【Khu vực sinh hoạt của người luân hồi】
「Lá chắn sẽ bị phá hủy thật sao?」
「Đang nói mớ gì thế? Thôi đi nào」
Vài tiếng trước khi lá chắn bị phá hủy.
Trong khu vực sinh hoạt của những người luân hồi, hai cựu Thám Hiểm Giả đang chuẩn bị để rời đi.
Tagawa Kunihiko và Kushitani Asaka.
Dĩ nhiên họ cũng có tên ở thế giới này, nhưng họ gọi nhau bằng tên ở kiếp trước.
Vì họ đã quen làm vậy rồi.
Cả hai đều có cha mẹ thuộc về một nhóm lính đánh thuê.
Mặc dù lúc hai người còn nhỏ họ yên phận ở một chỗ, nhưng ngay lúc họ đủ sức để tự đi được thì họ đã bắt đầu đi hết chỗ này đến chỗ khác.
Nếu có chiến tranh thì nhóm lính đánh thuê sẽ xuất hiện ở đó. Nếu có yêu cầu hộ tống thì họ sẽ nhận. Nếu có yêu cầu tiêu diệt quái vật thì họ sẽ giết nó.
Vì họ di chuyển nhiều như thế nên họ xuất hiện ở khắp nơi trên đại lục, khiến tộc Elf không thể nào xác định được họ ở đâu.
Nhờ họ là người luân hồi nên họ mới có khả năng biết đi nhanh hơn những đứa trẻ khác.
Ở thế giới trước họ đã là bạn thuở nhỏ với nhau, và ở thế giới này họ cũng cùng nhau lớn lên từ nhỏ.
Họ thân nhau đến mức họ gần như đã là một gia đình, và hai người tự nhiên cũng thấy gần gũi nhau.
Vì thế khi Kunihiko quyết định 「Mình sẽ trở thành một Thám Hiểm Giả」 và rời khỏi nhóm lính đánh thuê thì Asaka cũng tự nhiên đi theo cậu ta.
Cứ như thế, hai người họ trở thành Thám Hiểm Giả, và tiếp tục đi từ nơi này sang nơi khác.
Trong thời gian đó, họ đã trở thành hai Thám Hiểm Giả cực kì ưu tú, và cả hai thu hút được rất nhiều sự chú ý vì họ là hai người xuất sắc nhất trong cùng thế hệ Thám Hiểm Giả.
Vì sự chú ý đó nên hiện tại họ mới ở đây.
Sự nổi tiếng của họ khiến tộc Elf biết đến họ, và hai người được đưa đến đây, cùng một chỗ với những người luân hồi khác.
Khi họ vừa đến thì họ rất vui vì được gặp lại những khuôn mặt thân quen sau một thời gian dài.
Nhưng rồi khi biết được cuộc sống ở làng Elf như thế nào, cảm giác vui mừng ngay lập tức biến mất không còn chút gì.
Họ bị ép phải sống một cuộc sống gần như là bị cầm tù chung thân.
Kunihiko ngay từ ban đầu đã chán ghét cuộc sống không có chút khát vọng và ước mơ này.
Nhưng mà Asaka thì lại cảm giác thế này cũng không tệ.
Mặc dù cô ấy bị Kunihiko hăng hái kéo đi khắp nơi, nhưng Asaka vẫn là một cô gái khá bình thường.
Cuộc sống của Thám Hiểm Giả là một cuộc sống cực kì nguy hiểm, và với một người thích sự ổn định như Asaka thì một cuộc sống yên bình không khát vọng và ước mơ thế này cũng không sao.
Bao gồm cả lớp trưởng Kudo, dường như toàn bộ người luân hồi ở làng Elf đều thấy không thỏa mãn cuộc sống ở đây.
Asaka cũng hiểu rõ lí do tại sao sau khi ở đây một thời gian.
Sáng sớm thức dậy, làm việc rồi đêm đi ngủ.
Cuộc sống không có chút gì vui sướng.
Hơn nữa họ còn bị tộc Elf lén theo dõi.
Asaka thực sự nghĩ rằng cứ thế này thì chắc chắn ai cũng sẽ dần bị stress.
Nhưng mà đối với Asaka, người biết về sự nguy hiểm ở bên ngoài thì như thế này vẫn chấp nhận được.
Asaka trong lúc đi khắp nơi từ chỗ này đến chỗ khác đã bị buộc phải học cách thích ứng với mọi thứ.
Nếu không thì cô ấy đã không thể sống sót suốt thời gian qua, hơn nữa dù có sống sót thì cô ấy vẫn có thể chết bất kì lúc nào nếu không may.
Đó chính là thế giới bên ngoài, hay đúng hơn, đó chính là thường thức của thế giới này.
Theo Asaka thấy, làng Elf này là một nơi mà an toàn của bản thân được đảm bảo mà không nơi nào khác có được.
Nhưng mà, bao gồm cả Kudo không ai ở đây biết rõ thế giới bên ngoài đáng sợ thế nào.
Mặc dù cô ấy đã nói bóng gió về mối nguy hiểm ở thế giới bên ngoài thì mọi người vẫn không hết bực bội cuộc sống này được.
Cô ấy có thể đoán được Sensei đang giấu gì đó, và thực tế mọi chuyện cô làm đều là vì các học sinh của mình.
Asaka hiểu được vì đã sống cuộc sống ba chìm bảy nổi của một Thám Hiểm Giả, qua đó đã học được cách đánh giá người khác.
Nhưng mà vì cô ấy thấy việc đối xử với những người bị bắt cóc thế này là không được nên cô ấy không nói gì cả.
Asaka là kiểu người yên-bình-bằng-mọi-giá không như Kunihiko.
Ngược lại, Kunihiko không hề giấu việc mình muốn gì.
Cậu ta nói những gì mình nghĩ và kể lại những gì mình nghe được.
Nếu là một đứa con trai, không ai lại không bị khái niệm “Thám Hiểm” hấp dẫn cả, nên việc nghe được Kunihiko, một người trực tiếp có kinh nghiệm kể về nó là dĩ nhiên.
Nên Kunihiko thường xuyên kể về cuộc sống Thám Hiểm Giả của mình khi được hỏi.
Lần đầu tiên giết quái vật.
Lên cấp.
Như thế, nhưng đứa con trai nghe cậu ta kể chuyện cứ hết vui vẻ lại buồn bã.
Mặc dù đa số con trai vẫn thấy ngưỡng mộ Kunihiko vì đã đạt được ước mơ của mọi người đàn ông, nhưng cũng có người hiểu rõ được sự nguy hiểm của thế giới bên ngoài khi nghe chuyện kể của Kunihiko.
Cả hai người khi đến làng Elf đem đến những ảnh hưởng vừa xấu vừa tốt.
Và khiến cho nó rung động.
Tiếp tục cuộc sống cầm tù an toàn hiện tại hay là theo đuổi cuộc sống nguy hiểm nhưng tự do?
Dĩ nhiên đây không phải là vấn đề có thể giải quyết ngay được.
Nhưng chắc chắn ngày nào đó sẽ có lựa chọn.
Mỗi ngày họ đều bận bịu công việc của mình trong lúc suy nghĩ đủ điều.
Và rồi làng Elf đã bị tấn công trước khi họ có thể làm ra quyết định hay có khả năng để làm bất kì điều gì.
「Tôi đã cầu xin hai người hãy làm vậy. Nhưng cũng xin hai người đừng làm gì quá nông nổi」
Kunihiko và Asaka đã được phép tham gia chiến đấu vì hai người họ có khả năng làm vậy.
Toàn bộ những người luân hồi còn lại đến tiễn hai người đi.
Kudo nói lời tạm biệt chứa cảm xúc của tất cả mọi người.
「Ừ. Mọi người cứ chờ và chuẩn bị lên một con thuyền lớn đi xa đi」
Kunihiko cười vui vẻ và rồi ánh mắt cậu ta sắc lạnh lại ngay lập tức.
「Rồi Ogi, bây giờ cậu có muốn nói tôi biết tại sao cậu cố chuốc thuốc độc chúng tôi trước khi chúng tôi rời đi không?」
Toàn bộ mọi người ngay lập tức tập trung nhìn Ogiwara người đảm nhiệm vai trò nấu ăn.
Ogiwara bị nhìn như thế bắt đầu tái mặt đi.