Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Có chút muộn màng nhưng tôi đã phải lòng người bạn thuở nhỏ của mình

(Đang ra)

Có chút muộn màng nhưng tôi đã phải lòng người bạn thuở nhỏ của mình

Maruto Fumiaki

Hikari, một nữ sinh cao trung bình thường như bao người, đang dần nhận ra sự cuốn hút của người bạn thưở nhỏ.Gánh trên vai tình yêu đó, những chuyện hằng ngày giữa hai người trông thì lãng mạn nhưng l

8 241

Seeking Out My Mother in Another World

(Đang ra)

Seeking Out My Mother in Another World

藤原祐 Fujiwara Yuu

Sau khi tốt nghiệp cấp ba, tôi—Hatano Sui đã mất cha. Tôi được kể rằng mẹ tôi đã biến mất khi tôi còn nhỏ nên tôi bị bỏ lại trên thế gian này.

2 0

Remote Jugyou ni Nattara Class 1 no Bishoujo to Doukyo Suru Koto ni Natta

(Đang ra)

Remote Jugyou ni Nattara Class 1 no Bishoujo to Doukyo Suru Koto ni Natta

Senya Mihagi

Bắt đầu từ lời mời của cô gái ấy, một câu chuyện chung sống đầy lãng mạn pha chút hài hước đã được bắt đầu!

18 2942

Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

(Đang ra)

Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

Takata

Vừa chơi game, xem phim, đọc manga, vừa uống Coca, ăn Junk Food được ship đến như Hamburger hay Pizza. Đó là khoảng thời gian ăn chơi của tôi và Asanagi-san, nhưng nó cũng là một bí mật rất quan trọng

249 41135

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

(Đang ra)

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

Mizuharu

- Từ ngày đó, Haruto nhận ra sai lầm của mình và bắt đầu dạy cho những cô gái mà đã làm cậu tổn thương cho đến tận bây giờ một bài học! ... Nhưng không hiểu sao, những cô gái mà cậu đã làm cho hiểu ch

31 566

Quyển 1: Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý? - Chương 40 - Sói vào miệng cọp

Sáng hôm sau, Đông Phương Thừa vừa ngáp vừa mò tìm chiếc điều khiển bị vứt lung tung dưới ghế sofa từ tối qua.

Ti vi bật lên, tin tức buổi sáng của Đỗ Hoàng Thị đang phát sóng:

[ Thành phố chúng ta gần đây xảy ra vài vụ án mạng nghiêm trọng vào đêm khuya, hung thủ ra tay cực kỳ tàn nhẫn, hiện vẫn đang lẩn trốn, cảnh sát đã vào cuộc điều tra, xin quý vị công dân nâng cao cảnh giác, hạn chế ra ngoài vào ban đêm… ]

Trên màn hình là vài hiện trường đẫm máu được che bằng lớp mã hóa dày, dù đã che đi kha khá chi tiết nhưng màu đỏ tươi đáng sợ vẫn thấm qua màn hình.

Đông Phương Thừa nhíu mày, sao tin tức buổi sáng lại “đậm đà” đến vậy.

Nhưng chưa kịp đổi kênh, phong cách chuyển biến, màn hình cắt sang một cảnh rực rỡ ánh vàng. Giọng của người dẫn chương trình cũng ngay lập tức trở nên cao vút và đầy nhiệt huyết:

“Đồng thời, Ma Pháp Thiếu Nữ dũng cảm「Golden Needle」đêm qua lại một lần nữa ra tay, thành công ngăn chặn tổ chức Ouroboros lên kế hoạch cướp ngân hàng, và ngay tại chỗ đánh bại quái nhân cấp Tiger ‘Chuột Đào Vàng’! Hãy cùng chúng ta hoan hô nàng, cổ vũ cho nàng!”

Trong màn hình, là cảnh thiếu nữ kỵ sĩ tắm trong ánh hoàng kim, cầm kiếm đứng giữa bầu trời đêm, cảnh chiến đấu oai phong lẫm liệt.

Đông Phương Thừa nhìn「Golden Needle」uy phong lẫm liệt trên ti vi, rồi lại liên tưởng đến vài vụ án gây thương tích, thậm chí giết người tàn bạo vừa rồi, trong lòng dâng lên một cảm giác quen thuộc kỳ lạ.

Hắn vươn vai đi đến bàn ăn, thấy Lâm Phong với hai quầng thâm mắt to đùng, mặt mày như mất hồn nằm bò trên bàn, trước mặt bày một cốc sữa gần nguội và một nửa chiếc bánh sandwich.

“Sao thế, đại gia chó, tối qua bị người ngoài hành tinh bắt cóc trộm cà à?” Đông Phương Thừa kéo ghế ngồi xuống, tùy tiện hỏi.

Lâm Phong yếu ớt ngẩng đầu lên, oán hận nhìn Đông Phương Thừa một cái: “Đừng nhắc nữa…” Bây giờ đầu óc hắn rối như tơ vò. Trước khi nộp bản thảo vào rạng sáng, hắn đã không nhớ nổi mình rốt cuộc đã viết những lời hồ ngôn loạn ngữ gì vào bản báo cáo “Điều tra điểm yếu của Ma Pháp Thiếu Nữ Zero”.

Chỉ nhớ trong bản nháp có xuất hiện những câu như “Phía sau tai cực kỳ nhạy cảm, chạm vào sẽ toàn thân mềm nhũn” không biết là lời thoại trong tiểu thuyết tình cảm hay là thông tin tình báo, và cả những câu như “Sức kháng cự tinh thần thấp, dễ bị thôi miên” vân vân.

Nhưng nếu có tên biến thái nào khác ngoài hắn dám ra tay với Zero…

Hừ, phải nói chuyện với Tu La Khải Giáp của ta trước đã!

“Này, Lâm Phong,” Đông Phương Thừa nhấp một ngụm sữa, giả vờ tùy ý mở lời, “mày không phải khá giỏi về máy tính sao? Tao muốn nhờ mày giúp một việc.”

Hắn vừa quay đầu lại, Lâm Phong đang cảnh giác nhìn hắn. “A Thừa mày nói chuyện bình thường một chút được không, giọng điệu và biểu cảm của mày làm tao cảm thấy giây tiếp theo sẽ bị mày cắt thận, tao sợ lắm.”

“Khụ.” Đông Phương Thừa hắng giọng, cố gắng làm cho giọng mình không nghe quá kỳ lạ, “có thể lấy được bản ghi giám sát từ camera thành phố không? Chẳng hạn như những nơi xảy ra án mạng trong tin tức sáng nay, và cả hồ sơ vụ án từ sở cảnh sát nếu có thể.”

“Ưm, về lý thuyết thì có thể, nhưng A Thừa à, tao phải phổ cập kiến thức cho mày một chút, xâm nhập hệ thống thành phố và an ninh nếu bị bắt sẽ phải ngồi tù đấy.” Lâm Phong có chút do dự, nhưng rõ ràng không phải về chuyện ngồi tù. “Muốn điều tra vụ án à?”

“Chuyện này mày không cần quản, tao có việc lớn.” Đông Phương Thừa nói ngắn gọn, ánh mắt lại không thể nghi ngờ.

Lâm Phong thấy bộ dạng hắn kiên quyết không buông, liền biết mình không cản được, thở dài: “Được rồi, tao sẽ thử xem. Nhưng nếu sau này mày bị cảnh sát bắt đi, tao sẽ là người đầu tiên làm tố giác mày tại phiên tòa.”

“Khoan đã, còn một chuyện muốn nhờ mày nữa,” Đông Phương Thừa lại mở lời, giọng điệu có chút không tự nhiên, “nhà mày không phải khá giàu sao, có thể nào…”

Lâm Phong chưa nghe hết lời, mặt đã xụ xuống: “A Thừa, mày không phải muốn tao đi lấp cái hố 1860 tỷ của nhà Hoshino chứ? Chưa kể có đủ tiền mặt hay không, cho dù có thì nhà tao cũng không phải mở xưởng in tiền, mày có một chút khái niệm nào về con số 1860 tỷ này không hả?! Mày có bán thân cho tao thì cũng không được số lẻ trong đấy!”

Đông Phương Thừa thành thật lắc đầu, hắn quả thật không có khái niệm gì về những con số lớn như vậy, dù sao tiền sinh hoạt phí một tháng của hắn cũng chỉ khoảng 1600, thêm chữ “tỷ” phía sau thực sự là một lĩnh vực hoàn toàn xa lạ.

“Tao không bảo mày lấp cái hố ấy, tao muốn mày giúp tao điều tra xem tình hình nhà Hoshino rốt cuộc là thế nào, cái gì mà đứt gãy chuỗi cung ứng, cái gì mà tấn công… cái gì gì đó…” Hắn cố gắng lặp lại những từ ngữ mà hắn nghe từ Hoshino Kirara nhưng bản thân cũng không hiểu lắm.

“Ồ, vậy thì không sao.” Lâm Phong thả lỏng, “Loại bí mật thương mại này tao có thể moi ra một ít, nhưng…”

“Điều tra camera, điều tra nội bộ, mọi việc đều do một mình tao làm, vậy mày thì sao, chuẩn bị đứng bên cạnh cổ vũ cho tao à?”

“Tao… có sắp xếp của tao.” Ánh mắt Đông Phương Thừa lướt qua một chút.

“Không được, tuyệt đối không được!” Lâm Phong lắc đầu như trống bỏi, “Tao là huynh đệ tốt của mày, chứ không phải là nô lệ tình dục của mày, không thể sai bảo người như vậy!”

Sau vài lần mặc cả, dụ dỗ, thậm chí Đông Phương Thừa hiếm khi hạ mình, dùng giọng điệu mềm mỏng gần như “làm ơn, chuyện này thực sự rất quan trọng với tao” hoặc nói rất nhiều lời hay ý ngọt, nhưng Lâm Phong vẫn không hề lay chuyển.

Nhìn bộ dạng hắn kiên quyết không nhượng bộ, Đông Phương Thừa hít một hơi thật sâu, như thể đã hạ quyết tâm gì đó.

“…Được rồi, Lâm Phong,” hắn chậm rãi mở lời, cố gắng kìm nén sự run rẩy trong giọng nói. “Nếu mày thực sự có thể giúp tao điều tra rõ ràng chuyện nhà Hoshino, và lấy được những đoạn băng giám sát đó…”

Hắn dừng lại, dường như những lời sắp nói khó thốt ra, hai má cũng hơi ửng hồng: “Bạn gái qua mạng của tao… cô ấy... cô ấy là bạn của Ma Pháp Thiếu Nữ「Zero」… cả hai rất thân thiết. Nếu mày giúp tao việc này, tao có thể… ta có thể thử nhờ cô ấy để sắp xếp cho mày và「Zero」… hẹn hò một lần.”

“Phụt——khụ khụ khụ khụ!” Lâm Phong vừa uống một ngụm sữa vào miệng lập tức phun ra, sặc đến mức ho sặc sụa kinh thiên động địa, vẻ mặt tràn đầy khó tin. “Khụ khụ… Thật sao?”

“Thật!” Đông Phương Thừa nghển cổ, để mình trông có vẻ tự tin hơn, hắn còn vỗ vỗ vào lồng ngực đã nhỏ đi đáng kể do tác dụng phụ của việc biến thân:

“Lấy danh dự đàn ông mà thề! Nếu lừa mày thì tao… tao giả gái đi hẹn hò với mày được chưa!?” Hắn vắt óc suy nghĩ, nghĩ ra một hình phạt mà hắn cho là thể hiện sự chân thành nhất, và cũng làm mình ghê tởm nhất.

“Thành giao! Mày cũng biết tao luôn là huynh đệ tốt nhất của mày mà, tao đã nóng lòng muốn cùng mày kề vai chiến đấu rồi.”

Liếc mắt khinh bỉ Lâm Phong đột nhiên đổi sắc mặt, Đông Phương Thừa thầm tính toán trong lòng: Mặc dù đàn ông và đàn ông tuyệt đối không thể hẹn hò, nhưng sau khi hắn biến thành Ma Pháp Thiếu Nữ, nếu xét về mặt sinh học thì đã là con gái chính hiệu rồi. 

Vật chất quyết định ý thức, thân thể đều biến thành nữ rồi, vậy người hẹn hò với Lâm Phong tự nhiên là「Zero」chứ không phải Đông Phương Thừa, rất hợp lý, hoàn toàn không có vấn đề gì!

Chỉ là, phải trái lương tâm lừa dối huynh đệ tốt nhất của mình, trong lòng luôn cảm thấy có chút không đành lòng. Tuy nhiên, để điều tra rõ sự thật về sự sụp đổ của nhà Hoshino và thân phận thật của tên sát nhân hàng loạt gần đây, chỉ có thể dùng hạ sách này thôi.

Cùng lắm thì… cùng lắm thì tiết kiệm một chút tiền sinh hoạt phí lần sau mua cho đại gia chó một món figure mà hắn muốn để bù đắp vậy.

Đông Phương Thừa đáng thương vẫn chìm đắm trong logic tự mãn của mình, hoàn toàn không nhận ra rằng, chút toan tính nhỏ nhoi trong lòng hắn, sớm đã bị Lâm Phong nhìn thấu bảy tám phần rồi.

A Thừa ơi là A Thừa, lần này không phải ta đưa ra yêu cầu, lần này là ngươi chủ động dâng mình vào miệng cọp… không đúng, là ngươi chủ động tự tìm đến… sao cũng thấy kỳ kỳ, tóm lại là ngươi chủ động đề xuất!