Trasnlator: Sereni
Editor: Drake
___________________________
- Grrrr! Nhanh cái chân lên rồi tìm Sejun đi!
Squeak!
- Vâng!
Tộc Hắc Lang và Ngân Lang vốn đang giúp đỡ việc tái thiết lại Vương quốc Thỏ thì nhận được tin từ các thực tập sinh mèo, và giờ thì họ đang di chuyển đến tầng 77 cùng Thỏ Đen.
- Ngài Hegel! Mùi đã chia làm hai hướng rồi.
- Sniff sniff. Là vậy à.
Hegel cúi xuống nền đất, lần tìm mùi theo lời của Elka.
Một bên thì có mùi của Cuengi trong khi bên còn lại có mùi của các anh Hắc Nhân Ngưu.
- Vậy chúng ta cũng chia ra luôn đi. Tộc Hắc Lang sẽ đi theo hướng của Nhân Ngưu.
- Vâng! Vậy chúng ta sẽ đi theo phía còn lại!
Cả bầy sói phân tán lực lượng ra thành hai nhóm.
- Hắc Thố Vương, ngài có thể đi cùng chúng tôi không?
Squeak!
Thỏ Đen quyết định chọn đi phía có mùi của Theo.
Khả năng định vị cặp giò Sejun của Theo nó ở cái tầm khác hẳn rồi nên đúng nhận sai cấm cãi, đó còn là một trong top 10 bí ẩn lớn nhất của cái tháp rồi. Thỏ Đen nghĩ rằng nếu Theo mà không kiếm được vị chủ tịch thì chỉ có nước ông chú nhà nhóc xuống mồ rồi mới không tìm ra thôi.
Hoặc có khi lông vàng tìm được luôn cả phiên bản chuyển sinh của cha nội này cũng nên…
- Vậy thì, đi thôi!
Squeak!
Cùng với tiếng hét của Elka, Thỏ Đen cùng các anh em cô dì chú bác họ nhà Ngân Lang khác bắt đầu lần theo mùi của Theo và Cuengi.
Sự xuất hiện của 500 Hắc Nhân Ngưu từ tầng thứ 99 làm cho tụi boss ở tầng 70 và 80 phải chuồn gấp và đồng thời tìm hiểu lý do tại sao bọn họ lại đi xuống đây.
Và cũng có một số quái vật đi xuống các tầng dưới để phòng cho những bất trắc có thể xảy ra, thế nhưng sau đó chẳng ai nghĩ đến hiệu ứng cánh bướm có thể gây ra những gì sau chuyện này.
***
Trong khi hỗn loạn đang dần bao trùm khắp Tháp Đen thì, Sejun, Theo và Dơi Vàng đang có khoảng thời gian vui vẻ cùng với sự tham gia của các bé khỉ.
- Uhh! Ngủ ngon ghê!
Sejun căng người hết cỡ sau khi thức dậy trong sự sảng khoái trên chiếc giường mà trưởng Tộc Khỉ đã chuẩn bị cho cậu tối qua. Cậu đã lôi tấm nệm nấm đùi gà từ trong Ngục Tù Hư Không đặt lên trên giường của tộc trưởng, và nó phê thì thôi rồi.
Đúng lúc cậu tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon thì,
Ook!
Tụi khỉ biết cậu đã thức và nhanh chóng chuẩn bị thức ăn.
- Quát đờ heo?!
Sejun bất cờ mờ nờ ngờ vì bữa sáng mà đám khỉ mang lên. Những quả xoài vàng óng ánh cùng dưa hấu căng tràn và mọng nước đang chờ cậu xơi.
“Trông ngon quá!”
Dãi chảy ròng rọc từ miệng của chàng nông dân nào đấy khi lần đầu thấy xoài và dưa hấu kể từ khi cậu lạc vào toà tháp này.
(Quao! Chúng trông ngon ghê!)
Bé Dơi Vàng cũng háo hức y chang cậu chàng khi nhìn thấy đám trái cây này, đặc biệt là dưa hấu.
- Đây này, ăn đi.
Sejun cắt dưa thành miếng vừa tay bé dơi.
Flap flap.
(Em cảm ơn ạ!)
Chomp chomp!
Bé dơi nhận lấy miếng dưa bằng đôi cánh của mình rồi vui vẻ hút lấy hút để phần nước quả.
- Mình cũng ăn thôi.
Lựa chọn đầu tiên của thanh niên là xoài.
- Mời cả nhà~
Sejun sắp cho miếng xoài vào mồm nhồm nhoàm thì,
- Chủ tịch Park, ngài có quên gì không vậy, meow?
Theo nói với giọng thất vọng.
- Hả?!
Cậu quay ngoắt sang chỗ của lông vàng đang phồng má giận dỗi, buồn bực bằng mình bị bỏ lơ mất rồi.
- Xin lỗi nhé, chủ tịch Theo.
Sejun mau chóng lấy ra một cái Churu.
- Của cậu đây.
Ngay khi thanh niên vừa chìa cái Churu đến gần Theo thì,
- Meow! Được rồi, tôi chỉ bỏ qua lần này thôi đó, meow!
Slurp slurp slurp.
Cuối cùng lông vàng cũng hết dỗi, rồi mèo ta chuyển sang liếm liếm cái Churu kia một cách ngon lành nên giờ Sejun mới xử mấy miếng xoài kia được.
- Mmm…
Lúc cậu đút miếng xoài vào miệng, mùi thơm cùng vị ngọt đặc trưng của nó lan toả khắp miệng cậu, phần thịt xoài chín mềm cũng từ từ tan ra.
Rồi sau đó,
Glup.
Miếng xoài nhẹ nhàng trôi tuột xuống cổ họng cậu mà chẳng cần phải nhai phát nào.
- Ngon quá xá!
Sejun bắt đầu chuyển mục tiêu sang dưa hấu sau khi ăn xoài.
Crunch.
Hương vị bên trong dưa hấu bùng nổ trong miệng cậu, cùng phần nước đang rỉ ra ở khoé miệng.
- Gì vậy, meow?! Nó dính quá đi, meow.
Nhờ ơn thứ nước dưa kia mà cục lông vàng, đang tận hưởng món Churu của mình trên đùi Sejun, phải chải chuốt lại bộ lông chú ta lại lần nữa, phiền quá đi.
Crunch. Crunch.
- Uầy. Nó ngọt dữ vậy ta.
Kết cấu giòn rụm cùng vị ngọt thấm đẫm nơi đầu lưỡi qua từng nhát cắn ấy, dù dưa không được làm lạnh nhưng như này vẫn quá ư là ngon rồi.
Sejun để dành mớ hạt dưa cùng hạt xoài kia, tính sẽ trồng lại chúng trên tầng 99.
Ook.
Những con khỉ quạt mát cho cả bọn bằng mấy cái lá của bà tân vlog khi cả bọn đang ăn sáng.
- Hehehe. Tốt lắm.
- Puhuhut, được đấy, meow!
(Ngài Sejun, anh Theo, em cũng vui lắm!)
Cảm giác như họ đang là khách du lịch vậy.
Tận hưởng mớ trái cây ấy cho buổi sáng xong, Sejun bắt đầu nghiêm túc làm việc.
- Dẫn ta đến chỗ của mấy cây chuối đi.
Cậu chàng muốn xem sơ qua tình trạng của những cây bị bệnh.
“Hy vọng là mình có thể xử lý việc này.”
Ook!
Khi còn đang mải suy nghĩ, tụi khỉ đã dẫn cậu đến nơi cần đến.
- Hmm. Cây này bị bệnh à?
Vừa kiểm tra, Sejun vừa hỏi.
Mấy cây chuối này trông khá là héo và dường như sắp hẹo tới nơi vì thiếu ẩm, cơ mà đám cỏ xanh mơn mởn ngay dưới gốc cây ấy đã chứng minh rằng có lẽ nguyên nhân của vấn đề không phải là do khô hạn.
- Nên xem qua bên trong trước đi nhỉ?
Khi cậu chàng vừa định lột phần vỏ ngoài khô cứng của cây chuối thì
[Cái Chạm Của Người Nông Dân Lv.3 đã được kích hoạt.]
[Sau khi được bạn chạm vào, tốc độ phát triển của cây chuối tăng nhẹ.]
[Cây chuối đang bị bệnh và thiếu hụt năng lượng để phát triển.]
Lúc tay Sejun chạm vào cây, kỹ năng của cậu được kích hoạt.
[Một nhiệm vụ đã được tạo.]
[Nhiệm vụ: Tăng cường sức sống của cây chuối để nó khỏi bệnh.]
Phần thưởng: Tăng cấp [Cái Chạm Của Người Nông Dân] thành [Cái Chạm Ấm Áp Của Người Nông Dân].
Thất bại: Cây chuối bị bệnh sẽ chết.
- Hả? Tăng cấp á?
Tăng cấp kỹ năng. Sejun chưa từng được nghe đến rằng 1 nhiệm vụ có thể giúp tăng cấp kỹ năng; nhưng âu cũng là điều hiển nhiên vì đây là thông tin mà các công hội giấu kín chỉ lưu hành nội bộ.
- Nhưng mà phải làm gì để cấp năng lượng cho nó đây? Bón phân à?
Ook?
[Ngài cần phân bón ạ?]
Một trong số những con khỉ kia lật đật mang phân bón từ làng đến sau khi nghe cậu nói vậy, dù gì thì chúng nó cũng là làm nông nên có phân bón cũng là chuyện hiển nhiên.
Thanh niên bắt đầu đổ phân xung quanh cây chuối rồi tưới nước và chờ đợi, nhưng mà lại chẳng có gì xảy ra cả.
- Meow! Tui biết cách nè, meow!
Cục bông đang ngồi chán chường nãy giờ bỗng hét lên.
- Là cái gì thế?
- Chủ tịch Park, cứ xem tui làm thoi, meow!
Theo tự tin khoe cá tính bước lên phía trước và
Thump. Thump.
- Dậy đê, meow!
Con báo này bắt đầu ấn tay vào cây chuối như đang hô hấp nhân tạo cho nó vậy.
Thế nhưng mà,
[Cây chuối đang dần yếu đi vì cú sốc.]
Bé cây đang quá yếu để chịu được mấy cú nhấn của Theo.
- Ê!
Sejun mau chóng gắp cổ con báo kia lên rồi đặt lên trên đùi.
- Sao nó không nạp năng lượng được vậy, meow? Chân trước tui dùng lực yếu mà, meow.
Thump. Thump.
Theo đấm đấm mấy cái vào cặp giò của Sejun trong khi đang bối rối không hiểu tại sao.
Trong khi cậu chàng đang phải dỗ dành con mồn lèo kia thì,
(Ngài Sejun ơi, hát một bài hát thì sao ạ?)
Bé Dơi Vàng bỗng nảy ra một ý tưởng khác.
- Hát một bài á?
(Vâng. Nghe hát có thể sẽ cung cấp được năng lượng cho nó ấy ạ.)
- Hmm.
Ý tưởng của bé dơi nghe có vẻ hợp lý. Sejun cũng đã từng được nghe rằng chơi nhạc cho cây cối nghe thì chúng sẽ phát triển tốt hơn và hoa quả mọc ra cũng sẽ tươi ngon hơn.
- Vậy thì thử xem nào.
Vì không còn lựa chọn nào khác nữa nên cả bọn quyết định đầu nhảy cái gì thì làm cái đấy.
- Ahem. Ah. Ah. Ah~!
Cậu chàng nhặt một nhành cây gần đó lên rồi chuẩn bị hát.
[Cây chuối đang dần yếu đi vì tiếng ồn.]
- Oắc đờ heo?!
Cậu chỉ vừa lên giọng thôi mà…
Cái cây có vẻ nhạy cảm hơn cậu tưởng.
- Pfffft. Để tui hát cho, meow! Ta là thuộc hạ mạnh mẽ của Hắc Long…
Cục bông hát một bài do chính mình sáng tác trong ngẫu hứng cho cây chuối nghe trong khi vẫn ở trên đùi Sejun.
[Cây chuối cảm thấy khó chịu vì bài hát ngạo mạn kia và yếu dần đi]
- Chủ tịch Theo, dừng lại đi. Nó không hiệu quả đâu.
- Chặt cmnl đê, meow!
Snap!
Dám yếu đi khi nghe ca khúc tuyệt vời của ta sao! Theo tức giận lôi móng vuốt của mình ra định trảm.
Thế rồi
(Dơi vàng ơi, em xuất hiện ở đâu, ở đâu thế~)
Bé Dơi bắt đầu hát một bài nghe có vẻ giống với hoàn cảnh em ấy, một bài hát mà bé đã được nghe khi lang thang trên Trái Đất này.
“Em ấy chuẩn bị rồi sao.”
Sejun nghĩ ngợi khi đang nhìn bé dơi kia, và mong rằng bài hát ấy sẽ không làm tổn thương cây chuối kia.
Nhưng mà,
- Hả?
- Chủ tịch Park, sao ngài lại để Dơi Vàng tiếp tục hát vậy hả, meow?!
Hiện tại vẫn chưa có thông báo nào cho thấy cây chuối đang suy yếu đi cả.
Một lúc sau ấy…
[Cây chuối hồi phục một chút năng lượng bởi âm thanh êm dịu.]
- Cái này là sao đây?
Sejun đọc dòng tin nhắn xuất hiện với vẻ mặt bối rối.
Một lúc sau…
[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ.]
[Cái Chạm Của Người Nông Dân Lv.3 sẽ được thăng cấp thành Cái Chạm Ấm Áp Của Người Nông Dân Lv.3]
Nguồn năng lượng mà Sejun và Theo đã “lỡ tay” làm bay màu đã hồi phục trở lại nhờ vào bài hát của Dơi Vàng, do đó nên nhiệm vụ được hoàn thành.
Thanh niên đi kiểm tra skill mới của mình ngay và luôn.
[Cái Chạm Ấm Áp Của Nông Dân Lv.3]
Sự ấm áp đi cùng với cái chạm yêu thương của người nông dân.
Cây trồng khi được chạm vào bằng kỹ năng này sẽ tăng nhẹ tốc độ phát triển.
Cây trồng bị mắc bệnh sẽ được hồi phục nhẹ khi được chạm vào bởi kỹ năng này.
- Được đấy.
Với skill này, việc chữa bệnh cho tụi cây chuối kia sẽ chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi. Sejun nhanh chóng bắt đầu công cuộc chữa trị cho cây bằng cách chạm vào chúng.
Ook!
Ookee!
Lũ khỉ lại cúi đầu trong sự kính nể khi chứng kiến việc những cây chuối kia dần trở lại màu sắc vốn có của chúng sau cái những cái chạm của Sejun. Đây quả là phép màu của thần linh mà.
Và rồi Sejun chữa cho khoảng 100 cây chỉ trong 1 ngày làm việc và trở về làng khỉ khi đã muộn.
Ook!
Ngôi làng hiện tại đang tổ chức lễ hội tưng bừng khi nghe vị thần của họ đã chữa bệnh xong cho những cây chuối kia. Không may là những thứ mà đám khỉ có thể chuẩn bị vẫn chỉ có xoài với dưa hấu thôi, nên đồ ăn không được phong phú cho lắm.
Thay vào đó, xoài khô thái lát từ những trái chưa chín được Sejun đích thân yêu cầu lúc sáng đã được thêm vào menu, cùng với rượu trái cây lên men từ xoài và dưa hấu do chính bọn khỉ làm ra.
Cơ mà thế vẫn là quá ít đồ ăn cho một lễ hội.
- Bầu không khí lễ hội đâu mất tiêu rồi, chẳng cảm nhận được gì hết trơn.
Sejun bắt đầu nấu nướng từ đống thực phẩm lôi từ Ngục Tù Hư Không ra.
Ook!
Tụi khỉ kia cũng được một phen chiêm ngưỡng tài nghệ nấu ăn của cậu.
Với bọn nó mà nói, được chứng kiến vị thần của họ nấu nướng trước mặt như thế này là một câu chuyện rất đáng để kể cho đời đời con cháu về sau. Thế cho nên cả bọn phải quan sát thanh niên thật kỹ mới được.
Và dưới sự quan sát của tụi khỉ, Sejun đã hoàn thành công việc.
Nào là khoai tây mật ong, khoai lang nướng, súp cà chua và cả món mực xào nữa.
- Nào, ăn thôi!
Cùng với lời của Sejun, đám khỉ cũng bắt đầu ăn những thứ được bày biện trước mặt.
Ook!
Phản ứng của tụi khỉ mỗi con mỗi khác nhau. Đứa thì vui thích với vị ngọt từ những củ khoai mật và khoai nướng, đứa thì mê mẩn với vị chua dễ gây nghiện từ món súp cà.
Và còn
Ook! Ook!
Cả cái đám mặt đang đỏ bừng và thấm đẫm mồ hôi vì món mực nướng cay kia nữa.
Ook!
Mấy đứa đã kinh qua sự cay nồng của mục xào kia cũng bắt đầu đi dụ bè bạn, cánh phái kia cùng ăn theo, và kết quả là bên thì cười lăn, cười bò, cười rớt liêm sỉ, cười đến không còn gì để cười được nữa, bên thì muốn chửi như anh streamer nào đấy vì đã bị gài.
Và khi cả đám đang tận hưởng lễ hội thì,
Gwoo!
Gwoooh!
Tiếng rống từ quái vật bỗng vang lên từ phía bên ngoài làng, làm gián đoạn bầu không khí vui vẻ kia.
Ook!
Ookee!
Tụi khỉ bắt đầu chạy tán loạn lên và núp sau lưng Sejun.
- Huh? Có chuyện gì với mọi người vậy?
Ook! Ook!
[Là tộc Khỉ Đột! Ôi thần linh ơi, xin hãy bảo vệ cho chúng tôi!]
- Tộc Khỉ Đột á?
Thế rồi
Thump. Thump.
Một kẻ phá đám đã chen ngang vào lễ hội, kèm theo tiếng bước chân ầm ĩ. Đó là từ một con gorilla cao tận 7 mét đang dẫn một đàn 20 gorilla 3 mét khác, nó mặc một bộ váy cùng chiếc nơ không phù hợp với kích cỡ của mình.
Vâng, đây là con gái của tộc trưởng tộc Khỉ Đụt, người đã đi viếng thăm các ngôi làng quái vật khác để tìm một tấm chồng và giờ thì lao thẳng đến nơi khỉ ho cò gáy này chỉ vì ngửi được mùi đồ ăn ngon đó ạ.
_______________________
Drake: Hn, tuần này tôi không dịch, chỉ edit thôi
Sẻ: chém xíu chứ mị hổng hiểu đoạn này cho lắm (・∀・) Sẻ: đờ heo, mị không hiểu câu này lắm? Drake: Ai bảo bác dịch word by word quá? Sẻ: ưtf? Sẻ: chả lẽ giờ lại thề, chưa thấy ai hát như này, hahahahaha! =)))) Sẻ: mặc dù một con khỉ đeo nơ và mặc váy nó xúc phạm mắt mị đến mức mị ganh tị với cả người mù, nhưng mà ai rồi cũng phải bị đồ ăn tha hóa cho mất hết liêm sỉ thôu~