Sâu trong rừng. Adler nhận được một viên ngọc có ánh sáng bí ẩn từ Uno, người đã trở về sau nhiệm vụ thành công, nâng nó lên ngang tầm mắt, kiểm tra và thở dài ngưỡng mộ.
Một viên ngọc bí ẩn được buộc vào một sợi dây――Vật dẫn đường quay xung quanh và chỉ về một hướng rồi dừng lại.
"Làm tốt lắm, Uno. Vậy ra đây chính là vật dẫn đường mà《Thiên Biến Vạn Hóa》nói đến……"
"C-Chuyện này không thể nào xảy ra được, chuyện vô lý như thế này. Dù nhìn thế nào đi nữa, không thể nào《Thiên Biến Vạn Hóa》không nhận thấy một người phụ nữ lạ đột nhiên xuất hiện……"
Adler nhún vai khi Uno phản đối với vẻ mặt tái nhợt.
Để đạt được mục tiêu, họ cần thứ gì đó dường như là chìa khóa. Họ có thể hiểu điều đó.
Cô chưa bao giờ nghe nói đến nó, nhưng nếu thực sự có một nơi mà cổ thú và thần thú lang thang thì nơi đó phù hợp với mục tiêu của họ.
Họ có thể đi theo《Thiên Biến Vạn Hóa》vì họ liên tục theo dõi chuyển động của chúng, nhưng sẽ vô nghĩa nếu quái vật bị hạ trước.
Nhưng một lần nữa, chiến lược ngu ngốc như vậy không thể nào có hiệu quả được.
Adler liếm môi và nói với giọng khiển trách.
"Nhưng nó đã thành công rồi phải không. Điều đáng ngạc nhiên là những người có thể đưa ra chiến lược thần thánh lại dễ mắc phải những thủ đoạn ngu ngốc như vậy."
"N-Ngài có thể nói vậy bởi vì ngài không phải là người làm điều đóoooo !"
"Uno, nếu là cô, cô có thể trốn thoát ngay cả khi bị bắt. Việc lặn theo chiều không gian của Thánh Linh của cô là thứ sức mạnh hoàn hảo để trốn thoát."
"Mặc dù sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu cô bị giết trước khi kịp lặn vào đó. Hắn ta không phải là thợ săn bình thường, hắn là thợ săn level 8."
Quint, người đang ngồi xếp bằng gần đó, khịt mũi. Thấy vậy, Uno thô bạo cởi mũ trùm đầu ra, cau mày và trừng mắt nhìn anh.
Một thợ săn level 8.
Uno cũng đang rèn luyện bản thân trở thành một Chuyên gia luyện thú, nhưng cô ấy không phải là một chiến binh. Tuy nhiên, thợ săn được yêu cầu phải có khả năng chiến đấu ở cấp độ tương ứng để được chứng nhận level cao.
Thật là bực bội, nhưng đúng như những gì Quint nói, cô ấy không nghĩ mình có thể giành chiến thắng nếu không có quái vật thiên về chiến đấu. Và ngay cả với quái vật, Uno sẽ khó có thể tự mình chiến thắng.
Kẻ thù cũng là một "Người điều khiển" giống như họ, nhưng hắn ở một tầm cao khác. Hắn ta cưỡi trên một con quái vật rương kho báu mà họ chưa từng thấy qua, và không có dấu hiệu cho thấy hắn cố thống trị đám quái vật xuất hiện trong rừng.
Số lượng là sức mạnh đối với "Người điều khiển", nếu một trong số họ ở vị trí của hắn ta, họ sẽ rất biết ơn khi kết hợp quái rừng vào đội quân của mình.
Không, ngoài chuyện đó ra―― tên đó có quá nhiều thứ bí ẩn.
Adler cau mày và chăm chú nhìn Uno.
"Tuy nhiên…… Đúng như dự tính, cô không thể lấy được chiếc la bàn. Tôi cũng muốn cái đó."
"Không đời nào tôi có thể lấy được cái đó ! Chỉ việc có được thứ này đã là một điều kỳ diệu rồi ! Ngay từ đầu, nếu nó mang lại sự xui xẻo, tôi chắc chắn nếu chúng ta sử dụng nó, nó sẽ chỉ cho chúng ta một con đường mà quái vật sẽ không xuất hiện thôi !"
Vô số vật phẩm bí ẩn có thể được lấy ra khỏi chiếc rương kho báu đó. Dù bị số lượng ma thú khổng lồ tấn công, hắn là người duy nhất không tham gia chiến đấu, chỉ đứng đó với vẻ mặt thoải mái.
Hắn ta thậm chí còn lấy ra một sợi dây xích có một trăm lẻ sáu chiếc còng tay trên đó.
Có phải hắn ta đang cố để còng tay Star-Eater ư ? Chuyện đó là vô lý. Dù gọi là rết nhưng không có nghĩa là nó có 100 chân và với kích thước như vậy thì chiếc còng tay cũng không vừa.
Nhưng có vẻ như hắn ta không hề đùa. Hắn ta đáng sợ theo một cách khác với Adler, người luôn liều lĩnh và không hề sợ hãi, khiến Uno và Quint bị xoay như chong chóng.
Uno và Quint vẫn chưa nghiêm túc. Đã lâu rồi họ mới lo lắng như thế này trước một trận chiến, mặc dù lẽ ra họ có lợi thế về quân số ở đây.
"Ngay từ đầu, theo những gì Adler-sama nhìn thấy, kẻ thù đã biết rằng hắn đang bị theo dõi bởi『Gương hiện thực』…… Tôi vẫn không thể tin rằng mọi việc lại diễn ra suôn sẻ đến vậy."
『Gương hiện thực』, thứ có khả năng nhìn xa, vẫn là một loại quái vật rất hiếm, gần như chưa được biết đến ngay cả trên thế giới.
Mặc dù lẽ ra hắn ta không cảm nhận được bất kỳ ánh mắt nào, nhưng thật khó để tin rằng ánh mắt của họ đã chạm nhau, nhưng nếu đó là sự thật thì tại sao hắn lại đưa vật hướng dẫn đó ?
Nhìn Uno không hiểu nỗi chuyện gì và vẻ mặt bất an, Adler nhếch khóe môi mỉm cười nham hiểm.
"Vấn đề là…… Uno. Ta nghĩ vậy đó. Đây là――《Thiên Biến Vạn Hóa》cho thấy rằng hắn ta đang rất tự tin."
"…………Eh…… Eeeeeeeh――!?'
Trong khi vuốt ve đầu con quái vật yêu thích của mình―― Rết Star-Eater, cô đặt ngón tay lên đôi môi được tô son màu đen sẫm.
Đôi mắt màu chàm lạnh lùng, sâu thẳm như chính vực thẳm và khi nhìn vào đó, bạn sẽ có cảm giác như sẽ bị hút vào.
"Hắn để ta thực hiện bước đi đầu tiên. Uno, ta cũng đang thắc mắc về điều đó. Không thể nào《Thiên Biến Vạn Hóa》không chú ý đến cô, Uno. Không quan trọng bằng cách nào, nếu số lượng thành viên đột nhiên tăng lên và cô thực sự không nhận thấy điều đó thì cô chỉ là một tên ngốc. Ngay từ đầu, không có thợ săn nào mà không nhớ khuôn mặt và tên của các thành viên trong party đi cùng."
"H-Hmm…… Adler-sama. Nếu đúng là vậy, thì điều đó có nghĩa là ngài đã bắt tôi làm chuyện đó ngay cả khi biết rằng nó sẽ không hiệu quả ư……"
"Đầu tiên, Uno thậm chí còn không phải là Tinh linh nhân………… Ta đã theo dõi suốt thời gian qua và thấy cô khá thiếu tự nhiên. Nghiêm túc mà nói, tên đó vẫn đang diễn cho đến giờ."
"Hừ ! Hừ ! Hừ ! Con người đó !"
Adler tự hỏi cô ấy cảm thấy xấu hổ thế nào khi hành động theo cách không phù hợp với mình――
Adler từ từ đứng dậy trước mặt Uno, người có khuôn mặt đỏ bừng.
Một cơn gió lạnh thổi qua hàng cây. Uno không nói nên lời trước áp lực mà cô thậm chí có thể cảm nhận được khắp cơ thể mình.
Quint mở mắt và nói như thể nhìn thấy thứ gì đó thú vị.
"Adler, cô có vẻ tràn đầy động lực nhỉ."
"Rõ ràng rồi. Ý ta là, lòng thương xót của hắn ta có nghĩa là………… Có nghĩa là, hắn ta nghĩ chúng ta kém xa hắn ta rất rất xa."
Đôi mắt cô ấy bình tĩnh và giọng nói không hề run rẩy. Cần phải luôn giữ bình tĩnh để khuất phục quái vật. Tuy nhiên, từ sự xuất hiện của Adler, Uno có thể cảm nhận được một cơn thịnh nộ dường như có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.
《Đoàn quỷ dạ hành》, đội quân Adler đang dẫn đầu là bất bại. Sở dĩ họ không được nhiều người biết đến là do họ đã đè bẹp đối thủ một cách triệt để. Nhưng bất cứ kẻ ngốc nào cũng có thể hiểu được điều đó khi nhìn thấy đội quân do Adler dẫn đầu.
Dù vậy, mọi chuyện sẽ tốt hơn nếu bên kia chỉ là thợ săn bình thường. Tuy nhiên, trong 9 trên 10 trường hợp, bên kia là "Người điều khiển". Sau khi nhìn thấy đội quân của họ mà vẫn đánh giá họ là một "Chúa Quỷ" thấp kém thì ngay cả Uno cũng sẽ cảm thấy khó chịu.
Adler nhìn lên không trung một lúc mà không nói gì và kìm nén cảm xúc, nhưng nhanh chóng hạ cánh tay xuống.
"Ta có nên tận dụng lòng tốt của ngươi không,《Thiên Biến Vạn Hóa》. Ta cũng quan tâm đến các thần thú và ma thú ẩn nấp trên con đường do Tinh linh nhân tạo ra. Hắn ta nói đó là Đường trôi dạt của Thần thụ phải không ? Ta chưa bao giờ nghe nói về nó――"
"Nhưng cô biết đấy, Adler. Đây có thể là một cái bẫy phải không ? Có thể có một quái vật khủng khiếp mà ngay cả tên đó cũng không thể khuất phục được và hắn đang cố gài bẫy chúng ta."
Quả thực…… Có lẽ đó cũng là một khả năng.
Uno không khỏi nhìn Quint, người luôn thiếu suy nghĩ, bất thường khi đưa ra lời mang tính xây dựng.
Ngay cả khi bạn có thể điều khiển quái vật, điều đó không có nghĩa là bạn có thể điều khiển tất cả quái vật mà không gặp bất trắc gì. Người điều khiển chỉ có thể điều khiển quái vật có khả năng thấp hơn họ, đó là lý do tại sao trên thế giới này hầu như không còn Người điều khiển.
Tuy nhiên, những lời phát ra từ Adler không hề có chút lo lắng nào.
"Đó chính là vấn đề, Quint. Nếu ta có thể khuất phục được những con quái vật mà tên đó không thể khuất phục được, thì có nghĩa là ta vượt trội hơn hắn. Hơn nữa sức mạnh của chúng ta sẽ tăng lên nên đó là một mũi tên trúng hai đích."
"Chà………… Đúng vậy, cũng có lý ?"
Thực sự, nó là chuyện đơn giản. Cả Adler và Quint đều không nghĩ tới chuyện gì sẽ xảy ra nếu họ bị đánh bại.
Nếu đối thủ chỉ là con người thì Adler sẽ thắng. Tuy nhiên, nếu đối thủ là Người điều khiển, sức mạnh của quái vật mà mỗi bên sở hữu sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến kết quả trận chiến. Cho dù bạn là Người điều khiển giỏi đến đâu, nếu quái vật bạn sở hữu yếu kém hơn, bạn sẽ thua.
Một cảm giác thật ghê rợn. Người đàn ông đó có lẽ vẫn chưa thể hiện dù chỉ một phần mười sức mạnh.
Người đàn ông đó đã đưa ra một chiếc la bàn mang đến bất hạnh với sự nhiệt tình tột cùng. Nói cách khác, điều đó có nghĩa là《Thiên Biến Vạn Hóa》đã nuốt chửng mọi bất hạnh ập đến với hắn và trở nên mạnh hơn.
Có lẽ nguồn gốc sự tự tin của hắn cũng chính là những con quái vật mà hắn đã khuất phục được sau những trận chiến khốc liệt mà hắn đã trải qua.
Nhưng xúc xắc đã được gieo rồi. Một khi ngọn lửa đã được thắp lên, Adler sẽ không dừng lại ngay cả khi đối thủ có vượt trội hơn.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đó cũng là phẩm chất của một "Chúa Quỷ".
"Hãy tiếp tục và đi theo con đường đó. Chúng ta hãy xem thử những con quái vật được Tinh linh nhân thả ra trước khi hắn làm điều đó."
Adler đúng là một người khó lường. Có vẻ như sức mạnh xoay chuyển mọi người của cả Thủ lĩnh này và《Thiên Biến Vạn Hóa》là như nhau.
《Đoàn quỷ dạ hành》là đội quân do Adler làm vua. Nếu Adler đã quyết định như vậy thì lính của cô chỉ có thể cố gắng hết sức để làm theo.
Trong trường hợp xấu nhất, ít nhất họ có thể trốn thoát bằng cách sử dụng sức mạnh quái vật của Uno. Uno thở dài một lần và đứng dậy với nụ cười trên môi.
"Vậy hãy nhanh lên ! Tôi nghĩ tốt nhất là nên vượt lên trước chúng trong khi gây nhiễu loạn. Quint, đây là cơ hội để anh bù đắp lỗi lầm ngày trước đấy !"
Nhận thấy ánh nhìn của tôi, Quint thở dài với vẻ đau buồn.
"Tại sao tất cả công việc của tôi đều như thế chứ………… Đó là điều tôi muốn nói, nhưng nếu mọi người nghĩ chúng chỉ cần một đòn là có thể đánh tôi bất tỉnh, điều đó sẽ làm tổn thương lòng kiêu hãnh của tôi với tư cách là một tướng quân của《Đoàn quỷ dạ hành》."
Khu rừng xôn xao như thể đồng tình với những gì Quint nói.
Kiếm sĩ Dark Cyclops đang ngồi khoanh chân―― Zork nhìn xuống Quint với ánh mắt sắc bén.
Người có nhiều quái vật khuất phục nhất trong đội quân của Adler là Quint. Số lượng của họ đông đến mức không thể nào họ luôn đi theo anh được.
Ngay cả khi họ thực sự gặp phải《Strange Grief》ở vùng đồng bằng, anh ta cũng chỉ giữ một phần nhỏ bên mình. Số lượng là sức mạnh. Bỏ qua phẩm chất của những quái vật đó, khả năng điều khiển số lượng lớn quái vật của anh ta thực sự xứng đáng với danh hiệu một vị tướng của quân đoàn quỷ.
"Quint, làm mọi thứ có thể để giữ chân chúng. Cậu chỉ cần dùng số lượng, chúng ta có thể bổ sung lại sau đó."
"Tôi sẽ giữ Zork lại, cậu ta là người tôi thích nhất."
Quint đứng dậy và huýt sáo. Một âm thanh chói tai vang vọng khắp khu rừng.
Chìa khóa để chỉ huy một đội quân lớn là làm thế nào để truyền đạt mệnh lệnh cho toàn quân. Kỹ năng của Quint, cho phép ra lệnh chi tiết bằng cách huýt sáo bằng ngón tay, là một kỹ năng hiếm có mà ngay cả Uno và Adler cũng không thể làm được.
Mặt đất rung chuyển và một cơn gió mạnh thổi qua làn cây. Ở phía xa, những tiếng gầm vang lên. Tiếng gầm của các chiến binh tràn đầy tinh thần chiến đấu mạnh mẽ.
Khẽ thở dài, Quint nhìn thẳng vào Adler và nói.
"Tôi ra lệnh cho tất cả trong rừng ngoại trừ chúng ta chia thành các đơn vị nhỏ và tấn công theo đợt. Không quan trọng kẻ thù của chúng có phải là pháp sư hay không, chúng sẽ chiến đấu cho đến chết. Nhưng…… cô hiểu mà, phải không ? Tôi đã vứt bỏ đội quân của mình nên tôi cần kết quả xứng với điều đó."
"Tất nhiên rồi, tướng quân. Ta sẽ sớm ban cho ngươi một đội quân mạnh hơn bao giờ hết."
Adler nhún vai trước ánh mắt đe dọa của Quint.
§§§
Vận rủi luôn là điều vô lý. Sự cố luôn đến bất ngờ.
Lấy ví dụ, xác một con rồng bất ngờ rơi xuống bên đường, một tên tội phạm tình cờ ở đó nhầm tưởng tôi là một trong những đồng đội của hắn, hoặc tôi bất ngờ đâm vào một Ngôi đền kho báu huyền thoại khi chỉ vừa mới bay trên bầu trời―― Và cuối cùng, được một Tinh linh nhân cầu xin, người lẽ ra không có mặt ở đó và đưa cho cô ấy viên ngọc mà tôi vừa nhận được từ Eliza.
Sau giờ nghỉ, chúng tôi tiến về phía trước nhanh nhất có thể.
Bởi vì cỗ xe đang chạy hết tốc lực trên một con đường gồ ghề, sự lắc lư của nó đã ở mức mà tôi không thể lái xe thoải mái nếu không có Thánh tích của mình.
Tôi thay trang phục『Kỳ nghỉ thoải mái』của mình và giả vờ dẫn đầu nhóm xe ngựa.
Bầu không khí trong nhóm thật khủng khiếp. Đặc biệt là ánh nhìn từ《Starlight》, ngoại trừ Kruz và Lapis, là tệ nhất.
Theo quan điểm của họ, tôi đã giao kho báu của Tinh linh nhân cho một người đột nhiên xuất hiện, nên việc họ nhìn chằm chằm vào tôi là điều khó tránh.
Tôi nghĩ rằng tôi có thể làm giảm bớt sự thất vọng của họ bằng cách ra ngoài, nhưng có vẻ như nó không có hiệu quả mấy.
Kruz, người đang chạy dọc theo cỗ xe, bất mãn nói.
"Yowaningen, ngươi thực sự làm những điều điên rồ một cách quá đáng nhất đấy, desu ?"
"K-Không…… Tôi chắc chắn đó là một Tinh linh nhân mà. Cô ấy gọi tôi là nhân loại, và không thể nào có ai khác ngoài chúng ta ở một nơi như thế này được."
Ngay từ đầu, tôi đã nhận được nó từ Eliza ở lối vào khu rừng. Còn ai khác biết về điều đó ngoài chúng ta chứ ?
Ngoài ra, đó có thể là sự can thiệp từ Tinh linh nhân của Yggdra. Tôi nghe nói khá nhiều Tinh linh nhân chưa ra thế giới bên ngoài và rất ghét con người, vậy làm sao tôi có thể chắc chắn rằng đó không phải là âm mưu của một nhóm nhỏ Tinh linh nhân khác ?
Trên hết, tôi có xu hướng bị cuốn vào những âm mưu mà, phải không…
"Dù sao thì, sẽ rất tệ nếu có chuyện gì đó lại xảy ra nên hãy nhanh lên."
Eliza, người đang chạy cùng Kruz nói.
Eliza dường như không đặc biệt giận dữ với tôi mặc dù tôi đã đánh mất thứ mà cô ấy đã tử tế đưa cho tôi. Tôi cảm thấy như thể cô ấy đã từ bỏ tôi rồi vậy.
Tôi đoán cô ấy đã quen với điều đó rồi, vì tôi đã cho cô ấy thấy sự vô dụng của mình khi chúng tôi gặp nhau lần đầu mà.
Tôi thực sự luôn làm phiền mọi người. Tôi cần phải tự suy ngẫm một chút――
Người kia đã biến mất khỏi con đường chúng tôi đến. Ngay cả khi chúng ta cho rằng cô ta là kẻ thù, thì việc tiếp cận Yggdra trước cô ta cũng không khó. Chúng tôi thậm chí còn có Eliza, người thực sự đang liên lạc với Yggdra, ở đây với chúng tôi.
Có lẽ vì Anthem đang dẫn đầu đoàn nên không ai tiếp cận chúng tôi. Dù không có tốc độ như Liz nhưng thể lực của anh ta là vượt trội nhất trong nhóm.
Khi anh ta chạy, mặt đất rung chuyển và bụi mù tung lên. Anh ta thậm chí có thể đi xuyên qua khu rừng, đốn ngã cây cối khi đi qua. Nhưng nó quá hung bạo và trông rất xấu xa nên anh ta thường kiểm soát nó.
"Nhưng,《Bất Di Bất Dịch》…… Có thực sự là con người không vậy, desu ?"
"Anh ấy thậm chí còn chưa nghiêm túc."
"Eh ?"
Suy cho cùng, anh ta dường như vẫn cẩn thận để không phá hủy môi trường xung quanh mình…… Khi anh ta thực sự nổi cơn thịnh nộ, không ai có thể đến gần Anthem cả.
Vào lúc đó, Liz, người đang nhìn về hướng chúng tôi đang đi và đang đứng trên vai Anthem để tránh bị dẫm nhầm, quay lại và hét lên.
"Cry-chan, có thứ gì đó sắp đến đây !"
"Eh ?"
Có thứ gì đó đang tới…… ? Nhưng cái gì đang tới cơ ?
Anthem tính tình ôn hòa, chân thành nhưng bây giờ đã lớn đến mức khổng lồ như vậy, thoạt nhìn giống như một con quái vật. Sở dĩ anh không gây náo loạn ở Thủ đô đơn giản là vì anh đã trưởng thành tương xứng với thành tích của mình kể từ khi đến Thủ đô nên mọi người đều biết về anh ấy. Tuy nhiên, có những lúc người ngoài cũng làm ầm ĩ lên vì ảnh.
Cái quái gì có thể đến gần anh ấy khi anh ấy đang chạy như thế này vậy ? Tôi vẫn có thể hiểu được nếu đó là một số phantom vì chúng không quan tâm đến mạng sống, nhưng liệu quanh đây có Đền kho báu nào không ?
Không, có phải là bữa tiệc đón khách không nhỉ ? Tôi chắc chắn Eliza đã thông báo cho bên kia về đặc điểm của Anthem rồi――
"Anthem, dừng ở đây. Có lẽ họ làm bữa tiệc chào mừng chúng ta."
"Umu…… Hh."
Tôi hét to vào Anthem. Đáp lại yêu cầu đột ngột của tôi, Anthem hạ người xuống và phanh lại bằng những động tác nhanh nhẹn dường như không vừa với cơ thể to lớn ấy.
Cú dừng đột ngột để lại những dấu chân khổng lồ trên mặt đất. Những cái cây bị va đập phát ra tiếng động lớn và đổ xuống.
Như thường lệ, quy mô chuyển động của anh ấy thật tuyệt vời.
Khi tôi gật đầu đầy ngưỡng mộ, cây cối rung chuyển dữ dội và『Bữa tiệc chào mừng』đã xuất hiện.
Thứ xuất hiện là một sinh vật kỳ lạ.
Họ mang giáp màu xanh liền mạch và cầm một thanh kiếm trong tay. Họ có hai chân và có hai mắt lớn trên cái đầu giống mũ trụ che toàn mặt.
Hơn nữa, họ có đôi mắt ghép. Sytry nhăn mặt và lẩm bẩm bằng một giọng nhỏ.
"Một con kiến chiến binh……"
Quả thực…… Giờ nhắc đến nó, họ chắc chắn trông giống một con kiến. Vậy thì, bộ giáp đó làn da của họ phải không ?
Anthem, người đã dừng lại, và một quái vật có tên là Kiến Chiến Binh nhìn vào nhau. Đằng sau nó, thêm một vài con kiến nữa xuất hiện.
Họ đều có mắt kép trên đỉnh đầu và lớp da cứng và mịn. Tất cả đều được trang bị kiếm và áo giáp giống nhau.
Vẻ ngoài của họ khác với bất kỳ quái vật nào tôi gặp sau khi vào khu rừng này. Vẻ ngoài của họ bộc lộ cả tinh thần chiến đấu lẫn sự thông minh nhất định.
Không, gọi họ là quái vật liệu có ổn không vậy―― Tôi nghe nói Tinh linh nhân có mối quan hệ thân thiện với các loài động vật trong rừng. Có thể họ là vệ sĩ của Yggdra, mặc dù trông họ khá hiếm gặp…… ?
Ngay khi tôi đang nghĩ về điều này, lũ kiến đột nhiên nhìn tôi. Mặc dù Anthem là mục tiêu tốt hơn, và Lucia và Eliza cũng ở giữa tôi và Anthem, nhưng họ vẫn đang nhìn tôi, nên xét cho cùng thì họ là nhóm đến chào đón thật, huh.
Tôi hít một hơi thật sâu và nói từ đầu đoàn với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt.
"Cảm ơn vì đã đến, tôi đã chờ đợi các cậu……"
"…………"
"Huh ? Ý ngươi là gì khi nói chờ chứ, desu ?"
Kruz mở to mắt. Đôi mắt kép lấp lánh của Kiến Chiến Binh nhìn tôi.
Và ngay khi tôi đang hăng hái bước xuống xe, không biết từ đâu, một thứ gì đó bay ra khỏi bụi cây phía sau họ.
Tôi không kịp phản ứng được gì cả. Trước mặt tôi với đôi mắt mở to, Liz, người đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi, nói trong khi cầm một mũi tên và xoay nó.
Rõ ràng, đây là…… Nếu tôi đoán đúng, có vẻ như tôi đã bị nó bắn.
"Cry-chan, em có thể tấn công chúng được không ? Có vẻ như chúng rất đông. Đó chính là ý nghĩa của tiệc chào mừng phải không ạ ?"
Huh ? Có lẽ nào chúng chỉ đơn giản là những con quái vật thôi ư ?
Trong khi một bầu không khí kỳ lạ đang bao trùm xung quanh, Kiến Chiến Binh không chỉ xuất hiện từ những bụi cây trước mặt chúng tôi mà còn từ những bụi cây ở mọi phía. Có vẻ như chúng tôi đang bị bao vây.
Các thành viên của《Starlight》phát ra một tiếng hét nhỏ. Tôi không biết số lượng chính xác của chúng vì tầm nhìn rất kém, nhưng có vẻ như ít nhất phải vài chục con.
Rõ ràng, đó là loại quái vật tạo thành một bầy đàn. Chà, quái vật trông giống như những con kiến…… Nhưng chúng là những con kiến rất dũng cảm và táo bạo dám đến gần chúng ta mặc dù chúng ta có Anthem ở đây.
Quái vật từ từ thu nhỏ vòng tròn. Sau khi hắng giọng, tôi ngồi xuống và nói.
"Tất-Tất nhiên rồi. Anthem, đây đúng là thời điểm thích hợp, hãy nghiêm túc và loại bỏ chúng đi."