Kyoukai Senjou no Horizon

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1694 19505

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

108 876

Người về từ dị giới

(Đang ra)

Người về từ dị giới

Ra-eo

Vấn đề là: Khi một nhân vật cộm cán đã chán chường cuộc sống 'ác quỷ vĩ đại' và chỉ muốn ngủ nướng cả ngày... anh ta sẽ làm gì với cái thế giới vừa ồn ào vừa đầy rẫy trách nhiệm này? Liệu Trái Đất có

92 98

Tensei Shitara Heishi Datta? Akai Shinigami to Yobareta Otoko

(Đang ra)

Tensei Shitara Heishi Datta? Akai Shinigami to Yobareta Otoko

Shiriken

Ma pháp tồn tại, nhưng chủ nhân không thể sử dụng. Đây là một thế giới có Thần.

155 2034

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

16 114

Volume 6C - Chương 56 Cô Gái Khéo Léo Trên Thớt

thumb

Người vung kiếm vào tương lai

Lãng quên nó và tương lai hoá thành dĩ vãng

Tiếng va chạm vang vọng khắp hiện tại

Ghi Điểm (Udon)

Từ lễ hội trên cao, nhóm Musashi có thể trông thấy một vệt tàn phá thẳng tắp tại thành Odawara.

Trong thành phố xa xôi ấy, trên một quãng dài vài trăm mét, những dãy nhà bị nghiền nát, rơm rạ từ mái tranh bị thổi tung lên trời.

Bầu trời u ám vang vọng tiếng gỗ gãy và tiếng đồ đạc trong nhà đổ vỡ, văng tung toé.

“Ồ, có kết quả rồi.”

Đứng dưới một gốc thông trên đồi, Masazumi nhìn vào dòng chữ hiển thị.

Nàng đối chiếu bản báo cáo ghi trên đó với cảnh tàn phá ở Odawara.

“Augesvarer.”

“Ể!? Chuyện gì vậy!? Ngài định cho tôi tiền sao!?”

“Đối diện với thực tế đi. …Ngươi sắp được làm một bát udon rồi đó.”

“Oa!” Augesvarer mỉm cười, hai tay chắp lại. “Chắc chắn là có cách thoát khỏi chuyện này mà, phải không!? Phải không!?”

“Thấy ngươi vẫn lạc quan được thì ta cũng mừng, nhưng việc cần làm thì vẫn phải làm thôi. Với lại, có vẻ như Bertoni vẫn còn sống.”

“Ể?” Balfette chỉ về phía thành Odawara. “Sống sót được sau đòn đó sao?”

“Judge. Hắn bị thương, nhưng có vẻ đã dồn gần hết tiền vào phòng ngự.”

“Oa, tôi vừa kiểm tra xong, chúng ta chỉ còn có 130 yên! Shiro-kun, cậu không đáng sống!”

Đối với cô nàng, tính mạng của anh ta quan trọng hơn hay tiền bạc quan trọng hơn đây?

Chắc là tiền rồi…

Theo một cách nào đó, cô ấy còn thực tế hơn cả anh ta, Masazumi thầm nghĩ.

Nhưng, nàng đổi hướng suy nghĩ. Nàng có thể nghe thấy những thiệt hại thứ cấp từ việc nhà cửa tự sụp đổ và đồ đạc văng tứ tung.

Augesvarer nói cũng có lý.

Đúng như cô ấy nói, nếu anh ta vừa hết tiền lại vừa bị thương…

“Có nên để cậu ta rút lui không nhỉ…?”

Katou Yoshiaki xem xác nhận kết quả trận đấu trên Magie Figur của mình.

Cô thở hắt ra, lau đi mồ hôi.

Cô đảm bảo các bộ phận của Weiss Fürstin đã được cất vào không gian pha của chúng, nhưng…

“Ồ?”

Không hiểu sao, chấn động lúc trước đã khiến thuật thức lưu trữ không hoạt động bình thường. Chắc hẳn các bộ phận đã bị cong vênh vì thông tin thuật thức có vấn đề.

Vì vậy, cô kích hoạt nó với cài đặt khẩn cấp. Cô đặt ở chế độ lưu trữ cưỡng bức và tống các bộ phận vào trong không gian.

Sau đó, cô nhìn về phía quang cảnh đổ nát ở đằng xa.

“…Chúng ta làm được.”

Họ có thể chặn đứng Musashi.

Dĩ nhiên, Thủ Quỹ Musashi hiện tại không thể dùng nguồn tiền gần như vô hạn. Chiến thắng này là một chiến thắng không hoàn hảo, giống như chiến thắng ban đầu của Fukushima trước Phó Hội Trưởng Musashi. Tuy nhiên…

“Fukushima-dono đã dạy chúng ta ý nghĩa của điều đó.”

Họ không thể xem đó là một chiến thắng. Họ phải nhìn nhận nó theo một cách khác:

“Chúng ta làm được.”

Cô không thể thấy Thủ Quỹ Musashi ở đầu bên kia của con phố.

Anh ta có vẻ chưa quyết định rút lui, nhưng cũng không thể thoát khỏi đòn đó mà không hề hấn gì. Vậy nên…

“Chúng ta đã có thể thắng khi đủ điều kiện. Và rồi sẽ có lúc, ta chạm được tới ngươi.”

Yoshiaki ngước nhìn bầu trời mờ mịt.

Cô nói với bầu trời vẫn chưa quang đãng ấy.

“Ta mong ‘có lúc’ ấy sẽ đến sớm hơn.”

Cô hạ tầm mắt xuống lernen figur đang hiển thị kết quả, nhưng không tuyên bố rút lui.

Thời gian nghỉ kéo dài một tiếng. Sẽ rất hữu ích nếu dùng khoảng thời gian đó để theo dõi hành động ở Odawara, và cô cũng muốn nghỉ ngơi một chút. Thay vì vội vàng, cô cần tận dụng thời gian của mình. Và…

Kani đang làm gì nhỉ?

Cô ấy vừa mới kết thúc một trận chiến liều lĩnh với Mogami Yoshiaki, nhưng…

“Thi hát karaoke à? Trận đầu tiên mà chơi lớn ghê…”

Ookubo cảm nhận được mối nguy trong phòng tắm.

Không ổn rồi…

Cô vẫn giữ nụ cười trên môi, nhưng tình hình rất tệ. Còn mối đe dọa nằm ở đâu ư…

Tửu lượng của Hội Trưởng Hội Học Sinh Satomi tệ không thể tả.

Thậm chí không thể đổ tại cô ấy mệt được.

Ookubo chưa từng thấy ai say chỉ sau hai ba ngụm rượu mơ siêu nhẹ.

Đối với một chính trị gia, không có chút tửu lượng nào xem ra khá nguy hiểm.

Nhưng đồng thời, Kani thật đáng kinh ngạc.

Dù đã ngâm mình trong bồn tắm một lúc, cô bé vẫn nốc rượu như uống nước lã. Ookubo đã gọi thêm vài loại rượu mạnh hơn để thử hạ gục cô bé, nhưng…

“Ồ, cái này ngọt ghê! Vị lạ thật!”

Đó là một loại rượu mạnh của Nga đấy…

Nó vốn dùng để chuốc say ác quỷ và làm tăng thân nhiệt ở vùng đất băng giá đó. Nhưng khi cô bé ấy uống…

“Cảm giác tê tê trong miệng! Cảm ơn nhiều nhé! …Ồ, sau khi uống xong lại cảm nhận được vị rau củ rất rõ!”

“Em rành về lễ nghi uống rượu thật đấy.”

“Testament! Cha em, mẹ em, ông em, và bà em đều là dân nhậu cả! Em học được các hương vị khác nhau nhờ dành thời gian với mọi người đấy ạ!”

Vậy là cô bé được giáo dục bốn đời à?

Một phần là do di truyền từ gia đình, nhưng hi vọng là nó không mạnh gấp bốn lần.

Và người bảo vệ của Ookubo thì có tác dụng che chắn chẳng khác nào một tờ giấy. Khi cô liếc sang Yoshiyasu…

“À á…”

Cô gái mặc đồ bơi đang tựa đầu vào thành bồn tắm. Cô ấy dùng một chiếc khăn gấp lại che mắt để giấu đi vẻ mặt của mình, nhưng…

“Ừm! Hội Trưởng Hội Học Sinh Satomi không khỏe ạ!?”

“À, ừm, chị ấy, ờ…”

Ookubo suy nghĩ và nhận ra mình đã từng thấy cảnh tương tự trước đây.

“Em có biết về liệu pháp chăm sóc da mặt của gia tộc Satomi không?”

“Dạ không!”

Mình cũng có biết đâu. Nhưng Kani có vẻ hứng thú.

“Nhưng em có thấy trên thần cơ của bọn em một lần! Họ che mặt lại, phải không ạ!?”

“Ể? Ừm, đúng vậy.”

Ookubo gật đầu và mở chiếc khăn ra để nó che kín cả khuôn mặt Yoshiyasu.

Chiếc khăn nóng ẩm dính chặt vào mặt cô ấy, phập phồng trên miệng theo từng nhịp thở.

Mình không có ý định ám sát Hội Trưởng Hội Học Sinh Satomi đâu nhỉ?

Thôi kệ. Tình hình này nguy hiểm, và xử lý nó là ưu tiên hàng đầu.

Nếu Kani nhận ra một trong hai người họ chỉ là gánh nặng, thái độ của cô bé có thể sẽ thay đổi.

Và bất kể ý định của chính cô bé là gì, cô bé vẫn có thể nhận chỉ thị từ Houjou hoặc Hashiba.

Đặc biệt nếu Ootani đó biết được tình hình. Với tư cách là một chương trình, hắn có thể sẽ yêu cầu Kani thực hiện hành động tối ưu nhất.

Mình phải cẩn thận, Ookubo thầm nghĩ.

Ootani đang nằm trong dạng Chuột của mình.

Hắn đang ở trên đỉnh bờ kè ven biển.

“Một mình chán quá…”

Hắn vẫn cần khoảng 10 tiếng nữa để hồi phục sau tổn thương.

Cho đến lúc đó, hắn phải nằm yên và phó mặc mọi thứ cho nhiên liệu ether được gửi từ địa mạch và chức năng tự làm sạch của mình.

Hắn không thể tham gia các trận đấu, không có ai khác ở đây, và hắn cũng chẳng có sở thích gì.

Tất cả những gì hắn có thể làm là ngủ.

Bình luận được gửi từ Odawara cho hắn biết Yoshiaki đã đánh bại Thủ Quỹ Musashi và Kani đang tham gia một cuộc thi karaoke với một đấu sĩ của Musashi. Một phần trong hắn muốn phản đối việc đánh cược lợi ích quốc gia vào karaoke, nhưng hắn đang ở dạng Chuột, Kani hiện đang chiến đấu cho Houjou, và nếu nghĩ theo kiểu các cuộc thi thơ cổ thì cũng có thể xem đây là một việc tao nhã, và…

“Ta cho rằng bất cứ điều gì cũng có thể là một kinh nghiệm tốt.”

Đó là kết luận của hắn.

Nhưng hắn vẫn chán. Hắn có một ít đồ ăn vặt cho sinh vật ether mà hai cô nàng Technohexen để lại cho hắn, nhưng…

Các cô ấy có ý tốt khi để lại những cái hình khúc xương và bó rơm không vậy?

Họ nghĩ mình là gì chứ? hắn tự hỏi ngay trước khi cảm nhận được một sự hiện diện.

Hắn ngẩng đầu lên và thấy một con mèo.

Đó là con mèo mà hai cô nàng Technohexen đã cưng nựng ngày hôm trước.

Hắn cười khẩy một tiếng “hừ”, đứng dậy và đối mặt với con mèo.

“Gì đây? Mày cũng cô đơn một mình à?”

Toàn thân hắn lập tức hứng trọn một cú tát mèo từ bên phải.

Chuyện xảy ra quá bất ngờ đến nỗi ngay cả Ootani cũng không kịp phản ứng.

Lúc hắn kịp há hốc mồm, hắn đã rơi khỏi bờ kè và bắt đầu lăn trên mặt đất.

Sau ba vòng lăn, hắn loạng choạng đứng dậy.

“M-mày, con mèo chết tiệt…!”

Nó đã vòng ra sau lưng hắn. Khi hắn kịp há hốc mồm lần nữa, một cú đập mèo từ trên cao đã giáng xuống, đè hắn xuống đất và bắt đầu tấn công liên tiếp.

“A, chờ đã, chết tiệt! Đừng dùng ta làm bàn cào móng! Dừng lại, chờ đã, á á á á á!? Ta còn phải theo dõi tình hình ở Odawara nữa!! Con mèo chết tiệtttttttttttt!!!!”

Rốt cuộc chúng ta vẫn đang bị theo dõi, Ookubo thầm nghĩ trong khi cảm nhận sự nguy hiểm của tình hình.

Trận đấu này sẽ ảnh hưởng đến hành động của các quốc gia.

Cô đã yêu cầu trận đấu, nhưng chưa chỉ định địa điểm. Nhưng một khi bắt đầu, điều đó cũng sẽ được công bố.

Cô phải làm gì đó với Yoshiyasu trước lúc đó.

Dĩ nhiên, cô không mang theo thuật thức giải rượu nào. Thứ tốt nhất cô có là một thuật thức tăng tốc trao đổi chất, giúp cô gái phân giải cồn nhanh hơn.

Cô muốn nghĩ ra một ý khác, nhưng Kani sẽ nhận ra nếu cô thử làm gì đó. Vậy nên…

Chắc mình sẽ ra quầy phục vụ hỏi thử.

Chắc chắn họ sẽ có thứ gì đó để giúp những khách hàng bị quá nhiệt.

Vì vậy, trước tiên cô phải rút lui về phòng thay đồ, và điều đó cần một cái cớ để rời khỏi khu vực nhà tắm.

“Chị đi gọi thêm đồ đây. Kani-kun, em có muốn gì không?”

“Ể? Chị không dùng được lernen figur thực đơn đó ạ?”

Cô bé sắc sảo bất ngờ.

Nếu mình nói có thực đơn bí mật, có lẽ cô bé sẽ đi cùng mình.

Vì vậy, Ookubo cười gượng và xua tay.

“Chị uống nhiều quá, nhớ không? Chị tiện thể đi dặm lại lớp trang điểm luôn.”

“À! Em hiểu rồi! …Chúc chị may mắn!!”

Với cái gì cơ?

Cô đứng dậy. Cô có thói quen đặt khăn tắm lên cánh tay trái giả của mình, nhưng cô không cố gắng che giấu nó. Cánh tay giả chỉ đơn giản là một chỗ tốt để giữ khăn. Cô cười gượng với cái cớ đó.

Đến với bản thân mình mà cũng cố chấp ghê.

Với suy nghĩ đó, cô lau khô người một chút và di chuyển đến phòng thay đồ.

Lâu lắm rồi mình mới đến nhà tắm công cộng, Ookubo nghĩ trong phòng thay đồ se lạnh.

Nhà của cô là một dinh thự ở tầng mặt đất nên có phòng tắm riêng. Ông nội cô luôn tắm trước, nhưng vì cô cũng có công việc phải làm nên thường tắm rất muộn.

Việc cô tắm vào giờ này là chuyện hiếm thấy.

Nhắc đến những chuyện bất thường từ khi đến Odawara, mình cũng không thường xuyên đấu tay đôi với người khác.

Thành phố này toàn những chuyện hiếm có, cô nghĩ trong khi thao tác một khung ký hiệu để mở một tủ đồ bên trái. Cô lấy ví ra và choàng một chiếc khăn choàng để không bị lạnh.

Quầy phục vụ ở gần lối vào bên trái. Đó là một quầy trông như một cái lỗ khoét trên tường. Phòng thay đồ có cho thuê bàn để chơi shogi hoặc cờ vua, và bạn thậm chí có thể nấu ăn ở phía sau.

Ookubo hỏi một automaton đang đứng sau quầy.

“Xin lỗi. …Ở đây có thuật thức hay thứ gì đó để giải rượu không?”

“—————”

Có hai automaton sau quầy, và con ở phía trước lờ cô đi. Con ở phía sau di chuyển. Tuy nhiên, nó cũng lờ Ookubo, tránh đường cho con automaton kia và đi thẳng về phía cuối quầy.

Ookubo gật đầu một cái trong khi vẫn bị lờ đi.

“Làm ơn. Giá bao nhiêu vậy?”

Cùng lúc đó, cô nhảy sang trái.

Quyết định đó tỏ ra rất đúng đắn.

Một lưỡi đao đâm thẳng vào chỗ cô vừa đứng.

“…!”

Là kẻ thù.

Đôi chân trần của Ookubo vang lên trên sàn khi cô giữ thăng bằng.

Có ai đó đang ẩn nấp sau quầy.

Lưỡi đao vung ra từ chỗ nấp là một con dao hai lưỡi cấp wakizashi. Lưỡi dao dày được dùng để chống lại ác quỷ hoặc rồng nhỏ.

Cô nhận ra quân phục của kẻ tấn công qua ống tay áo lộ ra trên cánh tay đang vung con dao dài.

“Hexagone Française. …Ngươi là Seki Masasada, phải không!?”

Seki ngạc nhiên trước quyết định của đối phương.

Trực giác đáng kinh ngạc…!

Sau khi mất dấu Yoshiaki, cô đã nhắm đến Ookubo. Vị trí của cô gái này rất dễ xác định với Ujiteru và Genan đang truy đuổi, và một vài điều kiện khác đã cùng lúc xuất hiện khiến việc bắn tỉa ban đầu có vẻ là một lựa chọn tốt.

Nhưng rồi Hội Trưởng Hội Học Sinh Satomi xuất hiện.

Cô ta đã cứu Ookubo khỏi phát bắn tỉa của Seki và che chở cho cô trong nhà tắm.

Seki biết Kani đã ở trong nhà tắm rồi.

Không có lý do gì để nhắm vào Ookubo nếu Kani sẽ đánh bại cô.

Cô đã cân nhắc tìm kiếm một đối thủ khác, nhưng Mouri Terumoto muốn có kết quả từ Houjou và Musashi.

Houjou đã để Genan bỏ cuộc.

Ujiteru hẳn đã có ý tưởng gì đó vì hắn không làm gì cả ngay cả sau khi thời gian nghỉ của mình kết thúc. Hắn đang làm việc tại một quán cà phê và tạo ra một tình huống chưa từng có là “automaton Houjou Ujiteru đang nấu mì soba trong bộ đồng phục hầu gái”, nhưng vì những người tham gia sẽ tụ tập ở đó trong thời gian nghỉ, rất khó để tấn công.

Houjou còn có Kotarou và Ujinao, nhưng hai người đó đã đến căn cứ của họ ở Lâu đài Odawara và tốt nhất nên để cho Reine des Garous xử lý.

Về phía Musashi, cậu bé cà ri đã quyết định rút lui và cậu bé thương gia đã bị Hashiba đánh bại.

Điều đó có nghĩa là Seki phải nhắm vào Ookubo. Cô gái này là một đối thủ tốt cho cô theo nhiều cách.

Nhưng nếu cô bị Kani đánh bại, điều đó sẽ lãng phí rất nhiều thời gian và cô thậm chí có thể rút lui.

Seki đã muốn kết thúc chuyện này bằng một phát bắn tỉa, nhưng nếu cô cứ ở yên trong vị trí bắn tỉa, một người tham gia khác có thể tấn công cô.

Vì vậy, ta đã quyết định vào nhà tắm.

“Làm tốt lắm.”

Làm thế nào mà Ookubo cảm nhận được cô đang trốn ở đó?

Seki cảm thấy thời điểm của mình không tốt, nhưng thực ra điều đó chỉ có nghĩa là đối thủ của cô giỏi hơn cô.

Trong trường hợp đó, việc ẩn nấp không còn ý nghĩa gì nữa.

Cô gật đầu và dùng một signe cadre để báo cáo bắt đầu trận chiến. Lẽ ra cô phải làm điều đó trước khi bắt đầu, nhưng đòn tấn công đầu tiên dù sao cũng vô nghĩa. Cô coi đó như một lời chào hỏi.

“Ta đến đây.”

Ookubo gắng nuốt xuống một hơi thở nặng nhọc.

Bên trong cô đang hoảng loạn. Cô ép cơ thể đang cố gắng căng cứng phải di chuyển và bắt đầu bằng việc mở một tủ đồ.

Cô không có thời gian để mặc quần áo, nhưng cô có thể lấy hai thanh kiếm mà cô thường đeo ở hông.

Cô nắm lấy những chiếc bao kiếm vừa là bao lớn vừa là bao nhỏ, và cảm nhận được sức nặng của vũ khí trong tay.

Cảm giác kim loại đã giúp trái tim cô bình tĩnh lại rất nhiều. Rồi cô bắt đầu đổ mồ hôi.

Suýt chút nữa thì toi…

Cô đã nhận ra Seki do có điều gì đó hơi khác thường.

Có hai automaton sau quầy: một ở trước và một ở sau.

Chúng đã lờ cô đi vì luật lệ của trận chiến này.

Nhưng nếu cô gọi thuốc, chúng sẽ lờ cô nhưng vẫn mang thuốc ra quầy. Thay vì phục vụ thuốc cho cô, chúng thực ra chỉ lấy một ít thuốc và đặt lên quầy một cách vô cớ.

Vì vậy, automaton phía sau đã bắt đầu thực hiện yêu cầu của cô.

Nó đã đi vào phía sau quầy để lấy thuật thức giải rượu hay bất cứ thứ gì tương tự.

Tuy nhiên, Ookubo đã cảm nhận được điều gì đó kỳ lạ trong chuyển động đó.

Automaton đó đã tránh đường cho con automaton kia và đi thẳng về phía cuối quầy.

Đó là lối vào nhà bếp.

Họ sẽ không giữ thuật thức hay thuốc trong nhà bếp.

Thứ như vậy sẽ được giữ trên các kệ ở hai bên lối vào nhà bếp.

Và các automaton luôn thực hiện hành động tối ưu.

Nếu có một đích đến, chúng sẽ đi theo con đường ngắn nhất.

Nhưng automaton này đã đi thẳng về phía sau thay vì đi chéo sang trái hoặc phải.

Nếu thuốc ở bên phải, nó sẽ đi chéo sang phải.

Nếu thuốc ở bên trái, nó sẽ đi chéo sang trái.

Trong trường hợp đó, Ookubo nghĩ. Hẳn có ai đó ở sau quầy bên trái.

thumb

Ai đó, mà automaton đang lờ đi nhưng vẫn phải tránh.

Nói cách khác, là kẻ thù.

Quyết định tức thời đó đã dẫn đến tình huống hiện tại.

“Kh…”

Ookubo hít vào để lấy lại sức mạnh cho cơ thể.

Trong khoảnh khắc đó, có ai đó trườn lên quầy như thể trượt trên bụng.

Đó là Seki. Cô ta cầm một khẩu súng lục trong mỗi tay, cả hai đều nhắm vào Ookubo.

Ookubo hành động ngay khi thấy ánh kim loại đen lóe lên. Cô lao về phía trước.

“—————!”

Tiếng súng vang lên.

Kani ngâm mình trong bồn tắm trong khi xem lại đoạn ghi hình trận chiến của mình trên một lernen figur.

Đoạn phim tập trung vào cô trong trận chiến. Đó là một chương trình mà cô đã cài đặt trên các lernen figur cô dùng cho thuật thức gia tốc và các thuật thức khác, và đoạn phim thường bị ngắt quãng, nhưng nó đã theo sát cô suốt trận đấu.

Cô sẽ dùng đoạn ghi hình này để mô phỏng và luyện tập sau, và nó trở nên hoàn chỉnh hơn nhiều khi cô bắt đầu phóng các ngọn giáo. Đó là vì các lernen figur dùng để điều khiển tám ngọn giáo đang ghi hình cô. Và khi cô xem nó…

Oa, xấu hổ quá…!

Cô thường được cho xem lại các đoạn phim luyện tập của mình. Bằng cách đó cô có thể kiểm tra xem mình có di chuyển đúng ý muốn không và tìm ra bất kỳ sai sót hay khuyết điểm nào.

Nhưng một trận chiến thực sự thì khác.

“Con mắt” của máy quay di chuyển dựa trên hành động của cô, vì vậy hình ảnh rung lắc khắp nơi và chuyển động của cô không ổn định. Dựa trên thành tích tốt nhất trong lúc luyện tập, cô đã vượt qua được quán tính thông thường của mình, nhưng độ chính xác đã giảm xuống còn khoảng 70%.

Đây là lần đầu tiên cô ra trận, cô phải đối mặt với một kẻ thù mạnh, và cô bị áp lực về thời gian – một số lời bào chữa hiện ra trong đầu, nhưng khi cô xem đoạn phim thô…

Mình chỉ là thiếu kinh nghiệm thôi…!

Cô đã muốn làm hết sức mình trong trận chiến chống lại Yoshiaki và điều này giúp cô xem lại mình đã làm tốt đến đâu.

Tuy nhiên, có một thứ thiếu trong đoạn phim này: âm thanh.

Ở phía trước bên trái cô, Yoshiyasu vẫn bất động trong khi thực hiện liệu pháp chăm sóc da mặt của mình.

Kani đang cố gắng xem đoạn phim mà không để Yoshiyasu nhận ra, vì vậy cô không thể bật âm thanh. Tuy nhiên…

“A.”

Có một cách. Cô có thể dùng thuật thức âm thanh để biến hai lernen figur thành tai nghe.

Cô chỉ cần dừng xem đoạn phim nếu Yoshiyasu kết thúc liệu pháp chăm sóc da mặt và bắt đầu di chuyển.

Nghe hay đấy!

Cô có chút phấn khích vì nhận ra mình có thể nghe được giọng của Yoshiaki.

Cô uống thêm chút rượu từ một chiếc cốc tre nổi trên khay và khởi động thuật thức âm thanh.

Hai lernen figur lơ lửng trong hình dạng tai nghe đang xoay tròn, phóng to và thu nhỏ theo âm thanh chúng đang phát. Cô nắm lấy chúng và đặt lên tai.

Hử…!?

Cô nghĩ mình đã nghe thấy tiếng súng, nhưng tại sao lại có tiếng đó?

Thuật thức ghi hình có thể đã thu được âm thanh của một trận chiến khác trong khi ghi lại trận của cô.

Yoshiaki xuất hiện trên màn hình nhưng ngay lập tức xoay người và biến mất, vì vậy Kani tập trung.

Đó là một trải nghiệm đáng kinh ngạc. Cô hạ tầm mắt xuống đoạn phim để nhắc nhở mình về điều đó.

Đây là loại trải nghiệm gì thế này…!?

Ookubo phòng thủ trước loạt đạn của Seki.

Cửa tủ đồ của cô ở cùng độ cao với quầy, vì vậy cô đã dùng cánh tay trái bật tung nó ra.

Và…

“…!”

Nó trúng đạn. Hai viên đạn chắc chắn đã nhắm vào mặt và ngực trên của cô.

Nhưng cửa tủ làm bằng gỗ và những viên đạn dễ dàng làm nó vỡ vụn.

Nguy hiểm quá đi mất…!

Ookubo hét lên trong lòng, nhưng cô đã di chuyển.

Cô cúi xuống dưới những mảnh vụn của cửa tủ và lao về phía trước.

Cô giữ người thấp, nhưng ngay lập tức xoay người để vào tư thế trượt bằng chân.

Seki đã vào phòng thay đồ bằng cách trượt ngang qua quầy, vì vậy Ookubo chọn một đường để lách qua bên dưới cô ta. Đồng thời…

“…Xeyah!”

Cô rút đoản kiếm và vung lên.

Trong khi Seki trượt từ trên xuống, Ookubo tấn công từ dưới lên khi lướt qua.

Nhưng Seki đã đoán trước được.

Với một khẩu súng trong mỗi tay, cô ta không thể kiểm soát chuyển động của mình. Vì vậy, thay vào đó, cô ta chống khuỷu tay và đầu gối xuống mà không làm chậm đà trượt của mình.

“Ha…!”

Cô ta nhảy ngang từ trên quầy và bay vào phòng thay đồ.

Cô ta đã né được kiếm của Ookubo.

Trong lúc trượt, lưng của Ookubo cọ vào sàn nhà tạo ra một tiếng động lớn. Nó kéo căng da cô và tạo ra cảm giác bỏng rát.

Nhưng cô đã lách qua dưới quầy và đến được sàn đất nện của lối vào.

Cô nghe thấy tiếng quần áo phần phật trong phòng thay đồ phía sau. Seki đã đáp xuống.

Ookubo không do dự. Cô lăn về phía trước với đoản kiếm trong tay.

“Để sau nhé…!”

Cô nhảy ra ngoài.

Ookubo đã ra ngoài.

Cô có thể thấy bầu trời u ám trên đầu. Cô muộn màng nhận ra mình có thể nghe thấy tiếng ve sầu.

Nhưng cô không thể chỉ đứng đó. Seki đang đến từ phía sau.

Cô phải trốn thoát nhanh chóng. Cô không chắc mình có thể trốn thoát thành công khỏi đối thủ này trong nửa giờ tới không, nhưng do dự sẽ không giúp ích gì.

Nhanh lên…!

Vẫn chân trần, cô di chuyển sang phải. Cô cầm đoản kiếm trong tay phải và đi về bên phải sẽ đặt nhà tắm ở bên phải cô, vì vậy cô có thể dùng vũ khí để ngăn cản kẻ thù.

Nhưng ngay khi cô chọn bên phải và cố gắng đi qua lối vào nhà tắm nam bên cạnh…

“Ể?”

Điều tiếp theo cô biết là cơ thể mình đã bị thổi bay sang phải, tầm nhìn của cô tối sầm lại, và…

“————!?”

Cô nhận ra mình đã bị lộn nhào sang một bên trên không trung.

Cô đã bị bắn tỉa và trúng vào cánh tay trái giả của mình.

Một suy nghĩ thoáng qua trong đầu cô.

Hai người!?

Cô nhầm tưởng kẻ thù đang hợp tác với ai đó.

Nhưng không phải vậy.

Cô đã bị bắn tỉa.

Khi cô chạy trốn khỏi Genan, Yoshiyasu đã cứu cô và sau đó đẩy mạnh cô xuống đất. Nhưng đó là để di chuyển cô ra khỏi đường đạn của một tay súng tỉa.

Seki đã thực hiện phát bắn tỉa đó.

Mình thật ngốc…!

Seki đã nhắm súng lục vào cô lúc trước, phải không?

Tại sao cô không liên kết cuộc tấn công bằng súng đó với phát bắn tỉa trước đó?

Seki không cần phải đuổi theo để bắn cô. Cô ta chỉ cần đặt khẩu súng bắn tỉa của mình ở lối vào nhà tắm và điều khiển nó từ xa bằng điều khiển trọng lực hoặc một thuật thức.

Sau đó, cô ta chỉ cần dụ Ookubo ra khỏi nhà tắm.

Ngay cả từ lối vào hẹp, khẩu súng bắn tỉa cũng có thể dễ dàng bắn trúng mục tiêu.

Và đó chính xác là những gì đã xảy ra. Cơ thể Ookubo rung lên vì va chạm và tay chân cô dang rộng khi cô lộn nhào trên không.

“A.”

Cô bị ném ngược trở lại vào bóng tối của phòng thay đồ mà cô vừa rời đi.

Seki thở phào nhẹ nhõm.

Kế hoạch của mình đã thành công.

Chủ tịch Ủy ban Đại diện của Musashi đang gục ngã trên sàn trước mặt cô.

Cô nằm úp mặt, đầu quay về phía lối vào. Chiếc khăn choàng trắng của cô gần như che kín cơ thể.

“Trông cũng giống một giấc ngủ trưa mùa hè đấy…”

Seki giơ súng lục lên. Cô ta đứng cách đó khoảng 5 mét, nên không thể bắn trượt được. Tuy nhiên…

“…?”

Seki nghe thấy một tiếng động bất ngờ và vào tư thế phòng thủ.

Cô nghe thấy thứ gì đó đang di chuyển trên đầu.

Là bẫy sao?

Cô đã tự mình giăng bẫy bắn tỉa, vì vậy cô ngước lên, tự hỏi liệu Ookubo có giăng bẫy của riêng mình không.

Có một thứ gì đó ở đó.

Một màu bạc đang cắm vào trần nhà ở lối vào, ở cuối cây sào ở đó.

Đó là thanh đoản kiếm mà Ookubo đã cầm. Khi cô gái bị thổi bay bởi phát bắn tỉa, nó hẳn đã tuột khỏi tay cô. Lưỡi kiếm đang rung lắc không ổn định.

Seki ước tính rằng nó cuối cùng sẽ rơi xuống và lăn trên sàn đất nện.

Không có gì đáng lo ngại.

Nhưng ngay khi cô nghĩ vậy…

“…Ể?”

Cơ thể của Ookubo đang di chuyển.

Cô đang bò, cố gắng đưa cơ thể run rẩy của mình ra ngoài.

Đầu gối cô quá yếu để đứng dậy, vì vậy cô dùng đùi và tay trong khi nhấc hông lên và di chuyển về phía ánh nắng chiếu qua lối vào. Và…

“———————”

Ookubo đột nhiên ngẩng đầu lên.

Seki biết cô đang nhìn vào thứ gì: thanh kiếm cắm trên trần nhà ở lối vào.

Cô đang chờ nó rơi xuống và di chuyển vào vị trí để có thể bắt được nó.

Vô ích thôi.

Seki giơ súng lên và nhắm.

Cô chuẩn bị bóp cò để bắn, nhưng…

“Chủ tịch Ủy ban Đại diện Musashi! Chị vẫn chưa xong sao!?”

Một giọng nói của một cô gái vang lên từ phòng tắm.

Kani Saizou của Hashiba?

Hội Trưởng Hội Học Sinh Satomi Satomi Yoshiyasu cũng sẽ ở đó. Và dựa trên giọng điệu của Kani, ba người họ đã nói chuyện với nhau.

Nếu họ đã thành lập một loại thỏa thuận nào đó, họ có thể sẽ can thiệp vào đây.

Mình cần kết thúc chuyện này nhanh chóng, Seki quyết định khi nhắm súng vào Ookubo.

“…A.”

Chiếc khăn choàng đang cản đường.

Cô ta muốn nhắm vào thân hoặc đầu của cô gái, nhưng tấm vải trắng đã che khuất tầm nhìn của cô.

Vì súng sẽ gây ra tiếng ồn, chúng sẽ chỉ mời gọi sự can thiệp nếu cô không kết liễu cô ta trong một phát bắn duy nhất.

Nhưng nhắm vào đôi chân thò ra từ dưới chiếc khăn choàng sẽ không gây tử vong.

Trong khi đó, những chuyển động chậm chạp của Ookubo đã đưa cô đến sàn đất nện của lối vào. Cô đặt tay phải lên mép lối vào.

“——————”

Và cô tự kéo mình hoàn toàn lên sàn đất nện.

Thanh kiếm đang ở trên đầu và lưỡi kiếm của nó sắp rơi khỏi trần nhà.

Không ổn.

Seki không thể cho đối thủ của mình dù chỉ một khả năng chiến thắng nhỏ nhất. Cô biết điều đó với sự chắc chắn của giác quan Belle de Marionnette của mình.

Cô sẽ đè bẹp sự tối ưu của kẻ thù.

Đó là phương pháp chắc chắn mà một Belle de Marionnette sử dụng để giành chiến thắng.

Vì vậy, cô di chuyển. Để đảm bảo những cô gái trong bồn tắm không nghe thấy, cô gắn súng lục vào các điểm cứng trên eo và rút con dao dài từ tạp dề của mình.

Sau đó, cô hít một hơi ảo và di chuyển.

Cô tấn công Ookubo đang bò từ phía sau.

Seki hành động.

Cô di chuyển để tấn công Ookubo, người đang bò về phía nơi thanh đoản kiếm sẽ rơi xuống.

Cô nhắm vào thân của cô gái.

Chiếc khăn choàng cản đường, nhưng không còn cách nào khác. Cô nhắm vào cơ thể đang đẩy chiếc khăn choàng lên từ bên dưới.

Cô tấn công.

Trong khi cầm con dao dài bằng tay nghịch, cô giơ nó lên ngang mặt và vung cả người về phía trước để đâm xuống.

Hoặc lẽ ra là vậy.

Hử?

Ngay khi cô đâm lưỡi dao về phía chiếc khăn choàng, có thứ gì đó đã cản đường.

Đó là một bao kiếm. Ookubo đã đeo hai bao kiếm trên các điểm cứng ở eo và bao kiếm của thanh đoản kiếm đã xuất hiện từ bên dưới chiếc khăn choàng. Nó đã gạt con dao dài của Seki sang một bên.

Nó được làm bằng kim loại nhẹ, nên đã bị vỡ khi bảo vệ chủ nhân của mình.

Lưỡi dao dài bị lệch hướng và cắm xuống sàn.

Nó tạo ra một âm thanh trầm đục.

Ookubo đã tránh được đòn tấn công và Seki quyết định đó không phải là sự trùng hợp. Loại phòng thủ và chuyển động đó không xảy ra ngẫu nhiên.

Ookubo không thể di chuyển cơ thể của mình đúng cách.

Nhưng cô đã đưa ra phản ứng tối ưu trong hoàn cảnh đó.

Vì cô không thể phục hồi từ tình trạng suy yếu của mình, cô đã không cố gắng che giấu nó mà thay vào đó đã dùng nó để dẫn dắt hành động của Seki. Cô đã dụ Seki cố gắng kết liễu một đối thủ suy yếu.

Nếu bạn có thể dự đoán đòn tấn công của đối thủ, việc phòng thủ sẽ dễ dàng.

Và Ookubo đã bò ra lối vào.

Seki đã không thể để cô đi xa hơn thế.

Nhưng, Seki nghĩ. Mình sẽ gặp nguy hiểm nếu không thể vượt qua sự mong đợi của cô ta.

Vì vậy, trong khi rút con dao dài ra khỏi sàn…

“…!”

Seki đá chân phải vào chân của Ookubo đang bò.

Cô lăn cơ thể của cô gái qua khỏi nơi thanh kiếm cắm trên trần nhà.

Cơ thể mảnh khảnh của cô bay lên không trung, lưng đập vào cột ở lối vào, và cô nảy ra rồi lăn trên mặt đất.

Nhưng đó chưa phải là tất cả.

“Thứ này vướng víu quá.”

Trong khi bước về phía trước để đuổi theo Ookubo, Seki vung con dao dài của mình lên từ trước ra sau.

Cô buông con dao dài và dùng điều khiển trọng lực để đánh vào thanh đoản kiếm trên trần nhà.

Với một tiếng leng keng kim loại, thanh đoản kiếm rơi ra và cắm xuống sàn phòng thay đồ.

Ookubo không còn vũ khí nữa.

Và Ookubo ho sặc sụa.

Cú đá và va chạm khi lăn ra ngoài đã vang dội khắp cơ thể cô. Phổi cô bị chấn động và cô chắc hẳn đang gặp khó khăn trong việc thở.

Seki tiến lại gần cô gái đang gập người và cố gắng thở trong khi nằm nghiêng.

“Xin lỗi.”

Seki nhẹ nhàng nhưng dứt khoát thúc mũi chân xuống dưới đầu của cô gái.

Đòn này không có đủ lực để thổi bay cô đi, nhưng đó là một trong những điểm yếu của cơ thể con người. Gây ra một rung động qua cổ họng và xương ức sẽ khiến cô nghẹt thở và rút cạn sức lực của cơ thể.

Kiến thức đó được sử dụng cho các vụ ám sát.

Trước khi giết mục tiêu, bạn tấn công một điểm yếu như thế để họ mềm nhũn đến mức không thể la hét, vùng vẫy hay gồng mình.

Điều đó giúp việc rút lưỡi dao ra khỏi cơ thể họ dễ dàng hơn và ngăn cản bất kỳ ai ở gần đó nhận ra.

Với tư cách là Chủ tịch Ủy ban Đại diện của Musashi, cô gái này sẽ không biết điều đó.

Vì vậy, cô sẽ không có biện pháp đối phó nào cho nó.

Sau một khoảnh khắc căng thẳng, cơ thể của Ookubo mềm nhũn.

Seki dùng mũi chân lật cô ngửa ra và sau đó chuẩn bị con dao dài của mình. Cô ta chuẩn bị lao tới và đâm lưỡi dao vào Ookubo.

Rồi cô ta nhận ra điều gì đó.

Khi chiếc khăn choàng rơi ra, Ookubo mặc đồ bơi thiếu một thứ: cánh tay trái của cô.

Hử?

Chiếc khăn choàng đã che giấu sự thật đó suốt thời gian qua. Và ngay khi nhìn thấy nó, Seki thấy một thứ gì đó đâm ra từ bên trái ngực mình.

Đó là một lưỡi kiếm.

Trong khi cô ta cúi người về phía trước, đòn tấn công này đã đến từ trên cao và xuyên qua lưng cô ta. Nó là…

“Một thanh kiếm…!?”

Cô ta ngước nhìn lên phía bên trái lưng mình và thấy một cánh tay trắng đang cầm một thanh kiếm.

Đó là cánh tay giả của Ookubo.

Ookubo lấy lại hơi thở.

Thành công rồi.

Cô chưa bao giờ trông cậy vào thanh đoản kiếm cắm trên trần nhà.

Hy vọng của cô đã đặt vào cánh tay giả và thanh kiếm bị mắc kẹt trên mái hiên ở lối vào.

Khi cô bị bắn tỉa và thổi bay đi, cô đã đưa ra một vài dự đoán về tương lai.

Quan trọng nhất là va chạm sẽ khiến cô không thể di chuyển trong một thời gian.

Nếu cô không thể di chuyển, việc mang theo vũ khí là vô nghĩa. Thực tế, có khả năng kẻ thù có thể cướp vũ khí và điều đó có thể khiến kẻ thù phải hết sức thận trọng hoặc nhanh chóng kết liễu cô hơn.

Vì vậy, cô đã ngay lập tức rút kiếm và lợi dụng sự vùng vẫy của tay chân để tháo cánh tay giả của mình ra.

Sau đó, cô đã để chúng ở nơi khác để có thể lấy lại chúng sau khi hồi phục.

Cô đã may mắn khi bị kẻ thù đá.

Cô không biết chính xác khi nào cánh tay và thanh kiếm cắm trên mái hiên sẽ rơi xuống.

Nhưng khi cô lăn ra ngoài sau khi bị đá, lưỡi kiếm trên mái hiên đã hiện ra và việc va vào cột đã làm nó rung chuyển. Vậy nên…

“Được rồi.”

Cô có thể di chuyển cơ thể mình. Cô đã ngạc nhiên khi Seki đá vào một điểm yếu của mình, nhưng sự chuẩn bị tinh thần đã giúp cô hồi phục nhanh hơn.

Thật tình.

“…A.”

Cô hít một hơi đầy phổi và di chuyển cơ thể mình.

Seki đứng phía trên cô nhiều hơn là ở phía trước cô.

Automaton có vẻ không chắc phải làm gì với thanh kiếm đang đâm vào lưng mình.

Điều đó tạo ra một sơ hở.

Ookubo hành động. Cơ thể cô vẫn còn run rẩy, nhưng có một bộ phận sẽ không bị rung và cô vẫn có thể di chuyển nó.

“Cánh tay giả của mình…!”

Có thứ gì đó rơi ra từ sau lưng Seki và lọt vào tầm mắt.

Đó là một cánh tay trái giả màu trắng. Cánh tay trên đã bị vỡ do phát bắn tỉa trước đó, nhưng Ookubo nhảy lên về phía đầu nối của nó.

Cô chỉ cần di chuyển trong một khoảnh khắc.

Việc kết nối cánh tay có thể được thiết lập trong một khoảnh khắc. Cô đã trả rất nhiều tiền để có được nó được chế tạo đặc biệt theo cách đó.

“—————”

Seki hiểu chuyện gì đang xảy ra và đâm con dao dài trong tay phải xuống.

Nhưng đã quá muộn.

Ookubo kết nối cánh tay với mình như thể lao cả cơ thể vào bên trái của Seki.

Về phần con dao dài…

“…!”

Cô kéo lại bằng cánh tay giả để đẩy lưỡi kiếm sâu vào lưng Seki.

Con dao dài bị lệch hướng khi va vào thanh kiếm đang đâm ra từ ngực cô.

Sau đó Ookubo tiến về phía trước.

Như thể lướt qua Seki, cô ném cơ thể yếu ớt của mình về phía trước nhưng lại ra lệnh chính xác cho cánh tay giả của mình.

“Chém cô ta xuống…!”

Lưỡi kiếm đã đi vào cơ thể Seki theo đường chéo.

Khi cô dùng sức vung thanh kiếm xung quanh, nó chém xuyên qua cơ thể Seki từ bên trái sang bên phải ngực cô ta.

Một cơn run rẩy chạy qua cơ thể Seki. Các giác quan của cô ta đã bị cắt đứt ngay lập tức để phản ứng với nhát chém từ vật thể lạ.

Đối thủ này không cảm thấy đau đớn.

Nhưng bất kể thế nào, Ookubo vẫn thực hiện thêm một vài động tác trong khi tiếp tục chém xuyên qua Seki.

Lưỡi kiếm vung lên chém ngang qua thân của automaton và phá nát các bộ phận bên trong.

“———————”

Ngay khi thanh kiếm rút ra bị gãy, cơ thể của Ookubo rời khỏi lối vào và lăn vào phòng thay đồ.

Ookubo cuối cùng cũng thả lỏng cơ thể.

Cô loạng choạng trên sàn phòng thay đồ và lăn từ vai phải.

Cơ thể mảnh khảnh của cô đập lưng vào đáy quầy, nhưng cô dừng lại ở đó.

Sự kiệt sức dữ dội, nhưng những lời nói vẫn thoát ra khỏi miệng cô:

“Mình làm được rồi…”

Cô đã thắng.

Đây là một đối thủ của Mouri. Đó là một chiến thắng khác của Mouri sau chiến thắng của Hassan Furubushi.

Với hai chiến thắng, họ gần như chắc chắn sẽ có được hai Logismoi Oplo.

Cô đã thành công.

Điều đó khiến cô nở một nụ cười và cô không chống cự khi cơ thể mình đổ sang trái.

Một lúc sau, một con dao dài bị cắm xuống dưới xương đòn trái của cô.

“…!?”

Đôi mắt của Ookubo mở to vì bị ghim vào tường bằng một lưỡi dao và cô nhìn về phía trước.

Seki đang ở đó.

Cô ta có một lưỡi dao thò ra từ bên phải ngực và cô ta chạm vào vết chém từ trái sang phải trên ngực áo của mình.

“Xin lỗi. …Ta đã không điều chỉnh cho chuyển động ngã của ngươi và đã đâm ngươi vào một vị trí không tối ưu.”

Sau đó, cô ta ấn vào con dao dài.

Đó là một chuyển động bình thường nhưng đầy uy lực.

“A…!”

Lưỡi dao dày dưới xương đòn trái của Ookubo di chuyển với tốc độ trơn trượt khi rời khỏi vai cô và đi vào tường.

Hầu như không có đau đớn. Cạnh của lưỡi dao chỉ có cảm giác như có thứ gì đó sắc nhọn ấn vào cô.

Nàng chỉ cảm thấy một cảm giác khó chịu, như thể có thứ gì đó đang tuột khỏi cơ thể mình. Cứ như thân xác này chỉ là một khối xương thịt tồn tại cốt để cho lưỡi kiếm xuyên qua.

“Xin đừng thở ra vội. Một khi cơ bắp giãn ra, máu sẽ bắt đầu tuôn đấy.”

Seki bình tĩnh nói, nhưng thân thể đối phương đang căng cứng. Và rồi đột ngột…

“Nn.”

Nàng buông một hơi thở không cảm xúc, chứng tỏ nàng đã chịu tổn thương không hề nhẹ.

Tuy nhiên, nàng theo đúng nghĩa đen đã “vươn” cánh tay trái ra sau.

Các khớp xương được giải phóng, đưa bàn tay nàng quờ quạng về phía sau.

“Tôi xin mượn thanh đoản đao này.”

Nàng nắm chặt nó trong tay trái.

Tay phải nàng ấn mạnh vào con dao dài, còn tay trái giơ thanh đoản đao lên.

Và rồi nàng nghiêng người về phía Ookubo.

Kh!

Ookubo dùng tay trái nắm lấy chuôi con dao dài.

Nhưng bàn tay đó chỉ có thể giữ lấy tay của Seki.

Lực nắm của Seki mạnh hơn, và Ookubo không thể dồn trọng lượng cơ thể lên đó như cách Seki đang làm.

“Tôi bẻ gãy ngón tay cô nhé? Tôi xác định rằng mình có thể kết thúc chuyện này ngay trong lúc đó.”

Seki di chuyển, định vung đoản đao.

Trong khoảnh khắc ấy, Ookubo co chân phải về phía ngực. Nàng ép đầu gối phải vào sát ngực mình.

“Nếu cô lấy đoản đao, thì tôi mượn thứ này.”

Ngón chân nàng đã kẹp lấy một khẩu súng lục kim loại màu đen và chuyền nó sang tay phải. Đó là một trong những khẩu súng giắt bên hông của Seki.

“Xin lỗi vì ngón chân hơi dính, nhưng đừng lo. Tôi sẽ không để ai nghe thấy tiếng súng đâu.”

Ookubo dí họng súng vào bụng Seki và bóp cò.

Seki trúng đạn ở cự ly gần.

Lực tác động giáng vào bụng cô. Nhưng…

Mình chịu được!

Cô đang mặc một chiếc tạp dề chống đạn, và bộ đồng phục hầu gái cũng được gia cố.

Thêm vào đó, cơ thể Belle de Marionnette hiện tại của cô là mẫu chống máy móc. Toàn thân cô được bao bọc bởi lớp giáp linh hoạt và có thể hấp thụ lực tác động của một viên đạn.

Cô kết luận rằng mình có thể chịu được hai phát.

Hơn nữa, đối thủ của cô đã kiệt sức. Chuyển động của Ookubo khi thực hiện đòn kiếm trước đó đã chứng tỏ nàng vẫn chưa hồi phục sau tổn thương từ phát bắn tỉa ban đầu.

Cánh tay của nàng không thể chịu nổi lực giật của súng.

Hai phát có lẽ là giới hạn của nàng. Nàng có thể bắn hai phát, nhưng đến phát thứ ba thì tay nàng sẽ không giữ nổi khẩu súng nữa. Và sau đó…

Đến lượt mình!

Nhưng ngay khi Seki nghĩ vậy, phát súng thứ ba đã găm vào bụng cô.

“…!?”

Phát thứ tư và thứ năm nối tiếp theo sau. Và…

“A…!”

Chiếc tạp dề của cô bị xé toạc, và thứ bên dưới đã bị phá hủy: cơ thể của cô.

Cấu trúc ổ bụng của cô vỡ ra, và…

“Vậy là mất sáu phát.”

Khi lực tác động tích tụ và dội vào sâu trong lõi cơ thể, Seki cảm thấy mình đang lơ lửng.

Sao có thể!?

Tầm nhìn chao đảo của cô liếc xuống và thấy Ookubo đang ngước nhìn mình.

Cô thấy có thứ gì đó ở cổ họng cô gái: một vệt sáng.

Đó là ánh sáng ether của một lá bùa chú.

“Thứ này vốn dành cho Hội trưởng Hội học sinh Satomi, nhưng có sẵn trên quầy thì dĩ nhiên tôi sẽ dùng thôi. …Đây là bùa tỉnh táo. Nói cách khác, nó kích hoạt tâm trí,” Ookubo nói. “Nói đơn giản là nó giúp cô tỉnh ngủ và có thể cử động cơ thể. …Và giờ thì kết thúc thôi.”

Nàng bắn phát thứ bảy. Và đến phát thứ tám…

“Ối.”

Chắc hẳn nàng đã bắn trượt cơ thể đang lơ lửng của Seki, vì viên đạn bay sượt qua quầy bar.

Những con rối tự động sau quầy ngước nhìn cái lỗ mới hình thành trên trần nhà nhưng lờ đi hai kẻ đang giao chiến.

Cùng lúc đó, tiếng súng đã khiến tay phải của Seki buông lỏng, vì vậy cánh tay giả của Ookubo đã gạt những ngón tay đang giữ con dao dài ra.

Trong tầm mắt của Seki, Ookubo mạnh mẽ rút con dao dài ra theo một đường thẳng hoàn hảo.

Seki cảm thấy nguy hiểm.

Kẻ địch đang đi theo đường tối ưu của cô, nhưng Seki lại không thể cử động.

Những phát súng liên tiếp đã hất cơ thể cô lên không trung, với phần thân trên gập về phía trước gần 90 độ.

Cô chỉ còn thanh đoản đao trong tay trái.

“—————!”

Khi cô gắng sức vung nó ra, Ookubo đã rút được con dao dài và đứng thẳng dậy.

Một lúc sau, bàn tay trái trắng muốt của nàng chụp lấy mặt Seki.

Và nàng đã dùng toàn bộ sức mạnh của cánh tay giả đó.

“Thỉnh thoảng tôi có làm thêm ở bộ phận động cơ. …Tôi đã cho gia cố nó rồi.”

Nàng ấn mạnh đầu Seki, khi đó đang quay sang trái, xuống quầy.

Một đòn cực mạnh giáng vào bên phải đầu Seki và tầm nhìn của cô rung chuyển.

Dĩ nhiên, mặt cô bị quay sang một bên. Và nó bị quay sao cho gáy cô hướng về phía Ookubo.

Mình bị lừa rồi, Seki nghĩ.

Đối thủ của cô đã gây sát thương lên ngực, bụng, và bây giờ là đầu cô.

Tất cả các lõi Belle de Marionnette của cô đều đã bị hư hại vượt quá khả năng điều chỉnh tức thời.

Công chúa…!

Công chúa của cô đã muốn có một chiến thắng trước Houjou hoặc Musashi. Cứ đà này, cô sẽ không thể mang lại điều đó.

Đối với một Belle de Marionnette, thất bại trong việc hoàn thành mong muốn của chủ nhân là một sự sỉ nhục.

Hơn nữa, chiến đấu là điểm mạnh duy nhất của cô. Cô là một con búp bê lỗi. Công chúa của cô vẫn giao cho cô một vị trí quan trọng, nên nếu cô không thể báo đáp người đã cho cô lẽ sống này…

“Tại sao mình lại kế thừa cái tên này cơ chứ…!?”

Nhưng cô vẫn có một tia may mắn. Khi đầu cô đập xuống quầy, thanh kiếm cắm trên ngực cô đã xuyên qua lưng.

Không còn chướng ngại vật đó trong ngực, cơ thể cô không còn căng cứng khi cô cử động tay nữa.

Đây là cơ hội của mình.

Ookubo đang đứng bên phải cô. Nàng phải đứng ở đó vì nàng cần dùng cánh tay giả bên trái để giữ Seki. Tuy nhiên, điều đó có nghĩa là nàng chỉ có thể tấn công bằng tay phải.

Ngay cả khi nàng dùng dao dài, đó cũng sẽ là một đòn tấn công bằng tay phải vòng qua cánh tay trái, và nàng có thể đặt bao nhiêu sức mạnh vào đó chứ?

Ookubo hẳn đã không biết phải làm gì tiếp theo vì nàng dồn sức vào cánh tay trái.

Lớp vỏ bên trong đầu của Seki căng ra khi bị ấn xuống quầy.

Nhưng bất chấp những nhiễu loạn trong tầm nhìn, cô đã chuyền thanh đoản đao từ tay trái sang tay phải bên dưới quầy. Cô xoay chuôi kiếm trong tay và nắm chặt lấy nó.

Mình sẽ giành lấy chiến thắng này…!

Cô vung thanh đoản đao ra ngoài.

Mục tiêu của cô là mạn sườn trái của Ookubo. Nhát chém đó sẽ gây tử vong cho một con người.

Nhưng thế cũng được. Không có gì quan trọng hơn chiến thắng lúc này. Vì vậy, cô giải phóng khớp khuỷu tay giữa nhát chém để tạo ra một cú vung tốc độ cao về phía Ookubo.

Một lúc sau, Seki nhận thấy hai điều kỳ lạ.

Thứ nhất, nhát kiếm của cô đã chém vào không khí. Và thứ hai…

Hả?

Cánh tay giả đang đè lên đầu cô đã buông lỏng.

Hai điều kỳ lạ đó chỉ có thể có một ý nghĩa.

Ookubo đã tháo cánh tay giả ra khỏi vai và né đòn.

Seki hiểu rằng hành động của Ookubo là một hình thức né tránh.

Nàng có lẽ đã làm mọi thứ có thể để né đòn tấn công của Seki.

Kết quả là, nàng đã từ bỏ việc giữ chặt Seki. Điều đó có nghĩa là Seki đã lấy lại được tự do, nhưng nó cũng kéo theo một mối nguy hiểm nhất định.

Cánh tay trái của Ookubo không còn cản đường cô nữa.

Không ổn…!

Seki biết mình phải hành động nhanh.

Cùng lúc đó, cánh tay giả lỏng lẻo rơi khỏi một bên mặt cô.

Điều đó đã mở ra tầm nhìn bên trái của cô.

Cô có thể thấy trần nhà.

Và cô thấy có thứ gì đó ở đó.

Một cánh cửa cuốn đang hạ xuống quầy.

“—————!?”

Đó là một cánh cửa an ninh sẽ đóng lại để bảo vệ những thứ bên trong.

Những Belle de Marionnette đã lờ cô đi trong suốt trận chiến.

Nhưng chúng sẽ phản ứng với tình hình xung quanh.

Trước đó, Ookubo đã bắn vào cô, nhưng nàng đã bắn trượt phát cuối cùng, viên đạn bay qua quầy. Đó không phải là do bất cẩn.

Đó là để khiến những con rối tự động đóng cửa cuốn lại.

Và đúng như dự đoán, cửa cuốn an ninh đang hạ xuống. Vật liệu kim loại của nó được chế tạo để chống lại cả các cuộc tấn công vật lý và ma thuật.

“Công chúa…!”

Seki di chuyển. Cô di chuyển đầu để rút nó ra trước khi cánh cửa sập xuống.

“Trả lại cô thứ này.”

Con dao dài đâm xuyên qua lưng cô và cắm vào quầy bên dưới.

Cô bị ghim tại chỗ và đầu cô kêu lên khi cánh cửa cố gắng nghiền nát nó. Tuy nhiên…

“—————!”

Cô kéo cơ thể mình ra.

Cô để con dao dài cắt xuyên qua ngực mình và ép méo hình dạng đầu để thoát ra.

“Ha.”

Khi đã kiểm soát lại toàn bộ cơ thể, cô đứng dậy.

Ookubo chứng kiến một cảnh tượng khó tin.

Một con rối tự động đầy những bộ phận vỡ nát đang đứng trước mặt nàng.

Cánh cửa cuốn đã để lại một vết hằn trên bên trái đầu cô, có một nhát chém ngang qua ngực, một nhát chém dọc từ xương đòn phải, và phần bụng của bộ đồ bên trong rung lên qua chiếc tạp dề rách nát.

Thứ duy nhất chống đỡ cô lúc này là một phần của lớp giáp ngoài và khả năng kiểm soát trọng lực của cô.

Nhưng cô quay mặt về phía Ookubo.

“Công chúa…”

Seki mở một signe cadre và nói vào đó.

“Thần sẽ hoàn thành yêu cầu của người.”

Điên thật!

Cô ta có thể làm gì trong tình trạng đó chứ?

Nhưng Ookubo nghe thấy một giọng nói phát ra từ signe cadre đó.

Đó là Mouri Terumoto.

Giọng của cô ấy bị nhiễu qua đường truyền thần thánh.

“Làm tốt lắm. Ta đang theo dõi tình hình. …Ngươi đã làm rất tốt khi tự mình đứng dậy vào phút cuối, Seki Masasada. Belle de Marionnette của ta tốt hơn hết là không được thua.”

Nghe này.

“Đừng thua. …Chỉ đơn giản là chấp nhận thất bại.”

Những lời đó khiến Seki ngừng chuyển động. Và cuối cùng cô gật đầu.

“Testament. Do đó…”

“Testament. Chuyển sang mục tiêu tiếp theo đi, Seki. Và trước đó, hãy thể hiện sự lịch thiệp của kẻ chinh phục với cô ấy.”

“Testament,” Seki lặp lại trước khi di chuyển một lần nữa.

Ookubo thấy con rối tự động bị hư hỏng đặt một tay lên ngực và quỳ xuống.

“Nhân danh lòng khoan dung của Phu nhân Terumoto…tôi xin chấp nhận thất bại ở đây, thưa Phu nhân Ookubo Nagayasu.”

Trước mặt Ookubo, con rối tự động cúi đầu một lần rồi đứng dậy.

Ookubo cảm thấy như thể con rối tự động đang mỉm cười một chút.

Nhưng đôi mắt của Seki hầu như không còn tập trung qua cặp kính nứt vỡ.

Dù vậy, cô vẫn nói.

“Tôi rất vui vì công chúa đã không từ bỏ tôi.”

“…Cô sẽ đi đâu bây giờ?”

“Tôi sẽ thực hiện những điều chỉnh có thể… và chuyển sang Houjou.”

Nói xong, Seki lại cúi đầu một lần nữa.

Nếu lần trước là dành cho chủ nhân của cô, thì lần này là từ chính cá nhân cô.

Trong nháy mắt, Seki biến mất.

Seki Masasada là một ninja của nhà Mouri. Dù bị hư hại nặng đến đâu, cô cũng sẽ không làm việc một cách thiếu sót chừng nào cô biết chủ nhân của mình vẫn chưa từ bỏ cô.

“Thật tình… đúng là điên rồ.”

Ookubo lẩm bẩm một mình khi nàng ngồi phịch xuống sàn.

“Ôi, trời ạ.”

Nàng cố tình há to miệng khi nói.

“Mình không thể tiếp tục như thế này được nữa.”

Vết thương ấm nóng đang chảy máu dưới xương đòn trái của nàng cũng đã bắt đầu ở sau lưng.

Vài khung ký hiệu xuất hiện và bắt đầu chữa lành bằng thần lực bảo hộ. Đó là một lưỡi kiếm sắc bén, nên vết thương sẽ sớm khép lại. Nàng biết rằng cần phải điều trị thêm để đảm bảo sự rối loạn lưu thông máu không để lại sẹo khi lành lại. Tuy nhiên, đó không phải là mối bận tâm hiện tại của nàng.

“Này, xin lỗi.”

Nàng quay về phía quầy đã đóng cửa cuốn và gọi món.

“Cho tôi một ít đồ để lau người, một ít thức ăn có nhiều chất sắt, và một cái gì đó để uống được không?”

Ngoài ra…

“Tôi tò mò về phòng karaoke trong bồn tắm, nhưng tôi buồn ngủ quá đi mất.”

Mình thật sự kiệt sức rồi, nàng thầm nghĩ.

Cánh cửa cuốn từ từ mở ra sau lưng nàng.