Kyoukai Senjou no Horizon

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1694 19410

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

108 869

Người về từ dị giới

(Đang ra)

Người về từ dị giới

Ra-eo

Vấn đề là: Khi một nhân vật cộm cán đã chán chường cuộc sống 'ác quỷ vĩ đại' và chỉ muốn ngủ nướng cả ngày... anh ta sẽ làm gì với cái thế giới vừa ồn ào vừa đầy rẫy trách nhiệm này? Liệu Trái Đất có

92 97

Tensei Shitara Heishi Datta? Akai Shinigami to Yobareta Otoko

(Đang ra)

Tensei Shitara Heishi Datta? Akai Shinigami to Yobareta Otoko

Shiriken

Ma pháp tồn tại, nhưng chủ nhân không thể sử dụng. Đây là một thế giới có Thần.

155 2018

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

16 114

Volume 6A - Chương 5 Người trùng lặp nơi rìa thế giới

thumb

Sao mình lại thấy hạnh phúc thế này

Ngay cả khi đang rửa chén ư?

Phân Bổ Điểm (Bạn Đời Của Tôi)

"Đó là đợt tấn công đầu tiên!"

Kiyomasa nghe thấy tiếng thét sắc lẻm của Takenaka.

Tất nhiên, đây thực ra không phải là đợt tấn công đầu tiên.

Nhưng cô thừa hiểu ý của vị tham mưu.

...Đây là loại Long Pháo đã bắn xuyên thủng chiếc tàu đầu tiên lúc ban đầu, phải không!?

Trong suốt mấy phút giao tranh, chỉ có đòn tấn công mở màn mới xuyên thủng được một chiếc tàu vận tải. Long Pháo của những con rồng lớn và các đợt tấn công của wyvern đều không đủ mạnh để đánh chìm một con tàu chỉ bằng một phát bắn.

Giờ thì họ đã biết kẻ địch có khả năng đó đang ở đâu.

AnG: "Trong rừng kìa!!"

Kiyomasa thấy ánh sáng trắng của hỏa lực Technohexen lóe lên gần chân trời đêm.

Cùng lúc đó, ánh sáng bùng nổ trên bầu trời.

6: "Genbu."

Long Pháo công suất tối đa của kẻ địch đang lao về phía Genbu của Hachisuka.

6: "Nén tay phải."

Chẳng ai rõ cô đã làm gì với luồng đạn bắn chéo đó, nhưng...

...Đòn tấn công đã bị đánh bật!

Ánh sáng trắng bị phản lại, tỏa ra khắp bầu trời. Và không phải theo một đường thẳng.

Mà là một hình cầu.

Quả Long Pháo giờ đây mang hình dạng của một vầng trăng tròn bay vút qua bầu trời đêm.

"Ối chà."

Không chỉ Kiyomasa, mà tất cả mọi người trên boong tàu cũng đều buột miệng kinh ngạc, rồi nó phát nổ. Cả khu rừng phía nam, đồng bằng và cánh đồng lúa mì đều rực sáng vì ánh sáng ether đang trút xuống như mưa.

Đòn tấn công của địch đã bị chặn đứng. Tuy nhiên...

Kimee: "Chúng biến mất rồi."

Lời của Yoshiaki truyền đến tai họ.

Kiyomasa xem lời của Yoshiaki trên lernen figur của mình.

Kimee: "Chúng tôi không bắn trúng thứ gì trong rừng cả. Có vẻ chúng đã di chuyển."

□□凸: "Lại giở trò gian lận với thần chiến như lần trước à?"

Kimee: "Đó là pháo chống hạm, nên dù là thần chiến cũng khó mà chịu nổi."

Llaf: "Vậy kẻ địch đã đi đâu?"

AnG: "Nari Nari~?"

Nari Nari Nari: "Làm ơn đừng gọi tôi như thế... Tôi sẽ có thể quét chi tiết hơn một khi chúng đến gần Azuchi hơn một chút. Tình hình hiện tại thì không thể."

Kimee: "Cảm ơn sự thành thật của cậu."

AnG: "Vậy giờ chúng ta làm gì đây, Kime-chan? Quay về hả? Hay đi đâu chơi?"

Ồ? Kiyomasa thầm nghĩ.

Kiyo-Massive: "Hai người thì sao? Còn kẻ địch thì sao?"

Ang: "Eh? À, chúng đi rồi. Chắc là chúng đã rút lui sau cú 'Phản Xạ Con Nít' của Shouroku."

6: "Đừng có gọi nó như thế."

Nhưng mà nghe cũng khá chính xác đấy chứ, Kiyomasa nghĩ thầm khi quan sát họ qua kính viễn vọng ma thuật lernen figur.

Trên bầu trời đêm phía nam, phía sau con tàu Azuchi đã tách rời, một chiếc tàu vận tải đã bị lột gần hết lớp giáp. Chiếc tàu thứ ba đó đang kéo theo vệt sáng ether trông như khói.

...Genbu đang dùng điều khiển trọng lực để giữ cố định hàng hóa của tất cả các tàu, đúng không nhỉ?

6: "Để mắt đến xung quanh tôi. Tôi đã ngưng điều khiển trọng lực ba con tàu để xuất hiện, nhưng tôi vẫn đang điều khiển năm con tàu phía sau."

Tuy nhiên, quả thật không thấy bóng dáng kẻ địch đâu cả.

Ít nhất thì đội quân rồng nhỏ đã không còn trên bầu trời.

Nhưng Fukushima đứng cạnh Kiyomasa lại cau mày.

"Trông như chúng đã tan vào bóng tối vậy..."

"Chà, thật nên thơ, Fukushima-sama."

"Nghe tao nhã lắm sao?"

"Testament," Kiyomasa xác nhận. Cô chỉ về phía xa, nơi các tàu vận tải đang điều chỉnh lại lộ trình tiếp cận dưới ánh sáng ether hắt lên từ những con tàu bị chìm.

Cô đặt tay còn lại lên má.

"Hachisuka-sama có lẽ không nhận ra mình là một phần của khung cảnh tao nhã đến thế."

Ngay lúc đó, năm cột sáng phóng lên từ khu rừng ở cả hai bên và bắn trúng các tàu vận tải.

Những phát Long Pháo uy lực xuyên thủng năm con tàu đi sau chiếc mà Hachisuka đang ở trên.

Chuyện xảy ra quá đột ngột, Kiyomasa chỉ biết trân trối nhìn đòn tấn công ngũ liên.

...Ể?

Có thứ gì đó xuất hiện dưới ánh trăng: Lũ rồng.

Chúng là những con rồng lớn màu đen xanh với hai chân trước đồng thời là đôi cánh khổng lồ.

Chúng lao thẳng xuống và va chạm với boong tàu của chiếc tàu thứ ba chỗ Hachisuka.

Chúng đã đáp xuống.

...Chết rồi.

Hachisuka tự trách mình vì đã sơ suất đến hai lần.

Thứ nhất, cô đã cho rằng kẻ địch sẽ nhắm vào mình. Và thứ hai...

...Mình đã nghĩ chúng sẽ tấn công từ bên dưới.

Chúng đến từ trên cao.

Sai lầm của cô là đã để phát pháo trước đó hướng sự tập trung của mình xuống dưới.

Cô đã kịp phản ứng với luồng sáng Long Pháo của kẻ địch.

Nhưng khả năng điều khiển trọng lực của Hidamari Genbu đang được dùng để giữ cố định hàng hóa của các tàu khác. Cô chỉ có thể bảo vệ trọn vẹn ba chiếc tàu bằng điều khiển trọng lực của mình.

Nghĩ lại thì, hiển nhiên phòng thủ quan trọng hơn hàng hóa, nhưng...

"Tôi không ngờ lại là một đòn tấn công ngũ liên."

"Ta cũng không ngờ lại nhận được lời khen của ngươi."

Cô nhận được một lời đáp ngay trước mặt.

Một bóng người cao lớn đứng trên boong tàu vỡ nát, được soi sáng bởi luồng sáng ether hắt lên qua những kẽ hở trên lớp giáp.

Đó không phải là một con rồng.

Cũng không phải một trong những con rồng lớn màu đen xanh vừa đáp xuống một cách ồn ào và thô bạo lúc nãy. Thay vào đó, là...

AnG: "Ông già nào thế?"

Người đó trông đã ngoài 50.

Ông ta cao hơn 2 mét, vai và ngực đều rộng.

Mái tóc được buộc gọn sau gáy cùng bộ râu dài. Gương mặt là của con người, nhưng ông ta nhìn cô bằng đôi mắt sắc lẻm của dã thú.

"Ta là Đặc Vụ Chuyên Trách Bernard của Hexagone Française."

Ông ta mặc một biến thể quân phục của Hexagone Française được trang trí bằng lông thú. Ngay cả dưới ánh sáng ether, nó vẫn mang một màu đen xanh như bầu trời đêm.

"Còn cô là ai?" ông ta hỏi.

"Hachisuka Koroku của M.H.R.R. Hashiba."

Hachisuka quyết định rằng việc cô là một thành viên trong Thập Thương Kích chẳng liên quan gì đến ông ta.

Kẻ địch không nhắm vào cô.

...Hắn có lẽ đang muốn đánh chìm các tàu vận tải và phản ứng với tín hiệu ether của Genbu.

Ông ta là một Thiên Long.

Không chắc ông ta có biết về Tứ Thánh Thần Chiến hay không. Tuy nhiên...

"Đó là một thần chiến xuất sắc."

"Vì nó đã làm chệch hướng đòn tấn công của ông?"

"Không." Kẻ địch tên Bernard thậm chí không mỉm cười. "Vì nó đã bảo vệ được tính mạng cho người điều khiển."

"—————"

Hachisuka nhất thời không nói nên lời.

Đây là ý của kẻ địch:

...Bảo vệ tính mạng cho mình đã là tất cả những gì Genbu có thể làm được sao?

Cô cân nhắc việc tấn công ngay tại đây, nhưng...

"Thật đáng tiếc," ông ta nói.

"...Đây chưa phải là toàn bộ sức mạnh của Genbu đâu."

Bernard không cười. Cũng không tỏ vẻ thất vọng hay khinh miệt.

"Ta nghi rằng ta sẽ không phải là đối thủ của cô," ông ta nói.

"Tôi cũng đoán vậy."

Đối thủ của cô có lẽ sẽ là đơn vị thần chiến của Hexagone Française và Isaac của Tam Pháo Thủ.

Kế hoạch ban đầu là Wakisaka và Yoshiaki sẽ tấn công chúng từ trên cao.

Nhưng giờ đây hai người đó sẽ tham gia vào cuộc tấn công Houjou. Và giờ khi các wyvern của Bernard đã xuất hiện...

...Chúng ta không thể triển khai nhiều lực lượng không chiến được.

Nhưng một trận chiến đô thị để hạ một thành phố chắc chắn sẽ kết thúc bằng giao tranh trên bộ.

Mọi chuyện tùy thuộc vào Takenaka, người lập kế hoạch, nhưng Hachisuka chắc chắn rằng cô sẽ là trụ cột của trận chiến trên bộ và cô sẽ không đối đầu với Bernard ở đó. Nếu có ai phải chiến đấu với ông ta, đó sẽ là...

6: "Mitsunari."

Nari Nari Nari: "Tôi nghĩ mình có thể xoay xở được với sự hỗ trợ từ 'Azuchi'-sama."

Kuro-Take: "Vậy cứ cho là cậu sẽ tham chiến ở một mức độ hạn chế."

Phải rồi, Hachisuka thầm đồng ý khi quyết định rời khỏi thần chiến.

Cô giải trừ hợp nhất với Genbu ngay trước mặt Bernard.

Quá trình mất vài giây.

Khi tàu vận tải từ từ hạ xuống, một dáng người nhỏ bé đứng dậy trên vai của thần chiến hắc ám nặng nề.

Đó là một cô gái.

Cô mặc một bộ đồ lót nhẹ của M.H.R.R. và đứng cạnh khuôn mặt rồng của thần chiến.

"Xin lỗi vì phải đứng trên cao thế này, nhưng tôi là Hachisuka Koroku, số 8 trong Thập Thương Kích của Hashiba."

Ông lão cao lớn ngước lên nhìn cô.

Và ông ta mở miệng.

"Ta là Bầy Long, kẻ từng là trung tướng của Tổ chức Chính phủ Châu Âu... Giờ đây ta được biết đến với cái tên Bernard."

Đôi vai ông ta rung lên.

"Ta mong chờ được gặp nhiều người hơn là chỉ có mình cô vào ngày kia."

Chỉ có thế.

Không cúi chào hay bất kỳ hành động từ biệt nào khác, ánh sáng ether bao bọc lấy ông ta trong tức khắc và ông ta biến thành một hình dạng khổng lồ.

Ông ta lớn hơn thần chiến cả chục lần. Con wyvern màu đen xanh dài hơn 100 mét đứng sừng sững trên không trung phía trên tàu vận tải.

"Ta đã lấy được món quà lưu niệm của mình."

Dứt lời, năm chiếc tàu vận tải bị hư hại rơi sầm xuống mặt đất bên dưới.

Kim loại oằn mình và gãy nát, những con tàu lộn nhào, và đất đá nổ tung ồn ào trong không khí.

"Ngươi sẽ phải trả giá đắt cho việc này."

Khi lời đáp trả của Hachisuka bị cơn gió nóng từ dưới tạt vào, Bernard đã biến mất.

Ông ta bay vút lên bầu trời đêm ngay lập tức và lướt đi.

Hướng về phía bắc.

Hachisuka nheo mắt trước áp lực gió từ những cú vỗ cánh của ông ta và liếc nhìn Wakisaka và Yoshiaki ở trên cao.

"Thật tình."

Cô buông thõng vai và lườm lên trời.

"Hexagone Française rốt cuộc là một thế giới tưởng tượng đến mức nào vậy?"

"Xem lại ghi chép từ Chiến tranh Trăm năm, cậu có thể thấy Hexagone Française luôn có lực lượng tương tự như Anh."

Tenzou lắng nghe Mary bên bờ suối.

Họ đang ở rìa khoảng đất trống mà họ đã tập trung trước đó. Một con suối với nhiều nước đã hình thành ở khu vực thấp hơn so với những cái cây xung quanh.

Dòng suối chảy qua khoảng đất trống đổ xuống một khe nứt của vỏ trái đất, tạo thành một thác nước nhỏ cao khoảng 4 mét. Nước được hứng trong một cấu trúc đá hình cái hũ rồi chảy tràn vào một bồn rửa bằng đá. Họ đã mang nồi và các dụng cụ ăn uống khác đến đây để rửa, nhưng...

...Đó có lẽ là những chiếc tàu vận tải cuối cùng của Hexagone Française bay trên đầu.

Mọi người trong khoảng đất trống hẳn cũng đã thấy nó.

Cũng như Mary, Naito, Naruze và Naomasa ở đây.

"Nói cách khác, lực lượng Houjou và Oda sẽ tham gia một chiến trường tầm cỡ Anh vào ngày kia, đúng không?"

"Ở IZUMO, chúng ta đã phải chiến đấu để bảo vệ Musashi, nhưng lần này sẽ thế nào đây?"

"Lần này, có lẽ chúng ta sẽ là người tấn công pháo đài của họ." Tenzou hình dung trong đầu vùng đất Houjou có khả năng được dùng làm chiến trường. "Thành Odawara là một tòa thành lớn, bằng phẳng. Bên trong được chia thành nhiều vòng thành khép kín, nên sẽ không phải là một nơi dễ tấn công."

"Vòng thành?" Mary hỏi.

...Ồ, trông cô ấy thật dễ thương khi giơ cái đĩa đã rửa lên làm ví dụ về vòng tròn.

Nhưng trả lời một cách đàng hoàng mới là điều quan trọng.

"Theo thuật ngữ Viễn Đông, một khu vực phòng thủ của một tòa thành được gọi là một vòng thành."

Hori-ko: "Trong trường hợp đó, Tenzou-sama, ngài vừa lặp lại chính mình khi nói rằng nó được chia thành các khu vực phòng thủ khép kín, phải không ạ?"

Me: "Tôi hiểu tại sao Mary lại bối rối rồi."

Novice: "Phải, đôi khi bạn sẽ thấy những người cố gắng đơn giản hóa mọi thứ bằng thuật ngữ chính xác và cuối cùng lại tự vấp ngã."

Mal-Ga: "Hử? Chắc là cậu đang soi gương đấy nhỉ?"

Novice: "Không. Cậu không hiểu tôi à? Tôi đang nói về những người thích thú sử dụng ngôn ngữ khó hiểu và rối rắm."

Four Eyes: "Đúng, tôi biết chính xác ý cậu là gì. Cứ nhìn cuốn sách tôi mua ở sự kiện trước là biết: 'Sức mạnh bóng tối đã trở thành một thế lực hắc ám và che mờ tâm trí của người bóng ma bằng một quyền năng u ám, khơi dậy tiềm năng tiềm ẩn của hắn.' Nói 'người bóng ma trở nên thảm hại' là được rồi, đúng không? Phải không? Não cậu có vấn đề gì à?"

Novice: "Nó có ý nghĩa tượng trưng cho sự sa ngã của anh ta vào bóng tối! Cậu không thể thừa nhận là nghe nó ngầu à!?"

Tenzou thề rằng anh nghe thấy Mary nói "Ồ, vậy là anh ta đang tự sờ soạng bên dưới à?", nhưng anh quyết định rằng mình chắc đã nghe nhầm.

Hori-ko: "Nhưng nói những điều khó hiểu không cần thiết cũng là một vấn đề mà cha tôi gặp phải. Em đã quyết định rằng mình nên sống một cuộc đời thẳng thắn hơn."

Asama: "H-Horizon, cậu đã thẳng thắn lắm rồi, nên cậu sẽ ổn thôi!"

"Dù sao thì," Tenzou nói, biết ơn vì mục tiêu của kẻ thù đã bị chuyển đi nơi khác. "Thành Odawara đã chuẩn bị sẵn một nguồn nước lũ ở những ngọn núi của bán đảo phía trên nó. Họ hẳn đã cho ngập thành để chuẩn bị cho cuộc tấn công của chúng ta."

"Họ có thể làm vậy sao?" Naomasa hỏi trong khi đang đánh bóng một số đồ dùng bằng sắt.

"Judge." Tenzou gật đầu. "Nếu họ cho ngập thành trước, thì phe tấn công sẽ buộc phải tận dụng điều đó. Vẫn có thể đưa thêm nước vào, nhưng vì việc ngập lụt sẽ hoàn tất mà không cần đến nó, tôi tin rằng nó sẽ tiết kiệm cho chúng ta, phe tấn công, rất nhiều rắc rối."

"Và phe phòng thủ sẽ chuẩn bị cho chính xác những gì sẽ xảy ra, để họ có thể giữ an toàn, phải không?" Mary hỏi.

"Chính xác."

Tenzou gật đầu và nhận ra rằng vụ hành quyết của Mary cũng là một hình thức "tự hại" mà đất nước cô cần phải thực hiện trước Trận chiến Armada.

Ngay cả khi có thể kiểm soát việc tự hại, việc ngập lụt của Houjou vẫn sẽ yêu cầu nhấn chìm một vùng đất rộng lớn.

"Vậy thì... Dù họ công nghiệp hóa tốt đến đâu, vẫn sẽ có một số người bị tổn hại bởi nó."

Nói xong, anh đặt một chiếc đĩa đã rửa lên chồng đĩa đang được xếp trên bậc đá bên cạnh bồn rửa.

Rồi anh với lấy chiếc đĩa tiếp theo.

"A."

Mary cũng đã làm điều tương tự ở bên phải anh, nên ngón tay của họ đan vào nhau.

Tenzou cảm thấy công tắc chạm nhau trong người mình được kích hoạt.

...T-tình huống hiếm có đây!

Naomasa đang quay lưng về phía họ, đánh bóng đồ dùng bằng sắt. Cô thở ra một làn khói dài từ tẩu thuốc, nhưng phớt lờ họ.

Và Mary chuyển từ tay trái sang tay phải khi cô nắm lấy tay anh.

Họ nhấc một chiếc đĩa lên bằng hai bàn tay phải chập lại.

Hả? anh nghĩ khi Mary vòng ra sau lưng anh. Cô vẫn đặt tay lên đĩa và nhẹ nhàng ôm anh từ phía sau.

"Chủ nhân Tenzou?"

..Ngựựựựựựcc!!

"Vâng?" anh đáp.

Gold Mar: "Ồ, cậu ta thực sự bối rối rồi."

10ZO: "Tôi không hề. Tôi hoàn toàn bình tĩnh."

Nhưng trong khi Mary ôm anh từ phía sau...

"Khi rửa một chiếc đĩa kiểu Tây, hình tròn, ngài cần phải làm như thế này, Chủ nhân Tenzou."

Cô đặt miếng cọ rửa xuống và nắm lấy tay anh. Cô cũng làm tương tự với chiếc đĩa.

"Đĩa kiểu Tây có một vài hình dạng khác nhau, nhưng những chiếc này dùng để phục vụ món cà ri thì phẳng ở giữa."

Cách cô ép ngực vào lưng anh qua bộ đồ thể thao rõ ràng là đang làm chúng bị bẹp đi.

"...Vâng, tôi chắc chắn có thể cảm nhận được phần trung tâm phẳng!"

"Vâng, chúng phẳng."

...Thật may là Mary-dono không quan tâm nhiều đến sắc thái trong lời nói của mình!

Và Mary nói, "Với những món ăn nhiều dầu mỡ, một vết bẩn thường đọng lại ở đường nối giữa phần phẳng và phần cong. Bởi vì thìa và các dụng cụ khác thường va vào đó và cạo nó đi. Vì vậy, hãy tập trung vào đường nối đó."

Cách Mary di chuyển khi nói chuyện cọ xát bộ ngực bị ép của cô vào lưng anh nhiều hơn anh tưởng. Ngay khi anh nghĩ rằng chúng sẽ bị ép ra theo một hướng không ngờ tới, chúng lại trượt đi một chút. Ngoài cảm giác nóng từ áp lực, cách mà rìa của chúng dường như lăn tròn tạo cảm giác nhột nhạt.

"Q-quả thực là rất quan trọng để tập trung vào đường nối!"

"Judge. Nhưng ngài cần phải chú ý cẩn thận, Chủ nhân Tenzou."

"Ý-ý cô là tôi nên tập trung vào chúng nhiều hơn thế này nữa sao!?"

Silver Wolf: "Và với điều đó tôi vừa nhận ra chuyện gì đang thực sự xảy ra. Điều này đã đảo ngược quan điểm của tôi về Đặc Vụ Chuyên Trách số 1 ở đây, vậy tôi nên làm gì đây?"

Wise Sister: "He he he. Sao cô không làm điều tương tự với tên em trai ngốc của tôi, Mitotsudaira!? 'Ôi, đức vua của em? Hôm nay chúng ta hãy cùng nhau đánh bóng những chiếc đĩa siêu phẳng này nhé.' Nào, nào! À! Asama! Cậu cũng mang những chiếc bát siêu lớn của mình đến đây nữa! Chúng cần được rửa sạch sẽ!"

Asama: "Thật tình... Mito, làm ơn đừng nói những điều sẽ khiến tớ bị vạ lây."

Silver Wolf: "Đó không phải là tôi!"

Dù sao đi nữa, hành động của Kimi đã chuyển hướng mục tiêu của họ.

Mary ngân nga trong khi nắm tay anh và đánh bóng chiếc đĩa.

"Ngay cả một chiếc đĩa sạch cũng sẽ bị hư hại. Và nó sẽ nhỏ đến mức người dùng không nhận ra," cô nói. "Chỉ khi nó bẩn, ngài mới nhận ra, vì vậy ngài phải cẩn thận khi lau chùi."

"...Mary-dono," Tenzou nói. "Vậy nếu một người hiểu rõ chiếc đĩa rửa nó, nó có thể trở nên sạch sẽ và đẹp đẽ phải không?"

"Judge, đúng vậy."

"Vậy thì," anh nói. "Ngay cả khi nó có vết bẩn hay sẹo, chúng ta vẫn có thể gọi nó là một chiếc đĩa đẹp."

Mary run nhẹ khi anh nói điều đó. Và một lúc sau...

"J-judge...!"

Hơi ấm trên lưng anh tăng lên.

"Cảm ơn ngài rất nhiều." Có một nụ cười cay đắng trong giọng nói của cô khi cô thì thầm từ dưới tai anh. "Nhưng một chiếc đĩa chỉ là một chiếc đĩa. Em không có ý nói rằng mình thực sự xinh đẹp."

"Tôi cũng không nói cô là một chiếc đĩa."

"Chà." Vị đắng rời khỏi nụ cười của cô. "Vậy ngài nói em là gì?"

...Ôi, không xong rồi!

Nếu cô không phải là một chiếc đĩa, cô là gì?

Tenzou không ngờ đến câu hỏi này.

Anh đã nghĩ cô sẽ chỉ đơn giản đồng ý và thế là xong. Nhưng...

...Thế này không ổn rồi!

Mình đã quá trớn và trả lời theo kiểu ninja quyến rũ. Mình cần phải cẩn thận hơn.

Nhưng bây giờ, anh phải trả lời câu hỏi đó như thế nào đây?

Unturning: "Tôi có nên mong chờ câu trả lời này không?"

10ZO: "Hả!? Cô có cần phải nâng độ khó lên như thế không!?"

Novice: "Thôi nào, cứ nói đi: 'Mary-dono, nàng giống như một viên ngọc lục bảo sẽ tiếp tục tỏa sáng trong một tỷ năm ánh sáng.' "

Four Eyes: "Nếu cậu thực sự ngốc đến mức đó và không chỉ đang cố làm anh ta trông ngốc, cậu thực sự cần phải suy nghĩ về những gì mình đã làm. À, nhưng nếu cậu ngốc đến thế, cậu sẽ không biết mình đã làm sai điều gì. Thật là một tình huống khó xử..."

Novice: "Đừng có tự tiện suy diễn...!"

Asama: "Nhưng mà, Tenzou-kun, nói cô ấy giống như một viên ngọc là một ý kiến hay đấy! À, nhưng cậu cần phải nói điều gì đó hay hơn những gì tớ có thể nghĩ ra. Ý tớ là, cô ấy là một công chúa Anh và chị gái cô ấy khá nghiêm khắc."

10ZO: "Và giờ cô đang nâng độ khó lên ba cấp cùng một lúc đấy!?"

Silver Wolf: "H-hay là thử một trong những cú ném vòng mà cậu nổi tiếng xem sao?"

Wise Sister: "Thịt! Thịt, phải không!? Đó là ý của cô, Mitotsudaira! Một cái gì đó như 'Mary-dono, nàng giống như một miếng thăn bò vân cẩm thạch'."

Silver Wolf: "Ồ, nhưng tôi có nghe nói cái tên sirloin (thăn bò) bắt nguồn từ việc cha của Mary là Henry VIII nghĩ rằng miếng thăn bò ông đang ăn ngon đến mức xứng đáng với danh hiệu 'sir'. Nhưng sirloin ban đầu được viết là 'surloine', nên điều đó được cho là không có thật."

10ZO: "Mấy người có thể ngừng tỏ ra hữu ích nhưng cuối cùng lại hoàn toàn vô dụng được không!?"

Anh chẳng làm được gì. Nhưng rồi một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu anh.

...Mình không thể thoát khỏi chuyện này bằng một cái gì đó trừu tượng như, "Mary-dono, nàng là điều quan trọng nhất trên đời" sao?

Mal-Ga: "Ồ, tôi đoán mình nên tử tế và chỉ ra rằng sẽ là tàn cuộc nếu cậu chỉ nói cô ấy 'quan trọng' hay 'không thể thay thế'."

Gold Mar: "Phải đấy. Những lúc thế này, cậu cần một sự so sánh rõ ràng với một thứ gì đó đẹp đẽ, chứ không phải một thứ tưởng tượng mà mỗi người sẽ hình dung khác nhau."

Marube-ya: "Tiền! Phải là tiền! Đó là thứ đẹp đẽ có thể biến mọi giấc mơ thành hiện thực!"

Almost Everyone: "Chúng tôi không cần cái ý kiến xấu xí đó!!"

Hori-ko: "Dù sao đi nữa, chúng ta dường như đang bế tắc. Bây giờ, Tenzou-sama, hãy đáp lại Mary-sama bằng hành động thay vì lời nói của ngài."

Wise Sister: "Đè cô ta xuống và làm tới bến đi!"

10ZO: "Tôi không thể làm thế khi ngực cô ấy đang ép vào lưng tôi được."

Me: "Sao không cứ sống thật với chính mình?"

Trong trường hợp đó, Tenzou nghĩ.

Mary cười cay đắng khi các khung ký hiệu xuất hiện rồi biến mất xung quanh Tenzou.

Mọi người luôn nhanh chóng cổ vũ anh mỗi khi có chuyện gì xảy ra. Những điều đó thường mang tính động viên hoặc hài hước, nhưng cô cố tình không nhìn trộm và làm hỏng bất ngờ mà Tenzou đang chuẩn bị cho cô.

Vả lại, cô nghĩ.

...Dù anh ấy có nhận được lời khuyên từ những người khác, cuối cùng anh ấy vẫn luôn tự mình suy nghĩ.

Theo một cách nào đó, những lời bình luận sôi nổi của mọi người đều sẽ trở nên vô ích. Cô không biết liệu anh ấy có đang đưa ra những lời đề nghị hay liệu anh ấy không thể thư giãn cho đến khi loại trừ tất cả những khả năng khác, nhưng cuối cùng anh ấy luôn tự mình quyết định. Và...

"Mary-dono."

Anh hơi lùi ra xa cô một chút.

Anh nắm tay cô trong tay phải để họ cùng nhau nâng chiếc đĩa lên.

"Tôi nghĩ..."

Rồi anh nhúng tay trái vào bồn rửa. Anh vớt lên một ít bọt xà phòng, nhưng anh dàn chúng ra giữa các ngón tay rồi nhẹ nhàng nặn chúng thành một hình dạng.

"...cô giống như một đóa hoa súng."

Những bọt xà phòng đã tạo thành một hình dạng nhỏ nhưng rõ ràng: một bông hoa.

Anh chìa nó ra về phía cô.

"Ồ... ưm."

Cô đặt miếng cọ rửa xuống và nhận nó bằng bàn tay ướt của mình. Tay anh cũng ướt, nên bông hoa bọt xà phòng trượt xuống tay cô.

Cô giữ nó.

Nó trông như thể sẽ vỡ tan bất cứ lúc nào. Thực tế, nó đang dần mất đi hình dạng. Nhưng...

"Màu gì?"

"...Màu trắng."

Mary mỉm cười trước câu trả lời của anh.

Những giọt nước mắt rơi từ khóe mắt cong cong của cô.

...Ôi, thật tình.

Điều mà cô đã tuyệt vọng đến thế hai tháng trước giờ đây lại cảm thấy như hạnh phúc. Có phải điều đó có nghĩa là cô đã mất đi cảm giác căng thẳng không?

Bây giờ cô chỉ có thể nhìn thấy những điều tốt đẹp và cô quyết định tốt nhất là tin rằng đó là vì không còn những điều tồi tệ nữa. Và khi cô để bông hoa tan chảy trong tay mình...

"Chắc là em không thể cài cái này lên tóc được rồi."

Cô nắm lấy tay anh bằng bàn tay đang cầm bông hoa đã tan chảy.

"Chủ nhân Tenzou, chúng ta hãy quay lại rửa bát nào."

Đây là một khoảng thời gian thật tuyệt vời. Cô ước mình có thể trải nghiệm nó thêm một lúc nữa, nhưng bây giờ không phải là lúc cho việc đó.

Khi họ đứng cạnh nhau và tiếp tục rửa bát, một điều nảy ra trong đầu cô.

"Rửa bát ở nhà không mất nhiều thời gian chút nào, nhưng chúng ta lại có nhiều thời gian bên nhau hơn khi rửa bát cho mọi người."

Mal-Ga: "Sẽ khá tuyệt nếu cậu ta trả lời rằng cậu ta biết cách để họ có thể thêm một bộ bát đĩa nữa trong khoảng một năm tới."

Gold Mar: "Ga-chan, cậu nghe như một ông già dê xồm ấy."

Flat Vassal: "Hả? Có nghĩa là Đặc Vụ Chuyên Trách số 1 luôn rửa bát cùng Mary-san sao?"

Bell: "Chắc là... vui lắm."

Smoking Girl: "Khụ... X-xin lỗi, có chút khói mắc vào khí quản của tôi...!"

Novice: "Ồ, thần mạng vừa trở nên sôi động hơn nhiều."

10ZO: "Ai đã rò rỉ thông tin của chúng ta vậy!?"

Mình mừng vì mọi người ở dưới đây và ở trên cao đều rất sôi nổi, Masazumi nghĩ khi nhìn lên bầu trời phía nam.

Cô dùng một câu thần chú kính viễn vọng để quan sát bầu trời Houjou. Khung ký hiệu của cô liệt kê các tuyến đường mà các tàu của Hexagone Française đã đi và một danh sách hàng hóa ước tính dựa trên tốc độ và động lượng quán tính của chúng khi vào cua.

Và dựa trên thông tin đó...

...Mình đoán có thể cho rằng họ không có bất kỳ thần chiến nào.

Nhưng, cô tự cảnh báo mình.

Vice President: "Neshinbara, chúng ta có thể mong đợi loại lực lượng nào từ Houjou?"

Novice: "May mắn thay, lực lượng chính của họ bao gồm các automaton và thần chiến. Họ có đủ số lượng đó để Mouri không cần phải mang theo bất kỳ cái nào của riêng họ."

Vice President: "Tôi cần phải nói chuyện với Hội Trưởng Hội Học Sinh Satomi sau khi chúng ta trở lại Musashi."

Asama: "Tớ có nên liên lạc với cô ấy bây giờ không?"

Vice President: "Không, chúng ta đang trong chuyến cắm trại học tập. Ngay cả khi việc tái hiện lịch sử được ưu tiên hơn các sự kiện của trường, chúng ta cũng vừa mới tính cuộc điều tra di tích là một phần tái hiện lịch sử của Sanada, nên tôi muốn tránh bất cứ điều gì khiến chúng ta bị chỉ trích về chính trị này nọ, ngoại giao kia."

Asama: "Vậy thì tớ sẽ chỉ gửi cho cô ấy một thư thần. Điều đó không đặt ra một khoảng thời gian trả lời xác định, nên chúng ta luôn có thể cho rằng Yoshy-chan chỉ đang chu đáo khi cô ấy trả lời ngay bây giờ."

Ừ, mình đoán là chúng ta có thể làm vậy, Masazumi nghĩ, nhận ra rằng cô vẫn còn nhiều điều mới mẻ trong chuyện này.

Cô để Asama sắp xếp thư thần và gửi nó đi qua Tsukinowa.

"Dù sao đi nữa." Masazumi hít một hơi. "Đây sẽ là ngày cuối cùng chúng ta ở lại Sanada."

Cô nhìn xuống những chiếc bàn được dựng xung quanh đống lửa trại đang yếu dần. Mitotsudaira đang ăn một miếng gà lớn trong khi Adele và một vài người khác đang chuẩn bị một nồi lẩu.

Họ vẫn còn ý định tận hưởng điều này thêm một lúc nữa.