【Khu sinh hoạt của người luân hồi】
Ogiwara cảm giác sốt ruột.
Mặc dù cậu ta đã bỏ độc vào thức ăn của hai người cựu Thám Hiểm Giả nhưng họ vẫn bình thường.
Cậu ta chỉ có thể nén sự sốt ruột lại vào trong lòng và tiễn hai người đi một cách ngây thơ.
Khi tình hình đến mức này thì Ogiwara không thể làm gì hơn nữa.
Mặc dù nhiệm vụ của cậu ta đã thất bại, nhưng có vẻ như biện pháp đề phòng đã được áp dụng đàng hoàng, và bây giờ cậu ta chỉ có thể mong là những người ở chiến trường làm đúng nhiệm vụ của họ.
May mà có vẻ như hai người kia không để ý rằng mình đã bị đầu độc.
Có lẽ vì Kháng Độc của họ đủ cao nên họ không để ý đến nó.
Cậu ta nghĩ thế.
「Rồi Ogi, bây giờ cậu có muốn nói tôi biết tại sao cậu cố đầu độc thức ăn chúng tôi trước khi chúng tôi rời đi không?」
Nghe Kunihiko nói thế, ngay lập tức Ogiwara tái mặt.
Họ đã phát hiện.
「Y-ý cậu là sao?」
Cậu ta cố tỏ vẻ vô tội.
「Đừng có giả ngu nữa. Tôi biết cậu là người làm chuyện đó」
Có thể cảm giác được họ không có ý định để cậu ta đánh tránh lảng.
Ogiwara nhanh chóng bỏ qua ý định giả ngu của mình.
Cậu ta không nói mấy câu ngu ngốc như là “Bằng chứng đâu?”.
Không có bằng chứng đồng nghĩa với vô tội chỉ áp dụng ở những nơi có pháp luật. Nhưng ở đây thì cảnh sát hay luật sư đều không tồn tại.
Ogiwara lúc này đã là người có tội trong mắt Kunihiko, và nếu cậu ta chống chế vụng về thì tình hình sẽ càng tệ hơn mà thôi.
「Àiiiiii. Nếu hai người bị thuốc độc làm không thể chiến đấu được thì tốt quá」
Mọi người xung quanh khi nghe thế liền phản ứng.
Nhìn tình hình thì Asaka và Kunihiko gần như đã tin chắc rằng Ogiwara làm chuyện này một mình.
Mặc dù chỉ là gần như, nhưng mọi người còn lại đều thực sự bị bất ngờ, và hai người đã trải qua cuộc sống đẫm máu của Thám Hiểm Giả biết rõ thế nào là đóng kịch và thế nào là phản ứng thật.
Và theo kinh nghiệm của họ thì mọi người ở đây trừ Ogiwara đều vô tội.
「Tiếc nhỉ. Sau khi tôi đánh cậu một cái rồi cậu có phiền nói tôi biết tại sao cậu làm vậy không?」
「Khoan, khoan đã. Mặc dù đúng là tôi đã đầu độc hai người, nhưng việc này cũng chỉ là vì sự an toàn của hai người thôi, tin tôi được không?」
Kunihiko định bước lên.
Và Ogiwara kêu lớn lên cố cản cậu ta lại.
Ánh mắt cậu ta nhìn thoáng qua Kunihiko và những người Elf đi đến để dẫn đường cho Kunihiko và Asaka.
Hơn nữa cậu ta cố tìm những người Elf đang ẩn núp để theo dõi khi vực sinh hoạt này.
Từ đây trở đi hoàn toàn là một lần đánh cược.
「Natsume đã hành động một cách lỗ mãn và điều động quân đội đến đây. Những gì Shun nói không hề sai, nhưng cũng chỉ đúng có một nửa mà thôi. Đội quân của Natsume chỉ là để tung hỏa mù, mục đích thực sự, chính là tiêu diệt toàn bộ tộc Elf」
「Cái gì!?」
「Ngạc nhiên sao? Tôi vốn là một gián điệp trà trộn vào đây nhằm đưa thông tin từ trong ra ngoài. Trong lần đánh này đa số tộc Elf sẽ bị giết chết. Vì họ đã xác nhận rằng cuộc chiến sẽ không lan đến đây nên tôi khuyên hai người không nên đi đến chiến trường」
Kunihiko ngừng lại hoàn toàn.
Liếc mắt nhìn cậu ta, Asaka bắt đầu suy nghĩ về độ chân thật trong lời nói của Ogiwara.
Đúng là Ogiwara đến đây chậm hơn những người luân hồi khác.
Thế nhưng không như Asaka và Kunihiko chỉ mới đến đây khoảng một năm trước, Ogiwara đến đây đã gần mười năm rồi.
So ra thì chậm hơn những người khác, nhưng không chậm đến mức bất thường.
Ogiwara đã làm gì trước khi được đưa đến làng Elf?
Tại sao cậu ta sau khi được đưa đến làng Elf vẫn có thể liên lạc với bên ngoài mặc kệ lá chắn?
Ogiwara nhanh chóng trả lời những câu hỏi đó.
「Tôi đang làm việc cho Nhà Thờ, và từ lúc còn nhỏ tôi đã được huấn luyện để hoạt động tình báo bí mật. Skill đặc trưng bẩm sinh của tôi là 『Vô Hạn Thông Tri』, một skill cho phép tôi có thể dùng Thần Giao Cách Cảm không bị giới hạn. Nó có thể xuyên qua cả lá chắn ở nơi đây và không thể bị nghe lén được như Thần Giao Cách Cảm. Tôi dùng nó để thường xuyên liên lạc với bên ngoài. À dĩ nhiên tôi dùng “Che Giấu” để giấu nó đi. Tộc Elf có lẽ nghĩ rằng 『Thiên Tài Thể Thuật LV1』là skill bẩm sinh của tôi」
Khi nghe Ogiwara nói vậy tộc Elf phản ứng cực kì nhanh.
Họ sử dụng Ma Pháp để khống chế cậu ta lại.
Là một loại Ma Pháp dùng gió bao phủ cơ thể một người lại để trói người đó.
Ogiwara né tránh Ma Pháp đó.
Kunihiko và Asaka là hai Thám Hiểm Giả có kinh nghiệm ngay lập tức biết được phản ứng mức đó không phải là người bình thường có thể làm được.
Nhưng nó không đến mức thuần thục như một người kinh nghiệm lâu năm.
Có điều thế này vẫn chứng minh là cậu ta đã tập luyện để có thể phản ứng thế này nhiều năm trước khi đến làng Elf, và cậu ta đúng là đã được huấn luyện không ít.
「Tộc Elf đã xong rồi. Các cậu có muốn chết vô ích cùng với tộc Elf không hay ở yên đây mà được an toàn? Hai người chọn cái nào?」
Những người luân hồi nghe thế liền phản ứng bằng vẻ mặt khó chịu.
Không ai có chút thiện cảm gì với tộc Elf cả.
Nhưng mà đột nhiên nghe nói thế này cũng không ai phản ứng được gì cả.
Lời nói của Ogiwara là nhắm đến Asaka và Kunihiko, hai cựu Thám Hiểm Giả.
Cậu ta cho rằng nếu lôi kéo được hai người về phe mình thì tỉ lệ thắng của cậu ta sẽ coi hơn.
Nhưng, Ogiwara vì sốt ruột nên cậu ta quên mất một điều.
Rằng cậu ta đã cố đầu độc hai người họ, làm mất lòng tin của họ rồi.
Asaka nhanh chóng khóa tay đè Ogiwara xuống đất.
Trong giây lát cậu ta không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
「Elf. Việc xử lí người này cứ để chúng ta làm. Không cần phải can thiệp」
Asaka nói một cách lạnh lùng.
Tộc Elf hoàn toàn bị bất ngờ.
「Cậu sẽ phải kể toàn bộ mọi thứ cho tôi nghe」
Ogiwara bị Asaka kéo vào trong một ngôi nhà gần đó
Mặc dù tộc Elf cố gắng chạy đến nhưng Kunihiko chặn đường họ lại.
「Cậu quá bất cẩn rồi」
Asaka dùng Ma Pháp cách âm căn nhà rồi nói nhỏ với Ogiwara.
「Nói ra những điều đó ở đây, dù cậu có khả năng chống lại bọn Elf thì những người còn lại không thể chiến đấu thì sao chứ hả?」
Ogiwara không thể trả lời câu hỏi này của Asaka được.
Nhiệm vụ của cậu ta chỉ là đảm bảo toàn bộ người luân hồi phải ở yên.
Bằng bất cứ giá nào.
「Hơn nữa, cách duy nhất cậu nghĩ ra là sử dụng độc sao? Lựa chọn quá tệ」
「Tôi không còn cách nào khác. Tôi không thể nói gì được cho hai người vì tộc Elf giám sát quá kĩ càng」
「Vậy còn skill “Vô Hạn Thông Tri” mà cậu tự hào thì sao hả?」
「A」
Asaka thở dài khi nghe Ogiwara nói cứ như cậu ta chỉ vừa nhớ ra mình có thể làm thế.
「Tạm thời, tôi sẽ tra tấn cậu một chút」
「Hả?」
「Như thế tộc Elf sẽ bớt nghi ngờ, dù chỉ là một chút」
「Ể? Chỉ là giả bộ thôi đúng không?」
「Nếu cậu không có vết thương hay vết sẹo nào hết thì sẽ không tự nhiên đúng không nào?」
Tiếng hét đau đớn của Ogiwara vang vọng từ căn phòng bị cố tình gỡ đi Ma Pháp cách âm.
Dĩ nhiên toàn bộ mọi người bên ngoài đều nghe được tiếng hét đó, và trở lên sợ hãi.
Ogiwara chỉ bị tra tấn rất nhẹ đã nói hết mọi thứ cho Asaka nghe.
Với thông tin mới nhận được, Asaka và Kunihiko bắt đầu hành động.
Không phải để chiến đấu, mà để sống sót.