Ta nên đi đâu tiếp đây?
Dù có chọn lựa
Hay không chọn lựa
Vẫn sẽ có thứ chờ đợi ở đó
Phân Bổ Điểm Số (Kỳ Vọng)
Một mùi muối biển đậm đặc phả vào trong gió đêm.
Đó là gió biển.
Ngọn gió bắt nguồn từ biển Sagami ở phía nam, rồi thổi vào đất liền ở phía bắc.
Đó là một cơn gió nặng trịch. Thay vì chỉ lướt qua, nó là cả một dòng khí quyển đang dần đặc lại theo màn đêm.
Cơn gió nặng nề ấy quét qua thành phố tạm thời trên mặt đất, đồng thời cũng va vào công trình khổng lồ đang lơ lửng trên bầu trời.
Công trình ấy là một con tàu bay khổng lồ. Những con sóng không khí tạo ra một âm thanh trầm đục khi đập vào hai bên mạn tàu trắng và đen có in tên Musashi.
Âm thanh nặng nề đó vang vọng khắp bầu trời. Ngay cả trên đỉnh Musashi cũng có thể nghe thấy.
Tuy nhiên, trên boong tàu Musashi lúc này lại chia thành hai hoạt động khác nhau.
Một bên là công việc sửa chữa và gia cố đang diễn ra trên khắp Musashi. Những khu vực đó ngập tràn ánh sáng và tiếng ồn.
Bên còn lại là khu vực chuẩn bị cho trận chiến sắp tới. Những nơi đó được ngăn cách bởi các kết giới ẩn thân cách âm để mọi người có thể nghỉ ngơi trên đường hành quân.
Những người đã chiến đấu trong Cuộc vây hãm Odawara được nghỉ ngơi hoặc tham gia vào việc xây dựng trước. Sau đó, đến lượt những người đã chiến đấu trong Cuộc vây hãm Thành Kanie nghỉ ngơi.
Tất cả đều vội vã đi lại trên các lối đi và hành lang.
"Cuộc Giải phóng Kantou sẽ bắt đầu sau 4 tiếng nữa! Những ai vận hành tàu sẽ bắt đầu ca làm việc sớm hơn một tiếng, vậy nên chúng ta chỉ có 3 tiếng để nghỉ ngơi thôi! Nhớ kỹ đấy!"
"Tôi biết những người ở ca trước đã mệt rồi, nhưng cố lên, sắp xong rồi! Ai ăn xong rồi thì quay lại vị trí của mình đi!"
"Có ai quên đặt lịch ghi lại thần cấp radio hay TV không!? Ai cần gì thì tôi nhận yêu cầu luôn nhé!"
"Tôi chỉ muốn ghi lại bài OP địa phương của Dragoon-mon thôi!"
"Tôi sẽ gửi yêu cầu cho Houjou bảo là tài liệu nghiên cứu, nên quay lại làm việc đi!"
Họ gặp nhau và trao đổi đủ thứ chuyện ở các giao lộ và thang máy. Một số thường dân và chiến binh tình nguyện không có việc gì làm đã dùng khung tín hiệu của mình để xin một ca hỗ trợ vận chuyển và phân phát thức ăn, nhưng hầu hết đều đi nghỉ ngơi.
Và có một nhóm khác cũng đang tìm đến một nơi nào đó để nghỉ ngơi.
"Hửm? Noriki, cậu không đưa cô gái đó đến đây à? Ujinao thì phải?"
Đó là Toori và những người khác.
Toori vừa hỏi xong thì Noriki, người đang đi sau mọi người khi họ xuống khỏi tàu vận tải ở cảng trước Okutama, liền gãi đầu trả lời.
"Tôi sẽ đưa cô ấy đến đây, nhưng sự sụp đổ của Houjou vẫn chưa hoàn tất. Hơn nữa, chúng ta còn phải lo cho Cuộc Giải phóng Kantou. Khi mọi việc xong xuôi, cô ấy sẽ đến đây với tôi."
"Ra là các cậu tính thế à?" những người khác nói trong khi Naito và Naruze bay ra từ tàu vận tải trên cây chổi của họ.
Naruze điệu nghệ bay lộn ngược một vòng trước khi xoay người đối mặt với họ.
"Thì, dù gì đây cũng là chuyện sụp đổ của cả một quốc gia. Chắc hẳn vị lãnh đạo cuối cùng cũng có vài việc cần giải quyết. Nếu cô ấy bỏ mặc những việc đó, thì hai người đợi lâu như vậy cũng chẳng còn ý nghĩa gì."
"Judge. Vả lại, ai biết được Hashiba sẽ giở trò gì nếu cô ấy kết thúc kế danh của mình trước khi Houjou sụp đổ."
"Cũng đúng," Naito nói. Cô đặt một tay lên cây chổi đang quay của Naruze và xoay thêm một vòng nữa, khiến cô gái kia lộn ngược mặt hướng về phía nam.
"Nếu cô ấy không kết thúc kế danh một cách đàng hoàng, Hashiba có thể lợi dụng Thánh Liên để tuyên bố một người khác là Ujinao mới, để hoàn tất việc sụp đổ của Houjou một cách 'chính đáng'."
"Chính xác." Noriki gãi má. "Với lại, cô ấy nói muốn học nấu ăn trước khi đến đây."
"Ồhh," mọi người đồng thanh đáp lại, rồi họ để ý thấy một khung tín hiệu mở ra bên cạnh mặt cậu.
Đó là Ujinao.
Những người khác để hai người họ trao đổi vài lời có thể xem là không quan trọng, là lời chào hỏi, hoặc là một báo cáo tình hình chu đáo. Trong khi đó, Futayo hỏi Masazumi một câu.
"Masazumi, công nương Ujinao sẽ làm gì sau khi kế danh của cô ấy hoàn tất?"
"Judge. Musashi chưa nhận được yêu cầu chuyển trường. Chắc hẳn cô ấy hiểu rõ ý nghĩa của việc trở thành một đại diện đã về hưu của một quốc gia cũ, thay vì chỉ là một chỉ huy quân sự đơn thuần."
Điều đó có nghĩa là…
"Nếu cô ấy cố gắng gia nhập Musashi với tư cách một học sinh, đó sẽ là cái cớ cho Hashiba tấn công. Họ sẽ nói rằng Musashi đã ngăn cản sự diệt vong của Houjou và thực chất là đã sáp nhập quyền lực của Houjou về cho chúng ta. Hơn nữa, các lực lượng Houjou đã gia nhập phe ta sẽ đặt những kỳ vọng không cần thiết vào Ujinao. Cô ấy từng là Tể tướng kiêm Hội trưởng Hội học sinh lãnh đạo cả một quốc gia. Và không giống tên ngốc kia, cô ấy đã làm điều đó bằng cả thực lực quân sự và trí tuệ. Nếu cô ấy có thể chọn dùng tài năng đó cho một quốc gia khác ngay cả sau khi đã từ bỏ kế danh, điều đó sẽ gây ra những vấn đề ở cấp độ quốc gia."
"Vậy để ngăn chặn điều đó," Mitotsudaira nói. "Cô ấy sẽ dứt khoát chia tay với quốc gia Houjou và cắt đứt mọi mối quan hệ. Điều đó sẽ chấm dứt trách nhiệm của cô ấy với tư cách là người lãnh đạo cuối cùng, và chấm dứt mọi thứ cô ấy được kế thừa từ vị trí đó. Và nó cũng sẽ giúp bảo vệ Musashi."
"Đó là con đường cô ấy đã chọn. Hơn nữa... nhìn kìa."
Masazumi chỉ về phía Noriki.
Không biết từ lúc nào, cậu đã tụt lại vài bước so với những người khác, nhưng cậu đang nói chuyện vào khung tín hiệu của mình, hoàn toàn không để ý rằng mọi người đã đi chậm lại để đợi.
"————"
Cậu đang mỉm cười.
"Hiểu rồi," Naruze nói. "Nếu Ujinao đến Musashi và gia nhập gia đình Noriki, những cảnh tượng như thế này sẽ diễn ra thường xuyên. Và cậu ta sẽ có vợ ở nhà. Đây sẽ là một tư liệu tuyệt vời. Noriki, cảm ơn món quà này nhé."
"Một vài quan điểm của cô đúng là vô bổ, nhưng đúng là cô ấy đã chọn cách rút lui khỏi những xung đột trong gia tộc và gia đình, cũng như những xung đột giữa các quốc gia. Từ bây giờ, cô ấy sẽ không còn là một quan chức hay một người kế danh. Cô ấy sẽ chỉ đơn giản là một người có một gia đình mới. Dù điều đó có làm thay đổi tính cách của cô ấy hay không thì vẫn chưa biết được." Vai của Masazumi chùng xuống. "Nhưng có thể nói, cô ấy đang vượt xa chúng ta về đời sống riêng tư."
"Ồ? Masazumi, cậu muốn có một gia đình à!?" Futayo hỏi. "Vậy thì cậu có thể gia nhập nhà của tôi! Chúng ta có thể cùng nhau xây dựng một gia đình lớn!"
"Khoan đã!"
"Sao lại khoan?" Futayo hỏi trong khi Naruze bắt đầu quay tít trên đầu. "Gia đình là một điều tuyệt vời, Masazumi. Và cậu có thể xây dựng một gia đình lớn hơn bằng cách nhận nuôi mèo như cha tôi vẫn làm! Chúng có thể phiền phức, nhưng chúng rất dễ thương... Cậu sao vậy, Masazumi?"
"Ờm, ừm... cậu còn trong sáng hơn cả tôi nghĩ nữa."
Futayo nghiêng đầu và vai của mọi người đều chùng xuống. Rồi Noriki, người vừa bắt kịp từ phía sau, lên tiếng.
"Này, sao mọi người lại đứng đây nói chuyện vậy? Chúng ta không đi đến nhà tắm của Mukai sao?"
Cậu nói với một tiếng thở dài, nên tất cả đều đồng loạt quay lại.
"Chúng tôi không muốn nghe điều đó từ cậu!!"
"Hả? Mọi người bị sao vậy?"
"Noriki-sama, tôi có cảm giác như ngài đã bị bẻ nanh rồi," Horizon nói.
"Ừm, Horizon?" Mitotsudaira nói. "Tôi nghĩ nanh của cô hơi bị mài sắc quá rồi đấy."
Nhưng xung quanh họ bây giờ đã nhộn nhịp hẳn lên khi họ vào trong cảng. Ở phía đuôi tàu, Ookubo đang trao đổi thông tin với các quan chức quản lý cảng và cô giơ tay chào họ.
Mọi người sắp được nghỉ ngơi và chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo.
Nhưng trong khi họ đang lấy lại sức lực một lần nữa, Naito đột nhiên nhìn lên phía nam.
"Ồ?" Cô nghiêng đầu và mở một Magie Figur.
"Có chuyện gì vậy, Mar Vàng?"
"Chà, tôi không chắc nói cho Tể tướng có giúp ích được gì không."
"Đừng có coi tôi là đồ vô dụng chứuuuuuuuu!"
"Judge. Nếu ngài nhất quyết muốn biết, thì là về các con tàu của những quốc gia khác."
"Được rồi, phải, tôi vô dụng. Xin lỗi! Tôi thật sự xin lỗi!"
"Biết ngay mà," Naito nói khi cô xoay Naruze một vòng nữa và quan sát vài chuyển động trên bầu trời bên dưới.
Rồi cô nói vào Magie Figur mình vừa mở.
"Ừm, cậu có để ý không, Bell-rin? Chúng ta đang cố gắng 'tút tát' lại Musashi, nhưng các con tàu của những quốc gia khác đã đến đây để đàm phán sơ bộ rồi."
Mar Vàng: "Sao nào, Bell-rin? Cậu thấy được không?"
Bell: "Ồ... vâng. Em nghĩ họ đã cử... vài con tàu cùng với... một đội hộ tống."
Suzu trả lời câu hỏi của Naito.
Cô hiện đang ở trong phòng thay đồ của nhà tắm công cộng Okutama có tên là "Phòng tắm của Suzu". Cô đang dọn dẹp nó, nhưng dữ liệu cảm biến của Musashi đang được chuyển tiếp cho cô từ đài chỉ huy của Musashino. Nhờ đó, cô có thể cảm nhận được vài con tàu đang bay lên để đáp xuống Musashi.
…Chuyện gì… sắp xảy ra vậy?
Cô muốn cho mọi người có cơ hội nghỉ ngơi, nên đã rời đài chỉ huy để chuẩn bị nhà tắm cho họ thư giãn sau trận chiến.
Cô gần như đã xong việc và đang được sự giúp đỡ của các kobold và sinh vật tảo trắng.
Cô đưa cho các kobold một đồng 5 yên và đặt một sinh vật tảo trắng vào mỗi tủ đồ.
"Ừ-ừm, mang chồng xô này... qua đằng kia."
"Cứ để cho chúng tôi."
"V-và các bạn có thể... vào trong đó được không? Và dọn dẹp?"
"Dọn dẹp?"
"Dọn dẹp? Sạch bong?"
Cô nghe thấy mình cười khúc khích khi tranh thủ thời gian rảnh này để thay bộ đồ bơi của nhà tắm.
Cô không bận rộn lắm, nhưng cô thấy dễ dàng nhất là hoàn thành công việc quen thuộc này một lèo.
Trong khi đó, một câu hỏi khác được gửi đến cho cô.
Phó Hội trưởng: "Ừm, Mukai? Không cần chính xác tuyệt đối, nhưng cậu có thể cho biết có bao nhiêu tàu ở dưới kia thuộc mỗi quốc gia không?"
Vì yêu cầu của Masazumi khá kiềm chế, có lẽ cô ấy biết Suzu đang chuẩn bị nhà tắm. Nên Suzu cố nghĩ ra một cách mô tả chung chung hơn về số lượng tàu.
Bell: "Ý chị là... 'nhiều', 'một mớ', hay... 'vài chiếc' ạ?"
Phó Hội trưởng: "Đúng vậy, tôi biết cậu đang bận, nên như vậy là được rồi."
"Hmm," Suzu nghĩ thầm trong khi gom những sinh vật tảo trắng vào một cái giỏ sau khi chúng đã dọn dẹp xong tủ đồ của mình.
Bell: "Em có thể biết... số lượng tàu ngay lập tức. Và nếu chị hỏi... loại tàu, em cũng có thể cho chị biết... luôn ạ."
"Ồ, Nobu-tan! Sao chị lại đập cùi chỏ xuống bàn và khóc sớm thế sau khi vừa chặn được tín hiệu thần cấp vậy!? Đêm karaoke của chúng ta mới bắt đầu thôi mà!"
"V-vì, Koni-tan! Mu-sama... Mu-sama thực sự định nói số lượng tàu một cách siêu siêu dễ thương! Cô ấy định nói 'nhiều' hay 'một mớ' đó!"
"Đ-đừng lo, tôi chắc chắn Masazumi-kun sẽ bảo cô ấy cứ nói như thế! Cứ nghe đi!"
Phó Hội trưởng: "Thật sao, Mukai? Vậy nếu cậu không thấy quá nhàm chán, thì cho chúng tôi con số chính xác đi."
"Tôi ghét chị, Koni-taaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaan!"
"Đừng trút giận lên tôi chứ, Nobu-tan!!"
Phó Hội trưởng: "Heh, những con số nhàm chán (numbing numbers). Cậu hiểu ý tôi chứ, Mukai?"
Bell: "M-Masazumi? Em nghĩ chị nên... đi ngủ một chút đi."
"Tôi yêu chị, Koni-taaaaaaan!!!"
"Tôi không chắc điều gì đã kích hoạt chuyện đó, nhưng tôi mừng là chị đã hồi phục, Nobu-tan!!"
Suzu đếm số tàu dựa trên dữ liệu cảm biến được gửi đến từ đài chỉ huy Musashino.
…Đếm số lượng... là sở trường của mình... phải không?
Việc này rất dễ đối với cô. Khi tập trung vào một tập hợp các con tàu, cô không cảm nhận từng chiếc một. Cô hiểu chúng như những con số và từ ngữ.
Thay vì theo dõi bằng mắt hay đếm bằng tay, cô hiểu chúng bằng tất cả các giác quan của mình.
Vì vậy, cô đếm chúng theo cách đó và gửi thông tin cho Masazumi.
Bell: "Houjou có ba tàu nhỏ... và một tàu lớn. Mogami có hai tàu nhỏ... và một tàu lớn. Ồ, nhưng một trong những tàu nhỏ của Mogami có... hệ thống trang bị khác?"
Chính Nghĩa: "Chiếc đó được tính là tàu của Satomi. Yoshiaki đã chuẩn bị nó cho chúng ta. Sẽ ảnh hưởng đến tính chính danh của Cuộc Giải phóng Kantou nếu không có sự hiện diện của Satomi ở đó."
Nghe có vẻ phức tạp, nhưng cô cũng hiểu đôi chút. Dạo gần đây cô đã bắt đầu hiểu những chuyện như vậy.
…Kinh nghiệm thực tế... dạy cho mình rất nhiều điều.
Nhưng Suzu nhận thấy một điều kỳ lạ khi đang đếm các con tàu ngoại giao.
"Có rất nhiều... tàu Mouri?"
Hai bóng người trên bầu trời phía trên Musashi xác nhận điều Suzu nói.
Đó là Naito và Naruze với đôi cánh vàng và đen.
Naruze dùng Magie Figur trong tay để so sánh hạm đội Mouri trước đây với các con tàu ngoại giao hiện tại. Cô nheo mắt một chút khi xem xét kỹ các hình ảnh, nhưng cuối cùng cô cau mày.
"Lạ thật."
"Có chuyện gì vậy, Ga-chan?"
"Judge." Naruze vẽ một vòng tròn màu đỏ quanh một vài con tàu đang bay lên trên hình ảnh thời gian thực. "Có vài con tàu không phải của Mouri lẫn trong hạm đội của họ."
"Suzu nói chúng thuộc gia tộc nào?"
"Không rõ vì họ đã che mất gia huy học viện. Nhưng chúng không phải là mẫu tàu của Mouri. Nếu có thì chúng trông giống của M.H.R.R. hơn."
"Hm." Naito nghiêng đầu. "M.H.R.R. có liên quan gì đến các cuộc đàm phán sau Odawara hay trước Cuộc Giải phóng Kantou à?"
"Cuộc vây hãm Odawara là trận chiến giữa các thế lực Viễn Đông, nhưng Cuộc Giải phóng Kantou là giữa các thế lực Viễn Đông và lục địa."
Naito nói trên bầu trời phía trên cảng trước của Okutama.
Họ chỉ vừa mới trở về Musashi sau khi Cuộc vây hãm Thành Kanie và lễ hội "Dẫn Đầu Đi, Noririn" kết thúc.
Nhiệm vụ hiện tại của cô là vận chuyển trang thiết bị và đồ đạc của những người xuống tàu vận tải. Cô và Naruze phải mang những thứ đó đến nhà hoặc lớp học của họ.
Bình thường họ sẽ không bị giao một công việc lặt vặt như vậy, nhưng…
"Chúng ta cần cho họ càng nhiều thời gian nghỉ ngơi càng tốt," Naruze nói.
Đúng vậy.
Họ chỉ có 4 tiếng trước trận chiến tiếp theo. Tuy nhiên…
"Nếu cậu xem các trận chiến như những dự án, thì Cuộc Giải phóng Kantou là một dự án lớn đến mức vô lý. Lớn đến mức chúng ta cần tổ chức một cuộc họp và nghỉ ngơi trong vòng bốn tiếng trước đó."
Bận rộn còn không đủ để mô tả. Ngoài ra…
…Vội vàng nghỉ ngơi nghe có vẻ mâu thuẫn nhỉ?
Asama đã đặt một ít bùa ngủ nén từ Đền Asama.
Ngoài ra, Suzu đang chuẩn bị nhà tắm. Và bên dưới…
Hori-ko: "Nào, mọi người. Gần đây tôi đã học được cách làm udon sashimi, có ai muốn dùng một ít để bồi bổ trước khi đi ngủ không?"
Marube-ya: "Gì cũng được trừ udooooooooooooon!"
Mar-Ga: "Hả? Tôi tưởng cậu đã thoát khỏi lời nguyền udon bằng cuộc đàm phán quỳ lạy đó rồi chứ."
Phó Hội trưởng: "Họ vẫn chưa thực sự trả lại số tiền đã biển thủ, nên mọi chuyện chưa kết thúc đâu. …Asama, khi nào thì thiên phạt sẽ giáng xuống?"
Asama: "Thường thì nó sẽ xảy ra vào lúc bình minh của ngày sau khi bản án được tuyên tại phiên tòa Shinto."
Tonbokiri: "Judge. Vậy là udon sẽ xuất hiện vào sáng mai, ngay khi Cuộc Giải phóng Kantou bắt đầu."
Chính Nghĩa: "Mấy người không từ thủ đoạn nào để làm ô danh cuộc giải phóng của Satomi phải không!?"
Mọi chuyện đều khó khăn. Nhưng Naito nghiêng đầu trong khi Naruze gửi hình dạng của những con tàu bí ẩn đến "Musashino" để phân tích.
"Tại sao tàu của M.H.R.R. lại liên quan đến Cuộc Giải phóng Kantou?"
"Ngay cả khi chúng là của M.H.R.R., chúng có lẽ thuộc phe Kháng Cách."
Naito gật đầu với điều đó.
Các phe phái Công giáo và Kháng Cách trong M.H.R.R. hiện đang xung đột liên miên do Chiến tranh Ba mươi năm.
Và phe Công giáo kiểm soát K.P.A. Italia do sự thông đồng giữa Hoàng đế Thánh chế La Mã Matthias và Hashiba.
Musashi, mặt khác, đã tham gia vào Cuộc cướp phá Magdeburg và đứng về phía phe Kháng Cách.
Trong trường hợp đó, Naito nghĩ thầm khi hỏi cho chắc.
Mar Vàng: "Seijun, nếu M.H.R.R. đến đây… à mà, họ có thể làm thế không? Cậu có nghe ngóng được gì từ phe Kháng Cách không?"
Masazumi đọc câu hỏi của Naito trong khi làn gió biển đêm lướt qua người.
…Tàu của M.H.R.R., hửm?
Cô khoanh tay và suy nghĩ trên một con tàu đang bay lên từ cảng trước của Okutama.
Đây là một tàu vận tải khác, dùng để di chuyển bên trong Musashi.
Những người khác cũng đang ở trên con tàu đang di chuyển nhẹ nhàng này cùng cô. Nó sẽ đưa họ đến một lối vào dưới lòng đất gần nhà tắm mà Mukai đang chuẩn bị cho họ.
"Tại sao một vài tàu của M.H.R.R. lại đến cùng Mouri?" cô tự hỏi trên con tàu đó.
Hai quốc gia này là kẻ thù, vậy điều này có nghĩa là gì?
Cô quay lại để tìm một câu trả lời nhanh chóng.
"Neshinbara, cậu có thể trả lời nghiêm túc câu này được không? Không, chắc là không rồi. Xin lỗi. Tôi không nên yêu cầu điều không thể. Vậy thì tôi có thể hỏi ai khác đây? Thôi, cứ hỏi thẳng Mouri là được. …Hửm? Gì vậy, Neshinbara?"
"H-Honda-kun cải trang! Cậu bỏ qua mà không thèm nghe tôi nói gì, phải không!?"
"Có thể là vậy, nhưng thành thật mà nói: cậu có thể trả lời nghiêm túc không?"
"S-sao cậu lại nhìn tôi với ánh mắt hoài nghi như thế!?"
Neshinbara vung tay phải và quay sang một bên. Cậu đặt một tay lên kính và đẩy chúng lên.
"Dĩ nhiên là tôi có thể trả lời một cách nghiêm túc. Vì tôi lúc nào cũng nghiêm túc."
Cô phải tự hỏi cậu ta định nghĩa từ "nghiêm túc" như thế nào.
Nhưng có một điều cô cần phải hỏi.
"Dựa trên kết quả quét của Mukai và quan sát của Naito và Naruze, chúng ta biết có một vài tàu của M.H.R.R. trong hạm đội đàm phán của Mouri ở dưới kia. …Tại sao cậu nghĩ lại như vậy? Phe Kháng Cách đã sắp đặt à?"
"Điều đó khá đơn giản." Neshinbara thở dài. "Đó là Chiến tranh Ba mươi năm."
Bên cạnh cậu, tên ngốc làm một điệu bộ và thở dài.
"Đó là Chiến trrrrrranh Ba mươi nămmmm."
"T-tôi không nói như thế! Và nếu cậu làm vậy, nó có thể sẽ trở thành trào lưu, nên làm ơn dừng lại đi, Aoi-kun! Tôi xin cậu đấy!"
Bốn Mắt: "Đó là Chiến trrrrrranh Ba mươi nămmmm."
Lính Mới: "Cậu nên dừng lại thì hơn!"
Bốn Mắt: "Tôi nên?"
Lính Mới: "Làm ơn dừng lại đi! Làm ơn!"
Bốn Mắt: "Tôi không nghe lời một người không thể bày tỏ ý kiến của mình một cách nam tính đâu."
Neshinbara thở hắt ra và quay lại phía tên ngốc.
"Aoi-kun! Làm sao tôi có thể khiển trách người khác một cách nam tính đây!?"
"Ồ, dễ thôi."
Tên ngốc chộp lấy khung tín hiệu của Neshinbara, kéo nó về phía mình, và…
"Topknot!"
"Dừng lạiiiiiiiiiiii!"
"Bình tĩnh nào, Neshinbara! Sao cậu phải tiêu cực về mọi thứ thế!?"
"Làm sao tôi có thể nhìn nhận chuyện này một cách tích cực được chứ!?"
"Hả!? Tự mình thử đi rồi sẽ thấy! Cảm giác tuyệt lắm! Vả lại, người kia cũng đâu có thấy cậu đang làm gì đâu."
Bốn Mắt: "Tôi nghe thấy hết những gì cậu nói đấy, tôi có nên mách Nữ hoàng Tiên không?"
"Này! Aoi! Dừng lại trước khi gây ra sự cố quốc tế!"
Mar Vàng: "Chẳng phải Tể tướng đã gây ra một sự cố quốc tế với trò này ở IZUMO rồi sao?"
…Ồ phải rồi. Chuyện đó đã xảy ra, phải không nhỉ? Tôi đã xóa nó khỏi trí nhớ của mình rồi.
Phó Hội trưởng: "Nhưng điều quan trọng là phải rút kinh nghiệm và luôn hướng về tương lai. Phải không?"
Chị Gái Thông Thái: "Em trai ngốc? Em có nghe thấy chính trị gia ngực phẳng này nói gì không? Nhưng dù có quay lưng lại thì em cũng đâu có làm được trò topknot, đúng không?"
Tôi: "Hả? Ừ, cái đó chắc khó làm lắm. Asama, có bùa dịch chuyển Shinto nào tôi có thể dùng không? Một cái loại cầm tay thì tuyệt."
Asama: "Tôi sẽ không đưa cho cậu khi tôi biết cậu sẽ làm gì với nó đâu!"
"Đấy thấy chưa." Tên ngốc giơ tay về phía Masazumi. "Tôi vừa chứng minh rằng topknot là một kỹ thuật được sử dụng khi hướng về tương lai."
"Ừ, tuyệt vời làm sao."
Biểu cảm của tên ngốc cứng đờ trước phản ứng vô cảm của cô.
Một lúc sau, cậu ta giả vờ di chuyển một ít hành lý từ phải sang trái và nhìn Neshinbara.
"Nghe này, Neshinbara. Đó chỉ là một trò đùa thôi. Đây mới là hàng thật."
"Hàng thật?"
"Topknot!"
"Tôi đã nói dừng lạiiii mà!"
Neshinbara làm một điệu bộ.
"Dừng – lại – ngay – lập – tức! Aoi-kun!"
"Được rồi, giờ thì làm một cái thật sâu nhé."
"Cậu không cần phải làm cái vẻ mặt đó!"
Neshinbara cố giật lại khung tín hiệu, nhưng tên ngốc đã giằng lại trong khi thốt lên một tiếng "oof". Rồi tên khỏa thân vặn hông.
"N-này, anh bạn, đừng có di chuyển nó mà không báo trước chứ! Khung tín hiệu của cậu có cả đống bộ phận nhọn hoắt, lỡ tôi làm bị thương topknot của mình thì sao!?"
"A-ai thèm quan tâm đến topknot của cậu chứ!? Tôi lo cho cái khung tín hiệu mà tôi đã mất cả đêm để thiết kế thì có!"
Họ còn nói tiếng Viễn Đông nữa không vậy? Masazumi tự hỏi, nhưng cô giữ kín điều đó vì sợ bị lôi vào mớ hỗn độn này.
…Không sao. Neshinbara là loại người viết những cuốn tiểu thuyết kỳ quặc.
Trong trường hợp đó, việc ngôn ngữ của cậu ta hơi bị 'lỗi' cũng không sao. Chắc là vậy. Mặc dù đó có thể chỉ là bản chất của cậu ta. Nhưng mình có thể yên bình miễn là được yêu thương Tsukinowa. Mấy chuyện còn lại kệ đi.
Tên ngốc kéo khung tín hiệu lại và thở dài.
"Cậu muốn biết tôi đang làm gì với khung tín hiệu của cậu à? Được thôi, vậy thì hãy xem cho kỹ đây: top-..."
Ngay khi cậu ta nói "knot", một cú đá bất ngờ từ Horizon trúng vào háng cậu từ bên dưới.
Tên ngốc nảy lên với một tiếng "ahee!" rồi ngã quỵ xuống.
"Ư-ừm, Horizon? Lỡ như topknot của tôi không hoạt động nữa thì sao?"
"Cắt cái giọng a dua kỳ quặc đó đi. …Dù sao thì, Neshinbara-sama."
Horizon quay về phía Neshinbara. Và…
"Ngài muốn nói gì về Chiến trrrrrranh Ba mươi nămmmm?"
"Cả cô nữa sao? Cả cô nữa sao, Horizon-kun!?"
"Neshinbara, trả lời câu hỏi đi. Thời gian ngủ của chúng ta đang trôi đi với tốc độ đáng báo động đấy."
Masazumi không thể hiểu tại sao mọi người lại nhìn cô với ánh mắt buộc tội khi cô nói vậy.
Dù sao đi nữa, vai của Neshinbara chùng xuống và cậu mở một khung tín hiệu mới.
Cậu nhìn xuống thay vì nhìn những người khác và gõ vào màn hình.
"Nghe đây. Hexagone Française đã đẩy lùi cuộc tấn công của Hashiba vào Paris và đã tuyên bố ý định chinh phạt của mình. Và điều đó có nghĩa là gì? Tại sao, điều đó có nghĩa là Hexagone Française đã bắt đầu Chiến tranh 30 năm."
"Việc họ bắt đầu Chiến tranh Ba mươi năm chẳng phải là chuyện hoàn toàn bình thường sao?"
Asama hỏi Masazumi câu đó với hai tay ôm lấy mình và chiếc áo sơ mi Toori đã đưa cho cô.
…Bộ đồng phục vu nữ của mình bị rách khá nặng.
Trong trận chiến, cô không bận tâm lắm, nhưng giờ mọi chuyện đã lắng xuống thì khác. Dĩ nhiên, quần áo của mọi người đều bị hư hỏng hoặc ướt sũng trong trận chiến, nên ai trông cũng nhếch nhác.
Masazumi chắc hẳn cũng khó chịu với bộ đồng phục ướt của mình vì cô cứ khoanh tay khi trả lời.
"Hexagone Française đã nói với chúng ta rằng họ sẽ bắt đầu Chiến tranh Ba mươi năm. Nhưng ý nghĩa của điều đó đã thay đổi."
"Ý nghĩa của nó?"
Khi Asama hỏi, Kimi đứng cạnh cô gật đầu.
"Nói cách khác, cuộc chiến mà Masazumi nghĩ sẽ vui đã được nâng cấp lên thành một cuộc chiến lớn vui vẻ! Về mặt kết hợp nguyên liệu, nó giống như kết hợp 'giải pháp chính trị' với 'chiến tranh' để kéo 'các quốc gia khác' vào cuộc! Và nếu muốn tỷ lệ thành công cao hơn, cậu phải khiêu khích các quốc gia đối địch thông qua đàm phán! Đó là hướng dẫn nhanh của tôi!"
"Khiêu khích kẻ thù không phải là một điều xấu sao?"
Mọi người đáp lại câu hỏi của Asama bằng cách nhìn Neshinbara.
Cô cũng làm như vậy, và…
"Ồ, phải rồi. Đó chính xác là những gì cậu ấy đã làm tại các cuộc đàm phán trước Odawara."
"Khoan đã! C-cậu đang nói gì vậy, Asama-kun!"
"Bình tĩnh," Horizon nói trước khi đặt một câu hỏi cho Neshinbara. "Vậy ý nghĩa đã thay đổi như thế nào?"
"Hả?"
Cậu ta đứng hình tại chỗ. Cậu ta có vẻ bối rối không hiểu câu hỏi của cô có nghĩa là gì, nên Asama lần lượt trao đổi ánh mắt với Kimi, Mitotsudaira, Toori, và Horizon.
…Đừng nói là.
Suy nghĩ của cô được thể hiện một cách hoàn hảo qua bài đăng đầu tiên cô thấy trên khung tín hiệu của mình.
Mar-Ga: "Đừng nói với tôi là tên ngốc đó chỉ muốn nói vậy vì nghe nó ngầu nhé."
Mar Vàng: "Ui, ui, ui, ui, ui."
Bất Động: "Làm sao cậu sống sót đến tận bây giờ vậy?"
Uqui: "Narumi, nếu điều đó dễ đoán đến vậy, thì kẻ thù đã không gặp nhiều rắc rối như thế."
Điều đáng kinh ngạc là nó chính xác đến mức nào. Nhưng người bị buộc tội vung tay qua lại vài lần.
"Xin hãy chờ đã! Việc các cậu hỏi một câu trước là rất quan trọng! Các cậu không nghĩ vậy sao!?"
Horizon lôi ra một cái bàn và ghế từ đâu không rõ và ngồi xuống với đầu chống lên tay.
"Judge. Rất đúng, Neshinbara-sama. Giờ thì, xin mời ngài giải thích câu hỏi vừa được đặt ra."
"Hả?"
Cậu ta rõ ràng là đang toát mồ hôi, nhưng cậu ta đẩy gọng kính lên và vung tay phải.
"N-n-nghe đây, mọi người. C-c-chuyện là..."
"Thừa nhận thất bại đi!"
Asama có một ý nghĩ trong khi mọi người la hét với Neshinbara. Cô trao đổi một ánh mắt mỉm cười với Mitotsudaira.
…Chúng ta không nương tay với người của mình nhỉ?
Không, chúng ta không, Mitotsudaira đáp lại bằng ánh mắt và một cái gật đầu. Rồi Masazumi bước tới với đôi vai rũ rượi.
"Thôi, không sao cả. Thực ra thì cũng có sao đấy, nhưng để tôi giải thích thay."
"Nếu cậu đã nói vậy," mọi người đồng thanh nói khi Masazumi giơ tay phải lên.
"Về cơ bản, Hexagone Française đang tập trung vào việc tái tạo lịch sử châu Âu của họ thay vì tái tạo lịch sử Viễn Đông."
Masazumi có một ý nghĩ khi cô nhìn hạm đội đang bay lên ở bầu trời phía tây nam.
…Thế giới thực sự đang hướng về tương lai.
Musashi cũng đang làm điều tương tự. Nhưng những hành động nằm ngoài dự đoán này khiến cô vừa cảnh giác vừa ngạc nhiên.
Thế giới không diễn ra theo cách cô mong đợi.
Dù cô có đưa ra bao nhiêu dự đoán, chúng cũng không hơn gì những phép tính.
Điều quan trọng là phải có một chính sách và có sự linh hoạt để thích ứng với môi trường xung quanh, cô nghĩ.
"Điều này có nghĩa là Mouri lại sắp đặt một cái gì đó rồi. …Naomasa."
"Cô muốn gì?"
Naomasa nói từ một khung tín hiệu.
Đơn vị xạ thủ chiến thần đang cầm súng trường sẵn sàng trên mũi tàu phòng trường hợp có bất kỳ con tàu ngoại giao nào giở trò. Naomasa vẫn đang ở hiện trường chỉ huy họ.
"Tôi có thể thấy hạm đội đó khá rõ từ đây."
"Gia huy của gia tộc nào được hiển thị trên những con tàu được Mukai và những người khác đánh dấu?"
"Đợi một chút."
Naomasa mở một khung tín hiệu trên màn hình.
Jizuri Suzaku từ từ nghiêng đầu sau lưng cô. Đoạn phim trên khung tín hiệu của Naomasa cũng cuộn theo đồng bộ.
"Tìm thấy rồi. Gia huy đã bị che đi." Cô thờ ơ nói thêm một tiếng "nhưng" với chiếc kiseru ở khóe miệng. "Sơn phết khá cẩu thả."
"Cô có thể nhìn thấy gia huy qua lớp sơn mới không?"
"Không, nhưng nó khá loang lổ. Có thể thấy đây là một công việc vội vàng."
Nghĩa là…
"Sự loang lổ trong màu sắc là do con tàu đã bay đến đây từ phía tây và bị gió biển thổi vào. Điều đó có nghĩa là việc sơn phết được thực hiện vội vã trong Cuộc vây hãm Odawara."
"Trong trường hợp đó," Masazumi nói trong khi giơ tay cảm ơn Naomasa.
Cô có một câu hỏi cho cặp đôi Technohexen.
Phó Hội trưởng: "Naito, Naruze. Những tàu vận tải được đánh dấu thuộc về ai?"
Mar Vàng: "Cậu đã thử hỏi 'Musashi' chưa?"
Musashi: "Rất tiếc thông báo gửi cho tôi chỉ nói rằng chúng là tàu của Mouri. Hết."
Mar-Ga: "Judge. Những người làm công việc vận chuyển như chúng tôi cũng được thông báo như vậy. Có vẻ như họ đang cố gắng cho chúng qua mặt với tư cách là tàu của Mouri bằng mọi giá."
"Hiểu rồi," Masazumi nói khi Ohiroshiki nghiêng đầu.
"Điều đó có nghĩa là gì? Tôi không thực sự hiểu điều đó cho chúng ta biết gì."
Masazumi chuẩn bị trả lời câu hỏi của anh, nhưng một người khác đã nhanh hơn.
Đó là Tachibana Muneshige. Anh bước tới trong khi nói.
"Hệ thống cấp bậc có thể được thiết lập thông qua sự liên kết."
Masazumi nhìn người chồng nhà Tachibana gật đầu.
Anh nhìn về phía tây trước khi tiếp tục.
"Khi chúng tôi còn ở Tres España, chúng tôi có mối quan hệ cấp bậc với K.P.A. Italia."
Anh liếc nhìn Gin, người gật đầu và nói tiếp thay anh.
"Mouri Terumoto đã tham gia Cuộc vây hãm Odawara với tư cách là gia tộc Mouri, nhưng dựa trên các sự kiện hiện tại, cô ấy chắc chắn không có ý định phủ nhận mình cũng là đại diện của Hexagone Française. Rốt cuộc, ngay cả khi những con tàu được đánh dấu là tàu của M.H.R.R., chủ nhân của chúng có lẽ cũng có một kế danh ở Viễn Đông. Tuy nhiên, các con tàu đã xóa đi cái tên Viễn Đông đó để đặt mình dưới quyền Mouri trong hệ thống cấp bậc vì sự an toàn của chính họ."
"Cậu có biết những con tàu đó hy vọng đạt được điều gì không?"
"Nếu họ đến đây để ngoại giao, có hai khả năng."
Câu trả lời đó đến từ Phó Tể tướng của Date. Với Urquiaga bên cạnh, cô sắp xếp một số tài liệu trên khung tín hiệu cho Date và giữ mắt trên màn hình thay vì ngước lên.
"Thứ nhất, họ có công việc ở Viễn Đông phải giữ bí mật.
"Hoặc thứ hai, họ có công việc ở châu Âu phải giữ bí mật. Tôi không thể tưởng tượng đó là bất cứ điều gì khác."
"Narumi, nếu cậu cố làm cho những điều hiển nhiên nghe có vẻ ấn tượng, cậu sẽ giống như Neshinbara đấy."
"Vậy thì có lẽ tôi nên giải thích thêm. Nhưng…" Phó Tể tướng của Date ngước lên. "Date là một quốc gia phía đông trong khi Tres España là một quốc gia phía tây. Một người bản địa có lẽ sẽ giải thích tốt hơn. Lãnh chúa Mito, tôi sẽ rất cảm kích nếu cô giải thích hết sức có thể."
Mitotsudaira đã được gọi tên, nên cô nhìn về phía đức vua của mình trước khi trả lời.
Cô thấy ngài đang cắm tấm khảm thần của mình vào khung tín hiệu của Neshinbara, nên cô quyết định không nhìn ngài nữa. Thay vào đó, cô bước lên phía trước để che khuất ngài khỏi tầm nhìn.
"Vậy thì."
"Nate! Nate!" đức vua của cô hét lên. "Cô vừa lờ tôi đi đấy à!?"
"Ồ, chuyện gì đây?" Horizon hỏi. "Cậu bé đang buồn vì lời kêu gọi sự chú ý của mình đã thất bại sao?"
"Cô muốn một kỵ sĩ phải giải quyết những chuyện làm mất danh dự của đức vua mình sao!?" Mitotsudaira phản đối.
"Khoan đã, Nate!"
Đức vua của cô nắm lấy vai cô. Sức mạnh trong cái nắm tay của ngài khiến mạch của cô đập nhanh hơn, nhưng khi cô nhìn lại, cô thấy ngài đang cắm tấm khảm thần của mình vào hai khung tín hiệu của Neshinbara, nên cô quyết định không nhìn ngài nữa.
"Nate! Này! Bên này! Nhìn qua đây này!"
"Hô hô? Hiện tại tôi đang giơ nắm đấm lên đây, Toori-sama, vậy sao ngài không nhìn qua đây?"
"Khôngggggg! Tôi không muốn thấy bất cứ thứ gì đau đớn cả!"
Mitotsudaira phớt lờ họ và bắt đầu nói.
"Hexagone Française lẽ ra phải đang chuẩn bị để bắt đầu Chiến tranh Ba mươi năm một cách nghiêm túc."
Điều đó có nghĩa là…
"Họ vẫn chưa thực sự bắt đầu Chiến tranh Ba mươi năm."
"Điều đó có nghĩa là gì?" Urquiaga hỏi.
Mitotsudaira trả lời bằng một cái gật đầu.
"Hexagone Française chưa tham gia Chiến tranh Ba mươi năm với tư cách là một quốc gia. Nhưng giờ đây khi họ đã báo hiệu rằng họ sẽ sớm bắt đầu, họ có thể sử dụng sức mạnh của mình như một quốc gia hùng mạnh và có vẻ như ai đó đã đến đây với hy vọng dựa vào sức mạnh đó."
Một số người hiểu ý cô, một số thì không.
Một người có lẽ thuộc nhóm sau lên tiếng từ phía sau cô.
"Điều đó chỉ có nghĩa là một trong những người bạn của tên khỏa thân cuồng mặt trời đó muốn chúng ta giúp đỡ một việc gì đó, phải không? Và là một việc mà chỉ chúng ta mới có thể giúp được."
Đúng vậy.
Nếu Hexagone Française có thể giải quyết bất kỳ vấn đề gì, quốc gia chinh phạt đó đã làm rồi.
Họ sẽ không phải mất công mang theo những con tàu vận tải với gia huy học viện bị che giấu.
…Mẹ chắc chắn biết điều gì đó về chuyện này.
Mitotsudaira có cảm giác chuyện này sẽ rất rắc rối, nhưng cô vẫn nói với đức vua của mình.
"Đức vua của tôi? Chúng ta không thể quá dễ dãi. Ngay cả khi điều này liên quan đến châu Âu, Cuộc Giải phóng Kantou vẫn là ưu tiên hàng đầu."
"Ồ, phải rồi. Chúng ta phải giúp cô nàng ngực phẳng trả thù."
Mọi người quay về phía Yoshiyasu và cô ấy mím môi thành một đường thẳng.
"Tôi ghét việc mình không thể khăng khăng rằng mình có thể tự mình giải quyết chuyện này."
"Chúng ta là đồng minh, vì vậy cứ thoải mái dựa vào chúng tôi. Và chúng tôi sẽ thoải mái giúp đỡ cô," Masazumi nói. "Đó là cách các quốc gia hòa thuận với nhau."
Đức vua quay về phía cô khi nghe thấy điều đó.
"Seijun, việc hòa thuận giữa các quốc gia như thế thật phiền phức, phải không?"
"Đó là lý do tôi ở đây. Vì sẽ quá nguy hiểm nếu để cậu làm điều đó. Và vì có những quy tắc – dù là bất thành văn – chúng ta có thể tin tưởng vào điều đó hơn là một thỏa thuận bằng lời với hàng xóm của mình."
Mar-Ga: "Đúng vậy. Vì chúng ta có thể gây chiến nếu họ không giữ lời hứa. Cậu không thường có cơ hội làm điều đó với hàng xóm của mình đâu."
Hầu Hết Mọi Người: "Ồ, phải rồi. Đó là cách cô ấy làm việc, phải không nhỉ?"
Phó Hội trưởng: "Đó không phải là ý tôi muốn nói!!"
Dù sao đi nữa, mọi thứ đã đang hướng đến giai đoạn tiếp theo.
Làn gió lướt qua tàu vận tải đã thay đổi. Con tàu đang hạ xuống thành phố trên mặt đất của Okutama.
Những con tàu ngoại giao ở xa cuối cùng cũng bị chính Musashi che khuất.
Bell: "Nhà tắm... đã sẵn sàng!"
"Tốt." Masazumi bảo Tsukinowa mở một khung tín hiệu. "Cuộc đàm phán sơ bộ bắt đầu sau 45 phút nữa, vậy nên chúng ta có 30 phút để nghỉ ngơi và tắm rửa. Hãy xem lại những thông tin chúng ta có trong lúc đó."
"Ừm, vậy thì tôi sẽ quản lý các khung tín hiệu của mọi người và những thứ khác."
Asama giơ tay trong khi giữ chiếc áo sơ mi có mùi của đức vua của họ.
Và khi cơn gió khi hạ cánh trở nên đặc biệt mạnh, một ý nghĩ lóe lên trong đầu Mitotsudaira.
…Đây là giai đoạn tiếp theo.
Rất nhiều thứ đã thay đổi tại Cuộc vây hãm Odawara, nhưng những thay đổi đó không dừng lại.
Tiếp theo là Cuộc Giải phóng Kantou. Và…
"Vậy thì."
Điều gì đang đến gần họ và tương lai của họ?
—Có phải điều đó có nghĩa là họ có việc phải làm không?
Nghiên cứu:
Tình hình các quốc gia
Toori: Chị ơi! Chị ơi! Chúng ta đã hoàn thành rất nhiều việc rồi, nhưng bây giờ chúng ta đang chuyển sang Cuộc Giải phóng Kantou, phải không!? Nhưng tình hình của các quốc gia khác bây giờ thế nào ạ?
Kimi: He he he. Em trai à, tình hình này có thể sẽ sớm thay đổi, nhưng đây là những vấn đề mà các quốc gia khác đang phải đối mặt.
Musashi: Vì chúng ta thân thiết với Satomi, chúng ta sẽ được lợi rất nhiều nếu Cuộc Giải phóng Kantou thành công. Tuy nhiên, chúng ta đã không di chuyển khỏi Kantou một thời gian, nên mối liên kết với châu Âu của chúng ta yếu đi mặc dù cuối cùng chúng ta phải đến Westphalia. Cũng có khả năng kỳ nghỉ hè sẽ bắt đầu trước khi chúng ta có thể ép buộc các cuộc tái tạo lịch sử của Nobunaga và Hashiba.
Mouri: Họ cần sự hỗ trợ khi giải quyết các vấn đề bên ngoài thế giới, vì vậy họ muốn sử dụng Cuộc Giải phóng Kantou để kiếm được sự ưu ái từ các quốc gia Kantou. Hexagone Française đã nói rằng họ sẽ bắt đầu Chiến tranh Ba mươi năm một cách nghiêm túc, nhưng điều đó cũng có nghĩa là họ vẫn chưa thực sự bắt đầu.
Hashiba (P.A. Oda): Vì hầu hết các quốc gia ở phía đông Viễn Đông sẽ đứng về phía Musashi nếu Cuộc Giải phóng Kantou được thực hiện, họ muốn ngăn chặn nó bằng mọi giá. Tuy nhiên, họ phải nhanh chóng trở về từ Hexagone Française nếu muốn can thiệp vào Cuộc Giải phóng Kantou. Nhưng với kỳ nghỉ hè sắp đến, họ dự định hoàn thành rất nhiều cuộc tái tạo lịch sử nội bộ trong kỳ nghỉ.
Houjou: Bằng cách tiếp tục quá trình sụp đổ của mình, họ có thể tránh được sự can thiệp của Thánh Liên và gia nhập Musashi.
Date: Lời xin lỗi lần thứ nhất vì Masamune đến muộn trong Cuộc vây hãm Odawara vẫn chưa được chính thức hoàn tất. Điều đó và Lời xin lỗi lần thứ hai sau này đòi hỏi phải quan sát cẩn thận các hành động của Hashiba.
Uesugi: Vì hiện đang liên minh với Hashiba nên họ không thể tùy tiện hợp tác với Musashi được. Dù vậy, họ vẫn muốn làm thế để giảm bớt tổn thất trong cuộc Trừng phạt Aizu chống lại Matsudaira sau này.
Satomi: “Mong sao chúng ta có thể thực hiện được Giải phóng Kantou.”
Mogami: “Yoshiaki-sama là một người phóng khoáng tự do mà, mon!”
Kimi: Chà, cũng có người này người kia, nhưng tựu trung lại là vậy đó. Ai cũng có nỗi khổ riêng và đều đang tìm cách nắm thế chủ động cho mình.
Toori: Phiền phức ghê. Có Seijun lo mấy chuyện này đúng là may thật.