Sau năm ngày đi bộ qua các thành phố trên xe ngựa. Sau khi theo sự hướng dẫn của Eliza, chúng tôi đến trước một khu rừng rộng lớn.
Một dãy núi đóng vai trò là biên giới phía nam của Zebrudia. Đó là một biển cây rộng lớn trải dài dưới chân núi. Theo bản đồ, khu vực này không rộng lắm, nhưng cây cối rậm rạp dường như ngăn cản sự xâm nhập của con người, và mặc dù có một khoảng trống giữa những cái cây gần như không thể chứa vừa một chiếc xe ngựa, nhưng đó không phải là thứ mà người ta gọi là đường đi.
Mặt đất gồ ghề, và ngay cả khi có xe ngựa, bạn sẽ không cảm thấy thoải mái nếu không có Thánh tích. Ngay từ đầu, rõ ràng là dù có xông vào thì chúng ta cũng sẽ đi vào ngõ cụt.
Chúng tôi đã lên núi trong kỳ nghỉ của mình, nhưng ở đó có một con đường, mặc dù là con đường cũ. Khu rừng rộng lớn mà chúng ta sẽ bước vào lần này dường như không nguy hiểm bằng khu rừng mà chúng ta đã đi qua trong kỳ nghỉ, nhưng có lẽ có nhiều quái vật sinh sống trong đó. Các mạch mana về cơ bản chạy xuyên qua rừng và núi trong nhiều trường hợp. Thiên nhiên nguyên sơ như vậy tồn tại ở hầu hết mọi quốc gia vì Mana Material tăng cường sức mạnh cho các sinh vật.
Con đường cũ được cho là nơi sinh sống của những con quái vật mạnh mẽ, hay con đường thú dữ, nơi sinh sống của những ma thú, con đường nào là an toàn ?
Câu trả lời là…… Cả hai đều nguy hiểm !
Tôi xuống xe ngựa, lén lún quan sát xung quanh trong khi ẩn mình trong bóng của Anthem.
Chết tiệt, nơi này vẫn nằm trong lãnh thổ của Đế quốc…… Yggdra có ở trong Đế quốc không vậy ? Tôi được biết rằng có một cái cây khổng lồ―― Cây thế giới ở Yggdra, nhưng tôi không nhìn thấy một cái cây lớn như vậy kể cả đứng từ xa――
Khi tôi chớp mắt, Tino, người đang chạy cạnh xe ngựa và thở gấp gáp, sợ hãi ngước lên nhìn Eliza và hỏi.
"Eh………… Eliza Onee-sama. Yggdra có ở Zebrudia không ? Chúng ta vẫn đang ở trong Đế quốc……"
"Hmph………… Đó là một câu hỏi ngớ ngẩn. Không thể nào Yggdra lại ở một đất nước có loài người khi ngay cả Tinh linh nhân cũng hiếm khi được mời đến."
Thay vì Eliza, Lapis, người đi theo phía sau, nói với giọng khó chịu.
Tino vẫn im lặng dù đang bĩu môi. Vì tôi cũng có cùng một câu hỏi trong đầu nên tôi không thể để nó như thế này được.
"Không, tôi nghĩ đó là một câu hỏi khá hay mà, phải không ? Yggdra là một đất nước huyền thoại nên không có gì ngạc nhiên khi em ấy không biết nó ở đâu."
"Yowaningen, nghiêm túc đấy, ngươi biết được bao nhiêu vậy hả, desu."
Kruz nhăn mặt và chen ngang trông đầy bất mãn.
Không…… Tôi không biết gì về nó cả. Đó là lý do tại sao tôi nói rằng không có gì đáng ngạc nhiên nếu chúng ta không biết vị trí của nó !
Như thường lệ, Eliza nói với một tiếng thở dài uể oải.
"Yggdra không ở trong Đế quốc. Nhưng―― có một con đường tồn tại. Trừ khi được mời―― trừ khi được hướng dẫn bởi Tinh linh nhân, thì con người không thể vào, sẽ không có con đường nào hiện ra cả."
"『Con đường trôi dạt của Thần Thụ』―― Sau nhiều cuộc chiến tranh, hoàng gia Yggdra đã tạo ra một phương tiện di chuyển mới khai thác sức mạnh của địa mạch trái đất. Một con đường vô hình dẫn tới đó từ mọi khu rừng."
"Sử dụng địa mạch của trái đất―― Đúng như mong đợi của những người chuyên về phép thuật, công nghệ ma thuật của họ thật tiên tiến…… Ở Đế quốc, nghiên cứu sử dụng sức mạnh của địa mạch trái đất là hoàn toàn bất hợp pháp."
Sytry rên rỉ như thể bị ấn tượng. Một con đường vô hình mà chỉ những người được chọn mới có thể đi phải không ? Đây hoàn toàn là mô típ chung trong những câu chuyện phiêu lưu nhỉ.
Một khu rừng có thể nguy hiểm và tôi không có kỷ niệm đẹp nào về chúng, nhưng nếu sự an toàn được đảm bảo thì đó lại là một câu chuyện khác.
"Đi dã ngoại sau ngần ấy năm là một ý tưởng không tồi nhỉ……"
"『Con đường trôi dạt của Thần Thụ』là nơi sinh sống của một số lượng lớn các ma thú và phantom mạnh mẽ và vô song để ngăn chặn những kẻ xâm nhập. Đã có những quái thú tuyệt chủng và những thần thú khác hiếm khi xuất hiện ở thế giới bên ngoài. Suy cho cùng, chúng tồn tại ngay trên địa mạch của trái đất. Cậu không thể so sánh chúng với những thứ cậu có thể tìm thấy trong Đền kho báu được. Tất nhiên, nếu cậu được hướng dẫn và đi theo đúng đường, cậu sẽ không gặp vấn đề gì cả………"
Đừng nói những điều khó chịu như thế…… Cô không thể nói nó sớm hơn một chút được sao ? Tôi vừa nói điều gì đó như là chuyến dã ngoại rồi, cô biết không ?
Mắt Liz sáng lên trước những gì Lapis nói. Có vẻ như em ấy vẫn chưa thỏa mãn vì đã để "Chúa Quỷ" hay gì đó đi mất.
"Hmmmmm. Chuyện này không thú vị sao ? Neeeh, Cry-chan ? Họ đang thách thức chúng ta đi không đúng đường kìa phải không ?"
"Chà, hiện tại chúng ta không có Luke."
"Sẽ ổn thôi, vì chúng ta có thể dành được phần lớn hơn khi Luke-chan không ở đây. Phải khônggg, Ti ?"
Em đang nói điều gì đó quá đáng rồi. Dù sao thì, có khả năng Luke sẽ không thể quay trở lại sau cơn hóa đá nếu chúng ta không nhanh lên, nhưng có vẻ như Liz không hề lo lắng về khả năng đó chút nào………… Chà, rốt cuộc thì đó là Luke mà.
"Vậy là,《Lang Thang》. Tôi nên cho rằng cô đã làm điều cần thiết rồi nhỉ, phải vậy không ?"
"Tất nhiên."
Với vẻ mặt như thể cô ấy không hoàn toàn chắc chắn, Eliza nói trong khi liếc xuống đôi chân dài của chính mình.
Tôi tin cô mà…… Chà, ngay cả khi tôi không tin cô, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục khi chúng ta đã đi xa đến thế này.
Suy cho cùng, Liz và Sytry thì tràn đầy động lực. Lucia đang giả vờ tỏ ra rất không quan tâm, nhưng tôi, anh trai của em ấy, có thể thấy rằng em ấy đang rất phấn khích. Tôi thậm chí không thể tự mình quay trở lại Thủ đô Hoàng gia nữa, vì vậy tất cả chúng ta đều cùng tham gia nào.
Nếu là Tino, có vẻ như em ấy sẽ đi theo tôi và cùng tôi trở về, nhưng cũng có khả năng "Chúa Quỷ" gì đó sẽ xuất hiện nữa.
Ở đó, Eliza tháo chiếc túi nhỏ ra khỏi thắt lưng và lật nó lại trên tay.
Thứ xuất hiện từ bên trong là một viên ngọc dài, mảnh mai tỏa sáng lấp lánh với màu sắc cầu vồng. Một dây da được buộc quanh giữa.
Có 6 viên tất cả. Eliza lần lượt trao viên ngọc cho từng thành viên của《Strange Grief》, cô ấy tự lấy một viên, đưa cho tôi và nói.
"Đây là vật dẫn đường. Phải có người hướng dẫn đi cùng chúng ta―― Nhưng nếu có thứ này, cậu sẽ không bị lạc trên đường đến Yggdra……… Thông thường là vậy."
Ehhh, hòn đá này là kim chỉ đường sao ? Nó sẽ dẫn đường chúng ta bằng loại logic nào vậy ?
Trong khi tôi chớp mắt và ngơ ngác lắng nghe cuộc trò chuyện, Liz nhặt chiếc dây da lên và nói.
Viên ngọc treo trên sợi dây đang dần chuyển động.
"Có lẽ đây là một chiếc kim la bàn…………?"
"Phải."
Tôi hiểu rồi, vậy đây là cách sử dụng nó. Liz vẫn nhạy bén hơn bao giờ hết.
Rõ ràng là nó không có từ tính, nhưng có thứ gì đó trong Bộ sưu tập Thánh tích của tôi có sức mạnh bí ẩn để chỉ đường cho tôi. Sẽ là thô lỗ nếu bắt bẻ lại theo lẽ thường.
Lapis xác nhận điều này với một cái nhăn mặt khó chịu.
"Chìa khóa được đồn đại của Yggdra phải không ? Vậy không còn gì cho chúng tôi à ?"
"Nó chỉ cho thấy con đường thôi. Nếu cô theo tôi từ phía sau, cô sẽ không bị lạc."
Thật bất ngờ, dường như đường đến Yggdra lại rất đơn giản.
Nghe những lời của Eliza, một trong《Starlight》, người đang nhìn chằm chằm vào những viên ngọc từ phía sau, thì thầm.
"Giá như chúng ta không đề nghị giúp đỡ vị Chỉ huy kỵ sĩ đó thì nó đã được trao cho chúng ta rồi……"
"Không, chàààà, tôi nghĩ các cô sẽ gặp khó khăn trong việc thuyết phục Nữ hoàng Tinh linh nhân…… Phải không ?"
"C-Cậu nói gì vậy !?"
Các thành viên của《Starlight》đang trở nên kích động. Tuy nhiên, ngay từ đầu, một nửa là nhờ may mắn mà Eliza đã thành công trong việc thuyết phục Nữ hoàng.
Một Tinh linh nhân kiêu hãnh sẽ không bao giờ nói từ "Bạn đời" với một con người, ngay cả khi đó là một phần của kế hoạch. Chỉ nhờ có Eliza với tốc độ của riêng mà cô ấy mới có thể nói được những lời đó vào lúc đó………… Khi tôi bình tĩnh nghĩ lại, chẳng phải việc biến mất sau khi nghe tin tôi là bạn đời của cô ấy là khá thô lỗ hay sao ?
Khi tôi hỏi ý kiến, Eliza nhăn mặt như thể đang gặp rắc rối.
Nghĩ lại thì, người ta nói rằng Tinh linh nhân thường rất gắn bó với nhau, nhưng tôi chưa bao giờ thấy Eliza và《Starlight》đi cùng nhau. Tôi chắc chắn không phải là họ có quan hệ xấu…… Nhưng cãi nhau ở đây thì không tốt chút nào.
Tôi thở dài và đưa ra chiếc la bàn tôi vừa nhận được.
"Chàààà, không có ích gì khi tranh cãi ở đây cả. Tôi sẽ đưa nó cho cô nếu cô thích."
Mặc dù tôi nói điều đó với ý định tốt nhưng Kruz vẫn nhìn tôi với vẻ mặt giật mình.
Biểu cảm của những Tinh linh nhân khác phía sau tôi hiện ra. Tất cả họ đều xinh đẹp, vì vậy khi tất cả họ lộ ra một biểu cảm đáng sợ, trông họ khá đáng gờm. Nhưng từ góc nhìn của tôi, họ cũng chỉ là những người mảnh mai mà thôi, chẳng có gì đáng sợ cả.
"Yowaningen, ngươi thật giỏi trong việc khiêu khích mọi người đấy, desu."
"Hmm.《Thiên Biến Vạn Hóa》, đừng hiểu lầm chúng ta ! Đừng xúc phạm chúng ta ! Chúng ta không cần sự thương hại của cậu. Đó là bằng chứng cho việc được hoàng gia ta công nhận―― Không có ý nghĩa gì khi nhận nó từ cậu cả !"
Lapis nói với giọng đáng sợ. Đó không phải là vì thương hại hay bất cứ điều gì tương tự…… Ngay cả khi tôi có kim la bàn này, tôi cũng sẽ không sử dụng nó đâu, và chúng tôi có tận 6 viên cơ mà――
Nhưng nếu họ không muốn thì thôi vậy. Tôi bỏ hòn đá vào túi và phủi bụi trên áo khoác.
"Hãy bảo tôi bất cứ khi nào cô muốn nó."
"Hh………… 《Lang Thang》, người hướng dẫn mà cô nói đến ở đâu vậy !?"
"Bên trong rừng."
"Vậy thì hãy nhanh đến điểm hẹn nào ! Chúng ta sẽ mang《Thiên Kiếm》trở lại đúng không !"
Lapis hét lên với một giọng trang nghiêm khiến xương sống tôi phải căng cứng. Bằng cách nào đó《Starlight》đã đầy ý chí vào lần này.
Sau đó, tôi nhớ rằng tôi có một Thánh tích mà tôi sẽ không tiết lộ ngoại trừ lúc này, vì vậy với một cái búng tay , tôi yêu cầu Mimic-kun nhổ ra một Thánh tích.
"Đúng vậy, nói về dẫn đường thì tôi cũng có một Thánh tích như thế này !"
"Muh………… Nó là………… la bàn sao ? Desu."
Thứ tôi lấy ra là một Thánh tích hình la bàn cỡ lòng bàn tay. Mọi thứ từ chiếc kim đến bên ngoài đều được làm bằng đá đen, trên chiếc kim có khắc hoa văn kỳ lạ màu đỏ.
Trong các Đền kho báu cấp cao, có những nơi mà khả năng định hướng của con người hoàn toàn vô dụng. Trong những trường hợp như vậy, một Thánh tích dạng la bàn, chỉ ra con đường đúng đắn『Khi chuyện xảy ra』, là một món Thánh tích vô cùng được săn đón.
"!? Cry-chan, anh vẫn còn giữ nó à ?"
Liz nhăn mặt khi nhìn thấy Thánh tích mà tôi đã nhiệt tình nhấc lên. Sytry có vẻ mặt bối rối và Lucia đặt tay lên trán như thể em ấy đang phải chịu đựng cơn đau đầu. Thật nhẹ nhõm khi tôi không thể nhìn thấy khuôn mặt của Anthem ?
Kruz mở to mắt và cất giọng ngạc nhiên.
"Một thánh tích dạng la bàn………… Đ-Đừng nói với ta, nó là thánh tích nổi tiếng đã chỉ ra con đường an toàn đấy――"
Cổ hùa theo tốt thật. Đúng như mong đợi từ một Tsuyonoble.
Ngay cả khi gọi nó là Thánh tích loại la bàn, nó tồn tại một số loại khác nhau.
Giá trị thay đổi rất nhiều tùy thuộc vào phương hướng nó trỏ đến, chẳng hạn như một số có tác dụng đơn giản là chỉ ra chính xác hướng đi đến bất kỳ vị trí nào, một số lại có tác dụng cực kỳ hiệu quả trong việc chỉ ra một hướng dẫn mơ hồ về con đường chính xác, và những cái khác liên tục chỉ ra một con đường cụ thể, vật phẩm hoặc vị trí bạn muốn, nhưng vật phẩm này là một trong những vật phẩm độc nhất vô nhị, không giống bất kỳ Thánh tích loại la bàn nào khác.
Tôi đặt chiếc Thánh tích, chiếc kim của nó vẫn đang quay, vào lòng bàn tay của Kruz, tôi vừa nói vừa cười toe toét.
"Pfff, cô thật ngây thơ. Nó là một con đường ngược lại―"
"Hah ? Một con đường…… ngược lại……?"
"Bất hạnh sẽ chờ đợi nếu cô đi theo hướng nó chỉ, nó chính là『Dấu hiệu Kẻ thua cuộc』."
Mặc dù có rất nhiều Thánh tích loại la bàn trên thế giới này nhưng hầu như không có Thánh tích nào dẫn người ta vào con đường nguy hiểm cả. Ngay từ đầu, nếu họ có công nghệ để tạo ra một công cụ như thế này, lẽ ra họ phải tạo ra một chiếc la bàn chỉ đường đi an toàn mới đúng.
Theo nghĩa đó, Thánh tích này là một vật phẩm hiếm hoi chỉ cho chúng ta con đường mà chúng ta không nên đi, cho dù đó là tai nạn, quái vật hay phantom nằm ở đó.
"!? C-Cái đó để làm gì chứ, desu……"
Kruz lớn tiếng. Tino và những người khác nhìn đi chỗ khác với vẻ mặt nhợt nhạt.
"Không, tôi chỉ mang theo nó thôi. Không phải là tôi sẽ sử dụng nó đâu……"
Tôi chỉ khoe khoang về điều đó thôi. Nhân tiện, lý do khiến Liz hiếu chiến và những người khác tỏ ra không hài lòng với Thánh tích này là vì họ đã có trải nghiệm khủng khiếp khi lần đầu tiên thử nó.
"Muh……………… Tùy-Tùy thuộc vào cách ngươi sử dụng nó, nó có thể sẽ hữu ích, desu…… Miễn là chúng ta không đi theo hướng nó chỉ tới, desu."
Kruz cố gắng hết sức để hùa theo tôi.
Vào lúc đó, chiếc kim quay từ Thánh tích trong tay cô ấy đột nhiên dừng lại. Đầu mũi kim đó chỉ vào―― Nó chỉ về hướng chúng tôi sắp đi.
"O-Oi, ngươi đừng bảo là………… Desu."
"Chà, đừng lo lắng quá nhiều về nó. Cô không thể trở thành thợ săn nếu tránh đi vào những nơi nguy hiểm được."
"Ah……"
Tôi lấy lại Thánh tích. Không cần phải giấu nó, lý do tôi không mang theo Thánh tích này bên mình là bởi vì―― Bởi vì kim của Thánh tích này luôn chỉ về hướng tôi muốn đi như thể nó đã được định trước vậy.
Đầu tiên, chiếc kim này chỉ hướng đi nhưng không hiển thị khoảng cách tới đó. Hơn nữa, có sự khác biệt về mức độ và tính chất sự bất hạnh của mỗi người, nên nếu tránh hướng đó ra thì không thể làm được gì.
Chết tiệt…… Tôi biết mình luôn không may mắn mà, ngay cả khi tôi không sử dụng thứ như thế này.
Trong khi Eliza thường xuyên kiểm tra bàn chân, cô ấy nói một cách khó chịu.
"Kuu, hãy bỏ thứ nguy hiểm đó đi và đi tiếp nào. Đường đến điểm hẹn………… khá nguy hiểm."
Tôi hiểu rồi……… Con đường trôi dạt của Thần thụ đó sẽ an toàn nếu bạn được hướng dẫn, nhưng sẽ nguy hiểm trước khi bạn đến đó, huh, được rồi.
Từ trong rừng vang lên một tiếng kêu kỳ lạ nghe hơi giống tiếng hét của một đứa trẻ. Kết luận đã rõ ràng rồi. Mọi thứ đã quá rắc rối rồi.
Tôi thở dài một hơi trong khi cảm thấy trống rỗng và nói.
"Vẫn chưa đến lượt tôi. Kruz, Lapis, tiêu diệt chúng đi. Ah, và hoàn toàn không dùng ma thuật sấm sét nhé……"
§
Đã lâu rồi chúng tôi không làm việc cùng nhau, nhưng khả năng của《Starlight》cao hơn tôi nghĩ.
Ban đầu, Tinh linh nhân được biết đến là người có rất nhiều tài năng, nhưng đồng thời, họ cũng không nghiêm túc khi chiến đấu bên cạnh con người.
Tuy nhiên, lần này Lapis và mọi người có vẻ tràn đầy động lực.
Họ có thể có điểm mạnh và điểm yếu, nhưng khả năng tiêu diệt kẻ thù của họ có thể vượt xa cả《Iron Cross》, một trong những party cấp cao nhất của Clan. Họ thực sự cho thấy những gì mà một party toàn pháp sư thực sự có thể làm.
Ma thuật tấn công phong thuộc tính và thủy xuyên qua cây cối và không gây thiệt hại cho khu rừng. Chưa hết, họ đã đẩy lùi chính xác cuộc tấn công của các quái thú ma thuật, vì vậy tôi muốn Lucia học hỏi từ họ vì em ấy chỉ theo đuổi các ma thuật có sức mạnh cao và tầm xa thôi.
"Lần này cô thực sự rất hào hứng với nó nhỉ."
"Chúng ta sẽ không nợ cậu thêm bất cứ điều gì…… Hmph."
Lapis trả lời với ánh mắt khó chịu trước câu hỏi của tôi. Có vẻ như lần này Lapis và những người khác đang thiếu bình tĩnh một chút.
Sytry, người đã theo sau họ trong khi thu thập tài liệu, chọc vào vai tôi và nói với vẻ mặt rất hạnh phúc.
"Có vẻ mọi chuyện khá khó khăn với họ khi họ bị đuổi ra ngoài trong sự kiện Hòn đá nguyền rủa. Đó là lỗi của Cry-san vì đã không chiều chuộng họ."
Em ấy đang nói về cái gì vậy, cô gái này. Không phải là anh đã cố ý đuổi họ đi đâu……
Khi hành quân, tôi là người yếu nhất, thường chỉ ở phía sau. Anthem có ở đây hay không không quan trọng, nếu tôi ở tiền tuyến thì dù có bao nhiêu Giới Chỉ cũng không đủ. Trong trường hợp đó, đương nhiên sẽ có người bảo vệ phía sau―― Một pháp sư ở gần chỗ tôi.
Bỏ qua những gì Sytry nói, có vẻ như Lapis và mọi người đang có ý định trả nợ sao ? Bằng cách hỗ trợ tôi ư. Không có nhiều người trên thế giới được bao quanh và bảo vệ bởi Tinh linh nhân đâu.
"Nằm xuống, nhân loại !"
"Ngươi là level 8, vì vậy đừng có đi lung tung ! Nhân loại !"
"Nhân loại, đừng chặn tầm bắn của ta !"
Trong khi thốt lên cộc lốc với tôi, các Tinh linh nhân đang sử dụng phép thuật của họ. Ngoại trừ Kruz và Lapis, có lẽ đây là lần đầu tiên tôi gặp các thành viên khác của《Starlight》như thế này.
"Nghiêm túc đấy, mọi người đột nhiên xáp lại trước Yowaningen……… Thật vô ích khi dùng một động thái rõ ràng như vậy, desu ! Thật là khó coi, nên dừng lại đi, desu !"
Kruz giơ tay lên và mắng những người bạn đồng hành của cổ.
Xáp lại ? Đây thực sự là họ đang xu nịnh tôi sao ? Nhân tiện………… Tôi không biết…… chà…… Tên của họ là gì nhỉ.
"Haha, nhưng thực sự thì ta luôn phải chịu đựng những điều khủng khiếp khi ở bên Yowaningen, desu. Kể cả khi chúng ta ở trong rừng thì cũng không có nhiều quái vật đến như vậy desu. Ngươi không cố ý làm điều này đâu chứ hả, desu !"
"Vây ư…… ? Nó cũng không khác mấy so với bình thường mà……"
"Hả !? Ngươi hoàn toàn tê liệt vì tất cả chuyện này phải không, desu !"
Mặt Kruz đỏ bừng, có lẽ là do cô ấy vừa đi vừa niệm phép. Có vẻ như sức mạnh phép thuật của cô ấy vẫn chưa cạn kiệt, nhưng điều đó không có nghĩa là cô ấy không cảm thấy mệt. Sự mệt mỏi cũng có thể được nhìn thấy trên khuôn mặt của Lapis và các Tinh linh nhân khác.
Lucia, người sử dụng phép thuật theo cách tương tự nhưng có một khuôn mặt bình tĩnh, thở dài.
"Đó là bởi vì Lãnh đạo được quái vật yêu thích……"
Nếu chúng thích anh thì chúng không nên tấn công anh mà, phải không ? Anh luôn là mục tiêu đầu tiên mà……
Eliza, người đang dẫn đường cùng Liz để cảm nhận được mối nguy hiểm phía trước, quay lại nhìn tôi. Sự mệt mỏi hiện rõ trên nét mặt của cô ấy, có lẽ là do cảm biến quái vật của cô ấy luôn phản ứng.
"Hãy nghỉ ngơi một chút. Tôi đang dùng…… nhiều phép thuật hơn dự tính."
"Eliza-chan, cô nghiêm túc quá. Nghe này. Cô sẽ kiệt sức khi phải quan sát xung quanh quá nhiều khi ở cùng Cry-chan đấy ? Dù sao thì chúng ta cũng sẽ bị tấn công nên cô không cần phải nhìn xa đến thế đâu !"
"Kuu…………"
Tôi không biết cô ấy đang nghĩ gì ngay cả khi cổ nhìn tôi lơ đãng như thế này.
Tôi ngồi lên Mimic-kun và nghỉ ngơi một chút. Nhìn theo cách này, sự khác biệt giữa party chúng tôi và party khác là rất lớn.
So với《Starlight》, những người đã ngồi xuống và nghỉ ngơi đàng hoàng, các thành viên của chúng tôi khá tràn đầy năng lượng.
Liz dẫn Tino đi xem trước, trong khi Sytry và Lucia bắt đầu phân loại nguyên liệu của những quái vật mà họ đã đánh bại cho đến nay. Vì một lý do nào đó, party của chúng ta có rất nhiều cơ hội bị tấn công, nên nếu không tận dụng thời gian nghỉ ngơi để phân loại chiến lợi phẩm thì cuối cùng chúng ta sẽ vứt bỏ gần hết và đi tiếp.
"Kuu, tôi cũng sẽ tiến về phía trước. Hãy canh chừng đây."
Eliza theo sau và đi về hướng Liz và họ đã biến mất. Sẽ là vấn đề nếu cô yêu cầu tôi tiếp tục canh chừng đấy…… Khả năng cảm nhận nguy hiểm của tôi là âm đấy, cô biết không ?
Nhưng lần này, có rất nhiều Tinh linh nhân vừa là pháp sư bẩm sinh vừa là thợ săn bẩm sinh. Mọi người dường như đều cảnh giác nên không có gì phải lo lắng cả.
Khi tôi đang nhìn vào『Vật hướng dẫn』bằng cách nào đó cứ chỉ về một hướng trong khi lơ đãng ngáp, một giọng nói đột nhiên gọi tôi từ phía sau.
"N-Nhân loại………… Ta có thể mượn cái đó không ?"
Một cô gái đội mũ trùm đầu đang gọi tôi với một giọng run rẩy. Tôi không biết tên cô ấy, cũng không nhận ra cô ấy, nhưng cô ấy chắc hẳn là một trong những thành viên của《Starlight》rồi.
Trước ánh mắt lo lắng của cô ấy là『Vật hướng dẫn』đang đung đưa.
Cái gì, rốt cuộc cô cũng đã muốn nó rồi à ? Nghiêm túc mà nói, Tinh linh nhân rất kiêu ngạo mà……
"Tất nhiên rồi, tôi không bận tâm đâu. Nó sẽ hữu ích cho cô hơn nhiều so với việc tôi cầm nó."
Tôi ném『Vật hướng dẫn』đi. Cô gái giấu tên hoảng sợ bắt lấy, cúi đầu xuống và trước khi tôi kịp nói chuyện với cô ấy, cô ấy đã chạy đi theo con đường khác mà chúng tôi vừa đi qua.
"Thật là, cho dù cô có quen với khu rừng đến mức nào đi chăng nữa thì việc hành động một mình vẫn rất nguy hiểm………"
Cô ấy đi theo con đường khác, nhưng có cái gì ở đó không vậy ? Tinh linh nhân cũng có tinh thần tự do như《Strange Grief》nhỉ.
Khi tôi đang hoàn toàn sửng sốt, Kruz tiến lại gần tôi sau khi chăm sóc cho những người bạn đồng hành của cổ.
"Yowaningen thực sự lúc nào cũng vô tư đấy, desu."
"Chà…… Đó là vì tôi đã quen với nó rồi. Nhưng quan trọng hơn, bạn đồng hành của cô đã chạy qua đó rồi, nhưng nếu để cổ một mình chẳng phải sẽ rất nguy hiểm sao ?"
Cô biết đấy, không phải lúc nào tôi cũng có cơ hội chỉ ra điều gì đó đâu.
Kruz chớp mắt trước những gì tôi nói, cô ấy nhìn Lapis và những người khác và nói.
"Haaa……? Mọi người đều ở đó cả desu. Ngươi đang nói về cái gì vậy, desu ?"
Huh ?
số chú đã định sẵn rồi :v đây là đặc quyền của chú, theo một kiểu rất ba chấm :)