Liar Liar

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Tập 01: Dường như học sinh chuyển trường dối trá đang chiến game với cô nàng gian lận - Chương 5: Part4

Trong khi mọi người chăm chú lắng nghe lời công bố của Kazami thì tôi chỉ cúi mặt xuống và chẳng nói chẳng rằng. Cô ấy mà kết thúc câu là coi như kết quả game sẽ được định đoạt.

(Mình không thể câu giờ lâu hơn được nữa)

Vừa nhìn vào thời gian hiển thị trên thiết bị, tôi vừa lẩm bẩm trong nội tâm. Nhanh lên…. nhanh lên. Cảm xúc nơi con tim tôi như đang hoàn toàn kết nối với Himeji vậy. Hiện đã trải qua 25 phút sau khi kết thúc giai đoạn thu thập và di chuyển đến hội trường. Giờ việc trì hoãn game đang gặp rất nhiều khó khăn.

Cắn phần môi dưới, tôi để ngón tay lên tai nghe bên phải phải rồi cầu nguyện. Và chỉ trong khoảnh khắc.

[Để em đợi lâu Hiro-kyun ! X, xong rồi]

“Ực…..! Đợi đã trọng tài !”

“Kugasa…...Ế nya !?”

Trước giọng nói cất lên từ Kagaya-san, không nghĩ ngợi gì nhiều, tôi đã nhanh chóng cắt ngang lời nói của Kazami. Chỉ trong giây lát khi thiết bị trên tay tôi rung lên, thông báo hoàn thành cập nhật đã tới. Đúng thực sự là rất sát nút.

“Phù……”

Khi mọi ánh nhìn đổ dồn vào Kazami với nhiều biểu cảm khác nhau, tôi thoát ra khỏi sự hỗ trợ của Himeji và từng bước tiến về phía trước. Giờ chẳng cần phải diễn trông như kẻ thua cuộc nữa. Tôi cười khểnh rồi cất lời.

“Này Kugasaki…. ông anh biết điều kiện kết thúc của <Trò chơi 27 thức riêng biệt> không ?”

“.......? Ngươi đang trêu ta đấy à ? Làm gì có chuyện ta lại không biết, là thắng 3 lần. Hay nói đơn giản thì ta phải dành chiến thắng ở giai đoạn công khai”

“Không, đó là điều kiện chiến thắng. Ý tôi hỏi là điều kiện để kết thúc game”

“Kết thúc……..?”

Kugasaki nhăn mặt như bị chọc tức. Hắn im lặng hồi lâu rồi lại tiếp tục nói.

“Hừm…….Nếu là kết thúc game thì điều quan trọng nhất, bộ bài của cả hai phải biến mất à. Và người chiến thắng sẽ được quyết định thông qua số lần thắng…...Vậy rốt cuộc ý ngươi là sao ? Ngươi đang cố câu giờ trong vô vọng đấy à”

“Câu giờ ?.......Hà, đến giờ ông anh vẫn còn chưa thông à”

Theo lẽ thường thì nó đã kết thúc. Tuy nhiên...

Kugasaki làm vẻ mặt nghi ngờ và thao tác trên thiết bị, dường như hắn đã nhận ra thái độ của tôi khác hẳn khi nãy. Tuân theo chỉ thị của hắn, văn bản luật <Trò chơi 27 thức riêng biệt> được hiển thị trên màn hình trong hội trường. Trên đó tất nhiên có cả điều kiện kết thúc nữa.

Cụ thể là, thời điểm mà người chơi “bất kỳ” không còn bài thì giai đoạn công khai sẽ kết thúc, người chơi có số lần thắng ở thời điểm đó nhiều hơn sẽ là người giành chiến thắng trong <Trò chơi 27 thức riêng biệt> .

“......Cái gì, đây ?”

Kugasaki cất lên ngay khi lướt qua dòng văn bản.

“Thời điểm người bất kỳ không còn bài sẽ kết thúc game ? Cái quái gì đây. Mình đâu có xây dựng chiến lược với cái luật kiểu này. R……...Rốt cuộc là sao. Thời điểm người bất kỳ không còn bài… thực sự đây mới là luật ư ?”

“Nó chẳng phải thực sự đâu, mà thực tế nó buộc phải như vậy. Trí nhớ của ông anh bị lộn tùng phèo ư….mà nếu không thì họa chăng không phải do bị ai đó can thiệp à ?”

“........Cái !? Không lẽ ngươi, đã sử dụng <Thao tác thông tin quy ước> !?”

Lời hét của Kugasaki cùng với vẻ mặt tái mét, đồng thời đám đông trong hội trường cũng vang lên…….<Thao tác thông tin quy ước>. Đó là ability mà Saionji chỉ cho tôi. Và tất nhiên, một ability uy lực như vậy sẽ thừa sức lật ngược tình thế.

Trong khi cảm nhận sự hiếu kỳ, hứng thú từ đám đông, tôi liền bật cười.

“Cảm giác được làm kẻ chiến thắng chỉ trong thời gian ngắn ngủi thế nào, Kugasaki ? Với luật này, thời điểm tôi bỏ đi lá bài của mình thì giai đoạn công khai đã kết thúc. Và cũng chính vì vậy việc so lần thắng với bộ bài của ông anh sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Điểm số 0 - 0 giữa đôi bên. Chắc phải làm lại từ đầu rồi Kugasaki nhỉ, ông anh cũng mua vui cho tôi lắm”

“Ng, ngươi”

Không thể nào lường trước được bước ngoặt này, Kugasaki nhăn mặt, đùng đùng nổi giận.

“Đừng có đùa với ta, đừng có đùa với ta, đừng có đùa với ta ! Chiến trường chính của <Trò chơi 27 thức riêng biệt> chính là giai đoạn thu thập. Cả ngươi và ta đều biết điều đó, và ta đã giành chiến thắng trong việc đọc được vị của ngươi ! Ấy vậy, đến tận lúc này sao ngươi có thể lật ngược thế cờ……?”

”Sao gì, là do ông anh đã đánh giá quá thiển cận về giai đoạn công khai thôi. Đúng là giai đoạn thu thập quan trọng thật, nhưng nó không hẳn là yếu tố quyết định thành bại”

“Th, thằng chó, mày lừa taooooooooooooooo !”

Không thể kìm nén thêm nữa, Kugasaki tức giận hất cái áo choàng đen của mình. Mà, âu cũng là điều hiển nhiên. Bởi lời tuyên bố của tôi chẳng khác nào phủ nhận mọi công sức của hắn. Tự lúc nào đó, tình thế đã đảo ngược hoàn toàn.

Co giật bờ má, sau đó Kugasaki nhìn về phía Saionji trong thoáng chốc. Sự tồn tại tuyệt đối đối với hắn. Không phải nữ hoàng mà là nữ thần. …...Nếu thua tôi, hắn sẽ không thể gặp cô ấy nữa, song dường như hắn đang muốn nhận thức rõ ràng lại điều kiện ấy. Lật cái áo choàng trở lại, Kugasaki đẩy gọng kính lên rồi cười nói.

“Kuku. Ngươi quên rồi sao, kẻ mạnh nhất đảo học viện ? Vừa nãy đúng là ta đã hơi mất bình tĩnh, nhưng ta có <Huy động khẩn cấp>. Nếu tái đấu, ta chỉ cần thay đổi thành viên huy động là xong, hay đúng hơn kết quả hòa sẽ không bao giờ xảy ra.”

Kugasaki phun ra mấy lời nói với giọng điệu tự tin. À, đây chính là sự phát huy bản lĩnh của 5 sao - Kugasaki Seiran. Kẻ thao túng chiến thuật 300 này không hề tồn tại khái niệm về “góc chết”.

“Kuku…...Hahaha, được chứ ! Tuy ta chẳng thích thú gì việc hành hạ đối thủ đang bị thương nhưng, đã làm tới mức này mà còn rút lui thì, cái tư tưởng ấy chẳng hợp với ta chút nào. Hãy tự hào đi 7 sao ! Hãy trở thành viên đá lót đường cho hành trình tiến xa của ta đi !”

Chèn thêm cho diễn xuất nhờ cơn lốc thoáng qua bằng <♱Đôi cánh đen♱>, Kugasaki làm theo yêu cầu của tôi và tiêu hủy toàn bộ tấm thẻ. Cứ như vậy, trạng thái tái đấu sẽ được tiến hành……..Song, chắc ai cũng nghĩ vậy.

(A _____ May quá)

Nhìn vào quang cảnh ấy, tôi thở phào nhẹ nhõm. Ngay lập tức, người đang đứng bên cạnh hỗ trợ đỡ cho cơ thể tôi, Himeji cũng thở dài với khuôn mặt vô cảm. Còn người ngồi trong góc tầm nhìn tôi, Saionji đang há hốc mồm tỏ ra ngạc nhiên như không thể tin vào mắt mình.

“........Sao thế ? Rốt cuộc ngươi đang muốn gì, Shinohara Hiroto”

Thấy tôi chẳng nói chẳng rằng, Kugasaki nghi ngờ nhìn. Ngay tức khắc, vừa cười đầy ẩn ý, tôi vừa chỉ vào màn hình.

“Chẳng gì cả. Thế là tôi đã thắng”

“.......Cái gì ?”

“Ít nhất cũng phải quan sát kỹ hành động của đối phương đi, Kugasaki. Vừa nãy tôi mới chỉ vứt đi có một tấm thôi, khác với kẻ chẳng mảy may suy nghĩ mà vứt đi toàn bộ cả 5 lá như ông anh.”

Phần phía màn hình đang tối bên tôi khi sáng lên, bộ bài đã được hiện ra. Và ở đằng đó vẫn còn sót một tấm. Đúng vậy. Ngay từ đầu tôi vốn chỉ bỏ đi có một lá thôi. Còn tấm thứ hai thì, ngay khi chấp nhận lệnh hủy bỏ tôi đã tắt thiết bị luôn, do đó từ bên ngoài nhìn vào sẽ tưởng rằng tôi đã vứt đi hết bài của mình.

“Kh, không thể nào !?”

Kugasaki tỏ ra kinh ngạc tột độ. Chết điếng người trong một lúc, sau đó hắn quơ quơ tay phải rồi phản pháo.

“Nh, nhưng ngươi đã thay đổi luật bằng <thao tác thông tin quy ước> đúng không ? Vì thẻ của ta đã về 0, nên dù ngươi có còn giữ thẻ đi nữa điểm số cũng chẳng giải quyết vấn đề gì ! Đến cái đấy còn không hiểu, ngươi bị thiểu à !”

“Thay đổi luật, nhỉ…..Đáng tiếc cho ông anh là tôi chẳng nhớ mình đã làm thế bao giờ cả. Đó chỉ là lầm tưởng của ông thôi. Nghe đây, điều tôi làm không phải thay đổi luật, mà là can thiệp lên màn hình hiển thị để cho nó giống vậy”

“__________A !?”

Cất lên như thể bị dồn vào bước đường cùng, lúc này Kugasaki đã hoàn toàn chết lặng.

Ngay tư đầu chuyện can thiệp lên luật đã là hư cấu rồi, bởi đứa một sao như tôi sẽ không bao giờ có thể làm được. Cái tôi sử dụng là <Bug hiển thị> được cập nhật để có thể can thiệp lên hiển thị màn hình. Thực tế, tôi chỉ thay đổi đúng hai chữ trong văn bản luật thôi. Dù nhìn nó trông như can thiệp trực tiếp nhưng thực chất lại không phải thay đổi luật.

Ngoài ra, vì trên hệ thống tôi là 7 sao nên tôi đã lợi dụng điều đó làm lợi thế cho mình. Mà, nói rằng <Thao tác thông tin quy ước> là con át chủ bài của 7 sao cũng không sai nhỉ. Đã là mạnh nhất thì phải có vũ khí bí mật chứ.

…...Thế nên, Kugasaki mới hiểu lầm.

Dẫu cho luật không thực sự thay đổi, dẫu cho game sẽ không kết thúc khi cả hai cùng bỏ thẻ đi, ấy vậy mà trước lời khiêu khích của tôi hắn đã vứt đi sạch.

“.....Vậy… ngay từ đầu tất cả chỉ là do ngươi diễn ? Ngươi giả vờ đầu hàng để khiến ta tưởng rằng mình đang chiếm ưu thế, sau đó ngươi giở trò bịp bợm bằng cái ability ấy ? Về cấu thành ability và tính chất chiến thuật thì rõ ràng ta đã thắng. Nhưng chỉ với trò diễn tuồng của ngươi mà ngay lập tức đã lật ngược tình thế ?”

“Ờ, xin lỗi nhé. Đó gọi là sự nhanh nhạy và tài năng vượt trội. Nghe đây Kugasaki, nguyên nhân thất bại của ông anh chính là đã coi thường tôi. Chính vì quá tự tin vào giai đoạn thu thập nên ông anh mới cho rằng tôi sẽ không thể thắng.”

“....Ra vậy, ta đã, quá lơ là…….”

“Phải rồi. Nếu cảm thấy hối hận thì cứ kiểm điểm lại mình đến chết luôn đi. Một lần nữa, tại giai đoạn công khai của <Trò chơi 27 thức riêng biệt> tôi còn lá số 17. Giờ chẳng cần phải sử dụng <Quản lý trị số> nữa nhỉ. Thế ? Bên ông anh không còn lá nào đúng không ?”

Kugasaki thẫn thờ như không còn chút sức lực. Một cảnh tượng nói lên rằng số phận đã an bài.

“Thế nên tôi mới nói chiến thắng là của tôi. Mà thắng là điều hiển nhiên rồi nhỉ.”

Nói xong tôi cười nhếch môi, sân vận động bỗng chốc trở nên im re trong chốc lát. Không lâu sau, những tiếng hò hét bắt đầu vang lên. Bên phía Saionji thì, bờ môi màu anh đào của cô ấy đang run run, còn khuôn mặt trông như sắp khóc vậy.

Khi giọng nói khàn khàn của Himeji đập vào màng nhĩ mình, đồng thời sự căng thẳng kéo dài và sự áp vía bởi những tiếng hân hoan tại hội trường trong tôi đã hoàn toàn biến mất hẳn.

“Anh vất vả rồi, chủ nhân. Anh đã, rất ngầu đó”

Chỉ em với cô Himeji ơi, Ability dùng trong quyết đấu là gì vậy ?

Ability là yếu tố rất lớn quyết định đến thành bại của game. Mỗi game ta có thể cài đặt 3 ability và nó được phân ra thành 3 loại chủ yếu là tấn công, phòng ngự, bổ trợ. Vì được thiết lập tùy ý theo cách sử dụng của mỗi người nên, việc đọc vị nhau cũng rất quan trọng. Ngoài ra, chủ nhân chỉ có thể sử dụng ability Lv1.

Loại ability:

1- Ability tấn công:

Điểm cốt lõi cho chiến lược của mỗi cá nhân và can thiệp lên đối phương.

Ví dụ: <Gia tốc>, <Đình chỉ cưỡng chế>, <Xâm nhập vô hiệu>, <Thao tác vị trí tọa độ>, <Bug hiển thị>, <Sáng tạo: Ex>

2- Ability phòng ngự:

Làm gián đoạn sự can thiệp từ đối phương. Số lượng so với hai loại kia tuy có hơi ít nhưng, ngược lại nó rất mạnh.

Ví dụ: <Vô hiệu can thiệp>, <Phàn đòn>, <Kết giới đặc biệt>

3- Ability bổ trợ:

Hỗ trợ cho ability tấn công và can thiệp trực tiếp lên dữ liệu game.

Ví dụ: <Quản lý trị số>, <Trang bị an toàn>, <Huy động khẩn cấp>, <May mắn>, <Thao tác thông tin quy ước>.

*Cường độ Ability: Ứng với rank của người sử dụng thì cấp độ ability cũng sẽ khác. Người rank cao có thể sử dụng ability cấp cao hơn.

Ability chuyên dụng: Là ability được sử dụng một cách thường xuyên và đang được công khai trên đảo học viện. Hiệu quả của nó khi ở cấp độ cao là không thể coi thường đâu ạ.

Ability trái phép: Ability bị cấm sử dụng và cấm sở hữu trên đảo học viện. Nếu bị phát hiện thì sẽ xảy ra một vấn đề rất lớn nhưng…...Ế, em á ? Không sao đâu, bởi vì em sẽ không để ai biết đâu.