#
Sáng thứ 2, ngày thứ 5 của <Cuộc chiến tuyển chọn trong khu>
Nhận chương trình được hoàn thành bởi Kagaya-san, sau đó Saionji đi tới trường. Nhân tiện thì, liên quan đến đồng phục Ouka, cô ấy đã được company cho mượn đồ tồn kho dùng để cải trang của họ. Dõi theo tấm lưng đang dần xa, tôi cũng chuẩn bị bước chân tới học viện Eimei.
“...................”
Tất nhiên, giống như hôm qua, khoảnh khắc tôi bước chân vào trường là tập huấn lại có thể được đăng ký. Song, hiện tại vì biết tôi đang trong trạng thái giao chiến nên hoàn toàn không có ai bén mảng lại gần cả. Dù vẫn nhận được sự chú ý do là 7 sao nhưng chẳng ai định mời tôi tập huấn.
Ngoài ra, Himeji đã tới trường hẳn hoi.
Ngay khi đến trước cửa lớp, bỗng chúng tôi đã chạm mắt nhau và cả hai đều tỏ ra cứng đờ trong chốc lát. Cơ mà đây không phải lúc để tôi trình bày với Himeji. Khẽ đung đưa mái tóc bạch kim, cô ấy cúi chào tôi bằng cử chỉ có chút hối lỗi rồi bước vào trong lớp.
(Dù đã chuẩn bị trước tâm lý rồi nhưng, đến cả mức không nói lời nào thế này… đúng là khó xử thiệt)
“Phù…”
[Yaaa, chị đang quan sát đây Hiro-kyun ! Chị Kagaya say rượu và thức trắng đêm hôm qua đã luyện tập bắt chước xong giọng nói của Shirayuki-chan trong bí mật rồi đó !]
“Thôi dẹp đi chị ơi. Chị đi ngủ giùm em cái”
Tôi lắc đầu khi nghe thấy có giọng nói cao hứng phát ra từ tai nghe.
Và rồi, chẳng mấy chốc đã đến tiết sinh hoạt của cô Nana, theo như nội dung mà cô nói thì
<Cuộc chiến tuyển chọn trong khu> tại tối hôm qua đã out hết 2000 người. Vì số lượng người tham gia vào khoảng 9000 nên hiện tại đã có tổng hơn 7000 người thua trận. Với những thành viên rank cao thuộc lớp 2-A bao gồm cả tôi thì, tất cả chỉ còn lại 4 người. Nếu cứ tiếp diễn thế này, sự kiện sẽ kết thúc luôn vào ngày mai cũng không có gì lạ.
“...................”
Trước lời nói của cô, mọi ánh nhìn kỳ vọng đột nhiên hướng vào mình nên tôi phải quay đi đánh trống lảng.
Mà, giờ tôi cần ưu tiên cho cuộc tập huấn với Himeji trước đã.
*
*
…...Kết thúc một ngày dài bất thường, cuối cùng buổi tan trường cũng đã tới.
Dù hôm nay tôi chẳng cần phải bỏ chạy trong giờ giải lao vậy mà, thời gian trôi qua vẫn rất lâu. Quả nhiên, khi đầu óc mệt mỏi hay tinh thần không được thoải mái sẽ bị ảnh hưởng rất lớn nhỉ. Dẫu có ngồi ngay cạnh nhưng cả ngày nay tôi với Himeji chưa nói với nhau lời nào cả. Vào giờ nghỉ trưa thì mỗi đứa một nơi. Việc Himeji không đến ở địa điểm gặp mặt quen thuộc khiến tôi cảm thấy như mình vừa bị đẩy ra khỏi đường thế giới khác vậy.
(.....Mình cũng chuẩn bị đi thôi)
Tatara, Tsuji cùng những giọng nói quen thuộc khác cất lên chào nhau và rời khỏi lớp học, sau khi xác nhận xong không còn ai, tôi liền đứng dậy rồi mang theo cái cặp. Bước những bước chân lặng lẽ, tôi mở cánh cửa ở đằng sau lớp.
“____ Em đang đợi anh, chủ nhân”
Và, người đang đứng bên kia cánh cửa chính là cô nàng Himeji. Tròn một ngày trong bộ đồng phục, đây là tiếng nói đầu tiên của cô ấy tôi nghe được trong ngày hôm nay, vì cảm thấy hơi lo lắng chút nên bất giác tôi đã cứng đờ người.
“À. Lâu rồi không gặp…. à mà cũng chỉ mới đây thôi nhỉ”
“......Vâng. Từ cuộc gọi hôm qua thì vẫn chưa đến một ngày mà.”
“Phải rồi nhỉ.”
“Vâng… Em nghĩ, em cũng cảm thấy giống như anh.”
Cất lên bằng giọng nhỏ nhẹ, xong Himeji quay đi. Cử chỉ cô ấy như đang muốn nói rằng “Anh đừng hỏi gì thêm nữa”. Về sự tình thì hiển nhiên Akizuki sẽ cấm không cho cô ấy tiết lộ điều gì, ngoài ra có khi cổ còn đang quay lén nữa. Vậy nên, tôi cần phải kiềm chế để tránh làm gì đó ngu ngốc. Trong khi ngập ngừng bước đi, Himeji khẽ mở lời.
“Về nơi tổ chức tập huấn thì, ở chỗ tầng 4 của tòa nhà F đặc biệt không được sử dụng nên em nghĩ chúng ta nên đến đó. Với lại, nơi ấy cũng ít người qua lại.”
“À, tôi hiểu rồi. Cứ thế đi.”
Tôi đường đường chính chính trả lời một cách ngắn gọn. Vì cả tôi và Himeji đều rất nổi tiếng nên nếu thông tin tập huấn “Chủ nhân VS Người hầu” bị lộ ra ngoài thì, chắc chắn Libra sẽ làm toáng lên và không để yên cho hai đứa. Không chỉ phiền toái, mấy trò gian lận của tôi sẽ càng khó sử dụng ở những nơi đông người.
Nhận sự hướng dẫn theo con đường vắng vẻ từ Kagaya-san ngái ngủ, chúng tôi đã đến được lối vào tòa nhà F đặc biệt… Cơ mà.
“Ủa… A-re ? Ehehe, chúng ta lại gặp nhau rồi. Trùng hợp thật đấy nhỉ, Hiroto-kun ♪”
Tại khu học xá, có một thiếu nữ đã xuất hiện.
Học sinh cấp cao có mái tóc hai bím màu hạt dẻ. Tiểu ác ma 6 sao luôn che giấu bản chất thực sự của mình - Akizuki Noa. Dù là đầu xỏ đã lợi dụng Himeji và tạo ra tình huống này nhưng, chị ta vẫn đến đây và nở nụ cười lém lỉnh.
“...................”
Vì trải qua khá nhiều chuyện rồi nên tôi không còn ngạc nhiên nữa, song tôi vẫn nhìn lại cổ bằng ánh mắt sắc lạnh. Đối với Akizuki, dường như chị ta không hề có ý định làm mất hình tượng của mình bằng cuộc gặp ngẫu nhiên này. Vừa nghiêng đầu, Akizuki vừa gập người về phía trước và bắt chuyện với tôi.
“Ngày nào cũng gặp nhau thế này, quả nhiên là định mệnh phải không ta ? Ehehe, nếu là Hiroto-kun thì, Noa hoàn toàn OK đó.”
“Cô thẳng thắn quá nhỉ. Nếu cô nói thật thì nó sẽ trở thành một vấn đề chí mạng đối với những người nhớ dai đấy.”
“Ế, tệ quá tệ quááá. Cậu vừa được ban cho cơ hội để có được Noa-chan vậy mà…”
Không quan tâm đến lời nói nửa đùa nửa thật của tôi, Akizuki phồng má cất lên. Nở nụ cười khác hẳn ban nãy, chị ta bước thêm một bước tiến lại gần và hếch mắt lên nhìn thằng tôi đang cố gắng kìm nén mùi hương ngọt ngào như cam quýt ra khỏi đầu.
“Nè, Hiroto-kun. Bây giờ cậu sẽ tập huấn với nhỏ maid ấy nhỉ. Noa cũng muốn xem để học hỏi nữa. ♪”
“Học hỏi…. ? Không phải cô chỉ toàn gây cản trở thôi à”
“Sao Noa lại phải làm thế chứ. Noa chỉ muốn xem vẻ ngầu lòi của Hiroto-kun thôi mờ. Thế nên chị sẽ cổ vũ cậu bằng giọng nói dễ thương như [Cố lên ♡ Cố lên ♡].”
Akizuki cất lên với tông giọng và cử chỉ lém lỉnh. Thực tình tôi hoàn toàn chẳng muốn trả lời có đâu, thế nhưng do tập huấn được thiết lập công khai nên tôi cũng đành chịu. Nếu cổ nói muốn xem thì tôi cũng không thể từ chối được, hơn nữa, ngay từ đầu cái điều kiện từ chối ấy đã chẳng tồn tại rồi. Nếu để Akizuki tự do hành động, hay đúng hơn nếu chị ta muốn theo dõi nhất cử nhất động của tôi thì càng tốt.
……..Thế nên là.
“Hà….. Cô thích làm gì thì làm, Akizuki. Ở đây hơi ít người nên tôi đang chán đây.”
Tôi nói bằng giọng điệu thách thức rồi nở nụ cười đểu cáng.
*
*
#
<Tên game: Mối quan hệ tam giác thường>
<Mỗi người chơi sẽ bắt đầu game với 10 lá bài>
<Có tất cả 6 loại lá: [Vua] [Hoàng tử] [Hoàng hậu] [Kỵ sĩ] [Kẻ ám sát] [Dân thường]
<Mỗi người chơi lựa chọn 1 tấm trong bộ bài rồi cùng đưa ra sân và đối chiến. Kết quả đối chiến sẽ được xử lý thông qua độ tương thích của thẻ như dưới>
<Tính tướng thích 1: [Vua - Hoàng tử - Hoàng hậu] mạnh hơn [Kỵ sĩ]. [Kỵ sĩ] mạnh hơn [Kẻ ám sát]. [Kẻ ám sát] mạnh hơn [Vua - Hoàng tử - Hoàng hậu]>
<Tính tương thích 2: [Vua - Hoàng tử - Hoàng hậu] và [Kỵ sĩ] mạnh hơn [Dân thường]. Ngoài ra, [Dân thường] và [Kẻ ám sát] không có sự khác biệt về tính tương thích, các thẻ có tên giống nhau cũng không có sự khác biệt về tính tương thích.>
<Tính tương thích 3: [Vua] mạnh hơn [Hoàng tử], [Hoàng tử] mạnh hơn [Hoàng hậu], [Hoàng hậu] mạnh hơn [Vua]>
<Trường hợp không có sự khác biệt về tính tương thích giữa hai thẻ được đối chiến, chúng sẽ được ở lại trên sân. Ngược lại, trường hợp có sự khác biệt thì người chơi đưa ra thẻ mạnh hơn sẽ được thu hồi toàn bộ thẻ trên sân vào thời điểm đó. Ngoài ra, khi bắt đầu game sẽ có một tấm thẻ bonus xuất hiện trên sân>
<Lặp đi lặp lại cho đến khi hết thẻ, người chơi thu được nhiều thẻ hơn ở thời điểm đó sẽ là người chiến thắng.>
Tại phía tây ở tầng 4 của tòa nhà đặc biệt F, chúng tôi hướng tới căn phòng với một nửa diện tích được sử dụng như là kho chứa.
“Yoshi… hay như thế này nhỉ”
Tôi và Himeji tiến hành cài đặt tập huấn. À, gọi là cài đặt nhưng thực chất nó cũng đơn giản thôi. Mang các loại tài liệu và thùng các tông được đặt trên bàn ra phía sau lớp học để đảm bảo không gian gần bục giảng. Sau đó chúng tôi bố trí lại ở trên cái bàn ấy và sân chơi kiểu mì ăn liền đã được hoàn thành.
“Cảm ơn nhé Himeji”
“Không ạ, đây là điều hiển nhiên mà… Ngược lại em mới cần phải xin lỗi vì đã làm phiền anh”
Sau khi cúi đầu tạ lỗi, Himeji kéo ghế ra rồi thì thào rằng “Mời anh”. Vừa lúc ngồi ngay ngắn vào chiếc ghế của mình, cô ấy lại cúi đầu một lần nữa và nhanh chóng đi đến chỗ ngồi phía đối diện tôi.
“Ô ~......... Ehehe, hay thật đấy. Quả đúng là một maid thực thụ có khác ♪”
Akizuki đứng quan sát trên bàn giáo viên và cất lên bằng giọng điệu lém lỉnh. Dù luật của <Mối quan hệ tam giác thường> chưa công bố về tính năng đặc biệt nhưng chắc chắn không có chuyện chị ta lại không biết được. Vậy nên tôi cũng chẳng cần phải nghĩ nhiều làm gì.
“Chuẩn bị xong rồi nhỉ, Himeji. Giờ cô thích bắt đầu vào lúc nào cũng được.”
“Ưm…. Vâng”
Giật nảy lên một phát trước lời nói của tôi, Himeji khẽ gật đầu như để gạt bỏ đi sự do dự trong mình. Một lát sau, khuôn mặt vừa cúi xuống lảng tránh ấy đã từ từ ngửa lên, đôi mắt màu xanh trong dần lộ ra từ kẽ hở của mái tóc bạch kim, cổ nhìn tôi.
Đảo mắt sang ngó Akizuki ở bên cạnh xong, cô ấy nói bằng giọng điệu bình thản.
“Vậy chủ nhân… Lần này em xin được cảm ơn anh vì đã chiều theo tấm lòng ích kỷ của em. Đáng nhẽ ra lúc này em phải đang ở bên cạnh….. ở đằng sau anh chứ không phải vị trí đối địch như thế này… Thực sự, em đã không còn tư cách trở thành hầu gái của anh”
“....................”
“Như đã nói ngày hôm qua, em không thể thua trận <Tập huấn> này được. Cho dù đối phương có là chủ nhân đi nữa… À không, phải là chính vì đối phương là anh nên em mới không được phép thua.”
“.......Vậy, à”
“Vâng. Thế nên, em sẽ dốc toàn lực”
Ngay khi tuyên bố đầy thách thức, thiết bị được đặt trên bàn của Himeji liền phát ra ánh sáng màu trắng. Có lẽ đây chính là dấu hiệu cho thấy cuộc tập huấn đã bắt đầu.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage