Lời Cầu Hôn Của Bạo Chúa

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 01 - Chương 25:Lễ cầu siêu (5)

Chương 25: Lễ cầu siêu (5)

[Rienne] “Cái gì?”

Ông ta muốn trì hoãn đám cưới sao?

Ông ta có biết mình đang nói gì không vậy? Ông ta nghĩ rằng chuyện đó có thể xảy ra à?

[Đại tư tế] “Đám cưới sẽ không thể tiến hành nếu Công chúa của xứ Nauk chưa rửa sạch tội lỗi của mình. Nếu người làm trái ý Chúa thì tai họa sẽ giáng xuống xứ Nauk.”

[Rienne] “Ngài biết mình đang đòi hỏi điều gì từ ta chứ?”

Rienne nắm chặt tay và hỏi lại. Hành động đó của cô không thể thoát khỏi ánh mắt của Đại tư tế, ông ta tiếp tục gây áp lực cho cô.

[Đại tư tế] “Chúng ta không thể kháng lại ý muốn của Chúa, thưa Công chúa. Người phải biết điều này.”

[Rienne] “Và ngài, Đại tư tế Milrod, ngài phải biết rằng ngài đang xúc phạm hoàng gia bằng cách giả mạo ý chỉ của Chúa đấy.”

Đại tư tế thở dốc khi nghe những lời bình tĩnh nhưng đầy mỉa mai của Rienne.

[Đại tư tế] “Thần là tay sai của Chúa. Vì vậy, thần đại diện cho mong muốn của Chúa, thưa Công chúa.”

[Rienne] “Vậy chính xác thì Chúa đã nói gì với ngài thế? Hay ảo ảnh trong giấc mơ đã xúi giục ngài ngăn cản đám cưới?”

[Đại tư tế] “Người… sao người lại có thể nghi ngờ Chúa? Rõ ràng là những sự kiện xui xẻo diễn ra với Nauk gần đây là để trừng phạt người, con gái của Arsak!”

Đại tư tế chưa bao giờ dám nói những điều này với cô trong quá khứ.

Điều này thật kì lạ. Dường như ông ta đang cố dồn Rienne vào đường cùng vậy.

Dù không chắc chắn nhưng Rienne nghi ngờ rằng Đại tư tế đã được nhà Kleinfelder cử tới để ngăn chặn đám cưới của cô bằng mọi giá.

Ông ta không hề nhắc tới việc sửa chữa cầu thang mà toàn nói về đám cưới.

[Rienne] “Hãy coi chừng đấy, Đại tư tế. Đây không phải đền thờ. Ngài đang ở trong lâu đài của ta.”

Rienne rất giỏi trong việc giữ vẻ mặt bình tĩnh, ngay cả khi cô đang phải kiềm chế cơn tức giận của mình bằng cách nắm chặt tay. Nhưng lần này, cô không thể ghìm nó lại được nữa.

[Rienne] “Lâu đài không bị ràng buộc bởi các luật lệ tôn giáo. Ta có quyền trừng phạt những kẻ dám xúc phạm hoàng tộc.”

[Đại tư tế] “Thật không may, người không thể kết hôn mà không có sự cho phép của Chúa…”

Khi Đại tư tế đang nói-

[Black] “Ta đến muộn.”

Rầm!

Black đẩy cánh cửa bằng hai tay và bước vào. Tiếng động đó vang vọng khắp phòng.

***

[Đại tư tế] “Đ… đó…”

Sắc mặt Đại tư tế nhanh chóng trắng bệch như tờ giấy.

[Đại tư tế] “T… Tại… Tại sao lại có lính đánh thuê… ở đây…?”

Rienne ngay lập tức thở ra nhẹ nhõm.

Có vẻ như Đại tư tế không nghĩ rằng Black sẽ tới. Có lẽ ông ta đã nghe theo lời của nhà Kleinfelder và tin rằng Black sẽ không thể làm gián đoạn cuộc trò chuyện của họ.

[Rienne] “Chào mừng, Thủ lĩnh Tiwakan. Mời ngồi.”

Thay vì bắt bẻ lời của Đại tư tế, Rienne mời Black ngồi cạnh mình.

Hành động này đã chính thức khẳng định Black là bạn đời của Công chúa và cũng là thủ lĩnh của Đội hộ vệ hoàng gia Arsak.

Black nhanh chóng nhận ra ý đồ của Rienne.

Không nói lời nào, anh ngồi xuống cạnh Rienne. Thật kì lạ khi những hành động trong im lặng của anh giống như một lẽ thường tình vậy. Như thể đó đã là bản năng của anh.

[Rienne] “Chúng ta đang nói đến đâu rồi nhỉ? À, phải rồi. Ngài nói rằng Chúa đã sai ta ngăn cản đám cưới. Vậy ngài có nói chúng ta cần trì hoãn tới lúc nào không?”

[Đại tư tế] “Thần…”

Đại tư tế ngập ngừng và né tránh ánh mắt của cô. Ông ta thậm chí còn không dám nhìn Black, người đang ngồi ngay kế bên Rienne.

… Hiệu quả đấy chứ.

Dù Rienne không nhận ra nhưng trên môi cô đang nở nụ cười cay nghiệt.

Cô thấy vui mừng khi nhìn Đại tư tế chật vật và ngập ngừng, nhưng Rienne vẫn cảm thấy sự thay đổi thái độ đột ngột của ông ta thật đáng ngờ.

Điều đó thể hiện rõ suy nghĩ của ông ta về cô – ông ta coi cô là một con nhóc dễ đối phó.

[Đại tư tế] “Đám cưới sẽ diễn ra… khi Chúa đồng ý…”

[Rienne] “Và đó là lúc nào?”

[Đại tư tế] “Là kẻ tôi tớ của Chúa, lời của ngài sẽ được chuyển qua ta…”

[Black] “Vậy thì vấn đề nằm ở ngươi phải không?”

[Đại tư tế] “Hả…”

Đại tư tế khó nhọc nuốt nước bọt.

Ngón tay Black chầm chậm gõ vào tay vịn ghế, âm thanh ấy khiến Đại tư tế run rẩy ngẩng đầu nhìn anh.

Ngay khi bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo ấy, cơ thể ông ta đờ ra như tượng.

[Black] “Ta sẽ cho ngươi sự lựa chọn. Một là ngươi biết điều đồng ý, hai là ta sẽ sử dụng vũ lực”

[Đại tư tế] “…”

Khóe miệng Đại tư tế cứng đờ. Chẳng rõ là do ông ta đang không hiểu điều Black nói hay ông ta sốc vì không được tôn trọng.

[Black] “Có vẻ như ta đã quá tử tế rồi. Ta nhắc lại. Mở mồm hoặc bị xé xác. Ngươi chọn đi”

[Đại tư tế] “Cái- Cái gì… Sao ngươi dám!”

Cuối cùng Đại tư tế cũng lên tiếng được. Cái giọng oang oang của ông ta khiến phòng khách như rung lên.

Nhưng lời nói cũng chỉ là lời nói thôi.

Black lẳng lặng nhìn ông ta, ngón tay vẫn gõ trên thành ghế.

[Black] “Câm mồm.”

[Đại tư tế] “…?”

[Black] “Ai cho phép ngươi lên giọng trước mặt hoàng tộc.”

[Đại tư tế] “…”

[Black] “Đưa ra lựa chọn đi. Đồng ý hoặc chết.”

[Đại tư tế] “…”

Không phải Đại tư tế không muốn nói mà do ông ta không thể nói. Những lời của Black khiến ông ta không dám lên tiếng một lần nào nữa.

[Black] “Nếu ngươi không chọn thì để ta.”

Cộc.

Black vẫn nhịp nhàng gõ ngón tay lên thành ghế.

Cộc.

Cộc.

Cộc.

Tới tiếng thứ ba Đại tư tế mới ép bản thân lên tiếng được.

[Đại tư tế] “Ngươi không thể làm vậy! Ngươi không thể làm vậy với tôi tớ của Chúa…!”

Nhưng ông ta cũng chỉ gắng gượng được tới vậy.

Tiếng ngón tay nhịp nhịp trên thành ghế như một tín hiệu, cánh cửa phòng khách đóng sầm lại.

[Đại tư tế] “Khoan đã!”

Đại tư tế cùng các tư tế khác nhanh chóng quay lưng lại nhưng thứ đối diện với họ chỉ là cánh cửa đã đóng chặt.

[Đại tư tế] “Công chúa, mau mở cửa ra!”

Trong tất cả những người ở đây thì Rienne là người duy nhất ông ta có thể dựa vào. Một kẻ máu lạnh có thể không dễ thuyết phục nhưng Rienne thì khác.

Tới hoàng tộc cũng không có quyền lăng nhục tôi tớ của Chúa thế này.

[Đại tư tế] “Công chúa!”

[Black] “Nếu nàng muốn ta mở cửa thì ta sẽ làm vậy.”

Black chậm rãi nói với giọng vô cảm như thường ngày. Điều đó càng khiến anh trở thành một kẻ khó lường, nhưng dù vậy thì có một điều rõ ràng như ban ngày.

Rienne là người duy nhất có thể điều khiển thủ lĩnh Tiwakan.

[Rienne] “… Cảm ơn vì lời đề nghị, nhưng chúng ta vẫn cần bàn bạc thêm. Tốt nhất chúng ta nên đóng cửa cho tới khi mọi chuyện rõ ràng.”

Rienne cũng biết điều đó. Cô biết Black muốn khẳng định điều gì với Đại tư tế.

Miễn là người Tiwakan vẫn còn ở đây thì Đại tư tế sẽ không dám bất kính với Rienne như trước nữa.

Không, không chỉ vậy.

Nếu ông ta muốn an toàn rời đi thì ông ta cần sự giúp đỡ của Rienne vì thủ lĩnh Tiwakan sẽ không mở cánh cửa đó trừ khi cô bảo anh ta làm vậy.

[Rienne] “Vậy thì hãy nói chuyện nghiêm túc nào. Tại sao chúng ta phải trì hoãn đám cưới?”

[Đại tư tế] “…”

Khuôn mặt Đại tư tế cứng đờ như tượng.

Ông ta sẽ không bao giờ có thể nói rằng đám cưới cần phải trì hoãn vì Chúa không thể dung thứ cho sự tồn tại ô uế của Tiwakan nữa.

***

Sau đó, cuộc hội thoại giữa bọn họ kết thúc mà không có vấn đề gì khác.

Cuối cuộc trò chuyện, Đại tư tế dường như đã trở thành một người khác. Ông ta chỉ ngoan ngoãn gật đầu rồi nhanh chóng rời đi.

Dù đương nhiên có một cái giá tương đương cho việc đó.

Black sẽ trả toàn bộ chi phí sửa chữa cầu thang đền thờ. Chỉ khi đó Đại tư tế mới công nhận cuộc hôn nhân của họ.

Đám tang dự kiến sẽ được tổ chức lại vào tối hôm đó tại nhà cầu nguyện của Lâu đài Nauk. Các lính đánh thuê của Tiwakan sẽ phụ trách việc vận chuyển quan tài.

Vì cầu thang đã bị hỏng nên việc vận chuyển các quan tài dường như là không tưởng. Đại tư tế đã tuyên bố rằng Chúa không thể chịu đựng sự ‘bẩn thỉu’ của người Tiwakan. Nhưng giờ đây, nếu không nhờ những kẻ ‘bẩn thỉu’ ấy vận chuyển các quan tài thì các thi thể sẽ thối rữa tại đền thờ cho tới khi cầu thang được sửa xong.

Rienne hơi bất ngờ trước kết quả này. Đây là lần đầu tiên cô cô đàm phán thuận lợi đến vậy, khi mà mọi lợi thế đều nghiêng về phía cô.

[Rienne] “Thế này có chút bất ngờ.”

Sau khi Đại tư tế và đoàn tùy tùng của ông ta chạy cong đuôi thì trong sảnh chỉ còn lại Rienne và Black.

[Rienne] “Ta không nghĩ Đại tư tế lại là kẻ hèn nhát đến vậy.”

Nụ cười cay đắng trên khuôn mặt Rienne tiết lộ phần nào nhưng điều mà cô đã phải trải qua.

[Black] “Rất mừng vì nàng hài lòng với kết quả này.”

Từ ‘hài lòng’ có vẻ không thích hợp lắm. Đó là cảm xúc quá nhẹ nhàng so với những gì Rienne cảm nhận được lúc này.

[Rienne] “Nhưng ta nghĩ rằng ngài đã gánh vác quá nhiều những gánh nặng về tài chính rồi.”

Rienne nhìn Black. Đó là điều mà cô trăn trở bấy lâu.

[Rienne] “Dù Đại tư tế có phản đối đám cưới đi chăng nữa thì ngài cũng không nhất thiết phải là người chi số tiền đó được.”

[Black] “Không sao. Ta đủ tiền để chi tiêu cho thứ ta muốn mà.”

[Rienne] “Nhưng…”

Số tiền đó là quá lớn.

[Black] “Nếu ta bảo nàng không cần lo lắng về vấn đề tiền bạc trong tương lai thì có vô duyên không?”

Rienne nghĩ một lúc trước khi trả lời.

[Rienne] “… Không.”

Những khó khăn về tài chính của Nauk thật sự là quá lớn. Rienne không chắc họ có thể cầm cự được bao lâu nữa.

Những năm qua cô chỉ có thể cố gắng vượt qua mọi chuyện và hi vọng điều kì diệu sẽ xảy ra.

[Rienne] “Ta không nghĩ vậy.”

[Black] “Vậy thì đừng lo lắng.”

Thật kì lạ khi anh có thể nói ra điều đó một cách dễ dàng như vậy.

Có lẽ đó là lí do mà cô hiểu nhầm mục đích của anh. (1)

Cô đã dần tin tưởng việc anh là một người tốt và anh đứng về phía cô.

Nhưng anh ta nhận được điều gì từ cuộc hôn nhân này chứ?

[Black] “… Nếu nàng có thể thì hãy cố gắng làm vậy cũng được.”

Rienne đè xuống những suy nghĩ của mình và gật đầu.

Nếu Weroz trở lại thì mọi âm mưu của Black sẽ bị lật tẩy.

Vậy thì… cho tới khi chuyện đó xảy ra… mình vẫn có thể an tâm khi ở cạnh anh ta.

Chỉ một lúc nữa thôi, ít nhất là vậy.

[Rienne] “Cảm ơn ngài, Thủ lĩnh Tiwakan. Nhờ có ngài mà mọi vấn đề liên quan đến đám tang và đám cưới đều được giải quyết êm đẹp.”

[Black] “…”

Lời cảm ơn Rienne dành cho Black là chân thành. Nhưng thay vì trả lời cô, Black chỉ im lặng đứng đó.

[Rienne] “… Ngài ổn không?”

[Black] “Thú vị đấy.”

[Rienne] “Ý ngài là sao?”

[Black] “Ta muốn nghe nàng nhắc lại một lần nữa. Ta muốn biết nàng có đang nghiêm túc không.”

… Lời cảm ơn của mình chưa đủ chân thành sao?

[Rienne] “Ta chân thành cảm ơn ngài. Ta thực sự cảm ơn.”

[Black] “Không phải chuyện đó. Ta đang nói về đám cưới cơ.”

[Rienne] “Có vấn đề gì sao?”

[Black] “Nàng thật sự không muốn đám cưới bị trì hoãn sao?”

[Rienne] “Đương nhiên là ta… A!”

Rienne nhận ra ý nghĩa đằng sau lời nói của anh hơi muộn. Từ khi nào cô đã coi đám cưới là việc đương nhiên sẽ phải xảy ra rồi.

Đôi mắt anh chăm chú nhìn những biểu cảm trên khuôn mặt Rienne khi cô ngừng nói. Như thể anh đang muốn tìm dù chỉ một chút biểu hiện của sự dối trá trên khuôn mặt cô.

[Black] “Đương nhiên?”

[Rienne] “Đương nhiên là… ta không muốn trì hoãn.”

[Black] “…”

Black ngẫm nghĩ một lúc, khóe miệng anh cong lên trước câu trả lời của Rienne.

Ồ…

Giờ Rienne mới là người nhìn anh chăm chú.

Anh ấy đang cười.

Sự thay đổi nhỏ ấy là quá nhiều so với Rienne.

Mình chưa từng thấy khuôn mặt đó của anh ấy bao giờ.

[Black] “Vậy thì không phí tiền đâu.”

Black nói, nụ cười vẫn vương vấn trên môi anh.

Người đàn ông đó nói vậy… với vẻ mặt đó. Nhìn giống như anh thực sự muốn lấy cô làm vợ vậy. Suy nghĩ ấy khiến cô cảm thấy thật… kì lạ.

Có lẽ cô thực sự sẽ hiểu nhầm anh ta mất.

Nghĩ rằng anh ta là người tốt là một chuyện…

… Nhưng nghĩ rằng anh ta thích mình ư?

Chỉ còn vài ngày nữa là tới đám cưới.

***

[Linden] “Đồ ngu!”

Rầm!

Linden không nén nổi giận dữ và đấm lên bàn khiến cho lọ mực lung lay đổ. Rafit nhìn lên mặt bàn lấm bẩn và không nói gì.

Cuối cùng Linden nghiến răng và đặt lại lọ mực.

[Linden] “Hắn ta thậm chí còn không thể làm được việc dễ ợt như ngăn cản đám cưới. Đáng ra việc đó phải dễ dàng đối với một tên Đại tư tế chứ!”

Cạch.

Linden đứng dậy, đi lại quanh chiếc bàn dính đầy mực.

[Linden] “Không được. Chúng ta cần một người có thể xử lý chuyện này.”

Ông ta nói về việc thay thế Đại tư tế dễ dàng như một trò đùa khiến Rafit cau mày. Linden ngẩng đầu nhìn anh ta.

[Rafit] “Có chuyện gì vậy chú?”

[Linden] “Từ giờ giao dịch giữa ta và hắn kết thúc. Hắn không còn hữu dụng với ta nữa.”

[Rafit] “Vậy chú định làm cách nào để thay người nắm chức Đại tư tế?”

[Linden] “Cháu đang nói gì vậy? Chuyện đó dễ như trở bàn tay đối với chúng ta.

Đại tư tế của Nauk là vị trí không thể thay đổi.

Chỉ khi Đại tư tế đương nhiệm chết thì một người khác mới được chọn để kế thừa vị trí đó.

Điều Linden Kleinfelder muốn nói đó là ông ta muốn giết Đại tư tế… và trong quá khứ ông ta cũng đã từng làm vậy.

*Chú thích:

(1) Chỗ này nếu không đọc bản Eng chắc hơi khó hiểu chút. Ý Rienne là Black là người xấu (chị nhà nghĩ thế) nhưng cô lại tin rằng anh là người tốt.