Kuusen Madoushi Kouhosei no Kyoukan

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3470

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1286

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 300

Tập 01 - Chương 1: Kẻ phản bội mạnh nhất

Trans: KurosakiJin

Edit: KurosakiJin

Hỗ trợ edit: Hung20023 ~~ inu ~~ SCKurumi

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bên kia cánh cửa nặng nề đang dần mở ra, ánh đèn chiếu sáng một không gian rộng lớn không thấy nổi chiều sâu với những kệ tài liệu chất cao như núi. Nhà kho trong đêm khuya tỏa ra một bầu không khí lạnh lẽo.

Trong góc của nơi ấy, có một cậu thanh niên với vóc dáng mảnh khảnh cùng với mái tóc bù xù đang ngồi trên một chiếc kệ trống. Một học sinh năm hai Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> thuộc bộ phận chính thức với mái tóc vàng──Lloyd Alwin cuối cùng cũng tìm cậu ta.

“Mình tính nói rằng thỉnh thoảng ta nên gặp nhau để cùng dùng bữa, nhưng cậu đang làm gì ở đây vậy?”

"Hm? Lloyd đấy à? Cậu đến đúng lúc lắm, nhìn cái này đi."

Nói xong cậu thiếu niên ngồi trên kệ hàng liền ném một tá tài liệu về phía Lloyd.

"Cái gì đây?"

Vẻ mặt của Lloyd dần trở nên nghiêm túc khi nhìn qua xấp tài liệu.

"Như cậu thấy đấy. Đây là bảng so sánh giữa danh sách mặt hàng trong kho và hàng tồn kho thực tế đã được kiểm đếm."

"Nói một cách đơn giản là cậu đã đếm hết đống này à....."

Vừa nói, Lloyd vừa nhìn vào nhiều tủ lưu trữ và tưởng tượng về số lượng của chúng dưới ánh sáng đèn.

Để đếm hết tất cả những thứ ở đây, thường phải cần đến 10 người từ Khoa Hậu Cần <Logistics> và phải dành cả ngày để làm thì mới có thể xong được. Nó không phải là một công việc để một người có thể xử lý…..

"Mình luôn cảm thấy lượng thức ăn ghi trong sổ tài khoản gần đây không khớp với số lượng thực tế. Thì ra là một học sinh thuộc Khoa Cơ Khí <Machina> đã bí mật phá khóa cửa và lẻn vào, nhưng mình đã phạt nhẹ hắn rồi. Ngoài ra, độ thuần khiết của các Vũ Khí Giả Kim Thuật <Mithril> dường như cũng bị giảm sút. Điểm này mình đã khiếu nại với Khoa Công Nghiệp <Industrial> rồi."

Kanata thờ ơ đáp lại.

Nghe vậy nhưng thực tế thì vấn đề đó không hề đơn giản.

Ngũ cốc trong nhà kho này phải cung cấp cho mọi nhu cầu sinh hoạt của cư dân thành thị, và toàn bộ 6.000 người sống dựa vào đó để có đủ ba bữa ăn mỗi ngày. Ngay cả một người không rành về công việc này như Lloyd cũng có thể hiểu sự nghiêm trọng của việc mất đi nguồn thực phẩm trong kho, dù chỉ là một chút.

"Mình gần như không thấy bất kỳ ai khác phụ trách quản lý xuất hiện quanh đây cả. Cậu tự mình đếm hết số lượng vật tư khổng lồ này bằng cách nào vậy?”

"Hm? Cậu đang nói vớ vẩn gì vậy? Làm gì có ai muốn giúp kẻ phản bội chứ."

"Thật là khó tin khi cậu có thể quen với việc hoạt động một mình đấy. Tự đếm hết số lượng hàng hóa này một cách dễ dàng..... À đúng rồi, có tin đồn về việc cậu đang giúp đỡ Khoa Hậu Cần <Logistics> vì cậu đang chuẩn bị chuyển khoa đấy. Cậu có nghe qua chưa?”

"Ai quan tâm chuyện đó──ai mà lại cố tình giúp đỡ nửa năm chỉ để được chuyển sang khoa khác chứ?”

"Hành vi của Kanata luôn khiến những người xung quanh không thể nào hiểu nổi. Hầu hết việc mà cậu đã làm và đạt được trong hơn nửa năm qua đều đáng kinh ngạc, khiến người khác hoàn toàn hiểu lầm. Ngoài ra, bản thân cậu cũng không muốn người khác hiểu chuyện nên luôn khiến mọi thứ tệ hơn."

"Hm? Ý cậu là sao?"

“Ai biết được, thế cậu nghĩ sao nào.”

Giống như việc cậu đã không nói gì với mình về vụ tai nạn đó──mặc dù Lloyd muốn đổ lỗi cho Kanata, nhưng cậu không muốn đi xa hơn sau khi nhận ra rằng mình cũng có một bí mật.

"Theo như mình thấy, có hơn 7.000 mặt hàng trong kho. Không một người bình thường nào có thể tự lên danh sách tổng hợp và quản lý tất cả mọi thứ như cậu hết."

"Không đâu, mình rất chi là bình thường như bao người khác."

“Vậy, Katana bình thường thực chất là một người không bình thường à.”

“Cậu đang muốn đánh nhau à.....?"

"Haha, mình chỉ nói đùa thôi. Bỏ qua chuyện này sang một bên, đi ăn nào. Katana mời nhé."

"Hả? Tại sao mình phải mời cậu ăn chứ?"

"Đối với một người trong số ít những người bạn mà cậu có đã tốn công đi đến tận đây rủ cậu đi ăn thì đó là điều đương nhiên rồi."

* * *

Kẻ thù không đội trời chung của nhân loại đột ngột xuất hiện──Ma Giáp Trùng <Magical Armored Insect>.

Theo ghi chép thì chúng đã xuất hiện từ bốn thế kỷ trước, nhưng nguồn gốc của nó vẫn chưa được xác định. Vẫn chưa có ai giải thích được tại sao một sinh vật lại có thể tiến hóa vượt bậc như vậy.

Đối đầu với Ma Giáp Trùng <Magical Armored Insect> sở hữu sức mạnh siêu nhiên mang tên "nguyền lực", vũ khí thông thường của con người không thể chống lại được chúng và đã khiến cho họ rơi thế bất lợi rồi bị tàn sát, sau cùng là bị chiếm đoạt cả mặt đất. Ngoài ra, Ma Giáp Trùng <Magical Armored Insect> không chỉ đơn thuần là giết người, sau khi chúng kết liễu đối tượng, những kí ức về nạn nhân sẽ bị xoá sạch khỏi trí nhớ của những người xung quanh, một điều vô cùng tàn nhẫn đối với những người đã khuất.

Sau khi con người bị đuổi khỏi mặt đất, họ đã lao động kiệt sức để tạo nên Thành phố Nổi──một thành phố lơ lửng trên bầu trời. Vùng đất nơi con người có thể tồn tại ấy được tạo nên bởi sự kết hợp giữa khoa học và phép thuật.

Phần bên trên bề mặt là một thành phố lớn được bao phủ bởi một mái vòm khổng lồ. Phần nâng đỡ nằm ở bên dưới của thành phố là một tảng đá nổi khổng lồ có hình tam giác ngược, và một Toras khổng lồ làm từ Nguyệt Ma Kim Loại <Luna Titanite> liên tục di chuyển chậm rãi. 

Bên cạnh các công trình trên bề mặt phục vụ cho việc sinh sống của con người, thì vẫn còn các loại nhà máy xếp kín bên dưới bề mặt, nên dù có đang trôi nổi trên không thì con người vẫn có thể thực hiện các hoạt động kinh tế như lúc còn trên mặt đất.

Ngoài ra còn có những người bảo vệ bầu trời ở trong thành phố này.

Trong khi phần lớn dân số sẽ mất ký ức về những người bị giết bởi Ma Giáp Trùng <Magical Armored Insect>, nhưng vẫn còn một số ít người vẫn có thể nhớ về những người đã khuất.

Họ còn được sinh ra với sức mạnh ma lực và có thể tự mình chiến đấu chống lại Ma Giáp Trùng <Magical Armored Insect>. Với khả năng bay lượn tự do trên bầu trời, họ là những người sinh ra để tiêu diệt kẻ thù của nhân loại──các Pháp Sư. Họ bảo vệ con người và chống lại Ma Giáp Trùng <Magical Armored Insect>, kế thừa ký ức của những người đồng đội đã khuất, họ được sinh ra để mang trên mình nỗi khổ tâm ấy. Những Pháp Sư chuyên bảo vệ loài người được mệnh danh là Không Chiến Pháp Sư <Kuusen Madoushi>, và là một nhân tài đáng giá trong các thành phố nổi khắp nơi. Tuy nhiên, số lượng những người như vậy quá ít ỏi, nên con người đã tạo ra một thành phố nổi với các cơ sở giáo dục chuyên dùng để đào tạo ra các Không Chiến Pháp Sư <Kuusen Madoushi>.

Tên của nó là——Thành Phố Học Viện Nổi <Mystogan>.

Một cơ sở giáo dục chuyên biệt để nuôi dưỡng các Không Chiến Pháp Sư <Kuusen Madoushi> nhằm chống lại Ma Giáp Trùng <Magical Armored Insect>.

~~~~~~~

Ánh nắng ban mai từ bức tường mái vòm chiếu vào mặt dây chuyền được đeo trên cổ áo của Kanata đang ngái ngủ, nó được khắc biểu tượng giống với một con sói đã tuyệt chủng từ lâu cùng với dòng chữ “S128”.

Có lẽ là do tối hôm qua cậu đã giúp Khoa Hậu Cần <Logistics> đến tận khuya nên mới buồn ngủ như vậy. Từ ký túc xá của Không Chiến Pháp Sư <Kuusen Madoushi> đến học viện cũng không xa lắm.

Một tháng đã trôi qua kể từ khi bắt đầu năm học mới. Trong khoảng thời gian những học sinh năm nhất xung quanh đang dần thích nghi với môi trường, cậu uể oải đi trên con đường làm từ đá phiến và cây tùng bách. Đột nhiên cậu nhận thấy một bóng hình của ai đó đang lao về phía mình từ đầu kia của ngã rẽ.

“Ơ!”

“Cái......?!”

Khi kịp nhận ra thì tầm nhìn của cậu đã bị che khuất bởi hình bóng đang chạy đến. Sau đó cậu bị đánh bật lại bởi một lực rất mạnh, tóc tai bù xù của cậu chà xát xuống mặt đường.

“Đau chết đi được──”

“Này, anh đi đứng mà mắt mũi để chỗ vậy hả?!”

Kanata, người đang nằm dài trên mặt đất sau khi bị đánh bật ra, ngửa cổ nhìn về phía trước trong khi chịu đựng cơn đau nhói. Trước mắt cậu, một cô gái với mái tóc dài màu đỏ tươi.

“Chỗ nào á......”

Cô gái tóc đỏ đang đè lên người của Kanata. Không để ý, tay cậu tình cờ đẩy lên từ nơi dưới ngực cô gái đó. Cậu khẽ nhìn lên một chút, và ánh mắt của cả hai chạm nhau.

“......Chỗ, chỗ nào đây?”

“Ý, ý ý ý, ý anh muốn nói tôi là đồ ngực lép ấy hả~~!”

“Hả? Uh…... à, cô hiểu sai ý rồi.”

“Đ-Đồ tồi!” 

“Này, cô là người tự nói ra mà.” 

Đã quá muộn khi nhận ra nơi cậu đang chạm vào, hai quả đồi nhỏ của cô gái. Tuy nhiên, là một thằng con trai, cậu vẫn sẽ ý thức về điều đó. Cảm thấy khó xử, Kanata cố gắng rút tay mình ra một cách thản nhiên, nhưng cô gái tóc đỏ mạnh bạo liền hất tay ra.

"T-Tránh xa tôi ra!"

Đầu Kanata một lần nữa bị đập mạnh xuống đất ngay khi cậu vừa đứng dậy. Thật vô lý.

"Này, mắt anh để đâu khi đi vậy?!"

Cô gái đứng lên với vóng dáng nhỏ hơn Kanata, đồng phục của cô mặc cũng khác với bộ đồng phục học sinh của cậu. Chắc có lẽ cô là đàn em bên bộ phận dự bị.

Tuy nhiên, cô đàn em đó đang trừng trừng nhìn vào tiền bối của mình với đôi mắt không hề có một chút tôn trọng nào. Một cô gái hung hăng.

"Tôi cũng có một câu hỏi tương tự để áp dụng cho cô đây, bộ cô chỉ biết cấm đầu đi mà không chịu nhìn đường à?"

Kanata vừa đứng dậy vừa phản bác trong khi xoa xoa cái đầu vẫn còn đang nhức nhối vì đau. Cậu cảm thấy có gì đó lạ ở phần thân dưới của mình, nhưng cậu ưu tiên quan tâm tới cơn đau trên đầu hơn.

“Im đi, nếu anh nói như vậy, thì người đang đi dạo gần lối rẽ như anh phải…...”

Cô gái tóc đỏ với ánh mắt sắc bén đang nhìn chằm chằm về phía Kanata.

Nhưng bằng cách nào đó đôi mắt sắc bén của cô đã đột nhiên buông lỏng, rồi bỗng dưng mất đi sự bình tĩnh của mình trong thoáng chốc, và sau cùng là nhanh chóng lộ ra một vẻ mặt đầy kinh ngạc và bối rối tột độ.

“......Đ-Đợi một chút, bánh mì nướng của tôi vừa mới bị rơi. A~a, phần mứt dâu úp xuống rồi……”

Kanata đổi tầm mắt và thấy rằng quả thực đúng như lời cô gái nói, một miếng bánh mì nướng mềm xốp phủ đầy mứt dâu đang bị kẹp chặt dưới đáy quần của cậu.

“Chịu trách nhiệm đi!!”

“Hả?! Thông thường mà nói, ai bôi mứt dâu vào chỗ khó xử của người khác thì phải chịu trách nhiệm chứ.”

"Cái gì chứ?! Anh phải hiểu cho tôi, một người đang lo lắng về việc trễ tập buổi sáng vì ngủ quên chứ. Mau đền bánh mì nướng lại cho tôi ngay!”

"......Ai thèm quan tâm đến người như vậy chứ. Cũng đừng có chỉ vào bộ phận tế nhị của người khác, như vậy sẽ bị người xung quanh nhìn với đôi mắt đáng ngờ đó.”

"Nơi tế nhị... Uuu!"

Mái tóc dài màu đỏ tươi của cô đung đưa trong gió. Cô gái theo phản xạ lùi về phía sau mà không cần suy nghĩ. 

Đây có lẽ là một phản ứng hiển nhiên. Bánh mì nướng dính vào đáy quần của Kanata rơi ra ngay sau đó, khiến cô nhận ra vết đỏ xung quanh khóa quần của cậu.

“~~! Anh có vấn đề về thần kinh à?! Anh định dùng cái nơi tục tĩu như vậy để hút bánh mì nướng của tôi sao……”

Cô gái này chắc chắn là sẽ không chịu nghe những gì mình nói đâu nhỉ. Cô ta đã chuyển sang chế độ nạn nhân hoàn toàn rồi.

Xử lý loại người này phiền phức lắm. Kanata lười biếng đã từ bỏ thái độ chân thành để thuyết phục đối phương hiểu rằng đây không phải lỗi của mình. Những lúc thế này──

"Có ai không?!! Bớ người ta có biến thái......"

Cô gái bất ngờ la lớn cầu cứu những người xung quanh nhưng không ai để ý đến cô cả. Ngay khi cô cảm thấy nghi ngờ và quay đầu lại, cô chỉ nhìn thấy đúng miếng bánh mì nướng dính đầy mứt trên mặt đất, còn bóng dáng của cậu thanh niên đã biến mất một cách bí ẩn.

“A~ah, rốt cuộc vết đỏ vẫn còn.”

~~~~~~~

Kanata cởi quần ở bồn rửa tay được xây dựng cạnh bức tường của sân tập. Trong khi giặt nó, thân dưới của cậu chỉ có đúng một chiếc quần đùi.

Ngay lúc đó cậu cảm nhận được sự hiện diện của ai đó ở phía bên kia của khoang giặt, Kanata không khỏi ngẩn người khi nhìn thoáng qua bên đấy.

Một cô gái có mái tóc đen tuyệt đẹp được chải chuốt cẩn thận, và một đôi mắt sáng như thiên thần. Khuôn mặt thanh tú với sống mũi cao và vóc dáng quyến rũ có thể nhìn thấy những đường cong gợi cảm, ngay cả khi là đang trong bộ đồng phục, trông cứ như một bức chân dung được tạc bởi một nghệ sĩ nổi tiếng đã dành ra cả cuộc đời của mình để hoàn thành vậy. Bất cứ ai cũng sẽ bị cô gái như nữ thần này hớp hồn từ ngay cái nhìn đầu tiên.

Một người đẹp tuyệt đỉnh như vậy đang nhìn chằm chằm vào khuôn mặt phản chiếu trên cửa kính của phòng thay đồ bên cạnh, trông rất say mê.

Cô gái mỉm cười như thể cô rất hài lòng với vẻ ngoài của mình. Cô bất giác nhích mặt lại gần, gần đến nổi như thể chạm vào tấm kính, đồng thời cũng say sưa hơn.

Sau khi Kanata chứng kiến tình huống đặc biệt này, cậu liền nghĩ rằng bản thân nhất định sẽ không bao giờ đi kết bạn với một kiểu người như thế này.

Cô gái có thể thu phục người khác bằng vẻ đẹp hoàn mỹ của mình đã chú ý đến ánh mắt của Kanata và chủ động nghiêng người──

"Có chuyện gì sao, anh cũng bị vẻ đẹp của tôi mê hoặc à?"

"Hm, đúng là tôi có nhìn nó một vài lần, nhưng tôi chú ý hơn đến hành vi kỳ lạ của cô hơn."

"Anh không cần khách sáo, bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của tôi chỉ là chuyện hiển nhiên thôi. Dù sao tôi cũng là nữ thần, nên tôi lúc nào cũng tỏa sáng rạng rỡ mà."

"Tôi chỉ muốn nói rằng tôi chả bị nó mê hoặc chút nào cả."

"Thật không? Vậy nói cách khác, anh là......một kẻ rình trộm, đúng không?"

"......Làm thế nào mà cô lại đưa ra kết luận như vậy?"

Kanata bất lực nói, đồng thời cho rằng thật đáng tiếc cho một cô gái xinh đẹp như vậy.

"Cô, thật là quái lạ..."

"Fuu! Là một phàm nhân, anh không thể hiểu được hành động của tôi đâu. Dù sao thì tôi cũng là một hiện thân của nữ thần mà."

Lúc này, cô gái tự xưng là nữ thần vén mái tóc thanh tú của mình như một nữ thần quyền quý.

Một hương thơm ngào ngạt bay trong gió. Sau đó, cô gái nhìn về phía Kanata và mỉm cười tự hào nói.

“──Tôi tuy xinh đẹp, nhưng đừng có mà yêu tôi. Người duy nhất có đủ tư cách để yêu vẻ đẹp này chỉ có mình tôi thôi."

Một vẻ đẹp có thể làm say đắm bất kỳ ai nhìn vào. Nếu bỏ cái tính cách sang một bên, chỉ nói về vẻ đẹp không thôi, thì nó đã khiến cho con tim Kanata loạn nhịp khi nhìn thấy cô rồi.

"À...... Tôi muốn nói là thay vì có thời gian ám ảnh bởi vẻ đẹp của mình, tốt hơn là cô nên luyện tập đi. Đồng phục cô đang mặc là học sinh Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> thuộc bộ phận dự bị đúng không?"

"Fuu! Tôi ghét những thứ khiến tôi đổ mồ hôi. Luyện tập chăm chỉ là điều dành cho những người bình thường làm mà thôi."

Sau đó, cô lại vuốt tóc mình một lần nữa.

"Fuu! Là nữ thần, mình hôm nay vẫn thật là xinh đẹp."

Cô khoanh tay nhắm mắt như thể say trước vẻ đẹp của mình, bước lại gần với biểu hiện thông minh và tao nhã.

"Đừng có mà yêu nhan sắc của tôi......──Đồ biến thái!"

Trong khi cô đang định nhấn mạnh chuyện gì đó thì bỗng chưa dứt câu thì cô đã dường như hét lên.

Đó là bởi vì cô phát hiện Kanata không mặc quần, chỉ có mỗi cái quần đùi ở phần dưới.

Có vẻ như do vị trí bị che khuất bởi bồn rửa tay, nên cô không nhìn thấy Kanata đang mặc gì ở nửa dưới của mình.

"Đúng thật là, cho dù nhan sắc của tôi có nổi bật, thì cũng không nên đột nhiên cởi quần ra chứ......"

Rico lộ rõ vẻ hoang mang, và vẻ mặt tự phụ của cô hoàn toàn sụp đổ. Tuy nhiên, Kanata, người vừa bị phát hiện ra chỉ đang mặc có mỗi đồ lót, không hề bận tâm nói.

“Không, từ ban đầu tôi đã không mặc rồi."

"Nếu đã thế thì còn không mau mặc quần vào đi!! Đồ biến thái!! ......Có ai không! Bớ người ta có biến thái!"

Sau đó, Rico đột nhiên hét lên một tiếng, Kanata liền nhặt chiếc quần ướt lên rồi vội vàng chạy trốn khỏi hiện trường.

~~~~~~~

"Hôm nay mình bị cái quái gì vậy...... Mình cứ như là đang tự biến bản thân thành một tên tội phạm ở khắp mọi nơi vậy trời──"

Sau khi trốn vào phòng thay đồ đặt gần sân tập...... Kanata thở dài nhìn chiếc quần dài ướt sũng với vài vết đỏ còn vương lại trên đáy quần.

Cửa sổ ở góc trên đang mở nên cậu có thể lẻn vào, nhưng có vẻ như nơi cậu vào lại là nhà vệ sinh. Cậu đã dùng thể lực vượt trội có được nhờ quá trình rèn luyện lâu dài và sự phát huy hết tiềm năng vô hạn của con người trong tình trạng khẩn cấp để trốn thoát.

"Thật tồi tệ. Mình đã bị hiểu lầm không chỉ một lần, mà tận tới hai lần, hai lần..."

Tuy nhiên như người ta nói, nếu đã xảy ra hai lần thì sẽ có khả năng xảy ra lần thứ ba. Có thể nói, hôm nay tâm trạng của cậu sa sút hẳn sau khi gặp liên tiếp hai kẻ lập dị, cậu hoàn toàn mất đi sự tập trung của mình. Cậu vẫn chưa nhận ra là mình đã xâm phạm vào nơi nào.

"Nói mới để ý hình như nơi này có nhiều buồng vệ sinh hơn so với bình thường thì phải."

Đột nhập vào phòng thay đồ cũng được coi là may mắn. Cơ sở này có máy giặt và máy sấy để làm sạch quần áo bảo hộ của mình. Để làm khô quần, Kanata quyết định sẽ đi đến phòng giặt ủi.

Thế là khi Kanata đi về phía lối ra và chuẩn bị rời khỏi nhà vệ sinh đầy màu trắng sạch sẽ này, thì cậu bất ngờ gặp phải một người lạ mặt thứ ba.

“Cái đó…...”

Khi vừa mở cửa nhà vệ sinh mở ra, Kanata đã lập tức đụng phải một cô gái với nước da trắng cùng với mái tóc vàng và đôi mắt xanh cũng vừa đi đến trước cửa.

"Lần này lại là gì nữa đây?"

Cô gái này chỉ có thể đến từ bộ phận dự bị mà thôi. Cô gái đã mặc một bộ nội y chống lạnh cực kỳ kín đáo. Kanata, người đang mắc chứng sợ phái nữ, chỉ cần nghe giọng nói thôi cũng đã đủ đe dọa cậu rồi. Vì cậu đã có hai trải nghiệm về ngày đáng ngại này, cậu nghi ngờ rằng bất kỳ cô gái nào cậu gặp trong hôm nay đều sẽ là nhân vật rắc rối.

Tuy nhiên, cô gái tóc vàng này khác với hai cô gái kỳ quặc trước đó, tính cách của cô có vẻ khá ngoan ngoãn và hiền lành.

Khi cô vừa gặp Kanata và trạm mắt trong chốc lát, cô gái rụt người lại vì bị choáng ngợp bởi thái độ của cậu. Khi quan sát kỹ hơn, cô gái với vóc dáng nhỏ nhắn hoàn toàn ngược lại với Kanata này, cậu nhận ra hình như phản ứng của cô có vẻ như là sắp khóc đến nơi.

“Hả? Có chuyện gì vậy?”

Tuy cậu đã từng nghĩ người thứ ba cũng sẽ phiền phức, nhưng có vẻ như cô gái này khá bình thường. Kanata hạ thấp cảnh giác đi.

“...... Đây, không phải.”

Cô gái cúi đầu xuống đất và lắp bắp nói.

“Hả? Cái gì không phải?”

“......Ý em là, là, nn...... Đây......không phải."

Cô gái vẫn lắp bắp nói, nhưng giọng nói phát ra quá nhỏ nên không thể nghe rõ được.

“...... Đây, không phải......”

Không hiểu vì sao, vai cô run lên vì sợ hãi, và giọng cô như thể sẽ khóc bất cứ lúc nào. Sau đó cô gái nói thêm điều gì đó, nhưng vì cô cúi đầu xuống nên hoàn toàn không thể nghe thấy gì.

"Này, tôi chỉ muốn hỏi là cô đang muốn nói về cái gì thế?"

Kanata nói bằng một giọng nói hơi mất kiên nhẫn. Đột nhiên, hình bóng bé nhỏ như tiên nữ của cô gái đang dần co người lại. Với đôi tay nhỏ bé, cô nắm lấy vạt áo như cố tạo cho mình một động lực nào đó.

"...... Nn, vâng, em xin lỗi! Nn......đây......là......"

Kanata dần chán nản với việc chờ đợi cô gái nói một cách bình thường. Thật không may, lối ra của nhà vệ sinh này đã bị chặn bởi cô gái nên cậu không thể xoay sở để rời đi được.

Sau một hồi im lặng, cuối cùng cô gái cũng quyết tâm ngẩng mặt lên và nói.

"......Đây là nhà vệ sinh nữ......nó dành cho nữ sinh."

Sau khi dứt câu, cô nhìn xuống thân dưới của Kanata rồi hụt hẫng khi nhận ra hiện giờ cậu ta đang mặc đồ lót trong nhà vệ sinh nữ. Mặt cô đỏ bừng lên vì xấu hổ. Rồi cô rụt rè nhìn lên Kanata và nói.

"Anou......không, không lẽ anh là Hentai-san à?"

Đây là cái cách mà bánh răng số phận bắt đầu di chuyển, những chuỗi ngày năm hai của Kanata Age đã bắt đầu.

~~~~~~~

Thành Phố Học Viện Nổi<Mystogan>.

Tại các thành phố nổi có mật độ dân số lên tới 6.000 người sinh sống, các Không Chiến Pháp Sư <Kuusen Madoushi> chỉ chiếm 10% số dân ở đó còn lại 90% là người thường. Nhưng ở Mystogan nơi đây chiếm tới 90% công dân là học sinh so với những thành phố khác.

Đây là một thành phố học viện được áp dụng phương châm tự lập với các học sinh. Hệ thống học viện chia thành sáu năm học, ba năm cho khóa học dự bị và ba năm cho khóa học chính thức, cung cấp việc đi học cho học sinh từ 12 đến 18 tuổi.

Do cuộc chiến khốc liệt với Ma Giáp Trùng <Magical Armored Insect>, 30% số pháp sư ở đây thuộc Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian>. Còn lại được phân chia cho từng đơn vị khác nhau. Bao gồm Khoa Giả Kim <Alchemist>, nghiên cứu công nghệ ma thuật và Khoa Cơ Khí <Machina>, chuyên phát minh khoa học. Về phần lãnh đạo cao nhất, đó là một ủy ban gồm 10 người bao gồm các trưởng khoa khác nhau và người đứng đầu học viện.

Trong số chín khoa này, thì học sinh thuộc Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> không chỉ làm chủ vận mệnh của thành phố này, mà thậm chí có thể nói rằng họ nắm giữ vận mệnh của thế giới. Đó là cách mà mọi người kỳ vọng ở họ.

Từ các Thành Phố Nổi trên khắp thế giới, những ứng cử viên đầy hứa hẹn cho việc trở thành các Không Chiến Pháp Sư <Kuusen Madoushi> đều tập trung ở đây để giáo dục, với mục đích là được đào tạo để trở thành những người bảo vệ thế giới này.

Vì lý do đó, họ được yêu cầu phải luyện tập chăm chỉ mỗi ngày.....

~~~~~~~

Kanata đã mất khá nhiều thời gian để phơi quần của mình và điều này đã khiến cậu muộn học. Khi vừa bước vào học viện, hai người đang nói chuyện ở hành lang liền chú ý tới cậu.

Cuộc nói chuyện của hai người bỗng dừng lại, và cùng nhau nhìn về phía Kanata, không hiểu sao giữa hai bên lại có cảm giác im lặng, căng thẳng đến lạ thường. Ngay khi một trong hai người đó nhận ra đó là Kanata──Yuri Flostre, học sinh năm nhất Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> thuộc bộ phận chính thức ngay lập tức tỏ thái độ thù địch.

“…...Anh vẫn vô trách nhiệm như ngày nào, bây giờ là tiết bốn rồi đấy.”

Cô gái cố ý dùng giọng điệu lạnh lùng chế giễu.

Yuri với mái tóc màu xanh nước biển bồng bềnh. Dù không được cao nhưng vẻ ngoài cô hiện rõ một sự đoan trang của một thiếu nữ, nét đoan trang của Yuri vẫn luôn tạo ấn tượng với mọi người xung quanh cứ như cô là một người nổi tiếng vậy. Trên thực tế, cô khá là nhiệt tình, luôn giúp đỡ người khác, và cũng rất hòa đồng với mọi người xung quanh, nhưng cô luôn tỏ thái độ thù địch đối với Kanata.

"Chà! Đã trễ như vậy rồi à." 

Kanata thản nhiên gãi đầu và đáp lại một cách thờ ơ. Cho dù có là một người đàn em từng dựa dẫm và rất ngưỡng mộ cậu, nhưng giờ thì đầy sự ác ý với cậu.

"Anh thậm chí còn không thể đi đúng giờ nữa, quả đúng là kẻ phản bội mà. Học sinh thuộc Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> mà suốt ngày đi giúp Khoa Hậu Cần <Logistics> thì không thích hợp ở lại học viện này."

"Em bị làm sao vậy, em vẫn còn ôm mối hận về vụ việc đó à?"

“Không, em đã không còn nghĩ về điều đó nữa rồi. Thật lãng phí thời gian khi nghĩ về những vấn đề liên quan đến Senpai.”

Ngay cả khi nói vậy, nhưng Yuri vẫn luôn nghĩ về nó. Vào ngày thi đấu xếp hạng quan trọng quyết định đội mạnh nhất của <Mystogan>, một thành viên trong đội đã vắng mặt mà không một lý do. Thậm chí kể từ ngày đó, cậu ta cũng không tham gia vào tất cả các hoạt động nào của đội. Là một Tiểu Đội Đặc Biệt <Royal Guard> thì luôn được mọi người kính trọng, ngay cả khi cậu đã phản bội sự kỳ vọng của mọi người, cậu vẫn không quan tâm chút nào về việc đó.

“Rõ ràng là em còn bận tâm chuyện đó mà.”

Kanata châm chọc. Mặc dù là Yuri đã cố gắng kìm nén cảm xúc hết sức mình, nhưng vẻ tức giận của cô vẫn thể hiện ra trước mắt. Đúng lúc Yuri muốn lao lên nắm lấy Kanata—

“Này, này, Yuri, đừng có cãi nhau với Kanata nữa.”

Thấy tình hình sắp bùng phát, Chloe đã ngăn cô lại.

"Em chẳng có thù hằn gì hết, cũng không có cãi nhau gì cả. Em chỉ nói sự thật thôi!"

"Xem kìa, đó là cách hành xử được gọi là ôm hận đấy."

Kanata lại phun ra những câu khiêu khích khiến cho Yuri trừng mắt nhìn cậu. Ánh mắt đầy sự giận dữ.

"Đừng có nhìn chằm chằm vào anh như vậy. Không phải em vừa nói rằng không muốn lãng phí thời gian khi nói về anh sao?"

"...... Em xin phép!"

Yuri nắm chặt bàn tay run rẩy của mình và nhanh chóng đi khỏi.

Đội trưởng của Tiểu Đội Đặc Biệt <Royal Guard> S128, còn được gọi là Công Chúa Tử Thần <Nirvana>, cô gái với mái tóc buộc đuôi ngựa màu đen đeo một dải ruy băng màu tím nhạt──Chloe Sevegny nhìn về phía Yuri đang rời đi, và sau đó tỏ vẻ không vui với Kanata.

"Cậu không nên dùng giọng điệu đó để nói chuyện với em ấy chứ. Yuri bị cậu chọc tức rồi kìa."

"Mình còn định để em ấy tức hơn nữa kìa......"

“Hể? Ý cậu là sao?"

Khi Kanata nói một cách cẩu thả, những lời đó dường như rơi vào tai Chloe. Cô đứng trước mặt cậu, người đang cố gắng đi về phía lớp học, và nhìn cậu không chớp mắt.

"Yuri không giỏi trong việc kiểm soát cảm xúc của mình. Tốt hơn là thỉnh thoảng nên trút bỏ những cảm xúc đó ra thì tốt hơn." 

Kanata gãi đầu khó chịu nói.

“Tại sao cậu lại nói như vậy…...”

“Yuri gia nhập đội vì quá ngưỡng mộ mình, và chắc hẳn em ấy vẫn chưa hết sốc. Em ấy thậm chí còn từ chối lời mời của các tiểu đội đầy hứa hẹn khác để gia nhập tiểu đội cấp D128 vào thời điểm đó….... Hm, có chuyện gì vậy Chloe?”

"Nếu là vậy, cậu nên nói rõ ngay từ đầu chứ. Kanata từ trước đến nay lúc nào cũng khó hiểu, mình thậm chí còn nghi ngờ có phải cậu đang cố tình chọc Yuri không nữa kìa......”

Chloe bất mãn nói. Nhưng rồi cô đột nhiên trở nên nghiêm túc, với đôi mắt hơi rủ xuống, rồi chậm rãi nói.

“......Về vụ tai nạn đó──Có thực sự ổn không khi không giải thích cho Yuri? Vì bảo vệ mình mà…..”

"Bị thương trong nhiệm vụ, điều đó chỉ có nghĩa là mình không có đủ sức để sống sót mà không bị thương thôi."

Kanata nói với một thái độ vô tư. Sau đó cậu tiếp tục thờ ơ nói tiếp.

"Cho dù là Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> hay Khoa Hậu Cần <Logistics>, tất cả mọi người đều dốc toàn lực để bảo vệ thành phố. Chả có gì khác biệt cả. Tất nhiên là mình cũng muốn bảo vệ thành phố bằng chính đôi tay của mình nếu có thể.”

Trong lúc nghe Kanata nói, Chloe vô tình nở một nụ cười nhẹ nhõm, như thể đó là điều hiển nhiên vậy. Chloe chỉ có thể cười nhạt trước cách nói của cậu.

"Dù vậy, mình vẫn cảm thấy bản thân nên chịu trách nhiệm. Vì vậy, mình có tin tốt muốn nói với cậu đây."

"......Tin tốt?"

"À thì. Mặc dù hiện tại cậu đang làm việc ở Khoa Hậu Cần <Logistics>, nhưng mình nghĩ là có một việc sẽ phù hợp hơn cho cậu."

"Cậu nói phù hợp á, với mình ư?”

"Đó vẫn là một bí mật. Nhưng hãy hứa với mình rằng cậu sẽ đi cùng mình đến văn phòng của Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư trong giờ nghỉ trưa hôm nay nhá."

Vừa lúc đó, tiếng chuông vào tiết bốn vang lên, và cả hai vội vã vào lớp của mình.

~~~~~~~

Nội dung giảng dạy của các khóa học Không Chiến Pháp Sư <Kuusen Madoushi> không chỉ bao gồm các kiến thức học thuật thông thường và kiến thức chuyên ngành, mà còn có nghĩa vụ rèn luyện thể lực và phải học ngày đêm.

Điều này không chỉ giới hạn đối với Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian>, mà các học sinh của tất cả các khoa khác cũng đều sẽ có bài học buổi sáng chủ yếu tập trung vào kiến thức học thuật chung, kiến thức chuyên ngành sẽ được bổ sung khi họ nâng cao trong các năm. Ngoài ra, vào buổi chiều sẽ chủ yếu là tập trung thực hành trên thực địa.

Một số lượng lớn học sinh đang tận hưởng giờ nghỉ trưa trong khuôn viên trường học, nơi họ học hỏi lẫn nhau vào các ngày trong tuần. Tại một lượng lớn học sinh đang đi về phía nhà ăn ở tầng một của học viện, trong số đó có một hình bóng của Chloe đang kéo tay áo của Kanata, người đang cau có, đi theo mình.

“Này, cậu biết là mình ghét những nơi cứng ngắc và ngột ngạt như thế mà nhỉ.”

“Đừng có than phiền nữa, ngoan ngoãn đi theo mình đi. Mình đảm bảo là sẽ không có bất cứ điều gì đáng ngờ đâu.”

Cuối cùng cũng đến trước văn phòng của Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư. Chloe gõ cửa hai lần.

“Em xin phép.”

Nói xong, cô bước vào căn phòng đối diện đi theo cô là Kanata.

Bên trong căn phòng có một chiếc bàn với hàng đống giấy tờ liên quan đến hoạt động của Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian>. Còn người ngồi ở đầu bàn bên kia, là một cô gái có mái tóc đen, dáng người nóng bỏng cùng với bộ đồng phục và có nốt ruồi dưới mắt trái. Cô gái là Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư──Freon Flamel.

"Cậu là Kanata Age, kẻ phản bội à. Không ngờ là cậu cũng dám xuất hiện ở trước mặt tôi như thế này đấy."

Freon với vẻ mặt táo bạo lập tức chế nhạo Kanata hết mức có thể, nhưng khuôn mặt của Kanata không chút thay đổi so với bình thường. Cậu trả lời theo giọng điệu tương tự.

"Này, chả phải cô là người đã yêu cầu tôi đến đấy sao...... Hơn nữa, tôi cũng chả muốn đến cái nơi này một chút nào cả."

"......Được rồi, được rồi, tôi không gọi cậu đến để phàn nàn về điều ấy. Hãy chấp nhận đơn nhân sự này đi.”

Sau khi Freon nói xong, Kanata nhận lấy tờ đơn của mình. Trang đầu tiên ghi chức danh công việc mà cậu sẽ được nhận và thông tin chi tiết của nó, trang thứ hai là trang nội dung của những tập tài liệu dày cộp trên bàn làm việc của Freon.

“Quy định và danh sách tham dự? Và hình thức chấm điểm, v.v.? Vậy lý do mà tôi được gọi lên đây là để trở thành Hướng Dẫn Sư á...... Đừng nói với tôi là cô muốn tôi trở thành người hướng dẫn à nha?”

Kanata cau mày tỏ vẻ khó chịu và bất giác hỏi.

"Đúng vậy. Bắt đầu từ chiều nay, toàn bộ thời gian thực tập trên sân sẽ giao cho cậu hướng dẫn. Về chuyện này, đội trưởng của cậu cũng đã đồng ý...... Đội cậu chịu trách nhiệm là tiểu đội E601, đội được hình thành từ những phần thừa của các tiểu đội đã giải tán...... Đội hình và số lượng còn sót lại sau khi chia đội, kết quả không tốt lắm, trận đấu xếp hạng đã bắt đầu được một tháng, và họ đang giữ chuỗi 10 trận thua liên tiếp, nhóm học sinh kém cỏi này thậm chí còn bị chế giễu là đội hình hạng F. Mặc dù có thể khó giữ vị trí này. Nhưng xin hãy hướng dẫn họ dựa trên phương châm của học viện──‘Nuôi dưỡng Không Chiến Pháp Sư <Kuusen Madoushi> để chiến đấu với Ma Giáp Trùng <Magical Armored Insect> với sức mạnh tuyệt đối’. Đó là tất cả."

Khi nghe lệnh xong, biểu hiện của Kanata càng trở nên u ám rõ ràng hơn bao giờ hết.

"......Bớt đùa đi, làm sao tôi có thể là một Hướng Dẫn Sư được chứ? Cô cũng biết khi tôi còn ở chiến tuyến, tôi đã bị chế giễu là đạo đức giả và khó ưa đó. Loại công việc này không thích hợp với tôi chút nào."

“Này─”

Cùng với khuôn mặt không còn chút động lực, cậu thở dài thườn thượt và tiếp tục nói.

"Đề nghị này có thực sự là một lựa chọn tốt không?"

“......Xem cậu ta nói gì kìa.”

Bỏ qua sự bất mãn của Kanata, Freon hỏi Chloe. Ngay sau đó, Chloe, người có biểu hiện nghiêm trọng vì lý do nào đó, ngay lập tức bắt đầu thuyết phục Kanata.

"Đúng là cậu đã bị chế giễu là đạo đức giả và khó ưa, nhưng mình biết rằng cậu thực sự là một người tốt, luôn sẵn sàng bảo vệ đồng đội của mình."

Chloe cười như một thiên thần sau khi nói. Người vô hồn bên cạnh hỏi ngược lại.

“Ví dụ như?”

“Ví dụ như sau khi buổi huấn luyện, cậu sẽ chủ động tìm Yuri, cũng là tiên phong, rồi giúp em ấy luyện tập riêng, cậu còn giúp Lloyd xử lý nhiệm vụ, và cả các công việc hành chính của đội nữa, v.v. "

"Nhưng đâu phải nhất thiết phải là mình đâu, vẫn còn rất nhiều Hướng Dẫn Sư xuất sắc trong Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> mà?"

"Vì mùa đấu xếp hạng trong trường đã bắt đầu được một tháng nên các Hướng Dẫn Sư xuất sắc đều rất bận rộn. Vì vậy, Nhiệm vụ này thuộc về đội của chúng ta, đội đã thắng năm ngoái và không thể tham gia cuộc thi xếp hạng năm nay. Mình phải chọn một người làm người hướng dẫn."

"Vậy thì không cần phải tìm mình đâu. Đi mà tìm đội trưởng Chloe hoặc đội phó Yuri kia kìa."

"Không được, với tư cách là đội trưởng của Tiểu Đội Đặc Biệt <Royal Guard>, mình đang rất bận với công việc của mình, và Yuri cũng không giỏi kiểm soát cảm xúc của em ấy. Điều quan trọng hơn là──quan điểm cá nhân của mình, mình hy vọng cậu sẽ làm công việc này.”

"Cậu nói cái gì quan trọng hơn?"

"Thành thật mà nói, cậu vẫn đang làm việc rất chăm chỉ cho Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian>. Lloyd đã tận mắt chứng kiến điều đó trước đây và mình cũng đã thấy cậu giúp đỡ Khoa Hậu Cần <Logistics>. Mục tiêu thực sự của cậu là──”

“À──được rồi, mình hiểu rồi. Đúng là hết cách. Trước mắt, mình sẽ xem xét những thông tin này vậy.”

Freon không thể hiểu được cuộc trò chuyện giữa hai người, cô cảm thấy rằng mình đã bị bỏ lơ đi từ khi nào không hay. Dường như đó là một bí mật mà chỉ hai người họ mới biết. Kanata sau đó cầm tập tài liệu dày cộp về danh sách thành viên để đọc qua.

Đột nhiên, nét mặt cậu thay đổi một cách nhanh chóng.

"Chuyện gì vậy, Kanata? Có chuyện gì sao?"

"Ừ thì, nói thế nào nhỉ, khó nói thành lời quá." 

Kanata cảm thấy hơi sửng sốt, quay mặt đi chỗ khác. Sau đó, anh âm thầm nhìn qua một trong đống tài liệu thông tin của tiểu đội.

Tiểu đội E601 không phải là tệ một cách bình thường, mà nó còn kinh khủng hơn cả chữ tệ nữa.

Tuy rằng học kỳ mới chỉ vừa bắt đầu được một tháng, nhưng trận đấu xếp hạng cấp E trong trường đã thua liền 10 trận.

Cái gọi là trận đấu xếp hạng là một trận đấu mô phỏng giữa các tiểu đội, nhầm mô phỏng cho việc chống lại Ma Giáp Trùng <Magical Armored Insect>, và họ đã thua mười lần ở hạng E thấp nhất. Nếu mà họ thực sự chạm trán với Ma Giáp Trùng <Magical Armored Insect>, thì xác suất đội này có thể trở về an toàn──rất thấp.

Kanata cầm những tài liệu nặng đáng ngạc nhiên và đột ngột bước ra khỏi văn phòng.

"——Cậu đột nhiên bỏ đi đâu vậy? Kanata Age?"

"Đương nhiên là phòng đội E601. Tuy rằng tôi thật sự chả có một chút động lực nào cả, nhưng dù sao tôi cũng là một Hướng Dẫn Sư...... Nhưng còn việc có tiếp tục hay không thì còn tùy vào tình huống. Trước mắt đi xem tình hình trước đã.”

Nói xong với Freon, cậu liền rời đi mà không nhìn lại. Sau khi xác nhận cửa đã đóng, Freon không nhịn được và hỏi Chloe.

"Đúng là một gã thất thường và khó nắm bắt. Kanata Age từng là một con át chủ bài trước đây và cũng từng rất nổi tiếng với nhiều người. Thật sự có ổn khi để một người ích kỷ như vậy làm người hướng dẫn không vậy?"

“Chị đừng lo lắng. Nhìn thì là vậy, nhưng Kanata cũng có lý tưởng riêng của mình, cậu ấy sẽ không bỏ rơi những người đang gặp khó khăn đâu."

Sau đó, Chloe tiết lộ một số quá khứ của Kanata dưới danh nghĩa là bạn thời thơ ấu.

"Khi chúng em còn sống ở Leon, lúc đó chúng em cũng được bảy tuổi. Cậu ấy đã ở lại với em, người không thể học ma thuật bay cho đến cuối cùng. Cậu ấy cũng không phải loại người cẩu thả trong không chiến."

"Được rồi. Nếu cô đã nói như vậy, thì tôi không có ý kiến gì nữa. Dù sao, tôi cũng là Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư, tôi phải chịu trách nhiệm bổ nhiệm nhân sự."

Bỏ ngoài tai những gì Chloe nói, người đầy tự tin để Kanata khó hiểu trở thành người hướng dẫn, Freon không khỏi cảm thấy có bất an khi không biết người hướng dẫn Kanata đang nghĩ gì.

* * *

"Tại sao, tại sao anh ta lại xuất hiện ở đây—"

Sau giờ nghỉ trưa sẽ có một khoa huấn luyện thực chiến vào buổi chiều.

Trong khi các khoa khác đang làm việc chăm chỉ để thực hiện các hoạt động sản xuất và hoạt động đô thị. Thì chỉ có Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> là chấp nhận hỗ trợ hậu cần và tập trung huấn luyện chiến đấu.

Khoa Giả Kim <Alchemist> sử dụng một kỹ thuật ma thuật bao gồm 25 dòng ký tự rune để tạo ra Vũ Khí Giả Kim Thuật <Mithril>, trong khi các học sinh thuộc Khoa Công Nghiệp <Industrial> cố gắng tạo ra thực phẩm bổ dưỡng và hiệu quả nhất, tất cả vì lợi ích hỗ trợ cho Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian>. Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> rất quan trọng và rất được sự kỳ vọng của mọi người.

Kanata đi về phía cơ sở của tiểu đội bên cạnh cơ sở chính của học viện, đi ngang qua nhiều học sinh của Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> đang mặc trên mình bộ đồ bảo hộ. Những người đó đang nói chuyện và cười đùa như những học sinh bình thường, không hề có bất kỳ dấu vết của sát khí xung quanh, nhưng họ phải học những kỹ năng cần thiết để chiến đấu không thương tiếc với kẻ thù của con người.

Để nuôi dưỡng những người trẻ tuổi có tương lai đầy hứa hẹn, Kanata mở cửa phòng đội E601, và ngay lập tức bị coi như một tên biến thái. Tuy nhiên, vì Kanata đã nhìn thấy khuôn mặt của họ từ hồ sơ trong văn phòng, nên cậu cũng không quá ngạc nhiên về sự thật này.

"Tên tôi là Kanata Age, và tôi sẽ là người hướng dẫn cho các cô bắt đầu từ hôm nay. Tôi là học sinh năm hai Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> thuộc bộ phận chính thức, 17 tuổi. Hân hạnh được làm quen."

"Tên biến thái với mứt dâu tây trên đáy quần của mình hóa ra lại là một Hướng Dẫn Sư?!!" 

"Fuu! Không đúng. Đây không phải là biến thái với mứt dâu tây trên đáy quần, mà là biến thái cởi quần đã định hành hung tôi ở bên cạnh bồn rửa tay, chắc chắn hiện hắn ta đang ở chế độ dã thú đấy."

"Đó, Nn…... Nn...... mình, lúc nãy mình đã gặp anh ta, anh ta đã ở trong nhà vệ sinh nữ......"

Ấn tượng đầu tiên coi như toang, cực kỳ tệ. Không ngờ, nhóm nữ sinh trước mặt lại là ba người từng gặp. Nhưng Kanata đã đoán được điều này từ trước nên cậu không hề manh động, thay vào đó cậu nói một cách tự nhiên.

"Thôi, đừng bận tâm đến những chuyện đã qua nữa. Chúng ta đừng nói về chuyện đó nữa. Thay vào đó sao chúng ta không hãy tự giới thiệu bản thân trước khi chúng ta có thể tiến hành bước tiếp theo nhỉ."

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?! Anh nghiêm túc định trở thành người hướng dẫn chúng tôi sao?! Anh chắc chắn chỉ muốn trở thành người hướng dẫn của chúng tôi với những suy nghĩ biến thái mà không cần kiểm tra hồ sơ đúng rồi?!”

Một người hung hãn vừa nói là một cô gái có mái tóc dài màu đỏ óng ả. Nhìn về phía cô gái, Kanata trực tiếp quay mặt lại mà không thèm nhìn thông tin trên tay và nói.

"Ồn ào quá, mứt dâu tây...... Misora Whitale, đúng không? Đang học năm hai Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> thuộc bộ phận dự bị, 14 tuổi, mặc dù tôi mới ngó qua thông tin của cô, nhưng theo đánh giá, thành tích học tập của cô năm ngoái là D; điểm kiểm tra năng lực thực chiến thì là E. Về phần đánh giá chung của bài kiểm tra học kỳ thì nhận được lời khuyên là "Đề nghị bỏ học." ......Cô có chịu luyện tập kỹ càng không vậy? Cô có thể làm đội trưởng với mức thành tích thế này thì...... Có gì đó sai sai......"

"Nm...... Im đi! Thực lực của tôi không thể đo lường bằng các bài kiểm tra thực tế được! Đây, đây là sự thật….... Chờ đã, đừng nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ như vậy. ──A, đừng có nhìn tôi như vậy!!”

Misora rụt đầu xuống với khuôn mặt đỏ bừng của mình, cô thể hiện một sự khó chịu và có một chút ngại ngùng khi Kanata nhìn chăm chú vào mình. Cô muốn đáp trả lại cái nhìn chằm chằm của Kanata...... Nhưng đáng tiếc, cô không làm được.

Nếu trong bài kiểm tra thực chiến được đánh giá là E, thì cùng lắm cũng chỉ có thể hạ được một con Ma Giáp Trùng nhỏ.

Khi Kanata muốn tìm hiểu thêm lý do tại sao sức mạnh của cô chỉ ở mức này thì bỗng cô gái có vẻ ngoài hoàn mỹ đã xen vào cuộc trò chuyện giữa hai người.

"Fuu! Một nhân vật nhỏ bé như Misora rốt cuộc cũng chỉ có sức mạnh đến mức này thôi. Có thể nói cô ta là một người ở thế giới hoàn toàn khác so với tôi, một nữ thần. Thật đáng xấu hổ khi bị kẻ biến thái thích phơi bày ngoài trời làm cho không nói lên lời...... Nhân tiện, tôi sẽ cho biết tên của tôi trước......"

“Tôi biết tên của cô là gì rồi. Hay tôi nên nói rằng cái tên Rico Flamel sẽ khó để tôi quên được khi nhìn thấy. Cô cũng giống với Misora. Học năm hai Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> thuộc bộ phận dự bị, 14 tuổi, điểm của các lớp đều là A, không đúng...... Cô đã bị trừ điểm vì không giao bài tập về nhà. Tất cả đều chỉ là A-. Còn bài kiểm tra thực chiến thì kết quả lại là F. Hả, F- là như thế nào? Ngay cả người đã thua 134 trận thua liên tiếp cũng chỉ được có E....."

"F-? ......À, anh đang nói bài kiểm tra thực chiến đó hả?"

Rico mỉm cười, rồi hất tóc lên cao ra dáng một công chúa quyền quý.

"Tôi không thể quyết định nên chải kiểu tóc nào vào sáng hôm đó, vì vậy tôi đã trượt kỳ thi. Nói chính xác hơn, không thể nắm được thực lực của nữ thần như tôi thông qua khảo nghiệm đánh giá của người bình thường đâu." 

Kanata chăm chú nhìn Rico. Nhưng cô không lộ vẻ ngại ngùng như Misora. Cô có vẻ rất tự tin rằng mình là một nữ thần, thật ngu ngốc khi chấp nhận sự đánh giá của những người bình thường.

“......Khoan đã, Rico, cậu cũng biết tên này sao?”

“Đại loại vậy. Nhưng không giống như Misora tôi không quen lắm. Tôi nên nói rằng tôi không muốn quen biết gì với người đàn ông đã để lộ phần thân dưới của mình trước mặt người khác vào sáng sớm.”

Rico nhắm mắt khoanh tay, và nói một cách thản nhiên mà không thèm nhìn Misora.

Xét cho cùng, đây là một tiểu đội được thành lập từ phần thừa của nhiều tiểu đội đã tan rã khác nhau, thông qua cuộc đối thoại của Rico nó cho thấy rằng không có mối liên kết sâu sắc nào giữa họ cả.

Chỉ còn lại một người trong số ba cô gái của tiểu đội E601, ánh mắt của Kanata hướng về cô gái tóc vàng nhỏ nhắn, người nãy giờ e thẹn và hồi hộp chờ đợi.

"Sau cùng là Lecty Eisenach. Cũng là năm hai Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> thuộc bộ phận dự bị, 14 tuổi...... Điểm của cô cũng thê thảm không kém gì. Thành tích học tập ngang bằng với Misora, nhìn là biết. Nhìn vào kết quả thi đấu thực chiến, có lúc thắng và cũng có lúc thua khi đối đầu với cùng một đối thủ, phong độ rất bất ổn. Theo đánh giá ưu điểm thì chỉ ở quyết tâm và động lực. Này cô có cố tình nương tay trong thực chiến không đấy?"

“Không đâu, là do em không thể cải thiện khả năng của mình…... Nn, em, xin lỗi!”

Lecty không dám nhìn thẳng vào mắt Kanata, mà cúi đầu như một chú cừu non sợ hãi trước một con sói hoang. Ngoài ra, cô còn cúi đầu rất mạnh và đập trán vào mặt bàn trong nháy mắt. Sau đó liền dùng hai tay ôm lấy chỗ bị va đập với khuôn mặt như muốn khóc tới nơi của mình.

Có thể nói ba người bọn họ hoàn cảnh đều không hề giống nhau. Mặc dù không thể xác định thực lực thực sự nếu không ra ngoài đấu tập, nhưng ít nhất ai cũng có thể hiểu được lý do tại sao họ lại bị trêu chọc là một đội hạng F thông qua việc xem hồ sơ. 

Vì vậy, Kanata quyết định không chỉ dựa vào thông tin trong hồ sơ mà lập tức tiến hành một buổi thực chiến để kiểm tra thực lực thực sự của họ.

“Giờ thì, sau khi kết thúc phần tự giới thiệu, chúng tôi sẽ bắt đầu buổi thực chiến…...”

“——Chờ một chút!”

Misora giận dữ cắt ngang lời nói của Kanata.

“Tôi đã công nhận tên biến thái như anh làm người hướng dẫn cho chúng tôi đâu!”

"Nhưng, tôi đã đọc qua hồ sơ của cô rồi và thậm chí còn nhớ chúng mà không cần nhìn lại."

“Chính vì anh hứng thú đến thân thể của chúng tôi nên anh mới có thể ghi nhớ chúng!”

“Tôi không có hứng thú với cơ thể của trẻ con đâu. Mà này, hãy gọi tôi là ‘Hướng Dẫn Sư’ hoặc ít nhất là gọi tên của tôi thay vì là ‘cậu này’, ‘cậu kia’, hay ‘tên biến thái’ gì đó được không? Tôi cũng có tên mà, Kanata Age.”

“~~~! ”

Misora bĩu môi và muốn đuổi Kanata đi, nhưng cô không nghĩ ra được cách gì. Khi cô đang nghĩ về những từ để nói ra thì bỗng cô bị phân tâm bởi một suy nghĩ nào đó.

“......Nhắc mới nhớ, mình đã nghe cái tên Kanata Age ở đâu đó trước đây thì phải?”

Sau chốc lát, Misora lẩm bẩm tên của Kanata vài lần, rồi đột nhiên bắn người đứng dậy ra khỏi ghế.

“——Anh, không lẽ anh là kẻ phản bội!!”

“Nn…...cậu biết anh ta à, Misora-san?”

Rico có vẻ đã nhận ra điều đó, nhưng Lecty thì nghiêng đầu tỏ vẻ khó hiểu.

“Ai mà không biết tên này cho được! Hắn ta là con át chủ bài của Tiểu Đội Đặc Biệt <Royal Guard> S128. Hắn có biệt danh ‘Hắc Kiếm Sư <Chronos>’, nhưng hắn đã vắng mặt trong tất cả các nhiệm vụ đặc biệt!!"

"Fuu, tôi cũng nghe nói rằng anh ta đã không tham gia vào các trận đấu xếp hạng liên quan đến việc anh ta có thể được thăng cấp S, và có tin đồn rằng anh ta rõ ràng là một thành viên trong Tiểu Đội Đặc Biệt <Royal Guard> nhưng không hề tham gia vào bất kỳ nhiệm vụ đặc biệt nào. Có vẻ như anh ta đã trở thành một kẻ hèn nhát kể từ khi bị thương trong một nhiệm vụ."

"Tại sao kẻ phản bội này lại đột nhiên trở thành người hướng dẫn cho chúng ta chứ?!”

Misora chỉ tay về phía Kanata và chỉ trích không thương tiếc. Vốn dĩ điều này không được cho phép, với tư cách là một Hướng Dẫn Sư, cậu nên có lập trường vững chắc chống lại cô để duy trì mối quan hệ giữa học sinh và người hướng dẫn, tuy nhiên.

"Nếu cô muốn phàn nàn, thì đi mà tìm Trưởng Khoa Không Chiến Pháp Sư ấy. Cô ta nhờ tôi hướng dẫn cho các cô mà."

Kanata thờ dài nói, trong khi Misora đang trừng đôi mắt đầy sự thù địch như muốn giết người vào cậu.

“Hơn nữa, tôi cũng khá bận tâm đến các cô.”

“Rốt cuộc thì mục tiêu của anh cũng là vì cơ thể của chúng tôi...... Anh chắc hẳn là đang nhìn chúng tôi bằng đôi mắt dã thú!”

“Vớ vẩn, tôi đã nói là tôi không hứng thú với trẻ con rồi mà."

"Thế, ai là kẻ đã thực hiện những hành vi đồi bại với những đứa trẻ vậy hả?!"

Kanata bỏ ngoài tai những gì Misora nói, và nghiêm túc thông báo với cả ba cô gái.

“Các cô chưa từng thắng được một trận nào trong trận đấu xếp hạng cấp E cả. Tính tới nay các đã là 10 trận thua liên tiếp rồi đó. Bộ các cô không cảm thấy xấu hổ à—?"

"Đừng có nhạo báng chúng tôi!!"

Đôi mắt đầy sự khiêu khích của Kanata khiến cho khuôn mặt của Misora và hai cô gái còn lại hiện rõ lên vẻ khó chịu. Lòng tự trọng của cả ba không thể nào bỏ qua việc bị khinh thường như vậy được.

"Tôi không có nhạo báng hay khinh thường gì các cô cả, tôi chỉ hỏi là các cô có thực sự muốn như vậy hay không thôi? Có chắc là các cô đã thực sự cố gắng không đấy?"

"Tất nhiên là tôi đã cố gắng hết sức rồi. Tôi cũng muốn trở thành một Không Chiến Pháp Sư <Kuusen Madoushi> chuyên nghiệp càng sớm càng tốt. Tôi rất muốn...... Những cái nhận xét và lời khuyên đó là sao chứ?! Nó như thể nói rằng tôi đã không hề cố gắng một chút nào vậy!!"

"Đúng vậy, câu nói của anh thật nực cười. Tôi lớn lên và được ca ngợi là hóa thân của một nữ thần. Tài năng của tôi thì không cần phải nỗ lực như những kẻ tầm thường kia.” 

"Em, em cũng...... luôn nỗ lực hết mình ạ!"

Hm, thật là thô lỗ khi nói là mình cảm thấy ngạc nhiên, nhưng ba người này cũng có động lực đấy chứ.

Kanata nhìn về phía Misora, Rico, và Lecty, rồi nói.

"Tôi muốn nói là nếu các cô không hài lòng với con người của mình hiện tại thì hãy cố gắng mà thay đổi bản thân của mình đi. Để làm được điều này, các cô đã chuẩn bị cho những khó khăn trên con đường này chưa?”

"Tất nhiên là có rồi! Mục tiêu của tôi là trở thành một Không Chiến Pháp Sư <Kuusen Madoushi>──Tôi muốn bảo vệ cuộc sống của các cư dân trong thành phố này, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức để trở nên mạnh hơn để có thể bảo vệ được cho họ."

“Ra vậy, tốt thôi.”

Khuôn mặt của Kanata đột nhiên nở một nụ cười tự mãn. Misora, người đang nhìn chằm chằm vào cậu bỗng đứng hình trong giây lát.

"C-Cái gì tốt cơ?"

“Vì tất cả các cô đều rất có động lực, vậy nên hãy chấp nhận để tôi hướng dẫn đi. Nào, hãy tưởng tượng rằng các cô có thể đánh bại đội mạnh hơn mình và lên chiến tuyến để chiến đấu chống lại Ma Giáp Trùng <Magical Armored Insect> đi. Lúc đó không còn ai dám gọi các cô là đội hạng F nữa."

Kanata cố ý nói với giọng điệu vô tư, nhưng đôi mắt cậu thì lại rất nghiêm túc.

Để xác định xem tiểu đội này có quyết tâm hay không và có chỗ để phát huy hay không, trước tiên cậu phải kiểm tra Misora và những người khác cái đã.

"Nhưng để cho anh, kẻ phản bội làm hướng dẫn thì......"

"Là kẻ phản bội thì có vấn đề gì chứ? Hay là các cô tính dùng cái tên ‘kẻ phản bội’ như một cái cớ để không thể mạnh lên được?”

"Làm gì có chuyện đó. Bất kể người hướng dẫn có là ai đi nữa, thì việc trở nên mạnh hơn quan trọng nhất vẫn là phụ thuộc vào ý chí của chúng tôi. Nên tôi không mong đợi bất cứ điều gì từ Hướng Dẫn Sư các anh hết!”

“Hình như là cô có vẻ khá hiểu về thực lực của tôi khi còn ở chiến tuyến hồi đó thì phải?”

"Đó là bởi vì tôi đã tận mắt chứng kiến điều đó vài lần trước đây...... nhưng điều đó thì liên quan gì."

"Vì cô đã tận mắt chứng kiến, để có thể trở nên mạnh như tôi, cô có muốn thử để tôi hướng dẫn không? Cô biết đấy khả năng của tôi trong quá khứ."

“Dối trá, dối trá! Mặc dù bây giờ anh là kẻ phản bội, nhưng nếu tôi có thể trở nên mạnh được như Hắc Kiếm Sư <Chronos> trước đây thì...... Không, tôi không tin! Tôi không tin! Anh đừng có mà dụ tôi bằng cái giọng điệu đó! Đến lúc đó chắc chắn anh sẽ nói những câu giống như là ‘kết quả phụ thuộc vào cá nhân bạn’ thôi.”

“Này! Cô có thực sự là không muốn chấp nhận một Hướng Dẫn Sư như tôi sao? Có lẽ đây cơ hội duy nhất trong cuộc đời cô để có thể trở nên mạnh hơn đấy. Một cơ hội hiếm có đấy. Tất nhiên là sẽ có sự khác biệt của từng cá nhân trong quá trình huấn luyện, nhưng đây có thể là cơ hội duy nhất trong thời điểm này đó, vậy mà cô lại từ chối mà không cần suy nghĩ...... Có phải là lãng phí quá không?”

"Nhưng, nhưng, có thể trở nên mạnh giống như anh......”

Thành thật mà nói──Mình rất muốn điều này. Nhưng hắn ta là kẻ phản bội, liệu mình có nên tin tưởng hắn không......? Misora không thể tìm ra được câu trả lời. Và Kanata dường như nhìn thấu hoàn toàn suy nghĩ của cô lúc này.

"Haa──thật là đáng tiếc. Nếu tôi là cô, thì tôi nhất định đã đồng ý từ lâu rồi. Vì chỉ cần chịu đựng sự nhục nhã một thời gian mà lại có thể trở nên mạnh hơn. Là học sinh Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> thuộc bộ phận dự bị, và quan trọng hơn, là một ứng cử viên trong Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> trong tương lai, thì cô cần phải biết ưu điểm và khuyết điểm của mình──"

Sau khi bị nói một cách thẳng thừng như vậy, Misora, người vô cùng muốn trở nên mạnh hơn, nói.

"......Nếu chỉ là một lần, cũng không vấn đề gì khi nhận lời hướng dẫn của anh cả!" 

Misora không thể không đồng ý với sự hướng dẫn của kẻ phản bội này. Đột nhiên, ngay lúc đó......

"Ngay cả khi Misora có đồng ý, thì tôi cũng sẽ phản đối."

"Đợi đã! Cậu định chống đối ý kiến của đội trưởng sao?!" 

“Hmm, Rico nhỉ. Tại sao cô lại không đồng ý?”

Rico lại vén tóc theo phong thái của một công chúa quý tộc.

"Fuu! Hãy động não đi. Là một Misora phàm trần, tại sao tôi, người vốn là một nữ thần, lại phải đổ mồ hôi vì luyện tập? Đổ mồ hôi bởi luyện tập không phải là điều tôi nên làm. Hơn nữa, mệt mỏi có thể gây hại cho làn da của tôi. Nhan sắc cũng ngày càng bị xuống sắc."

"Ri, Rico~~! Cậu, cậu…... thôi đi! Chính vì cái thái độ của cậu đã khiến chúng ta không thể tiến bộ được đó!"

"Fuu! Người không tiến bộ gì chỉ có cô với Lecty mà thôi. Cô nên nhớ rõ kỹ năng bắn tỉa của tôi tốt như thế nào. Thành thật mà nói, với tư cách là một người đảm nhiệm vai trò tấn công hỗ trợ tầm xa thì khả năng của tôi là vô cùng hoàn hảo."

“C-Cậu chỉ bắn có vài phát mỗi khi mà cậu thích mà thôi. Thế thì hoàn hảo ở cái chỗ nào? Tấn công hỗ trợ tầm gì chứ, ít nhất cậu cũng phải bắn hạ đối phương thì mới đủ tư cách nói câu đó."

“Yare yare, nếu mà vị trí tiên phong thậm chí còn không thể làm tốt vai trò của mình, thì làm thế nào có thể hy vọng bắn tỉa tầm xa bắn trúng mục tiêu được?”

“Hora──! Cậu, đi ra ngoài hành lang nói chuyện một chút!”

"Được thôi, tôi sẽ ra ngoài một chút.”

Rico giả vờ đứng dậy khỏi ghế, nhưng chỉ bước ra nửa bước, Cô đã đối xử với Misora như một đứa ngốc. Misora rất tức giận trước hành động này, nhưng Rico coi như không có chuyện gì xảy ra.

Với bầu không khí đầy căng thẳng hiện nay, hai bên gần như sẵn sàng đấu đá lẫn nhau bất cứ lúc nào. Tuy nhiên, người còn lại trong số đó──Lecty không biết phải làm gì? Kanata thì đứng ngoài và quan sát, Lecty thì đang bồn chồn đứng ngồi không yên khi nhìn hai người bạn của mình...... Cô dường như muốn làm điều gì đó để giúp họ nhưng việc thiếu can đảm đã ngăn cô làm điều đó. Kanata bất lực đành phải đích thân can thiệp vào cuộc tranh chấp giữa hai người bọn họ.

"Này, Rico, kết quả kiểm tra thực chiến của cô là F-, phải không?"

“Vậy thì sao? Bài kiểm tra thực hành là một điều gì đó vô nghĩa với tôi nên kết quả đó là điều hiển nhiên thôi.”

Rico đã hoàn toàn tự tin tuyệt đối vào bản thân mình──mặc dù cậu không biết về nữ thần hay gì đó, nhưng Kanata vẫn cố tình phản ứng ngạc nhiên trước thái độ coi mình là thần của cô.

"Heh! Có thật không? Nhưng tôi chưa thấy cô thể hiện sức mạnh của mình. Theo tình hình hiện tại, tôi sẽ chỉ coi cô như người dưới trướng Misora mà thôi. Điều đó ổn với cô chứ?” 

"Tôi mà dưới trướng thứ này á......"

Rico không thể không chỉ vào Misora và nói. Cụm từ “dưới trướng Misora” vang dội trong đầu cô.

“Cậu, cậu, là một tiểu đội của nhau thì đừng có mà dùng những từ khó nghe như vậy với đồng đội của mình chứ!”

“Thật là thô lỗ. Tôi có khả năng phù hợp với vẻ đẹp của mình.”

“Như tôi đã nói, tôi không quan tâm cô có là nữ thần hay những thứ đại loại vậy. Nếu cô không tham gia bài kiểm tra thực chiến, tôi không thể đánh giá thực lực của cô được. Mặc dù cô có nói gì về khả năng của bản thân, nhưng không có bất kỳ bằng chứng nào cho biết khả năng thực sự của cô, đúng chứ? Chỉ cần nói bằng miệng thì ai mà chả có thể làm được chuyện đó."

“Tôi không phải loại chỉ dựa vào cái miệng, tôi chỉ cố ý che giấu thực lực của mình thôi. Vì tôi không thích đổ mồ hôi."

“Nếu là vậy thì──hãy cho tôi thấy sức mạnh thực sự của cô thông qua bài kiểm tra của tôi đi.”

Bị Kanata nhìn chằm chằm với đôi mắt đột nhiên trở nên nghiêm túc của mình khiến Rico không biết phải làm sao.

“Fuu, mặc dù tôi không muốn….. Nhưng tôi sẽ cho anh thấy tài năng xuất chúng của tôi chỉ lần này vậy.”

Thế là Rico đã đồng ý để Kanata, người bị gọi là kẻ phản bội, huấn luyện.

Về phần người cuối cùng, Kanata đưa ánh mắt về phía Lecty, người vẫn luôn im lặng theo dõi tình hình.

“Thế──Cô là người cuối cùng đấy Lecty, quyết định của cô là gì?”

“Nn...... Anh đang hỏi em có muốn tham gia khóa huấn luyện đúng không?”

Khuôn mặt Lecty đột nhiên đỏ bừng lên và cúi đầu ngập ngừng.

"Nè, Lecty, không phải lúc nào mình cũng bảo là cậu nên nói to hơn và nhìn vào mắt người khác khi nói sao!"

"......Vâng, mình xin lỗi! (Rầm!)"

Lecty bị Misora quát lớn. Sau đó cô vội vàng cúi đầu xin lỗi nhưng với lực quá mạnh khiến trán cô lại một lần nữa đập xuống bàn. Khóe mắt của cô rưng rưng nước mắt cùng với vầng trán sưng đỏ chót.

"’Xin lỗi’, tức là cô không muốn tham gia khóa huấn luyện của tôi à......?"

"Không, không phải như vậy! Chuyện này, chuyện này, em xin lỗi vì những gì em vừa nói, nhưng vừa rồi không phải là cho Kanata-san đâu mà là cho Misora-san....."

Cô không thể tiếp tục nói khi nhìn vào ánh mắt của Kanata, và ngay lập tức cúi đầu xuống lần nữa.

“Nè, hãy nói rõ ràng đi chứ. Cậu có muốn tham gia hay không?”

Misora tiếp tục câu hỏi của mình một cách nghiêm túc. Khi tranh luận với Rico cũng vậy, Misora có vẻ là kiểu người coi trọng các quy tắc và kỷ luật.

"......Em, em muốn tham gia! Làm ơn, xin Kanata-san hãy cho em tham gia khóa huấn luyện của anh!"

Lecty vẫn cúi đầu, nói với giọng hơi to hơn vừa rồi.

Bằng cách nào đó, Misora và hai đồng đội khác của cô đã quyết định nhận sự hướng dẫn của Kanata.

~~~~~~~

Độ cao của Thành Phố Học Viện Nổi <Mystogan> là khoảng 3.000 mét. Nếu bay cao hơn sẽ ảnh hưởng lớn đến lò điện nên bị nghiêm cấm.

Misora và những người khác hiện đang có mặt ở vùng trời huấn luyện thứ ba, cao hơn cả Mystogan, ở độ cao 4.000 mét. Chân của họ không hề giẫm lên mặt đất, cũng như không sử dụng sức mạnh của bất kỳ đạo cụ nào. Ba người họ đang mặc trên mình bộ đồ bảo hộ và lơ lửng trên không chung. Họ có thể làm điều đó thông qua ma thuật bay, thứ cần thiết cho các Không Chiến Pháp Sư <Kuusen Madoushi>.

Khung cảnh trải rộng xung quanh bọn họ là bầu trời vô tận cùng biển mây có thể nhìn thấy từ phía xa, cộng thêm sự hiện diện của những học sinh chăm chỉ khác đang bay ở các vùng trên không lân cận. Bên dưới họ là Mystogan, nơi mà họ vừa rời đi. Tuy nó không nhỏ xíu như hạt đậu nhưng trông nó vẫn rất nhỏ.

“Mà này…...tại sao anh lại cưỡi cái ‘đó’ vậy?”

Misora trong bộ đồ bảo hộ nghiêng đầu và hỏi. Trong số bốn người đang lơ lửng trên không, chỉ có Kanata là sử dụng đạo cụ giống như ván lướt sóng màu đen làm bằng đá nổi.

Đây là loại dụng cụ hỗ trợ bay được gọi là "Chổi <Broom>" được các học sinh năm nhất sử dụng cho mục đích luyện tập ma thuật bay của họ, hoặc ban đầu được sử dụng để di chuyển đường dài.

"Hm? Cô nói cái này à? Bởi vì tôi quen dùng nó hơn."

"Anh cố ý không sử dụng ma thuật bay, và thay vào đó sử dụng công cụ hỗ trợ bay này với tính cơ động kém á...... Ah! Át chủ bài trước kia nằm ở trình độ này sao? Huấn luyện không cần ma thuật bay, có nghĩa là sao chứ?!”

Misora chỉ trích cậu với một giọng điệu gai góc. Tuy nhiên, Kanata không bận tâm chút nào.

"Đừng có càm ràm nữa. Bởi vì sự chênh lệch sức mạnh giữa tôi và các cô, nên tôi có thể dễ dàng thắng mà không cần đến ma thuật bay."

"~~~~!" 

Tuy rằng Misora cảm thấy khó chịu cực kỳ, nhưng cô vẫn cố gắng chịu đựng và chuyển sang chủ đề quan trọng nhất.

"......Thế, chúng ta sẽ luyện tập kiểu gì vậy?! Tốt hơn hết là thứ gì đó thực sự sẽ khiến chúng tôi mạnh lên!”

“A~ah, tôi vẫn chưa nói hình thức huấn luyện nhỉ......”

Sau khi được chỉ ra, Kanata gãi đầu và thông báo một cách thờ ơ.

"Chủ đề của buổi huấn luyện hôm nay là──Onigokko."

“Onigokko......?"

Misora và hai cô gái còn lại không thể không hét lên đồng thanh.

Eh, kiểu huấn luyện đó có ổn không đấy? Huấn luyện như vậy có thể làm cho chúng ta mạnh hơn sao?

Không một ai có thể tránh khỏi được sự nghi ngờ. Tuy nhiên, chỉ có Kanata là vẫn vô tư thoải mái.

"Chuyện này có gì đáng ngạc nhiên à? Lẽ ra hồi năm nhất của khóa dự bị các cô nên chơi trò này nhiều lần để tập luyện ma thuật bay mới đúng chứ."

“Không, đó không phải là ý của tôi. Ý của tôi là tại sao một cựu át chủ bài lại cố tình đến đây chỉ để huấn luyện kiểu cấp thấp như thế này kìa?”

“Đúng là tôi đã nói rằng tôi sẽ chứng tỏ sức mạnh của mình, nhưng kiểu kiểm tra khả năng thực sự của tôi chỉ là......một trò chơi á.”

“Nm...... Hãy huấn luyện chúng tôi một cách nghiêm túc đi!!”

“Đương nhiên là tôi nghiêm túc rồi.... Hm.... À! Tôi quên mất một điều chưa nói.”

Nhìn về phía nhóm Misora đang có chút biểu hiện nhẹ nhõm, Kanata thông báo với vẻ tự tin.

"Các cô có thể tấn công tôi bằng Vũ Khí Giả Kim Thuật <Mithril>. Chỉ cần có thể hạ được tôi, buổi huấn luyện sẽ kết thúc…... Vậy thì bắt đầu khóa huấn luyện.”

Sau khi Kanata vừa dứt câu, khóa huấn luyện bắt đầu ngay lập tức. Cậu nhanh chóng điều khiển Chổi <Broom>, bay xa ra khỏi nơi mà đội của Misora đang tụ tập.

Misora và những người khác không biết gì về Chổi <Broom>── biệt danh Hắc Diều Hâu <Black Hawk> của Kanata, nó đã được tùy chỉnh và chuyển đổi thành tốc độ gấp ba lần tốc độ của Chổi <Broom> thông thường...... Ba cô gái không biết gì về điều này nên đã không khỏi ngạc nhiên.

"Chờ đã, đợi một chút! Để người khác nói cho xong đã chứ! A─mou! Onigokko là một kiểu huấn luyện của tân binh, không phải anh ta sẽ khiến chúng ta mạnh lên hay sao? Tên đó đang nghĩ cái gì vậy?!!"

Misora phàn nàn như thể cô vừa nhớ ra điều gì đó, nhưng Rico, người đang khoanh tay bên cạnh cô dường như đoán được ý định của Kanata và thốt ra những lời khen dành cho cậu.

"Fuu..... Có lẽ anh ta không phải là một kẻ ngốc. Có lẽ người đàn ông đó thực sự có khả năng đáng ngờ."

“Ý của cậu là gì? Đó chỉ là bay thôi mà. Bất kỳ học sinh nào thuộc Khoa Không Chiến Pháp Sư <Guardian> cũng có thể làm được cơ mà."

“Ra vậy…... Có thể, đây là buổi huấn luyện để nâng cao thể lực cá nhân…...?”

Trước khi Misora có thể phủ nhận, lần này đến lượt Lecty rụt rè ý kiến.

“…...Mình đã gặp Kanata-san sáng nay. Trong lúc ấy, anh ta đã sử dụng sức chân đáng kinh ngạc của mình và chạy đi đâu đó. Có lẽ anh ấy đang dạy chúng ta......tầm quan trọng của việc luyện tập căn bản?”

"....."

Rico im lặng, chỉ thể hiện vẻ mặt rằng cô đã phát hiện ra điều gì đó.

Cuộc gặp gỡ với Kanata đã để lại ấn tượng sâu sắc cho Misora, điều mà cô không thể phủ nhận.

“......Đúng thật là tốc độ mà anh ta bỏ trốn quả thực rất đáng kinh ngạc.”

Về điều này, Misora miễn cưỡng thừa nhận.

"Nhưng việc chúng ta có thể sử dụng vũ khí không phải là bằng chứng rõ nhất cho thấy anh ta đang coi thường chúng ta sao?! Nghe này, cả ba chúng ta sẽ cùng nhau tiến lên và bắt ngay tên đó!" 

Misora, người cảm thấy rằng bản thân đang bị sỉ nhục, tức tối điều chỉnh ma lực dưới chân để gia tăng tốc độ. Lecty cũng làm theo cách tương tự theo chỉ định của Misora, nhưng còn Rico vẫn im lặng và giữ nguyên vị trí của mình.

“Tại sao cậu lại không di chuyển chứ?”

Misora cảm thấy kỳ lạ hỏi. Rico ra dáng một công chúa quý tộc và vén tóc trả lời.

“Fuu! Tôi khác với một người phàm như Misora. Là một nữ thần, tôi không cần loại huấn luyện thực chiến mệt mỏi này. Tôi không thích loại hoạt động sẽ khiến tôi đổ mồ hôi.”

"......Cậu, ít nhất cũng phải hợp tác chứ!”

“Fuu, sự hợp tác không tôn trọng ý kiến cá nhân là vô nghĩa đối với tôi. Misora, cô có thực sự hiểu ý nghĩa của sự hợp tác không?"

"~~~! Được rồi, được rồi! Nếu vậy thì mình sẽ giải quyết tên đó một mình!"

Misora tức giận và bay về phía Kanata. Về phần Lecty, người đã bị Misora lãng quên…...

"Anou! Làm ơn, hãy đợi mình với! Misora-san!"

Cô vội vàng đuổi theo sau bước chân của Misora.

Rico nhìn Misora dần đi khỏi và Lecty người vội vàng đuổi theo với ánh mắt khinh thường.

"Thật là ngu ngốc. Cô không hề có kế hoạch nào mà cấm đầu đuổi theo đối thủ đang bỏ chạy của mình à──"

Như thể đang chế giễu cảnh này, Rico khịt mũi một cái.

~~~~~~

"Hah──họ đúng là một tiểu đội chả có tinh thần đồng đội gì cả."

Kanata đang bay trên không trung lộ ra vẻ khó khăn, nhìn chằm chằm vào đội của Misora từ phía xa.

Đột nhiên được thông báo rằng buổi huấn luyện đã bắt đầu, việc đội trưởng có thể dẫn dắt đội ngũ được hay không cũng là một trong những yếu tố quan trọng cần phải xác nhận. Một lúc sau, Misora bay về phía Kanata với tốc độ đáng kinh ngạc. Cô đối mặt với Kanata sau khi đã giảm khoảng cách giữa họ.

"Gì đây. Cô nghĩ là có thể bắt được tôi chỉ với sức của một mình cô ư?" 

"Đó là lý do tại sao tôi bay đến đây đấy. Chính anh là người nói chúng tôi có thể vượt ra ngoài khu vật ma thuật và sử dụng vũ khí của mình để tấn công anh đấy nhá. Đừng có mà trách tôi nếu anh bị thương đấy." 

"Đừng lo. Ngay từ đầu, tôi không nghĩ là đòn tấn công của cô có thể đánh trúng tôi rồi."

Điều này nghe khá là khó tin, nhưng Kanata thực sự không nghĩ rằng mình sẽ bị đánh trúng.

Các đòn tấn công đến từ thành viên vụng về của tiểu đội hạng F sẽ không thể nào đánh trúng cậu được, cho dù cậu có là kẻ phản bội đi nữa, nhưng trước đây cậu từng là con át chủ bài của tiểu đội hạng S, không có lý do gì mà cậu lại dính đòn cả.

“~~~~! Anh, anh không hề thay đổi chút nào so với khi còn ở chiến tuyến. Anh luôn tỏ thái độ ngạo mạn đó như thể bản thân có thể tự lo liệu được mọi chuyện. Chính vì vậy mà anh đã bị chỉ trích vì sự thích thể hiện của mình đấy."

“Heh──Cô cũng biết nhiều về tôi đấy chứ."

“Chuẩn bị tinh thần đi! Tôi sẽ không dễ dàng bị đánh bại bởi một người đã phản bội lại sự kỳ vọng của đồng đội khi vắng mặt trong trận đấu quyết định để thăng hạng S đâu.”

Việc Misora ghét một người đột nhiên trở thành người hướng dẫn của cô là chuyện đương nhiên. Nhưng đối với ánh mắt đầy sự thù địch của cô, Kanata không mấy là bận tâm. Anh đã quá quen với cách đối xử như vậy rồi.

“Tôi lên đây!”

Misora liên tục truyền ma lực vào chiếc nhẫn được khắc những dòng ký tự rune trên ngón trỏ──Bảo Thạch Rương Của Pháp Sư <Magic Sphere>. Sau khi phản ứng với làn sóng ma thuật vốn có của chủ nhân, một thanh kiếm lớn đột nhiên xuất hiện ở nơi trống trải.

“Bạc──trắng…... Pháo Kiếm Ma Thuật <Magic Cannon Sword> à?”

Vừa nhìn thấy vũ khí, Kanata đưa mắt nhìn thích thú. Mặc dù nó là một thanh Kiếm Ma Thuật, nhưng lại có một ổ xoay được lắp trên chuôi kiếm và một miệng súng được gắn vào mũi kiếm.

Kanata cũng từng sử dụng một thanh kiếm khổng lồ với chức năng đại bác trong quá khứ. Tuy nhiên, loại vũ khí kém cân bằng này hiện nay hầu như không còn ai sử dụng và dần bị vứt bỏ.

“Chuẩn bị tinh thần đi!”

Misora, ngay lập tức thu hẹp khoảng cách giữa Kanata, người đang cưỡi trên Chổi <Broom>, cô dồn hết sức để vung thanh kiếm trắng bạc xuống.

Giống như vung một khúc gỗ lớn, thanh kiếm lớn tạo ra một luồng gió cực mạnh lướt qua má Kanata. Tuy nhiên, cậu đã nhìn thấu đường chém của thanh kiếm, Kanata dễ dàng thoát khỏi đòn tấn công chỉ bằng cách nguyên nhẹ cổ mình.

"Thật đáng tiếc! Suýt chút nữa là hạ được tôi rồi!"

Misora tiếp tục với thanh kiếm của mình. Cảm giác như thể một cơn bão vừa lướt qua, xung quanh Kanata bị bao trùm bởi một luồng đường kiếm dữ dội. Tuy nhiên, ngay cả khi đối mặt với thời khắc sinh tử nguy cấp này, cậu vẫn tỏ ra bình tĩnh tới khó tin.

"Đáng ghét, sao lại không trúng! Đứng yên chịu trói đi!!" 

Misora dùng hết sức mạnh của mình để vung thanh kiếm lớn như một cơn bão. Mặc dù Kanata có hơi lơ đễnh, nhưng vẫn dùng chân khéo léo vận động Chổi <Broom> của mình để né đòn như một người nhào lộn.

Trong không gian hẹp với khoảng cách chỉ một sải tay này, sự khác biệt về thực lực của một Không Chiến Pháp Sư <Kuusen Madoushi> giữa hai người trở nên quá rõ ràng.

“Thay vì cứ vung lung tung như thế, bộ cô không biết điều chỉnh lại những đường kiếm của mình hay sao vậy?”

Động tác kiếm của Misora giống “bổ” hơn là "chém". Tốn quá nhiều thời gian để dồn sức và điều đó làm cho tốc độ đường kiếm chậm đi. Vì vậy nó không phù hợp với kiểu chiến đấu tự do khi bay trên bầu trời thông qua ma thuật bay, và chưa kể đến việc thân kiếm khổng lồ của khẩu súng thần công đã cản trở sự chuyển động của cơ thể mỏng manh của Misora.

"Ồn ào quá! Đứng yên chịu trói đi, tên phản bội!"

Thành thật mà nói, Kanata không thể chịu đựng được khi nhìn thấy kiếm pháp vụng về của Misora.

Tuy nhiên, những khả năng khác mà cô sở hữu đang hoàn toàn chiếm hết suy nghĩ của Kanata từ nãy giờ. Để kiểm chứng suy nghĩ của mình có chính xác hay không, Kanata lợi dụng Misora trong lúc không để ý, cậu bất ngờ nâng Chổi <Broom> lên tốc độ tối đa, kéo dãn khoảng cách hai bên ra một cách nhanh chóng.

"Đợi đã! Không lẽ anh muốn chạy trốn à? Anh bị tôi làm cho sợ chết khiếp rồi à?!"

Chiến thuật của Kanata được gọi là “Cô Lập Khoảng Cách <Close Prevent>". Kỹ năng này sử dụng gia tốc cùng hướng với đối phương để làm cho tốc độ tương đối của hai bên bằng không, có thể tránh được việc rút ngắn khoảng cách tương đối. Nói cách khác──Misora hoàn toàn không thể đến gần Kanata trong tình trạng này.

Cho dù cô có mạnh đến đâu đi nữa nhưng đối với người sử dụng vũ khí cận chiến, thì cô không thể tấn công kẻ thù ở tầm xa được. Đối với Misora, người sử dụng Pháo Kiếm Ma Thuật <Magic Cannon Sword>, đây có thể nói là một chiến thuật chết người......hoặc là đại loại như vậy.

Bỗng trong khoảnh khắc đó khóe miệng Kanata, người đang áp dụng thủ đoạn hèn hạ kia, không ngừng mỉm cười.

Tầm nhìn của cậu hoàn toàn bị chiếm giữ bởi hình bóng của Misora, và khoảng cách giữa hai bên đang trong tầm tay. Misora lao tới như một con ngựa dũng mãnh đang cắt từng ngọn gió, cô rút ngắn khoảng cách hai bên trong chớp mắt. 

“Đã bảo là đứng yên chịu trói rồi mà!” 

Kanata nhanh chóng phân tích chuyển động của Misora trong khi tránh những làn sóng kiếm đang không ngừng công kích.

Tốc độ của cô nhanh đến mức có thể tạo ra ảo ảnh trong lúc lao về phía trước. Ít nhất thì đây không phải là điều mà một thành viên của tiểu đội hạng F có thể đạt được.

Tốc độ của ma thuật bay phụ thuộc vào ma thuật tâm trí để tạo nên sức nổi; sức nổi có được thông qua khả năng điều khiển ma lực và truyền ma lực; chuyển trọng tâm và giữ được sự cân bằng của hướng gió. Ba yếu tố bẩm sinh này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến năng lực bay, nó không đơn giản chỉ cần thân thể cường tráng là có thể bay nhanh được.

Tốc độ bay của Misora từ lúc ban đầu đến tối đa là rất ngắn, và điều này khiến đối thủ không thể nhận ra khoảng cách của những ảo ảnh.

Vậy sức chịu của cô ta thì sao nhỉ?

Mặc dù hai vai phập phồng lên xuống để lấy hơi, nhưng sức lực của cô dường như không bị cạn kiệt, và tốc độ của cô không hề có dấu hiệu suy giảm.

"Vậy thì, cô có thể theo kịp cái này không?"

Để đối phó với Misora đang đuổi theo mình, Kanata tăng dần tốc độ để trốn thoát, sau đó nắm bắt đúng thời điểm khiến cho đuôi Chổi <Broom> của mình trồi lên một cách mạnh nhất có thể.

Đột nhiên Chổi <Broom> thẳng đứng lên bởi lực cản mãnh liệt từ không khí. Phần đuôi của Chổi <Broom> hướng lên trên một cách mạnh bạo và lật một vòng, Kanata bám theo sau cú lật đó, và ngay lập tức chuyển hướng đi sang hướng ngược lại.

Kết quả là Misora, người đang đuổi theo Kanata trên một đường thẳng với tốc độ cao ngay lập tức bị vượt qua và không thể bắt kịp hình bóng của cậu.

Mình đã bị lừa bởi một chiêu thức cực kỳ đơn giản này sao......

Cô ta có cả tốc độ và thể lực, nhưng kỹ năng thì vẫn còn non quá.

Giờ thì hai người còn lại sẽ thế nào đây? Kanata nhìn về hướng mà Rico và Lecty. Tất nhiên, bóng dáng của họ đã không còn ở đó.

Đột nhiên, cậu có thể cảm nhận được hơi thở của ai đó đang ở gần mình. Sau khi Kanata cảm nhận được điều này, cậu ngay lập tức quay đầu lại và nhìn thấy Lecty đang rụt rè nhìn mình. Cô bước lên trước bằng một chân với Song Kiếm Ma Thuật <Magic Twin Sword> trên tay giơ cao ngang vai, với lưỡi kiếm ngược thẳng đứng.

Tuy nhiên trông cô rất là mất tự nhiên và dường như đang run rẩy, nhưng tư thế đó vẫn khiến Kanata hoàn toàn không cảm thấy có khuyết điểm nào, cứ như thể cô đã tạo ra một vùng ưu thế bất khả xâm phạm vậy…..

"Anou, Kanata-san......"

"Có chuyện gì? Mau tấn công đi chứ."

"......Em, em lên đây! Kanata-san!”

Từ khoảng không, Kanata rút ra một con dao găm. Cậu quyết định giao chiến trực tiếp với Lecty trong trận chiến tầm gần.

Lý do khiến cậu quyết định làm như vậy là vì tư thế cầm kiếm của Lecty. Chỉ có vậy thôi.

Cô nàng có thể khiến người khác sợ hãi chỉ bằng cách tạo tư thế, thì 80% là cô có sức mạnh đáng kể. Tuy nhiên, Kanata không thể chắc chắn được chuyện này.

“Có chuyện gì vậy…... Đừng nói với tôi là cô đang nương tay đó nha?”

“Không phải thế!”

Những động tác kết hợp của Lecty với Song Kiếm Ma Thuật <Magic Twin Sword> rất kỳ lạ. Có điều gì đó không ổn.

Mặc dù thỉnh thoảng cô có thể tạo ra những cú đâm chí mạng khiến Kanata ngạc nhiên, nhưng đôi khi chuyển động của cô lại cứng nhắc giống như chuyển động gishi gishi, gasha gasha của một con búp bê dây cót cũ.

Trừ những chuyển động không tự nhiên đó ra, thì chuyển động của cô sẽ đầy uyển chuyển và lộng lẫy như một con bướm đang nhảy múa, cùng với những đường kiếm sắc bén như một con ong đốt vậy. Trông cứ như là một điệu múa được định sẵn cho buổi diễn vậy, một kỹ thuật song kiếm tinh tế đến mức nghệ thuật từ trường phái Eisenach.

Kanata có thể nhận biết được những bất thường nhỏ đó. Trong trận chiến ác liệt, cậu không khỏi lẩm bẩm.

"Này, Lecty. Phong cách sử dụng song kiếm của cô, không lẽ cô là....."

Cậu nhìn Lecty sau khi lẩm bẩm. Tầm nhìn của hai bên bỗng chạm nhau.

Khi điều đó xảy ra, khuôn mặt vốn đã hơi đỏ vì xấu hổ của Lecty, lại nhuộm thêm một màu đỏ khiến người khác phải thông cảm, và cúi đầu xuống, kết quả là chuyển động của cô trở nên cực kỳ chậm chạp.

"Hả? Cô bị sao vậy?"

"Đây là...... Vâng, em xin lỗi!"

Khi Kanata nghiêng đầu và tự hỏi tại sao cô lại xin lỗi đến mức khiến cô suy yếu sức tấn công, thậm chí còn cúi đầu xuống khi đang vung kiếm. Kết quả là, cử động của cô đã hoàn toàn mất đi khả năng kiểm soát, và cảm giác không tự nhiên trở nên tồi tệ hơn trước, khiến cho đây hầu như không thể gọi là Trường Phái Song Kiếm Ma Thuật được nữa.

Kanata đột nhiên cảm thấy đằng sau lưng đau nhói. Với giác quan nhạy bén, cậu lập tức quay đầu lại, và nhìn thấy đằng xa trên không trung, Rico đang giơ một khẩu Súng Ma Thuật <Magic Gun> với hình dáng giống như một khẩu súng ngắm đang hướng về phía bên này.

Sau khi Rico khóa mục tiêu qua phạm vi và bóp cò.

Viên đạn ma thuật bắn tới phía Kanata một cách vũ bảo.

Kanata ngay lập tức nắm bắt được quỹ đạo viên đạn và nhanh chóng tránh ra, nhưng cơ thể cậu ngay lập tức lùi về vị trí trên quỹ đạo vừa rồi.

Bởi vì đằng sau cậu là Lecty, người vừa mới nhận ra viên đạn ma thuật, và đã cắm rễ ngay tại chỗ vì cú sốc.

“Tch!” 

Kanata tập trung tinh thần sau khi tặc lưỡi, cậu tính toán thời gian rồi dùng con dao găm chém nát viên đạn ma thuật màu trắng. Một viên đạn bay ở tốc độ 300 mét/giây không dễ dàng gì để chém trúng cả, nhưng Kanata đã có thể làm được điều đó một cách dễ dàng.

Cậu tăng cường tầm nhìn và tốc độ phản ứng của mình thông qua ma lực trong cơ thể, sau khi làm chủ tốc độ của viên đạn ma thuật bay đến trong tích tắc, và sau đó cậu tung ra một nhát chém ma thuật có thể vô hiệu hóa viên đạn ấy.

“Fuu…...anh ta đỡ được nó ư?”

Rico lẩm bẩm một cách thất vọng trong khi tiến lại gần. Sở dĩ cô không bắn phát thứ hai là vì phát đầu tiên đủ để cô hiểu được sự chênh lệch sức mạnh giữa hai bên rồi.

“Tài bắn tỉa của cô không tệ chút nào. Chỉ là sát khí của cô đã khiến da thịt tôi ngứa ngáy thôi.”

Kanata nói thêm.

“Vụ bắn tỉa vừa rồi──Các cô không thảo luận trước đúng không?”

“......V-Vâng! T-Thật......là đáng sợ!” 

Nghe xong câu trả lời của Lecty, Kanata bất lực nhìn Rico, nhưng cô chỉ giả vờ không biết gì.

"Khác với những động tác bạo lực của Misora, động tác của Lecty rất tinh vi, nên tôi chỉ cần bắn theo động tác của cô ấy. Với trình độ phán đoán này, đương nhiên một nữ thần như tôi không thể mắc sai lầm."

“Tôi nói rồi, hãy trân trọng đồng đội của mình một chút đi.” 

Kanata nặng nề thở dài. Nhưng bằng cách này, cậu cũng tình cờ nắm được điểm mạnh và điểm yếu khác nhau của ba người. Đúng lúc đó, Misora cuối cùng cũng bắt kịp.

"Uwa──Misora, thể lực của cô vẫn còn nhiều dữ nhỉ. Tôi thì khá là mệt mỏi khi chơi với các cô rồi đó.”

"T─Tại sao anh lại có cái nhìn thương tiếc như vậy chứ?! T-Tôi vẫn còn sức để tiếp tục cho đến khi tôi bắt được anh đây. Tôi sẽ chứng minh rằng tôi mạnh hơn anh ngay bây giờ!”

Và thế việc này tiếp tục thêm một thời gian nữa, Kanata tiếp tục chơi onigokko với họ.

~~~~~~~

Tại phòng thay đồ sau buổi tập. Sau khi tắm xong đổ, thì lúc này Misora và những người khác đang thay đồ lót.

"A─mou, bực quá! Tại sao ba người chúng ta không thể bắt được một mình anh ta chứ?!!”

Sự tức giận đã khiến Misora không với tay được tới móc khóa ở giữa lưng, và cô cũng không thể mặc áo ngực của mình đúng cách được. Lecty nhạy cảm với bầu không khí và mặc nội y mà không có vấn đề gì, sau đó cô quay về phía Misora.

"Nn...... Mi─Misora-san! Tất cả là do mình không đủ mạnh, mình rất xin lỗi!"

Lecty cúi đầu xin lỗi. Lúc này, Misora, người vẫn còn nổi nóng đột nhiên hoàn hồn.

"Và...... cái móc sau lưng cậu, muốn mình giúp không?"

"C─Cảm ơn. Về chuyện vừa rồi, đó không phải là lỗi của Lecty! Bây giờ nhìn kỹ lại, mình không để ý đến tình hình xung quanh. Mình thậm chí còn quên chỉ dẫn cho Lecty trước nữa…...”

Misora thành thật xin lỗi vì sai lầm của mình. Đúng vậy, đây là thái độ cô nên có với tư cách là một đội trưởng──khi Misora cuối cùng cũng lấy lại được bình tĩnh......

"Fuu. Đúng như Misora đã nói đấy, với tư cách là một đội trưởng, cô vẫn chưa thể nắm bắt được toàn bộ tình hình một cách chính xác.”

Như bị dội một gáo nước lạnh, Misora hét lên với Rico một cách dữ dội. Lúc này Rico đang trong quá trình thay đồ, hay đúng hơn là cô vừa bị mê hoặc bởi hình dáng của mình trong bộ đồ lót phản chiếu trong gương và say sưa chiêm ngưỡng thân hình của cô.

"Fuu! Từ đẹp là──chỉ dành cho tôi.”

Rico thốt lên với một cảm xúc mạnh mẽ. Mặc dù cô không hơn gì một người tự yêu bản thân, nhưng Misora đôi lúc cũng bị thu hút bởi vẻ ngoài của Rico và có chút ghen tị. Bộ ngực đầy đặn của Rico lớn hơn rất nhiều so với cô, phần trên và dưới đều cân đối, và rất đàn hồi......

"Fuu, cô đang nhìn cái gì vậy?"

"Không, không có gì......!”

"Fuu! Tôi coi đó là điều hiển nhiên rằng tôi có bộ ngực lớn và vóc dáng cao ráo. Từ vẻ đẹp suy cho cùng cũng chỉ để miêu tả về tôi mà thôi."

"~~~! K-Không ai hỏi cậu về điều đó cả! Chiều cao với cỡ ngực không phải là vấn đề quan trọng! Mình nói đúng không, Lecty?”

“Vâng? Điều đó…... Nn, thật không?”

Sau đó Misora chuyển sự chú ý sang Lecty. Lecty nhỏ nhắn rõ ràng là một thân hình loli, chỉ có bộ ngực là đầy đặn đến bất thường. Đây chả phải là sự kết hợp giữa cả hai vóc dáng lại sao…...

"Dối trá, dối trá! Tại, tại, tại sao ngay cả Lecty cũng có bộ ngực lớn hơn mình!!” 

Misora cảm thấy tuyệt vọng với cơ thể không ngờ của Lecty. Cô không bao giờ mong đợi rằng Lecty, người thấp hơn mình, lại có chu vi trên như thế này...... và sau đó Rico lại xen vào──

“Cô không cần phải lo lắng về điều đó đâu. Đúng không Lecty?”

"V-Vâng, đúng vậy! Kích cỡ ngực không phải là thứ quyết định tất cả!”

“Các, các cậu!”

Hiếm khi Rico nói đỡ cho người khác, Misora đã thay đổi quan điểm của mình về Rico một chút. Dù hay nói xấu, nhưng Rico vẫn biết quan tâm đến người khác.

Tuy nhiên, Rico vẫn chưa nói xong.

"Đúng vậy. Kích cỡ ngực không có nghĩa là tất cả. Ngay cả khi ngực của Misora không đầy đặn như của chúng tôi, dù chỉ là hai miếng trứng luộc và hai hạt đậu, đúng không, Lecty?"

"Đúng, đúng vậy! Ngay cả khi ngực của Misora chỉ là hai lát trứng luộc và hai hạt đậu nhỏ......”

Lecty ngay lập tức nhận ra rằng mình đã nói điều không phải và vội vàng ngậm miệng lại.

"Ri, Ri, Rico-san, sao cậu lại bắt mình nói ra những câu làm tổn thương người khác như vậy chứ──..... Mi, Misora-san, xin đừng hiểu lầm ý của mình! Mình, mình không có cùng ý nghĩ vừa rồi đâu!"

Tuy nhiên, Misora với cơn tức giận đã lên đến đỉnh điểm của mình không thể nào nghe thấy bất cứ điều gì.

"Nm, nm! Ri, Rico! Cậu hận tôi cái gì hay sao mà lại đối xử với tôi như thế hả?! Cậu cũng không hợp tác trong trò onigokko ngày hôm nay nữa!”

"Fuu! Bởi vì tôi không công nhận Misora là đội trưởng. Hơn nữa, tại sao tôi với tư cách là một nữ thần lại đặt bản thân dưới trướng Misora chứ?"

"Bởi vì người tạo ra đội này là mình. Sau này cậu mới tham gia, mình với tư cách người sáng lập là đội trưởng là điều đương nhiên.”

“Đi đầu không có nghĩa là cô phải được tôn trọng. Lấy ví dụ như senpai của học viện, việc không dùng kính ngữ đối với những người không đáng được tôn trọng cũng vậy.”

"Nếu là vậy, cậu đã sử dụng kính ngữ với ai chứ......?"

“Nói cho cô biết. Là một nữ thần, không ai trên thế giới này xứng đáng để tôi sử dụng kính ngữ."

“Xin lỗi nha, cậu cần biết một chút về ý thức chung đó!”

“Fuu, Misora. Cái phát ngôn trống rỗng của cô là vô nghĩa bởi vì cô chả biết gì về ý thức chung cả.”

Dilipipipipipi——Tia lửa nguy hiểm bùng phát giữa Misora và Rico, Lecty rụt rè vội vã can thiệp vào.

“Mi-Misora-san! Rico-san! Làm ơn, làm ơn bình tĩnh lại!"

"Không phải việc của cậu, Lecty. Mình sẽ khiến cái miệng ồn ào của Rico im lặng mãi mãi!" 

"Đúng đấy, Lecty. Bây giờ là thời điểm thích hợp để nữ thần tiêu diệt tên ngu ngốc đáng ghét này. Đừng có xen vào."

“V-Vâng! Nn...... Xin lỗi.”

Không khí trong căn phòng ngày càng trở nên căng thẳng. Misora khỏa thân lao vào Rico với toàn bộ sức mạnh của mình, Rico nhanh chóng né đòn, với quy lực từ đòn tấn công khiến Misora đập đầu vào tủ đựng đồ phía trước. Cơn giận của cô càng dâng cao khi cô xoa trán mình......——

Tiểu đội ba người này coi bộ là sẽ còn một chặng đường dài để làm việc theo nhóm đây.

~~~~~~~~~~~~~~~~

Jin note:

Lần đầu dịch mà dịch trúng ngay cái bộ nó dài thì thôi khỏi nói luôn :))

Nhưng mình sẽ cố tiếp tục, nhưng vì là chỉ có một mình dịch nên thời gian ra thì không thể nói trước được. Khi nào xong thì sẽ đăng.

Vì lần đầu tiên mình tham gia dịch LN cho nên sẽ không tránh khỏi sai sót. Mọi người cứ phê bình nhiệt tình để mình cải thiện nhé.

Rồi, mọi người đọc truyện vui vẻ nhá, nhớ cmt, cày view nhiệt tình để mình có động lực nha. Làm một mình cực thật =))

(Phạt nhẹ nha :)) ) (Cái lý do gì đây -_-) (Ở đây là cô gái hiểu nhầm là Kanata nói cô ấy ngực lép nhá, do cái tay ổng để trên ngực người ta mà lại nói “chỗ nào đây” như kiểu ám chỉ là sờ mãi mà không biết đó là ngực ấy :)) ) (Cái lý do gì đây -_-) (Tôi đánh giá cao suy nghĩ của em :)) ) (Đúng là ghét của gì trời cho của đó mà) (Không đâu em, thằng main nó đang sợ cứng người ấy) (Gì tỉnh vậy anh?) (Muốn giặt cái quần mà cũng không được yên :)) ) (Đúng là xảy ra hai lần thì sẽ có khả năng xảy ra lần thứ ba nhỉ :)) ) (Rồi, nhảy xuống sông hoàng hà cũng không rửa sạch tội rồi) (Ông này thích cà khịa người khác nhỉ) (Nhiêu đó còn chưa đủ nữa à -_-) (Nghe xong câu này thì mới sợ đó em ơi) (Chưa gì đã khẩu nghiệp rồi -_-) (Anh đây cũng đâu có vừa :)) ) (Đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân mà) (Câu này của Freon nha) (Chắc cú này đau à) (Câu này nhìn ẩn ý nhỉ :)) ) (Tại một cô gái nào đó) (Ông nội này nói câu nào câu nấy ra toàn dễ hiểu lầm không) (Vậy thì đừng có mà nói những câu dễ hiểu lầm nữa -_-) (Câu này móc họng à :)) ) (Anh đúng là biết cách cà khịa người khác nhỉ) (Nó còn đề nghị con người ta bỏ học nữa kìa, ác~~) (Đứng hình mất 5 giây :)) ) (Nhắc lại, trong đây hạng E là thấp nhất rồi mà còn bị gọi là hạng F là hiểu rồi nha :)) ) (Khá liên quan đó em) (Khoái muốn chết mà còn xạo) (Đúng nghĩa ra ngoài một chút luôn :)) ) (Bằng khả năng khiêu khích của anh main đó) (Còn muốn cao nữa hả?) (Tôi nản cái tên thật chứ) (Trò đuổi bắt ấy) (Trong 36 kế chạy là thượng sách em à) (Ơ, sao nỡ lòng nào lãng quên người ta) (Lại cà khịa người ta -_-) (Thế sao thằng main nó chém như đúng rồi thế? À, chắc tại nó là main :)) ) (Em bay đi đâu nãy giờ thế?) (Cần lắm cái ảnh minh họa) (Ơ, đâu phải tại em đâu) (Dục tốc là bốc dục em à) (Cho em chiêm ngưỡng với :)) ) (Nhìn gì thì các bạn cũng đã biết :)) ) (Ý em ấy là sự kết hợp giữa BB và loli á) (Câu này đau à) (Em vừa tiếp tay cho giặc đó em ơi) (Ơ, em tính không ngăn thiệt ư?)