Thật là may mắn khi ý tưởng của tôi đã thành công, tôi đoán hẳn là trước đây hắn đã đối mặt với con rồng một vài lần, nên về lý thuyết, da của rồng có thể chống lại sát thương từ Axit mà không bị tan chảy. Nhìn về phía sàn nhà, tôi chợt nhận ra nếu như tôi đoán sai thì có thể tôi đã thăng và biến mất khỏi thế giới mà không để lại tý dấu vết nào.
‘Đã đến lúc phản công rồi!’
“Hoả Cầu! Hoả Cầu! Hoả Ngục! Hoả Ngục!”
“Thi Bộc! Thi Bộc! Thi Bộc!”
Tôi dùng tất cả lượng mana hiện có để spam combo của mình với khí S (Lưu Huỳnh) xung quanh con Boss.
Trước đây, tôi chỉ dùng một vài phép nhỏ để đốt khí S nhưng lần này tôi sẽ xả hết mọi thứ, nhắm vào những khoảng không gian nơi mà khí S tụ tập, tạo ra một vụ nổ khủng khiếp.
Bang! Boom! Ka-Boooom!!
Kueeeeeek!! (đồ ăn của tao!!!)
Kuoooooo! (lính của ta!!!)
Cả hang động đã sụp đổ dưới cơn bão lửa dữ dội nhất chưa từng thấy. Mặc dù tôi đã bao phủ mình bằng da rồng, nhưng tôi vẫn bị té nhào xuống và lăn vài chục lần trong khi ôm bảo vệ con rồng.
Sau một khoảng thời gian, cát bụi cuối cùng cũng lắng xuống và tôi có thể thấy được con Boss đang bị chôn vùi dưới đống đổ nát, tôi một lần nữa kiểm tra trạng thái của hắn và mong mình gây ra nhiều sát thương.
Điều không may đã xảy ra, với tất cả mọi dự đoán của tôi, hắn đã hồi phục đầy máu với kĩ năng hồi máu thần thánh. Nhưng ít nhất, hắn đã bị mắc kẹt và không thể di chuyển dưới những tảng đá khổng lồ này.
‘Thằng nhóc khốn nạn, ta khá bất ngờ bởi mánh khoé của ngươi, nhưng nó vẫn không đủ để tiêu diệt ta đâu. Ta chỉ cần gọi lính và đẩy những hòn đá này ra, ngươi không còn cách nào có thể gây sát thương cho ta đâu.’ (nói nhiều quá)
Hắn nói đúng, ngay cả bây giờ hắn vẫn ở kèo trên, khi mà những tảng đá này được dời đi, mọi thứ vẫn trở lại theo khuôn khổ. Ít nhất thì hiện tại đầu của hắn vẫn chưa cử động được nên kĩ năng phun axit sẽ không hoạt động, một trong những vũ khí mạnh mẽ nhất đã bị phong ấn lại, tạm thời.
Đặt con rồng sang một bên, tôi rút ra hai đồ vật hình tam giác khỏi túi thần kì của mình.
‘Cái.....Cái thứ gì vậy?’
Tôi cầm 2 thứ đó mỗi tay và lại gần nhưng không trả lời một chút gì.
Zaaap! Zaaap!
Vào lúc cuối cùng, từ trên sừng của con Boss phóng ra một tia điện để tự vệ.
Tzzzz!
[Học được kĩ năng kháng điện Lv1]
[Học được kĩ năng kháng choáng Lv1]
Tia điện đó không ảnh hưởng gì đến tôi bởi lớp da rồng, nó bị bắn ra khi va chạm và bay về phía sàn.
‘Thật tuyệt, không làm gì hết mà cũng được 2 skill mới.’
Nghĩ đến điều đó, tôi lại muốn biết ơn con rồng đã cúng mạng cho mình.
Shick Shick
Bây giờ rào cản cuối cùng là cặp càng to lớn của con Boss. Hắn đã lo sợ khi thấy tôi tiến lại gần nên đã giải phóng lớp phòng thủ cuối cùng.
Mặc dù sở hữu một thân hình to lớn, nhưng hắn cũng chỉ là một loài côn trùng nên điểm yếu chắc chắn là các khớp xương của hắn. Tôi đến gần và nhắm trực tiếp vào khớp dưới cằm của hắn. ( Warning: đoạn sau mang tính máu me bạo lực 18+, không khuyến khích cho đàn ông mang thai và trẻ em đang cho mẹ bú)
“Hoả Đạn! Hoả Đạn!”
Hai phép thuật đã dính vào khớp nhạy cảm gần như cùng một lúc, khiến con boss phải rùng mình bất mãn trong 0.6 giây. Tôi tận dụng khoảng thời gian chết đó để nhảy lên, sử dụng cặp càng của nó như bước đệm và đâm cái thứ hình tam giác vào con mắt của hắn.
Kuooooo!
Đó là một cái răng lớn mà tôi đã thu nhặt từ con rồng. Ngay cả khi đôi mắt của hắn cũng rất cứng, nhưng so với những bộ phận khác thì nó đơn giản hơn nhiều và tôi nghĩ rằng có thể đâm thúng nó bằng răng rồng.
Pak Pak Pak
Kuooooooo!
Tôi cầm mỗi chiếc răng trên đôi tay và đâm liên tục, cố gắng đào bới những tinh hoa của hắn, chứng kiến cảnh con mắt ấy xoắn lại và có vẻ đau nhức. Con Boss ngày càng giãy dụa bằng cách phóng ra nhiều sóng điện hơn nữa, gây ra càng nhiều tảng đá rơi xuống, chèn ép cơ thể của hắn.
‘Ngươi có biết hậu quả sau những việc làm của mình không?!’ Hắn đe doạ.
‘Được chưa ấy nhở?’
Tôi đã hoàn toàn đục thủng nguyên một con mắt của hắn và giờ tôi như đang đứng trước một cái rãnh lớn vậy.
“Cháy lên đi ngọn lửa Cao Nguyên!”
Ngọn lửa đốt cháy phần thịt mềm bên trong cái lỗ và làm cho một số chất lỏng nóng chảy ra ngoài.
“Kuooooooo!”
Con Boss rên lên trong đau đớn nhưng tôi không quan tâm và tiếp tục xả skill đục khoét tâm hồn của hắn. Hắn ngày càng giãy dụa, ngày càng nhiều đá rơi xuống. Tôi bò vào rãnh mắt của hắn vào đào vào càng sâu càng tốt.
‘Có vẻ đã đến lúc vào màn chính.’
‘Mày....mày muốn làm cái gì?’
Tôi lờ mọi tin nhắn mà hắn đã truyền vào tâm trí tôi. Cho dù hắn có biết tôi định làm gì đi nữa cũng đã quá muộn rồi. Vì sự tồn tại của mình, thằng này chắc chắn phải chết!
Pak Pak Pak
Tôi sử dụng răng rồng để đục một cái lỗ ở một góc trong lỗ mắt hắn.
“Hoả Ngục!”
Tôi tập trung tất cả sức mạnh để dồn vào cái lỗ sâu và hẹp đấy. (( ゚д゚)。。dịch khúc này thấy sai sai...)
“Kuoooooooo”
Bỏ qua cơn đau của con Boss, tôi tiếp tục đục khoét bạn ấy bằng phép thuật và cặp răng rồng của mình.
‘Tao sẽ giết chết mày!’
Những lời đe doạ điên cuồng vang dội vào đầu tôi nhưng tôi không quan tâm, cho đến khi mọi thứ im lặng trở lại, vị Vua mạnh mẽ đã chết.
[+ 17,721,152 Điểm kinh nghiệm]
[Nhận được ⦅Danh hiệu: Kẻ Huỷ Diệt loài Kiến Lv14⦆]
[Nhận Được ⦅Danh hiệu: Kẻ Tàn Sát Khổng Lồ Lv1⦆]
[Nhận được ⦅Danh hiệu: Phù thuỷ của Hố Sâu⦆]
[Đoạt được chủ sở hữu khu vực ⦅Hang Rừng⦆]
[Level tăng 24 ➢ 32]
[Có thể sở hữu Gia Tộc]
What? Sở hữu cái gì? Gia Tộc?
Có một vài thứ trong những dòng thông báo đó mà tôi không thể hiểu nổi. Hiện tại tôi có thể nhìn xung quanh cả khu vực Hang Rừng mặc dù bị che khuất bởi những bức tường đá. Ngoài ra, những sinh vật sống bên trong đó cũng xuất hiện dưới dạng khói mờ và thông tin trạng thái của chúng.
‘Đây là ý nghĩa của việc “Sở Hữu” à?’
Trong các cửa sổ trạng thái khác nhau, tôi có thể thấy được tất cả sinh vật sống ở trạng thái trung lập lẫn đồng minh của mình, bao quát cả thông tin về Ian và Gwyn.
‘Cái gì đây?’
[Xoá]
Tò mò thật, tôi quyết định thử nghiệm với một trong những con Mối khổng lồ. Ngay lập tức, nó đã bị đồng đội xung quanh làm thịt đến mất xác, và cửa sổ trạng thái cũng biến mất theo nó.
“Ôi đệt... Cái này... Còn có chức năng quyết định sống chết bất kì sinh vật nào trong lãnh địa của mình cơ à?”
Có vẻ tôi đã thừa hưởng vị trí này sau khi “đục khoét” con Boss trước kia, Vua của Hố Sâu.
Một quyền lực quá OP khi trở thành người sở hữu ở thế giới này.
Còn một điều bất ngờ khác, pháo đài mà tôi đã xây cho Ian đang bị tấn công bởi một đội quân mối gần đó. Có vẻ như cô ấy đang bị tấn công và lượng máu đang giảm liên tục.
‘Không... Không thể nào!’
Tôi không thể nào tha mạng bọn chúng sau những cố gắng mà tôi gánh vác để bảo vệ cô gái này.
[Xoá] lập tức được kích hoạt ngay vào bọn mối, nhưng lượng máu của cô ta vẫn không có dấu hiệu ngừng chảy.
Pak Pak
“Inferno!”
Tôi đang cố gắng đục xuyên cả xác con Boss càng nhanh hết sức có thể. Sau một lúc, tôi mới thoát ra từ *** của nó.
Shick Shick
Con đường đã lưu thông bởi lũ mối làm việc chăm chỉ từ mệnh lệnh trước của con Boss. Hướng đến căn lều Teepee, đám mối đã không tấn công tôi vì chúng đã trong trạng thái đồng minh.
‘Không! Cô phải sống!’
lượng máu của Ian chỉ còn lại 20HP và vẫn tiếp tục hạ thấp bởi tình trạng xuất huyết, tôi không nghĩ là mình đến kịp mất.
‘Nhưng mình phải làm gì khi đã đến nơi chứ, trong dạng Lich này làm sao lại gần được cô ấy?’
Tình trạng đang diễn ra cực kì tồi tệ, tôi không hề có một kĩ năng Hồi Máu nào cả.
Tôi đã có thể đến bên ngoài và khi nhìn vào, những cái hào mà tôi đã đào chúng đã đầy ngập những xác mối khổng lồ. Ian vẫn còn sống, nhưng cô ấy đang nằm trên vũng máu giữa đám xác côn trùng.
‘Chuyện này...’
Phải đối mặt với quá nhiều kẻ thù, cô ấy đã bị bao vây bởi chúng trước khi có thể chạy trốn ra khỏi đó. Cho dù cô ấy đã sử dụng phép thuật để chống chọi chúng, nhưng vẫn chưa đủ.
‘Phải làm sao đây?’
Khả năng duy nhất mà tôi có thể làm lúc này là dựa vào kĩ năng mới của mình, có lẽ là hi vọng cuối cùng để cứu sống Ian. Nếu như Ian có thể trở thành thành viên Gia Tộc của tôi, có thể cô ấy sẽ được hồi phục. Bởi thế giới này có vẻ dựa vào hệ thống của một game RPG và một thành viên Gia Tộc trong nhiều loại game, họ sẽ thửa hưởng một số năng lực của chủ nhân của Gia tộc. Tuy nhiên, cô ấy là con người, có thể sự tự do của cô ấy sẽ bị tôi giam cầm. Nếu nó đúng vận hành theo hệ thống game RPG, vậy thì có thể cô ấy sẽ mất đi chủng tộc của mình và trở thành người hầu của tôi.
‘Haiiiiz, Nếu cô muốn chết như vậy, tôi cũng không thể làm gì hơn. Nên tự chọn số phận mình đi.’
[Ian đã chấp thuận trở thành Gia Thần của bạn]
[Nhân tộc Ian đã ký kết trở thành Gia Thần vĩnh cữu]
[Học được kĩ năng Thần Giao Cách Cảm Lv1]
‘Eh? Vĩnh Cữu? Thần giao cách cảm?’
“Cảm ơn, tôi không ngờ có thể gặp ngài một lần nữa.”
Ian mở đôi mắt và thì thầm với tôi trước khi mất đi ý thức.
Tôi không muốn liều mạng hút cạn sinh lực của cô ấy nên tôi vẫn đứng ở khoảng cách xa. Nhưng tình trạng xuất huyết đã biến mất và lượng HP đã dần dần hồi lại.
[Gia Thần Ian đã đã biến đổi thành Witch]
Nhìn vào bảng trạng thái của cô ấy, ngay dòng Class đã thay đổi thành Witch.
‘Cái này... Cuối cùng điều này có ổn với cô ấy không? Đây là cách cuối cùng để cứu sống Ian. Mình không thể tượng tượng nổi điều gì sẽ xảy ra nữa.’
Cô ấy đã mất đồng đội ở Hầm Mộ trước đó, một thử thách mà cô ấy đã gần như không thể sống sót nổi. Bây giờ, cô ấy lại bị đột kích bởi hàng ngàn con mối nhưng vẫn tiếp tục sống sót và bằng cách nào đó trở thành một Phù Thuỷ, Witch.
Tôi vẫn lo lắng cho cô ấy nên tiếp tục quan sát cho đến khi lượng HP đã cải thiện.
Để cô ấy phía sau, tôi trở về đường Hầm để đón con rồng. Một số con mối đã đào con đường xuyên qua đống đổ nát và đang tụ tập để chuẩn bị chiến đấu với con rồng, tôi chỉ đơn giản [Xoá] bọn chúng một cách nhanh chóng. Nếu nướng chúng, tôi sẽ không lo thiếu đồ ăn cho thằng háu ăn kia một khoảng thời gian dài.
Kueeeeeeeek!
Khi nhìn thấy tôi, con rồng bắt đầu đạp liên tục vào người tôi với đôi chân nhỏ nhắn và liên tục chẹp miệng. Tôi cho nó một miếng thịt lớn trước khi bỏ con rồng vào túi.
Sau vài lần lăn lộn trong túi và nghe tiếng di chuyển đều đặn của tôi, nó cảm thấy thoải mái trở lại và dễ dàng chìm vào giấc ngủ.
‘Vậy là xong việc với cái của nợ này, mình còn phải kiểm tra Ian nữa. À phải rồi, mình cũng nên ghé thăm Gwyn vào lúc này.’
Sau khi phải chật vật chống chọi với thử thách đầu tiên của mình, tôi đã mong được gặp Gwyn, người bạn đồng hành đầu tiên của tôi trên thế giới này.
Chomp Chomp!
“Oh Chompy! là mi phải không? Ta đây nè! Mi đến rồi sao?”
Tôi sử dụng âm thanh từ hàm của mình để gọi Gwyn. Cô ấy nhanh chóng lao ra, nhưng tôi vẫn không quên ra hiệu để cô ấy giữ khoảng cách với mình.
“Nè Chompy, đã thay đồ mới đón Tết rồi à? Nó thiệt là...Ý ta là nó rất là tuyệt với! Ehehehe! Dạo này sao rồi, khoẻ không?”
Tôi gật đầu, thật tốt khi nhận được lời khen ngợi của cô ấy. Tôi biết nhận xét của cô ấy xuất phát tự nhiên chứ không dối trá. Sau đó, tôi lại phải nghe cô ấy lải nhải về câu chuyện của cô ấy suốt một thời gian dài bên dòng suối.
Những câu chuyện nhỏ nhắn và ngắn gọn đem lại một cảm giác bình yên và thanh thản vào tâm hồn của tôi sau khi bị chèn ép bởi chết chóc và đau đớn.
Cùng lúc đó, Ian đã tỉnh dậy và đang dạo quanh gần đó nên tôi phải nói lời tạm biệt đến Gwyn.
“Chompy! Mi lại đi nữa ư? Chúng ta còn gặp nhau nữa phải không? Ta sẽ chờ mi đó!”
Tôi gật đầu và tạm biệt cô ấy. Ian đã đứng đó và nhìn quanh, khi cô ấy nhìn thấy tôi, chằm chằm từ phía sau.
“Oh!”
Cuộc chạm trán đột ngột đã phơi bày khuôn mặt xương xẩu của mình. Chịu đựng bởi cú sốc và một chút hoảng sợ, cô ấy lùi về trốn đằng sau một cái cây, nhìn chăm chú vào tôi từ một khoảng cách.
“Ngươi là người đã cứu ta?”
Tôi gật đầu.
“Nhưng anh không phải là con người?”- Cô ấy hơi do dự, bối rối không biết phải làm thế nào.
‘Không chỉ là vậy, ta còn là kẻ thù của nhân loại.’
“Kẻ thù của nhân loại?”
[Gia Thần Witch Ian đã học được kĩ năng Kết Nối Tâm Linh Lv1]
‘Hả? Kết Nối Tâm Linh?’
Có vẻ như một khi trở thành Gia Thần, chúng tôi có thể kết nối với nhau, giống như cô ấy bây giờ có thể đọc được suy nghĩ của tôi.
“Có phải anh đã cứu tôi?”
‘Đúng vậy.’
“Ngay cả trước đó?”
‘Ừ.’
“Nhưng tại sao anh lại cứu kẻ thù của mình?”
Cô ấy rời khỏi cái cây và tiếp cận đến tôi.
Tôi nhận ra cô ấy đến quá gần và suy nghĩ.
‘Đừng đến gần, ta sẽ hút sinh lực của cô đấy.’
Cô ấy dừng lại và nhìn thật kĩ vào tôi.
“Anh là Skeleton?”
‘Phải, chính xác hơn là Lich.’
Khuôn mặt cô ấy tái lại một vài giây trước khi thanh tỉnh lại.
“Anh phải hút sinh lực của mọi thứ để tồn tại phải không?”
Tôi lắc đầu. ‘Mặc dù nó chỉ là kĩ năng nội tại nhưng không đến nỗi cần thiết đến vậy để sống.’
“Vậy tại sao Lich lại là kẻ thù tự nhiên của con người?”
Cô ấy hỏi tôi với vẻ mặt tò mò, tôi nhún vai không biết. Tất cả những gì tôi biết được rằng trong RPG, Lich luôn luôn là kẻ thù với con người, chúng là những sinh vật hắc ám và nguyền rủa.
“Tôi nên gọi anh như thế nào cho phải?”
‘À, một người bạn đã cho ta một cái tên nhưng nó rất cute, Chompy.’
“Có lẽ tôi có thể đặt cho anh một cái tên khác, được không?”
Tôi kì vọng cực kì, cực kì cao vào cô ấy. Lạy trời cho con một cái tên đàng hoàng dùm cái.
Tôi nhẹ nhàng gật đầu.
“Johra, như thế nào? Tôi vừa nghĩ ra đó!”
Tôi gật đầu trong hạnh phúc, cuối cùng cũng được một cái tên ngầu lòi.
[Tên Phụ ‘Johra’ đã được lựa chọn]
.............
Chú thích:
Gia Tộc: Familiar. (nếu có từ ngữ nào hay hơn thì cmt ở dưới nhé >w<)
Gia Thần: Member of Familiar.
.............
Chúc mọi người năm mới vui vẻ, an khang thịnh vượng.