đôi cánh diều hâu. Hắn rất hiểu biết về nghệ thuật và kĩ năng ám sát. Hắn ta có thể khiến hai kẻ thù trở thành bạn, cũng như khiến hai người bạn trở thành kẻ thù. Ngoài ra hắn còn có thể biến một người thành vô hình.Glasya Labolas thống lĩnh 36 quân đoàn quỷ