Lời tác giả:
Phát hành sớm 3 ngày. Xin hãy thưởng thức.
________________________________________________________________________________
Vừa đi về phía lâu đài, tôi vừa nghĩ về yêu cầu mình mới nhận.
Đưa Noa và Shuri tới thủ đô à… nếu cùng tôi cưỡi trên Gấu Kyuu và Yuru thì sẽ ổn thôi ha. Bốn người, hai người mỗi bé gấu, chuyến đi sẽ không mất nhiều thời gian lắm đâu.
Nhưng cho hai em ấy biết về Cổng Gấu chắc cũng không có vấn đề gì ha. Nếu thế, việc di chuyển sẽ còn dễ dàng hơn nữa, và chúng tôi sẽ có thêm nhiều thời gian để làm những việc khác. Tôi cần phải xem xét thật kỹ lưỡng, dù gì thì nó cũng là một thứ cần phải giữ bí mật.
Tôi tiếp tục suy nghĩ cho đến khi tới trước cổng lâu đài. Như mọi khi, anh lính gác cổng nhận ra điều đó trước cả khi tôi tới gần. Haiz, ai cũng có thể nhận ra bộ trang phục này dù có cách cả dặm nên cũng không có gì đáng để ngạc nhiên hết.
Tôi chào anh lính…
「Ồ, không phải Eleanora-sama đây sao」
Anh ta nói thế và nghiêm chào một ai đó ở phía sau tôi.
「Maa~ mọi người làm việc tốt lắm」
Và một giọng nói cũng từ phía sau tôi đáp lại.
Tôi quay lại và nhìn thấy Eleanora-san đang đứng ở đó với một nụ cười tươi rói.
「Eleanora-san? Cô ở đó từ lúc nào thế?」
「Fufu, Yuna-chan. Cô đã đi sau con được một lúc rồi nhưng con không nhận ra luôn. Chuyện này khá là vui đó」
「Lén lút đi sau một ai đó như thế bất lịch sự lắm cô biết không?」
Nghĩ lại thì, tôi thậm chí còn không nhận ra có người đang bám theo mình nữa.
「Nhìn từ phía sau con dễ thương lắm đó. Đặc biệt là cái đuôi nhỏ lúc lắc mỗi khi con di chuyển」
「Đừng có nhìn vào mông người khác chứ!」
Tôi phản bác và che cái đuôi của bộ đồ gấu lại.
Nó cũng giống như đuôi của Gấu Kyuu và Gấu Yuru nhưng thật xấu hổ khi có ai đó nhìn chằm chằm vào mông của mình như thế.
「Nó dễ thương mà~」
Cô ấy bào chữa một cách thất vọng khi cái đuôi của tôi biến mất khỏi tầm mắt.
「Trở lại vấn đề, sao cô lại đi theo con mà không nói gì hết thế!?」
「Maa~ ban đầu cô định gọi con ngay khi bắt kịp nhưng sau đó cô lại chú ý đến cái đuôi của con và cứ ngắm nó cho đến khi tới được lâu đài luôn」
Cái con người này…
「Vậy cô có việc ở đây sao, Eleanora-san?」
「Ưm, tất nhiên rồi. Công việc của cô đâu phải chỉ có quản lý nhà hàng của con đâu, Yuna-chan」
「Cô mà cũng nghiêm túc làm việc sao!?」
「Con kỳ quá, Yuna-chan. Cô vẫn luôn nghiêm túc với công việc mà」
Từ『luôn』nghe khó tin quá, có thật là cô ấy làm việc một cách nghiêm túc không đó? Chẳng phải mỗi lần tôi gặp Eleanora-san là mỗi lần cô ấy nhàn rỗi đi dạo xung quanh sao…?
「Maa~ đừng nên đứng mãi ở đây nữa. Chúng ta tới phòng của công chúa Flora thôi nào」
Ể, không phải cô ấy nói tới đây để làm việc sao? Tôi thực sự muốn hỏi điều đó lắm nhưng thôi kệ vậy. Tôi đã quá mệt mỏi với hành vi tinh quái của cô ấy rồi, cố gắng lơ nó đi thôi. Ngay cả khi Eleanora-san trốn việc thì đó cũng là vấn đề của nhà vua chứ không phải của tôi.
Hai chúng tôi chào anh lính canh và bước vào trong lâu đài.
「Mà nè, cô không biết về việc có thể làm ra kẹo chỉ bằng đường thôi đó. Con tìm ra nó bằng cách nào vậy」
Cô ấy đang cố moi thông tin từ tôi đúng không?
Tất nhiên là tôi không thể nói nó là kiến thức từ thế giới cũ của tôi được.
「Đó là bí mật ạ」
「Thế sao. Maa~ con nên cẩn thận với những người con đã tiết lộ công thức nha. Những món ăn của con rất đặc biệt và phi thường nên sẽ có nhiều người tò mò về chúng lắm đó. Nếu có chuyện gì xảy ra, hãy nói với cô nhé. Cô sẽ làm mọi thứ trong khả năng của mình để giúp con」
Có phải cô ấy đang ám chỉ tới nhóm học sinh đang chuẩn bị bán kẹo bông gòn không?
「Xin hãy giúp đỡ con khi có chuyện xảy ra nhé」
Tôi chấp nhận lời đề nghị của cô ấy.
「Tất nhiên. Thế nên khi con làm ra món gì đó mới, hãy mang đến chỗ cô nhé」
Thì ra đó là động cơ phía sau lời đề nghị ha?
Thật khó để biết Eleanora-san đang nghĩ gì mà. Tôi mong Noa và Shia lớn lên sẽ không giống như cô ấy.
「Yuna-chan, con đang nghĩ điều gì đó thô lỗ lắm đúng không?」
「Không đâu, con chỉ nghĩ rằng cô thật tốt bụng và biết lo xa」
「Thiệt không đó?」
Cô ấy nhìn tôi đầy nghi ngờ. Chắc chắn là tôi không thể cho cô ấy biết những gì mình thực sự đang nghĩ rồi.
Tôi né tránh ánh mắt của cô ấy trong khi tiếp tục tiến về phòng của công chúa Flora.
「Yuna-chan, con có thể nhìn thẳng vào mắt của cô và trả lời được không?」
「Maa~ nếu không còn việc gì nữa thì con đi trước nhé」
「Đợi đã nào! Chúng ta chung đường mà!」
「Thế còn công việc của cô thì sao?」
Mặc dù không định hỏi, tôi đã lỡ lời mất rồi.
「Ổn thôi, cô đã hoàn thành công việc hôm nay rồi」
Thật sao?
Trong khi chúng tôi bước đi trên hành lang quen thuộc hướng tới phòng của công chúa Flora, một thứ gì đó trông giống như Gấu Yuru thu nhỏ đang tự bước đi bằng hai chân của mình bỗng nhiên xuất hiện. Bên cạnh nó là Anju-san.
「Ô, Eleanora-sama và Yuna-san?」
「Gấu-san!?」
Khi Anju-san chào chúng tôi, Gấu Yuru nhỏ cũng cất tiếng.
Một con gấu bông biết nói…
Ma thuật thật là đáng sợ…
Được rồi, không đùa nữa.
Công chúa Flora ló mặt ra từ phía sau chú gấu bông. Cô bé đang vừa đi trong hành lang vừa ôm theo chú gấu bông của mình, thế nên nhìn từ một phía trông cứ như nó đang tự bước đi vậy á.
「Gấu-san!」
Công chúa Flora hạnh phúc chạy đến chỗ tôi trong khi vẫn ôm theo chú gấu bông.
Nghĩ lại thì, tôi phản ứng một cách rất tự nhiên khi được em ấy gọi là「Gấu-san」ha. Ngay lúc này đây tôi chấp nhận đó là tên của mình… Mong là khi lớn lên em ấy sẽ không gọi tôi như thế nữa.
「Tại sao cả hai lại ở đây vậy?」
Tôi hỏi Anju-san trong khi ôm lấy công chúa và xoa đầu em ấy.
「Chúng tôi đang đi dạo một chút」
「Trong khi ôm gấu bông sao?」
「Vâng ạ, chúng em đang đi dạo cùng với Gấu-san」
Công chúa Flora nói thế một cách hạnh phúc và tiếp tục ôm lấy chú gấu bông của mình.
Tôi cảm thấy hơi buồn cho Gấu bông Kyuu khi em ấy không ở đây cùng với Gấu bông Yuru. Maa~ cũng đành chịu, công chúa quá nhỏ để có thể ôm hai em ấy cùng một lúc.
「Em tới đây để thăm công chúa Flora sao, Yuna-san?」
「Em vừa hoàn thành quyển sách tranh mới, thế nên muốn đem tới cho công chúa」
「Sách tranh!? 」
「Một quyển sách tranh mới sao?」
Công chúa Flora và Anju-san đều nhảy lên sung sướng khi tôi nói ra lý do tôi đến đây.
Công chúa thì tôi có thể hiểu nhưng Anju-san à, việc chị vui mừng nhảy cẩn lên như thế khiến em ngạc nhiên lắm đó.
「Công chúa, nếu Yuna-san đã mang tới cho người một quyển sách mới thì chúng ta cùng trở lại phòng thôi nhé?」
「Maa~ chúng ta có thể đọc sách sau khi đi công chúa đi dạo một lát mà」
「Em muốn trở lại phòng ngay ạ!」
Trong khi vẫn ôm Gấu bông Yuru trên tay, công chúa với tay kéo kéo bộ đồ gấu của tôi.
Có vẻ như em ấy rất nóng lòng muốn xem quyển sách mới. Biểu cảm của em ấy lúc này làm tôi có cảm giác mình đã lấy lại đủ vốn để vẽ sách rồi đó. Chắc tôi lại sớm vẽ một tập mới thôi.
「Được rồi, chúng ta cùng trở lại phòng của em nhé」
Công chúa Flora nắm lấy tay gấu của tôi và chúng tôi bước về phía căn phòng như thường lệ.
「Yuna-chan, con ngọt ngào với trẻ em ghê ha」
Sau khi xem xét lại những hành động của mình, tôi thực sự không thể phản bác lại những gì Eleanora-san vừa nói.
Hình như tôi có hơi tốt với trẻ em hơn một chút so với những người lớn hoặc những người ở cùng độ tuổi. Thật ra thì, ai mà có thể chống lại sức mạnh ấm áp từ nụ cười này cơ chứ?
Tôi chắc chắn Eleanora-san cũng sẽ tan chảy nếu như công chúa mỉm cười thế này với cô ấy. Tôi không nghĩ rằng sự tử tế của mình trái với lẽ thường nên chẳng có vấn đề gì hết.
Khi chúng tôi về đến phòng, công chúa thả tay tôi ra và bước về phía giường của em ấy.
Ngồi bên cạnh chiếc gối ở phía đầu giường là Gấu bông Kyuu. Có vẻ như Gấu Kyuu đã ở lại trông nhà trong khi mọi người ra ngoài ha.
Công chúa Flora đặt Gấu Yuru lại bên cạnh chiếc gối và ôm Gấu Kyuu đến chỗ tôi.
Tại sao thế nhỉ?
「Khi chúng tôi ra ngoài, công chúa Flora sẽ mang theo Gấu Đen-san và khi về lại phòng, công chúa sẽ đổi lại Gấu Trắng-san」
Anju-san giải thích như thế khi chị ấy để ý thấy vẻ mặt khó hiểu của tôi.
「Việc đó có ý nghĩa gì sao?」
「Maa~ tôi đoán là vì khi chúng tôi ra ngoài, gấu bông sẽ có thể bị bẩn nên công chúa chọn Gấu Đen-san…」
Anju-san có vẻ cũng mất kha khá thời gian để tìm ra câu trả lời ha.
Đúng là vì Gấu Yuru có bộ lông đen nên không cần quá lo lắng về việc làm bẩn bé ấy, còn Gấu Kyuu thì ngược lại.
「Vậy đó là lý do ha..」
Sau khi hiểu ra lý do, bây giờ tôi lại thấy tệ cho Gấu Yuru.
Mang theo Gấu Yuru vì bộ lông của em ấy sẽ không sợ bị bẩn không phải là một lý do tốt đâu, nhưng vẫn hơn là để Gấu Kyuu bị bẩn ha?
Nếu lỡ tay làm rơi Gấu Kyuu thì tệ lắm, thế nên mọi chuyện cuối cùng lại khá là hợp lý.
Công chúa Flora quay lại chỗ tôi trong khi ôm Gấu bông Kyuu trên tay và nhìn tôi với biểu cảm mong chờ.
Không chút chậm trễ, chúng tôi di chuyển đến chiếc bàn nhỏ nơi có thể đọc quyển sách một cách dễ dàng hơn.
「Và đây là tập thứ ba của quyển sách tranh!」
「A! Cảm ơn Gấu-san!」
Công chúa Flora vui mừng nhận lấy quyển sách và ngồi xuống ghế.
Cô bé cẩn thận mở lớp giấy gói bên ngoài. Anju-san cũng đứng ngay sau công chúa để nhìn trộm quyển sách. Chị ấy cũng tò mò về nội dung ha.
「Eleanora-san, ngài có cần mượn quyển sách này sớm không ạ?」
「Có, nhưng ta dự định sẽ đem nó đi in sau nên đừng lo lắng」
「Cảm ơn ngài」
Anju-san vui mừng nói.
Công chúa lật từng trang một cách chậm rãi.
Anju-san lúc đầu đứng cạnh bên đọc sách cùng em ấy nhưng sau đó rời khỏi phòng và trở lại nhanh chóng cùng với một ấm trà mới pha.
Tôi cũng thư giãn cạnh bên công chúa trong khi thưởng thức trà.
Không biết Nhà Vua có định đến đây hôm nay không ha? Lúc vừa tới tôi cũng nhìn thấy một anh lính vội vã chạy đi như mọi khi mà.
Tôi suy nghĩ và nhấp thêm một ngụm trà nữa.
「Họ phải chia tay Gấu-san rồi…」
Công chúa Flora buồn bã lật trang sách.
Lật. Lật.
Qua một vài trang sách nữa.
「Gấu-san!」
Cô bé reo lên vui mừng. Tôi đoán em ấy đã đọc đến đoạn Gấu-san xuất hiện trở lại rồi đó.
Và ngay khi vừa đọc xong, em ấy lập tức quay sang nhìn chúng tôi.
「Gấu-san thật sự có thể biến nhỏ lại ạ?」
Trong một lúc, chẳng ai có thể trả lời lại câu hỏi của em ấy.
Ngoại trừ công chúa ra thì mọi người đều biết rằng gấu không thể thu nhỏ lại được. Nếu chúng tôi giải thích cho Fina hay Shuri thì hai em ấy sẽ có thể hiểu được ở độ tuổi của mình, nhưng chúng tôi phải nói gì với công chúa Flora khi em ấy còn quá nhỏ thế này đây?
「Công chúa Flora, thực tế thì Gấu-san không thể trở nên nhỏ hơn đâu ạ」
Anju-san trả lời thay tôi.
「Nhưng trong quyển sách Gấu-san đã biến nhỏ lại」
「Đó là…」
Anju-san nhìn sang Eleanora-san và tôi. Xin lỗi, tôi cũng không biết phải trả lời thế nào.
Công chúa hẳn luôn nghĩ rằng những bé gấu ở ngoài kia cũng giống như những bé Gấu mà tôi triệu hồi ha. Khá khó để giải thích cho em ấy hiểu sự khác nhau giữa chúng, đặc biệt là với một đứa trẻ nhỏ tuổi như công chúa Flora.
「Công chúa Flora, gấu bình thường không thể biến nhỏ lại đâu. Những chú gấu của Yuna-chan khá là đặc biệt. Và những chú gấu trong quyển sách còn đặc biệt hơn nữa」
「Đặc biệt ạ?」
「Đúng thế đó, chúng là những chú gấu rất đặc biệt, thế nên những chú gấu bình thường không làm được như thế đâu」
Eleanora-san đã cứu Anju-san một bàn thua trông thấy.
Tuy nhiên, ngay cả khi nói thế, công chúa vẫn chỉ đơn giản nghiêng đầu thắc mắc. Giải thích chuyện này với một đứa trẻ rấttt là khó nha.
Nếu không biết đến Gấu Yuru và Gấu Kyuu, hẳn mọi người sẽ nghĩ đây chỉ là một câu chuyện hư cấu mà thôi. Nhưng với công chúa Flora, người đã từng nhìn thấy những bé gấu của tôi thu nhỏ lại thì khác…
「Gấu-san không thể thu nhỏ lại ạ?」
Cô bé hỏi và ôm lấy Gấu bông Kyuu.
「Gấu của chị khá đặc biệt. Những chú gấu khác thì đúng là không thể trở nên nhỏ hơn được」
Tôi cố giải thích nhẹ nhàng nhất có thể.
Công chúa có vẻ như dần bị thuyết phục nhưng vẫn còn mang biểu cảm khá bối rối. Cô bé chắc không được dạy về việc gấu có thể thu nhỏ lại ở một nơi nào khác đâu ha?
Nếu em ấy hỏi chuyện gì đã xảy ra với những người trốn thoát khỏi cỗ xe trong câu chuyện thì tôi có thể để việc giải thích lại cho Eleanora-san và Nhà Vua. Tuy nhiên, tình huống này tôi lại không thể lường trước được.
Cuối cùng thì Hoàng Hậu cũng xuất hiện, tuy có hơi muộn một chút so với dự kiến. Sau đó Nhà Vua cũng bước vào phòng. Có vẻ như hôm nay tôi cũng không thể trốn thoát khỏi họ.
Hai người họ cảm ơn tôi đã mang quyển sách tranh mới đến cho công chúa, nhưng cũng cảm thấy hơi thất vọng vì tôi không mang theo món ăn mới. Không lẽ họ nghĩ rằng tôi luôn đến đây mỗi khi nghĩ ra món ăn mới à?
Maa~ cuối cùng tôi cũng phải lấy chawanmushi ra, và mọi người đều thưởng thức một cách hài lòng.
Eleanora-san, mặc dù con không phiền đâu nhưng cô vẫn ăn một cách nhiệt tình sau khi ăn thử cả núi thức ăn lúc nãy ha…
________________________________________________________________________________
Lời tác giả:
Chỉ còn hai ngày nữa là volume 3 sẽ được bán.
Tôi mong mọi người sẽ luôn hỗ trợ tôi.
Yuna cuối cùng cũng đã mang quyển sách tranh tới cho công chúa, và công chúa Flora còn quan tâm tới mấy chú gấu nhỏ hơn là những người đã chạy khỏi cỗ xe nữa. Lol