Legend

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1325

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 327

Hồi 4: Thương Đoàn Azoth (110-167) - Chương 154

Sự im lặng bao trùm phía trước dinh thự Bolton.

Đám côn đồ và mạo hiểm giả hạng thấp bao quanh Rei cạn lời trước những gì chúng vừa thấy.

Ngay khi Rei vung lưỡi hái, một nhát chém phóng ra, cắt phăng ngọn cây và hạ gục tên cung thủ nấp trên đó. Hất ngược một lần nữa, cửa sổ tầng hai bật tung khiến tên thứ hai dính đòn. Cuối cùng, Vargas, một gã vai u thịt bắp, nào ngờ lại bị thổi bay đi cả chục mét bởi Lưỡi Hái Tử Thần của Rei, đồng thời phá hỏng cửa chính dinh thự.

“...”

Dù là gì đi nữa, chuỗi sự việc diễn ra quá nhanh đến mức chúng chỉ biết há hốc mồm ra nhìn Rei, nguyên nhân của tất cả những điều trên.

Cho dù Seth đã lao ra đỡ lấy mũi tên cho Galahat, cũng khó để nhìn ra việc ấy vì phản xạ của Rei quá nhanh.

Thậm chí hai kẻ đã bắn tên đến cuối cùng đã quyết định rằng tấn công tầm xa là vô nghĩa, và mặc dù chẳng vui vẻ gì cho cam, chúng nhanh chóng tẩu thoát để tránh bị ăn Phi Trảm không trượt phát nào như hai tên kia.

Giữa không khí im lặng bủa vây, Rei vung Lưỡi Hái Tử Thần lên rồi hạ xuống bả vai trong khi đánh mắt liếc nhìn chúng một lượt.

“Vậy đấy, chỗ dựa Vargas của mấy người gục rồi đó......mấy người định làm sao nào? Nếu có ai vẫn máu chiến thì, bước ra đây.”

Mặc dù cậu ta đã nói rất dõng dạc, nhưng sau khi thấy đòn tấn công mãnh liệt như thế, chẳng ai muốn nhích lên cả.

Một số người nhìn về phía Vargas, kẻ đã bị thổi bay đi. Cho đến vài phút trước, Vargas còn mặc áo giáp kim loại sáng bóng. Nhưng giờ nó đã bị móp méo và anh ta thì bất tỉnh sau khi đập vào cánh cửa biệt thự.

Nếu mà còn tỉnh táo, thì hắn sẽ phải nếm trải cơn đau thống thiết do rạn nứt xương.

Trong lực lượng ở dinh thự Bolton, thì Vargas đã là một trong số những kẻ có kĩ năng tốt nhất rồi. Ấy thế mà hắn vẫn bị vả một cách dễ dàng. Kết quả là tinh thần chiến đầu của mọi người ở đây bị suy sụp.

“Sao thế? Mấy người vừa nãy còn gáy căng lắm cơ mà? Thể hiện bằng hành động đi chứ? Chẳng phải quý vị đây có nói rằng đó là điều hiển nhiên khi bọn này phải chạy vì chênh lệch số lượng à?”

“......”

Chứng kiến sức mạnh áp đảo của Rei, chúng chỉ biết cứng họng. Nếu lên tiếng, thì chúng biết điều đó sẽ được coi là hành động thù địch, và sẽ không tránh khỏi số phận như Vargas.

“Thật tình, một lũ tôm tép. Chỉ cần túm tụm lại thành bầy với nhau liền cho rằng mình sẽ thành hổ thành báo. ......Tốt thôi. Giải tán và cút hết đi.”

“......”

Rei bảo chúng như vậy, nhưng nếu làm theo, thì chúng sẽ không đời nào còn mặt mà đối diện với Thương Hội Azoth nữa.

Tuy nhiên, thái độ không hợp tác đó của chúng khiến Rei thất vọng.

“Này nhé, bọn này sẽ phải đi vào bên trong biệt thự của Bolton. Nếu ai phản đối, thì hãy đứng ra đây. Trong trường hợp đó, tôi sẽ coi đó là kẻ thù và dần cho một trận. Còn nếu không muốn ấy hả, thì phắn như một con chó cúp đuôi về chuồng chúng bây ngay. ……Tôi đến đây.”

Đằng sau cậu là, Freon, Brazos, Galahat và Murt. Rei gọi Set trở về bên mình và tiến lên. Dĩ nhiên, Lưỡi Hái Tử Thần vẫn yên vị trên vai cậu, sẵn sàng xẻ thịt bất cứ lúc nào.

Cứ mỗi bước Rei tiến lên là đám người lại lui một bước. Tình huống cứ như vậy tiếp tục, cuối cùng nhóm Rei cũng tiến được tới trước cánh cổng mà không tốn giọt mồ hôi nào. Lại nói tới, cái cổng đã bị văng đâu mất khi cơ thể của Vargas bay qua.

Đứng canh ở đó là Sakant và Fader. Hai người gác cổng tận tụy, tay lăm lăm những cây giáo.

“Tránh ra.”

Rei ngắn gọn ra lệnh. Nghe vậy, Fader run bắn rồi đánh mắt sang tên đồng nghiệp, Sakant. Sakant cũng xây xẩm chẳng kém gì, nhưng mặt không đổi sắc.

“Ê-ê này, Sakant!”

Thấy thế, Fader bất giác gọi. Tận mắt thấy chuỗi sự việc xảy đến với Vargas, quá rõ rằng họ không phải đối thủ của Rei. Fader thắc mắc tại làm sao Sakant vẫn cứ đứng ngây ra đó.

“Là bởi cho đến bây giờ, tao vẫn đang được thuê để đứng ở đây. Đó là những gì tao biết. ......Fader, mày không cần phải theo tao, cứ chạy trước đi.”

“......Aaa, chết tiệt! Chết tiệt! Cứ nói như thể tao bỏ mặc mày được ấy!”

Fader bất ngờ hét vào gã đồng nghiệp những lời đó rồi chĩa mũi giáo về phía Rei.

“Đã bảo mày không cần phải theo tao cơ mà. ......Thằng ngu.”

“Câm mỏ! Tao không ngu! Thật bỏ mẹ, sao tao phải bận tâm những việc như này chứ.....”

Nhìn hai người đó vừa cãi cọ vừa thủ thế, Rei mỉm cười trong thoáng chốc trước khi lạnh mặt.

“Các người đang chống đối tôi kìa. Vậy là tôi cứ thế triển thôi nhỉ?”

“OHHHHHHH-!”

Câu hỏi Rei được đáp lại với một tiếng hét. Đó là một tiếng hét can đảm thay cho lời nói để xua tan đi nỗi sợ hãi, khi Sakant và Fader đẩy ngọn giáo về phía Rei. Quả như mong đợi từ hai người gác cổng lâu năm, sự phối hợp của họ rất tốt. Sakant thúc giáo trước, trong khi Fader tấn công từ nơi Rei sẽ phải di chuyển tới để né hoặc chặn. Là một dạng tấn công trì hoãn.

Chiến thuật đó sẽ hiệu quả nếu đối thủ là người bình thường. Tuy nhiên đây là một tính toán sai lầm của cả hai. Đối thủ của họ còn hơn thế.

“Cứ thế...đây!”

Bắt lấy cây giáo của Sakant bằng Lưỡi Hái Tử Thần, cậu dùng phần lưỡi chém cắt cụt đầu mũi nhọn trước khi vung cổ tay để nhanh chóng xoay cán, làm gãy cây giáo của Fader bằng tay cầm.

“Gah-!”

Fader thét lên đau đớn trước sức mạnh phản công bất ngờ. Ngọn giáo của Sakant không hỏng nhưng mũi nhọn của nó đã bị cắt đứt. Với sức nặng quá lớn của tay cầm Lưỡi Hái tử Thần, cây giáo Fader đã bị Rei đánh bật khỏi tay. Anh ta không thể chịu được cú sốc và buộc phải thả tay ra, còn cây giáo bị văng ra xa về bên phải.

“......”

Sakant choáng váng nhìn Rei đã trong một khắc cắt ngọt cây giáo của hắn và làm tê liệt tên kia.

Nhận lấy ánh nhìn đó, Rei nhặt giáo của Fader lên và cắm nó xuống đắt.

Phập~ Đó không còn là âm thanh của một cây giáo bị đâm xuống đất nữa. Tính cả mũi giáo và cán cầm, nó phải bị ngập ít nhất là năm mươi xăng-ti-mét trong lòng đất.

“Đủ rồi đấy. Mấy bác không đả thương tôi được đâu. Tránh ra nào.”

“......Làm ơn. Tôi thật lòng không muốn các anh bị thương. Hãy cứ tránh qua một bên đi.”

Những lời của Galahat bật ra nối theo Rei. Sakant vẫn do dự bước ra chặn đường.......

“Sakant, ổn rồi. Chúng ta đã hoàn thành trách nhiệm...”

Nghe lời Fader, anh ta dừng lại.

“.......”

“Mày biết gì không? Ngài Bolton đã bị gây áp lực từ Rei trước đó rồi. Kể cả thế, ổng vẫn thách thức cậu ta, chúng ta đã làm tốt nhiệm vụ canh cổng của mình rồi.”

“......Mày nói phải.”

Sakant đáp lời với một cái thở dài.

“Tôi hiểu, ngài Galahat. .......Ngài có thể qua.”

“Xin lỗi. Nhưng mà, các cậu đừng lo, sẽ không có chuyện gì tồi tệ xảy ra với hai cậu đâu.”

Galahat gật đầu trấn an Sakant và Fader trước khi bước qua cổng.

“Làm ơn hãy đợi ngài Galahat. Ngay lúc này, ông ấy đang trong tình trạng tốt nhất!”

Murt dứt lời, rồi theo Rei, Freon và Brazos tiến vào trong dinh thự.

Ngay khi họ rời khỏi, đám du côn và mạo hiểm giả hạng thấp vây quanh đó chìm vào im lặng.

***

“Nói sao nhở, quào,... cái cửa đi tong luôn rồi.”

Lối vào dinh thự Bolton cách cổng khoảng mười mét. Cánh cửa đáng lẽ ở đó đã bị phá tan tành khi Vargas bị hất tới do đòn tấn công của Rei.

Bước qua đống gỗ vụn của cái cửa, họ bước vào đại sảnh dinh thự. Vargas vẫn nằm đó, bất tỉnh nhân sự.

“Chà, có thể sẽ có bẫy ở gần cửa...nhưng mà cũng tốt khi mà mọi thứ đều ổn nhỉ?”

Rei nói trong khi Freon đang kinh ngạc quan sát cơ thể bất động của Vargas.

Với góc nhìn của Freon, Vargas đã chiến đấu với Rei trước đó nên hắn phải biết rõ thực lực của mình tới đâu. Mặc dù vậy, không rút ra bài học nào cho mình, hắn ta lại thách thức Rei. Hắn đã thách Rei một trận tái đấu sau khi tự luyện tập, thế nhưng vẫn sử dụng những tay bắn tỉa với cung tên từ xa. Họ cũng không nhắm vào Rei mà hướng tới Galahat bị thương để bắt ông ta làm con tin. Kết quả thì như Freon đã thấy.

Cùng quan điểm đối với Brazos. Nhìn tên bại trận đó một lúc, ông khịt mũi một cái trước khi nhìn đi hướng khác.

Trước hết thì, họ đã thấy một phần khả năng của Rei trong cuộc chinh phạt Điểu Yêu Nữ. Trong khoảng hạng C và D, họ không tin rằng có bất cứ ai có thể đánh bại Rei, ngay cả khi có ủ lò đánh hội đồng cậu ta đi chăng nữa. Sẽ có khả năng nếu đó là một cuộc chiến kéo dài nhằm bào mòn sức..., nhưng kể cả thế, nhắc đến khả năng của Rei, cậu ấy có thể quét sạch cả bọn bằng ma thuật lửa.

“Gurururu~”

Thành viên cuối cùng đặt chân vào đại sảnh là Set, sinh vật vừa kêu lên khi tò mò nhìn quanh.

Thông thường, là một con điểu sư, Set sẽ không bao giờ vào một nơi như là biệt thự. Nhưng lần này, nhóm sẽ chiến đấu với các mạo hiểm giả được Bolton thuê, vì vậy không ai sẽ phàn nàn về điều đó. Ngay cả Galahat, người thân thuộc nhất với biệt thự, cũng không thể bỏ mặc nhóc ta và không có lựa chọn nào khác ngoài việc chào đón Set vì sức mạnh chiến đấu của nó.

“Kể cả thế, cũng có hơi cô quạnh khi không có ai ra chào đón nhở?”

Brazos đánh mắt một lượt quanh đại sảnh với Chiến Búa Earthshaker trên vai, nhưng chẳng có ma nào cả.

“Cái đó...phải chăng bọn chúng đang củng cố lực lượng để rào đón?”

Freon lẩm bẩm trong khi nhàn rỗi vung vẩy thanh kiếm.

“Tôi tự hỏi. Để đối phó với Rei, họ sẽ gặp bất lợi về sức mạnh, nên có lẽ họ đang phải tập hợp lực lượng của mình đến một địa điểm duy nhất để cố gắng phá vỡ tình hình hiện tại... Nếu để nói về anh trai tôi, thì hẳn là như thế.”

“Trong trường hợp đó, ông nghĩ hắn sẽ tập hợp lực lượng ở đâu? Hầu hết trong số họ đang ở phía trước dinh thự, chúng ta đã xử lý một số trong đám trước khi đến đây. Hẳn sẽ không còn lại quá nhiều về mặt số lượng.”

“À, điều đó khá hợp lý mà nói. ...Chắc chắn là chúng đang tụ họp tại căn phòng mà Rei lần đầu đến gặp anh trai. Căn phòng kế bên hoặc đối diện cũng có khả năng. Có rất nhiều phòng khác quanh khu phòng làm việc của anh ấy. ...Không, không đúng.”

Galahat cứ tự trả lời rồi lại tự phủ nhận. Ông nhìn quanh quất khi đang cố gắng suy nghĩ... và rồi lên tiếng.

“Đúng là văn phòng làm việc của anh trai là khả năng cao nhất, nhưng nơi đó lại quá hẹp cho các mạo hiểm giả để có thể chiến đấu. Kể cả có chiến đấu được, anh ấy cũng không dễ chịu gì với sức mạnh của họ. Trong trường hợp đó...”

Lẩm bẩm như vậy, Galahat hướng mắt lên tầng hai.

“Có gì trên đó sao?”

“Có một căn phòng dạng như phòng tiệc khiêu vũ. Anh ấy thường mời các quan khách tới dự tiệc, nó có vẻ hữu ích.”

“Hiểu rồi. Phòng khiêu vũ, với diện tích lý tưởng. ...Như vậy thì các mạo hiểm giả có thể thoải mái chiến đấu.”

Lắng nghe cuộc đối thoại giữa Brazos và Galahat, Freon gật gù.

“À ha. Là căn phòng rộng nhất trong dinh thự. Tất nhiên, cũng còn khả năng ông ta đã đặt mức an ninh cao nhất trong văn phòng làm việc của mình rồi.”

“Mà, dù sao thì, sẽ thật là ngu ngốc khi cứ thể lao thẳng lên mà không kiểm tra qua văn phòng đó để rồi bị tấn công từ phía sau. Cũng không quá rắc rối, chúng ta nên nhìn qua một chút chứ?”

“...Không. Có vẻ là không cần nữa rồi.”

Rei ngắt lời Freon. Lọt vào tầm mắt cậu là một bóng người ở lối lên phòng tiệc tầng hai.

Và kẻ đó giương cung.

“Haah!”

Mũi tên bắn ra, Rei liền bước tới, vung lưỡi hái. Lưỡi đao của nó cắt ngang như chớp rạch, dễ dàng chẻ đôi mũi tên nhắm vào Galahat.

“Như mọi người thấy đấy, chúng ta có một lời mời nho nhỏ. Tôi không muốn gây tổn thất cho dinh thự quá mức cần thiết.”

Rei nói trong khi dõi theo kẻ bắn tên lui vào trong căn phòng tiệc phía sau hắn.