Ta đăng vì đạt mốc 100 follow nên đừng có hiểu nhầm :< ít ra phải ăn mừng chứ, chứ không phải ta tội mấy đứa hóng đâu.
------------------------------------------------------
Khi Rei chuẩn bị rời khỏi phòng thí nghiệm và đồng thời tránh được một cuộc xung đột với giọng nói lạ nhưng lại sở hữu sức mạnh to lớn, thì âm thanh của giọng nói đó bỗng vang lên trong đầu Rei, thì Elena và những người còn lại bỗng chốc đóng băng.
"Người đang đi cùng Griffon. Ta có điều muốn nghe từ cậu."
"...... Ông đã làm gì với những người đó?"
Nhìn thấy Vel, người đã ngừng bước với một tư thế kì lạ khi chân của anh ta bỗng dưng đừng lại trên không khí, Rei đánh giá rằng thứ gì đó đã ảnh hưởng đến cả bốn người bọn họ trừ Set và chính cậu và điều đó khiến cậu quay ra hỏi giọng nói.
"Ta đã làm điều đó chủ yếu để bọn họ không thể nghe thấy những gì mà ta muốn biết. Hãy thoải mái, ta không làm tê liệt họ hoặc bất cứ điều gì khác đâu, chỉ là ta dừng thời gian của họ lại thôi."
(Trans E: ZA WARUDO!)(Báo: ?)
"Ngưng đọng thời gian ?"
Với những lời đó, Rei bật hỏi lại theo phản xạ.
Như cậu có thể thấy, vị trí hiện tại của họ là một không gian được tạo ra ở mặt đối lập với không gian của dungeon. Giọng nói cũng cho thấy ông ta có thể sử dụng ma thuật để điều khiển undead. Và trên hết, sau khi ông ta bộc lộ sức mạnh của mình và có thể sử dụng ma thuật không-thời gian, điều đó đã khiến Rei, người chỉ có thể sử dụng ma thuật lửa, cảm thấy bị choáng váng.
"Thật ra thì cũng không có gì nhiều. Ta chỉ muốn hỏi về con Griffon mà cậu dẫn đi lòng vòng quanh dungeon thôi."
"Tôi chỉ là một mạo hiểm giả có thể dẫn Griffon đi xung quanh và hơi hiếm gặp thôi ......"
Ngay sau khi cậu trả lời, tiếng cười vang lên trong tâm trí của Rei.
"Hahaha ~. Không có gì để dấu đâu. Đó là một con Griffon, cậu có hiểu nó là gì không, nó không phải là một con quái vật bình thường để mà cậu có thể nói như thế đâu? "
"...... Ý ông là sao?"
Như mong đợi, cậu phải mất một chút thời gian để trả lời câu hỏi đó. Và nhiêu đó đã đủ với giọng nói.
"Hmm, vậy thì. ...... Zepairu, cậu có quen với cái tên đó không ?"
"......"
Với câu hỏi của giọng nói, đồng thời khi gọi tên Zepairu ông ta sử dụng sự kính trọng khi nói đến cái tên đó, Rei quyết định.
Zepairu. Không phải cậu chưa từng nghe thấy cái tên đó. Mà ngược lại, đó là vì cậu biết quá rõ về cái tên đó.
Vâng. Đó là tên của người đàn ông đã cuốn hút linh hồn của Rei đến thế giới này và tặng cho cậu cơ thể này khi cậu chết tại Nhật Bản.
Và nếu nội dung cuốn sách mà cậu đọc trong thư viện là đúng, nó cũng là tên của ma thuật sư vĩ đại nhất thế giới từng sống ở hàng ngàn năm trước.
Tại sao chủ nhân của tiếng nói hỏi điều đó. Rei lên tiếng khi nghĩ về điều đó.
"Tại sao ông lại biết đến tên đó?"(Báo: vì ta là cha của con, là người đã cùng ông ta tạo nên cơ thể mà con đang sử dụng)
"Kuku-, như mong đợi ...... ah. Không, không, thực sự, để thấy sự tồn tại của ma thuật Magic Beast trong thời đại này. Không, điều này thật hào hứng và kịch tính. Người con gái từng xuất hiện rất lâu trước đây, cô ta là một nhà lãnh đạo vĩ đại. Và hôm nay là một ngày mà các sự kiện thú vị khi các sự việc khi xưa và nay đang chồng lên nhau."
[Mình có biết về ma thuật Magic Beast không nhể?]
Trước mắt Rei, cậu có thể nhìn thấy Set run rẩy bên cạnh bức tường.(Báo: và cậu ấy đang gào lên: ông ta điên rồi, Rei cản ông ta lại đi, em sợ quá!!!)
Có khả năng làm cho Set thậm chí sợ hãi và biết tên của ma thuật Magic Beast. Đối mặt với thực tế đó, Rei đã nói chuyện mà không suy nghĩ.
"Ông..... là ai?"
"Hmm, được rồi. Miễn là cậu cho ta biết cậu là ai, ta sẽ không keo kiệt khi trả lời câu hỏi của cậu. ......Vậy cậu sẽ làm gì?"
Khi giọng nói vang lên trong đầu, Rei nghĩ về nó.
[Danh tính của mình, mình có nên tiết lộ nguồn gốc của mình để đổi lấy thông tin từ chủ nhân của giọng nói này hay không. Đối với người xây dựng phòng thí nghiệm của họ trong một dungeon, thì cũng có khả năng ông ta sẽ biến mình thành một mẫu thực nghiệm ...... có thể không? Không, khi nghĩ về nó, khi ông ta nói tên của Zepairu, ông ta dường như nói nó với một sự tôn trọng và lịch sư.Trong trường hợp đó, có thể sẽ không có vấn đề gì ngay cả khi mình phải chiến đấu với chủ nhân của giọng nói này, Mình muốn ít nhất là tìm ra một số thông tin về ông ta.]
Rei muốn biết thêm về Zepairu và ông ta, cậu cũng muốn biết càng nhiều thông tin càng tốt về phía bên kia tại sao lại biết tên của ma thuật Magic Beast, vốn đã biến mất trong một thế hệ. Đó là một phần cho sự bào chữa của chính cậu, nhưng thực ra một phần cũng do sự tò mò của cậu.
"Được rồi. Bởi vì tôi sẽ nói điều đó, xin ông hãy trả chính xác những gì tôi thắc mắc."
"Hmm, được thôi."
Nghe giọng nói thừa nhận lời nói của mình, Rei lên tiếng. Sau khi đến với thế giới này, đây là lần đầu tiên cậu nói về danh tính của mình.
"Tôi ban đầu không được sinh ra trong thế giới này. Không giống như ở đây, tôi là một người bình thường sinh ra và lớn lên trong một thế giới không có ma thuật, dungeon hay quái vật. Tuy nhiên, tôi đã chết vì tai nạn. Linh hồn tôi đang dần biến mất, nhưng tôi đã được Zepairu đưa tới đây."
"...... Lúc nào điều đó xảy ra?"
"Chỉ mới vài tháng trước."
"Gì. Điều đó có nghĩa là anh ta đã sống và sống sót được hàng nghìn năm? "
Với giọng tràn ngập, Rei lắc đầu.
"Không chính xác lắm, nó hơi khác một chút. Thân thể của Zepairu dường như đã bị phân hủy từ lâu. Ông ấy đã trở thành một loại thực thể tinh thần và đã tìm kiếm một linh hồn với một bước sóng phù hợp với mình ở ranh giới của thế giới này. Tôi đã bị tìm thấy bởi ông ta. Vì vậy, như ông đã biết, nghệ thuật Magic Beast đã bị mất sau thế hệ của Zepairu và ông rất lấy làm tiếc cho nó. Đó là lý do ông ấy cho tôi cơ thể mới này được tái sinh trong thế giới này. Và Set, Griffon ở đây, là một dạng hình thức nhân tạo được tạo ra bởi Magic Beast Art, như ông đã suy đoán."
Chính xác, cả Set và Death Scythe đều được tạo ra bởi Magic Beast Art. Tuy nhiên, Rei đánh giá rằng nếu bên kia không nhận thấy bất cứ điều gì, nó sẽ không phải khi cậu đánh mất đi lợi thế này và không đề cập đến nó.
"Hmm tôi hiểu. Ngay cả sức mạnh của anh cũng không thể giúp anh ấy tồn tại qua hàng ngàn năm.
Đối với chủ nhân của giọng nói đang lẩm bẩm, Rei hỏi một câu hỏi.
"Vậy thì tôi đã kể cho ông về bản thân mình. Tiếp theo tôi muốn ông cho tôi biết những gì ông biết. Ông biết gì về Zepairu người được biết đến như một ma thuật sư vĩ đại? "
Rei hỏi như vậy, nhưng cậu đã có những mong đợi của mình sau khi nói chuyện với chủ nhân của giọng nói cho đến nay. Và chủ nhân của giọng nói đã xác nhận dự đoán của cậu.
"Được, lời hứa là lời hứa. Trước tiên, câu chuyện đơn giản là bản thân tôi đã biết Zepairu-dono. Tôi chỉ đơn giản biết Zepairu-dono trong khi anh ta vẫn còn sống."
Lắng nghe những lời đó, nhưng nó lại không thuyết phục được cậu? Câu hỏi đặt ra trong tâm trí của Rei.
Rei đã thừa hưởng kiến thức của Zepairu, nhưng anh ta không nhận ra chủ nhân của giọng nói này.
Anh nhìn về nhà của Rei và tự hỏi anh nghĩ gì. Giọng nói cười thầm.
"Ta biết Zepairu-dono, nhưng Zepairu-dono có thể không biết ta. Ta chỉ đơn thuần là một người từ cùng thời đại, ta chỉ biết Zepairu-dono vì ông là một pháp sư giỏi nhất trên thế giới."
[Thật vậy, nó giống như kiến thức từ một phía đối với một thần tượng mà bạn nhìn thấy trên TV.]
Cậu gật đầu với những lời của giọng nói và hối thúc ông ta tiếp tục.
"Trong những ngày khi Zepairu-dono còn sống, lúc đó có nhiều thiên tài hơn cậu có thể tưởng tượng. Không có nghi ngờ gì về việc nếu ngay cả một pháp sư từ thời đó còn sống trong thời đại này, anh ta sẽ có tài năng được coi là một thiên tài vĩ đại chưa từng có. Suy nghĩ về nó ngay bây giờ, thời đại đó đã sáng lên như thời hoàng kim của pháp sư."
"......Tôi hiểu rồi. Ông là một trong những thiên tài đó có phải không?"
"Đúng vậy. Ở tuổi này, tôi đã có tài năng để được coi là một thiên tài tuyệt vời như tôi đã nói ở trên. Nhưng suy nghĩ về sau đó, tôi đã ở phía trên của phần còn lại là tốt nhất. Mặc dù tôi biết tên Zepairu-dono, Zepairu-dono không biết tôi. Nhóm của Zepairu được thành lập từ các thiên tài cao cấp, tôi không có tài năng đến mức độ đó."
Mặc dù giọng lẩm bẩm như thể khinh thường chính mình, giọng nói vang vọng trong đầu Rei có một nỗi nhớ hoài cổ.
"Dù vậy, ông vẫn còn sống sau khi đã trải qua hàng ngàn năm ......"
"Hmm, cậu đã đoán ra rồi có phải không?"
Rei gật đầu với giọng nói. Anh đã nói chuyện với Elena và Vel về khả năng tồn tại trong dungeon này.
"Lich."
"Đúng vậy. Như dự kiến về người được chọn bởi Zepairu-dono, cậu rất giỏi. Vâng, như ta đã nói ở trên, ta đã là một thiên tài necromancer ở giữa trên so với phần còn lại. Ta đã tổ chức một buổi lễ để tái sinh bản thân mình như một Lich."
"...... một Lich có thể tồn tại hàng ngàn năm. Với điều đó, có lẽ thay vì gọi ông là Lich, tôi nên gọi ông là Lich Lord."
"Hahaha ~. Một Lich Lord sao, thật thú vị. Tôi có nên tự giới thiệu tiếp nữa không?"
Mặc dù tiếng cười vang vọng trong tâm trí của Rei, thực sự sống sót hàng ngàn năm trong khi học tất cả ma thuật bằng khả năng của mình. Với khả năng của mình, cậu không còn nghi ngờ gì nữa, ông xứng đáng được gọi là một Lich Lord.
[Không, thay vì là Lord, ông ta nên được gọi là King of the Dead, hoặc thậm chí là Emperor. Lich King hay Lich Emperor có thể thích hợp hơn.]
Trong khi cậu nghĩ về điều đó, từ đâu đó, một quả cầu tinh thể có kích thước của một nắm tay lớn nhẹ nhàng lơ lửng trong không khí và bay vào tay Rei.
"Đây là?"
"Đây là món quà nhỏ cho người kế nhiệm và thừa kế của Zepairu-dono. Đó là một vật phẩm phép thuật dưới hình dạng của một cặp tinh cầu. Nếu cậu nói chuyện với nó, cậu có thể tự do liên lạc với ai đó ở quả cầu kia."
[Mình có thể nghĩ về nó như một chiếc điện thoại di động không? Dù sao, việc tồn tại của nó không được phát hiện ra mới là một vấn đề.]
"Nếu ông tặng cho tôi, tôi sẽ không từ chối ...... nhưng tại sao ông lại tử tế như vậy?"
"Như ta đã nói ở trên, Zepairu-dono là một người đi xa tới mức lưng của anh ta thậm chí còn không thể nhìn thấy bởi những người đi theo anh ta. Thực ra, ngay cả sau khi học ma thuật vài nghìn năm, ta vẫn không nghĩ mình đã bắt kịp được anh ta. Kể từ khi ta gặp người kế vị Zepairu-dono, ta muốn trân trọng mối quan hệ đó."
"Cuộc gặp định mệnh, có lẽ vậy."
"Cái gì vậy?"
"Đó là câu nói trong thế giới của tôi. Điều đó có nghĩa là một cuộc gặp gỡ là điều gì đó sẽ chỉ xảy ra một lần trong đời, và ta nên nắm bắt và trân trọng nó. "
"Ta hiểu, những từ đó phù hợp với tình hình của cậu và chính xác là như vậy. ...... Một lần trong đời, một cơ hội đặc biệt. Bây giờ để ta xem, sẽ thật bất lịch sự khi để cậu chờ quá lâu để thấy bộ mặt của ta, ta sẽ xuất hiện ngay bây giờ để cậu không thiệt thòi."
Chủ nhân của giọng nói đã đưa ra một cảnh báo và sau đó xuất hiện trong không khí ở phía trước của Rei. Và ngay lúc hình bóng của một người xuất hiện trong mắt cậu, một lượng lớn mồ hôi lạnh chảy từ lưng của Rei.
Bởi vì cậu đã được đảm bảo bởi sức mạnh của Zepairu, nên cậu khá tự tin nói rằng sức mạnh của mình là một trong những thứ mạnh nhất. Nhưng khi nhìn thấy người đang đứng trước mặt mình, Rei hiểu rằng cậu sẽ mất ý thức nếu cậu để bản thân thư giãn ngay cả trong chốc lát. Set đã sợ hãi ngay khi cậu ấy nghe tiếng nói. Điều đó giúp Rei hiểu rằng Set đã biết về sự tồn tại trước mắt họ.
Ông có bề ngoài như một Lich đơn giản. Một bộ xương mặc một chiếc áo choàng với cây đũa phép cầm trong tay. Hộp sọ của ông được bao phủ bởi cái gì đó giống như một vương miện. Điều đó là vậy đó. Tuy nhiên, khi anh nhìn thấy hình tượng đó, Rei chỉ cảm thấy khái niệm của [Cái chết].
"Mm? Ta xin lỗi, có lẽ áp lực ta tỏa ra hơi quá mạnh. ......Còn cái này thì sao?"
Sau khi ông già Lich thì thầm, cảm giác áp bức cảm thấy từ sự tồn tại trước mắt của Rei dần dần biến mất. Và chỉ vài giây sau, Rei đã ở mức mà cậu có thể di chuyển trở lại.
"Hou ~, cậu có thể di chuyển bình thường lại được rồi sao. Như dự kiến của người kế nhiệm của Zepairu-dono."
Một giọng nói ca ngợi vang lên trong tâm trí của Rei, nhưng Rei chỉ mỉm cười cay đắng vì lời khen đó.
[Set là quái thú Griffonthuộc A rank ...... Vậy nếu mình áp dụng cấp bậc quái vật này với ông Lich kia, liệu ông ta có được xếp hạng S không? Không, anh ta sẽ không phù hợp ở mức đó ...... Như mong đợi của một Lich đã sống sót hàng ngàn năm.]
"Để ta giới thiệu với cậu một lần nữa. Ta là Lich mà cậu đã nói chuyện từ trước ... không, ta là Grimm, Lich Lord. Cảm ơn cậu, người đã thừa hưởng ý chí của Zepairu-dono."
"Tôi là Rei. ...... Mặc dù vẫn còn trong quá trình học hỏi, nhưng một ngày nào đó, tôi muốn có được sức mạnh phù hợp để thưc hiện thành công kế hoạch của Zepairu."
"Vậy thì cậu đừng quên tiếp tục tập luyện từ bây giờ."
Từ Lich đang trôi nổi ở trước mặt mình, Rei không thể cảm thấy bất kỳ sự thù địch nào cả. Không, thay vào đó, nó đã làm cho bầu không khí trở nên quen thuộc. Điều đó có thể hiểu được bởi sự ngưỡng mộ của Lich, người giới thiệu mình là Grimm, đối với Zepairu.
Và rồi, Grimm quay lại nhìn Set, người đang sợ hãi nhưng vẫn lo lắng nhìn Rei từ góc bức tường.
Trong khi run rẩy vì sợ hãi ngay khi nhìn vào, Set vẫn tiến một bước để bảo vệ Rei, đồng đội của mình.
"Hou ~, mặc dù ngươi còn yếu, ngươi vẫn dám đứng lên để ngăn cản ta? Thật lộng lẫy. Rei, vì nó được tạo ra từ sức mạnh ma thuật của cậu, tiềm năng của nó dường như vô tận. ...... Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, nó vẫn là một con thú ma thuật. Để tìm thấy sức mạnh thực sự của một con thú ma thuật, cậu sẽ cần phải cống hiến mình để đào tạo nó thêm một thời gian. ...... Nếu nó tiếp tục phát triển như bây giờ, nó sẽ giống như con quái thú mà Zepairu-dono đã tạo ra từ Magic Beast Art, và nó sẽ có khả năng nó trở thành một con quái thú có khả năng áp đảo quân đội của một quốc gia bằng chinh sức mạnh của mình. Sức mạnh lớn nhất của Magic Beast Art là những kỹ năng có thể đạt được khi tăng trưởng. Ta muốn xem cậu và nó sẽ mạnh mẽ như thế nào trong lần gặp tiếp theo của chúng ta ...... Ta mong chờ nó. Bây giờ tôi xin lỗi vì đã thô lỗ nhưng ta thực sự bận rộn với nhiều thứ khác nhau."
Nói như vậy, cơ thể của ông bắt đầu dần dần mờ dần và sau một vài giây, hình dạng của Grimm không thể nhìn thấy nữa.
"Rei, Set và cô gái mà ta đã đề cập trước đó. Hôm nay ta đã có rất nhiều cuộc gặp gỡ vui. Ta sẽ gặp lại cậu nếu có cơ hội. ...... Không, nếu có chuyện gì xảy ra cậu có thể liên lạc với ta bằng cặp tinh thể ma thuật này."(Báo: ok, chính thức Rei có thằng mạnh top #2 server game chống lưng :))) cảm thấy ổn vl =]]])
Ôn ta để lại những lời đó.
Và khoảnh khắc tiếp theo sau khi Grimm biến mất, Elena và những người khác, những người mà cử động đã ngừng lại, lại tiếp tục.
"Rei, chuyện gì vậy? Elena-sama vừa nói với chúng ta tất cả nên đi xuống tầng kế tiếp kia kìa."
Vel gọi Rei, người đang nhìn chằm chằm vào nơi mà Grimm đã biến mất.
Rei kéo bản thân trở lại với nhau bằng giọng nói đó và lưu trữ quả cầu( hoặc tinh thể, tinh cầu) vào Misty Ring để những người khác không thể tìm thấy nó trước khi vội vã bước lên bậc cầu thang với Set.
...... Và Elena, người đang nghiêm túc suy nghĩ về điều gì đó.
------------------------------------------------------ GÓC NÓI NHẢM
Ok, thật luôn ấy :))) thấy mình rảnh vl, nên ta đăng lên face :))) góc nói nhảm và giới thiệu truyện thì ta để trên watt thôi :))), rồi thôi hết rồi, hôm nay ngắn thế thôi :)))

School killer in another world (Phần 1)
KudoShinichi734