Khi nhìn lại nửa đời của bản thân, tôi tự biết mình may mắn hơn đại đa số người khác. Tuy nhiên, nếu đánh giá về chính bản thân thì tôi sẽ nói mình là “một kẻ hay rơi vào thời điểm xấu.”
Tôi là con gái thứ tư được sinh ra trong nhà Hopuffy, quý tộc sở hữu thực lực không nhỏ tại địa phương. Quan hệ với cha mẹ và sáu người anh chị em vô cùng tốt. Bản thân được giáo dục ở mức độ nhất định, cũng được học tập các kỹ năng có ích cho chiến đấu như kiếm thuật như một loại sở thích.
Tôi đã trải qua một thời kỳ niên thiếu đầy tự do, nhưng tôi vẫn là con cái của quý tộc. Như những thường thức trên thế giới, con gái gia đình quý tộc đã được dạy dỗ rằng sống theo phương thức có lợi cho cha mẹ và gia tộc chính là lẽ đương nhiên.
Chính vì có thể sống tự do nên tôi không bất mãn khi đó là việc mình có thể làm. Cả tôi cũng tin tưởng cha mẹ luôn yêu thương mình sẽ không khiến tôi gặp bất lợi.
Trưởng nam kế thừa gia tộc, thứ nam trở thành phụ tá, chị gái làm dâu của người thừa kế quý tộc có quan hệ hữu hảo sâu đậm. Đến đây thì mọi chuyện đều rất tốt. Tôi đã luôn dốc hết sức để sẵn sàng cho lượt của mình.
“Marya, con có thể sống tự do đấy.”
Tuy nhiên, cuộc đời lại đi đến kết quả khác với những gì tôi tưởng tượng. Nói trắng ra là không có nơi nào để tôi gả đến cả.
Chỉ có mỗi tôi là có tuổi tác hơi cách biệt so với những người con trai kế thừa dòng dõi quý tộc xung quanh. Hoặc là họ đã rước dâu, hoặc đó là những người vẫn còn quá sớm để kết hôn.
“Đúng thế, con có thể sống theo cách mình muốn mà không cần vì chúng ta đâu!”
Vào ngày đứa em gái nhỏ tuổi trở thành hôn thê của cậu trai thuộc gia đình quý tộc bằng hữu, tôi được cha mẹ gọi tới và nghe những lời ấy.
Về cơ bản là “Không có nơi nào đủ tốt để gả, đến lúc tìm ra thì có lẽ con sẽ bỏ lỡ thời kỳ hôn nhân nên cứ làm gì tuỳ thích đi.”
Tôi không có ai để trách móc về chuyện đó. Cha mẹ đã truyền đạt thiện ý của mình, các anh chị em cũng bước trên cuộc sống theo lời của cha mẹ, dù ghen tị thì cũng không có ai thương hại cả.
Và tôi cũng rất nhanh làm mới cảm xúc của mình. Nếu không thể sống như một đứa con gái quý tộc thì tôi sẽ sống theo cách mà con gái quý tộc không thể đạt được. Vì vậy nên tôi đã gõ cửa hiệp sĩ đoàn Lilynoor.
Thật ra tôi cũng không có tài năng ưu tú hay là sứ mệnh cao cả nào hết. Tôi chỉ ngẫu nhiên trông thấy kỹ thuật của các đàn chị từng biểu diễn, cảm thấy chúng thật xinh đẹp và trở nên có hứng thú mà thôi.
Dù vậy, từ sau khi gia nhập hiệp sĩ đoàn, tôi vẫn luôn nỗ lực để không làm phiền đồng đội, không hạ thấp giá trị của hiệp sĩ đoàn vì lỗi của bản thân.
Từng có những người gia nhập cùng kỳ hoặc thuộc hạ tài năng hơn tôi. Trong đó đều là những người mang ý chí mạnh mẽ và sứ mệnh mạnh hơn tôi.
Dù vậy, các cô ấy đều tự bó buộc mình quá đà nên dồn ép bản thân hơn cả mức cần thiết.
So sánh giữa những cô gái luyện tập với biểu cảm tràn đầy bi tráng, cùng với một bản thân chỉ lạnh nhạt luyện tập, đoàn trưởng đời trước đã đánh giá tôi cao hơn.
“Sống với niềm kiêu hãnh là điều quan trọng. Tuy nhiên, chúng ta không được sống vì niềm kiêu hãnh ấy. Marya, tôi nghĩ cô có đủ năng lực để trở thành hiệp sĩ lý tưởng mà chúng tôi hướng tới.”
Nếu đàn chị tiếp tục bước đi vì lý tưởng thêm một chút nữa, nếu trái tim hiệp sĩ của chị ấy không gục ngã vì mất đi bằng hữu trong nhiệm vụ trước khi quyết định người thừa kế, nhất định một ai đó giống như chị ấy đã được chọn làm đoàn trưởng rồi.
Tôi chỉ muốn sống một cách an nhàn, thế mà chỉ vì thời điểm sai lầm nên tôi mới thăng tiến đến như vậy. May mắn là các thuộc hạ cũng tôn kính tôi vì không hề có dáng vẻ bị nghiền ép bởi sứ mệnh của hiệp sĩ đoàn Lilynoor.
Tôi không thể nào bị nghiền ép, bởi vì tôi chẳng hề gánh vác nó. Trong lúc mọi người đều đang dốc sức gánh lấy thì tôi chỉ đang một mình lăn lộn mà tiến tới thôi.
“Ai da, thật sự rất tốt. Tôi rất thích cách nhìn toàn cảnh đối với bản thân của cô đó.”
Song, kết quả là tôi lại bị ưa thích bởi cái kẻ mà đàn chị bảo rằng “Nhìn bao quát thì cuộc đời sẽ hạnh phúc hơn nhiều nếu không dính líu đến tên quái dị này.” Nhân tiện, cho dù không nhìn bao quát thì tôi cũng có thể khẳng định điều đó là đúng ngay ở thời điểm hiện tại. Lời nói của đàn chị thật sự vẫn còn rất ngây thơ.
Và hiện giờ, tôi vâng lời của người quái dị đó mà đến đất nước bên cạnh và rơi vào tình huống còn vượt xa tưởng tượng của bản thân.
Tôi đã gặp được Arquas Turstar, đệ tử của Seif Lowya mà tôi đang nhắm đến. Tuy bị lạc đường một chút, nhưng nội tâm tôi lại khá vui mừng người mình ngẫu nhiên mở lời bắt chuyện đầu tiên lại chính là nhân vật trong tầm ngắm. Song, chuyện đó đã là quá khứ cực kỳ xa xôi.
Tôi rất biết ơn vì đây là một thanh niên rất hiểu chuyện, nhưng đây là em trai của Immuryerl kia, nếu dính dáng quá nhiều thì tôi sẽ bị cô ấy giết. Vì vậy nên tôi đã định nhanh chóng hoàn thành công việc, rút lui rồi lên kế hoạch mua quà mang về…
“___ Hả? Nhân Giới sắp sửa bị huỷ diệt ư!?”
“Ể__”
Ấy vậy mà diễn biến lại buộc tôi phải lưu lại trong thời gian dài với số tiền đầy tuyệt vọng, hơn nữa còn nghe thấy thông tin Nhân Giới sắp sửa bị huỷ diệt từ vị Nữ Thần trần truồng đang quấn chăn trước mặt.
Cảm giác như nó không phải nhảy vào trong tai, mà là được rót vào trong lỗ tai vậy.
“Hả? Chết rồi, mình vô thức lỡ phản ứng…”
“Làm sao đây, Arquas? Người phụ nữ này biết được bí mật của thế giới này rồi.”
“Là do cô nói với cô ấy còn gì. Mà thôi kệ đi, ăn cơm nào.”
“Ể…”
Tôi không thể nắm được tình trạng đối thoại của hai người này. Arquas lúc nãy còn đang tsukkomi với người tự xưng là Nữ Thần Vilas và liên tục lộ ra bí mật trọng đại, thế mà hiện giờ anh ta lại đang bắt đầu dùng bữa giống như không có gì xảy ra.
“Chờ chút đã. Vẫn còn sớm để ăn.”
“Cái gì hả?”
Đúng, đúng rồi đó. Câu chuyện vẫn chưa kết thúc. Làm ơn hãy thu xếp cho lập trường của kẻ đang lơ lửng như tôi đi.
“Tôi nghe bảo phải cùng nhau dùng bữa mới có thể ăn ngon. Cậu hãy đợi tôi mặc đồ lại đã.”
Là cái đó á! Ừ thì đúng là nhiều người quây quần ăn cơm sẽ vui hơn là dùng bữa một mình, nhưng đây không phải lúc ấy!
“Ra là vậy, cũng có lý.”
“A, nhưng nếu cậu muốn lấy tôi ăn vặt thì cứ thế này cũng không___”
“Vậy cô cứ đứng đó trong khi tôi ăn đi.”
“Tôi đi thay đồ đây.”
Nữ Thần Vilas xềnh xệch lui về nơi giống như phòng ngủ. Dựa trên thần khí cảm nhận được thì khả năng đây là hàng thật vô cùng cao. Thế nhưng, trái tim tôi lại đang cự tuyệt chuyện Nữ Thần sáng tạo thế giới này lại giống như thế kia.
“… Này, đó thật sự là… Nữ Thần Vilas à?”
“Nếu công nhận thì sẽ có nhiều chuyện không thể vãn hồi được đấy, cô nghĩ sao?”
“___ Tôi sẽ phải đến đây nhiều lần vì chuyện của Seif. Nếu không thể tránh né việc bị rò rỉ thông tin từng chút mỗi lần sang đây thì…”
“… Cũng phải.”
“Vậy là không thể tránh né rồi…”
Arquas giải thích đơn giản quan hệ với Nữ Thần Vilas.
Nữ Thần Vilas và Tà Thần Watequa là cùng một người, ngài ấy sẽ định kỳ sinh ra Dũng Sĩ và Ma Vương để Nhân Giới cùng Ma Giới không chém giết nhau quá nhiều.
Chuyện các nước ngáng chân lẫn nhau và mất mùa liên tục đã khiến tổng chiến lực của Nhân Giới trở nên vô cùng thấp. Ngược lại, Ma Giới lại đạt tiêu chuẩn mạnh nhất chưa từng có trong lịch sử. Hiện tại thì Ma Giới vẫn có khả năng lập tức xâm lược Nhân Giới. Nếu xảy ra trường hợp đó thì Nhân Giới chắc chắn sẽ bị huỷ diệt.
Và Arquas đã được Nữ Thần Vilas lựa chọn để gánh vác vai trò trì hoãn cuộc xâm lược của Ma Giới trong thân phận Ma Vương.
“Tôi đã giải thích kỹ càng dễ hiểu nhất rồi, cô tiếp thu được không?”
“Chuyện có thể tin được hay không thì tạm bỏ qua một bên, chỉ là tôi có thể hiểu được diễn biến đại khái…”
Thông thường thì đây là nội dung cực kỳ hoang đường, nhưng ở đây lại tồn tại những chứng cứ khiến tôi buộc lòng phải tin tưởng.
Thực chất thì Nữ Thần Vilas vừa nãy còn đang khoả thân quấn chăn mà xuất hiện trước mặt tôi. Ma lực bao quanh đối phương rõ ràng rất khác biệt với nhân loại. Cho dù không phải là Nữ Thần thì nhất định người đó cũng là tồn tại có liên quan.
Ngoài ra, tuy không biết về tình hình Ma Giới, nhưng trong thân phận đoàn trưởng đoàn hiệp sĩ thì tôi khá rõ về tình thế của Nhân Giới.
Kể cả đất nước của tôi cũng đang do dự việc tăng cường quân lực vì mất mùa liên tục. Ít nhất thì chuyện tổng chiến lực Nhân Giới đang yếu đi là sự thật.
“Đúng là tôi từng nghe chuyện mất mùa liên tục, chỉ là nhìn tình hình trong thị trấn thì lại không có vẻ chí mạng đến như vậy…”
“Chuyện đó chắc là do các chính trị gia đã tận lực rồi. Chẳng hạn như họ không lơ là việc chuẩn bị dự trữ hằng năm và tiến hành đối phó cho trường hợp tệ nhất. Về khoản nhân lực cũng không có vẻ tệ lắm.”
“Chính vì đôi bên đều ranh mãnh nên họ không thể liên kết và khiến tổng chiến lực của Nhân Giới giảm thấp ư.”
“Đã để mọi người chờ lâu.”
Nữ Thần Vilas mặc quần áo vừa đúng lúc tái xuất hiện. Khác với bộ dạng trần truồng quấn chăn lúc nãy, hiện người này đang mặc trang phục có chất lượng trông rất tốt. Nếu đối phương xuất hiện bằng trang phục ấy thì tôi còn có thể tin tưởng thêm một chút rồi.
“Phán đoán người khác có phải Nữ Thần hay không bằng trang phục thì cô sẽ là con mồi ưa thích của đám người lừa đảo đấy.”
“Chuyện đó cũng phải… Ủa khoan___”
“Ừ, cô ta sẽ đọc suy nghĩ của cô như đúng rồi đấy.”
“Ể…”
Vậy là tâm tình lúc nãy của tôi cũng bị nhìn thấu à? Đối phương đã nhìn thấu như vậy mà còn tuỳ ý khiến nơi này trở nên hỗn loạn ư?
“Tôi không phàn nàn chuyện cô vừa nhìn lại nửa đời người vừa cố nắm bắt tình huống trong trạng thái miễn cưỡng lạc quan đâu.”
“… Xin lỗi nhé?”
“Đừng an ủi tôi như thế… Có lẽ tôi đành phải tin đây là Nữ Thần Vilas rồi…”
“Không tin cũng chẳng sao cả, tôi cũng chỉ mang vai trò dịch chuyển Arquas đến lâu đài Ma Vương rồi giới thiệu cho các Lãnh Chúa Ma Giới rằng cậu ta là Ma Vương thôi. Hay là cô cũng cùng đi lâu đài Ma Vương nhé? Cổng dịch chuyển ở ngay bên kia kìa.”
Có lẽ đây không phải lời nói dối, nhưng mà phải đâm đầu vào mấy chuyện không mang tính hiện thực này làm tôi không thể cảm thụ mọi thứ một cách rõ ràng cho lắm.
Tôi đang bắt đầu nghĩ có lẽ mình nên thật sự chấp nhận câu chuyện của hai người họ, nhưng nếu không cảm thấy thực tế mà quay về thì liệu điều đó có tạo ảnh hưởng xấu lên thần kinh không?
“… Tôi có thể đi được chưa?”
“Có sao không, Arquas?”
“Ơ, lại hỏi tôi ư? Không phải cứ cho cô ấy xem cảnh tượng ngoài lâu đài Ma Vương mà không gọi các Lãnh Chúa tới là được à?”
“Chuyện đó cũng phải. Vậy sau khi dùng bữa thì chúng ta hãy đi lâu đài Ma Vương để vận động sau bữa ăn nhé. Giờ thì xin được dùng bữa.”
“Ơ…”
Hai người họ cứ thế mà bắt đầu ăn uống. Có rất nhiều chuyện tôi muốn hỏi đối phương, chỉ là tôi có cảm giác càng đặt câu hỏi thì sẽ càng có nhiều nghi vấn nhảy ra nên bản thân cũng bắt đầu cặm cụi ăn.
A, ngon thật đó. Những món ăn đơn giản nhưng việc chế biến nguyên liệu và thời gian nấu nướng lại được suy tính rất kỹ càng.
“Những món ăn đơn giản nhưng việc chế biến nguyên liệu và thời gian nấu nướng lại được suy tính rất kỹ càng nhỉ.”
“Bớt kiểu ra vẻ đánh giá đồ mình ăn tại nhà người khác đi.”
“Hực.”
“Hửm? Cô cần nước không?”
“À ờ. Tôi xin phép…”
“Thật khó khăn nhỉ.”
Sau khi hoàn thành bữa ăn, tôi cùng bọn Arquas đi vào phòng ngủ, kế đó thì anh ta lật tấm thảm lót trên sàn.
Dưới đó đang khắc một ma pháp trận, cả người không chuyên về ma pháp như tôi cũng hiểu rằng nó nhằm để sử dụng một ma pháp cực kỳ phức tạp.
Chúng tôi đi vào trung tâm, Arquas vừa rót ma lực vào trong nhẫn vừa lẩm bẩm gì đấy.
“Trạng thái không gọi bất cứ ai… Giờ thì cô đã chuẩn bị tinh thần chưa?”
“Kh… khoan đã, tôi sẽ thở sâu một chút.”
Chúng tôi sẽ dịch chuyển đến lâu đài Ma Vương từ lúc này. Dũng Sĩ hay Ma Vương đều là những câu chuyện cổ tích nằm ở thời đại trước khi tôi sinh ra. Địa điểm sắp tới sẽ là căn cứ chính của Ma Vương, tổng doanh trại bên phe địch nhân của con người…
Tôi nhắm mắt rồi hít thở sâu. Dường như do hiện thực khá nhạt nhoà nên tôi không có cảm giác quá khẩn trương… Tạm thời thì tôi vẫn khẩn trương như hồi tham gia nghi thức nhậm chức đoàn trưởng.
“Được rồi!”
“A, xin lỗi. Chúng ta đến nơi rồi.”
“Ơ…”
Khi tôi mở mắt ra thì phòng ngủ vừa nãy đã hoá thành căn phòng mang bầu không khí dị thường. Nói vậy chứ chỗ này có giường nên chắc vẫn là phòng ngủ.
“Tôi sẽ đi thay quần áo đây.”
“Tôi cũng đi thay.”
“Cô thì ra ngoài.”
Arquas và Nữ Thần Vilas định bước vào trong tủ quần áo thì Nữ Thần Vilas lại bị anh ta túm lấy mà ném ra ngoài.
Tôi nhìn thoáng qua bên trong tủ quần áo, hình như nó đang liên kết với không gian khác thì phải…
“Nam giới sử dụng phòng thay đồ thì kỳ lạ quá đó.”
“Đó là phòng thay đồ ư… Cơ mà sao ngài lại cởi quần áo!?”
Nữ Thần Vilas bắt đầu cởi đồ mà không chút xấu hổ. Mặc dù tôi cũng thường cùng thay quần áo với các đoàn viên Lilynoor, nhưng kiểu đường hoàng thế này thì… Không, ngược lại thì cái kiểu cởi đồ này giống như là đang cố phô ra vậy.
“Tạm thời thì chúng ta sẽ bước đi trong lâu đài Ma Vương. Dù không gọi người tới, nhưng cũng không đảm bảo sẽ có không có Lãnh Chúa thích dọn dẹp nào đó đi lau dọn lâu đài Ma Vương.”
“Còn có Lãnh Chúa như vậy ư… Bỏ chuyện đó qua một bên, tôi có nên cải trang gì không?”
“Ưm… Trước hết thì cô hãy gắn cái này vào đầu đi.”
Sau lời ấy là một vật phẩm giống như sừng ma vật được đưa tới. Khi tôi định hỏi gắn cái này như thế nào thì ngài ấy đã gắn một thứ giống như vậy nên tôi cũng bắt chước theo.
“Cái này dính vào thật sao…”
“Còn lại là điều chỉnh tính chất ma lực một chút nhỉ.”
“Điều chỉnh tính chất là gì…!?”
Khi ngài ấy chạm vào da tôi thì màu da tại vị trí đó nhanh chóng mất đi sắc tố. Chỉ trong phút chốc, nó lan ra toàn thân, và làn da tôi chuyển thành màu giống như người chết.
“Trước hết thì tôi đã điều chỉnh ma lực để cô trông giống như cư dân ở Ma Giới. Theo tình trạng này thì người ngoài nhìn vào sẽ nhận thức cô là Ma Tộc.”
“Vậ… vậy sao… Cái này có hại gì cho cơ thể không?”
“Khi tại Ma Giới thì cơ thể này sẽ khó bị suy yếu hơn. Chỉ là nếu giữ nguyên mà quay lại Nhân Giới sống thì sẽ xuất hiện nhiều triệu chứng không tốt.”
Tôi thử điều khiển ma lực mà dùng Cường Hoá Thân Thể. Toàn thân có cảm giác lạnh lẽo hơn mọi khi chứ không có trở ngại gì lớn. Tuy nhiên, ma lực tràn ra ngoài lại rõ ràng không thuộc về con người.
Đúng là nếu xuất hiện trước mặt đồng đội trong trạng thái này thì chắc chắn sẽ có đoàn viên cảm thấy tôi giống hệt ma vật. Mặc dù tôi nghĩ cái này chắc không có tác dụng với Kecconau-sama.
Và Nữ Thần Vilas đang thay đổi ngoại hình vô cùng rõ rệt. Đó không còn là bộ dạng con người nữa, ma lực toả ra cũng tràn ngập thuộc tính Ám đầy kinh khủng. Nhìn ngoại hình này thì tôi cũng không thấy lạ khi ngài ấy được gọi là Tà Thần Watequa.
Sau khi bên này đã thay đồ xong thì Arquas xuất hiện từ trong tủ áo. Bộ giáp nhẹ cùng mặt nạ vô cảm, sừng cũng đã được gắn kỹ càng.
“Đã để hai người chờ lâu… Sao trông cải trang tuỳ tiện thế này?”
“Nhưng vẫn đỡ hơn người quên điều chỉnh ma lực như cậu đấy.”
“Cũng phải.”
“Ơ? Anh chưa điều chỉnh sao!?”
Đúng là ngoại hình Arquas trông không giống con người, nhưng ma lực kia lại thuộc về nhân loại. Mặc dù chỉ trông hơi kỳ lạ, nhưng chẳng phải trực giác của kẻ mang năng lực mạnh sẽ nhận ra anh ta là con người ư?
“Không sao đâu. Cậu ta đã được cho là Incubus hoá thành người rồi.”
“Nhờ cô cả đấy.”
“Incubus làm Ma Vương không có vấn đề gì ư?”
“Toàn bộ đều đồng loạt phản đối.”
“Thế chẳng phải không được sao!?”
“Chỉ là tôi cũng đã tuỳ tiện dần một Lãnh Chúa mà thể hiện thực lực rồi. Nói chung là vẫn có thành quả trước khi đặt ra kỳ hạn thử thách.”
“Dần một Lãnh Chúa…”
Tuy muốn nói rằng không thể tin được, nhưng tôi không biết thực lực của Arquas. Không phải là tôi không thể phán đoán anh ta mạnh hay yếu, mà là tôi biết mạnh nhưng không thể nhìn ra anh ta mạnh đến đâu.
Dù vậy, Arquas xuất thân từ Lyraxia, hơn nữa còn là mạo hiểm giả được Immuryerl kia công nhận. Việc Arquas thản nhiên nói ra nhiều chuyện như vậy có thể là do bản thân anh ta đủ mạnh để giết tôi một cách dễ dàng.
“Ở đâu mới nhìn thấy bên ngoài đây?”
“Hình như là bên này.”
“Hình như là cái gì nữa.”
“Người tạo ra lâu đài Ma Vương này là Ma Vương các đời trước. Ngày xưa thì tôi cũng chỉ được giới thiệu một chút thôi.”
Tôi cảm nhận được uy nghiêm kỳ quái nào đó từ Nữ Thần Vilas. Nếu ngài ấy cũng là Tà Thần Watequa thì chắc hẳn phải biết các Ma Vương đời trước. Ngài ấy biết cả hai Dũng Sĩ và Ma Vương nằm ở trung tâm lịch sử đầy biến động của Nhân Giới cùng Ma Giới, hơn nữa còn là toàn bộ các đời thì chuyện này thật sự vô cùng thú vị.
“Đó là những kẻ được trao tặng sức mạnh đủ để toàn bộ nhân loại hoặc Ma Tộc giao phó mọi thứ. Những người so sánh và bị so sánh giữa bản thân cùng người khác thì cô nghĩ nhân cách của họ sẽ đàng hoàng ư?”
“Chuyện đó…”
“___ Dù sao thì tốt xấu đều có. Đúng là cũng không phải không có loại người mà cô mong đợi.”
“Vậy là phần lớn đều toàn đám người không ra gì nhỉ.”
“Cả người không thèm điều chỉnh như cậu cũng không thua kém bọn họ về độ đặc sắc đấy.”
“Cái gì nữa trời.”
Không thua kém các Ma Vương đời trước… Đúng là so với người bình thường thì Arquas có gì đó khá là khác biệt.
Tuy nhiên, đó lại là ấn tượng kiểu “một người hiểu chuyện” vì nhịp trò chuyện diễn ra rất thuận lợi. Tuy cảm thấy thái độ xua đuổi đối với Nữ Thần Vilas khá đặc thù, nhưng tôi cũng không cảm thấy nó quá dị thường.
“Không phải đó là vì thượng cấp của cô là tên quá mức biến thái à? Đánh giá từ Arquas cũng không kém đâu.”
“Kh… không thể phủ nhận…!”
“Người biến thái hơn ông chú Kecconau thì chắc phải tìm trong lịch sử mới có thể tìm ra ấy chứ?”
“Chuyện đó cũng không thể phủ nhận…!”
Khi quen thuộc môi trường đặc biệt thì bản thân sẽ khó nhận ra đôi chút dị thường. Tức là Arquas mà tôi chỉ cảm thấy hơi kỳ dị sẽ trông rất kỳ quặc trong mắt người thường ư?
Không, tôi đã điều tra sơ về anh ta thông qua bang hội mạo hiểm giả. Cơ bản thì anh ta ít tiếp xúc với người khác, số người từng nói chuyện cũng không ít, nhưng theo đánh giá từ bọn họ thì anh ta là đối tượng ôn hoà và rất dễ trò chuyện.
Trong lúc đang nghĩ vậy thì chúng tôi đã đến một nơi giống như đài viễn vọng. Thứ mở toang trước mặt sau khi bước vào phòng là khung cảnh Ma Giới mà tôi từng nghe trong truyền thuyết.
“Cả màu sắc của bầu trời cũng khác biệt ư…”
“Bản thân không khí thì giống nhau, nhưng tính chất ma lực bao hàm trong đó lại khác. Thế này thì cô đã cảm thấy thực tế chưa?”
“À ờ… Chúng ta thật sự đang ở Ma Giới nhỉ.”
“Ồ, xung quanh đây có khá nhiều vách núi ngăn cách nhỉ. Lần tới lại thử leo lên vậy.”
“Xin hãy suy nghĩ cho phản ứng của các Ma Tộc chứng kiến điều đó đi. Được rồi, chúng ta cũng đã đến đây, cậu đã quyết định cách đối xử với cô ấy chưa?”
Đột nhiên tôi tự giác được sự sơ suất trong phán đoán của mình và cảm thấy cổ họng khô khốc. Lời của Arquas và Nữ Thần Vilas là thật. Hiện tại tôi đang nghe được sự thật về thế giới, hơn nữa còn có cả bí mật trọng đại nên giấu kín với toàn thể thế gian.
Biết nhiều đến nhường này thì họ không thể nào lại cho tôi quay về như không có chuyện gì. Tốt thì họ sẽ yêu cầu hợp tác, tệ thì tôi sẽ bị bịt miệng.
Nơi tôi đang ở là Ma Giới. Khi không hiểu biết địa lý thì tôi không thể nào quay về Nhân Giới mà không sử dụng ma pháp Dịch Chuyển.
“Thời gian cũng trễ rồi, dĩ nhiên là sẽ cho cô ấy quay về chứ?”
“Ơ…”
“Cô ấy biết hết mọi chuyện nhưng cậu không làm gì mà cho người ta quay về ư?”
“Cô đọc suy nghĩ của Marya thì cũng phải hiểu rồi mà. Cô ấy đâu có định báo cáo cho cấp trên đâu.”
“__!?”
“… Ừm, đúng là vậy. Thậm chí cô ấy còn không nghĩ đến mấy chuyện kiểu dù báo cáo cũng không ai tin tưởng.”
“Vậy thì xong rồi. Nào, quay về thôi.”
Arquas bước đi cứ như đã nói xong chuyện. Nhìn vào tấm lưng ấy, tôi chợt có cảm giác mồ hôi chảy ra toàn thân.
Mỗi khi Nữ Thần Vilas thỉnh thoảng hướng ánh mắt giống như dò tìm phản ứng từ mình, tôi lại cảm thấy đôi chút phức tạp vì chắc hẳn bản thân đang bị đọc suy nghĩ.
Tuy nhiên, tôi vẫn có thể hiểu ngài ấy đang đọc suy nghĩ của mình. Bởi vì đó là Nữ Thần, bởi vì đó là tồn tại như vậy nên đối phương dùng sức mạnh siêu nhiên cũng là lẽ thường.
Tuy nhiên, Arquas lại nhìn thấu nội tâm tôi sâu sắc hơn cả Nữ Thần Vilas đang sử dụng sức mạnh ấy. Và anh ta lại không hề khiến tôi cảm thấy đối phương làm ra động tác nào giống như vậy.
Tôi đã hiểu được nguồn gốc của sự khác thường này. Tính cách của tôi đã bị nhìn thấu ngay từ ban đầu. Chuyện nhận thức anh ta là đối tượng dễ nói chuyện cũng là vì anh ta đã dẫn dắt cuộc trò chuyện theo hướng đó.
Không chỉ tôi, anh ta có lẽ cũng đã xoay chuyển nhằm đạt được đánh giá chung từ các mạo hiểm giả có tính cách khác biệt tại bang hội mạo hiểm giả.
“Tuy kiếm kỹ thì bình thường, nhưng em trai tôi có tài năng ‘Nhìn’ rất tốt luôn đó. Tôi nghĩ em ấy có thể nhìn ra Marya thường luyện tập như thế nào, đã từng trải qua những chiến trường gì, không chừng còn có thể biết cô đã ăn gì sáng nay nữa cơ.”
Lời của Immuryerl không phải dối trá. Không, thậm chí cách nói ấy còn có chút đánh giá quá thấp. Mắt quan sát có thể nắm bắt đối phương còn mạnh hơn cả Nữ Thần đọc được lòng người. Rốt cuộc thì anh ta phải quan sát với tâm cảnh thế nào mới có thể đạt được khả năng ấy?
Giờ thì tôi đã có thể hiểu được chuyện anh ta là đệ tử của Seif Lowya.
“___ Chờ… chờ chút đã.”
“Hửm?”
“Nói sao nhỉ… Bản thân biết nhiều như vậy rồi lại kết thúc mà không thể làm gì thì… tôi lại sợ chuyện sau này lắm. Liệu tôi có thể giúp đỡ trong khả năng của mình không…”
Tôi không muốn gia tăng khả năng mình bị Immuryerl giết. Dù vậy, sau khi lý giải sự dị thường của Arquas thì tôi lại chợt nhận ra sự uy hiếp từ bối cảnh của anh ta.
Chuyện mà tôi vừa biết được là nội dung cần đến nhân vật như Arquas. Quy mô ấy chắc chắn còn vượt xa tưởng tượng của tôi, và bản thân đang bị cuốn vào một chuyện như thế.
Tôi đã nhận thức được tử kỳ của mình đang cận kề bản thân. Chắc hẳn tôi sẽ không thể sống lâu nếu cứ như thế này. Tôi đã giác ngộ rằng bản thân sẽ bị liên luỵ vào chuyện dính dáng tới Arquas trong tương lai, hơn nữa còn ở một thời điểm xấu và đánh rơi mạng sống.
“Đề nghị ấy rất đáng mừng, chỉ là cô vừa khóc vừa nói thì có hơi rợn…”
“Thì tại vì… tôi…”
“Có vẻ cô đã lý giải độ trọng đại của chuyện này và đạt giới hạn rồi nhỉ.”
Tôi cần có đồng minh mạnh mẽ để tiếp tục sống sót. Cần một người biết rõ sự tình mà có thể giúp đỡ mình đàng hoàng.
Loại trừ người còn nhanh hơn cả ánh sáng như Kecconau-sama, sau đó lại bỏ đi mấy ứng cử viên khác thì tôi chỉ còn lại mỗi Arquas mà thôi.