Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

11 17

Rồng bán thân

(Đang ra)

Rồng bán thân

글세포

Một ngày nọ, tôi thức dậy và phát hiện mình đã biến thành một con rồng con.Tôi muốn kiếm tiền nên quyết định bán thân.

12 11

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

237 4308

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

33 305

WN Vol.5: Mùa hè năm hai - Nửa sau - Chương 220 - Ngày sinh nhật cho hai chúng ta (2)

Trans: Arteria

----------

 

Tôi đã vượt qua được cả buổi sáng đến giờ nghỉ trưa.

Vì không còn gì cần làm nên tôi có thể về nhà ngay và tiếp tục tận hưởng ngày nghỉ, nhưng tôi không làm vậy vì còn việc cần làm cùng với Umi nữa.

[Asanagi: Em sắp xong rồi, chờ em ở cổng trường nhé. Rồi bọn mình đi mua bánh với mấy thứ khác luôn.]

[Maehara: Ừ. Vậy anh kiếm chỗ ngồi chờ vậy.]

Tôi thay giày rồi đi về phía cổng trường. Mọi khi bọn tôi sẽ gặp ngay ở lớp Umi luôn, nhưng hôm nay Umi không ở đó.

Tôi ngồi dưới tòa nhà đa năng trước cổng trường, lơ đễnh nhìn quanh.

Giờ còn nóng hơn hồi sáng nữa, nhưng chỗ này lại khá mát, chắc là do nhiều cây, quả là hợp để đợi người khác. Tuy nhiên, tòa nhà này cũng là nơi rất đông đúc vì là chỗ tập hợp của nhiều câu lạc bộ thể thao hay âm nhạc. chẳng hề hợp với một đứa như tôi. Cũng may là đang nghỉ hè nên mới vắng người thế này.

“Umi chưa xong à?”

Trước năm nay, tôi chưa từng đợi ai thế này. Chờ đợi trong lo lắng hay cảm thấy cô đơn là điều tôi chưa từng biết đến. Tôi chỉ muốn về nhà nhanh nhất có thể thôi. Không nói đến việc chờ đợi, nếu ở trường không ai bắt chuyện với tôi thì càng tốt.

Còn bây giờ thì sao, tôi thay đổi đến thế chỉ vì một cô gái đấy – vừa nghĩ tôi vừa cười. Chợt có tiếng bước chân lại gần chỗ tôi.

“Hm? Maki đấy à? Sao lại ngồi cười thế? Có chuyện gì vui sao?”

“Nozomu? Uh… không có gì đâu, đang nghĩ lung tung chút thôi… Cậu đang làm gì thế? Trốn tập à?”

“Bọn tớ đang giải lao. Trời nóng quá nên phải cho nghỉ. Tớ có mang theo viên điện giải này, cần không?”

“Ừm, cho tớ một viên thử.”

Tôi nhận lấy rồi đưa vào miệng. Vị chanh.

“Ugh… Gì vậy này… Mặn – không, chua thật…”

“Haha. Một nhóc đàn em cho tớ, lúc đầu tớ cũng bất ngờ lắm, nên giờ muốn cho người khác thử nữa.”

“Rồi bắt gặp tớ ngồi đây hả? Mà, cái vị lạ kia cũng tan hết rồi, không tệ lắm… Cũng hơi ngọt… Được đấy.”

“Hay mà. Ăn cái này nghiện phết đấy. Thêm viên nữa không?”

“Được. Cảm ơn.”

Hai bọn tôi nhìn qua chẳng có điểm chung gì, nhưng cả hai lại có những thứ để trở nên hòa hợp với nhau.

Vì dù sao cậu ta vẫn là một người bình thường thôi mà. Có những bài hát yêu thích, những món ăn yêu thích, và cả người mình thích nữa.

Tầm tuổi bọn tôi thường hay tạo ra những rào cản dựa theo ngoại hình, tính cách, hay sự khác biệt ở những thứ như câu lạc bộ, nhưng nhìn chung cũng chỉ là những đứa nhóc ở cùng một trường thôi.

Nozomu không hề cách biệt với tôi, và ai cũng thế.

“…Ah, nhìn này. Họ chốt danh sách dự thi rồi.”

“Ừ. Umi cũng đang giúp bên hội học sinh nữa, nên bọn mình sẽ sớm biết chi tiết thôi.”

“Asanagi á?... Hội trưởng mới kéo cô ấy vào làm à? Nakamura-san nhỉ? Cô ấy khá cá tính đấy.”

“Ừ. Mà khối lượng công việc cần làm lớn hơn họ nghĩ, nên giờ Umi và vài người nữa đang đến giúp.”

Nên tôi mới phải ngồi chờ ở đây.

Hội học sinh của năm nay vẫn còn thiếu nhân lực do không mấy người quan tâm đến cả. Nên dù Tomoo-senpai có bắt được Nakamura-san thay vị trí của chị ấy đi nữa, họ vẫn chưa đủ người để có thể hoạt động trơn tru. Rốt cuộc lại phải nhờ Umi với hội bạn.

Như Nozomu nói, cô ấy khá cá tính, và cũng là người mà tôi cùng Umi mắc nợ. Nếu có thể thì bọn tôi sẽ không từ chối khi được nhờ đâu.

Giải thích xong rồi, quay lại chủ đề chính nào.

“Amami-san với tớ ở lớp 10 đây, Umi thì… Đây, cùng lớp 11, Nitta-san thì lớp 7, nên ở đây, còn cậu thì lớp 4… Quả nhiên là tách ra khá xa nhỉ.”

“Thì lớp tớ toàn hội trưởng với hội phó các câu lạc bộ thể thao nên thế là phải, cơ mà… Ugh…”

Nozomu thở dài. Bảng đấu của lớp cậu ta không hề gần chỗ bọn tôi.

Tùy vào khu vực mà có khả năng cậu ta có thể được thêm thời gian ở bên Amami-san, nhưng nhìn lịch thi đấu thế này cũng dễ hiểu khi cậu ta thất vọng.

“Nếu mà được cùng lớp với Amami-san… tớ sẽ cố gắng làm tất cả luôn… Học hành hay câu lạc bộ gì cũng được! Nhưng tiếc thay… haah… Maki nói gì an ủi xem…”

“Ừm thì, bọn tớ định đi bơi sau lễ Obon, muốn đi chung không?”

“Cảm ơn vì thông tin. Tớ sẽ liều mạng đến.”

“Ừ, mong là được gặp cậu ở đó.”

Vấn đề là tình hình cậu ta còn khó đi hơn tôi nữa. Mà, nếu đã có động lực như thế rồi thì để kệ đi.

“Rồi, tớ về chỗ tập đây. Gặp sau ha. Sinh nhật vui vẻ với bạn gái nhé.”

“Khỏi cần cậu nhắc.”

Bọn tôi cụng tay rồi Nozomu rời đi. Vừa lúc đó thì tôi thấy Umi từ xa.

Vừa đúng lúc.

“Anh đây rồi… Có gì à mà trông vui thế?”

“Không. Chỉ nghĩ rằng có bạn đúng là tốt thật thôi… À, thử viên điện giải không?”

“Hm? Thử thì thử… Ahh~”

Tôi cho Umi thử, và cũng như tôi, em ấy nhăn mặt.

“Upp… G-Gì thế này… Chua quá… Maki??”

“Haha, ai cũng vậy nhỉ. Dùng lưỡi đảo đi, đỡ hơn đấy.”

“…Phải nhỉ. Ừm. Lát mua đồ phải kiếm cái này đấy. Mua thêm cho cả Yuu với Nina luôn.”

“Được đấy.”

Phải ngồi chờ người khác thì chán lắm, nhưng nếu giống hôm nay thì tôi không phiền đâu.