Translator: Melinoe, Ariadne
_____________________________________
Squeak!
Bang! Bang! Bang!
Mỗi lần Thỏ Đen nhào bột thì nó lại càng trở nên dính và bóng bẩy hơn.
- Mày làm tốt đấy chứ.
Trong lúc đó, Sejun cũng chuẩn bị làm garaetteok.
- Cuengi, xẻ cái này ra đi.
Kreong!
Xoẹt.
Gấu đỏ dễ dàng xé toạc bộ xương ngoài của con kiến lửa thợ, thứ mà thậm chí đến ngòi của ong mật độc cũng không thể xuyên qua được, như thể xé đôi một tờ giấy.
Sau đó
- Iona, buộc nó lại.
- Được!
Cậu chàng để nàng chuột nối khung xương vừa bị xé bằng phép kết dính, tạo ra hình phễu với một lỗ nhỏ ở cuối. Tất cả những gì cậu cần phải làm bây giờ là cho bột vào phễu, nén xuống, và món garaetteok ngon lành cành đào ra lò.
Đúng lúc đó
Squeak!
Thỏ Đen gọi Sejun, nói rằng bột đã xong.
- Thật hả? Mình làm thử một mẻ trước nhé?
Chủ bếp Park lấy một ít bột gạo còn nóng và cho vào máy garaetteok thủ công mới làm.
- Cuengi, ấn nó xuống đi, phải thật chậm và thật nhẹ nhàng đấy nhé.
Lần này cậu phải ra lệnh để chú gấu không nén hỏng bánh.
Kreong!
Ấn.
Khi nhóc ta ấn bột xuống nhẹ vô cùng như papa bảo.
Tách. Tách. Tách.
Garaetteok trắng sữa từ từ nổi lên từ cuối phễu hình nón khi nén bột.
- Xem nó thế nào đi.
Sejun cắt phần cuối của chiếc bánh garaetteok dẻo
[Bạn đã hoàn thành Garaetteok Hơi Dai.]
[Độ thành thạo kĩ năng Nấu Ăn Lv. 4 đã tăng nhẹ.]
[Hương vị và tác dụng của Garaetteok Hơi Dai đã được cải thiện đôi chút do hiệu ứng của Nấu Ăn Lv. 4.]
Một thông báo xuất hiện cho biết garaetteok đã hoàn thành.
- Garaetteok hơi dai à?
Hơi dai? Sejun kiểm tra thông tin của món trước vì cái tên kỳ cục kẹo ấy.
[Garaetteok Hơi Dai]
→ Được làm bằng loại bột gạo ngon nhất dưới sự giám sát của đầu bếp lành nghề và được ép dài với lực nén mạnh.
→ Cách nhào bột của người nhào bánh gạo vụng về đã làm tăng nhẹ độ dai của garaetteok.
→ Đầu bếp: Nông Dân Tòa Tháp Sejun, Vua Thỏ Đen của Vương quốc Nơ Đỏ (Người làm bánh gạo vụng về)
→ Hạn sử dụng: 10 ngày
→ Cấp: C+
Việc Thỏ Đen trở thành vua hay ChuChu trở thành hoàng hậu của vương quốc thỏ cũng chẳng có gì kì lạ.
Nhưng
- Người làm bánh gạo vụng về?
Squeak…
Sejun nói vậy khiến chú vô cùng xấu hổ. Thực ra Thỏ Đen đã thức tỉnh hai nghề nghiệp cùng một lúc.
Một là chiến binh, hai là người làm bánh gạo.
Thỏ Đen muốn trở thành một chiến binh hơn, vì hoàn cảnh lúc đó không phù hợp để làm bánh gạo, nên đương nhiên là chú cũng chẳng chú ý vào cái việc làm bánh ấy.
- Gì? Cậu đã giết quái bằng kỹ thuật nhào bột tuyệt vời này suốt bấy lâu nay hả?
“Thảo nào mình có cảm giác dinh dính khi đánh quái vật…”
Và ảm giác của cậu đã đúng. Chiếc búa của Thỏ Đen thực chất là một chiếc vồ làm bánh gạo. Sao cậu ấy có thể lãng phí tài năng ấy như vậy chứ?!
Sejun không biết, một trong những tổ tiên ngoại của Thỏ Đen là một Pongpongi, người đã tạo ra di vật: bột gạo nuốt chửng sang giàu. Nói cách khác, Thỏ Đen là hậu duệ của Pongpongi, sinh ra đã ngậm thìa bánh gạo.
- Cuengi, theo tao!
Cậu gọi gấu nhỏ và nhanh chóng chạy vào bếp. Thỏ Đen, tao sẽ nuôi dưỡng tài năng của mày!
- Cuengi, chuẩn bị nồi đi!
Kreong!
Nhóc con mang một cái nồi lớn tới trước mặt papa.
[Di vật: Bột gạo nuốt chửng sang giàu đã nuốt 100 Đồng Tháp và tạo ra 50kg bột gạo chất lượng cao nhất.]
Sejun bắt đầu tạo bột gạo.
Vụt.
Bột gạo đổ vào trong nồi lớn. Sau khi nhả mười lần bột gạo, mỗi lần 100 Đồng Tháp, cái nồi cũng đã gần đầy.
- Để nó ở đây.
Kreong!
Cuengi nâng nồi lên và đặt nó vào trong Ngục Tù Hư Không.
Khi họ đi ra ngoài
- Hế lô, bọn tui trở lại rùi nè.
- Chủ tịch Theo, bọn tui về rồi.
Hai chú mèo thực tập sinh vừa về liền chào Sejun và Theo.
- Hở?! Thỏ Đen, cậu đâu rồi?
- A! Chúng tôi đụng phải ngài Thỏ Đen trên đường á. Hình như ngài ấy chạy xuống thì phải?
- Ngài ấy chạy trốn hay gì?!
Có vẻ như Thỏ Đen đoán thái độ của Sejun xong liền vội vàng cầm vài hạt giống cà rốt rồi chạy trối chết.
(Sejun, em đuổi theo Thỏ Đen nhé?)
Dơi Vàng hỏi, không do dự mà phản bội anh trai của mình vì chủ nhân. Nếu muốn bắt được Thỏ Đen thì tốc độ của Dơi Vàng chính là điều không thể thiếu.
- Không cần đâu. Có chạy thì nó cũng chỉ chạy xuống tầng 55 thôi.
“Thỏ Đen, giỏi thì cứ trốn đi, đến cuối cùng nhà ngươi vẫn sẽ nằm trong lòng bàn tay ông chú này thôi. Hehehe.”
Sejun cười khằng khặc y như nhân vật phản diện. Thỏ Đen thì lại không biết chuyện Sejun có thể để đồ vào và lấy đồ ra khỏi hầm kho báu của tầng 55.
- Mình sẽ bỏ cái này vào hầm vậy.
[Một chiếc nồi lớn chứa 500kg bột gạo chất lượng cao nhất đã được chuyển vào trong hầm kho báu của Vương Quốc Nơ Đỏ.]
Giao hàng đến tận nơi cho Thỏ Đen, đang chờ chủ nhân của nó.
- Ăn thử garaetteok trước đã.
Sejun bỏ miếng bánh đã cắt vào miệng.
- Úi chà!
Điên con mẹ nó rồi! Bột bánh dai đến nỗi nó không mất đi độ đàn hồi dù cậu có nhai như thế nào đi chăng nữa. Quả nhiên là vậy, việc Thỏ Đen giã gạo đã làm chiếc bánh ngon hơn nhiều.
Kreong?
Cuengi nhìn cha mình với đôi mắt lấp lánh. Xong chưa papa?
Gật.
Sejun vẫn nhai garaetteok gật đầu thay vì trả lời và cắt một miếng bánh vừa miệng Cuengi.
Tuy nhiên
Kreong!
Chú gấu lại lắc đầu trước khi nhai.
- Sao thế? Có chuyện lạ hả?
Sejun sửng sốt trước phản ứng của Cuengi, người ăn được cả đồ ăn thiu vì nó ngon.
Kreong! Kreong!
Nhóc ta lại lắc đầu, chỉ vào túi đồ ăn vặt của mình. Không, là thiếu mật ong á!
- A! Con muốn papa nhúng nó vào mật ong hả?
Sejun lấy mật ong ra rồi nhúng garaetteok vào đó, xong rồi đút vào miệng chú gấu.
Kreong!
Đến lúc này chú ta mới gật đầu.
- Giờ thì cùng làm garaetteok thôi nào.
Vì Iona đã niệm một câu thần chú để giữ cho khối bột không bị hạ nhiệt nên hình dáng của nó vẫn còn nguyên xi nguyên vẹn.
Kreong!
Cuengi cho phần bột còn lại vào và bắt đầu nghiêm túc làm garaetteok.
Nhưng sau khi làm xong vẫn còn dư khoảng 3 mét garaetteok. Số bánh kia thì biến mất ngay sau khi được làm ra, chúng được đem cho thỏ và rồng.
Và dĩ nhiên rồi, khoảng 90% số garaetteok đó trôi tuột vào bụng Cuengi. Giờ thì chú ta cũng hiểu tại sao garaetteok mới làm lại ngon như vậy. Quả thực, đồ ăn luôn ngon nhất khi mới ra lò.
“Lần sau mình sẽ làm baekseolgi. Nếu cho thêm khoai lang vào…”
Trong lúc cậu đang nghĩ công thức cho món bánh gạo tiếp theo,
- Lần này các ngươi bán được bao nhiêu thế, meow?!
Theo hỏi các thực tập sinh về doanh thu trong buổi bán hàng cắm trại ở tầng 38.
Các thực tập sinh ấy đang bán cà chua bi cho thợ săn tại phiên đấu giá và giao Cường Hành Kiếm cho Lực lượng Phòng vệ Trái Đất. Họ phải bán hàng liên tục, không thì sẽ không còn chỗ nào để dự trữ được nữa.
Vì vậy, Theo đã bàn giao toàn bộ nhiệm vụ bán cà chua bi giá rẻ cho các thực tập , còn mình thì tập trung vào việc bán các loại cây trồng có giá trị cao.
- Bọn tôi đã bán được 5.000 quả cà chua bi với giá 6.000 đồng tháp rồi.
Giá bán đã giảm xuống gần 40% so với phiên đấu giá gần đây nhất của Theo. Khi đó nó bán chúng với giá 1.9 đồng tháp/quả.
Do cứ 2-3 ngày các thực tập sinh lại bán Cà Chua Bi Năng Lượng một lần nên tình trạng khan hiếm cà chua đã giảm và giá bán cũng giảm theo.
Nhưng dù sao đi chăng nữa, nhờ có tác dụng tăng cường sinh lực khi ăn hàng ngày và là thương hiệu nông sản ăn kiêng đầu tiên Sejun trồng được du nhập vào Trái Đất nên giá cũng giảm chậm hơn dự kiến, lượng người mua thì vẫn tăng đều đặn.
Và còn
- Đây rồi!
Các thực tập sinh cầm theo Churu và gia vị lấy ở chỗ nhân loại.
- Làm tốt lắm, meow meow!
Theo đã đưa cho các thực tập sinh 1% doanh thu coi như là một sự khích lệ. Đây là phúc lợi trang trại của Sejun.
- Cảm ơn chủ tịch Theo!
- Cảm ơn ngài!
Các thực tập sinh rất sung sướng khi được thưởng. Họ dự định sẽ dùng nó để nâng cấp túi của mình và nhận thêm nhiều phần thưởng hơn. Đó chính là niềm hạnh phúc của họ trong những ngày này.
Họ đã không còn nhớ gì đến việc trả nợ để rút ngắn thời hạn hợp đồng.
- Nhưng Tae-jun không nói gì về việc tìm thấy tấm ván gỗ mà tôi gửi sao?
- Không, anh ấy nói không có gì cả.
- Thật ư?
Sejun thất vọng khi nhận được câu trả lời. Cậu nghĩ chí ít thì cũng sẽ có người liên lạc với cậu để đòi 10 triệu won chứ… Đúng là sự nghi ngờ của mọi người ngày càng gia tăng vì thế giới ngày nay quá đáng sợ.
- Là tôi thì tôi cũng làm thế.
Nếu một ngày cậu tìm thấy một tấm danh thiếp có ghi: “Hãy liên lạc cho số này và tôi sẽ đưa cho bạn 10 triệu won.”, cậu cũng sẽ không tin.
- Phải nghĩ cách khác thôi.
Cậu quyết định để đó suy nghĩ thêm và ra đồng bắt đầu làm ruộng. Vừa ăn garaetteok xong nên cậu muốn vận động ngay lập tức.
***
- Cha!
Lâu rồi cậu mới lại được ở một mình.
Vụt.
Cậu bắt đầu buổi sáng ngày thứ 282 bị mắc kẹt bằng việc gạch một đường thẳng trên tường.
- Cảm giác thật trống trải khi không có mấy đứa.
Hôm qua Theo và Iona đã xuống tháp. Theo đi bán nông sản và nhận báo cáo hoạt động của Lực lượng Phòng vệ Trái Đất, còn Iona thì rời đi vì nhận được cuộc gọi từ Hiệp hội Phù thủy.
Và thế là, Sejun bước ra ngoài, cảm thấy sảng khoái nhưng cũng đôi phần cô đơn.
Kreong!
Pip-pip!
Khi cậu ra đến ngoài, Cuengi và Dơi Vàng đã ở đó để chào đón cậu. May thay, sự có mặt của chúng đã làm giảm bớt sự trống vắng trong cậu.
Kreong!
Bịch. Bịch.
Cuengi bắt đầu vỗ vỗ vào bụng khi nhìn thấy cậu. Chú ta đói lắm rồi!
- Rồi rồi. Đi ăn thôi nào.
Cậu dẫn nhóc và Dơi Vàng vào bếp, hâm nóng lại món cá nướng còn thừa mà cậu đã chuẩn bị cho Theo hôm trước.
Kreong!
Mặc dù đó chỉ là một bữa ăn bình thường, chú ta vẫn ăn như thể nó là món mới ngon tuyệt vậy.
Và còn
Pip-pip,
Dơi Vàng thì thích ăn trái cây, đang mút nước ép từ cà chua bi.
Sau khi ăn sáng xong, lúc họ đang đi ra cánh đồng,
Squeak!
Kkwek, kkwek!
Thỏ và kiến nấm đang vui vẻ làm ruộng cùng nhau. Khi chúng thu hoạch cà chua bi, thỏ ở trên lưng kiến nấm lo phần trên, còn kiến nấm lo ở dưới.
Nhờ sự gia tăng về số lượng kiến nấm, trang trại vẫn hoạt động trơn tru ngay cả khi không có mặt Sejun.
Sau đó,
Grào!
Tiếng gầm của Pinkie, Huyết Đại Hùng mẹ vang lên.
- Bọn chúng lại đến xâm lược nữa sao?
Gần đây, thỉnh thoảng lại có khoảng 100.000 con kiến lửa bay tới, có lẽ là để giành lại nô lệ của chúng.
- Tiến lên nào!
Kreong!
Pip-pip!
Khi cậu và các loài động vật chạy về phía Pinkie,
Grào!
Bịch!
Pinkie đập nhẹ xuống đất, tạo ra một làn sóng xung kích làm choáng những con kiến to, giúp cậu dễ dàng săn lùng hơn.
Những con kiến lửa này to gấp 1.5 lần kiến thợ, là những chiến binh kiến lửa có hàm răng sắc nhọn cùng với đôi chân dày.
- Cảm ơn nhé. Giờ thì đến lúc tạo ra một đám mây giông rồi.
Sejun cảm ơn Pinkie và chuẩn bị sử dụng kỹ năng Thundercould.
Nhưng ngay khi cậu sắp trút mưa xuống thì,
Phụt!
Nước được phun về phía những chiến binh kiến lửa.
- Hmph! Giữ lại ma thuật đi! Để còn niệm thêm một phép nữa.
Con rồng đen phun nước ra từ miệng.
- Cảm ơn nhé, Kaiser.
“ – Ờm… Sau này nhớ làm bánh gạo khoai lang nhé…”
Lão ta rõ ràng có động cơ thầm kín.
- Ném Sấm!
- Ném Sấm!
- Ném Sấm!
Nhờ việc bỏ qua quá trình tạo mưa mà cậu đã tiết kiệm được không ít ma thuật, liên tục thả ba luồng sét xanh vào đám kiến lửa.
Xoẹt!
[Bạn đã đánh bại một Chiến binh Kiến lửa.]
[Bạn đã nhận được 1500 điểm kinh nghiệm.]
…
..
.
[Bạn đã thăng cấp.]
Cậu đã tiêu diệt 5.000 trong số 100.000 con và thăng cấp.
Grào!
Bùm!
Đám còn lại thì đã có Pinkie lo.
Kreong!
Bùm!
Và cả Cuengi nữa.
- Chậc chậc chậc. Làm sao mà tôi làm vậy được…
Kaiser vô ý tặc lưỡi.
******
Truyện được đăng duy nhất tại ln.hako.vn và docln.net bởi team Triều Tịch. Vui lòng đọc tại Cổng Light Novel để ủng hộ nhóm dịch. Xin cảm ơn.
Melinoe: Bom nhỏ vì sủi 2 tuần :)))
Melinoe: Mày không thoát được đâu con trai. Tu bi con tì niu :))) Melinoe: Đoạn này là chơi chữ. Đáng ra phải là born with a silver spoon (sinh ra đã ngậm thìa vàng), nhưng tác giả lại để là ngậm thìa bánh gạo Melinoe: Bèng beng béng :)))) Ariadne: Ariadne: Chứ sao ổng chịu làm không công :Đ