Làm thế nào mà tôi, người đã tái sinh thành nhân vật phản diện trong một bộ eromanga, lại có thể đạt được hạnh phúc mà không cần NTR

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

(Đang ra)

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

Mikawa Ghost

Thế thì, tại sao mọi người cứ quấy rầy tôi thế này?

35 1981

Fate/Grand Order

(Đang ra)

Fate/Grand Order

TYPE-MOON

Trong phần tiếp theo - Cosmos in the Lostbelt, Cơ Quan CHALDEA phải đối mặt với hiện tượng Tẩy Trắng Địa Cầu và cần phải giải quyết các sự kiện liên quan đến Hiện Tượng Thanh Lọc Lịch Sử Dị Văn.

14 1245

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

45 274

Kể từ khi có thể nhìn được thanh trạng trái, tôi đã lập nên một hậu cung

(Đang ra)

Kể từ khi có thể nhìn được thanh trạng trái, tôi đã lập nên một hậu cung

マルコ

Đây chỉ là một câu chuyện lãng mạn nhẹ nhàng (có hơi chút damdang) mà thôi.

9 1

Web Novel - Chương 20: Để có thể thay đổi nhân vật phản diện

"Bạn sẽ không bao giờ thắng nổi một cô gái đang khóc."

Và dù đối phương có là một cô nàng gyaru thì chuyện đó cũng sẽ không thay đổi.

“Hu hu hu... Hức... Haa~, khóc một trận đã đời xong thấy nhẹ cả người luôn~.”

Himuro xì mũi bằng khăn giấy. Trông mặt cô ấy lúc này rạng rỡ đến mức không ai nghĩ rằng vừa nãy còn đang nức nở.

“Rồi rồi, thấy khá hơn là tốt rồi.”

Địa điểm hiện tại là căn hộ nơi tôi đang sống. Cuối cùng thì tôi cũng bị cô ấy ép đến mức phải mời vào nhà.

Mà thôi, dù sao thì tôi cũng không thể cứ bỏ mặc Himuro đang khóc như thế được. Nếu có ai đó vô tình nhìn thấy, thì kiểu gì tôi cũng sẽ bị coi là kẻ xấu. Cái gương mặt ác nhân này đúng là phiền phức thật.

Tạm thời thì chưa thấy cái cảm giác máu dồn xuống dưới đâu cả. Trong phòng cũng có hơi thoang thoảng mùi hương dễ chịu của con gái, nhưng tôi đâu phải loại người dễ dàng khuất phục trước dục vọng như thế.

"Ê này, Himuro cậu đang làm cái gì đấy hả!"

Hẻ? Tớ chỉ đang tìm mấy cuốn tạp chí người lớn thôi mà.”

Tôi giật mình thấy Himuro đang bò bốn chân và thò đầu xuống gầm giường. Cái kiểu lắc mông kia là đang cố tình đấy à, tôi suýt nữa thì đã quát lên như thế rồi, nhưng vẫn ráng nhịn.

Váy đã ngắn củn rồi mà còn... Cô gái này thực sự không biết xấu hổ là gì sao? Á khoan, nó lộ hết ra luôn rồi kìa...!

“Hmm... Chả có gì thú vị nhỉ. Thời này người ta toàn giấu trong điện thoại, chứ ai thèm đọc tạp chí nữa đâu.”

"Tớ... tớ chưa bao giờ làm những chuyện như này! Tớ chỉ làm thế này... với Akio thôi đấy."

Cái kiểu ngước mắt nhìn lên đầy vẻ ngượng ngùng ấy thật đáng yêu… tôi cũng muốn nghĩ vậy lắm, nhưng khi nhớ lại những gì cô ấy vừa làm thì tôi chỉ biết cạn lời. Việc đầu tiên cần làm sau khi vào phòng con trai là lục tìm tạp chí người lớn à? Sao lúc ở trong quán karaoke thì cô ấy lại trông giống người bình thường thế, vậy mà giờ lại…

"Mà nhắc mới nhớ, phòng cậu chẳng có tí đồ đạc gì mấy nhỉ. Có mỗi cái giường là ra hồn thôi à. Bộ Akio không có sở thích gì sao?"

Sở thích của Akio là phụ nữ và cưỡng hiếp, nhưng tất nhiên là tôi không thể trả lời như thế được.

Về cơ bản, hắn ta sống một cuộc sống chỉ quanh quẩn việc tán gái và quan hệ tình dục. Còn căn hộ này chỉ như chỗ ngủ tạm, nên nhìn thế này là còn có tí sức sống rồi đấy.

“Sở thích tốn tiền lắm. Sống một mình thì thế này là đủ rồi.”

"Hmm. Con trai các cậu đều thế à?"

“Chuẩn rồi. Thế mấy người mà Himuro từng hẹn hò thì sao?”

Tôi chỉ hỏi vu vơ thôi, thế mà Himuro lại vô cùng bối rối.

“...Không có.”

Cô ấy cúi đầu trong khi thì thầm gì đó rất khẽ.

“Hả?”

“Tớ đã nói là tớ chưa từng có bạn trai! Một người cũng chưa! Vậy cậu đã hài lòng chưa hả!?

Himuro hét lên trong khi mặt đỏ bừng. Áp lực của nó lớn đến mức khiến tôi phải ngã ngửa về phia sau.

“Gì cơ, cậu nói thật đấy à?”

“Thật đấy! Tớ đâu có sống thoáng như Akio đâu... hu hu hu hu...”

Himuro nhào lên giường tôi, úp mặt vào gối rồi bắt đầu khóc ầm lên.Cô ấy đang giả vờ khóc phải không?

Tôi đúng là biết Himuro vẫn còn trinh qua manga, nhưng tôi không ngờ là cô ấy lại chưa từng có bạn trai.

Vì trong manga, cô ấy tỏ ra rất thành thạo, như đã làm rất nhiều lần rồi ấy. Đến mức mà tôi đã phải thầm nghĩ 'Thế này mà vẫn còn trinh thì chịu roài’."

“Akio...”

Himuro khẽ ngẩng mặt lên, chỉ chừa đôi mắt để nhìn tôi. Cô ấy có vẻ hơi khó nói và vẫn vùi miệng vào gối trong khi lẩm bẩm.

“Cậu… có bạn gái trưa?”

“...”

Himuro… chắc là thích Gouda Akio thật rồi.

Tôi không hiểu lý do tại sao cô ấy lại ngoan ngoãn nghe lời Akio đến thế trong manga. Đặc biệt là khi không có cảnh nào cho thấy cô ấy bị ép buộc, và bản thân nhân vật Himuro Haya cũng không có vẻ gì là thích thú với việc giúp người khác NTR.

Nhưng nghĩ lại thì có một vài chi tiết nhỏ thể hiện tình cảm ấy. Khi bị cướp mất trinh tiết, thì cô ấy đã tỏ ra hạnh phúc.

Tại sao Himuro lại thích Gouda Akio? Chuyện đó không được đề cập rõ trong truyện. Chắc do cô ấy là nhân vật phụ nên chắc tác giả thấy không cần thiết.

Ngay cả Gouda Akio cũng không nghĩ là mình được yêu theo kiểu nghiêm túc.

Tôi vò đầu bứt tai. Do lúc đọc tôi chỉ mải để ý đến những cảnh sếch, nên thành ra tôi chưa bao giờ thắc mắc về chuyện này.

"Tôi làm gì có bạn gái."

“Nhưng mà… cậu đã vào khách sạn với Shiratori rồi đúng không?”

Vậy là cô ấy vẫn để tâm vụ đó…

Tôi chưa từng nghĩ là sẽ tiến xa hơn với Himuro vào lúc này. Chừng nào ý thức của Gouda Akio vẫn chưa hoàn toàn biến mất, thì việc tiến xa thì chỉ tổ làm cô ấy tổn thương.

Himuro là một người bạn quý giá đối với tôi. Không phải là tôi không coi cô ấy là phụ nữ, mà là tôi không muốn cô ấy vì mình mà phải chịu tổn thương.

“Thế thì sao? Dù có vào khách sạn tình yêu đi nữa thì cũng đâu nhất thiết là làm mấy chuyện như Himuro đang tưởng—”

“Khách sạn... là khách sạn tình yêu á!?”

“Tớ tưởng là khách sạn bình thường cơ… Nếu là khách sạn tình yêu thì tức là hai người đã…!”

Tôi vừa tự đào mồ chôn mình đấy à?

Không, bình tĩnh lại nào tôi ơi. Vẫn còn cơ hội cứu vãn.

“Nghe này Himuro. Khách sạn tình yêu giờ cũng có dịch vụ tổ chức tiệc đấy. Nên việc tôi với Shiratori vào đó chỉ để nói chuyện thôi cũng không có gì lạ cả!”

“Ra là cậu dùng chiêu đó để dụ Shiratori vào khách sạn tình yêu…”

Không ổn rồi, cho dù tôi có cố gắng giải thích bao nhiêu thì Himuro vẫn không chịu tin tôi.

Himuro có vẻ đang cố gắng kiềm chế sự lo lắng, tay cứ nghịch nghịch cái đuôi tóc. Nhưng ánh mắt cô ấy thì cứ đảo liên tục một cách bồn chồn, rõ ràng là chẳng hề bình tĩnh chút nào.

"K-Không sao… Tớ… tớ hiểu… Akio là người như thế nào… Tớ biết… Đúng vậy, nếu Akio muốn thế thì tớ… không có ý kiến gì cả…"

Đừng có vào chế độ “ngoan ngoãn phục tùng” kiểu đấy nữa!!

“Himuro.”

“Nếu Akio muốn làm chuyện đó… với Shiratori… thì tớ cũng sẽ… giúp cậu…”

"Nghe tôi nói đã nào Himuro!"

“V-Vâng!”

Khi tôi lớn tiếng một chút, thì cô ấy cuối cùng cũng chịu ngẩng đầu lên.

Nếu nói gì cũng không ăn thua. Thì tôi chỉ còn cách dùng hành động để chứng minh lời nói của mình của mà thôi.

Tôi ngồi thẳng lưng và nhìn thẳng vào mắt Himuro.

“Đúng là tôi có vào khách sạn với Shiratori. Nhưng lúc đó, tôi chỉ an ủi cô ấy vì đang cô ấy đang khóc. Và ngoài chuyện đó ra, tôi không làm gì cả.”

Tôi không hề nói dối. Đúng là tôi có cho Shiratori xem "thằng nhỏ” khỏe mạnh của mình và có nhìn thấy cơ thể trần trụi của Shiratori, nhưng tôi tuyệt đối không làm gì cả.

Có lẽ do đã cảm nhận được sự chân thành ấy, nên Himuro khẽ gật đầu.

“…Akio bây giờ, thực sự khác trước rồi.”

“Tôi nói rồi mà. Tôi muốn sống tử tế. Muốn thay đổi bản thân để làm được điều đó.”

"Vì tuổi thanh xuân tươi đẹp đúng không?"

“Ừ. Tôi muốn có một thời cấp ba trọn vẹn. Và để làm được điều đó, tôi cần Himuro.”

“——!!”

Himuro đột nhiên đạp chân loạn xạ như đang giãy giụa vì xấu hổ.

Đúng vậy. Himuro cũng cần phải thay đổi.

Gouda Akio và Himuro Haya, hai kẻ phản diện trong nguyên tác. Nếu họ mà không thay đổi, thì tôi sẽ chẳng bao giờ có thể sống yên ổn mà tận hưởng tuổi thanh xuân.

Nếu một ngày nào đó tôi thua cuộc trước ý thức của Gouda Akio, thì Himuro bây giờ sẽ chỉ biết nghe theo lời hắn mà thôi.

Tôi sẽ thay đổi Himuro để ngăn chuyện đó xảy ra. Bởi vì từ trong tận đáy lòng, tôi thực sự mong cô ấy cũng có một thanh xuân thật tươi đẹp.

“Á! Trên gối của Akio có vết son kìa… Cậu chắc chắn là đã dẫn phụ nữ về nhà rồi!”

“...Đó là vết cậu để lại lúc úp mặt khóc rồi còn gì?”

“À...”

Xem ra để có thể thay đổi cô gái ngốc nghếch này, thì tôi sẽ phải tốn không ít công sức đây.