Trời tối như màn đêm dưới gốc Cây Thế giới. Ngay cả khi tôi nhìn lên bầu trời cũng không thể thấy rõ vì nó quá lớn, nhưng tôi đoán ánh sáng mặt trời đã bị chặn hoàn toàn bởi những tán lá rậm rạp.
Với Eliza dẫn đầu, chúng tôi tiến về phía trước, bước qua đống lá chất đầy dưới chân. Một cơn gió lạnh thổi qua khiến Astor chợt rùng mình.
Những chiếc lá rơi liên tục dường như đang từ chối những kẻ xâm nhập. Cây thế giới lẽ ra phải gợi lên khung cảnh thiêng liêng, nhưng khung cảnh hiện tại lại đáng sợ không kém gì Cây thế giới đen.
Đầu tiên, kích thước của cái cây này thật bất thường. Tôi nghĩ tôi hiểu được sự to lớn của cái cây khi nhìn thấy nó từ xa, nhưng tôi chưa bao giờ tưởng tượng rằng một cái cây to đến mức thân của nó trông giống như một bức tường lại tồn tại trong thế giới này――
"Lại nữa…… Nó lại lớn hơn nữa. Chỉ mới gần đây thôi…… Nó không lớn đến thế. Tất cả là do sự dư thừa của Mana Material."
Serene nói với giọng nhỏ nhẹ. Vì nó đã phát triển đến kích thước này bằng cách hấp thụ Mana Material, tôi tự hỏi liệu một ngày nào đó Anthem có phát triển đến kích thước này không……
Đền kho báu level 10【Đền Khởi Nguyên】biểu hiện như thể nó đang cố gắng che giấu Cây Thế giới.
Trong bóng tối lờ mờ, những cây cột đen mọc lên đây đó trên những bức tường đen mục nát bao quanh Cây Thế giới. Quái vật cấp cao thường được tìm thấy xung quanh Đền kho báu cấp cao, nhưng ít nhất dường như không có gì chuyển động bên ngoài bức tường.
Tôi không thể nhìn rõ chi tiết từ khoảng cách xa, nhưng khung cảnh thật rùng rợn không thể tả nổi. Tôi cảm thấy bầu không khí có phần giống với【Nhà trọ đã mất】. Có lẽ bản năng của tôi với tư cách là sinh vật sống đang mách bảo rằng Đền kho báu này rất nguy hiểm....
Các thành viên của《Starlight》, những người đã chinh phục nhiều Đền kho báu khác nhau trong sự nghiệp của họ, đang nhìn vào Đền kho báu với vẻ mặt căng cứng.
"Có lẽ nó đã biểu hiện như thể nó là một với Cây Thế giới vậy. Đây vẫn là món khai vị thôi. Nếu chúng ta đi xuyên qua bức tường đó, chúng ta sẽ tìm thấy『Lối vào』Cây Thế giới. Có lẽ đó là nơi có món chính."
Eliza nói với giọng bình tĩnh như mọi khi. Cô ấy bình tĩnh vì không có cảm giác nguy hiểm hay là do cô ấy đã trinh sát rất nhiều lần ?
Ngay cả khi không có phantom nào trong tầm mắt, chỉ riêng bầu không khí xung quanh lối vào đã nồng nặc mùi nguy hiểm. Hơn nữa, với nơi rộng lớn này…… Ngay cả khi hàng chục phantom lớn xuất hiện, chúng vẫn có thể di chuyển dễ dàng.
Điều an ủi duy nhất là chúng ta không phải chinh phục nơi này.
Serene, người đang nheo mắt nhìn Cây Thế giới, nói với giọng hơi run khi điều chỉnh hơi thở của mình.
"Tôi đã nghe qua báo cáo rồi, nhưng…… Sức mạnh này…… Nếu cứ như thế này, chúng ta chỉ cần bước vào trong bức tường, thì sẽ đủ để hóa giải lời nguyền."
Vậy là không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đi vào bên trong bức tường à…… Nếu tôi không ở trong trạng thái thoải mái, có lẽ tôi đã nôn rồi.
Có những phần của bức tường đã sụp đổ. Có lẽ chúng ta có thể vào bằng đường này.
"Phía sau bức tường, khá rộng lớn. Các bức tường có lẽ dành cho mục đích nghi lễ chứ không phải nhằm mục đích phòng thủ. Ngoài ra còn có những bức tranh treo tường."
"Hmph…… Tôi chắc chắn sẽ có gì đó chẳng lành xảy ra từ nó đấy."
Điều hiếm hoi là, có vẻ như Lapis và tôi có cùng quan điểm.
Và ở đó, Eliza, người đang ngơ ngác nhìn vào bức tường, cau mày.
"Rốt cuộc, tôi không cảm thấy bất kỳ sự hiện diện nào của phantom cả………… Mặc dù vài ngày trước chúng có rất nhiều."
Tốt tốt tốt. Tôi tự hỏi chuyện gì đã xảy ra, nhưng may mắn của tôi cuối cùng đã quay lại. Cho dù Đền kho báu có tàn khốc đến đâu đi chăng nữa thì cũng không có vấn đề gì nếu không có phantom trong đó. Tất nhiên, đó là giả sử nó không có bẫy……
"Đây không phải là thời điểm hoàn hảo sao ? Lần này tôi thật may mắn……"
"Yowaningen, đừng nói những điều xui xẻo đó ! Desu !!"
!? Tôi có nói điều gì xui xẻo đâu......
Dù sao đi nữa, hãy nhanh chóng hoàn thành mục tiêu của chúng ta và quay trở lại Zebrudia. Vì Liz và mọi người cũng đã xuống sức nên tốt nhất không nên ở lại quá lâu.
Sau đó Lapis mở to mắt như thể cô ấy đã nhận ra điều gì đó và nhìn Kruz.
"Nếu không có phantom thì đâu cần phải chia đội hình ra nhỉ ? Đây có phải là điều thú vị mà cô đang nói đến không, Kruz ?"
"Thật khó để tin rằng có thể dự đoán trước được số lượng phantom thế này, nhưng…… Sự thật là phantom không thể biến mất khỏi Đền kho báu ở cấp độ này được. Thật thú vị."
Astor gật đầu ngưỡng mộ. Nhưng chính xác thì họ đang nói về cái gì vậy ?
Vậy, điều này hơi sốc đối với tôi, nhưng có vẻ như thông thường một Đền kho báu ở cấp độ này không hề giảm số lượng phantom…… Vì vậy, tôi đoán lần này tôi thực sự may mắn. Đây quả thực là điều hiếm có.
"Hmm………… Thú vị…… đúng là thú vị, nhưng điều này có thực sự ổn không, desu ?"
Vì lý do nào đó, Kruz nhìn tôi như thể cô ấy đang nhìn thấy điều gì đó đáng ngờ. Tôi không biết cô ấy đang hỏi gì, nhưng chuyện này không ổn sao ?
Với việc đám phantom không còn nữa, tôi cảm thấy tốt hơn rồi.
Eliza đi trước tôi, đến gần bức tường, kiểm tra bên trong và ra hiệu cho tôi lại gần. Ban đầu, chúng tôi dự định chia đội ra hộ tống, nhưng nếu không có gì ở đây thì chuyện đó không cần thiết nữa.
"Sẽ thật tuyệt nếu một số trong số chúng xuất hiện, chúng ta không thể thử thách bản thân như thế này được."
"Hừm…… Tự tin quá đấy. Nhưng cậu nói cũng có lý. Nó cũng có thể dùng làm tài liệu tham khảo cho sức mạnh của kẻ thù trong trận chiến tiếp theo."
"Un, un, đúng vậy."
Cô tràn đầy động lực nhỉ, Lapis. Có lẽ đó là ý thức về sứ mệnh của cô ấy…… Tôi muốn cô cố gắng hết sức khi chiến đấu cùng với Ark và mọi người.
Dù sao thì, tôi cùng mọi người chạy đến gần Eliza, đặt tay lên tường và cẩn thận nhìn vào trong.
Eliza đã nói với tôi trước đó rồi, nhưng nơi phía sau bức tường trông chẳng khác gì đống đổ nát.
Những đống gạch vụn và những cột đá khổng lồ đằng kia đều đen kịt, chỉ cần nhìn chúng thôi cũng khiến tôi cảm thấy bất an.
Và, ngoài những tàn tích bí ẩn đó, còn có Cây Thế giới.
"【Đền Khởi Nguyên】đã xuất hiện………… Hòa làm một với Cây thế giới."
Serene nắm chặt cây trượng và nói với giọng run rẩy.
Đó chính xác là một ngôi đền. Được chạm khắc từ thân Cây Thế giới khổng lồ và tỉ mỉ với độ tinh xảo và hùng vĩ đáng kinh ngạc như là―― một ngôi đền.
Mặt đất được bao phủ bởi một thảm lá dày tạo nên cảm giác ma quái khó tả.
Không còn nghi ngờ gì nữa, việc thần sinh ra trong Đền kho báu dạng Đền thờ này sẽ chẳng có gì tốt đẹp cả.
Hãy kết thúc chuyện này nhanh chóng và về nhà thôi.
Ngay khi tôi chuẩn bị bước vào trong, khoảng trống giữa hai bức tường, Eliza đột nhiên kéo mạnh cánh tay tôi.
"!?"
"…………"
Mắt chúng tôi nhìn nhau. Khuôn mặt vốn luôn lơ đãng của Eliza cứng đờ. Cô ấy không nói gì, nhưng tôi có thể cảm nhận được tình hình khẩn cấp từ sự im lặng của cô ấy.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy……… Trong khi tôi chớp mắt, Eliza nói trong khi vai cô ấy run rẩy.
"Kuu………… Chân tôi muốn chạy trốn."
"Eh ? Ưm……… Đ-Đừng bỏ chạy nhé, được chứ ?"
Tôi không biết nó là gì, nhưng sẽ rất tệ nếu cô ấy bỏ chạy lúc này, nên tôi nhấn mạnh lại điều đó.
Khi Eliza siết mạnh tay tôi―― một cơn gió mạnh thổi qua.
"Hh !?"
Tôi cảm thấy nghẹt thở trong chốc lát. Đó là một cảnh tượng rất bí ẩn và không thể xác định được.
Một cơn gió xoáy từ đâu thổi tới, cuốn bay hết lá rụng xung quanh.
Nó giống như phép thuật tấn công. Tôi ngay lập tức nhìn những người đồng đội của mình, nhưng tất cả họ đều nhìn cảnh tượng đó với vẻ sững sờ.
Những chiếc lá bay lên trước khuôn mặt bối rối của chúng tôi trở thành những hạt ánh sáng và hạt mưa rơi xuống.
Eliza nắm chặt tay tôi và kéo tôi lại. Vào lúc đó, tôi nhớ đến Đền kho báu đã xuất hiện trước mặt tôi do một biến động kiến tạo tình cờ xảy ra―― Hoa Viên.
Các hạt ánh sáng hội tụ lại, tỏa sáng mạnh mẽ trong giây lát và thành hình. Xung quanh đáng lẽ phải trống rỗng, bỗng tạo thành một hình dạng và trọng lực, khiến mặt đất rung chuyển.
"!? Đây là… gì vậy ?"
"Tôi hiểu rồi…… Ra là thế này sao."
Những chiếc lá mới của Cây Thế giới từ trên trời rơi xuống.
Giờ nghĩ lại mới thấy thật kỳ lạ khi lá cứ rụng mãi mà mặt đất vẫn không bị phủ đầy
Có vẻ như cảnh tượng đang diễn ra trước mắt tôi chính là nguyên nhân của việc đó.
Nói chung, phantom không xuất hiện ngay trước mắt bạn. Điều này là do khi có sinh vật sống, Mana Material sẽ được chúng hấp thụ.
Tuy nhiên, có những ngoại lệ cho mọi thứ.
Nếu tôi bình tĩnh nghĩ về điều đó, những chiếc lá sẽ rụng do Cây Thế giới không thể xử lý Mana Material của nó. Vì vậy, những chiếc lá có lẽ giống như một khối Mana Material dày đặc.
Và bây giờ, trước mắt tôi, nó đã tích tụ tới mức đủ để trở thành phantom. Và vào thời điểm tồi tệ nhất có thể.
"Chuyện này…… Chuyện này là không thể nào. Một phantom đang xuất hiện sao !? Ở đây không chỉ có Tinh linh nhân―― còn có cả con người nữa đấy !? Hơn nữa, cậu ta còn là thợ săn level 8 !"
Astor thốt lên một giọng kinh hoàng và nhìn tôi. Xin lỗi, tôi khó có thể hấp thụ bất kỳ Mana Material nào đâu…… Nhưng tôi nghĩ nó sẽ chẳng thay đổi gì nếu có là người khác đi nữa.
Một phantom xuất hiện trong không gian trống rỗng cho đến một lúc trước. Một phantom đeo mặt nạ vàng bỗng xuất hiện.
Hơn nữa………… Nó không chỉ xuất hiện một mình……
"Những phantom xuất hiện trong Đền kho báu này đều đeo mặt nạ cả."
Eliza bổ sung thêm thông tin. Khu tàn tích trước đó trông vắn vẻ, giờ đây tràn ngập nhiều loại phantom.
Thằn lằn đeo mặt nạ và chó đeo mặt nạ. Rắn đeo mặt nạ―― và các kỵ sĩ đeo mặt nạ. Số lượng là không thể đếm xuể.
Thiết kế của những chiếc mặt nạ che từng khuôn mặt hơi khác nhau về chi tiết, nhưng đường nét chung của những chiếc mặt nạ đều giống nhau.
Tôi không có kỹ năng để đo lường chính xác sức mạnh của từng cá thể này, nhưng nhìn vào vẻ mặt căng thẳng của Eliza, tôi cũng có thể hiểu rằng tình hình này không ổn chút nào.
May mắn thay, lũ phantom chưa phát hiện ra chúng tôi vì chúng chỉ mới xuất hiện, nhưng nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như thế này thì chỉ còn là vấn đề thời gian.
Có lẽ tôi cũng sẽ đeo mặt nạ, nên tôi tự hỏi liệu chúng có cho tôi tham gia cùng không…
Tôi kiểm tra Serene, người đang mở to mắt hết mức như thể cô ấy đang cố khắc sâu cảnh tượng đó vào trí nhớ của mình.
"Um………… Cô có thể hóa giải lời nguyền được không ?"
"K-K-Không thể nào cô ấy làm được đâu, desu ! Đúng như dự đoán mà, không đời nào chúng ta có thể xử lý được nhiều như vậy cả, desu ! Nó không ở mức độ mà một vài con xuất hiện nữa rồi, desu ! Yowaningen đang đánh giá chúng ta quá cao rồi desu !!"
Kruz hét lên khéo léo bằng giọng thì thầm thay cho Serene.
Phải rồi. Giá như chúng ta đến sớm hơn vài phút, có lẽ chúng ta đã hóa giải được lời nguyền trước khi lũ phantom xuất hiện……
"Tôi hiểu rồi……… Vậy ra đây là điều thú vị mà cậu nói đến. Hừm…… Đây là lần đầu tiên tôi thấy thứ như thế này――"
Lapis nói với vẻ ngưỡng mộ, nhưng chân cô ấy đã lùi lại vài bước. Có vẻ như mọi người đều có cùng quan điểm.
Ngoài ra, tôi muốn cô ngừng hành động như thể tôi đã tạo ra tình huống này đi. Tôi cảm thấy hơi oan ức, nhưng tôi không có thời gian để thanh minh.
"Vậy đây là không thể đối với《Starlight》, huh………… Phía bên kia dường như vẫn chưa chú ý đến chúng ta, nhưng thật sự không thể làm gì sao ?"
"Tôi không có loại phép thuật man rợ nào có thể tiêu diệt nhiều phantom như vậy cùng một lúc cả. Tôi sẽ để nó cho cậu lần này."
Lapis nhún vai đáp lại câu hỏi của tôi, cô ấy dập tắt tia hy vọng của tôi rồi. Tôi sẽ để việc đó cho cậu lần này, cô nói gì cơ………… Hiện tại, tôi chỉ là một anh chàng khoác lên mình vẻ ngoài hào nhoáng thôi, cô có biết không ? Tôi có thể làm gì được chứ ?
Tôi thở dài và ra vẻ ngầu lòi…… Hay đúng hơn là một nụ cười nửa vời.
"Không còn cách nào khác……"
"Đợi đã, Yowaningen, ngươi định làm gì vậy ? Desu !"
Kruz đột nhiên hét lên.
Cô nói tôi sẽ làm gì á ? Chà, tất nhiên rồi―― tôi sẽ về nhà đây . Bây giờ là cơ hội để chúng ta làm điều đó trong khi đối phương còn chưa nhận ra chúng ta đang ở đây.
Không cần phải vội, chúng ta sẽ quay lại đây sau khi còn ít phantom hơn nhé.
Nghĩ đến đây, tôi quay người lại. Và cảnh tượng tôi nhìn thấy ở đó khiến tôi không thốt nên lời.
Lapis và mọi người, Serene, và thậm chí cả Eliza đều hoàn toàn bị đóng băng.
―― Có một vết nứt lớn trong không khí, nơi chắc chắn không có gì ở đó cho đến một lúc trước.
Tôi biết những loại phép thuật mà Lucia sử dụng, nhưng tôi chưa bao giờ thấy phép thuật nào tạo ra vết nứt trong không gian cả.
Ngay từ đầu, tôi đã nghe nói rằng phép thuật tác động đến không-thời gian là một phép thuật cực kỳ khó nhằn, nó vượt xa cả ma thuật trọng lực, và chỉ có một số ít pháp sư hiện đại mới có thể sử dụng nó.
Trước đôi mắt choáng váng của tôi, một cái đầu khổng lồ thò ra từ khe nứt.
Một con rết khổng lồ có vỏ màu đỏ, nó không hề thua kém gì so với phantom―― theo sau nó là giọng nói của con người.
"Chết tiệt, mình chưa bao giờ đoán được rằng nguồn sức mạnh đó lại nằm ở chỗ bế tắt thế này."
"Đó là lý do tại sao tôi bảo cô quay lại đấy biết khôngggg ? Không gian đó có chút không đồng bộ với thế giới thực này ! Ai mà biết được chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi không có『Ripper』chứ hả ?"
Cô gái nhảy xuống từ khe nứt là cô gái đã xin tôi cho vật hướng dẫn.
Hiện tại cô ấy không đội mũ trùm đầu, nhưng tôi có nhận ra qua giọng nói. Trên đầu cô là một con búp bê mang một chiếc kéo khổng lồ.
Tiếp theo sau, một chàng trai tóc đen với thanh kiếm ở thắt lưng nhảy xuống, và cuối cùng―― một người phụ nữ tóc đen mang theo một ngọn giáo lớn xuất hiện.
Cô ta có làn da rám nắng và đôi mắt sắc sảo. Cô ấy có vẻ có tính cách mạnh mẽ giống Liz.
Khi người phụ nữ nhìn thấy tôi, cô ấy mở to mắt một lúc rồi gật đầu và mỉm cười như thể đã nhận ra điều gì đó.
"Có vẻ như…… ta đã để ngươi phải đợi rồi,《Thiên Biến Vạn Hóa》."
Uhm…… Nh-Nhưng cô là ai vậy ?
Như để đáp lại những lời người phụ nữ đó nói, con rết khổng lồ phía sau cô gầm lên một tiếng chói tai.
có lẽ chúng sẽ cho đấy :v muốn chạy à :v Cry kiểu : chúng mày đã bị một mình tao bao vây :v