Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Delicate Female Lead Only Wants to be Loved by the Villainous Young Ladies

(Đang ra)

The Delicate Female Lead Only Wants to be Loved by the Villainous Young Ladies

辞树花

Trong khi những người khác chuyển sinh vào vai một cô gái trẻ phản diện, thì tôi lại trở thành nữ chính bị ngược đãi trong một cuốn tiểu thuyết tàn bạo!Tôi run lên vì tức giận, nhưng chẳng có ai để đò

46 416

Papa no Iu Koto o Kikinasai!

(Hoàn thành)

Papa no Iu Koto o Kikinasai!

Matsu Tomohiro

Giờ đây, căn phòng sáu chiếu tatami chật hẹp của cậu không chỉ phải chứa mình cậu, mà còn cả Sora 14 tuổi, Miu 10 tuổi và Hina 3 tuổi. Số phận của Yuuta sẽ ra sao đây?

168 184

Tin Tức Toàn Tri Giả

(Đang ra)

Tin Tức Toàn Tri Giả

Ma Tính Thương Nguyệt

Đối mặt với tình thế tiến thoái lưỡng nan khi nhân loại bị nền văn minh cao cấp nuôi dưỡng mà không hề hay biết, Hoàng Cực chỉ có thể cùng người ngoài hành tinh xem, ai biết được nhiều hơn!

2 4

Angel Of Death

(Hoàn thành)

Angel Of Death

Chiren Kina

Rachel, 13 tuổi, tỉnh dậy và thấy mình bị nhốt trong tầng hầm của một tòa nhà hoang tàn. Không có bất kỳ ký ức nào, thậm chí chẳng biết mình đang ở đâu, cô bé lang thang trong tòa nhà, vừa hoang mang

24 20

Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

(Đang ra)

Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

Meikyou Shisui

Câu chuyện bắt đầu khi Light, một nhân tộc, bị chính tổ đội “Hội Quần Tộc” phản bội và trục xuất trong lòng hầm ngục. Thế giới này có sáu chủng tộc, trong đó nhân tộc bị xem thường và phân biệt do lên

3 6

Dungeon Farm: Ie wo Oidasareta node, Dungeon no Noujou wo Tsukutte Kurasou to Omoimasu

(Đang ra)

Dungeon Farm: Ie wo Oidasareta node, Dungeon no Noujou wo Tsukutte Kurasou to Omoimasu

Suzuki Ryuuichi

Thoát khỏi xiềng xích của những kỳ vọng nghiêm khắc từ gia đình, Bale quyết định sử dụng kiến thức từ kiếp trước để sống tự do như một nông dân. Cậu tận dụng sức mạnh của Dragon Tree Sword để tạo ra m

1 3

Năm nhất học kỳ 1 - Chương 025: Mối quan hệ bạn bè nhạt nhẽo

Thoáng cái, đã gần một tháng kể từ ngày khai giảng, hai ngày nữa là sang tháng Năm.

Dù thế, phần lớn học sinh lớp D vẫn chẳng có dấu hiệu gì là nghiêm túc hơn, không quậy phá trong giờ thì cũng nghịch điện thoại, đám ngủ gật đã được coi như ngoan rồi, ít ra cũng không ảnh hưởng người khác.

Lớp học này đúng là hết thuốc chữa.

Mà cuộc gặp gỡ giữa Hikigaya và Shiina cũng đã được khoảng một tuần, kể từ đó… biết nói sao đây.

Cô bạn này có thật sự không biết thế nào là khách sáo không nhỉ?

Ban đầu Hikigaya còn tưởng chỉ là nói cho vui, ai dè Shiina thật sự mang vài cuốn sách đến trao đổi với cậu, lại còn hết lời giới thiệu tiểu thuyết trinh thám.

Nếu lựa lời từ chối, Shiina ngoài mặt thì nói không sao cả, nhưng nét mặt lại thoáng vẻ cô đơn, làm Hikigaya muốn khước từ cũng chẳng đành lòng.

…Chà, cô bạn này quả nhiên cũng cao tay đấy chứ?

Nói mới nhớ, lúc ở cùng Sakayanagi dường như cũng có cảm giác này, lẽ nào mình bẩm sinh đã bị hội tóc trắng khắc chế?

Đúng lúc Hikigaya đang mải mê với những suy nghĩ vẩn vơ, tiếng chuông báo hiệu tiết học thứ ba vang lên, rồi cô Chabashira, giáo viên chủ nhiệm lớp D, bước vào phòng học.

Dù giáo viên đã vào, đám học sinh vẫn ồn ào như cái chợ, bầu không khí náo nhiệt chẳng hề lắng xuống.

Thế nhưng cô Chabashira trước cảnh tượng hỗn độn này vẫn cứ im phăng phắc, điều này khiến Hikigaya cảm thấy vô cùng khó chịu.

Nếu giáo viên Trường trung học Koudo Ikusei lại dễ dàng nhận lương đến thế, thì sau khi tốt nghiệp cậu cũng muốn đến đây xin làm một tên “ăn cắp tiền lương”.

“Trật tự một chút cho tôi, hôm nay các em cần phải tập trung hơn đấy.”

“Cô Sae, có chuyện gì thế ạ?”

Vài học sinh bắt đầu gọi giáo viên bằng cái biệt danh suồng sã kiểu đó, điều kỳ lạ hơn là cô Chabashira lại chẳng hề có phản ứng gì.

Rõ ràng cô ta đâu phải kiểu người có thể dễ dàng hòa mình với học sinh.

“Vì là cuối tháng, sẽ có một bài kiểm tra nhỏ, chuyền xuống dưới đi.”

Vừa nói, cô Chabashira vừa phát đề thi cho dãy bàn đầu tiên.

Sau khi nhận từ học sinh phía trên, Hikigaya lướt nhanh một lượt, nhận ra đó là một bài kiểm tra nhỏ bao gồm câu hỏi của năm môn học chính.

“Sao lại vậy, có nghe nói gì về vụ thi cử đâu, đúng là chơi ác quá đi〜” một bạn nữ vẫn còn đang cằn nhằn.

“Đừng nói thế, bài kiểm tra lần này chỉ dùng để tham khảo cho sau này, sẽ không ảnh hưởng đến bảng điểm, không có rủi ro nào đâu, nên cứ yên tâm mà làm, nhưng tuyệt đối không được gian lận đấy.” Phản ứng của cô Chabashira vẫn dửng dưng như thường lệ.

…Chậc, lại bắt đầu rồi, cái kiểu ám chỉ nhạt nhẽo.

Hikigaya thầm tặc lưỡi, thông thường điểm kiểm tra nhỏ phải được tính vào điểm số, nếu không thì cũng chẳng cần thiết phải tổ chức thi cử làm gì.

Nhưng theo tác phong của cô Chabashira, dù không chủ động đưa ra bất kỳ gợi ý nào cho học sinh, nhưng đồng thời cũng tuyệt đối không nói dối, càng không thể bỏ sót những chi tiết cần phải giải thích.

Nói cách khác, bài kiểm tra lần này không phải là vô nghĩa, điều cần lưu tâm chính là cụm từ “dùng để tham khảo cho sau này”.

Tóm lại, cứ làm xong bài kiểm tra rồi tính sau.

Hikigaya lướt nhanh qua đề một lượt, mỗi môn có bốn câu hỏi, tổng cộng hai mươi câu, mỗi câu năm điểm, tổng điểm là một trăm.

Thế nhưng nội dung đề thi lại vô cùng kỳ lạ, gần như chỉ tương đương với trình độ năm hai trung học cơ sở, còn dễ hơn rất nhiều so với bài thi đầu vào.

Tuy nhiên, khi Hikigaya nhìn thấy ba câu hỏi cuối cùng, cậu lại một lần nữa cảm thấy hết sức phi lý.

Đây căn bản không phải là thứ học sinh năm nhất cấp ba có thể làm được?

Nếu là Sakayanagi, có lẽ sẽ làm đúng hết, nhưng học sinh bình thường thì tuyệt đối không tài nào làm nổi.

Hikigaya thường ngày vẫn luôn chăm chú nghe giảng, nên có thể khẳng định độ khó của ba câu này là bất thường, giáo viên căn bản chưa từng dạy bất kỳ kiến thức liên quan nào.

…Lẽ nào, đây cũng là một sự ám thị?

Ra ba câu hỏi mà học sinh gần như không thể làm được, điều đó hoàn toàn vô nghĩa, Hikigaya không cho rằng phía nhà trường lại rảnh rỗi đến vậy.

Nhưng nếu kết hợp với những lời ban nãy của cô Chabashira để phân tích, có lẽ sẽ nhìn ra được vài đầu mối.

Thật lòng mà nói, so với việc làm bài kiểm tra này, Hikigaya cảm thấy việc giải mã bí ẩn ẩn chứa trong đó còn thú vị hơn nhiều, nhưng nếu nộp giấy trắng thì cũng quá đáng thật.

Thôi thì cứ dốc hết thực lực thường ngày mà làm vậy.

Hikigaya cảm thấy chỉ cần không phạm phải lỗi sơ đẳng nào, tám mươi lăm điểm là chuyện trong tầm tay.

Còn về ba câu cuối cùng, ngoài môn Quốc ngữ có chút hy vọng ra, hai môn Toán và Tiếng Anh kia thì đúng là như gà bới.

Vì thế, sau khi kiểm tra lại các câu hỏi phía trên không có sai sót gì, Hikigaya dồn toàn bộ thời gian còn lại cho câu Quốc ngữ cuối cùng đó, cố gắng làm cho bằng được, tệ lắm thì cũng kiếm thêm được chút điểm.

Chẳng bao lâu sau, tiếng chuông tan học vang lên, đã đến giờ nghỉ trưa.

Hikigaya nộp bài thi lên trên xong, đang định rời khỏi chỗ ngồi, thì Matsushita ngồi kế bên bỗng dưng bắt chuyện.

“Hikigaya-kun, bài kiểm tra lần này cậu thấy thế nào?”

“…Vừa dễ mà lại vừa khó.”

“Đúng thế, ba câu cuối khó kinh khủng ấy, tớ còn nghi là đề bị lỗi nữa cơ.”

Matsushita đồng tình với cách nói có vẻ mâu thuẫn của Hikigaya, xem ra cô bạn cũng đã nhận thấy điểm bất thường trong bài kiểm tra lần này.

“Chẳng sao cả, dù gì thì cậu đạt tám mươi lăm điểm cũng không thành vấn đề mà, phải không?” Hikigaya uể oải đáp.

“A ha ha, không có đâu, tớ làm gì thông minh đến vậy.” Matsushita ngượng nghịu cười, “Tớ học hành chẳng ra sao cả, đảm bảo qua môn đã là may mắn lắm rồi.”

“…Không đời nào?”

Hikigaya chau mày, có chút không tài nào hiểu nổi.

Trong mắt cậu, đầu óc Matsushita không hề tệ, nhìn chung cũng có thể xếp vào dạng thông minh, hơn nữa hồi cấp hai còn học Khoa Giáo dục Quốc tế của trường Sobu, thành tích học tập hẳn là không có vấn đề gì lớn.

Vả lại suốt một tháng qua, Matsushita cũng chẳng mấy khi lơ là trong giờ học, chỉ thỉnh thoảng liếc nhìn điện thoại, dường như là đang trả lời tin nhắn của bạn bè… thì ra là vậy.

Là vì bạn bè sao.

Trong nhóm Karuizawa mà Matsushita tham gia, tập hợp những người như Satou, Shinohara, Mori Nene, là nhóm nữ sinh có quy mô lớn nhất trong lớp.

Mà những người này đều có một đặc điểm chung – bình thường chẳng bao giờ ngó ngàng đến sách vở.

Vì vậy Hikigaya cho rằng, Matsushita có lẽ là vì muốn phù hợp với trình độ của bạn bè, mà cố tình hạ thấp thành tích thi cử của mình.

Chuyện này nghe có vẻ khó tin, nhưng bạn cùng lớp hồi cấp hai của Hikigaya là Yuigahama, chính là kiểu người sẽ vì hòa nhập với tập thể mà lựa chọn đè nén bản thân, sẽ vì người khác mà gắng gượng tươi cười.

Nếu nói Matsushita cũng như vậy, thì cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên.

Dù trong mắt Hikigaya, cái gọi là mối quan hệ bạn bè này vô cùng nực cười và chẳng có chút giá trị nào, nhưng nếu đó là cách sống của Matsushita, thì cậu đương nhiên cũng sẽ không can dự vào.

Rốt cuộc thì, cậu không có cái quyền đó.