Let This Grieving Soul Retire! Woe is the Weakling Who Leads the Strongest Party

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đêm Dài Sắp Sáng

(Đang ra)

Đêm Dài Sắp Sáng

Xích Gian Huỳnh Hỏa

Từ đó, hắn trở thành vị khách quen của nhà thiếu nữ.

34 138

Than khóc trước giọt nước tràn ly chẳng giúp ích gì

(Hoàn thành)

Than khóc trước giọt nước tràn ly chẳng giúp ích gì

Akira Kisaragi (如月明)

Nhân vật chính là người chưa bao giờ trải qua cảm giác hối hận, bị mọi người xung quanh coi là vô cảm và được mệnh danh là “Kẻ băng giá”.Những cảm xúc thăng trầm nào sẽ xảy ra giữa anh và người bạn th

1 25

How to Raise Your Skeletons

(Đang ra)

How to Raise Your Skeletons

Lim Je-yeol 임제열

Một pháp sư triệu hồi là một nghề được coi là cao quý nhất trong các cao quý, với dân số trên toàn thế giới chưa đến 1.000 người! Tôi sinh ra đã có một chiếc thìa kim cương, không, một chiếc thìa pháp

2 21

Lonely Attack on the Different World

(Đang ra)

Lonely Attack on the Different World

Shoji Goji

Hãy vén màn câu chuyện về cuộc tấn công của kẻ cô độc mạnh nhất vào thế giới khác biệt!

2 17

Excalibur Chronicle of Raidorl (WN)

(Đang ra)

Excalibur Chronicle of Raidorl (WN)

Leonar D (レオナールD)

Huyền thoại về thanh kiếm thiêng bắt đầu bằng "Rebellion", bắt đầu từ đây!

40 208

Arc 7 - Lời nguyền - Chương 272: Bàn tay quỷ dữ 3

"Lãnh đạo…… Hôm nay anh định làm gì ?"

"Hmmm ? Bây giờ……… anh đang tích lũy sức mạnh của mình."

"!? Hôm qua anh cũng đã làm điều tương tự rồi mà phải không !"

"Cũng bình thường thôi."

Tôi tránh cái nhìn bĩu môi của em ấy theo cách thông thường. Hôm nay, thủ đô thật bình yên.

Lucia là một cô gái nghiêm túc. Em ấy thường cười nhiều hơn khi còn nhỏ, nhưng tính cách của ẻm vẫn không thay đổi kể từ đó.

Em ấy rất nề nếp, luôn đến đúng giờ trong các cuộc họp. Không như Luke và mọi người, ẻm không thích phá vỡ quy tắc và luôn chăm chỉ mỗi ngày. Việc có một ngày nghỉ một tuần là đã đủ với ẻm.

Có lẽ người đã thay đổi là tôi. Sở dĩ em ấy luôn gắt gỏng như vậy một phần là do ẻm đang trong giai đoạn nổi loạn, nhưng cũng có thể là do tôi đã làm em ấy thấy thất vọng.

Đúng hơn thì, tôi thấy mừng vì Lucia vẫn chưa bỏ rơi tôi. Nếu tôi ở hoàn cảnh của Lucia, tôi không chắn rằng mình sẽ không bỏ rơi một người anh em không chịu làm việc gì cả.

"Với tất cả sự nghiêm túc, anh chắc chắn rằng tài năng của anh đã bị Lucia hút hết rồi."

"!? Trong khi anh và em thậm chí còn không có quan hệ huyết thống !"

Ánh mắt của Lucia trở nên lạnh lùng hơn nữa trước những lời tôi thốt ra trong khi cố nhịn ngáp và ngồi trong văn phòng Clan Master.

Không, bởi vì, nhìn xem………… việc tôi trở nên lười biếng là điều không thể tránh khỏi khi có một imouto đáng tin cậy ở bên mình. Nó là để cân bằng lại.

Khi trong nhà bạn có một pháp sư vĩ đại thì các pháp sư khác không thể phân biệt được hai người chúng tôi, nên Lucia cũng có một phần trách nhiệm khi khiến tôi thường xuyên bị các pháp sư khác mắng như Kruz và 《Hỏa vực diệt vong》.

Tôi kiểm tra lại tờ báo. Có lẽ nhờ yêu cầu của tôi với Franz-san, trên tờ báo đã không còn bất cứ điều gì viết về vụ tấn công ở thị trấn bỏ hoang trên trang nhất ngày hôm qua.

Tôi hiểu rồi…… Quá rõ ràng, áp lực từ quý tộc còn hiệu quả hơn những mối quan hệ mà Eva đã dày công xây dựng trong nhiều năm trời.

Tôi nhanh chóng kiểm tra, và không còn bài báo nào đáng quan tâm nữa rồi đặt tờ báo xuống. Yeah, hôm nay thật yên bình.

"Nhưng chẳng phải bất thường sao khi để Lucia hộ tống anh hai ngày liên tiếp ?"

"Mọi người không thể đến được. Tất cả đều bận rộn cả. Ca trực sẽ thay đổi vào ngày mai."

Lucia nói trong khi bĩu môi.

Chà, tôi đã làm phiền mọi người rồi. Với Lucia, tôi có thể dùng tất cả các món Thánh tích mà tôi muốn, và thật tốt cho chúng tôi khi có thể dành thời gian như anh em ruột, vì gần đây chúng tôi không có nhiều cơ hội để làm điều đó.

Trước khi trở thành thợ săn, bố mẹ tôi đã dặn tôi phải bảo vệ Lucia , kể cả khi tôi phải đặt mình vào tình thế nguy hiểm.

Hmmm, tôi không có ý khoe khoang đâu, nhưng tôi là người không ai sánh kịp khi bị tấn công đầu tiên trước bất kỳ ai khác.

Anthem có phản xạ và sự nhanh nhẹn đáng kinh ngạc so với kích thước quá khổ của ảnh, nhưng (theo một cách nào đó) thì tôi là người đã huấn luyện cho anh ấy.

Tâm trạng của Lucia không được tốt lắm mặc dù chúng tôi là anh em ruột, đang ở cùng nhau. Và rồi tôi nảy ra một ý hay ho và vỗ tay.

"Chà vậy, vì hôm nay Lucia đang ở cùng anh, nên hãy cùng làm một cuốn ma đạo thư mới lần đầu tiên sau một thời gian dài nào."

"B-Bên cạnh đó, chúng ta không biết lũ sát thủ sẽ làm gì, vì vậy không còn cách nào khác, em là lựa chọn tốt nhất để hộ tống anh ! Và Kaa-san ( mẹ ) cũng đã nhờ em phải để mắt tới Nii-san nữa."

"Để xem nào, bút và sổ của anh đâu rồi."

"A-Ah phải rồi ! Sensei của em đã yêu cầu em đưa Nii-san đi cùng nữa ! Anh sẽ đi gặp mặt sớm chứ ? Sensei có vẻ đang có tâm trạng khá tệ, vì em đã hủy bỏ bài kiểm tra vào phút cuối trong 《Lễ hội võ thuật đỉnh cao》."

"…… Anh có một ý tưởng này ! …… Phép thuật biến sensei của em thành ếch ?"

"!? Dừng lại ! Nàyyy !"

Lucia mặt đỏ bừng, cúi người về phía trước định giật lấy cây bút. Tôi nhẹ nhàng di chuyển cánh tay của mình để tránh em ấy.

Là một pháp sư, về thể chất Lucia không mạnh như Liz hay Luke, nhưng em ấy vẫn vượt trội hơn tôi rất nhiều. Tài năng, số lần luyện tập và Mana Material đã được hấp thụ của chúng tôi là không thể so sánh được.

Tuy nhiên, không như Liz và Sytry, Lucia đang ở độ tuổi mà ẻm cố gắng không chạm tôi nhiều nhất có thể, nên tôi không khó để tránh em ấy. Em ấy không thể nhanh như một cái chớp mắt như Liz được.

"Biến cô thành ếch…… Tôi sẽ biến cô thành một con ếch. Cô nói cô muốn gặp tôi ư, sensei của em thực sự không đánh giá được tính cách của người khác rồi."

"Đừng nói như thể anh đã biết mọi thứ về cổ đi !"

Sensei của Lucia có tính cách ôn hòa, không giống như sensei của Luke và Liz, nhưng mà, cổ rất đáng sợ khi nổi giận. Không phải cổ có khuôn mặt đáng sợ hay gì, nhưng cổ rất bạo lực, chỉ là áp lực thôi cũng đã đủ để đè bẹp tôi rồi, đó là một nỗi sợ hiếm hoi mà mọi người có thể gây ra cho tôi trong số những người mà tôi biết.

Cách duy nhất để tôi có thể vượt qua nó―― là bật chế độ thoải mái.

Nhưng đó là phương án cuối cùng của tôi. Lucia là học trò của cổ, tôi muốn giải quyết mọi chuyện một cách hòa bình nhất có thể.

Việc trượt bài kiểm tra đổi lấy 《Chìa khóa Trái đất》 bị ngăn chặn, vì vậy cô không cần phải tức giận như vậy………… Lucia đã góp phần rất lớn trong việc ngăn chặn thiệt hại lan rộng mà――.

"!! Đúng rồi !"

"Này, đừng có tránh chứ ! Mohh ! A-Anh vừa nghĩ ra cái gì nữa vậy ! Này ! Nii-san !? Nàyyy!"

Chính là nó…… Tại sao tôi không nhờ Franz-san đứng ra hòa giải giúp nhỉ ? Ngay cả pháp sư vĩ đại nhất của Đế quốc cũng sẽ không còn gì để phàn nàn nếu tôi được một quý tộc hậu thuẫn.

Franz-san vốn không ưa tôi, nên chắc cảm tình của ổng dành cho tôi không thể giảm thêm được nữa. Hôm nay tôi— thật thông minh. 

Lucia vòng xung quanh nên tôi nhanh chóng quay đi và giữ cây bút ra xa.

Ngay từ đầu, việc lấy cây bút đi cũng chẳng ích gì, nếu ẻm thực sự muốn lấy nó, ẻm sẽ dùng phép thuật, nhưng tôi sẽ không đào sâu thêm vào chuyện này. Đúng, đúng, trước đây chúng ta từng chơi đùa như thế này.

Khi tôi đang nghĩ, tôi đột nhiên chạm mắt với 『Dây chuyền Bồ câu』 bay ngay bên ngoài cửa sổ (mặc dù nó không có mắt).

Đó là lá thư từ Martis-san. Có vẻ thời gian chơi đùa với Lucia đã hết.

"Đây, giữ giúp anh cái này."

"!? Ah…… vâng."

Tôi đặt cây bút vào bàn tay đang dang ra của Lucia và mở cửa sổ. Hôm qua tôi vừa nhận được một lá thư nói rằng ổng không thể thực hiện việc thẩm định tại nhà, nhưng đây là cái gì vậy ?

Tôi kiểm tra lá thư một cách nghiêm túc trước mặt Lucia, người đang nhìn cây bút với vẻ mặt ngơ ngác. Tôi kiểm tra, kiểm tra, và kiểm tra lần thứ ba, kiểm tra lại lần nữa cho chắc, suy nghĩ một lúc rồi gật đầu lia lịa.

"………… Được rồi, Lucia, ra ngoài thôi. Chúng ta sẽ đến chỗ 《Thánh kiếm》. Ngay bây giờ !"

"Eh ? Huh ? Em tưởng anh sẽ không ra ngoài cơ mà !? Bức thư đó nói gì vậy ?"

"Anh cũng muốn lắm nhưng tình hình đã thay đổi. Có lẽ sẽ ổn thôi, nhưng―― tốt hơn hết hãy chuẩn bị sẵn sàng."

"Em hiểu rồi, lãnh đạo."

Bức thư từ Martis-san là một lời cảnh báo.

Tóm gọn lại―― có vẻ thanh kiếm tôi tặng là một Thánh tích nguy hiểm, một lượng lớn học trò của 《Thánh Kiếm》 đã bị thương vì nó.

Ban đầu, tôi đã yêu cầu Martis-san thẩm định nó. Tôi đoán ổng đã nhận được tin từ 《Thánh Kiếm》 để đánh giá món Thánh tích nhằm điều tra những gì đã xảy ra, và việc đó là một Thánh tích loại kiếm đã khiến ổng nghĩ ngay đến tôi và gửi thư đến.

Nếu không có lá thư, tôi sẽ không biết chuyện này. 《Thánh Kiếm》 không chỉ là bậc thầy kiếm thuật mà còn là một người coi trọng lễ nghi. Nếu món quà của tôi đã khiến ổng đau khổ thì tôi cần phải xin lỗi ổng càng sớm càng tốt. Tôi quả là một người bạn tốt mà ổng có mà.

Trên báo không có viết về chuyện đó, nên chắc cũng không có gì to tát xảy ra, nhưng đây không phải lúc để nói rằng tôi không muốn ra ngoài. Nếu không tôi sẽ bị ổng chém mất. Thawne Rowell, 《Thánh Kiếm》, là một người có tính cách khá tốt, nhưng rất nhiều người theo học ổng khá thô bạo và hung hăng, có thể tấn công bất kể đối thủ là ai.

《Hỏa vực diệt vong》 không có học trò, nhưng có hơn một nghìn học trò dưới trướng của 《Thánh Kiếm》. Nếu tôi mà làm phật lòng ổng, chắc tôi sẽ không thể sống sót mà rời khỏi Thủ đô Hoàng gia.

"Nó rất là nguy hiểm, và chúng ta đang vội nên hãy bay nào. Dùng 『Thảm bay』 hoặc chổi của Lucia đi."

Tôi vẫn chưa toàn kiểm soát được 『Thảm bay nổi loạn』. Tuy nhiên, cây chổi của Lucia không phải là Thánh tích, vì thế tôi sẽ phải ôm sau lưng em ấy, nhưng một Lucia nhút nhát sẽ không cho phép tôi làm vậy.

Sau một hồi do dự, Lucia nói nhỏ với tôi.

"H-hiểu rồi. Em sẽ đưa anh đi, để anh phía sau. Tấm thảm đó thực sự không tốt. Nhưng chỉ lần này thôi đấy."

"Cảm ơn em. Anh sẽ sẵn sàng trong một phút nữa. Anh sẽ đi thay đồ, nên Lucia, hãy chuẩn bị sẵn chổi đi."

Người mà tôi đi gặp sẽ là sư phụ của Luke, tôi không nghĩ sẽ có vấn đề gì, nhưng sẽ không biết chuyện gì có thể xảy ra. Tôi nên mang theo Thánh tích của mình―― tôi biết rồi, tôi nên liên hệ với cả Franz-san và nhờ ổng hòa giải giúp tôi nữa.

Đã lâu rồi tôi mới ra chiến trường, tôi cảm thấy buồn nôn quá. Tuy nhiên, 《Thánh Kiếm》 lại yêu thích thái độ của chiến binh, vì vậy nếu tôi kiên quyết, tôi sẽ có thể xử lý được.

Tôi hít một hơi thật sâu và chạy xuống cầu thang, với 《Truyền Âm Thạch》 trên tay, tôi kết nối với Franz-san.

§§§

Một thanh kiếm đẹp đẽ sáng chói có thể khiến bạn mê mẩn mà ngay cả Nadori và các đồng đội của anh, những người đã từng nhìn thấy qua nhiều thanh kiếm nổi tiếng dưới sự hướng dẫn của 《Thánh Kiếm》, kiếm sĩ mạnh nhất của Đế quốc, cũng chưa bao giờ nhìn thấy trước đây.

Ở Zebrudia, không phải kiếm sĩ, thợ săn mới là những người nắm giữ những thanh kiếm mạnh mẽ.

Mặc dù có nhiều Thánh tích tập trung tại Zebrudia, vùng đất thánh của thợ săn kho báu, nhưng chỉ một số Thánh tích loại kiếm và trong số đó, chỉ một số ít đủ mạnh để sử dụng. Và vì kiếm là một trong những vũ khí phổ biến nhất của thợ săn kho báu, hầu hết các Thánh tích được tìm thấy đều được sử dụng bởi thợ săn đã tìm thấy chúng.

Ngay cả những Thánh tích quý hiếm xuất hiện trên thị trường cũng có giá cao ngất trời và rất nhiều người tranh nhau mua nó, chẳng hạn như các thương gia, giới quý tộc và thợ săn cấp cao. Cho dù bạn có dưới sự dạy dỗ của 《Thánh Kiếm》, thì cũng không thể có được một món Thánh tích như vậy, trừ khi có một phép màu nào đó.

Tất nhiên, có rất nhiều thanh kiếm được tạo ra bởi thợ rèn hiện đại cũng có chất lượng rất cao. Chúng đủ mạnh để chiến đấu chống lại phantom và quái vật. Ngay cả bây giờ, những thanh kiếm đó có thể được mua với giá hợp lý, Nadori và những người khác cũng đã sở hữu chúng, nhưng kể cả vậy, Thánh tích kiếm vẫn là món vũ khí mơ ước của các kiếm sĩ Hoàng gia.

Bởi vì họ có cơ hội nhìn thấy những vũ khí như vậy khi luyện tập dưới sự hướng dẫn của 《Thánh Kiếm》, nên sự ngưỡng mộ của họ dành cho chúng mạnh mẽ hơn những kiếm sĩ khác.

Người đồng học mang theo thanh kiếm đó―― là một tên rắc rối và khác thường nhất ở võ đường thầy Thawne.

Luke Syscol, 《Thiên Kiếm》. Một người yêu kiếm thuật và rất nổi danh bởi kiếm kỹ của anh ở Đế quốc.

Hắn ta bất ngờ đến gặp 《Thánh Kiếm》 và xin được làm đệ tử của ông, và nhanh chóng trở thành một trong những kẻ có thực lực nhất võ đường, hắn ta cũng là thành viên của một trong những party thợ săn kho báu giỏi nhất trong Thủ đô Đế quốc, mặc dù hắn có một giai thoại nực cười là hắn đã bị tước kiếm vì có xu hướng chém người mà không kiềm chế.

Việc chinh phục một đền kho báu không thể chỉ dựa vào kiếm thuật hay sức mạnh. Nó cần cả may mắn, năng lực và những người đồng hành đáng tin cậy là điều cần thiết để chinh phục nó. Chính vì vậy, Nadori và người bạn của anh không thể tự mình đi tìm kiếm Thánh tích.

Người này đã suýt tàn sát các đồng môn khi còn ở đây, hắn không hoàn thiện cả về mặt đạo đức lẫn kiếm đạo, nhưng hắn ta chắc chắn là một thợ săn kho báu hạng nhất.

Và đối với những thợ săn đã từng vào các đền kho báu level cao, Thánh tích loại kiếm, mặc dù hiếm, nhưng có lẽ không phải là thứ mà hắn quá chú trọng.

Nadori và đồng bạn của anh biết được rằng thủ lĩnh party Luke, 《Thiên Biến Vạn Hóa》, một thợ săn level 8, là một nhà sưu tập thánh tích và sở hữu một số món Thánh tích loại kiếm.

Chính vì vậy sẽ không có gì đáng ngạc nhiên nếu Luke Syscol bất ngờ mang đến một thánh tích loại kiếm.

《Thánh Kiếm》, Thawne Rowell không phải là thợ săn kho báu, nhưng kiếm thuật của ông vượt trội hơn hẳn so với thợ săn cấp cao.

Có khá nhiều thợ săn cấp cao từng được huấn luyện dưới sự chỉ đạo của Thawne, và đã có lúc một Thánh tích kiếm được mang đến để đáp trả ân huệ.

"Ngươi biết đấy, người bạn Cry của tôi đã bảo tôi mang nó đến cho sư phụ."

Thật trùng hợp, sư phụ vừa rời võ đường. Trước đây, chúng ta thậm chí còn không được thấy qua những món quà dành cho sư phụ nữa. Nhưng Luke, không chút do dự, cầm lấy tấm vải đen bọc thanh kiếm và――.

Thời gian như thể đã ngừng trôi. Khoảnh khắc thanh kiếm hiện ra, tất cả các đồng bạn, ngoại trừ Luke, đều há hốc mồm.

Hầu hết các thánh tích loại kiếm đều có nguồn gốc từ nền văn minh Vũ khí Phép thuật. Và thứ vũ khí thời đó còn mạnh hơn cả, và chúng đẹp như một tác phẩm nghệ thuật vậy.

Ta đã từng thấy một số thanh kiếm có màu đen tuyền, nhưng ta chưa bao giờ nhìn thấy một thanh kiếm nào có sức hút mạnh mẽ đến thế. Thanh kiếm mà sư phụ sở hữu cũng là một Thánh tích đẹp đẽ, nhưng nó không có sức lôi cuốn mãnh liệt khiến người ta không thể rời mắt khỏi nó như thứ này.

Nó thực sự là một thanh kiếm thần kỳ. Có lẽ nếu nó được đem ra đấu giá, các quý tộc, thương nhân và thợ săn đều sẽ tranh nhau đến đổ máu để có bằng được thanh kiếm này.

Thợ săn cấp cao thực sự đáng sợ, khi trao đi một thanh kiếm tầm cỡ thế này như không có gì.

Tim ta nhảy dựng lên. Tay ta run lên và miệng thì khô khốc. Ta cố gắng hết sức rời mắt khỏi thanh kiếm và nhìn Luke.

"Luke, ngươi yêu kiếm như vậy, làm sao ngươi có thể mang theo một thanh kiếm thế này……"

Luke về bản chất là một người không bị ràng buộc bởi lẽ thường.

Nếu ta ở vị trí của Luke, ta không thể tưởng tượng được mình sẽ giao thanh kiếm này cho ai khác. Luke và 《Thiên Biến Vạn Hóa》 là bạn thân, nên có lẽ nếu Luke thương lượng với anh ta, Luke có thể giữ thanh kiếm cho riêng mình.

Trước lời nói của Nadori, Luke chớp mắt một lúc rồi nói một cách đơn giản.

"Chà, Cry bảo tôi đưa cho sư phụ. Ngoài ra, hãy nghĩ xem. Nếu tôi dùng nó――tôi không thể chém người dùng thanh kiếm này được, phải không ?"

"P-Phải……"

Ta không hiểu. Ta hoàn toàn không hiểu hắn đang nói gì, nhưng ta gật gù đồng tình với hắn.

Sẽ ổn thôi. Bây giờ đừng lo về Luke. Câu hỏi là ta phải làm gì với thanh kiếm này.

Đó là món quà dành cho sư phụ. Sư phụ là niềm tự hào của ta và tất cả các học trò khác. Chúng tôi tôn trọng ngài ấy. Không ai được phép cầm nó sau khi sư phụ quay về.

Tuy nhiên, linh hồn của một kiếm sĩ đang thì thầm với ta.

Không có âm thanh nào cả. Nhưng chắc chắn Nadori đang nghe thấy.

『Ngươi có thể sống cuộc đời kiếm sĩ mà không cần sử dụng thanh kiếm này không ?』.

"………… Tôi hiểu rồi, hãy giao nó cho sư phụ. Nhưng đây là một Thánh tích. Chúng ta không thể chắc chắn rằng thứ này không phải là một loại kiếm ma thuật bị nguyền rủa sẽ ảnh hưởng xấu đến người sử dụng. Tôi không thể giao thứ gì nguy hiểm cho sư phụ của mình mà không kiểm tra nó trước."

Mắt ta dần mờ đi. Giọng nói của ta chứa đầy sức mạnh khiến ngay cả ta cũng phải ngạc nhiên.

Chuyện đó là không thể. Người ta biết rằng có những thánh tích loại kiếm mang đến sự bất lợi cho người sử dụng, nhưng những thứ như vậy thực sự rất hiếm, và đây là một thanh kiếm được mang đến bởi 《Thiên Biến Vạn Hóa》, nên không thể nào nó có thể là một thứ gì nguy hiểm được.

Luke vẫn chưa nói gì, nhưng chắc chắn sức mạnh của thanh kiếm đã được đánh giá. Rốt cuộc, không đời nào có ai lại tặng một thánh tích không xác định cho kiếm sĩ vĩ đại cả.

Nhưng Luke không tỏ ra chút tức giận đặc biệt nào trước những lời ta nói mà ngay cả ta cũng nghĩ là nó đáng ngờ.

"Hmmm…………? …………………… Chà, ngươi nói đúng."

Nghe những lời này, Nadori cảm thấy một luồng khoái cảm chạy khắp cơ thể.

Hắn đồng ý với những gì ta nói ư. Không, đây có phải là Luke đang thương hại ta không ? Trong thâm tâm ta tự nhủ rằng mình sẽ không bao giờ có cơ hội được chạm vào thanh kiếm này lần nữa.

Nó không quan trọng. Không phải là ta có ý định trộm nó. Chỉ một lần thôi―― ta chỉ muốn cầm thanh kiếm này và vung nó một lần thôi.

Có lẽ họ cũng đang nghĩ điều tương tự, những đồng bạn xung quanh nhìn xuống một thanh kiếm đen tuyền với cặp mắt đỏ ngầu.

Trước khi bất cứ ai có thể nói điều gì, Nadori đã đe dọa những người xung quanh, như thể anh vẫn luôn làm khi huấn luyện các đệ tử trẻ tuổi và tuyên bố.

"Vậy thì hãy để tôi thử nó một lần trước khi giao nó cho sư phụ. Chúng ta hãy kiểm tra xem thanh kiếm đó có thực sự không phải là thanh kiếm ma thuật bị nguyền rủa không?"

ngoại trừ tên Cry :v