Và rồi ngày đó đã đến.
Tôi thức dậy với ánh nắng chiếu qua cửa sổ lớn.
Tôi đứng dậy khỏi chiếc giường hơi cứng và vươn vai thật rộng.
Tôi đang ở trong tình trạng thể chất hoàn hảo. Đã lâu rồi tôi mới đến thăm Đền kho báu cấp cao nên tinh thần tôi khá bất ổn, nhưng nếu tôi sử dụng『Kỳ nghỉ thoải mái』, vấn đề này sẽ được giải quyết thôi.
Sẽ không sao đâu, gió đang thổi về phía chúng tôi. Dù sao thì Đền kho báu cũng là một nơi nguy hiểm. Nhưng không có thời điểm nào tốt hơn bây giờ để hóa giải lời nguyền của Luke.
Điều cần thiết bây giờ là phải quyết tâm. Tôi không thể làm được gì nhiều ngay cả khi tôi đi cùng mọi người đến Đền kho báu, nhưng miễn là mọi người đã quyết định đi rồi, thì lựa chọn của một lãnh đạo như tôi không gì khác ngoài tham gia cùng họ.
Tôi vỗ vào má mình để tiếp thêm tinh thần. Tôi đã sạc xong Thánh tích của mình tối qua nên tôi đã sẵn sàng để đi rồi.
Tôi mặc quần áo và khoác lên mình『Kỳ nghỉ thoải mái』. Tôi rời khỏi phòng ngủ và tiến tới phòng khách.
Phòng khách đã vắng tanh. Chỉ có Mimic-kun, người bị bỏ lại ở một góc, chào tôi ( mặc dù cậu ấy vẫn giả vờ là một rương kho báu bình thường ).
Có lẽ họ đã dậy từ sáng sớm để chuẩn bị cho cuộc chiến. Bên cạnh sự chuẩn bị như mang theo những vật phẩm cần thiết, việc rèn luyện bản thân cũng là một quá trình quan trọng để sinh tồn.
Với Lucia thì đó là thiền định, với Liz thì đó là những bài tập nhẹ nhàng, với Anthem thì đó là những lời cầu nguyện, với Luke thì đó là những cú vung kiếm… Những thợ săn hạng nhất thường có một nghi thức để phát huy hết sức mạnh của mình.
Vì《Strange Grief》thường gặp tai nạn bất ngờ và buộc phải chiến đấu nên mọi người đều quen với việc bật công tắc chiến đấu ngay lập tức, nhưng lần này chúng ta có thể thấy《Strange Grief》thậm chí còn tràn trề sức mạnh hơn bao giờ hết.
Mọi người chắc chắn sẽ tập hợp đúng giờ. Vẫn còn hơi sớm nhưng tôi không có việc gì để làm, nên tôi dẫn Mimic-kun, người đang cô đơn trong phòng khách, đi đến nơi gặp mặt của Serene.
Nơi gặp mặt với Serene nằm ở rìa Yggdra.
Nơi đó có một con suối nhỏ phát sáng được bao quanh bởi thảm thực vật tươi tốt. Mặt nước trong veo, gần như không có tạp chất, phản chiếu ánh nắng lấp lánh.
Có vẻ như đây là nơi có sức mạnh tốt nhất ở Yggdra.
Họ nói rằng Tinh linh nhân có được sức mạnh từ mẹ thiên nhiên. Serene đứng giữa dòng suối với không khí thiêng liêng và ngước nhìn bầu trời.
Một bầu không khí yên tĩnh không ai quấy rầy cô ấy. Đó là một khung cảnh sống động, hài hòa, trông giống như một bức danh họa.
Ngay cả tôi, người không có nhiều hứng thú với Tinh linh nhân, cũng không thể không mở to mắt và nín thở.
Có lẽ đó là nghi thức trước trận chiến của Serene Yggdra Frestel.
Một pháp sư mạnh mẽ luôn tỏa ra bầu không khí khác biệt xung quanh họ. Ngay cả tôi, người ban đầu chẳng cảm nhận được gì khi gặp cô ấy, giờ đây cũng có thể cảm nhận rõ ràng sức mạnh của Serene đã tràn đầy.
Một chai pha lê nhỏ được đặt gần bên bờ sông. Bên trong nó đã trống rỗng rồi. Có lẽ nhận thấy tôi đang nhìn nó, Serene giải thích trong khi hướng mắt lên bầu trời.
"Nó là một loại thuốc tiên được làm từ lá của Cây Thế giới. Chúng tôi, những Tinh linh nhân từ Yggdra, nắm lấy sức mạnh của Cây Thế giới và hòa làm một với thiên nhiên, từ đó cho phép chúng tôi có được sức mạnh tạm thời. Cry Andrich. Tôi thực sự xin lỗi vì cậu, người đã tìm thấy Hòn đá bị nguyền rủa của Shero và đưa cô ấy trở về quê hương, lại bị kéo vào chuyện này."
"Cô quả là người trung thực. Đừng lo lắng quá, tôi chỉ…… chỉ làm bất cứ điều gì tôi muốn thôi."
Nói cách khác, khi lời nguyền được gỡ bỏ, tôi sẽ quay trở lại Thủ đô Đế quốc để ép buộc Ark, không biết cô ấy có hiểu cho tôi không nhỉ ? Chắc có lẽ là không.
Tôi sẽ chẳng cảm thấy gì nếu cô ấy nói điều đó với thái độ gây gổ như Tinh linh nhân ở thế giới bên ngoài, nhưng khi nghe giọng nói chân thành của cô ấy, tôi cảm thấy như thể mình là một kẻ bẩn thỉu vậy.
"Tôi là một thành viên của Hoàng gia Yggdra. Để ít nhất trả ơn cho lòng tốt của cậu, tôi chắc chắn sẽ xóa bỏ lời nguyền mà Shero đã gieo ra."
"Cô không cần phải quá lo lắng về chuyện đó… Nếu không được, chúng ta sẽ tìm cách khác."
Hiện tại, tôi đã xác nhận rằng giọng nói bên trong của Luke vẫn có thể được nghe thấy bằng『Thế Giới Tròn』và có vẻ như cậu ấy sẽ cầm cự được một thời gian.
Rõ ràng, mặc dù bị hóa đá nhưng cậu ta vẫn có thể nhìn thấy những gì đang diễn ra bên ngoài, vì vậy giọng nói phát ra từ bên trong bức tượng thường xuyên hét lên rằng cậu ta sắp chém Đền kho báu.
Cậu có thể gửi những thông điệp khác mà ? Chẳng hạn như một lời nhắn cho bọn tôi hay gì đó……
"Ồ phải rồi, thuốc tiên đó cũng có tác dụng với con người phải không ? Hôm nay chúng ta sẽ chiến đấu chống lại một kẻ thù hùng mạnh và tôi không nghĩ sẽ có vấn đề gì đâu, nhưng tôi muốn đảm bảo rằng chúng ta đã làm mọi thứ có thể…"
Ngay cả khi nó không có tác dụng với Lucia, nó sẽ có tác dụng với Kruz và những người khác, và Sytry có thể sẽ rất hứng thú với nó.
Serene nhìn tôi với vẻ mặt hơi u sầu trước lời đề nghị của tôi và nói.
"Vâng, tôi nghĩ nó có tác dụng………… Nhưng thật không may, không còn thuốc tiên nữa. Cái tôi lấy là cái cuối cùng rồi. Nhưng nếu Cây Thế giới trở lại bình thường, tôi có thể tạo lại nó……"
"Eh !?"
Cái cuối cùng…… ? Đừng nói với tôi rằng nó là một vật phẩm rất có giá trị nhé――
Và cô đã sử dụng thuốc tiên đó vì chúng tôi ? Chẳng phải cô nên sử dụng nó để hồi phục lại Cây Thế giới sao ?
Serene mỉm cười với tôi khi tôi cau mày.
"Không có vấn đề gì cả. Một thuốc tiên sẽ không thay đổi được gì được cho tình hình hiện tại. Chúng tôi đã thử nó nhiều lần rồi. Thay vì để nó như một loại thuốc tiên vô dụng, tốt hơn là nên sử dụng nó cho những người bạn mới của chúng ta. Lời nguyền của Shero rất mạnh mẽ. Chúng ta không có thời gian để cố gắng hóa giải lời nguyền nhiều lần―― nhưng với sức mạnh hiện tại, tôi chắc chắn có thể hóa giải lời nguyền mà Shero đã tạo ra."
"P-Phải………… Đó sẽ là một sự trợ giúp tuyệt vời."
"? Có vẻ, trông cậu không vui lắm, phải không ?"
Tôi vô thức lảng tránh ánh mắt của cổ. Tất nhiên tôi sẽ không vui rồi…… Tôi dự định quay trở lại Thủ đô Đế quốc sau khi lời nguyền của Luke được hóa giải thành công. Giờ thì cô ấy dã sử dụng liều thuốc quý giá cuối cùng của mình, thật khó để nói rằng chúng tôi sẽ rời đi sau khi lời nguyền được hóa giải.
Tuy nhiên, đã quá muộn để bảo cô ấy đừng làm điều đó. Rốt cuộc, cô ấy đã uống nó rồi. Tôi đánh giá cao tình cảm đó, nhưng tôi ước gì cô nói trước với tôi nếu cô định sử dụng một vật phẩm quý giá như vậy.
Serene bước ra khỏi dòng suối. Quần áo của cô dính chặt vào đôi chân trần mảnh khảnh khi cổ bước đi trên mặt đất.
"Cảm ơn cậu đã đợi. Chúng ta hãy đến《Đền khởi nguyên》nào."
Dù sao đi nữa, thuốc thì đã dùng rồi nên chẳng thay đổi được nữa. Chúng ta sẽ nghĩ về vấn đề đó sau khi mọi chuyện kết thúc. Hiện tại, tôi sẽ tập trung sức lực vào việc hóa giải lời nguyền của Luke.
§§§
Ở lối vào khu rừng dẫn đến Cây Thế giới, tất cả các thành viên của《Starlight》đều đã ở đó.
Ban đầu, 《Starlight》nổi tiếng ở Thủ đô Đế quốc với tư cách là một party toàn những pháp sư Tinh linh nhân xinh đẹp, nhưng có lẽ vì quê hương của Tinh linh nhân phù hợp với họ nên họ dường như sôi động hơn kể từ khi đến đây.
Có vẻ như sức mạnh ma thuật của họ cũng đã thực sự được cải thiện. Mana Material quá đậm đặc đối với con người có lẽ chỉ phù hợp với Tinh linh nhân, những người có khả năng hấp thụ thấp.
Mọi người dường như căng thẳng hơn bình thường vì họ sắp đi đến Đền kho báu với độ khó cao nhất, nhưng không có dấu hiệu nào cho thấy họ đang sợ hãi.
Tuy nhiên, tôi không nghĩ họ sẽ đánh giá thấp Đền kho báu. Tôi chắc chắn rằng họ đã quyết tâm, giống như Serene, người đã sử dụng liều thuốc tiên cuối cùng của mình.
Họ thuộc giống loài khó hòa nhập vào xã hội loài người nhưng khi tìm hiểu rồi mới thấy họ rất chân thành và dễ hòa đồng. Lapis nhìn tôi và khịt mũi.
"Hừm…… Cậu đến trễ,《Thiên Biến Vạn Hóa》."
Một vóc dáng mảnh mai. Cô ấy có đôi mắt sắc sảo và lạnh lùng, mái tóc dài xõa đến tận chân. Vì chiều cao của cổ nên đôi khi tôi có cảm giác như mình đang bị coi thường, nhưng tôi biết đó chỉ là trí tưởng tượng của mình mà thôi.
Một thành viên của《Starlight》. Bên cạnh Kruz, Lapis Fugol, người duy nhất tôi gặp thường xuyên ngoài Kruz, gõ nhẹ cây trượng dài trên tay xuống đất và nói.
"Chúng tôi đã thực sự sẵn sàng rồi. Tôi thường không làm những việc như thế này, nhưng―― cậu không cần phải khách sáo đâu. Chúng tôi,《Starlight》, sẽ giao phó sức mạnh của chúng tôi cho cậu chỉ một lần này thôi. Hmph………… Nghĩ lại thì, đó cũng là vụ cá cược mà chúng tôi đã thực hiện."
"! Lapis."
Astor, người mà tôi mới biết tên gần đây, nhìn Lapis khi cô ấy nói điều đó. Lapis khịt mũi và mỉm cười một cách bất thường và nói điều này để truyền cảm hứng cho mọi người.
"Tôi hiểu. Tôi sẽ không thiếu tế nhị và nói rằng cô làm điều này vì kết quả của một vụ cá cược. Đây là vấn đề của Yggdra và nói rộng ra là vấn đề của chúng tôi. Hãy để chúng tôi thể hiện sức mạnh của mình với người dân Yggdra ! Không chỉ sức mạnh của chúng tôi với tư cách là pháp sư. Nhưng cũng là kinh nghiệm chúng tôi có được khi trở thành thợ săn."
Nghe những lời của Lapis, các thành viên của《Starlight》âm thầm bùng cháy tinh thần chiến đấu. Thật khó để nhận ra qua biểu cảm của họ, nhưng sự nhiệt tình của họ được truyền tải rõ ràng.
Mặc dù《Starlight》chỉ được chứng nhận là party level 4, điều này là do kỹ năng xã hội kém của họ, vốn là đặc điểm của Tinh linh nhân, nhưng khả năng của họ là không thể nghi ngờ.
Tuy nhiên, nghĩ đến việc《Starlight》, những người luôn gây ra rất nhiều vấn đề và đối xử với tất cả mọi người trừ pháp sư như thể họ không phải là con người, lại nói những điều như thế này…… Họ thực sự đã thay đổi.
Khi tôi nhìn Lapis và mọi người với nụ cười trên môi, Lapis cau có và nói.
"Cậu đang nhìn gì thế ?"
"Không, không có gì. Tôi chỉ nghĩ rằng các cô có vẻ thực sự đáng tin cậy……"
Bất kể tính cách của họ như thế nào, kỹ năng phép thuật của các cô gái chắc chắn là hạng nhất. Đặc biệt trong lĩnh vực khả năng tấn công, họ được cho là đứng đầu trong top cấp cao của Thủ đô Đế quốc.
Vì Serene phải tập trung hóa giải lời nguyền nên sự thành công hay thất bại của chiến lược này phụ thuộc vào《Starlight》và《Strange Grief》.
Vào lúc đó, Kruz, người lắng nghe những gì tôi nói, nhìn lên như thể cô ấy đã nhận ra điều gì đó và chọc vào cánh tay tôi.
"Yowaningen, Yowaningen."
"Cái gì thế ?"
"Ngươi-Ngươi có thể tin tưởng vào chúng ta nhưng cũng có giới hạn thôi desu. Chúng ta tự tin vào kỹ năng phép thuật của mình và đang ở trong điều kiện tốt nhất, nhưng có những thứ chúng ta có thể làm và có những thứ chúng ta không thể làm, desu."
"…………"
Kruz nói một cách rụt rè và không chắc chắn. Bằng cách nào đó, cô có vẻ rất khiêm tốn nhỉ. Có điều gì khiến cổ đang lo lắng chăng ?
Ngoài ra, tôi vẫn chưa thấy một người nào từ《Strange Grief》cho đến thời điểm này, nhưng họ đã đi đâu cả rồi ?
Tôi đoán Liz và Tino đã đi cùng Eliza để kiểm tra lần cuối, nhưng điều kỳ lạ là Lucia, Sytry và thậm chí cả Anthem, một người rất nổi bật, lại không thấy đâu cả.
Đền kho báu này có độ khó không thể so sánh được với các Đền kho báu mà《Strange Grief》đã chinh phục cho đến nay. Có thể họ đang chuẩn bị kỹ lưỡng, nhưng nếu đúng như vậy thì họ đã liên lạc với tôi rồi.
Khi tôi nhìn quanh, Eliza, người đã thực hiện chuyến trinh sát cuối cùng, quay trở lại.
Dáng đi nhàn nhã của cổ khiến người ta khó tin rằng cô là một đạo tặc chuyên nghiệp. Khi Eliza đến trước mặt tôi, cô ấy báo cáo với vẻ mặt buồn ngủ mà không hề lo lắng như mọi khi.
"Kuu, hôm nay tôi cũng không thấy con phantom nào cả. Nhưng…… tôi có linh cảm xấu về điều gì đó. Tốt nhất chúng ta hãy nhanh lên."
Cảm giác không lành à ? Nhưng trực giác của Eliza rất chính xác……
Nhưng thay vào đó―― Liz và Tino, những người đã làm việc trinh sát với cô ấy, dường như không ở bên cạnh cổ hôm nay, chuyện gì đã xảy ra vậy ?
"Aaa. Cảm ơn cô rất nhiều. Nhân tiện, hôm nay Liz và Tino không đi cùng cô nhỉ. Tôi cũng không nhìn thấy các thành viên khác. Cô có biết họ đã đi đâu không ?"
"Xin lỗi. Tôi quên mất."
Eliza chớp mắt và chỉ vào Mimic-kun, người đang đứng sau tôi.
Mimic-kun không chỉ là loại rương kho báu『Túi ma thuật』. Đó là một Túi ma thuật chưa từng có, thậm chí có thể lưu trữ các sinh vật sống một cách tự do và thậm chí có thể lưu trữ cả một thị trấn bên trong. Tôi đã định đưa cậu ấy đi cùng để có thể trốn thoát ngay lập tức trong trường hợp xảy ra tai nạn――
"Bên trong Mimic-kun ? Tất cả mọi người sao ? Tại sao chứ ?"
"Họ nói, vì mục đích chuẩn bị."
Để chuẩn bị hả ? Tôi hiểu rồi, bên trong Mimic-kun là một không gian khá rộng lớn đến đáng kinh ngạc. Ngay cả không gian cũng đủ rộng lớn để Lucia sử dụng các phép thuật tấn công diện rộng theo ý muốn và nó cũng có thể lưu trữ vật tư. Đó là nơi hoàn hảo để chuẩn bị.
Nghiêm túc đấy, họ làm tôi lo lắng vô ích………… Tôi ước gì họ nói gì đó với tôi trước. Điểm yếu của Mimic-kun là rất khó thoát ra trừ khi có người đưa bạn ra ngoài. Họ sẽ làm gì nếu Eliza quên rằng tất cả bạn bè của cô ấy đều ở trong Mimic-kun ?
Thôi, tôi sẽ để lại chuyện phàn nàn sau. Tôi mở nắp Mimic-kun và nói với Eliza và những người khác.
"Tôi sẽ đi gọi họ ra. Chúng ta sẽ xuất phát ngay khi tôi quay lại. Mimic-kun, đến chỗ Liz và mọi người. Làm ơn đưa tôi đến chỗ Liz và mọi người."
"Được rồi."
Đã lâu rồi tôi mới ở bên trong Mimic-kun. Tôi hít một hơi thật sâu và nhảy vào bóng tối bên trong Mimic-kun.
§
Một cảm giác bồng bềnh mềm mại, đáng nhớ. Thứ tôi nhìn thấy khi đáp xuống đất là một tòa nhà lớn.
"Eh ? Đ-Đây là đâu thế…………?"
Tôi nhìn xung quanh. Đây có lẽ là thị trấn nơi tôi chạy trốn khi bị Shero dồn vào chân tường.
Mimic-kun là một Thánh tích cực kỳ xuất sắc. Đặc biệt, nó đáng tự hào là một chiếc Túi ma thuật và linh hoạt ở một mức độ nào đó khi cung cấp khả năng lưu trữ thoải mái.
Tôi mở cửa và bước vào tòa nhà. Tòa nhà trông giống như một quán trọ.
Có một tấm thảm dày trên sàn và đồ nội thất trang nhã vừa tiện dụng vừa thẩm mỹ. Chiếc đèn trên quầy, có lẽ do Sytry và mọi người lắp đặt, được thắp sáng bằng ngọn lửa ấm áp, chiếu sáng lờ mờ tiền sảnh.
Nhìn theo cách này, Yggdra cũng rất đẹp, nhưng một nhà trọ bình thường cũng đẹp nữa. Tôi vẫn chưa thể khám phá thị trấn bên trong Mimic-kun. Có lẽ tôi có thể ở lại đây một thời gian sau khi lời nguyền của Luke được gỡ bỏ ?
Với suy nghĩ này trong đầu, tôi dạo quanh tòa nhà và tìm Liz và mọi người. Và tôi đã tìm thấy họ ngay lập tức.
――Liz và mọi người đang kiệt sức nằm trên giường trong phòng ngủ rộng rãi.
Nó thực sự không có ý nghĩa gì cả.
Những tiếng rên nhỏ vang vọng trong phòng. Tôi sững người một lúc rồi lao tới bên giường.
Thứ đầu tiên đập vào mắt tôi là Anthem, trông giống như một ngọn núi nhỏ nằm trên một chiếc giường lớn được tạo ra bằng cách ghép nhiều chiếc giường lại với nhau, nhưng tôi lắc phần phình ra trên một chiếc giường xa hơn một chút có lẽ được đặt ở đó để anh ta không vô tình nghiền nát bên cạnh.
Tôi nhẹ nhàng lật tấm chăn bông và khuôn mặt quen thuộc của Lucia xuất hiện. Tuy nhiên, nước da của em ấy vô cùng nhợt nhạt và phần tóc mái của em ấy dính đầy mồ hôi.
"Eh ? Có chuyện gì vậy ? Mọi người ? Chuyện gì đã xảy ra thế !?"
Có lẽ hôm qua họ không thể cưỡng lại được và đã đến Đền kho báu ư ?
Không…… Không phải vậy. Nếu đúng như vậy thì điều đó không giải thích được tại sao họ lại ở bên trong Mimic-kun.
Khi tôi chớp mắt và đấu tranh với bộ não đang bắt đầu chạy trốn khỏi thực tại của mình, Lucia từ từ mở mắt và nói với giọng yếu ớt.
"Ni-Nii-san, em xin lỗi………… em không thể cử động nổi. Có vẻ như ngộ độc Mana Material xuất hiện bất ngờ―― Dù em biết nó không an toàn...."
"Eh ?"
Nghe những gì em ấy nói, tôi từ từ nhìn quanh phòng. Ngoại trừ các giường của Anthem, còn có bốn cái giường khác. Mỗi cái trong số đó đều có người nằm.
Họ sẽ không đùa giỡn trong tình huống như thế này. Ngay từ đầu, Liz và mọi người đã mong chờ ngày chúng tôi đến được Đền kho báu.
Tôi đến gần giường Liz đang nằm và nhẹ nhàng kiểm tra khuôn mặt em ấy. Liz, người hầu như chưa bao giờ bị cảm lạnh, hướng đôi mắt mơ hồ, yếu ớt về phía tôi và nói với giọng khàn.
"Em nghĩ nó nguy hiểm nên nhanh chóng chạy đến nơi ẩn náu ở chỗ có nguồn Mana Material mỏng…… Xin lỗi, Cry-chan……………… Anh có thể hoãn chuyến đi được không ạ ?"
K-Không, anh không thể, em biết mà !!
Tôi cũng muốn hoãn lại, nhưng Serene đã sử dụng liều thuốc cuối cùng của mình và các thành viên của《Starlight》cũng đã sẵn sàng cho chiến dịch.
Tôi lần lượt kiểm tra từng giường.
"Uuuuh………… Mặc dù em muốn thử thứ gì đó. Em không thể tin được là mình cũng ngộ độc………"
"Uhh………… Muh…"
"Master~, đây lại là một thử thách khác sao ? Đây là một thử thách, phải không ạ ?"
Tino hướng ánh mắt lơ đãng về phía tôi và phản đối bằng giọng trầm hơn bình thường. Đây không phải là một thử thách, Tino……
Rõ ràng, nhìn thoáng qua, nó thực sự có vẻ chỉ là ngộ độc Mana Material. Ngay từ đầu, nếu đó là một căn bệnh khác, dù là người yếu nhất như tôi, sẽ là người đầu tiên mắc phải nó, và với sức mạnh của Sytry và Anthem, lẽ ra họ có thể chữa khỏi nó bằng cách nào đó.
Tôi thở phào nhẹ nhõm. Ngộ độc Mana Material không phải là một hiện tượng hiếm gặp đối với《Strange Grief》.
Nếu họ nghỉ ngơi một lúc, cơ thể họ sẽ hấp thụ Mana Material mà nó không thể xử lý và họ sẽ trở lại mạnh mẽ hơn.
"Uuuun, nhưng không ngờ mọi người lại gục ngã cùng một lúc như vậy………… Mặc dù lượng Mana Material được hấp thụ và khả năng chịu đựng sẽ khác nhau ở mỗi người."
Mỗi thành viên của《Strange Grief》đều là một thợ săn tài năng, nhưng tất nhiên có những khác biệt trong những đặc điểm riêng về tài năng của họ.
Tất cả mọi người ( trừ tôi ) đều đã từng bị ngộ độc Mana Material, nhưng đây là lần đầu tiên tất cả họ đều sụp đổ cùng một lúc.
Và vào thời điểm thật khủng khiếp. Đúng là trông họ rất mệt mỏi, nhưng――
Ở đó, Liz, người đang nằm trên giường và rên rỉ, nắm lấy cánh tay tôi và cố ép mình ngồi dậy, nhưng em ấy trượt khỏi giường.
Ah, aaaah, em đang làm gì vậy.
"Cry-chaaan, em cũng đi cùngggg ! Em chắc chắn có thể điiii !"
"Un, un, anh không nghĩ vậy đâu."
"Cry-san, em cũng…… E-Em cũng vậy, em chắc chắn mình sẽ có thể di chuyển trong chốc lát nữa ! Mana Material của Yggdra không có nhiều bằng trong này, và em chỉ hơi say chút thôi !"
"Un, un, có vẻ không có tác dụng đâu."
Tôi bế Liz đang trượt khỏi giường và đặt em ấy trở lại giường. Cơ thể dẻo dai của Liz đủ nhẹ để ngay cả một người yếu ớt như tôi cũng có thể nâng em ấy lên nếu tôi cố dùng hết sức.
Tôi đoán vai trò của chúng tôi đã bị đảo ngược so với thường lệ.
Cho dù cơ thể bạn có mạnh đến đâu, nó cũng không thể chịu được tác động của ngộ độc Mana Material.
Rõ ràng, theo những gì tôi được nghe, bạn càng có tài năng thì sức ảnh hưởng sẽ càng mạnh. Có vẻ như hệ thống giác quan của một số người bị rối loạn nghiêm trọng nên có lẽ sức mạnh thể chất của họ không phải là vấn đề.
Có phải là một điều may mắn khi họ không đổ gục tại【Đền Khởi Nguyên】không ?
Nếu mọi người trong《Strange Grief》gục ngã, tôi sẽ rất lo lắng về lực lượng chiến đấu, nhưng Eliza vẫn an toàn và có《Starlight》 cùng với chúng tôi nữa.
Vẫn không gặp bất kỳ vấn đề gì trong quá trình trinh sát và chúng tôi chỉ cần câu một chút thời gian để Serene hóa giải lời nguyền. Tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc cố gắng.
"Không còn cách nào khác, anh sẽ hợp tác với Eliza và những người khác để hóa giải lời nguyền của Luke. Nhân tiện, mọi người dường như không thể cử động được, vậy thì người chăm sóc cho――"
"Kill Kill…"
"!?"
Với một tiếng kêu the thé, Kill Kill-kun, một sinh vật ma thuật do Sytry tạo ra, bất ngờ xuất hiện. Không giống như thường lệ, anh ta có một chiếc tạp dề quấn quanh cơ thể đồ sộ của mình và đang cầm một cái chậu chứa đầy nước.
Nghĩ lại thì, tôi đã không gặp anh ấy một thời gian rồi, nhưng anh ấy đã ở đó từ khi nào vậy…… ?
"Ngươi sẽ chăm sóc mọi người chứ ?"
"Kill Kill…"
Đáp lại câu hỏi của tôi, Kill Kill-kun gây ấn tượng bằng cách khoe bắp tay của mình.