Kuroinu: Lời hứa của Archer

Truyện tương tự

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

(Đang ra)

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

まんぷく犬

"Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau nhé, Ryuu-kun…"

20 51

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

108 937

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

(Đang ra)

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Mizuki Mizushiro

Junna, người chỉ xuất hiện trong những ngày mưa ướt át, luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng vô cảm, nhưng rồi lại bất ngờ quấn quýt không rời, không có cảm giác gì về khoảng cách. Thế rồi một ngày nắng, Shigure

38 313

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

62 1099

Tháng Tư là lời nói dối của em: Khúc luyện ngón sáu người

(Đang ra)

Tháng Tư là lời nói dối của em: Khúc luyện ngón sáu người

Tokiumi Yui

Cuốn tiểu thuyết khép lại hành trình của loạt truyện Your Lie In April cho ta kinh qua góc nhìn của năm nhân vật, Kaori, Tsubaki, Takeshi, Emi và Wataru về Kousei, mang đến cho ta nhiều mẩu chuyện mới

2 11

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

(Đang ra)

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Spanner Onikage

Keima có thể vượt qua tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" này không và đạt được cuộc sống lười biếng không cần làm gì của anh ấy.

434 50222

Fanfiction - Chương 03: Nhà trọ Emerald.

Grünes Bergdorf

(Sáng sớm)

Chíp Chíp~~~

Tiếng chim hót líu lo vang lên tựa như lời chào buổi sáng tại ngôi làng nhỏ mang tên Grünes Bergdorf, hay còn được biết đến với cái tên "Làng Núi Xanh". Sau một tuần thư giãn ở chốn thanh bình này, bản thân Archer đã thu thập được kha khá thông tin.

Thứ nhất, vùng đất Eostia được chia làm hai phần lãnh thổ riêng biệt. Một phần là khu vực phía bắc, nơi được Nữ Hoàng Bóng Tối của Vương miện Lởm chởm - Olga Discordia cai trị. 

Một Dark Elf đã liên tục xung đột với đối thủ duy nhất của mình là Celestine Lucross, người là thành viên của liên minh Thất Hiệp Sĩ Công Chúa và đồng thời cũng là thủ lĩnh của liên minh này. Cư dân của thế giới này ca ngợi cô với cái danh "Nữ thần Tái sinh", họ tôn thờ cô như vị thần của mình.

2ca19731-9cfe-4465-b761-e15e5adf9a38.jpg

-Sả: Đây là Thất Hiệp Sĩ Công Chúa, trong đó Celestine là em Elf, em tóc đỏ ngắn là Maia và em đội mũ giáp là Claudia(gái đã có chồng, hẹ hẹ hẹ). Thông tin và art full body của 3 em này sẽ được thêm vào chương tt nhân vật(chắc sáng mai có), những em khác sẽ được thêm sau khi được đề cập ở những chương tiếp theo.-

Cô thậm chí còn có một nhà thờ mang tên mình với sức ảnh hưởng khổng lồ lên khắp Thất Vương Quốc.

Trong đó bao gồm Thorn, thủ đô của Giáo hội và là căn cứ chính của Celestine. Ansur, một vương quốc có độ quân sự hóa cao do được Claudia, người cũng là một trong các Hiệp Sĩ Công Chúa lãnh đạo. Rad, nơi do một Miko mang tên Kaguya quản lý. Sau cùng là Feoh, Ur, Geofu và cả Ken - vương quốc mà anh hiện đang cư trú.

Sau khi đào sâu hơn, anh cũng không mất quá nhiều thời gian để biết tên của người Hiệp Sĩ Công Chúa đang cai trị nơi này là Maia. Cô còn nổi tiếng với biệt danh Nữ Hoàng Lính Đánh Thuê

Anh cũng phát hiện ra một sự thật khác, đấy là quỷ tộc tồn tại ở khắp nơi trên vùng đất này.

Đây là một tin xấu, rất rất xấu. Archer đã từng chứng kiến vô số thế giới bị hủy diệt bởi những sinh vật này nếu không có hành động ngăn chặn kịp thời. Nhất là với loài Orge và Orc của thế giới này, anh đã kinh hoàng khi nhận ra rằng chúng sẽ chọn cưỡng hiếp phụ nữ thay vì giết họ ngay lập tức.

Mà chuyện này vốn cũng chẳng còn xa lạ với Archer do trong thời gian giúp đỡ người dân trên khắp thế giới, anh từng gặp những nạn nhân của hành động đó. Nhưng ở đây còn tệ hơn thế gấp nhiều lần, thủ phạm chính không chỉ là quỷ tộc… mà còn áp dụng với cả con người. Quỷ tộc mà anh biết rất hiếm khi được gán với hành vi như vậy, chúng thường thích xé toạc và nuốt chửng con người hơn.

'Nhưng làm sao việc này lại liên quan đến Vault và tại sao sự tồn tại của hắn lại là một mối nguy lớn đối với thế giới này?'

Từ những hiểu biết của anh thì chỉ có Nữ Hoàng Bóng Tối mới đủ sức mạnh để kiểm soát một đội quân quỷ tộc hùng mạnh như vậy.

"Trừ phi chúng đang lên kế hoạch để thành lập một liên minh. Nhưng chuyện đó cũng bất khả, vì ngay từ đầu thì Alaya đã không yêu cầu giết Olga cùng với Vault. Mà nếu họ sẽ thành lập một liên minh thì cô ta cũng phải được liệt kê là mục tiêu mà mình phải tiêu diệt."

Có thứ gì đó mờ ám đang diễn ra và Archer không hề thích chuyện đó một chút nào.

Anh đã nghiên cứu về cả hai phe và cũng không có ý định thành lập bất kỳ liên minh hay hợp tác với bất kỳ ai như thường lệ. Anh hoàn toàn có thể tự mình hoàn thành nhiệm vụ này ngay cả khi đã trở lại làm người.

Hơn nữa, sau bao lần bị phản bội và đâm sau lưng, Archer từ lâu đã ngừng tin tưởng vào những kẻ “tốt bụng”. Do họ cũng chẳng khá hơn kẻ thù thực sự là bao.

Cốc cốc cốc.

"A-Archer-san, b-bữa sáng của anh đã sẵn sàng rồi ạ!"

Giọng của cô con gái chủ quán trọ cũ kĩ phát ra từ bên ngoài cửa. Cô ấy tên là Alice, một cô gái vừa đến tuổi trưởng thành và phải tự mình quản lý toàn bộ quán trọ do cha mẹ cô vừa qua đời vì một căn bệnh không rõ nguyên nhân.

"Tôi dậy rồi, à mà bếp còn trống không?"

Archer với tay lấy bộ giáp và quần áo rồi nhanh chóng bắt đầu cở bỏ đồ ngủ.

"Tôi sẽ giúp cô với các dịch vụ của buổi sáng."

"Ah! A-Anh không cần làm vậy đâu, Archer-san! Với tư cách là chủ của Quán trọ Emerald thì nhiệm vụ của em là phải phục vụ anh ạ!" Alice khăng khăng. Theo Archer thì cô gái này dù có thể khá nhút nhát, nhưng lại rất nghiêm túc khi nói đến trách nhiệm của mình.

Thành thật mà nói thì anh không giúp chỉ vì thích nấu ăn hay muốn thỏa mãn sở thích của mình một chút, nhất là khi anh không có gì phải vội vàng. Mà là để chủ quán phải mắc nợ anh và từ đó ở nhà trọ một cách miễn phí.

.

.

.

Ừ thì, anh vốn đâu bao giờ phủ nhận mình là một tên thực dụng.

Sau khi đã chuẩn bị xong mọi thứ, anh mở cửa phòng và khiến cô gái ở bên ngoài giật mình.

"Kya!"

Alice giật mình do cánh cửa được mở ra một cách đột ngột.

"C-Chào buổi sáng, Archer-san!"

Cô gái nói với một cái cúi đầu thật sâu và khiến anh hơi nhếch mép. Alice là một cô gái với mái xoăn dài màu đỏ và tàn nhang trên má. Quần áo của cô phù hợp với thời kỳ Trung cổ, một chiếc áo choàng màu xám rộng thùng thình với vài mảnh vá những vẫn làm rất tốt trong nhiệm vụ ôm trọn bộ ngực lớn của cô.

895e64b7-e45d-4ded-b668-cd6c76411fb5.jpg

-Sả: Em này thì không xuất hiện nhiều lắm trong tương lai nhưng sẽ có tác động khá lớn đến cảm xúc của Archer nên mọi người hãy cố ghi nhớ-

"Chào buổi sáng, Alice."

Quán trọ hiện đang rất nhộn nhịp với rất nhiều người, từ lính gác của làng đến các lính đánh thuê và cả những mạo hiểm giả. Dù nhìn thế nào đi nữa thì việc tự mình quản lý một quán trọ như vầy là bất khả thi.

"Tôi sẽ chuẩn bị một số món ăn, cô ra quản lý quầy và nghỉ ngơi chút đi. Mới ngày đầu tiên thôi mà cô đã vã mồ hôi như lợn rồi."

Những lời của anh dường như đã khiến cô gái tức giận và bĩu môi, trông cô đáng sợ như một chú chó con mới sinh.

"Đ-Đó là những lời cực kỳ thô lỗ để nói với phụ nữ!"

"Ừ thì tôi cũng chưa từng coi mình là một người được phụ nữ yêu mến... hay thậm chí là một quý ông... À, nhưng cô nói một người phụ nữ ư? Cô ấy đang ở đâu vậy? Tôi không thấy ai cả." Và câu này khiến anh bị Alice đá vào ống chân.

Trêu chọc cô gái này thực sự rất vui.

"Mà từ từ đã! Anh đang đánh trống lảng đấy, một vị khách ở trọ thì không nên nấu ăn miễn phí!"

"Ah~ Bị phát hiện mất tiêu rồi, vậy tôi phải làm gì đây? Thật tội nghiệp cho cái thân này."

Archer vừa nói vừa đi xuống tầng dưới và tạo ra một chiếc tạp dề ở điểm mù của Alice và đeo nó vào.

"Archer-san!"

Cô gái chạy theo Archer đang nhếch mép, người đã đeo một chiếc tạp dề trắng. Khi thấy chiếc tạp dề thì Alice chỉ có thể thắc mắc là anh đã lấy nó từ đâu và đuổi theo Archer

{Chuyển cảnh}

Anh ta là một người đàn ông kỳ lạ.

Khi lần đầu tiên nhìn thấy anh thì cô đã suýt ngất xỉu vì sợ hãi do nhầm anh với một Dark Elf. Nhưng khi anh cởi mũ trùm đầu, cô đã bị vẻ ngoài của và đặc biệt là đôi mắt xám thép của anh mê hoặc.

Lúc đầu, anh đến để xin một căn phòng để ở và cũng như là một bữa ăn. Mà cha mẹ cô đã giao lại mọi thứ cho cô vào lúc đấy rồi, nên đó chính là lần đầu tiên cô thực sự nấu ăn cho một người lạ. Alice vẫn nhớ lời mẹ dặn và cố gắng chuẩn bị món ăn ngon nhất có thể… với cái giá là bị đứt tay và bỏng một vài chỗ.

Cô nhớ mình đã run như cầy sấy khi thấy anh nếm món ăn và chờ anh hét lên rằng thức ăn rất kinh tởm nhưng anh vẫn chỉ im lặng ăn tiếp.

Sau đó, nhiều vị khách khác bắt đầu ùn ụt kéo đến và cô đã phải đảm nhiệm quầy tíếp khách, nhận đơn và cả nấu ăn cùng một lúc!

Và mọi chuyện không khác gì thảm họa.

"Bia của tôi đâu!?"

"Miếng thịt này sống nhăn răng, nó sống đến mức có thể để ở ngoài đồng cỏ và mọi người sẽ nhầm nó với một con bò!"

"Này! Đã tận một tiếng rồi mà cô vẫn chưa nhận đơn của bọn tôi đấy, ranh con!"

Mọi chuyện càng ngày càng trở nên hỗn loạn hơn khi một số khách hàng đã yêu cầu hoàn tiền, một số khác thậm chí còn không thèm trả tiền và đang lợi dụng tình hình.

Cô sắp bật khóc khi chỉ nghĩ đến việc mình đã làm cha mẹ thất vọng như thế nào.

Cho đến khi…

Xèo xèo

Tiếng thịt xèo xèo trên chảo vang lên khắp quán trọ.

"Ể?"

Âm thanh đấy phát ra từ nhà bếp!

Chẳng mấy chốc, một mùi hương thơm lừng đã khiến cho mọi người phải sửng sỡ đến mức không còn nghĩ gì trong đầu và chỉ chăm chú nhìn chằm chằm vào cánh cửa nhà bếp, nơi họ nghe thấy tiếng bước chân của ai đó đang đến gần.

Với cánh cửa đã được mở thì hương thơm đó chỉ càng trở nên nồng nàn hơn và khiến một số người thậm chí bắt đầu chảy nước miếng. Ngay cả Alice cũng chảy nước miếng vì cô đã chưa có nổi một bữa ăn tử tế nào kể từ khi cha mẹ cô qua đời, bình thường thì cô chỉ có thể tự nấu và ăn… những món mà sẽ thường xuyên bị cháy khét lẹt.

"Thịt lợn rừng nướng với nấm dại và sốt tiêu xanh ăn kèm cơm thảo mộc."

Ừng ực

Người khách mà Alice vừa phục vụ bước ra từ nhà bếp với nhiều đĩa thức ăn mà anh ta vừa mô tả. Chiếc áo choàng che kín người đã biến mất và anh hiện đang mặc một chiếc tạp dề trắng mà cô còn chẳng nhớ là mình có.

Chỉ nhìn đĩa thức ăn thôi mà Alice cứ ngỡ như mình đang chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật! ‘Sốt tiêu xanh là cái gì vậy!?’ Bộ căn bếp của cô có những nguyên liệu đó à?

"Tôi sẽ chỉ phục vụ những ai đã trở về bàn của mình."

Ngay khi những lời đó thốt ra khỏi miệng anh, một cảnh tượng hỗn loạn thực sự bùng nổ khi mỗi người trong quán trọ đều lập tức nhảy đến chiếc bàn trống gần nhất.

"Này, đó là chỗ của tao!?"

"Tao đéo thấy tên của mày trên nó! Nên là mau phắng ra chỗ khác!"

"Mày muốn ăn đấm lắm à thằng chó!?"

Mùi hương đó chỉ thu hút thêm nhiều người vào quán trọ, từ những người từ các cửa hàng gần đó và ngay cả những lính gác đồn trú cũng đến. Và chẳng mấy chốc, không còn một chiếc ghế nào trống.

Và thế là người ta tự mang ghế của nhà mình đến.

Đặc biệt là cặp cha con khá ồn ào về kế hoạch của họ.

"Nhanh cái chân Luca, mày mau về nhà và mang ghế của tao đến!" Người cha béo lùn ra lệnh.

"Thế còn con thì sao!? Cha không thể cứ mong con làm mọi thứ cho mình rồi chẳng có cái gì bỏ vào mồm! Cha là kiểu người tệ hại gì đấy hả?" Cậu con trai nhăn mặt trong khi đang nhanh chóng rời khỏi quán trọ.

"Con sẽ tự kiếm cho mình một cái ghế!"

"Mày mau nghe lời tao đi, boi!" Người đàn ông hét lên trong khi đuổi theo cậu con trai của mình.

Ngay cả Alice, chủ quán trọ, cũng tham gia vào sự hỗn loạn.

"Cô không phải là chủ quán sao? Thế tại sao lại cướp chỗ của tôi!?" Một trong những khách hàng hét lên đầy kinh ngạc. Anh ta chỉ vừa quay đi một giây trước khi ngã bệt xuống vì ai đó dám cướp ghế của anh ta trong khi anh ta vẫn còn ngồi trên đó!

"Tôi xin lỗiiiiiii!"

Cơ thể của Alice cứ tự dưng hành động! Cô thậm chí còn sốc về thứ sức mạnh đáng kinh ngạc mà mình vừa thể hiện, người đàn ông rõ ràng là rất to lớn nhưng cô vẫn bằng cách nào đó chiếm được chỗ ngồi của anh ta một cách dễ dàng.

‘Con xin lỗi cha mẹ, con xin lỗi vì đã dám tỏ ra thiếu tôn trọng khách hàng!’

Nhưng cô vẫn cứ thế ngồi lỳ và không chịu rời ghế. Mà người đàn ông cũng không nỡ to tiếng với cô gái nhỏ bé… nên đành quay sang đấm một gã khác.

{Chuyển POV}

Archer không ngờ đến chuyện này…

Trong khi mọi người tranh giành nhau thì anh chỉ biết ngây người đứng đó.

'Chuyện… gì vừa xảy ra vậy?'

Đó là tất cả những gì anh có thể nghĩ khi thấy người lớn lại đánh nhau vì bàn ghế như mấy đứa con nít! Đây chỉ là một món ăn tầm thường mà anh đã chuẩn bị với số lượng lớn một cách vội vàng! Và do quán trọ không có đủ các loại gia vị mà anh cần ngoài tiêu xanh, nên anh chủ yếu nêm gia vị bằng muối và tiêu.

Một số nhà thám hiểm từng chế nhạo anh vì vẻ ngoài của và buông lời lăng mạ giờ tự dưng lại nhìn anh với ánh mắt tôn thờ.

'Họ tốt hơn hết là đừng có nguyền rủa bằng thần tính trong truyền thuyết của mình.'

Điều cuối cùng mà anh muốn xảy ra là một ngày nào đó được triệu hồi làm một Servant với kỹ năng nấu ăn! Anh không hẳn là phản đối nhưng nó chắc chắn sẽ rất kỳ cục!

Bữa ăn Alice chuẩn bị cho anh hoàn toàn nhạt nhẽo và cháy khét, nhưng anh cũng chẳng quan tâm mấy do nó vẫn ngon chán so với những thứ anh từng ăn ngoài chiến trường khi còn sống. Con người ngày xưa của anh thậm chí còn sẵn sàng nhường thức ăn cho những đứa trẻ bất hạnh trên đường phố, để rồi phải nhịn đói trong nhiều ngày.

'Đừng nói với mình rằng đó là tiêu chuẩn ẩm thực của thế giới này nhé?'

Nếu thật sự như vậy thì đây là lần đầu mà Archer cảm thấy thương hại những người dân ở thế giới này.

'Alaya đã đúng, thế giới này hoàn toàn diệt vong rồi… theo nhiều cách.'

{Chuyển cảnh}

Thế là đủ để nói rằng từ thời điểm đó trở đi, anh đã quyết định sẽ giúp đỡ Alice cho đến khi cô có thể tự mình xoay sở mọi việc.

Có lẽ sẽ mất kha khá thời gian, vì anh vẫn đang ở trong bếp và chỉ dẫn từng bước cho cô một cách cẩn thận.

"Alice, đó là đường… không phải muối."

"A! E-Em xin lỗi!"

Đúng vậy, cô gái này thực sự cần được giúp đỡ.

"Được rồi, tiếp tục làm theo hướng dẫn của tôi và luôn nếm thử mọi thứ kể cả gia vị."

Anh bảo cô khi mang vài đĩa thức ăn ra cho khách. Với số lượng khách như thế này thì Archer tự tin rằng Alice sẽ ổn trong một khoảng thời gian nếu cô học được cách nấu ăn.

"A! Archer-sama, chào buổi sáng!" Một vài khách hàng đã gửi lời chào khi anh mang đĩa của họ ra. Theo lời của Alice thì hững người này đã là khách quen ngay cả trước khi anh đến đây.

Archer nheo mắt trong khi cố gắng nhớ tên người đàn ông đó.

"Chào buổi sáng… Jint?"

"Ồ hô! Ngài nhớ rồi! Tôi thực sự nghĩ rằng ngài đã quên tôi rồi chứ."

Chà, anh ta đúng là đã quên mất trong giây lát..

"Tình hình của con trai ông thế nào rồi?" Archer hỏi khi cố gắng bắt chuyện. Anh đã nhắc đến người đó khi nhớ rằng họ đã trò chuyện về cậu con trai của người thợ rèn già trong lần gặp trước.

Đây là phương pháp anh dùng để thu thập thông tin từ khắp nơi trên thế giới do không có máy tính hay Internet như thế giới trước của anh.

Anh đã cố tìm sách về văn hóa của Eostia, nơi anh đang ở. Đối với một ngôi làng nhỏ như này thì sách chỉ có ở nhà thờ địa phương và không còn nơi nào khác. Một số dân làng thậm chí còn hoàn toàn mù chữ! Archer đáng lẽ nên đoán được điều này ngay khi nhận ra đây đang hiện là thời kỳ Trung Cổ.

Nói anh thất vọng là còn đang nói giảm nói tránh.

Mâu thuẫn nối tiếp mâu thuẫn, thông tin trong mỗi cuốn sách đều bị chỉnh sửa và bóp méo ngoài sức tưởng tượng. Nếu phải tóm tắt mọi thứ thì hầu hết nội dung của các cuốn sách đã nói rằng Celestine Lucross là người chịu trách nhiệm cho những thứ đã dẫn dắt loài người xây dựng vương quốc và phát triển mạnh mẽ nhường này.

Thông tin duy nhất về khu vực phía Bắc là về Nữ Hoàng Bóng tối với đám quỷ tộc của cô ta và chẳng còn gì nữa. Không có lịch sử quá khứ nào cả, thậm chí không có bất kỳ thông tin nào về việc cuộc chiến không hồi kết này bắt đầu như thế nào! Chúng cũng không nói gì về khoảng thời gian trước khi cô ấy xuất hiện, HOÀN TOÀN không có gì cả.

'Họ đã viết lại mọi thứ và xóa bỏ quá khứ.' Anh không ngay lập tức đổ lỗi cho nhà thờ vì vẫn còn nhiều yếu tố mà anh chưa tính đến.

Điều anh thấy khác biệt ở thế giới này là vì "Nữ thần Tái sinh", vị thần của họ, người bảo vệ họ bằng sự linh thiêng là một người phụ nữ và điều đó cũng đã khiến quan điểm của thế giới này về người phụ nữ khác so với Trái Đất. Nói đơn giản thì đây là một thế giới với chế độ mẫu hệ do những cá nhân có địa vị cao chủ yếu là phụ nữ.

Điển hình là Thất Hiệp Sĩ Công Chúa.

Nhưng điều này không làm Archer bận tâm chút nào. Là một cựu Counter Guardian, anh đã được gửi đến nhiều mốc thời gian trên Trái Đất, gặp gỡ nhiều nền văn minh và cộng đồng nơi phụ nữ nắm quyền lực. Thông tin này chỉ khiến anh cân nhắc lại cách tiếp cận trong tương lai mà thôi...

"Hừ, ít nhất mình không bị genben." Anh đùa cợt khi nghĩ về việc một phiên bản nữ của chính mình sẽ trông nực cười đến mức nào.

"Nhưng sự bất bình đẳng giới tính thực sự được đẩy đến mức cực đoan ở một số khu vực…" Giáo dục chỉ được phép dành cho phụ nữ, nhưng tất nhiên có một vài ngoại lệ nếu đó là những người đàn ông giàu có của giới quý tộc. Hầu hết đàn ông chỉ có thể trở thành lính bộ binh và phải đối mặt với vô số thử thách để thăng cấp.

"Đó là lý do tại sao số lượng lính đánh thuê lại khá cao trong thế giới này." Tệ hơn nữa là đàn ông không nhận được bất kỳ công lý nào ở đây hoặc họ chỉ được ban cho ảo ảnh về việc có được công lý. Trong hầu hết các trường hợp, đàn ông thậm chí còn không được trao cơ hội để tự vệ trước khi bị hành quyết ngay cả khi họ vô tội.

Archer đã tự hỏi liệu chuyện này có áp dụng với mọi nơi không cho đến khi anh biết được địa điểm mà cuốn sách được viết.

"Feoh… vậy ra đây là cách mà đàn ông bị đối xử ở đó." Anh không thể đánh đồng hành vi này với toàn bộ Eostia do các vương quốc khác nhau sẽ có nền văn hóa khác nhau. Luận điểm của anh càng được chứng minh khi anh nhớ cách đàn ông và phụ nữ trong ngôi làng này được đối xử bình đẳng.

'Thị trưởng làng là nam giới.'

Vậy Feoh rất có thể là một ngoại lệ ở đây.

Dù sao thì Archer cũng không cần phải nghĩ nhiều về chuyện này, miễn có thể tránh các quý tiểu thư quyền lực từ Feoh trong tương lai là được. Cơ hội để được gặp một người như thế là bao nhiêu phần trăm chứ?

"..."

'À ừ, quả E-Luck của mình…'

Dù sao thì anh cũng đã ngừng nghiên cứu sách từ nhà thờ và thay vào đó là chọn cách hỏi thông tin từ những khách quen đã ghé thăm quán trọ. Đó là cách hiệu quả và tiện lợi. Và cũng thật tình cờ, Jint là người cung cấp thông tin chính cho anh.

Ông là một thợ rèn sống trong làng và thường xuyên lui tới quán trọ trong nhiều năm. Ông là một trong số ít người thực sự quan tâm đến Alice và thường xuyên đến thăm sau khi cha mẹ cô gái qua đời. Hơn nữa, ông còn có một người con trai tên là Jeroff, người đã đến Feoh để có thể trở thành lính và cố gắng leo lên hệ thống quyền lực rõ ràng đã bị thao túng.

"Haizzz, Archer-sama, thời buổi hiện tại thật khó khăn cho ông già này. Cơ bắp của tôi vẫn trông như có thể bóp chết một con bò đực, nhưng tuổi tác đã dần đuổi kịp tôi. Thường thì Jeroff sẽ luôn ở đó để giúp đỡ tôi, nhưng với việc thằng bé đã rời nhà được một rồi thì lưng tôi không còn khỏe nữa." Ông vừa nói vừa ăn và đã dọn sạch đĩa chỉ không vài giây.

Archer cứ để ông ấy nói, người đàn ông này có thói quen là luyên thuyên suốt nhiều giờ liên tục.

"Ồ và về Jeroff… Haizz." Nụ cười vui vẻ trước đó của ông hoàn toàn biến mất và được thay thế bằng một nụ cười buồn bã.

"Mọi thứ không được suôn sẻ lắm với thằng bé. Bọn cấp trên đang hành nó dữ lắm. Đặc biệt là các Hiệp Sĩ, theo thằng bé thì những tên lính như nó chẳng được đối xử như con người mà khồn hơn gì rác rưởi. Nó thậm chí không được trả đủ tiền để sống qua ngày nên tôi đành phải gửi tiền hàng tháng để nó có cái bỏ bụng.”

"..."

Cả hai chúng tôi chỉ im lặng ngồi đó, Archer biết người cha này đang cảm thấy thế nào. Ông ấy muốn giúp con trai mình, nhưng chỉ biết bất lực và không thể làm gì hơn ngoài việc gửi tiền.

"Nó đã rời khỏi quân đội."

Điều đó không làm Archer ngạc nhiên chút nào. Jeroff chắc chắn đã nhận ra sự thật rằng dù có cố gắng thế nào thì cậu ta cũng chẳng thể tiến xa hơn. Thứ bậc cao hơn là một cánh cửa đã bị niêm phong chặt chẽ và được canh gác bởi một hệ thống cực kỳ tham nhũng và thiên vị. Chưa kể, cậu ta còn không được trả đủ tiền để sống qua ngày, vì vậy việc ở lại chỉ dành cho những người tuyệt vọng hoặc đần độn... hoặc cả hai

"Vậy giờ cậu ta đang ở đâu?"

Khuôn mặt Jint càng trở nên u ám hơn nhưng đôi mắt của ông ấy cũng bừng lên sự tức giận khi ông lẩm bẩm những lời tiếp theo với sự ghê tởm và cay độc tột độ.

"Nó đã tham gia cái nhóm lính đánh thuê Kuroinu khốn kiếp đó."

.

.

.

"Ồ."

Anh có nên nói lời chia buồn ngay bây giờ không? Mục tiêu tiêu diệt Kuroinu của anh vẫn là ưu tiên thứ hai sau việc phải giết Vault.

Nên là rất có thể Jeroff sẽ chết dưới tay anh nếu cậu ta chọn ở lại.

"Ừ, ồ. Tôi đã cố gắng thuyết phục nó đừng tham gia cái nhóm cướp đó, nhưng nó lại chẳng bao giờ trả lời!" Jint đập nắm đấm xuống bàn mà Archer đã bí mật cường hóa để người đàn ông không gây ra bất kỳ thiệt hại nào cho tài sản của Alice.

"Thằng con bất hiếu đó! Nó đã quên những gì lũ tội phạm đó đã làm với chị gái nó sao!?"

"Ông có một cô con gái sao?" Điều đó làm Archer ngạc nhiên vì anh chưa bao giờ nghe ông ấy nói về cô ấy.

"Từng có, Archer-sama… từng có." Archer chờ ông ấy nói tiếp khi thấy ngọn lửa trong mắt ông già tắt dần.

"Nhiều năm trước, tôi có một cô con gái đã trưởng thành, Jenna. Hồi đó, Jeroff vẫn còn là một đứa trẻ nhỏ chạy khắp làng mà không mặc quần. Một ngày nọ, khi Jenna ra ngoài hái củi, con bé bị một con Orc bắt cóc."

Một con Orc ở gần đến vậy sao? Điều đó thật đáng lo ngại, ngay cả khi đây chỉ là một ngôi làng nhỏ thì nó vẫn được canh gác nghiêm ngặt và có thể chống lại các mối đe dọa từ quỷ tộc. Vậy mà một con orc lẻn đến gần mà không bị phát hiện, lại còn có thể bắt cóc một cô gái… đã khiến anh nghi ngờ.

"Tôi đoán ông đã gọi Kuroinu đến giúp, phải không?"

"Không, tôi đã cầu xin các hiệp sĩ địa phương đầu tiên, những người tất nhiên đã phớt lờ lời cầu xin của tôi khi không tin rằng lại có một con Orc đến chỉ để bắt cóc một cô gái mà không có bất kỳ đạo quân nào đi cùng. Thế là tôi không còn cách nào khác ngoài liên lạc với nhóm Kuroinu.”

Ông ấy nắm chặt tay.

"Lũ khốn đó đòi hỏi một cái giá cắt cổ cho số tiền chúng yêu cầu, một khoản tiền mà không một người dân thường nào có thể chi trả được. Vì vậy, tôi đã đưa cho chúng tất cả hàng hóa của tôi miễn phí, từ kiếm, khiên cho đến giáp trụ, chỉ để tôi có thể gặp lại Jenna bé bỏng của mình."

Lúc này, với những giác quan được cường hóa, Archer đã nhận ra Alice đang lén lút nghe trộm cuộc trò chuyện từ phía sau cánh cửa bếp. Nhưng không chỉ có cô, mà cả những vị khách quen khác nữa. Một số người đã quen thuộc với câu chuyện và tâm trạng của họ cũng trùng xuống.

"Chúng khởi hành vào sáng hôm sau và không trở lại trong nhiều ngày. Tôi… tôi ngày càng tuyệt vọng, tôi không thể ngủ và luôn nhìn chằm chằm vào cổng trước, chờ đợi nhìn thấy bóng dáng chúng trở về. Và một ngày nọ, chúng trở lại…"

Anh thấy những giọt nước mắt lăn dài trên má ông già Jint, ký ức đó thực sự rất đau đớn.

"Chúng trở về lại uống rượu, cười đùa trong khi say xỉn. Tôi chạy đến chỗ chúng, hỏi con gái nhỏ của tôi ở đâu, hy vọng rằng chúng đã đưa con bé đến một người chữa bệnh nào đó. Nhưng chúng chỉ cười và chế nhạo tôi, nói rằng Jenna đã chết từ lâu, nói rằng con Orc đã cưỡng hiếp và ăn thịt con bé hoàn toàn."

Một số người đã tập trung quanh bàn, một số vỗ nhẹ vào lưng Jint để an ủi. "Tôi không tin chúng. Tôi biết có điều gì đó không ổn… nên tôi đã tự mình đi tìm con bé."

"Ông có tìm thấy gì không?" Archer hỏi.

"Ồ, tôi đã tìm thấy rồi, tôi thực sự đã tìm thấy con bé!" Ông ấy một lần nữa đập mạnh tay xuống bàn.

"Có lẽ đó là nhờ lòng nhân từ của Nữ thần, nhưng tôi đã tìm thấy xác con Orc, đã chết từ lâu. Và gần đó là khu cắm trại của lũ khốn đó… và ở giữa… là thi thể trần truồng của con gái tôi. Chúng… chúng… " Jint không còn sức lực để nói tiếp.

Ông ấy không cần phải nói hết câu, Archer đã đoán được chuyện gì đã xảy ra với cô gái đó.

'Lũ khốn đó đã cưỡng hiếp và giết chết cô ấy.'

Nếu anh không đọc những cuốn sách trước đó thì Archer sẽ hỏi tại sao Jint không tố cáo chúng với các Hiệp sĩ. Lí do thì đơn giản thôi.

Bởi vì sẽ không ai tin ông ấy vì nhóm đó hoạt động dưới quyền của chính "Nữ thần Tái sinh" và thủ lĩnh của nhóm được biết đến là một anh hùng.

Vì vậy, bất cứ ai bôi nhọ tên tuổi của chúng hoặc buộc tội chúng bất cứ điều gì sẽ bị trừng phạt ngay lập tức, vì lời nói của họ không khác gì dị giáo. Và bản thâm lũ Kuroinu cũng biết điều đó và đang lợi dụng nó.

'Mình bắt đầu nhận ra sự nguy hiểm của chúng đối với thế giới này.'

Alice thút thít từ phía sau và Archer đi đến an ủi cô gái.

Dù có là mối nguy cho thế giới hay không, thì vẫn có một điều Archer biết chắc… đó là lũ Kuroinu sẽ bị xử lý như mọi mục tiêu khác của anh trong quá khứ.

Một cách nhanh gọn và dứt khoát.

----------------------------------------------------------------------------------------------

Sả: Đau lưng, thật sự đau lưng. Imagine cái lúc mình phải dịch đoạn sếch 7k5 từ, và nó là đoạn thôi, cả chương 15k từ cơ. Tởm ác.

Có thể hơi rối nên mọi người thông cảm. Xuống dòng thì ngắn quá mà giữ nguyên thì ra thế này.