Let's manage the tower

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

31 200

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

9 77

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

323 15695

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7375

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 138

Arc 1 - Chương 1.3

Arc 1 chapter 1.3 – Cầu khẩn

Buổi sáng tiếp theo.

Tôi muốn giúp chuẩn bị bữa sáng nhưng Mitsuki đã ngăn tôi lại. Tôi chỉ ở một bên ngắm nhìn 2 người họ nấu ăn.

Dù nói là nấu ăn, nhưng vì không có dụng cụ hay gia vị nên họ chỉ đơn giản là nướng thịt và chặt nó ra.

Tôi muốn đến thị trấn ngay lập tức để cải thiện bữa ăn. Mọi người có cùng ý kiến nên bây giờ đó là ưu tiên của chúng tôi.

Khi xem họ nấu ăn, tôi để ý thấy một hình ảnh kì lạ.

(…?... Không không, chờ đã, hình ảnh đó là gì vậy… nó như kiểu màn hình của một cái TV cũ. Cái gì!? Chuyện gì xảy ra với mắt mình vậy?)

Tôi dụi mắt nhưng không có gì xảy ra.

Nếu chỉ mắt phải của tôi mở, không có gì bất thường nhưng nếu mắt trái của tôi mở ra, có một khung cảnh kì lạ.

Tôi thử chỉ mở mỗi mắt trái và tôi bỗng tình cờ nhận được ánh nhìn từ Kouhi.

Khung cảnh đó vẫn ở đây nhưng nháy mắt sau đó, nó trở thành những nhân vật tôi nhận ra. Rất nhiều nhân vật xuất hiện như thể một lượng lớn dữ liệu đổ vào máy tính.

Một cơn sóng thông tin chảy vào đầu tôi và tôi không thể kháng cự lại được. Tôi cảm giác như tôi sẽ mất ý thức bất cứ lúc nào.

“?...Kousuke-sama!?”

Kouhi có vẻ đã chú ý tới. Cô ấy gọi tên tôi nhưng tôi không thể đáp lời vì tôi đang mất kiểm soát cơ thể mình.

“…tại sao, tôi lại ở đây?”

Trước khi tôi để ý, tôi đã đứng đây.

Chỉ mới vừa nãy, Kouhi còn đứng trước mặt tôi nhưng giờ tôi lại ở đây.

Tôi nhìn xung quanh và tôi để ý rằng tôi đang ở nơi đó lần nữa, “khu rừng của mùa xuân vĩnh hằng”.

“Thậm chí còn chưa trôi qua được 1 ngày.”

“Phải.”

Tôi nhìn xung quanh để tìm người vừa đáp lời và tôi thấy Asura.

Cô ấy có biểu hiện vô cùng thú vị.

“Khi tôi trở về “khu vườn của mùa xuân vĩnh hằng thì nghĩa là tôi đã chết lần nữa?”

“Không không, đó không phải điều xảy ra lần này. Dù sao thì, chỉ lúc này cơ thể cậu bị quá tải nên tôi phải mang linh hồn cậu đi để nó không nhận phải sát thương. Giờ cậu thấy sao rồi?”

“Cái gì!? Thứ gì kiểu vậy đã xảy ra à?”

“Bình tĩnh lại và tôi sẽ giải thích…Cậu có nhớ tôi đã tặng cậu một món quà trước khi cậu rời khỏi đây?”

Tôi cố gắng lục lọi trí nhớ của mình.

Và tôi nhớ lại ngay.

“Trong mắt trái của tôi…mắt trái? Không thể nào!?”

Sau khi nhớ lại, tôi thử hỏi Asura.

Cô ấy gật đầu.

“Phải, đó là một phần sức mạnh của tôi. Không may là, tôi chưa từng nghĩ cậu sẽ sử dụng ngay lập tức sau khi đến thế giới đó. Hơn nữa là với sự liều lĩnh đó.

“Liều lĩnh!?”

Tôi bị bất ngờ bởi những gì Asura nói.

Tôi đã làm điều gì đó nguy hiểm à?

“Ah, phản ứng thế là sao? Tất nhiên là cậu đã liều lĩnh. Cậu đã sử dụng sức mạnh của tôi thiếu trách nhiệm.”

Có vẻ Asura có chút tức giận vì thái độ của tôi.

(Anou, tôi xin lỗi. Khi một người phụ nữ xinh đẹp như cô tức giận, nó thực sự đáng sợ.)

“Cái gì!?”

Tôi hoàn toàn quên mất Asura có thể đọc suy nghĩ tôi.

Tôi quyết định ngoan ngoãn xin lỗi.

“Tôi thực sự xin lỗi…Cô có thể giải thích ý cô là gì được không?”

“Được rồi…cậu thực sự muốn nghe nó!”

Có vẻ Asura không thích việc tôi cố gắng làm tổn thương chính mình.

“…Tôi không cố ý…”

“Nếu không cố ý thì bỏ qua vậy…Haa, được rồi. Tôi sẽ giải thích nên lắng nghe cho kĩ nhé.”

“Vâng, làm ơn.”

“Khi sử dụng sức mạnh trong mắt trái, cậu cũng đồng thời sử dụng sức mạnh đã mang cậu đến đây, nhớ chứ?”

“Không, cô đang nói đến…cái đó? Dù vậy…tôi thực sự đã dùng nó?”

Nói thật thì tôi vẫn không nhớ.

“Cậu thực sự đã làm vậy. Hơn nữa, khoảnh khắc đó, cậu đã dung toàn lực.”

“Thật sao…?”

“Thật…Tôi đã nói cậu phải cẩn thận khi điều khiển thần lực rồi mà…chuyện có thể tệ hơn nữa.”

“Ý cô là sao?”

“Đơn giản là, cơ thể cậu vẫn chưa quen điều khiển thần lực. Đừng quên rằng cậu dùng nó ở đây chỉ bằng linh hồn.”

“Tôi hiểu.”

Asura nhìn tôi.

“…Cậu có thực sự hiểu không?”

“Có. Tôi hiểu.”

Thành thật mà nói, nó thật sự nguy hiểm. May là cô ấy đã cứu tôi.

“…Haa, cũng thật là tốt. Từ giờ, tôi nghĩ sẽ ổn nếu chỉ dung một tí thần lực vì cái sự cố này.”

“…hnn? Tôi sẽ an toàn sao?”

“Nói đơn giản, vì sự ngu ngốc cậu đã làm. Giới hạn của cậu đã tăng lên nhiều. Để nâng cao giới hạn của cậu, cậu nên luyện tập và thành thạo thần lực của cậu bằng cách dung sức mạnh của mắt cậu.”

“Haha, có vẻ tuyệt đấy.”

“Đừng nói như kiểu đó là vấn đề của người khác.”

“Phải, tôi xin lỗi.”

Cô ấy trừng mắt nhìn tôi nên tôi ngoan ngoãn xin lỗi.

Tôi thực sự mắc nợ Asura.

Tôi không chắc liệu mình có thể trả ơn cho cô ấy trong tương lai.

“Tóm lại, sẽ có giới hạn số thần lực tôi có thể dùng khi sử dụng mắt trái và nó ổn nếu tôi phá vỡ giới hạn?”

“Đúng vậy, mừng vì cậu đã hiểu.”

Cô ấy trả lời với thái độ tế nhị. Tôi có lẽ không hoàn toàn đúng nhưng cũng không sai.

Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài khám phá nó dần dần.

Tôi không thể phụ thuộc Asura mãi được.

“Ara, cậu có thể dựa vào tôi mà.”

Tôi muốn cô dừng việc trả lời sau khi đọc thấu tôi.

(Mou, lại thế nữa rồi.)

“Tôi sẽ gửi cậu lại qua bên đó. Cậu không thể ở đây mãi được.”

“…là vậy sao?”

“Phải. Nó không tốt cho cơ thể và linh hồn khi bị tách rời quá lâu.”

“Tôi hiểu. Làm ơn cho tôi trở lại…chờ đã, liệu nó có tốn thời gian trước khi cô gửi tôi về?”

“Không. Trước đây, tôi cần phải chuẩn bị nhiều thứ như cơ thể vật lý cho cậu, liên kết với linh hồn, vân vân.”

“Tôi hiểu, vậy hãy gửi tôi về.”

Khi tôi nói vậy, Asura nâng tay phải lên và chạm lòng bàn tay vào tôi.

“Hẹn gặp lại.”

Ngay lúc đó, Asura biến mất.

“Chủ nhân của em!”

“Kousuke-sama!”

Ngay khi tôi lấy lại ý thức, tôi nghe tiếng gọi của cả 2.

Khi tôi mở mắt ra, tôi nhận ra mình đang gối vào lòng Mitsuki.

“Anh ổn chứ?”

Tôi nhìn thấy Mitsuki đang sợ hãi.

Tôi cũng thấy 2 ngọn núi cực lớn trong tầm mắt. Tôi cố điều chỉnh tư thế nhưng không thể khi cô ấy giữ vai tôi xuống.

Tôi không thể làm gì nên đã dừng phản kháng.

“…Etou, tôi ổn rồi mà…”

“Tốt. Linh hồn của anh đã đi mất một khoảng thời gian rồi.”

Tôi nhìn sang Kouhi để tìm sự giúp đỡ nhưng vô nghĩa.

“Bao lâu?”

“Khoảng 1 giờ.”

“Eh!?Lâu vậy sao?”

Nhưng tôi không cảm nhận thời gian tôi ở “khu vườn của mùa xuân vĩnh hằng” lâu đến vậy.

“Vâng. Anh có thể giải thích điều gì đã diễn ra không?”

“Tôi muốn đứng dậy nếu có thể…”

“Không.”

“Nếu anh thấy không thoải mái trong lòng Mitsuki, em có nên thế chỗ cô ấy không?”

“Cô muốn đánh nhau trong lúc thế này hả?”

Không, tôi không nghĩ đó là ý của Kouhi.

Và Mitsuki, mắt cô trông đáng sợ quá. Làm ơn đừng nhìn chằm chằm Kouhi như vậy.

Khi mĩ nhân làm biểu cảm như vậy, nó thực sự đáng sợ.

Tôi bỏ cuộc và quyết định giải thích trong khi nằm trong long.

Tôi được giải thoát sau một tiếng đồng hồ.

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại