Lộ người mình yêu là tiêu đời

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

2 10

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

(Đang ra)

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

Kouta Kaedehara

Ix giờ đây đã vượt qua cả đám nhân vật chính về sức mạnh. Và rồi, khi bắt đầu thể hiện thực lực trước các nhân vật chính, công chúa, tiểu thư quý tộc và thánh nữ… vì một lý do nào đó, cậu lại bắt đầu

32 116

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

(Đang ra)

Tôi Đã Chuyển Sinh, Và Nàng Vợ Chân Tổ Cũng Theo Tôi Mà Đến

Mongmae-a

Sau khi khép lại cuộc đời ở thế giới khác, tôi liền chuyển sinh về thế giới ban đầu, trải qua 18 năm dài.Thế rồi, người vợ của tôi – vốn là một Chân Tổ – đã tìm đến tận đây.

21 89

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

286 7410

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

64 358

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

4 21

Cô gái tôi không nên thích đang ra sức quyến rũ tôi mới chết - Mở đầu: Độc thoại của cô gái nào đó

Mình có thích một người. Đó là Aoyama Natsumi-kun, chàng trai từng được mệnh danh là thần đồng.

Cậu ấy là con cưng của giới toán học. Lúc mới lên mười, cậu ấy đã tự chứng minh “Định lý cuối cùng của Fermat” và được kỳ vọng là sau này sẽ phát minh ra cỗ máy thời gian hay địa hình hóa Sao Hỏa. Còn đối với mình, cậu ấy là một người thầy tuyệt vời.

Thuở ấy, mình không hề biết là các tờ báo địa phương đã nhiều lần đăng tin về cậu ấy, cũng như chuyện các học giả nổi tiếng từ khắp nơi trên thế giới đã đến thăm cậu ấy.

Aoyama-kun mà mình biết luôn đọc những cuốn sách khó, có thể giải quyết mọi vấn đề mà mình thậm chí còn chẳng hiểu gì.

Khoảng thời gian hai đứa trải qua cùng nhau chỉ vẻn vẹn có 10 ngày. Và cho đến cuối cùng, mình đã không thể thổ lộ rằng mình thích cậu ấy. Bởi vì cậu ấy là một người cực kỳ mạnh mẽ, trong khi mình chỉ là một con nhỏ yếu đuối, chả được tích sự được gì ngoài làm gánh nặng cho cậu ấy. Dẫu vậy, trong thâm tâm mình vẫn ấp ủ cái nguyện vọng trẻ con, ích kỷ là muốn được ở bên cậu ấy.

Vào kỳ nghỉ xuân trước khi chuyển từ lớp bốn lên lớp năm, tại thư viện nơi cậu ấy dạy mình học, mình đã nói với cậu ấy, người mà có thể mình sẽ không bao giờ gặp lại:

“Tớ sẽ thi vào trường Bá Vương.”

Ngôi trường ấy, mới thành lập vào thời điểm đó, là trường cấp ba được đồn rằng khó vào còn hơn cả Đại học Tokyo, là nơi đào tạo thiên tài. Một đứa bình thường như mình mà lại nói sẽ thi vào đó, đúng là ảo tưởng mà.

Tuy nhiên, Aoyama-kun đã không cười, và hỏi: “Tại sao?”

“Vì mình muốn trở thành một người mạnh mẽ. Aoyama-kun cũng sẽ thi vào đó phải không?”

Lúc bấy giờ, mình đã nghĩ rằng người học hành giỏi như cậu ấy chắc chắn sẽ thi vào đó. Thế nên với mình, đây là một lời hứa tái hợp, một lời thú nhận rằng mình muốn gặp lại cậu ấy.

“À... ừm. Mình cũng sẽ thi vào trường Bá Vương.”

Sau một thoáng ngập ngừng, cậu ta trả lời.

Vui mừng vì đã có được lời hứa, mình vô tư hỏi:

“Aoyama-kun, cậu muốn khi lớn lên sẽ trở thành như thế nào?”

Nghe xong, nét mặt cậu ta chợt cứng đơ.

Mình cứ tưởng bản thân đã mắc phải sai lầm và bắt đầu hoang mang, nhưng vài giây sau thì cậu ấy nở nụ cười ấm áp và trả lời:

“Tớ... muốn trở thành người tử tế.”

Lồng ngực mình thắt chặt lại trước nụ cười rạng rỡ kia. Mặt mày bất giác đỏ bừng, khóe mắt sao cay cay. Trong khoảnh khắc ấy, mình chỉ muốn cầu xin thần linh cho thời gian ngừng trôi. Bởi vì chắc chắn cậu ấy sẽ không nhớ mình đâu. Cậu ấy sẽ sớm quên đứa yếu đuối như mình ngay ấy mà.

Nhưng, nếu như 5 năm sau hai đứa tái ngộ tại trường Bá Vương, nếu như mình trở thành một cô gái mạnh mẽ và quyến rũ thì...

... mình nhất định sẽ dốc hết dũng khí để bày tỏ tình cảm với cậu ấy.