Lúc này
Phải làm gì đây?
Phân Bổ Điểm (Bắt Đầu)
Cảnh tượng này thật hoài niệm, Toshiie thầm nghĩ trong khi chỉ huy chiến hạm Sunomata trên bầu trời vịnh Mikawa.
Dù chưa bao giờ tham gia không chiến, cậu vẫn có một sự gắn bó đặc biệt với con tàu này. Cậu đã từng góp sức dựng nên con tàu này trên lãnh thổ quân địch, nhằm phục vụ cho cuộc tái diễn lịch sử và tạo dựng thanh thế cho Hashiba.
…Chẳng phải đó là vì kẻ địch của chúng ta, Saitou, đã thiết lập một kết giới phòng không sao?
Xét về mặt tái diễn lịch sử, một toà thành thực sự trên mặt đất cũng hoàn toàn đáp ứng được yêu cầu.
Nếu sử dụng các bộ phận đúc sẵn, họ chỉ cần cho những người khổng lồ và các Thọ Yêu ma tộc vận chuyển các mảnh ghép vào rồi lắp ráp, chỉ trong vòng bốn giờ đồng hồ là xong.
Thế nhưng, có lẽ do ảnh hưởng của Musashi đối với thời đại, hoặc để phô diễn công nghệ tàu bay của Viễn Đông, việc sở hữu một toà thành bay đã trở thành một biểu tượng cho địa vị ở nơi đây.
Vậy nên, dù hiếm khi làm vậy, Hashiba vẫn nhất quyết đòi chế tạo một con tàu.
Và người nỗ lực nhất cho việc này chính là cô ấy.
Cô đã dốc hết sức mình để tập hợp nhân lực và vật liệu cần thiết nhằm chế tạo Thành Sunomata nhanh đến mức xứng với cái tên “Thành Trì Một Đêm”.
Vào thời điểm đó, việc chế tạo một con tàu bay thường mất hàng tháng trời, nhưng cô đã dùng những khúc gỗ bọc vải để tạo ra một thứ tối thiểu cũng có thể lơ lửng được.
…Thứ đó thực chất giống một chiếc bè bay hơn là một con tàu.
Nhưng quả thật, cô ấy đã dựng nên nó chỉ trong một ngày.
Khi nó xuất hiện trên không phận quân địch, hầu hết kẻ thù đều cười nhạo và gọi đó là một đống ve chai, nhưng không một ai trong gia tộc Oda dám cười. Chế tạo một tàu bay chỉ trong một đêm có nghĩa là họ có thể ngay lập tức triển khai một hạm đội tấn công bất ngờ vào lãnh thổ địch, miễn là họ có đủ nhân lực và vật tư để vượt qua các kết giới phòng không của đối phương.
“Cũng từ lúc đó, Shibata-dono bắt đầu quý mến Hashiba.”
Sunomata được đóng bên bờ sông Nagara, nên chính Toshiie đã dùng bè để vận chuyển vật tư xuôi dòng cho Hashiba thu gom.
Bản thiết kế của Hashiba vẫn còn những điểm yếu, nên cậu và Narimasa đã dẫn những bộ phận gia cố xuôi theo dòng sông.
Đến tận bây giờ, Hashiba vẫn thường nhắc lại chuyện đó và luôn tìm cách báo đáp, dù cô đã giúp đỡ họ không biết bao nhiêu lần. Ấy thế mà, cô vẫn khăng khăng rằng mình không bao giờ có thể trả hết ơn nghĩa, bởi họ đã ủng hộ cô vào thời điểm mà chỉ một sai lầm nhỏ cũng sẽ đặt dấu chấm hết cho mọi thứ.
Tất cả những chuyện đó, thật hoài niệm làm sao.
Con tàu này chính là khởi nguồn cho tinh thần hợp tác của gia tộc Oda ngày nay.
Dù ngoại hình đã thay đổi hoàn toàn và giờ đây nó đã là một tàu xung kích cao tốc thực thụ thay vì một chiếc bè ọp ẹp, con tàu vẫn còn lưu giữ những dấu tích của hình dáng ban đầu.
“Nào, khai hoả.”
Vốn dĩ nó không có pháo, nên họ đã phải dùng pháo phòng không cá nhân và thuật thức. Lúc ấy, họ đã cười đùa với nhau rằng tất cả đều là chỉ huy mà lại phải lăn xả trên tàu như những người lính quèn.
“Chúng ta lượn một vòng trên đầu chúng thì sao?”
Ngày xưa làm vậy thì tàu sẽ chết máy ngay, nhưng…
“Lên nào!”
Chỉ có hai từ ấy là vẫn y như xưa.
“Nó nhẹ quá!”
Từ trên boong tàu Okutama, Yoshiyasu quan sát kẻ địch nhào lộn trên không.
Sunomata dường như đang tự do bay lượn quanh Musashi chứ không đơn thuần là di chuyển trên bầu trời. Nó được vận hành bởi một tàu ma, mượn tốc độ của Musashi, nên có thể bay lên, hạ xuống, ra xa, lại gần, tiến về phía trước hay lùi về phía sau một cách tuỳ ý.
Pháo của nó bắn ra những viên đạn tự tìm mục tiêu. Khả năng bám đuổi này bị suy yếu do tốc độ bay quá nhanh, khiến đường đạn có vẻ cẩu thả.
Nhưng rất ít phát bắn trượt. Bởi vì quỹ đạo bất cẩn ấy lại khó đoán, chúng liên tục đánh trúng Musashi và làm ánh sáng từ kết giới trọng lực loé lên khắp nơi.
…Giá mà mình có thể xuất kích Nghĩa Tức!
Cô không thể, vì Musashi đang bay quá nhanh. Về mặt lý thuyết thì cô vẫn có thể xuất kích, nhưng một Võ Thần không thể duy trì tốc độ này lâu như một con tàu khổng lồ. Bay song song với Musashi sẽ làm cạn kiệt nhiên liệu và khiến cô rơi xuống đất chỉ trong vài phút. Hơn nữa, Nghĩa Tức cũng cần sửa chữa vài chỗ, nên cô đã để nó lại trong nhà chứa ở Musashino và đi lên boong tàu Okutama.
“Mình nghĩ lên học viện có thể thu thập được chút thông tin.”
Trên đường đi, cô thấy vài người nằm gục trên sàn. Họ không bị thương mà ngất đi. Hầu hết là những á nhân hệ ether, họ trở nên yếu ớt vì sự nhiễu loạn ether kỳ lạ.
…Chẳng lẽ đây là cảm giác râm ran mình cảm nhận được khi chúng ta đi qua vịnh Mikawa sao?
Sự nhiễu loạn ether do việc mất đi Mikawa gây ra vẫn còn rất mạnh. Nó thậm chí đã làm trì hoãn và giảm tốc độ của Musashi.
Đạn pháo vẫn không ngớt.
Một kết giới trọng lực vỡ tan trên đầu, những mảnh đạn rơi lả tả xuống thành phố, tạo ra những tiếng kim loại khô khốc.
“Quanh đây có thiết bị phòng không nào không?”
Cô nhìn quanh và thấy hai người đang tiến lại gần. Quay lại nhìn, cô thấy một cặp ngực khủng thuần khiết và một cặp ngực khủng tà ác.
“Vu nữ và vũ công?”
“Ể? À, ừm, vâng, có thể nói là vậy ạ.”
“Hai người định đi đâu vậy?”
“Hè hè. Này cô gái tai dài ngực lép, cô thật sự không biết sao? Nào, nói cho ta biết câu trả lời đi!”
“Cô cứ lờ con ngốc đó đi được rồi. Tụi tôi đang đến học viện. Còn cô thì sao?”
“Tôi cũng đang đến học viện. Tôi muốn tìm chút thông tin và nghe nói hội phó của các vị đã đến đó.”
“Vậy thì nhanh lên thôi.”
Vu nữ chỉ tay về phía trước, cả ba người bắt đầu chạy bộ.
Đạn pháo vẫn tiếp tục trút xuống, ánh sáng vỡ ra trên bầu trời theo cả chiều ngang và chiều dọc. Những mảnh sáng ấy soi rọi Yoshiyasu khi cô đang chạy.
“Về trận pháo kích này… Có một hạm đội địch đang truy đuổi chúng ta từ phía sau, đúng không?”
“Đúng vậy, nhưng kẻ địch không còn nhiều thời gian đâu. Bởi vì…”
Ngay khi vu nữ nói xong, một luồng sáng khổng lồ từ mặt đất phía xa bên kia bờ biển bắn vút lên trời.
“…!?”
Ánh sáng rực rỡ như ban ngày, soi rõ cả hình thù cảnh vật xung quanh.
Không chỉ một, mà hàng chục cột sáng cùng lúc vươn lên trời cao, tựa như một dòng thác ngược.
“Cách đây khoảng ba mươi cây số… Đó là hoả lực phòng không của Qing-Takeda và đơn vị kỵ binh cơ giới hạng nặng của Yoshitsune-dono sao!?”
Vu nữ giải thích chuyện sắp xảy ra.
“Nếu chúng ta đến được điểm đó, trận chiến Mikatagahara sẽ bắt đầu. Tất cả những kẻ khác sẽ bị chặn lại, vậy Sunomata sẽ làm gì đây? Rốt cuộc,” cô nói. “Tôi chắc chắn P.A. Oda sẽ có hành động gì đó.”
Từ trên boong tàu Sunomata, Toshiie chỉ đưa ra một mệnh lệnh.
“Tiếp tục khai hoả. Dùng pháo nhiều hơn tàu ma, và tiếp tục nhắm vào những phần thân tàu đã bị hở thay vì bắn vào bề mặt.”
Cậu mở một lernen figur và nhìn về phía trước.
Những cột sáng vươn lên trời cao từ phía xa bên kia bờ vịnh Mikawa đã tan biến.
Nhưng lực lượng chiến đấu chính của Qing-Takeda chắc chắn đang ở đó.
Hoả lực phòng không đó đủ sức xuyên thủng bầu trời và soi sáng mặt đất. Toshiie biết rất rõ tại sao họ lại phô trương sức mạnh đến vậy.
…Họ đang cảnh cáo P.A. Oda phải tránh xa cuộc tái diễn lịch sử trận Mikatagahara.
“Và cũng là để cảnh báo chúng ta về trận Nagashino, trận chiến khởi đầu cho sự sụp đổ của gia tộc Takeda.”
Đơn vị súng hỏa mai của Oda được cho là sẽ tiêu diệt lực lượng kỵ binh của Takeda, và P.A. Oda định tái diễn điều đó bằng hoả lực của một hạm đội bay. Đó là lý do họ đã tăng cường lực lượng không quân và tận dụng tối đa ụ tàu ẩn ở Hồ Biwa. Nhưng…
“Đúng là kỵ binh của Takeda có trang bị súng, nhưng diễn giải nó thành pháo phòng không thì quả là một cách diễn giải độc đáo.”
Qing-Takeda sẽ không dễ dàng bị đánh bại.
Để đề phòng, Toshiie điều khiển Sunomata bay ngay trên Musashi, dùng nó làm lá chắn.
Bên dưới, vùng biển đã kết thúc khi họ di chuyển từ Mikawa sang Suruga.
Dưới chân là đất liền, bên phải là biển cả, và…
…Qing-Takeda ở ngay phía trước.
Những đống lửa trại khổng lồ và vô số bóng người to lớn hiện ra trong màn đêm xa thẳm. Đó là những kỵ xạ cơ giới hạng nặng, tái diễn lịch sử về đội kỵ binh sử dụng súng của Takeda.
Họ chắc chắn đã được chuẩn bị cho trận Nagashino.
“Và họ đang bắt đầu bằng cách xem phản ứng của mình ra sao.”
Toshiie nói vào lernen figur.
“Gửi Qing-Takeda! Tôi là Thủ quỹ của M.H.R.R, Maeda Toshiie, biệt danh Wallenstein, đại diện cho cả P.A. Oda và M.H.R.R! Hiện tôi đang truy đuổi Musashi trên tàu Sunomata, vì vậy yêu cầu các vị ngừng tấn công!”
“Bảo chúng ta dừng lại à? Thằng nhóc Maeda đó nghĩ nó đang nói chuyện với ai vậy?”
Yoshitsune nhìn lên bóng dáng Musashi trên bầu trời phía tây.
Bên phải cô, một trong hai Anh em nhà Satou đứng sau lưng liền gọi Sunomata bằng một khung tín hiệu.
“Tàu của P.A Oda, các người sắp can thiệp vào cuộc tái diễn lịch sử Viễn Đông của Qing-Takeda. Nói cách khác…”
“Satou, gửi cái này cho Musashi luôn đi. …À, và lúc nói thì thể hiện chút khí thế vào.”
Theo lệnh của Yoshitsune, Anh em nhà Satou nhìn nhau rồi bắt đầu lại.
“Aiyaaaaahhhh! Tàu! của! P.! A.! Odaaaaaa! Các ngươiiiiiiiiiiiii! Hiyaaaahhhhh!”
“Cố quá là vỡ mạch máu đấy.”
Anh em nhà Satou rõ ràng muốn nói gì đó, nhưng Yoshitsune lờ họ đi và bắt chéo chân trên bình nhiên liệu của Shizuka. Sau đó, cô nhìn xuống bầu trời phía trước.
“Này, Maeda. Ngươi đang cản đường cuộc tái diễn lịch sử, biến đi.”
Cô nhận được phản hồi qua Anh em nhà Satou.
“Nhưng thưa Yoshitsune-dono…”
“Thằng ngốc nào lại dám nói chuyện với ta mà không tự giới thiệu?”
“Thần xin lỗi. Thật vinh hạnh khi được nói chuyện với ngài. Thần là Thủ quỹ của M.H.R.R-…”
“Ta ghét những lời giới thiệu dài dòng.”
“Vậy thần sẽ gửi toàn bộ thông tin cho một trong những người của ngài sau.”
“Rất tốt.”
Yoshitsune khẽ mỉm cười.
“Ta sẽ nghe ngươi nói, vì ngươi cũng biết điều đấy,” cô nói. “Ngươi muốn có Musashi đến thế sao?”
Câu hỏi của cô nhận được câu trả lời ngay lập tức.
“Không,” cậu phủ nhận. “Musashi đã đe doạ cuộc tái diễn lịch sử của M.H.R.R. Chúng tôi muốn tránh mọi ảnh hưởng từ bên ngoài khi M.H.R.R. đang ở trong tình thế phức tạp như vậy, nhưng họ đã đi ngược lại mong muốn của chúng tôi bằng cách đi qua lãnh thổ của chúng tôi. Do đó,” Toshiie nói. “Chúng tôi sẽ trừng phạt Musashi vì đã can thiệp vào việc tái diễn lịch sử.”
Toshiie nói thêm từ tàu Sunomata.
“Phe Công giáo của M.H.R.R. muốn xin phép tạm thời tiến vào không phận của Qing-Takeda để trừng phạt Musashi. Đây là để giải quyết việc tái diễn lịch sử của Magdeburg, nên nó có độ ưu tiên cao hơn trận Mikatagahara.”
“Và nếu ta nói không?”
“Khi đó… có lẽ Liên minh Thánh Ước sẽ trừng phạt Qing-Takeda.”
“Ra vậy,” Yoshitsune vừa nói vừa đặt tay lên cằm.
Cô lẩm bẩm “hừm” trong mũi, và…
“Chà, nếu vậy thì…”
Đúng lúc đó, Anh em nhà Satou giơ một khung tín hiệu mới từ phía sau cô. Khung hình này hiện lên hình ảnh của hội phó Musashi.
“Khoan đã! Tôi là Hội phó Musashi, Honda Masazumi! Tôi muốn có đôi lời về lý lẽ đó!”
Ngọn gió đêm quét qua một ngọn đồi.
Đó là một cơn gió dữ dội, một cơn cuồng phong. Nó làm cành cây rung chuyển dữ dội và thổi mây bay vần vũ trên trời.
Những đám mây che phủ bầu trời đêm đã tan ra, để lộ vầng trăng và bao phủ ngọn đồi trong ánh sáng trong trẻo.
Nhiều con tàu lớn và vô số bóng người có thể được nhìn thấy trên ngọn đồi dưới ánh trăng.
Đó là hạm đội bay của Hexagone Française, tàu vận tải Magdeburg, và thủy thủ đoàn của họ.
Nhưng một bóng người khác đang đứng trên sườn đồi, cách xa tất cả bọn họ.
Đó là Reine des Garous.
Bà đang xem hai signe cadre hiển thị thông tin mà Mouri-01 gửi cho bà từ soái hạm của Hexagone Française, Pension Versailles. Khung hình lớn hơn là một bản đồ chứa vị trí các tàu của Hashiba và phe Công giáo M.H.R.R. ở M.H.R.R. hoặc Biển nội địa Seto, cộng thêm một vài dự đoán khác.
“Đây là phân bố dự đoán của lực lượng không quân P.A. Oda trong lãnh thổ P.A. Oda. Có rất nhiều vùng không thể quan sát được bên trong P.A. Oda, vì vậy chúng tôi chỉ có thể dự đoán dựa trên thông tin thu thập được từ nơi khác.”
“Chúng thực sự đã di chuyển về phía Qing-Takeda, phải không?”
“Tôi muốn nghe ý kiến của bà. Đặc biệt là về tài liệu này được gửi từ K.P.A. Italia.”
“Ừ.”
Reine des Garous nhìn sang signe cadre còn lại, nơi hiển thị một tài liệu có chữ ký của một người phụ nữ.
“Họ chắc chắn đang âm mưu điều gì đó khi gửi một bức mật thư chỉ dành riêng cho các quốc gia thuộc Liên minh Thánh Ước Tsirhc.”
Nói xong, Reine des Garous nhìn về phía đông. Bà nheo mắt nhìn vào màn đêm sâu thẳm.
“Musashi đang gặp rắc rối.”
“Cô cũng nghĩ vậy sao?”
Một giọng nói vọng đến từ đỉnh đồi. Bà quay lại và thấy Tomoe Gozen đang đứng giữa thảm cỏ lộng gió. Người phụ nữ khoanh tay, cũng nhìn về phía đông.
“Con ngốc Yoshitsune đó cũng gặp rắc rối… nhưng chuyện này không dễ dàng. Điều này sẽ cho thấy rằng việc đứng về phía Musashi sẽ biến một kẻ địch thực sự đáng gờm thành kẻ thù của mình.”
“Testament.”
Reine des Garous gật đầu và đưa ra vài chỉ thị, đồng thời tự nhủ rằng mình vẫn chưa quen với việc gõ bàn phím.
“Mouri-01, tôi nghĩ chúng ta sẽ sớm cần một văn bản có chữ ký của Louis Exiv và Mouri Terumoto. Có một nơi tôi muốn liên lạc gấp.”
“Testament. Đó là đâu ạ?”
“Một nơi từng là kẻ thù của cô.”
Sau khi gửi đi bản tóm tắt kế hoạch của mình, Reine des Garous lại nhìn về phía đông.
“Chỉ hy vọng chúng ta kịp thời gian!”
Masazumi bắt đầu cuộc đàm phán của mình trên cây cầu trước học viện.
Dựa trên những gì cô nghe được từ thần dụ do Yoshitsune chuyển tiếp, Maeda Toshiie đang cố gắng chứng minh sự chính danh cho cuộc tấn công của mình.
…Nếu mình không can thiệp, vị thế của chúng ta sẽ chỉ càng tệ đi!
Đạn pháo rơi xuống, tiếng va chạm vang lên, và vô số ánh sáng loé lên trên bầu trời. Họ không phải đối mặt với một hạm đội quy mô lớn hay một con tàu khổng lồ, nhưng Sunomata đang sử dụng một tàu ma để truy đuổi họ không ngừng.
Bản thân các cuộc tấn công không phải là vấn đề lớn nhất.
…Chừng nào chúng ta còn bị tấn công, Hashiba vẫn giữ chúng ta trong trạng thái giao chiến!
Masazumi biết rằng, chừng nào trận chiến này còn tiếp diễn, lực lượng của Hashiba sẽ tiếp tục truy đuổi Musashi ngay cả khi họ trốn thoát về Kantou. Tất cả sẽ nhân danh một “sự dịch chuyển tất yếu của chiến trường” trong khi trừng phạt họ vì đã can thiệp vào cuộc tái diễn lịch sử của Magdeburg.
Họ thậm chí có thể buộc tội Musashi đã lôi kéo các quốc gia khác vào cuộc chiến để hỗ trợ cuộc đào thoát của mình.
Masazumi cần phải tránh điều đó.
Sau cùng, Toshiie đã tuyên bố rằng Musashi đang đe dọa cuộc tái diễn lịch sử của M.H.R.R, nhưng…
“Hashiba đang cố đổ hết lỗi cho chúng ta về cuộc tấn công và truy đuổi của họ! Và tất cả đều hoàn toàn phớt lờ quan điểm của chúng ta!”
Cô không thể để họ dùng việc tái diễn lịch sử làm lá chắn.
Nếu việc tái diễn lịch sử bị đe dọa, tất cả các quốc gia trong Liên minh Thánh Ước sẽ cùng M.H.R.R. và Hashiba chống lại họ. Vì vậy…
“Tôi yêu cầu các vị phải lắng nghe tôi nói!”