“Vì Akane nói muốn nấu cá Koi đã rửa nên đã mang tới rồi đây.”
Shisei mới sáng sớm đã ghé nhà cặp vợ chồng, mà lại còn ngồi trong chiếc xe tải bốn tấn đậu trước nhà nữa.
“E, etto......Cá Koi đã rủa......? Từ bây giờ......?”
Akane đứng chôn chân sửng sờ, khi mà cô đang chuẩn bị bữa sáng trước giờ đến trường. Saito thì đang ngáp ngủ đứng bên cạnh cô.
Từ cửa tài xế xa tải, Rui giơ ngón cái ra.
“Không thành vấn đề ạ. Tôi sẽ liên lạc đàng hoàng với nhà trường......Rằng, Akane-sama đang bận với cá Koi đã rửa nên sẽ đến trường muộn một chút!”
“Toàn là vấn đề còn gì! Lần đầu tiên làm cá Koi đã rửa nữa nên chí ít làm trong ngày nghỉ chứ!”
“Tức là lẽ ra phải gây áp lực để bắt trường nghỉ học hôm nay à......? Tôi xin lỗi vì thiếu tinh tế ạ.”
“Không phải như thế!”
Shisei chảy nước dãi như suối.
“Tớ nghe từ Ani-kun rồi. Akane là người làm cá Koi đã rửa giỏi nhất trên thế giới.”
“Em đâu có nhớ đã nói như thế với anh đâu!? Saito!?”
“Anh tin tưởng như thế mà.”
Saito đặt cược một cách mạnh mẽ.
“Thì em cũng mừng vì được anh tin tưởng! Nhưng mà, mồ~, thôi được rồi! Em sẽ nấu cá Koi đã rủa hay gì đó cho!”
Akane tuyệt vọn vòng ra sau xe tải.
Lúc mà Rui mở cánh cửa sau của xe tải ra......thì từ bên trong, con cá khổng lồ phóng ra bên ngoài.
“À, phải phải. Không chỉ mỗi cá Koi đã rửa, Shise-sama cũng kỳ vọng cô nấu cả cá Hải Tượng đã rửa nữa.”
“Cá Hải Tượng——!?”
Con cá Hải Tượng đã ăn Akane, trong khi cô còn không có thời gian để phản kháng.
Nó cứ ngậm Akane trong miệng mà giãy đành đạch khắp khu dân cư từ sáng sớm để bỏ chạy.
“Chết tiệt~, Akane bị xử rồi!”
“Đây là pháo Rocket ạ! 1 phát thổi bay tất cả nào.”
“Akane rồi cũng nằm trong cái tất cả đấy đấy!”
“Để Shise cho Ani-kun mượn thanh kiếm trong truyền thuyết.”
“Chẳng phải chỉ là cái môi múc cơm thôi à!”
Rồi sau đó Saito, Shisei cùng Rui đã đuổi theo con cá Hải Tượng kia.