“Thi Bộc!”
[Thi Bộc level 1 ➢ 2]
Boom!
Tôi chỉ vào đống xác chết và kích hoạt kĩ năng của mình. Ngay lập tức, một đám mối chết ngay trong vụ nổ.
Chỉ tốn có 10 mana mà tôi có thể tạo ra vụ nổ 50-60 damage trong phạm vi 5m, cứ thế này thì tôi có thể spam skill đến năm sau cũng được. Điểm yếu ở đây là tôi không thể hồi sinh mấy cái xác đã bị nổ. Vì vậy tôi bắt buộc phải lựa chọn giữa việc nên dùng [Triệu Hồi Thuật] hay [Thi Bộc], bởi tôi không thể nào làm điều đó cả hai.
“Thi Bộc! Thi Bộc!”
Tôi tiếp tục chỉ vào những cái xác gần đó, kết quả là hàng loạt vụ nổ xảy ra như pháo hoa đêm 30 vậy.
Kueeeeeeeek
Con rồng vừa ló đầu ra nhìn liền gào thét phản đối, hình như nó đang phàn nàn vì bữa ăn của nó đang bị phá huỷ. Tôi bắt đầu thấy nóng máu nên tôi nhét nó vào túi và kéo khóa lại. (useless dragon)
Con Gargoyle cuối cùng đã yên nghỉ trong vụ nổ bom. Cùng lúc đó, phi đội mối bay cũng đã giải tán và trở về với cát bụi. Bây giờ chỉ còn mình tôi (và con rồng useless đã nhét trong túi) đối đầu với đám mối dai như đỉa này. Nhưng với kĩ năng mới bá đạo, tôi cảm thấy có thể chơi hết chúng nó, và pháo hoa vẫn cứ thế mà diễn ra.Boom! Bang!
Đám mối bay tiếp tục bay tới với đội hình cứng rắn, gồm 5 nhóm bay qua sảnh Hầm Ngục.
“Hoả Ngục! Hoả Ngục!”
Tôi hướng lên cao ngay trên đầu của của đội hình đó và tích tụ Hỏa Ngục, cho tới khi Hỏa Ngục bùng nổ tạo ra một lực đẩy lớn khiến cả đám mối bay rơi xuống đất.
“Thi Bộc! Thi Bộc!”
[+312 Điểm kinh nghiệm]
[+614 Điểm kinh nghiệm]
…
[+2,557,152 Điểm Kinh nghiệm] (8196 con thôi, không có nhiêu đâu...)
[Nhận được ⦅Danh Hiệu: Kẻ Huỷ Diệt loài Kiến⦆ Lv9]
[Thi Bộc level 4 ➢ 5]
[Level tăng 15 ➢ 20]
Một lượng lớn điểm kinh nghiệm cứ liên tiếp hiển thị trước mắt tôi. Tôi đánh tới nghiện và chủ động tiến về phía trước từng bước một, đây là lần đầu tiên kể từ khi tôi sinh ra, tôi mới cảm nhận được hương vị hành hạ đám loi nhoi khó chịu này.
Tôi đã băng qua hết hành lang hẹp, bước xuống bậc thang. Vượt qua Hầm Mộ và Hang rồng, tôi tàn sát mọi thứ trên con đường trở về khu rừng và tất cả những con mối ngáng đường đã trở thành điểm kinh nghiệm béo bở.
‘Hình như bọn này ngày càng ngoan thì phải, không lẽ là do Danh Hiệu của mình?’
Lí do duy nhất mà tôi tìm ra hiện tại là do bọn mối đã bắt đầu cảm thấy sợ sự hiện diện của tôi nên mới không lao vào như con thiêu thân nữa, mà sợ cũng phải thôi, tôi cũng không quan tâm lắm.
“Thi Bộc! Thi Bộc!”
Bọn chúng đã nhận ra độ nguy hiểm của tôi và bắt đầu rút lui, khiến cho hiệu quả của kĩ năng Thi Bộc đã giảm khá nhiều.
“Hừm, phải thả thính bọn chúng mới được.”
Tôi lôi con rồng ra khỏi túi và giơ nó về phía trước.
Kueeeeeeeek!!!
Nó có vẻ như đang phàn nàn về việc bị đánh thức, đám mối nhìn thấy con rồng như thấy được cờ Đảng, chói mù mắt mối, khiến đám chúng nó vượt qua nỗi sợ hãi và lao vào như điên như dại.
“Thi Bộc! Thi Bộc! Thi Bộc!”
[+312 Điểm kinh nghiệm]
[+614 Điểm kinh nghiệm]
…
[+2,557,152 Điểm kinh nghiệm]
[Nhận được ⦅Danh Hiệu: Kẻ Tàn Sát loài Kiến⦆ Lv10]
[Thi Bộc level 6➢ 7]
[Level tăng 20 ➢ 24]
lượng sát thương gây ra đã mạnh gấp đôi khi còn ở Lv1, bây giờ tôi có thể quét sạch cả khu vực 10m chỉ với 3 lần Thi Bộc.
‘Có vẻ như Lv10 vẫn chưa là giới hạn với cái Danh Hiệu này.’
Tôi tiếp tục tiến về phía trước cùng với bé rồng, trong khi bọn mối cuối cùng cũng tụ tập lại với nhau.
‘Còn khoảng 3000-4000 con nữa thôi nhỉ?’
Tôi đã giết được khoảng hơn nửa số mối từ nãy đến giờ rồi, kĩ năng nổ banh nóc nhà của tôi có thể dọn 10~20 con cùng một lúc. Với đà này thì dọn sạch đám mối chỉ cần khoảng 6~7 tiếng nữa nếu như mọi thứ diễn ra suôn sẻ.
Đã 12 tiếng trôi qua kể từ khi cuộc chiến nổ ra, nếu tôi còn là con người thì chắc tôi đã lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân rồi, nhưng khi là Skeleton thì tôi đã nắm được một thuận lợi tốt ở trong tình huống này.
Ngược lại, bọn mối lăng nhăng này đã bắt đầu mệt mỏi. Pheromone (Tín hiệu sinh học) của con rồng đã liên tục lôi kéo đám mối tiến đến sau hàng giờ kẹt dính với nhau ở cái hang hẹp, thể lực của bọn chúng đã bị mài mòn, kể cả những con chưa vào trận chiến cũng đang mệt đứt hơi.
Một khoảng thời gian sau đó, tôi đã đẩy chúng vào cuối đường hầm, nơi mà tôi có thể nhìn thấy ánh mặt trời một lần nữa. Số lượng Mối bây giờ chỉ còn khoảng 1000~2000 con đang tụ lại ở giữa tôi và tổ mối.
Vào lúc đó, một tiếng rít kinh khủng vang lên từ tổ Mối lớn nhất.
Kuooooooooooo!
‘Oh....cái thể loại gì thế kia? Con đó cũng gọi là Mối á?’
Cách đó 200m, một con quái vật khổng lồ vừa phá ngọn đồi, từ dưới đất chui ra ngoài. Với khoảng cách xa, tôi check hàng nó một chút.
★
Name: Vua Của Hố Sâu (King of The Pit)
Gender: Đực
Status: Hiếm
Type: Ethereal Termite (Mối Siêu Cấp)
Class: King
Rank: E+
Level: 62/70
HP: 6733/6733
MP: 2511/2511
Attack: 1400
Defense: 800
Agility: 132
Intelligence: 251
✧ Unique Skills: [Kháng Phép Lv5] [ Kháng sát thương vật lý Lv3] [Độc Axit LV5] [Động Đất Lv3] [Hồi HP Lv2] [Kêu gọi Quân đội Lv1] [Bay Lv2] [Sốc Điện Lv2] [Thần Giao Cách Cảm Lv1] [Đọc suy nghĩ Lv1]
✧ Danh Hiệu: [Kẻ Thống Trị Hố Sâu]
★
Sau khi nhìn thấy bảng trạng thái của thằng này, tôi đã khóc thầm trong im lặng. Dù tôi không cần phải kiểm tra trạng thái của nó cũng đủ biết đó là loài Hiếm rồi, nhìn cái dòng tên to vàng chói loá đó kìa.
Tôi hiện giờ đang đứng trước vị Vua của Hố Sâu, được bao quanh bởi hàng ngàn con Mối khác.
‘Cái thứ gì kia? Nó là quái thú chứ mối cái vẹo gì? nhìn chỉ số, level, kĩ năng nó kìa,... Thắng thế quái nào được? Lại còn bay được nữa!!? đùa bố à?’
Flap! Flap! Fap! Fap!
Khi nó bay về phía tôi, âm thanh của đôi cánh vang khắp hang động. Tôi nhìn về phía đường Hầm rồi nhìn cái của nợ trên lưng của mình chằm chằm.
‘Có cần phải chạy trốn nữa không?’
Mà nhìn lại lần nữa, lũ Mối đã bất ngờ chặn cả lối thoát hiểm của tôi. Quân đội hồi sinh đã tan biến từ lâu, tôi không còn cách nào khác ngoài việc tập trung vào con Boss đang tiến đến đây. Khi nó đến gần hơn, tôi có thể thấy một cách rõ ràng. Con Boss dài khoảng 8 mét với chiều rộng 3 mét, một cái sừng nhô ra ở trên đầu và hàm răng to lớn bằng nửa người tôi. Một sự kết hợp giữa kiến và rồng là mô tả chính xác nhất.
‘Cái thể loại phim kinh dị gì thế này?’
Ầm!
Nó rơi xuống cách 5 mét trước mặt tôi, nhìn xuống với thái độ khinh thường. Một đám mối đã tiến tới và vây quanh tôi thành một vòng tròn với 10 mét bán kính.
‘Hừm, bạo lực học đường à?’
Khi tôi một lần nữa chuẩn bị mở bảng trạng thái của hắn, một giọng nói đã xuất hiện trong đầu tôi.
‘Sinh vật nhỏ bé, ngươi là kẻ đã giết những tay sai của ta phải không?’
Nó có thể giao tiếp qua tâm trí tôi à. Một loại kĩ năng của nó chăng?
Tôi có gắng đáp lại lời của hắn qua suy nghĩ của mình.
‘Tôi chỉ là tự vệ bản thân, lính của ngài đang cố giết tôi.’
‘Thứ kia không phải là con rồng mới sinh trên lưng ngươi sao?’
‘Đúng vậy.’
‘Như vậy ngươi không được coi là tự vệ khi đang bảo vệ kẻ thù của chúng ta.’
‘Tôi không thích điều đó khi ai đó xâm phạm vào tài sản của tôi.’ Tôi đã trả lời như vậy.
Tôi không hề nghĩ đến việc có quá nhiều trở ngại khi phải nuôi con rồng của mình. Tất nhiên, giờ cúng nó cũng không còn là lựa chọn nữa bởi vì tôi đã giết hơi bị nhiều mối.
‘Tốt, thứ cặn bã, ngươi dám thách thức quyền lực của ta! Hôm nay ngươi sẽ phải trả giá!’
‘Tôi cũng đã chuẩn bị cho kết quả này.’
‘Sự can đảm của ngươi đáng được khen ngợi, sinh vật nhỏ bé ta sẽ ghi nhớ ngươi.’
‘Sao không giữ lời đó lại sau khi mi đánh bại ta!’
Hắn nói chuyện với tôi với một sự tự tin rằng chiến thắng đã nằm trong tay. Tất nhiên, xét theo hoàn cảnh thì sự tự tin ấy cũng dễ hiểu.
Hắn ngẩng đầu lên trời và gầm tiếng thét chói tai.
Rawwwwr!
Kueeeeeeeek
Thằng bé cất tiếng thét dễ thương để trả lời, bất ngờ bởi tiếng ầm ĩ.
Ầm! Ầm! Ầm!
Con boss nhìn chằm chằm vào tôi khi đang bay xung quanh tôi.
Mặc dù lời nói của hắn như đánh giá thấp tôi, nhưng thái độ của hắn làm tôi tin rằng hắn đang nghiêm túc với việc này.
Trong trường hợp may mắn cả tôi và con rồng bị nuốt sống và tấn công từ phía trong, thì cũng có những con Mối kết thúc phần còn lại, nhưng lần này tôi không có may mắn đến vậy.
Những kĩ năng và chỉ số của hắn cũng đủ để làm tôi mù mịt.
Shiik Shiik
Gần 2000 con mối đang nhai hàm với nhau, giống như đang cổ vũ cho boss chúng nó vậy, khiến tình hình của tôi ngày càng xấu đi.
‘Các khớp xương có vẻ yếu hơn so với những bộ phận khác.’
Tôi đang đánh giá đối thủ để xây dựng một chiến thuật hợp lí
‘Kháng vật lý của nó không cao lắm nhưng tệ hơn là kháng Phép của nó lại đến Lv5, sẽ là một trận đấu quá thảm với mình, thậm chí nó có cả hồi HP để ngăn cản chiến thuật thả diều của mình.’
Đây không phải là một nhiệm vụ đơn giản có thể giải quyết một mình, nó giống như là Raid Boss vậy, chỉ có thể giết với một Party lớn.
“Hoả Cầu!”
Pshhhh~
Quả cầu lửa mà tôi vừa phóng ra ngay lập tức bị dập tắt khi chạm đến cơ thể của con Boss. Nó ngạo mạn nhìn xuống tôi, chờ đợi sự nỗ lực trong vô vọng của tôi.
“Không còn cách nào khác ngoài việc cố gắng hơn nữa!”
Tôi vừa nghĩ ra một Combo tốt.
“Hoả Ngục!”
Tôi nhắm vào thân bụng dưới của con boss, một khoảng không hình thành sau vụ nổ từ [Hỏa Ngục], hút hàng chục xác chết từ dưới sàn lên.
“Thi Bộc! Thi Bộc!....”
Bang! Boom! Ka-Boom!
Tôi vừa cho nổ cả đống xác chết liên tục, dẫn đến một vụ nổ cực lớn khiến bụi bay mù mịt khắp nơi.
‘Thành công?’
Khi bụi lắng xuống, một giọng nói xuất hiện trong đầu tôi.
‘Đó là những gì ngươi có thể làm tốt nhất sao? Thật là một sự xúc phạm cho những người lính của ta, quá thất vọng.’
Tôi dần thấy được hình ảnh của con Boss đang đứng tại đó, hoàn toàn không vết trầy xước.
‘Chết tiệt, thằng đó là quái vật trong đám quái vật, làm sao mình có thể xử lí nó được!’
Hắn tiến lại gần tôi không chút kiêng nể với thái độ kiêu căng. Cái cảm giác bực bội khi tôi không thể làm gì với nó được. Khi phải đối mặt với cái chết chắc chắn, tôi không hề muốn chuyện này xảy ra.
‘Mình sẽ chết như thế này phải không?’
Tôi nhìn vào đội quân lớn xung quanh mình.
‘Nếu mình chết, bọn chúng chắc chắn sẽ nghiền nát cơ thể mình để trả thù, nếu vậy mình còn hồi sinh được không?’
Tôi nhìn lại về con Boss đang tiếp cận, cho tôi cảm giác như tận thế sắp đến vậy. Tôi cũng đã sẵn sàng cho cái chết và hi vọng có thể Hồi Sinh.
Kueeeeeek
Âm thanh ấy làm tôi thức tỉnh, cho tôi một mục đích để tồn tại và quay lại.
“Hoả Cầu! Hoả Cầu! Hoả Cầu! Hoả Ngục!”
Tôi bây giờ đã có thể diệt đám mối khổng lồ đó chỉ với 3 Hoả Cầu và một lần Hoả Ngục. Hàng đống xác mối đã nằm rải rác phía sau tôi.
“Thi Bộc! Thi Bộc!”
Tôi đã tạo được lối thoát chỉ việc thổi bay đám mối tại đó.
Koooooo~
Tiếng gầm của con Boss vang lên phía sau tôi với bước chân to lớn, tôi phớt lờ hắn và chạy nhanh nhất có thể.
‘Nếu mày nghĩ đây là cuộc đấu tay đôi thì lầm rồi ! Tao sẽ tàn phá cả thuộc địa của mày, đây là chiến tranh!’
Ptuui!
Vị trí mà tôi vừa đứng khi nãy đã bị ăn mòn bởi axit nóng chảy.
‘Pheww, nếu mình mà dính cái đó chắc khỏi Hồi Sinh được luôn quá.’
Kể từ khi tôi sống lại trở thành một Skeleton thì đây là thứ đáng sợ nhất mà tôi không muốn trải qua. Tên boss phun thêm vài giọt Axit nữa nhưng bằng cách thần kỳ nào đó mà tôi đã né hết được chúng. Tôi đang hi vọng rằng mình có thể dụ được tên Boss vào khu vực khí lưu huỳnh bởi nơi đó là vũ khí mạnh nhất mà tôi có.
‘Mình nên làm gì tiếp nếu cả kế hoạch đó không thành công?’
Một thứ gì đó mãnh liệt vừa bùng nổ trong tâm trí, sinh ra từ khát vọng sống còn của tôi. Khi tên Boss vừa đến gần, giọng nói đó lại xuất hiện trong tâm trí tôi.
‘Sinh vật nhỏ bé, ngươi chỉ có thể chạy xa đến đây thôi, đến lúc chịu chết rồi!’
Ptuuui! Ptuuui!
Một giọt axit lớn khoảng 1 mét đang bay về phía tôi.
‘Phải chống được!’
Tôi sử dụng lớp da của con rồng để bao phủ bản thân khỏi kĩ năng đó.
Tshhhhh~