Chỉ trong nháy mắt, vô số màn hình trình chiếu đã bao quanh chúng tôi, đồng thời 10 tấm thẻ dạng nổi đã được triển khai ngay trước mặt Himeji.
“______ Em đã sử dụng ability bổ trợ <Biến động xác suất Lv4>. Với kiểu phân chia bài bằng hình thức random, em xin được lựa chọn mặc định Set A”
“......A, à”
Do choáng ngợp trước khung cảnh hiện ra trong tầm mắt mình nên tôi trả lời có hơi trễ một chút. Không sao, không sao. Mình đã chuẩn bị kỹ rồi. Chỉ cần bình tĩnh là sẽ tất thắng.
“Phù…”
Khác với Himeji, tôi đặt thiết bị một cách bình thường, và ngay sau đó phần quang cảnh bên tôi cũng hiện lên giống với bên cô ấy. Bộ bài với 10 tấm thẻ được triển khai. Nó bao gồm 5 lá [Dân thường] và [Vua] [Hoàng tử] [Hoàng hậu] [Kỵ sĩ] [Kẻ ám sát] mỗi cái 1 lá… Đúng là bộ bài không khác gì trong set B như đã nêu trong phần giải thích.
(Tức là, mình sẽ phải dò xem chiến thuật và ý đồ của Himeji là gì và nghĩ về hướng đưa ra lá nào thích hợp nhất. Đây chính là cách thức cơ bản của <Mối quan hệ tam giác thường>... Tuy nhiên )
Vừa phủ nhận dòng suy nghĩ của mình tôi vừa ngẩng mặt lên. Ngay lập tức, Himeji liền gật đầu như để hưởng ứng hành động của tôi, sau đó cô ấy nói.
“Vâng, chủ nhân. Xin lỗi nhưng em vẫn chưa đi xong. Phát động Ability 4 sao <Cưỡng chế thao tác>. Em xin được chỉ định trong 3 turn việc lựa chọn thẻ của anh”
“Ô ~ !”
Trước lời tuyên bố chắc như đinh đóng cột của Himeji, Akizuki cất lên bằng giọng điệu bông đùa.
“<Cưỡng chế thao tác> ! Maid-chan sắp full slot ngay từ đầu ♡ Ehehe… Nào nào Hiroto-kun, cậu mà chủ quan là sẽ thua thật đấy ? 7 sao sẽ out luôn đấy ?”
“.................”
Tôi ngồi tịnh tâm mà chẳng thèm quan tâm đến lời Akizuki nói… Quả nhiên là nó đã đến.
<Cưỡng chế thao tác>. Ability có thể quản chế hành động của đối phương theo ý mình. Bỏ qua toàn bộ yếu tố chưa xác định này, tôi có thể tạo nên cho mình lối đi hoàn hảo nhất. Nếu đúng như những gì đã bàn trong hội nghị chiến lược, sau 3 turn tôi sẽ mất [Kỵ sĩ], [Kẻ ám sát] và cả lá [Dân thường] sở hữu skill lật ngược tình thế)
Lật ngược tình thế hay đúng hơn là lá [Dân thường (Tăng cường báo phát)] và [Dân thường (Con ngựa thành Troy)]. Với hiệu quả cực mạnh là cướp được một nửa bộ bài thu thập của đối phương, tất nhiên con ngựa thành Troy sẽ ngày càng mạnh hơn khi bộ bài thu về ứng với số turn được sử dụng. Một lá bài cần ưu tiên trừ khử so với các lá khác.
(Nếu cứ để như vậy, ability <Ra sau> mình mang vào trong cuộc tập huấn này chắc chắn sẽ không thể lật ngược tình thế. Điều đó là bất khả thi. Thế nên, sau khi <Cưỡng chế thao tác> kết thúc, mình sẽ bắt đầu gian lận)
“............Vậy em xin được quyết định turn thứ nhất”
Vừa mới nhớ lại chiến lược xong, Himeji đã giơ thẳng tay phải về phía tôi. Và rồi, cô ấy liền chạm vào một tấm bài.
Hình như bây giờ đến lượt tôi chọn bài thì phải… Tuy nhiên, do ảnh hưởng của <Cưỡng chế thao tác> nên tôi sẽ không có quyền đó. Dù chẳng thao tác gì nhưng tự nhiên 1 lá trong bộ bài của tôi lại phát ra ánh sáng trắng.
“Trước hết, đây là cuộc đối chiến đầu tiên ạ”
Vào thời điểm Himeji thông báo bằng giọng nói trong trẻo của mình, hai tấm thẻ được chọn đã cùng ngửa lên. Dựa trên nội dung luật mà tấm thẻ Himeji đã đưa ra là [Kỵ sĩ]. Còn phía tôi là [Dân thường]... Ngoài ra skill đặc biệt của nó là [Đại cách mạng].
Theo sự khác biệt về tính tương thích giữa [Kỵ sĩ] và [Dân thường], vì [Kỵ sĩ] ở cửa trên nên kết quả đối chiến hiển nhiên sẽ thuộc về Himeji. Song, hiệu quả của [Dân thường (Đại cách mạnh)] sẽ không được phát huy. Cộng thêm tấm thẻ bonus xuất hiện từ đầu trên sân (có lẽ nó dùng để điều chỉnh số lẻ trong tổng số thẻ) Himeji đã thu được cho mình 3 lá. Dù biết trước rồi nhưng tôi vẫn cảm thấy lối triển khai này chẳng khác gì nhát dao chí mạng.
Cơ mà.
(Ủa…. Đại cách mạng á ?)
Tôi nhau mày khi cảm thấy có gì đó không lành.
[Dân thường (Đại cách mạng)] là một trong những tấm thẻ [Dân thường] thuộc set B. Nếu phát động hiệu quả thì toàn bộ thuộc tính sẽ bị đảo lộn. Đúng là tính chất skill của nó có lợi về phía tôi hơn so với Himeji nhưng, cô ấy đâu cần phải cất công sử dụng <Cưỡng chế thao tác> để phong ấn nó nhỉ…
“_____ Em xin tiếp tục ạ”
Không để cho tôi nghĩ ngợi gì nhiều, Himeji bắt đầu chọn tấm tiếp theo. <Cưỡng chế thao tác> turn thứ 2, và thứ 3. Do không thể làm gì được nên tôi chỉ biết câm nín nhìn cô ấy hành động.
Đại khái nó như sau.
Turn thứ 2:
Himeji [Dân thường (Trích xuất đơn giản)] - Tôi [Dân thường (Không có hiệu quả)]
Do không có sự khác biệt về tính tương thích nên chúng ở lại sân. Theo hiệu quả của [Dân thường (Trích xuất đơn giản)], [Dân thường (Tăng cường bạo phát] sẽ bị loại trừ khỏi bộ bài.
Turn thứ 3:
Himeji [Dân thường (Dũng giả vô địch)] - Tôi [Vua]
Theo hiệu quả của [Dân thường (Dũng giả vô địch)], thẻ [Vua] của tôi sẽ bị hạ gục. Bao gồm hai thẻ [Dân thường] ở lại trên sân sau turn thứ 2, tất cả chúng đã chạy sang bộ bài thu thập của Himeji.
“.....................”
“Ehehe………..Em không hề nhân nhượng nhỉ, Maid-chan ♪”
Nhìn xuống trận chiến từ trên bàn giáo viên, Akizuki nói với giọng điệu hớn hở.
“Diệt hai tấm [Dân thường] có skill của Hiroto-kun chỉ với 3 turn, không chỉ vậy, bộ thẻ thu thập còn cách biệt như thế này… bé maid đã hoàn toàn phản bội Hiroto-kun rồi nè. Có phải em đang cảm thấy Hiroto-kun có ra sao thì ra, đúng không ?”
“........Chị trật tự giùm đi.”
“Ế. Chị đang khen bé thật lòng đó… Cơ mà”
Bụp, bước xuống bục giảng, Akizuki chắp hai tay ra sau lưng, cười lém lỉnh rồi tiến lại gần Himeji. Hơi cúi người xuống một chút, chị ta dí mặt vào sát tai của cô ấy.
“Nè Maid-chan, hay là chị nói ra nhé ?”
“E…. em xin lỗi.”
“Ừm. Nhớ lần sau phải chú ý đấy nhé ♪”
Mặt mũi Himeji liền trở nên tái mét, thấy thế Akizuki gật đầu thỏa mãn rồi quay lại bục giảng. Nhìn hai người họ mà chẳng nói chẳng rằng, tôi chìm vào dòng suy nghĩ.
(_____ Lạ thiệt)
Phải, phải rồi.
3 turn đầu của <Mối quan hệ tam giác thường> ________ Dựa trên hiệu quả của <Cưỡng chế thao tác>, dù có nghĩ thế nào tôi cũng thấy hành động Himeji đưa ra rất bất thường. Chúng đang hoàn toàn chệch khỏi dự đoán do Saionji tạo nên. À tất nhiên, tuy tôi không hẳn muốn nói nó có độ chính xác tuyệt đối, thế nhưng lệch như thế này là quá lớn. Vì bỏ qua sự lựa chọn của đối phương và chỉ chọn cái tốt nhất cho mình nên ít nhiều nó cũng có các ý tưởng khác nhau.
Ấy vậy mà, với tình huống ngay trước mắt mình này, tôi hoàn toàn không hiểu được ý đồ của Himeji.
(Trước hết, điểm kỳ lạ đầu tiên là mình vẫn còn sót lại [Dân thường (Con ngựa thành Troy], một lá bài có thể lật ngược tình thế rất mạnh. Thứ hai, vì cả [Kỵ sĩ] và [Kẻ ám sát] đều không bị tiêu diệt nên từ sau turn thứ 4 chúng sẽ có đất diễn.
Thứ ba, cô ấy đã vứt bỏ một cách khó hiểu lá bài mạnh nhất có thể hạ gục bất cứ con bài nào khác [Dân thường (Dũng giả vô địch)... Gì đây ? Rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì ?)
Tôi yên lặng suy nghĩ để điều chỉnh lại tình huống. Không lẽ, Himeji đã nhầm lẫn ? Không đúng, chắc chắn là không thể nào có chuyện đó được. Thay vì nói ngẫu hứng, bởi cô ấy có tới hơn nửa ngày để chuẩn bị nên chuyện nhầm lẫn là sẽ không bao giờ xảy ra.
Hơn nữa, nếu nói về tính kỳ lạ thì cả Akizuki cũng không bình thường.
“Ehehe…. Có vẻ như cậu đang băn khoăn gì đó nhỉ, Hiroto-kun. Không sao chứ ? Cứ thế này là cậu sẽ thua bé maid đó ? Noa muốn xem vẻ ngầu lòi của Hiroto-kun cơ...♡”
“....................”
Rướn người ra từ bàn giáo viên, Akizuki cất lên bằng giọng điệu ngọt xớt.
Mà, đúng là nhìn vào tình huống này thì tôi đang bị áp đảo thật… Thế nhưng, lời phát ngôn tin chắc mình sẽ thắng của Akizuki khiến tôi không được thoải mái cho lắm. Bởi lẽ tôi hoàn toàn chưa bị chiếu hết. Con đường lật ngược thế cờ vẫn còn đó. Cái kế hoạch được lập ra một cách hoàn hảo để triệt hạ thằng này đúng là quá trôi chảy.
Song, có lẽ tôi không nên cho rằng Akizuki sẽ chủ quan và lơ là. Một người rank 6 sao mạnh hơn cả Kugasaki. Tiểu ác ma của Eimei không bao giờ để lộ bản chất. Kẻ mà đến Saionji cũng phải cho rằng rất phiền phức. Không thể nào sai được khi Akizuki Noa là một cường địch rất mạnh.
(Nếu thế thì… quả nhiên tất cả đều là chim mồi à)
Nghĩ đến khả năng đó, bất giác tôi đã đưa tay phải lên miệng.
Chim mồi… hay đúng hơn tại vị trí chiếm ưu thế tuyệt đối, Akizuki đã tạo ra cuộc tập huấn giữa tôi và Himeji rồi khiến cho tôi thắng. Giả sử đúng như thế, song tại tình huống này ta có thể lý giải được dễ dàng như sau. Việc thắng Himeji đối với tôi mà nói, nó sẽ xảy ra một sự tình nào đó không được tốt cho lắm. Chính vì vậy Akizuki mới cười kiểu lém lỉnh và cố tình chừa ra cho tôi con đường sống.
Đây là mục đích thực sự của Akizuki, hay có thể nói cuộc tập huấn này chính là bẫy.
(..........Bà nó, mình nhận ra muộn quá)
Vừa cắn răng, tôi vừa phun ra mấy lời bực bội trong thâm tâm. Nhận ra ngay lúc này cũng có phần may mắn, tuy nhiên hiện tôi lại chẳng thể làm gì được. Nếu tôi thắng Himeji thì mọi kế hoạch sẽ đúng theo ý của Akizuki, còn nếu thua thì tôi sẽ bị out khỏi <Cuộc chiến tuyển chọn trong khu>. Không, vì cả Akizuki và “Kẻ xâm nhập từ bên ngoài” đều nhắm vào tôi nên hiển nhiên mọi chuyện sẽ chưa kết thúc ở đó. Một tương lai diệt vong. Một chiến lược hoàn hảo được tạo nên bởi tiểu ác ma Akizuki.
(Không đúng… chẳng nhẽ Himeji lại ngoan ngoãn nghe lời như vậy sao ?)
Câu hỏi đó hiện lên trong đầu tôi.
Leader company. Cô nàng maid gian lận vạn năng không từ thủ đoạn để giành chiến thắng. Himeji Shirayuki đúng là hầu gái của tôi, song cô ấy không phải loại quân cờ, tốt thí sẽ nghe theo bất cứ chỉ thị nào. Cơ mà, giả sử Akizuki ra mệnh lệnh cho cô ấy rằng [Hãy tiến hành tập huấn với Shinohara Hiroto và thua], và nếu Himeji chấp nhận điều kiện đó thì, cô ấy chẳng cần phải cất công chuẩn bị đấu trường làm gì mà cứ chọn tự hủy luôn cho nhanh. Bởi vì đấy chính là cách làm hiệu quả nhất.
Còn nếu không phải thì… quả nhiên là có gì đó. Lý do mà tự dưng Himeji buộc phải nghe lời Akizuki. Tuy tôi vẫn chưa rõ nhưng nhất định cô ấy đang bị cuốn vào chuyện nào đó.
(Nhớ lại nào… Nhớ lại nào. Chắc chắn phải có dấu hiệu ở đâu đấy. Himeji đã nghe theo Akizuki để không xảy ra vấn đề gì, chắc chắn cô ấy đã lén lút truyền đạt lại cho mình)
Trong trạng thái tĩnh lặng, tôi cúi mặt xuống rồi chìm sâu vào trong tâm thức. Cơ mà, mọi khả năng chỉ có thể xuất phát từ cuộc gọi đêm hôm qua.
Lúc ấy, Himeji đã nói gì ? Tuy còn rất mơ hồ nhưng cô ấy có nói rằng không thể ở bên cạnh tôi nữa. Cô ấy không thể thua tôi trong tập huấn. Thế nên cô ấy mới phá bỏ lời hứa cố tình thua và đi tìm chiến thắng………..Cơ mà, ủa.
(Himeji không hề nói vậy…. cô ấy chỉ bảo mình rằng “Anh đừng nhắm đến chiến thắng”)
Nghĩ đến đây, tôi chợt mở mắt ra.
Phải, phải rồi… Đúng là chỉ tại Akizuki nên Himeji mới không được thua tôi trong trận tập huấn, và cô ấy yêu cầu tôi rằng “Anh đừng thắng”. Song, nếu nghĩ kỹ thì nó không chỉ có vậy. Bởi lẽ Himeji chưa hề nói rằng “Bản thân cô ấy buộc phải chiến thắng”.
Xem xét lại lối triển khai game cho đến lúc này, tôi đã hiểu ra. Không đánh cắp sợi dây liên kết của tôi là [Dân thường (Con ngựa thành Troy)], Himeji đã không định dồn tôi vào đường cùng. Việc để lại [Kẻ ám sát] và [Kỵ sĩ] đã tạo thành thế gọng kìm giữa hai bên từ sau turn thứ 4. Tiêu hủy [Dân thường (Dũng giả vô địch)], một quân bài rất nguy hiểm về late game.
Và còn cả.
([Dân thường (Trích xuất đơn giản)] … một con hàng tiện lợi sở hữu skill có thể loại bỏ các lá bài mạnh từ đối phương, nhưng không chỉ có vậy. Vì có tính năng loại bỏ xuyên suốt trận đấu nên tổng số lá bài sẽ giảm từ 21 thành 20… Một con số chẵn.)
….Vậy tức là sao.
Một tấm thẻ bonus xuất hiện trên sân ngay từ thời điểm bắt đầu trận đấu. Do ảnh hưởng của nó nên tổng số thẻ ra sân sẽ là 21 _____ Hay có thể nói, đó chính là số lẻ.
Giá trị thặng dư được sinh ra để kết quả hoà không còn. Song, với hiệu quả của [Dân thường (Trích xuất đơn giản)] thì nó đã xóa bỏ tiền đề đó. Và như vậy, số lẻ đã biến thành số chẵn. Mà đã là số chẵn thì một kết quả hòa là hoàn toàn có thể xảy ra.
...Đúng vậy, là hòa.
Đối với cái game không được thắng cũng không được phép thua này, chúng tôi cần phải có một kế hoạch bí mật để kết thúc nó trong vô sự.
À tất nhiên, đó có phải là ý đồ thực sự của Himeji hay không thì, tôi chưa có bằng chứng nào để xác thực chúng cả. Dẫu vậy, dù cướp đi [Dân thường (Tăng cường bạo phát)] nhưng cô ấy lại bỏ qua [Dân thường (Con ngựa thành Troy)], và đây chính là bằng chứng xác thực nhất. Bởi lẽ, lá bài sở hữu hiệu quả tăng số thẻ thu thập của bản thân dựa trên số turn này, nếu loại trừ [Dân thường (Trích xuất đơn giản) ra thì nó là loại có khả năng thay đổi số chẵn thành số lẻ.
“................”
Tôi thử ngửa mặt lên sau khi suy nghĩ hồi lâu, ngay lập tức đập vào mắt tôi là hình bóng Himeji đang nhìn chằm chằm vào mình với vẻ mặt không thay đổi. Ánh nhìn vô cảm. Tuy nhiên, nếu để ý kỹ thì tôi có thể thấy được dường như cô ấy đang cầu nguyện trong thâm tâm rằng “Xin anh hãy nhận ra đi”.
(Yoshi….)
Gật đầu một phát, tôi gõ nhẹ vào tai nghe và ra chỉ thị dừng gian lận cho Kagaya-san. [Ế ế ?], chị ấy ngạc nhiên cất lên như không hiểu gì, cơ mà giờ tôi không có rảnh để trả lời lại.
“.............”
Cảm thấy nghi hoặc trước hành động của tôi, Akizuki nheo mắt lại, nhỡ bị truy cứu thì mệt lắm, thế nên tôi sẽ không làm mấy trò ra ám hiệu đấy nữa. E-hèm, hắng giọng một cái, tôi đối mặt với Himeji rồi nở nụ cười bất địch.
“Đã để cô đợi lâu, Himeji. Vậy ta vào turn thứ 4 thôi nhỉ”
“Vâng, chủ nhân.”
Gật đầu trước câu trả lời của tôi, Himeji kết thúc lựa chọn thẻ. Vì mặt thẻ bị úp nên sau khi phát động ability <Ra sau>, tôi có thể thấy được cô ấy đang chọn lá nào. Lá [Kỵ sĩ] thứ hai… Quả nhiên là không phải cách ra bài thông thường.
“Vậy… tôi ra con này”
Vừa nói bằng giọng điệu bình thản, tôi vừa lựa chọn lá [Kẻ ám sát] từ trong bộ bài của mình.
Dựa theo bảng tính tương thích của <Mối quan hệ tam giác thường> thì nó là loại thẻ mạnh với [Vương tộc] nhưng yếu với [Kỵ sĩ]. Do lựa chọn phải lá có tính tương thích kém hơn nên hiển nhiên cả hai lá sẽ chạy sang bộ bài thu thập của Himeji.
“Ế……………….”
Thấy vậy, người vừa cất lên vẻ kinh ngạc ấy là Akizuki chứ không phải Himeji. Khi tôi thử nghía qua thì, chị ta luống cuống vẫy tay rồi vội vã nói lên lý do.
“A. e-to… Xin lỗi nhé, Hiroto-kun. Noa vừa hơi ngạc nhiên chút.”
“Ngạc nhiên ? À, cô có tật giật mình vì tự nhiên mọi thứ không diễn ra theo ý muốn nhỉ.”
“........Mu ? Gì cơ, ý cậu là sao ? Noa-chan chẳng hiểu gì hết á. Ý muốn gì, chị chỉ cảm thấy lo lắng cho Hiroto-kun đang bị thất thế thôi mờ ♡”
“Hê, thế cơ à…. Vậy thì từ bây giờ tôi sẽ cho cô lo lắng đến đã đời luôn.”
Đáp trở một Akizuki với vẻ mặt đang dần trở nên cứng nhắc, tôi lấy lại ý thức rồi tiếp tục tập huấn.
Tấm tiếp theo tôi chọn là [Hoàng hậu]. Nó sẽ bị tiêu diệt bởi [Kẻ ám sát] của Himeji. Vào thời điểm này, bộ bài thu thập của cô ấy đã đạt đủ 11 lá. Tức là Himeji đã đạt điều kiện chiến thắng nhưng, do thẻ vẫn còn đó nên game vẫn chưa kết thúc. Tôi cho [Hoàng tử] đấu với [Vua] của Himeji, và [Kỵ sĩ] đấu với [Hoàng tử] của cô ấy. Trên đà đó, thẻ sở hữu của cổ cứ tiếp tục gia tăng.
Tất nhiên, bao gồm cả [Dân thường (All Reset)] với hiệu quả “Tất kẻ thẻ thu thập của đối phương quay trở lại sân” thì, nó hoàn toàn vô hại đối với một thằng chưa có nổi một lá như tôi. Chính vì vậy, nó sẽ kết thúc như là một [Dân thường] không có skill.
“........Nè, tại sao ? Từ nãy giờ cậu đang làm cái gì vậy, Hiroto-kun ? Sao không nghiêm túc đi………..”
“Cô cứ trật tự mà ngồi đấy xem đi.”
Nắm chặt đôi lòng bàn tay đặt trên bàn, Akizuki cất lên bằng giọng khàn khàn. Ngay lập tức, tôi liền bác bỏ với câu trả lời thẳng thắn.
Và rồi, turn thứ 8 đã nhanh chóng trôi qua.
Ở giai đoạn này, Himeji còn 2 lá. Và do ảnh hưởng của [Dân thường (Trích xuất đơn giản)] nên tôi chỉ còn lại 1 lá.
“Tiếp theo là turn cuối rồi nhỉ. Chủ nhân.”
Himeji ngồi đối diện tôi thủ thỉ bằng giọng nhỏ nhẹ.
“Hiện tại bộ bài thu thập của em là 15 lá. Vì trên sân chỉ có 2 lá nên về cơ bản là em đã thắng. Tuy nhiên, tấm cuối cùng của anh lại là [Dân thường (Con ngựa thành Troy)]... Với hiệu quả cướp một nửa số thẻ thu thập của đối phương với phần lẻ làm tròn lên, nên hiện tại nó đang là thẻ [Dân thường] có khả năng rất đáng gờm nhỉ. Tuy nhiên, vì skill của nó chỉ phát động khi bị cướp bởi đối phương nên nếu em không lựa chọn thẻ [Vương tộc] hay [Kỵ sĩ] thì nó sẽ không thể phát huy tác dụng.”
“À, phải rồi nhỉ. Nếu xét về những tấm thẻ cô đã sử dụng đối chiến cho đến lúc này thì, bộ bài của cô còn [Hoàng hậu] và [Kẻ ám sát]... Tức là, nếu chọn [Kẻ ám sát] thì cô sẽ giành chiến thắng.”
“Vâng… Nhưng dù anh nói vậy em cũng đã chọn xong thẻ rồi.”
Cùng với lời nói của Himeji, một tấm thẻ đã phát ra ánh sáng trắng và được đặt úp xuống trước mặt tôi. Nếu đây là [Kẻ ám sát] thì, tôi sẽ hoàn toàn thất bại trong cuộc tập huấn này. Đằng nào Saionji và Kagaya-san cũng đã hỗ trợ tôi hết mình vậy mà, tôi lại tự ý hành động và chẳng nói gì với họ, và sau cùng là kết cục bi thảm khi bị loại khỏi <Cuộc chiến tuyển chọn trong khu>.
Nếu điều đó trở thành sự thực, những lời đánh giá về 7 sao mà tôi gây dựng được sẽ đổ sông đổ bể hết. Mang tiếng là kẻ mạnh nhất mà lại đi thua chính người hầu của mình. Đến lúc đó, tôi sẽ phải hứng chịu hậu quả cho những lời phê phán hay những điệu cười mỉa mai, tất nhiên còn cả việc rơi vào tay Akizuki nữa.
Thế nhưng, dẫu vậy tôi vẫn tin vào Himeji.
Bởi <Mối quan hệ tam giác thường> này không phải chiến trường giữa tôi với Himeji, mà là sân khấu lý tưởng để hai đứa thấu hiểu nhau và đáp trả lại Akizuki.
“.................”
Khi thử nghía qua đôi mắt màu xanh trong của Himeji một lần nữa, tôi thấy cô ấy cũng đang nhìn chằm chằm vào mình, và chỉ trong chớp nhoáng, ánh mắt của cả hai đã chạm nhau. Vì không hiểu hành động của chúng tôi là gì, Akizuki khẽ nghiêng đầu tỏ ra thắc mắc, tuy nhiên tôi đã và đang truyền đạt hẳn hoi. Vì sao ư, bởi đây là ám hiệu rất rõ ràng giữa tôi với Himeji ngay lúc cô ấy chuyển trường, thời điểm còn trước cả <Cuộc chiến tuyển chọn trong khu>. Hay có thể nói, ám hiệu ấy chính là “Vâng đúng như vậy, thưa chủ nhân”
“Ha……”
Bởi vậy, tôi mới không ngừng hướng về phía Akizuki và nở điệu cười kiểu thách thức.
“Hiệu quả của Ability <Ra sau> đã hết từ turn trước rồi, thế nên tôi hoàn toàn không thể biết được cô đang ra lá gì. Cơ mà, giờ chẳng cần thiết nữa. Bởi nó chính là [Hoàng hậu], Himeji nhỉ”
“[Hoàng hậu].... Anh thực sự nghĩ thế sao ?”
“Đúng vậy. Nếu không phải thì, tôi sẽ nói ra hết những bí mật đáng xấu hổ của mình.”
“......Fufu. Em hiểu rồi, thế thì…. tiếc thật đấy.”
Himeji cất lên như thể đang nghiền ngẫm. Ánh mắt trong xanh tiếp tục nhìn tôi với vẻ dịu dàng. Một lúc sau, cô ấy nở nụ cười rồi nói.
“Em đã rất muốn xem những bí mật đáng xấu hổ của anh vậy mà…”
Tấm thẻ được công khai của cô ấy, chính là [Hoàng hậu].
“............!”
Giữa chừng đã đoán trước được kết quả, Akizuki nhăn mặt tức tối và không còn làm mấy biểu cảm ngọt ngào nữa. Bờ vai mảnh khảnh trở nên run rẩy, đôi tay nhỏ nhắn nắm chặt đặt trên bàn giờ còn đang nắm chặt hơn nữa, chỉ nhìn thôi tôi cũng thấy đau rồi.
Bỏ qua vấn đề của chị ta sang một bên, hiện vấn đề xử lý game đang được tiến hành. Trước hết, do [Hoàng hậu] và [Dân thường] khác biệt về tính tương thích nên [Hoàng hậu] sẽ giành chiến thắng. Theo lẽ đó, những tấm thẻ còn trên sân sẽ thuộc về Himeji…. tuy nhiên, tại đây kỹ năng đặc biệt “Con ngựa thành Troy” sẽ được phát động. Với hiệu quả là cướp bộ bài thu thập của đối phương, bộ bài thu thập của tôi sẽ tăng lên 10 tấm trong số 19 tấm từ bộ bài của Himeji.
Song, tại thời điểm này, vì đối chiến đã kết thúc nên bộ bài của tôi cũng sẽ hạ màn. Về phần Himeji, nếu chiếu theo luật cơ bản thì bộ bài thu thập của cô ấy sẽ tăng thêm 1 từ lá còn sót lại. Và như vậy, bộ bài của Himeji sẽ vừa tròn 10 lá.
10 VS 10. Cuối cùng kết quả của <Mối quan hệ tam giác thường> là hòa.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage