Tôi sẽ lược bỏ chi tiết từ tầng 31 đến tầng 33 và kể cho các bạn nghe mình hiểu được gì từ trải nghiệm đó.
“Nếu thấy kẻ địch thì đừng lại gần chúng”
Nếu tiếp cận chúng một cách bất cẩn, sẽ tạo ra một cuộc chiến. Ngược lại, không tới gần chúng thì gần như chúng sẽ không bao giờ tấn công.
Đáng tiếc một điều là kẻ địch quá đông.
“Aah, điều này thật sự phiền não…”
Đấu một chọi một thì không sao. Tuy mất thời gian nhưng tôi có thể thắng. Có điều nếu là đông hơn một, mặc dù không khó như lúc đối đầu với Claris hay những người khác, nhưng vẫn rất nan giải.
Tuy tôi bị căng thẳng, nhưng nếu tiếp tục khó khăn hơn thế này thì quả thực tôi không rõ chuyện gì sẽ xảy ra nữa.
Ngoài ra mất nhiều thời gian hơn tôi tưởng, lại còn phải nghỉ ngơi nữa. Ánh nắng ấm áp và tất cả đều tuyệt nhưng nơi đây là hầm ngục. Khi xem giờ bằng đồng hồ của mình, trời đã xế chiều, bữa tối chỉ còn cách vài tiếng nữa. Tôi đã dự tính mình tới được tầng 35 vào khoảng thời gian này.
Nếu có thể chiếm được tầng 33 trong hôm nay, tôi nghĩ mình sẽ nghỉ ngơi một lát. Dù chậm hơn so với kế hoạch nhưng vẫn không sao bởi tôi đã cộng thêm một ngày nữa trong lịch trình. Nếu thêm một ngày đó vào tính toán thì chắc hôm nay dừng lại ở đây là ổn.
Chưa kể, thứ khiến tôi đau đầu không chỉ dừng lại ở đó. Còn một sự thật khác về việc tôi đã sử dụng vật phẩm tiêu hao nhiều hơn dự kiến. Tôi mua chúng và nghĩ rằng mình để thừa nhiều, nhưng xét trong tương lai thì tôi không còn suy nghĩ đó nữa. Với cái đà này, có thể tôi sẽ xài hết sạch trước cả khi tới tầng 40.
Nhưng tôi không thể chạy nếu không dùng vật phẩm, thành ra không tài nào dùng một cách tiết kiệm được.
Đôi khi còn khó thoát nữa là.
Và từ khi những cô gái này bắt đầu lộ diện sau tầng 33, tôi nghĩ tỷ lệ dùng vật phẩm sẽ càng tăng lên mà thôi.
Con quái vật phía trước nhìn chòng chọc vào tôi trong khi vẫy đôi cánh, mỗi chiếc cánh của nó bằng kích thước với cánh tay tôi. Một con quái vật quyến rũ mang tên [Harpy].
Harpy là quái vật tôi muốn tránh mặt nhất trong suốt chuyến đi đến tầng bốn mươi. Một trong những lý do dẫn tới điều đó giống với việc né mặt các bé tiểu quỷ. Nếu tiểu quỷ là một bé nhỏ đáng yêu, thì Harpy là một bé lớn dễ thương. Bởi những nét non choẹt trên khuôn mặt, nó có khuôn mặt học sinh nhưng cơ thể phát triển đầy đặn lại của một phụ huynh.
Nếu Harpy vào bar dẩy đầm thì nhiều khả năng cô nàng sẽ bị yêu cầu xuất trình giấy tờ tùy thân. Còn bé tiểu quỷ và Knocker ư? Khỏi cần thắc mắc chi cho mệt.
Còn giờ, có nhiều điểm tôi phải chú ý khi chiến đấu với một Harpy. Đầu tiên, bộ đồ với cái bầu ngực trù phú phô trương ra ngoài cùng chiếc áo lót màu hạt dẻ…. Nhầm. Chỗ đó chẳng có gì đáng chú ý cả.
Thứ tôi phải dè chừng là những móng vuốt xòe dài từ bàn chân chim của nó.
Từ lời dặn dò của sempai, harpy sẽ chĩa móng vuốt về phía tôi trong lúc sa xuống và đôi khi còn dùng cả phong thuật.
Cách đối phó với Harpy là…
“Chạy, dĩ nhiên rồi…”
Nhưng có một trở ngại. Về những viên ma thạch. Tôi có thể câu giờ chút thời gian nếu sử dụng hỏa thạch và ma âm thạch, nhưng chúng xuất hiện từ tầng 33 cho đến tầng 40, một quãng đường tương đối xa để bỏ trốn.
Nếu chỉ một con xuất hiện, liệu có nên dùng tới ma thạch?
Mặc dù số lần tôi phải sử dụng ma thạch đối phó với đám ngựa và xà tinh đang tăng lên rõ rệt, có nên dùng cả với các harpy không? Xem xét tới sức mạnh của harpy thì câu trả lời là [không dùng với mục tiêu đơn lẻ].
Với con harpy lần này, tôi sẽ dùng tới ma thạch, bởi tôi muốn tìm hiểu độ hiệu quả mà ma thạch tác dụng lên chúng. Nếu muốn thí nghiệm, nên thí nghiệm khi kẻ thù chỉ có một mình. Tôi không lường trước được điều gì sẽ xảy ra, nên cần đảm bảo an toàn hết mức có thể.
Lấy ra viên ma thạch sơ cấp, tôi dùng nó lên harpy.
Đầu tiên là hệ lửa. Có lẽ do đã được chứng kiến khả năng của ma thạch trung cấp có thể làm, tôi thấy hỏa cầu bắn ra từ viên sơ cấp trông bé xíu và không đáng tin cậy. Tuy nhiên, dường như harpy không thích lửa và ngay lập tức né tránh.
Nó nhanh dữ.
Harpy có thể xếp vào diện quái vật cơ động bậc nhất mà tôi từng chạm trán cho đến hiện tại. Ngay khi né thành công, nó sa xuống phản công tôi với những chiếc vuốt sắc bén.
Như mũi tên xé gió.
Lao từ trên cao xuống với tốc độ chóng mặt, nhưng đòn tấn công là một đường thẳng quá đơn điệu. Tôi có thể dễ dàng né, nhưng lại quyết định đỡ lấy.
Tôi tiếp nhận đòn tấn công với third hand rồi đỡ bằng tay còn lại. *keng* âm thanh của tiếng kim loại va chạm vang lên và tạo ra chấn động chạy dọc cơ thể tôi. Chỉ có nhiêu vậy.
So với Clambon, đòn đánh rõ ràng là yếu hơn. Có điều, khi nhìn theo khía cạnh khác thì vẫn có chút rắc rối.
“Quả nhiên, tốc độ của nó vượt bậc”
Đạp vào fourth hand, harpy lấy đà bay lại lên trời. Sau đó nó há rộng miệng rồi thét lên âm vang.
Tôi chẹp lưỡi. Vẫn còn nhiều điều chưa kịp thử nghiệm nhưng tôi cần bắt đầu chạy đi thôi. Mà không, quá trễ rồi.
Tôi đập vào mũi tên từ phía bên cạnh đang bay tới, rồi ngoảnh nhìn sang hướng đó. Đằng ấy là một con nhân mã.
Phần phiền toái nhất của harpy là nó có khả năng gọi đồng bọn. Nếu tôi tới đây cùng tổ đội để thu thập nguyên tố ma thuật thì việc này là điều tốt, nhưng hiện tại tôi đang một mình chiếm hầm ngục, vả lại bản thân thì hoàn toàn bất lực trước quái vật biết bay.
*Sụt* một mũi tên cắm vào gần chân tôi. Chắc hẳn nó được tạo ra từ ma thuật nên mũi tên nhanh chóng tan biến. Chỉ để lại một cái lỗ đen trên nền đất.
Mũi tên đó được nhắm thẳng vào người tôi, nhưng nếu bị xao nhãng bởi nhân mã thì harpy sẽ tận dụng lao vào tấn công.
Nó có thể gọi thêm đồng bọn nữa.
Chiến đấu với chúng lộ rõ yếu tố bất lợi. Tôi có nên bỏ chạy?
Để đánh bại tụi nó, tôi phải làm gì đó với con harpy trước. Nhưng nó đang bay trên trời, tôi chỉ có thể phi đá hoặc dùng vật phẩm tiêu hao mà thôi.
Không còn lựa chọn nào khác ngoài chạy trốn.
Mất ba mươi phút để tôi thoát được khỏi chúng.
“Con harpy ấy phiền toái thật”
Sau bữa tối, tôi uống tách cà phê mới pha rồi suy ngẫm lại ngày hôm nay.
Ban đầu tôi dự định chinh phục tầng 35 ngày hôm nay. Nhưng rồi sao? Hiện tại chỉ dừng lại ở tầng 34. Mặc dù chẳng có tý tiến triển, tôi vẫn đang chuẩn bị lăn ra ngủ.
Nếu cứ tiếp diễn thế này thì không ổn. Tôi cần nghĩ ra biện pháp đối phó với lũ harpy thật nhanh.
Tôi biết chúng rất thận trọng. Rất khó để bắn rụng chúng. Chỉ khi chúng có một mình thì mới dễ đối phó. Và điều khó chịu nhất nằm ở chỗ…
“Phải làm gì đó để ngăn cản nó gọi đồng bọn…”
Harpy là loài quái vật lý tưởng để cày kinh nghiệm trong game, nhưng lại là con quái tồi nhất khi muốn bỏ chạy.
Không chỉ gọi cùng loài, khó chịu ở chỗ nó còn gọi được cả nhân mã. May mà lũ ngựa đấy dừng xuất hiện sau tầng 37, nhưng vẫn còn cả chặng đường xa mới tới. Ngoài ra, xét tới đám phiền nhiễu lộ diện ở tầng sau, chuyến đi có nguy cơ trở thành công cốc. Nếu tụi đó cùng nhau xuất hiện, thì vô cùng khó để vượt qua.
…Ban đầu tôi còn tưởng dễ thoát khỏi chúng lắm, té ra tôi đã nhầm.
Cứ tiếp tục chiến đấu thật tối giản và cắm đầu chạy. Cách như vậy vẫn hoàn toàn hiệu quả cho đến tầng ba mươi.
Bản đồ đã trở nên to hơn, điều này mất tôi hai ngày để chạy qua một tầng. Tôi nghĩ vậy.
Tuy nhiên, đến sớm hơn có thể thành ra khó hơn. Tôi sẽ phải chạy trong khi chỉ được nghỉ vài lần dọc đường. Nếu giảm thiểu tối đa giờ nghỉ, nó sẽ tiết kiệm cho tôi một hoặc hai tiếng… Chờ đã, liệu một đến hai tiếng có thật sự tạo ra nhiều khác biệt đến thế không?
Thứ đối phó hiệu quả nhất có lẽ là ma thạch âm thanh (ma âm thạch). Việc đánh nhau trực diện cho thấy rất khó khăn, nếu có thể đập quái vật theo cách gián tiếp, tôi có thể tạo ra sơ hở cho đối thủ. Nhưng tiếc thay.
“Số ma thạch chỉ còn ít…”
Nếu có thể thay thế bằng ma thạch khác thì tôi sẽ làm.
Ngoài hỏa thạch, tôi còn rất nhiều ma thạch thuộc tính khác. Liệu có nên bỏ chúng để kiếm thêm nhiều ma âm thạch hơn?
Không, điều này nằm ngoài khả năng. Tôi không thể kiếm vật phẩm với năng suất tối đa khi không được chạy một vòng khảo sát. Thay vào đó, tôi nên mừng là mình có thể tới được đây mà không phải đi khảo sát lúc đầu.
Tôi đã dùng ma âm thạch quá độ phải chăng là vì chúng quá rẻ?
Phải, giờ thì ngủ thôi. Dành việc suy nghĩ cho ngày mai.