Translator: Melinoe
______________________________
- Vâng! Chúng tôi muốn mua ạ!
Gật. Gật.
Đám gấu mèo gật đầu lia lịa.
Món súp vốn đã có giá vì hương vị tuyệt vời rồi, tác dụng của nó lại càng khiến người ta thêm kinh ngạc. Nó giúp tăng chỉ số nhanh nhẹn lên 10,5 trong một giờ và khiến một người cảm thấy no trong 4 tiếng tiếp theo.
Nếu họ có thể mua được thứ này thì sẽ có rất nhiều nơi nhập hàng, ví dụ như các tầng hoặc các tòa tháp khác. Kể cả có không bán được thì cũng có thể tự ăn.
“Nếu độ nhanh nhẹn tăng lên, tốc độ làm việc của tộc gấu mèo chúng ta sẽ tăng lên.”
Tỷ lệ sản xuất có thể sẽ tăng khoảng 15% so với trước. Quả là đôi bên cùng có lợi.
- Tôi sẽ mua 500 phần súp với giá 3 đồng tháp mỗi phần.
- Muốn gì thì cứ mạnh dạn nói ra đi, meow! Ngươi nói cho ta biết ngươi muốn tăng chỉ số gì, sức mạnh, độ nhanh nhẹn và ma thuật, chúng ta đều có thể nấu món súp theo đó, meow!
- Thực… Thực sự có thể sao?
- Thực sự có thể đó, meow!
Theo tự tin trả lời.
“Cậu ấy đang làm rất tốt.”
Sejun, người đang theo dõi giao dịch của đệ tử, vừa gật đầu hài lòng, vừa cười toe toét.
- Nếu vậy thì tôi sẽ mua 200 phần súp mỗi chỉ số với giá 5 đồng tháp cho mỗi phần.
- Được, meow! Giao dịch hoàn tất…
Khi Theo chuẩn bị bắt tay Emil để hoàn tất thỏa thuận,
- Khoan đã!
Sejun ngăn mèo vàng lại. Mặc dù không cần phải lo lắng về việc Theo bị lừa nữa, tuy nhiên… chú ta vẫn cần phải học hỏi thêm một chút.
- Meow!
- …Hở? Chuyện gì vậy ạ?
Theo và Emil đều bối rối nhìn Sejun.
“Theo, chú ý nhé. Tôi sẽ cho cậu thấy thế nào gọi là phiên-bản-giới-hạn.”
- Emil, tôi không thể bán chúng với giá đó được. Có một điều tôi chưa đề cập tới, đó là món súp này là món súp phiên bản giới hạn mà chúng tôi chỉ bán ra bên ngoài 5000 suất vì nguyên liệu khan hiếm. Thực ra chúng tôi đã chẳng còn nhiều nguyên liệu để nấu nữa rồi.
Mặc dù vẫn còn rất nhiều xác châu chấu tím trong Ngục Tù Hư Không, nhưng cũng đúng là hiện tại bọn họ không thể lấy ra thêm được nữa. Sejun chỉ phóng đại sự thật một chút xíu mà thôi.
- Phiên… phiên bản giới hạn?
Nghe Sejun nói chỉ bán có 5000 suất, giọng Emil run run.
“Mình muốn mua chúng!”
Món súp đột nhiên được gắn mác là vô cùng khan hiếm, kích thích mong muốn mua của Emil.
- Ý ông như nào?
- Tôi muốn mua tất cả 5000 phần súp với giá gấp đôi chúng ta đã đề cập trước đó!
Đáp lại câu hỏi của Sejun, Emil trả lời như thể bị mê hoặc.
- Được rồi. Tôi sẽ bán tất cả chúng cho ông, Emil. Ngoài ra, tôi cũng sẽ bán thêm một số loại cây khác nữa.
- Các loại cây khác nữa ư?! Cảm ơn cậu!
Emil cúi đầu tỏ lòng biết ơn.
Và sau đó,
“Wow…thật tuyệt vời, meow! Sejun đúng là thần buôn bán mà, meow!”
Theo nhìn Sejun với ánh mắt kinh ngạc hơn là ngưỡng mộ. Chủ tịch Park vốn đã là một nông dân cấp thần rồi, và giờ thì cậu cũng đã trở thành một thương nhân cấp thánh trong mắt cục lông vàng.
Ngay khi họ ký kết một thỏa thuận khác với tộc gấu mèo,
Squeak…
Squeal…
Squeak…
Đám thỏ đã làm việc suốt đêm đã xếp thành từng cặp và bước ra từ nhiều nơi trên cánh đồng như những thây ma. Chúng đã quá đói và không còn tí sức lực nào nữa.
Tuy nhiên,
- Xin lỗi, nhưng các cậu sẽ phải đợi một lúc đấy.
Thứ chào đón họ là một cái nồi đã được Cuengi liếm sạch. Những con thỏ không còn cách nào khác ngoài việc ôm cái bụng đói chờ đợi cho đến khi bữa sáng sẵn sàng.
Đây chính là sự trả thù nhút nhát của Sejun.
***
- Nhân tiện, ông lấy nguyên liệu nấu ăn ở đâu thế?
Sejun hỏi Emil, tộc trưởng tộc gấu mèo, khi cậu đang nấu súp.
Bánh gạo và rượu Makgeolli cần phải có gạo, bánh mì cần bột, và phô mai thì cần sữa. Điều này có nghĩa là Emil cần phải nhập gạo, bột và sữa từ một nơi nào đó. Sejun cũng muốn mua được chúng.
- À. Chúng tôi làm phô mai bằng cách chế biến sữa từ suối sữa trước làng bằng phương pháp bí mật của mình ấy mà.
- Suối sữa? Ý ông là sữa chảy ra từ một con suối ư?!
- Vâng, đúng rồi ạ.
Emil nghiêng đầu nhìn cậu như muốn hỏi liệu chuyện đó có vấn đề gì không.
- Không có gì.
Sejun không có ý kiến gì về việc sữa chảy ra từ một con suối hết.
- Thế còn gạo và bột mì thì sao?
- À, chúng được trồng bởi Nông Tòa Tháp Cecilia ở Kim Tháp nơi làng chúng tôi tọa lạc.
- Kim Tháp?
- Vâng. Tòa tháp được quản lý bởi những con rồng vàng vĩ đại. Nhưng Nông Dân Tòa Tháp của Tháp Đen này là ai vậy? Tôi cũng muốn được giới thiệu bản thân với họ.
Emil ngó nghiêng xung quanh.
- Là tôi đây.
- Là ngài ư? Ý ngài là… Hắc Long Vĩ Đại Sejun là một nông dân?!
Tộc trưởng tộc gấu mèo vô cùng ngạc nhiên khi nghe Sejun nói. Điều này thực sự đáng để kinh ngạc đến vậy sao?
- Ừm.
- Tuyệt vời thật! Ngài hoàn toàn khác với Ophelia đó!
Emil vừa khen ngợi Sejun vừa quan sát cậu.
- Ophelia? Nông Dân Lục Tháp Ophelia?
Sejun nhớ lại củ cà rốt nhanh nhẹn ma thuật do Ophelia trồng. Cậu đã nhận được chúng như một phần thưởng từ cuộc thi thu hoạch cà rốt.
- Vâng. Ngài cũng đã biết rồi đó, cô ấy cũng là một Lục Long Vĩ Đại. Nhưng… tay nghề của cô ấy thì…
Sejun có thể hiểu tại sao Emil lại ngạc nhiên và tại sao ông ấy lại do dự không biết có nên nói tiếp hay không, bởi vì chính Sejun đã thử cà rốt do Ophelia trồng rồi. Kỹ năng làm nông của cô ấy thực sự rất kém.
- Nhưng liệu tôi có thể lấy hạt giống lúa gạo và lúa mì từ Cecilia, Nông Dân Kim Tháp không?
- Hạt giống ư?! Được chứ. Tôi sẽ chuyển lời nhắn tới cô ấy giúp ngài.
- Lần sau mang cho tôi thêm một ít sữa nữa nhé.
- Vâng. Tôi sẽ mang nó đến vào lễ hội thu hoạch tiếp theo.
Sau đó
[Súp Khoai Tây Màu Tím của SeP Phiên Bản Cường Hóa đã được hoàn thành.]
[Độ thành thạo kĩ năng Nấu Ăn Lv.4 đã tăng nhẹ.]
[Súp Cà Rốt Màu Tím Của SeP Phiên Bản Cường Hóa đã được hoàn thành.]
…
..
.
Món súp tăng cường sức mạnh, độ nhanh nhẹn và ma thuật đã sẵn sàng.
- Của ông đây.
- Cảm ơn ngài.
Sejun đưa nồi súp cho Emil, rồi ông ta bỏ nó vào trong túi không gian của mình.
- Tiền trao cháo múc, meow!
- Đây.
Thương nhân Theo nhận lấy tiền, bởi chú ta cần phải tăng doanh số bán hàng của mình.
- Theo ta nào, meow! Ta sẽ lấy hàng cho ông, meow!
Theo dẫn đầu đàn gấu mèo, lấy một vài loại lương thực từ trong kho chứa.
Và sau đó,
- Hở?! Đây là một vật phẩm sao?!
Khi thấy rằng chỉ ăn thôi cũng tăng chỉ số nên lũ gấu mèo đã tiêu hết tiền để mua nông phẩm của Sejun. Với ở một mức giá rất cao. Đây chính là lần đầu tiên họ thấy loại lương thực thực phẩm vừa ngon vừa có ích như vậy.
Nhờ đó, Theo đã hốt sạch túi của tộc gấu mèo.
- Vậy thì… tôi sẽ gặp lại ngài vào lễ hội thu hoạch tiếp theo.
- Lần sau chúng tôi sẽ mang nhiều tiền hơn ạ!
- Tạm biệt nhé!
Đàn gấu mèo rời đi, quyết tâm lần sau sẽ mua thêm nhiều nông phẩm hơn nữa.
***
Hôm qua, sau khi đám gấu mèo quay trở về làng, Sejun đã gieo những hạt giống cà rốt mà cậu có được từ cuộc thi thu hoạch cà rốt.
Buổi chiều, cậu đã đi tới khu rừng phía Tây và mở rộng miệng hố để kiến lửa không thể tiếp cận khu rừng được nữa với sự trợ giúp của ma thuật.
Sau đó, cậu lại tiếp tục hái và gieo hạt giống của Ent, xong xuôi mọi thứ rồi mới về nhà đi ngủ. Cũng nhờ vậy mà số lượng Ent đã tăng lên đến hai nghìn.
- Được rồi.
Khi Sejun thức dậy, đầu gối của cậu vẫn nặng trĩu như thường lệ.
Zzzz.
Zzzz.
Theo và Iona đang vừa ngủ vừa bám vào đầu gối Sejun.
Swoosh.
Khi cả hai bọn họ vẫn đang say giấc nồng, Sejun vẽ một đường lên tường và bắt đầu buổi sáng của ngày thứ 267 bị mắc kẹt.
“Lam Nguyệt sắp tới rồi.”
Còn 5 hôm nữa là đến ngày có Lam Nguyệt.
- Aileen, lần Lam Nguyệt này cũng trông cậy vào cậu cả đấy.
[Quản Lý Tòa Tháp hét to, yêu cầu bạn phải tin tưởng cô ấy.]
- Ừ, tất nhiên là tôi tin tưởng cậu rồi.
Trong khi Sejun đang nói chuyện với Aileen,
[Cuộc thi thứ hai của Lễ Hội Thu Hoạch, Cuộc Thi Ăn Cà rốt, sẽ sớm bắt đầu.]
[Hỡi những kẻ muốn tham gia cuộc thi, xin vui lòng tập trung trước Tế Đài Cà Rốt Khổng Lồ Của Nơ Đỏ.]
Một tin nhắn thông báo về cuộc thi thứ hai của Lễ Hội Thu Hoạch xuất hiện.
Whoosh!
Những con thỏ chạy về phía Bàn thờ cà rốt khổng lồ sau khi nhìn thấy tin nhắn.
- Chúng ta cũng đi thôi.
Sejun và Cuengi đang đợi trước nhà, liền đi đến Tế Đài Cà Rốt Khổng Lồ.
[Thời gian còn lại để đăng ký tham gia – 9 phút 51 giây]
[Số lượng người tham gia hiện tại – 1032]
Thông báo như thế này đang trôi nổi dưới Tế Đài Cà Rốt Khổng Lồ.
- Cả lò nhà thỏ cũng đều đã tham gia rồi. Chúng ta cũng tới góp vui nhé.
Sejun đi đến bên dưới Tế Đài Cà Rốt Khổng Lồ và đăng ký tham gia cùng Theo, Iona và Cuengi.
[Số lượng người tham gia hiện tại – 1037]
- Huh? Tại sao nó lại tăng thêm 5 thay vì 4 nhỉ?
(Tui cũng ở đây mà, ngài Sejun.)
Con dơi vàng ẩn trong bộ lông đỏ của Cuengi, thò đầu ra nói.
- Ồ, cả cậu nữa à. Sao cậu lại ở đây thế?
(Chỗ này rất tối tăm và ấm áp nên tôi thích lắm.)
Kreung?
Cuengi dường như không hiểu tại sao Sejun lại nhìn vào lưng chú ta và nói chuyện.
Trong khi Sejun đang nói chuyện với con dơi vàng,
Gầm!
Bình bịch. Bình bịch.
Huyết Đại Hùng mẹ đã chạy đến Tế Đài Cà Rốt Khổng Lồ và gửi yêu cầu tham gia.
“Vậy là vị trí đầu tiên đã được xác định rồi.”
Không có sinh vật nào có thể đánh bại được gấu mẹ, người có mong muốn luôn được ăn thỏa thích, đến khi mỏi miệng thì thôi.
Nhưng sau đó,
Bịch. Bịch. Bịch. Bịch.
Như là để chế nhạo dự đoán của Sejun, một đối thủ mạnh khác lại xuất hiện.
Moo!
Moo!
Moo!
Những sinh vật khổng lồ chạy lại từ xa kèm theo tiếng gầm mạnh mẽ. Đó là Nhân Ngưu Vương và người tộc Hắc Nhân Ngưu. Họ cũng tới để tham gia cuộc thi ăn thỏa thích.
[Số lượng người tham gia hiện tại – 2038]
Ngay sau đó,
[Thời gian đăng ký đã kết thúc.]
[Người tham gia vui lòng tập trung dưới Tế Đài Cà Rốt Khổng Lồ Của Nơ Đỏ.]
[Cuộc thi ăn cà rốt sẽ bắt đầu sau 1 phút nữa.]
Khi Sejun và đám động vật đăng ký tham gia cuộc thi dưới bàn thờ,
[Cuộc thi bắt đầu.]
Cùng với thông báo bắt đầu cuộc thi, một giỏ khổng lồ đầy cà rốt xuất hiện trước mặt mọi người. Chỉ nhìn qua thôi cũng biết số lượng cà rốt bên trong cũng phải hơn một trăm.
Rầm rầm.
Rầm rầm.
Ngay khi bắt đầu, Vua Minotaur và gấu mẹ đã trực tiếp nhét cà rốt vào miệng.
Nhoằm nhoằm.
Sau khi nhai nuốt vài củ cà rốt, cà rốt từ đâu lại lấp đầy giỏ một lần nữa.
- Ồ.
Trong khi Sejun đang nhìn những củ cà rốt biến mất,
Kueong!
Cuengi biến lớn rồi nhanh chóng ăn cà rốt, như thể không thể để thua được.
Và sau đó,
Rốp rốp.
Biết rằng mình đã không còn cơ hội chiến thắng, Sejun và lũ thỏ nhai cà rốt dưới góc nhìn của khán giả, thích thú ngắm nhìn người khác ăn.
Cà rốt, mặc dù không có hương vị như cà rốt từ trang trại của bọn họ, nhưng vẫn ăn được.
Trong khi họ đang chăm chú xem, Nhân Ngưu Vương và Huyết Đại Hùng đã đổ tới giỏ thứ mười.
- Ồ!
Cái giỏ bây giờ đã chứa đầy 10 củ cà rốt khổng lồ thay vì những củ cà rốt thông thường, khiến chúng trở nên khó ăn hơn.
Tuy nhiên, đối với Vua Minotaur và gấu mẹ, đống cà rốt to bự này lại có kích thước phù hợp với chúng nên cũng dễ nhai hơn.
Moo!
Gầm!
Nhân Ngưu Vương và gấu mẹ phát ra một tiếng gầm vui vẻ.
Gầm!
Cuengi cũng tăng tốc độ ăn uống như thể không thể thua.
Rầm rầm.
Rầm rầm.
Chẳng bao lâu sau, hai người bọn họ đã nuốt sạch giỏ thứ 20 của họ, thậm chí là không có dấu hiệu chậm lại.
Kreong!
Cuengi gần như không thể ăn hết số cà rốt ở giỏ thứ 10. Chú ta không thể ăn nhiều một lúc, có lẽ vì có miệng bé hơn người lớn.
Kreong!
Ngay khi Cuengi chuẩn bị ăn củ cà rốt khổng lồ,
[Cuộc thi ăn cà rốt đã bị kết thúc sớm do tất cả cà rốt chuẩn bị đều đã hết.]
Dù quy mô cuộc thi nhỏ hay người tham gia ăn quá nhiều thì cuộc thi luôn kết thúc sớm do hết cà rốt.
Moo?!
Gầm?!
Vua Minotaur và gấu mẹ tỏ vẻ thất vọng khi nghe thông báo cuộc thi đã kết thúc. Đó là bởi vì họ vẫn chưa được no bụng.
Kreong!!!
Cuengi, người không thể giành được vị trí đầu tiên hay ăn no, đã khóc trong vòng tay mẹ.
[Xếp Hạng Cuộc Thi Ăn Cà Rốt]
Đồng hạng 1 – Nhân Ngưu Vương, Lông Đỏ (20 giỏ)
Hạng 3 – Cuengi (10 giỏ)
…
..
.
[Phần thưởng sẽ được trao cho người chiến thắng đứng ở vị trí thứ 1, 2 và 3 trong cuộc thi ăn cà rốt.]
Trong khi đó, thứ hạng được hiển thị và phần thưởng cũng đã được trao.
Tách.
Khóc nức nở.
[Hức. Hiện tại papa đang rất gà nên papa hãy ăn cái này đi.]
Cuengi, người vẫn chưa ngừng khóc, đưa cho Sejun một viên thuốc màu đen, to bằng một viên kẹo mà anh đã nhận được như một phần thưởng.
Moo!
Gầm!
Vua Minotaur và Huyết Đại Hùng mẹ cũng gật đầu và đưa cho Sejun bốn viên thuốc đen, thứ mà họ nhận được như một phần thưởng.
- Cảm ơn mọi người.
Để tỏ lòng biết ơn, Sejun đã nấu thêm thức ăn cho Vua Minotaur, gấu mẹ, và Cuengi, những người vẫn đang đói nhe răng.
Rồi cậu kiểm tra phần thưởng.
[Thuốc nhanh nhẹn]
→ Một loại thuốc được làm từ chiết xuất của 10.000 củ cà rốt được trồng bởi một người nông dân thiếu kinh nghiệm, với mục đích là tăng cường tác dụng yếu của những củ cà rốt kém phát triển.
→ Nó nhạt bỏ mẹ.
→ Sau khi tiêu thụ, chỉ số nhanh nhẹn tăng vĩnh viễn thêm 1,5.
→ Người chế tạo: Nông Dân Lam Tháp Zelga
→ Hạn sử dụng: 100 năm
→ Lớp: C+
Nhạt bỏ mẹ?
- Đệch.
Mấy kẻ này đang chơi đùa với đồ ăn đó hả?
“Ưm!”
Sejun nhắm chặt mắt nuốt chín viên thuốc nhanh nhẹn. Tất cả những gì cậu phải làm hiện giờ là nhai thật nhanh và nuốt.
Tuy nhiên,
- Sejun, miệng cậu hôi quá đi mất…
Chết tiệt!
Mùi thuốc còn sót đọng lại trong miệng cậu khá lâu.
“Các cậu xấu tính quá đi.”
Cuối cùng, người duy nhất ở bên cạnh Sejun là Theo, người đã chọn đầu gối thay vì khứu giác của mình.
- Cảm ơn cậu, Đại diện Theo…
- Meow! Đừng mở miệng mà, meow!
Theo vội vàng chặn miệng Sejun bằng đệm thịt.
Vào ngày thứ 267 bị mắc kẹt, Sejun phải ở nhà cả ngày vì miệng cậu có mùi như shit.
*****
Truyện được đăng duy nhất tại ln.hako.vn và docln.net bởi Melinoe và Drake. Nếu bạn đang đọc tại các web/app khác hay được đăng bởi người khác mà bản dịch y chang (copy) thì là lậu hết. Vui lòng đọc tại Cổng Light Novel để ủng hộ hai dịch giả, xin cảm ơn.
*****
Melinoe: Sau một thời gian bàn bạc thì tớ và Drake đã quyết định lập team nên muốn tuyển thêm translator ạ (Từ trước đến giờ, Melinoe và Drake vẫn làm độc lập, chỉ là collab với nhau thôi). Welcome <3
Melinoe: Ồ, thì ra mấy tòa tháp được đặt theo màu sắc của những con rồng đang quản lí chúng. Tháp Đen được miêu tả là có vẻ ngoài màu đen, vậy liệu mấy tòa tháp kia có vẻ ngoài có màu giống mấy con rồng không nhỉ? Melinoe: Chúa tể giao dịch, thiên tài trả giá, bố của buôn bán, cụ tổ lùa gà