Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

34 411

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

161 4236

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

46 334

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

35 230

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

30 263

Quyển 1: Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý? - Chương 02 - Ký Kết Khế Ước, Trở Thành Ma Pháp Thiếu Nữ Đi!

"Con về rồi."

Đối mặt với căn nhà không một bóng người, Đông Phương Thừa vẫn theo thói quen gọi to câu này.

Kể từ khi người đàn ông khốn nạn vô trách nhiệm kia bỏ rơi vợ con mà rời đi, hắn đã cùng mẹ nương tựa vào nhau sống mười lăm năm rồi.

Sau khi lên cấp ba, công việc của mẹ hắn, một phóng viên tuyến đầu của đài truyền hình cũng bận rộn hơn rất nhiều, chuyện vài tuần thậm chí vài tháng không gặp mặt là bình thường.

Làm việc nhà, nấu cơm, duy trì hoạt động của căn nhà… những việc này Đông Phương Thừa đã sớm thành thạo.

Điều duy nhất hắn luôn khó mà quen được, có lẽ chính là sự tĩnh mịch như thể toàn bộ căn nhà đều trống rỗng.

Hắn lặng lẽ hoàn thành việc dọn dẹp hàng ngày, nấu xong hai phần bữa tối — dù hắn biết, phần cơm thứ hai rất có thể sẽ nguội lạnh nguyên vẹn, cho đến sáng hôm sau hắn sẽ hâm nóng vội vàng rồi ăn nhanh mà đi học.

Vẫn như cũ đổ ập xuống chiếc sofa cũ trong phòng khách, tiện tay cầm lấy một cuốn tiểu thuyết nhẹ đã đọc dở, vừa gặm khoai tây chiên đã ỉu vừa lật trang giấy.

Chỉ những lúc thế này, Đông Phương Thừa mới có chút hoài niệm sự ồn ào của Lâm Phong, tuy nghe nhiều cũng phiền, nhưng ít ra sẽ không khiến cả căn nhà yên tĩnh như có ma ám vậy.

“Đến giờ luyện tập rồi! Bíp bíp! Đến giờ luyện tập rồi! Bíp bíp!”

Tiếng báo thức chói tai kéo Đông Phương Thừa trở về thực tại, đúng tám giờ tối, bất di bất dịch, lại đến giờ luyện tập cơ bắp hàng ngày.

Hắn đặt quyển sách xuống, đứng dậy cởi chiếc áo T-shirt đã phai màu vì giặt đi giặt lại nhiều lần, cởi trần đứng trước tấm gương lớn trong phòng khách, bắt đầu cẩn thận ngắm nghía cơ thể mình trong gương.

Thiếu niên trong gương có thân hình cao ráo. Việc kiên trì luyện tập chăm chỉ quanh năm đã để lại những dấu vết rõ ràng và sâu sắc trên cơ thể hắn.

Cơ ngực rõ nét, cơ bụng rõ ràng từng múi, đường nét cánh tay và cẳng tay mượt mà và săn chắc.

Tuy nhiên, khi ánh mắt di chuyển từ thân hình cơ bắp đó lên khuôn mặt, trên khuôn mặt vốn dĩ chỉ nên có những đường nét nam tính mạnh mẽ, lại không thể tránh khỏi pha lẫn vài nét mềm mại khiến ngay cả hắn cũng cảm thấy hơi không thoải mái.

Đặc biệt là đôi mắt hơi xếch và bờ môi mỏng, hình dáng gần như được khắc ra từ một khuôn với mẹ hắn.

Cộng thêm làn da trắng trẻo và mịn màng hơn hẳn các nam sinh cùng tuổi vì không thích hoạt động ngoài trời, thực sự là không ăn nhập lắm với cơ thể.

Tuy nhiên, bất kỳ kẻ nào dám công khai chế nhạo Đông Phương Thừa trông như phụ nữ, cơ bản đều bị hắn dùng nắm đấm mà chỉnh đốn một trận ra trò.

“…Chậc, quả nhiên lại thoái hóa thêm chút rồi.”

Hắn không cần giảm cân, cũng không phải kẻ cuồng tập gym mà ăn uống như điên, Đông Phương Thừa giờ đây tập luyện mỗi ngày chỉ vì một lý do: tác dụng phụ của việc biến thân thành Ma Pháp Thiếu Nữ là cơ thể hắn sẽ dần yếu đi một cách không thể đảo ngược.

“Một mét tám tư, lại lùn đi hai centimet.”

Đông Phương Thừa đưa ý thức chìm vào chiếc đồng hồ pha lê đen đang đeo trên cổ tay phải, khi hắn mở mắt ra lần nữa thì đã ở trong một không gian ý thức xám xịt, và con mèo đen đầu tròn tròn, lúc này đang nằm ngửa bụng trên mặt đất, bụng phập phồng, ngủ say sưa, khóe miệng thậm chí còn vương một giọt chất lỏng sáng bóng đáng ngờ.

“Dậy đi, mèo đần.”

“Ư meo!! Là kẻ nào dám quấy rầy giấc ngủ vĩnh hằng của——”

“Là ta, đừng học người chết nói chuyện.”

Đông Phương Thừa nhìn con mèo ngốc đang bật chế độ rồng xương sống với vẻ mặt không cảm xúc, khó mà tưởng tượng được mình lại ký kết khế ước với một sinh vật có chỉ số thông minh thấp như thế này.

Mèo đen nhìn rõ người đến rồi mới yên tâm nằm xuống. “Thì ra là ngươi đó meo, tìm bổn meo có việc gì sao meo?”

“Chiều cao của ta lại bị rút đi hai centimet.”

“Bình thường thôi meo! Ngươi là giống đực vốn dĩ không thể làm Ma Pháp Thiếu Nữ, nếu không phải bổn meo đại phát từ bi, cộng thêm tình huống khẩn cấp, sao ngươi có thể có được sức mạnh biến thân —— Á! Ngươi ngươi ngươi đừng đến gần bổn meo a meo!”

Đông Phương Thừa không chút biểu cảm vươn tay véo lấy cục thịt mềm ở gáy mèo đen, nhấc bổng nó lên khỏi mặt đất, ép nó phải đối mặt với mình.

“Cho... cho dù ngươi uy hiếp bổn meo, bổn meo cũng không có cách nào làm chiều cao của ngươi trở lại đâu meo, cái giá phải trả để biến thân là không thể đảo ngược, đây là chân lý của Ma Pháp Thiếu Nữ!"

"Hơn nữa, khi ngươi ký khế ước với bổn meo đã cho ngươi xem rồi, khế ước thư vẫn còn ở đây đó meo, căn cứ theo điều một trăm mười bốn của khế ước, ngươi không thể làm hại chủ khế ước là bổn meo ta đây!”

Bốn cái móng vuốt của mèo đen loạn xạ đạp cào trong không khí một lúc, giây tiếp theo, tờ khế ước bằng da dê dài đến mức khoa trương, khi Đông Phương Thừa cầm một tay thì phần dưới sẽ chạm đất, cứ thế mà xuất hiện giữa móng vuốt của nó — xét đến cấu tạo sinh lý của mèo, có lẽ là được kẹp tạm bợ giữa móng vuốt và đệm thịt của nó.

Đông Phương Thừa liếc nhìn tờ khế ước với số chữ nhiều đến mức có thể khiến người ta mắc chứng sợ không gian dày đặc ngay tại chỗ, rồi lại quét mắt qua ba chữ “Đông Phương Thừa” được viết theo kiểu rồng bay phượng múa bằng máu tươi của chính hắn ở cuối khế ước.

Hắn im lặng một lúc, cuối cùng vẫn buông tay, đặt con mèo xuống.

“Thế mới đúng meo, kẻ thức thời là mèo thông minh meo!” Mèo đen rơi xuống đất, đắc ý liếm bộ lông bị làm rối của mình.

----------------

Nửa năm trước, sân bay quốc tế Đỗ Hoàng.

Đông Phương Thừa đứng ở sảnh đến, nhìn chằm chằm vào màn hình thông tin chuyến bay hiển thị thời gian hạ cánh dự kiến của chuyến bay của mẹ hắn — còn 30 phút nữa.

Sau đó, chuông báo động vang lên.

Chiến đấu viên của Ouroboros tràn vào từ các lối vào, bắt giữ con tin, phong tỏa lối thoát. Trong loa phát thanh của sân bay, giọng nữ ngọt ngào vẫn máy móc phát đi tin tức hoãn chuyến, như thể cuộc tấn công này chỉ là một đoạn xen kẽ không quan trọng.

Nắm đấm của Đông Phương Thừa siết chặt rồi lại buông lỏng, những viên đạn mà an ninh sân bay bắn ra không thể có tác dụng với những chiến đấu viên đó, bản thân một người bình thường như mình thì có thể làm gì? Chỉ có thể cầu nguyện cho Ma Pháp Thiếu Nữ ——

Hắn liếc nhìn điện thoại, tin tức nóng hổi về ngũ sắc Ma Pháp Thiếu Nữ vừa hiện lên:

[「Crimson Phoenix」dẫn đội nghênh chiến cán bộ cấp Quỷ tại nhà hát lớn thành phố, chiến trường giằng co!]

Năm Ma Pháp Thiếu Nữ đó sẽ không đến.

“Này, con người.”

Hắn cúi đầu, một con mèo đen ngồi xổm ở rìa băng chuyền hành lý, liếm móng vuốt nhìn hắn.

“Muốn cứu mẹ ngươi sao meo?” Đuôi mèo đen khẽ vẫy, “Ký một khế ước, trở thành Ma Pháp Thiếu Nữ đi meo.”

Vì sự an toàn của mẹ, và cũng vì mạng sống của hàng ngàn hành khách vô tội ở sân bay, hắn đã ký kết khế ước với con mèo đen không biết từ đâu chui ra này, có được sức mạnh biến thân thành Ma Pháp Thiếu Nữ.

Tuy nhiên, đúng như con mèo ngốc này nói, việc biến thân thành Ma Pháp Thiếu Nữ với tư cách là đàn ông có cái giá phải trả, ngoài việc cơ thể sẽ yếu đi từng ngày, hình dạng sau khi biến thân của hắn — hay nói đúng hơn là “nàng” — cũng “không hoàn chỉnh”.

Năm Ma Pháp Thiếu Nữ Đỏ, Vàng, Xanh Lam, Lục, Hồng khác đều có phép thuật riêng của mình, những năng lực tuyệt vời như phun lửa, tạo băng, hay phép thuật chữa trị.

Nhưng Đông Phương Thừa sau khi biến thân thì không thể sử dụng bất kỳ phép thuật nào.

Tuy nhiên, may mắn là tốc độ và sức mạnh vẫn được tăng cường đáng kể, mặc dù sau khi biến thân sẽ khiến nàng từ một mét chín co lại thành một cô gái nhỏ một mét sáu, nhưng những chỉ số đáng kinh ngạc cũng đủ để nàng nghiền nát những quái nhân cản đường thành tương thịt.

“Từ khi chúng ta ký kết khế ước, tính cả sáng nay, ngươi đến giờ đã biến thân tổng cộng sáu lần rồi đó meo. Bổn meo lén xem một chút, ngươi bây giờ trên Bilibili đã là Ma Pháp Thiếu Nữ mới nổi có chút danh tiếng rồi đó meo!

"Khắp nơi đều là video cắt ghép những pha chiến đấu oai hùng của ngươi và những fan đang đói khát đó meo, bọn họ đều gọi ngươi là ‘Black Bullet’ hoặc ‘Dark Lady’ gì gì đó, khẩu vị đặt tên tệ thật đó meo.”

Đông Phương Thừa nhìn màn hình điện thoại thông minh nhỏ xíu mà mèo đen không biết lấy từ đâu ra, trên màn hình đang chiếu một video được cắt ghép lộn xộn, nhưng có thể lờ mờ nhận ra là cảnh chiến đấu của hắn sau khi biến thân.

Hắn thật sự không thể hiểu nổi, móng vuốt thịt của mèo rốt cuộc làm thế nào mà có thể thao tác điện thoại cảm ứng để lướt video thành thạo đến vậy.

Tuy nhiên, so với “Black Bullet”, cái biệt danh “Tiểu Hắc” do Lâm Phong đặt quả thật dễ nghe hơn một chút, dù sao thì cái tên kia đọc đi đọc lại cứ cảm thấy mình sắp bay màu vậy.

“Nếu cứ tiếp tục biến thân như thế này, cuối cùng ta sẽ chết sao? Hay là bị liệt?”

“Đều sẽ không meo, meo đây không phải loại vong ân bội nghĩa như Kyubey, không có sở thích tàn nhẫn khát máu như vậy đâu meo. Chờ đến khi ‘cái giá’ của ngươi trả đến một điểm giới hạn nào đó, không thể tiếp tục chống đỡ việc biến thân được nữa, khế ước của chúng ta sẽ tự động vô hiệu hóa một cách hòa bình đó meo.”

“Nhưng mà khi đến lúc đó, chiều cao và cơ bắp của ngươi e rằng cũng sẽ vĩnh viễn không trở lại được nữa đó meo, sẽ hoàn toàn cố định ở hình dạng cuối cùng đó meo.”

Mèo đen vẫy vẫy đuôi, giọng điệu thoải mái. “Nhưng đừng lo lắng, sự bóp méo nhận thức vẫn hoạt động bình thường, nên những người khác sẽ không nghi ngờ về sự thay đổi của ngươi đâu meo~”

Đông Phương Thừa im lặng một lúc, thân ảnh biến mất khỏi không gian ý thức xám xịt này.

Mèo đen nhún vai, tiếp tục lướt Bilibili của mình.

“…Xin lỗi nhé meo, nếu nói cho ngươi biết tác dụng phụ thực sự của việc biến thân, e rằng ngươi sẽ bỏ chạy mất đó meo.”

《Điều khoản bổ sung khế ước》

Điều năm trăm mười bốn: Để khế ước được thành lập và thực hiện thuận lợi, người dẫn dắt khế ước có quyền tạm thời che giấu hoặc thiện ý sửa đổi một phần tác dụng phụ mà khế ước có thể gây ra, có ảnh hưởng lớn đến khả năng chịu đựng tâm lý của người ký khế ước, ví dụ: nữ hóa vĩnh viễn không thể đảo ngược.