Lời tác giả:
Tôi đã hoàn thành công việc sớm.
Tổng kết lại, tôi đã viết được 10.000.000 từ rồi đó!
________________________________________________________________________________
Sau khi đám Shia quyết định sẽ bán kẹo bông gòn tại lễ hội văn hoá của trường thì họ bắt đầu chú tâm vào việc luyện tập.
Khi họ quen dần với việc đó cũng là lúc tôi rời đi ha. Tôi còn phải mang quyển sách tranh đến cho công chúa Flora nữa.
「Được rồi các cậu, hãy luyện tập mỗi ngày cho đến khi lễ hội diễn ra nhé」
「Yuna-san, chờ một chút đã!」
Khi tôi vừa định bước ra khỏi cửa thì Shia bỗng kéo tay tôi lại.
「Hửm? Có chuyện gì thế?」
「Ưm, nếu tớ yêu cầu cậu một nhiệm vụ hộ tống thông qua Guild mạo hiểm thì sẽ tốn khoảng bao nhiêu vậy?」
「Nhiệm vụ hộ tống sao?」
Không phải tiền thưởng của nhiệm vụ sẽ được khách hàng quyết định sao? Hay là nó cũng có thể được thực hiện như thế này?
Nếu tôi nhớ không nhầm thì nhiệm vụ hộ tống sẽ yêu cầu một khoản phí tối thiếu do Guild mạo hiểm quy định và số tiền sẽ tăng thêm sẽ tuỳ thuộc vào mức độ công việc và người hộ tống. Nếu khách hàng muốn ai đó ở rank cao một chút, họ sẽ phải tăng thêm tiền thưởng cho phù hợp.
「Shia, cậu muốn đi đâu đó sao?」
「À không, chỉ là nếu cậu định tới lễ hội văn hóa trường tớ thì tớ muốn nhờ cậu mang Noa đi cùng. Noa cũng sẽ nhập học ở đây khi đủ tuổi. Em ấy nói với tớ rằng muốn đến trường xem thử một lần nhưng tất nhiên con bé không được phép đi một mình. Vì thế nên tớ hi vọng cậu có thể mang theo Noa đi cùng」
Maa~ với tôi thì đi đến thủ đô cũng giống như đi bộ về nhà thôi. Tất cả đều nhờ vào Cổng Gấu đó.
「Vì có các bé gấu ở bên cạnh nữa, thế nên tớ có thể an tâm khi Noa đi cùng với cậu」
Cơ bản thì, cậu ấy muốn tôi đem theo Noa đến thủ đô và bảo vệ em ấy trong khoảng thời gian lễ hội diễn ra.
Vì không biết đến Cổng Gấu nên cậu ấy vẫn nghĩ rằng tôi đến đây nhờ vào Gấu Kyuu và gấu Yuru. Maa~ vì tôi không định cho ai biết về Cổng Gấu nên chẳng thể trách cậu ấy được.
「Dù sao thì tớ cũng đã tiết kiệm được chút tiền, không biết cậu có sẵn lòng…」
Đúng là một cô bé ngoan ha.
Với mục đích như thế thì làm sao tôi nỡ nhận tiền từ cậu ấy cơ chứ. Trước tiên thì tôi phải từ chối phần tiền thưởng của cậu ấy cái đã. Chưa kể đến việc tôi không nhớ khoản phí tối thiểu cho công việc hộ tống và cũng chẳng nhớ nổi tôi đã nhận được bao nhiêu trong lần hộ tống họ trước đây luôn.
「Nếu như vậy thì cô sẽ trả phí hộ tống cho con, bất kể là bao nhiêu đi nữa」
「Oka-sama!?」
Eleanora-san tán thành yêu cầu của Shia nhưng quyết định sẽ là người đứng ra trả tiền.
Nói thật thì tôi sẽ ít cảm thấy tội lỗi hơn nếu có thể nhận tiền từ Eleanora-san thay vì Shia.
「Yuna-chan, nếu con đến lễ hội văn hóa, con có thể dẫn Noa đi cùng được không? Cô sẽ trả phí hộ tống cho. A, cả Fina-chan và Shuri-chan nữa?」
「Fina và Shuri nữa sao?」
「Khi cô tới cửa hàng của con vài ngày trước, Fina-chan đã đón tiếp bọn cô rất niềm nở thế nên cô muốn cảm ơn cô bé. Tuy nhiên nếu chỉ cho Fina-chan đi cùng chẳng phải sẽ rất tội nghiệp cho Shuri phải ở lại một mình sao. Cô muốn trả ơn cả hai bằng cách mời hai cô bé ở lại nhà cô trong suốt thời gian lễ hội」
Shuri hiển nhiên sẽ phải ở nhà một mình nếu tôi chỉ đưa Fina theo cùng, nhưng chắc chắn em ấy sẽ không trách cứ gì đâu. Em ấy có lẽ sẽ nói rằng thật không công bằng khi chỉ Fina được đi nhưng rồi cũng sẽ ngoan ngoãn ở nhà đợi chị mình trở về.
Dù sao tôi cũng đã lên kế hoạch đưa Shuri đến thăm thủ đô thế nên đây là một dịp tốt. Tuy nhiên, không biết cả hai có đồng ý lời mời của Eleanora-san không ha? Tôi nghĩ Shuri sẽ rất vui nếu em ấy có thể đến thủ đô, nhưng còn Fina thì… Maa, Fina cũng đã lớn rồi nên việc ở lại nhà của một quý tộc chắc sẽ ổn thôi.
「Phải chăm sóc cho cả ba thì có lẽ hơi mệt ha…」
Eleanora-san suy nghĩ.
Nếu tôi sử dụng Cổng Gấu thì sẽ chẳng có vấn đề gì đâu, nhưng tất nhiên tôi không thể nói điều đó với cô ấy được.
Hơn nữa, vì có cả Noa và Shuri đi theo nên tôi không thể sử dụng Cổng Gấu mà không nói trước với hai em ấy.
Tôi không nghĩ hai em ấy sẽ cố tình tiết lộ bí mật của tôi cho người khác nhưng ít người biết về nó vẫn sẽ tốt hơn. Bởi vì có khả năng ai đó vô tình để bí mật lọt ra ngoài. Ví dụ Noa nói mớ trong lúc ngủ kiểu như:「Yuna-san, Cổng Gấu của chị tuyệt quá đi, vân vân và mây mây」
Tôi khá chắc rằng trong lúc nói mớ, em ấy sẽ tiết lộ ra khá nhiều thứ đó.
「Vậy yêu cầu đó con có thể chấp nhận được không?」
「Gấu Kyuu và Gấu Yuru có thể dễ dàng chở hai người trên lưng cùng một lúc nên không có vấn đề gì đâu ạ. Bọn con cũng có thể nhanh chóng chạy khỏi quái vật và bọn cướp khi bị tấn công nữa」
Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu gấu của tôi có thể chạy thoát cả bọn rồng.
Mặc dù tôi cũng muốn thấy một con rồng lắm nhưng tôi không nghĩ mình sẽ gặp được nó sớm vậy đâu, chưa kể đây chỉ là chuyến đi giữa Crimonia và thủ đô thôi.
「Maa~ với sức mạnh của con và hai bé gấu thì bọn cô có thể an tâm hơn rất nhiều」
Nếu như thế này thì tôi không thể từ chối được rồi ha. Vấn đề bây giờ là chọn phương tiện đi chuyển thôi.
「Vậy, cô xin nhờ con chăm sóc cho ba em ấy nhé」
「Con không phiền đâu nhưng con phải làm gì nếu Cliff không cho phép Noa đi cùng? Con vẫn sẽ đưa Fina và Shuri đi chứ?」
「Ừm, con nên làm thế, vì cô muốn trả ơn hai em ấy mà. Cô cũng không nghĩ Cliff sẽ từ chối nếu đó là con đâu」
Tức là nếu Noa không nhận được sự cho phép của Cliff thì cô ấy sẽ từ bỏ đúng không?
Fina và Shuri thì hoàn toàn có thể xin phép được.Terumi-san nói rằng cô ấy tin tưởng để tôi chăm sóc hai em ấy, nên mọi chuyện chỉ đơn giản phụ thuộc vào việc hai em ấy có muốn đi hay không mà thôi.
「Hm… vẫn có khả năng Cliff sẽ tìm lý do gì đó để không cho Noa đi… Yuna-chan, cô sẽ viết một là thư cho ông ấy, con đợi cô một chút nhé」
Eleanora-san nói thế và chạy khỏi phòng trước khi tôi kịp phản ứng.
Maa~ vậy ra cô ấy không từ bỏ mà chỉ đơn giản là không cho Cliff lựa chọn nào khác thôi.
Xem như tôi đã chính thức chấp nhận yêu cầu rồi, việc còn lại chỉ là nghĩ cách để đưa ba em ấy tới đây. Mà thật ra tôi cũng chỉ có hai lựa chọn mà thôi.
「Cảm ơn Yuna-san. Tớ nghĩ Noa sẽ vui lắm」
「Tớ sẽ đưa em ấy đến ngay khi nhận được sự đồng ý của Cliff」
Noa và Shia cũng đều là quý tộc, nhưng có vẻ như cả hai hoàn toàn khác với đứa con trai ngu ngốc của cái gia đình quý tộc ngu ngốc tôi đã chạm trán khi bữa tiệc sinh nhật của Misa diễn ra. Maa~ thật không đúng chút nào khi so sánh họ với tên đó, nhưng thật khó để tin được cả hai gia đình đều cùng địa vị với nhau.
Chủ yếu là do cách dạy dỗ thôi ha.
Nếu tôi nhớ không nhầm thì hắn ta có một số người thân ở thủ đô, có lẽ “gần mực thì đen” chăng?
Tôi ước mình cũng có thể đưa Misa đến lễ hội, nhưng chuyện đó khó lắm.
「Yuna-chan, em gái Fina-chan chắc ngoan lắm nhỉ?」
「Ưm, em ấy ngoan lắm, cũng giống như Fina vậy đó. Cả hai cũng rất thân thiết giống như cậu và Noa」
「A~ giờ tớ càng mong đến lễ hội hơn nữa rồi. Tớ có thể gặp được Noa và Fina-chan, và còn được làm quen với em gái của Fina-chan nữa」
Cậu ấy chưa gặp lại Noa kể từ sinh nhật của Nhà vua đúng không? Fina cũng thế, lần cuối họ gặp nhau là khi sự cố Golem xảy ra.
「Chúng ta phải luyện tập làm kẹo bông tốt hơn nếu không muốn tự làm xấu mặt mình khi gặp các em ấy」
Nhóm của Shia cũng bàn luận về việc luyện tập làm kẹo thêm. Họ sẽ nhanh chóng quen với việc đó thôi.
「Ưm, nhưng nó ngọt quá. Tớ không thể ăn thêm được nữa」
「Tớ cũng thế」
Marcus và Timor đã ngốn tất cả những cây kẹo mà họ làm ra nãy giờ, có vẻ như cả hai đã đến giới hạn rồi.
Cũng đúng thôi, kẹo bông không phải là thứ bạn có thể ăn quá nhiều đâu. Nó cũng giống như việc bỏ đường vào miệng mình thôi. Chỉ ăn mỗi đường sẽ rất chóng chán, không giống như khi ta ăn những món bánh ngọt.
「Cố lên nào, các cậu phải tiếp tục ăn nếu không ta sẽ không thể biết được mình đã cải thiện hay chưa」
Cattleya nói và đưa cho Marcus thêm một cây kẹo cô ấy mới làm.
「Sao cậu không tự mình ăn nó đi?」
「Không, tớ sẽ béo lên mất」
「Tại sao chứ…」
Mặc dù bất cứ cô gái cũng thích ăn đồ ngọt, vẫn có một giới hạn mà họ không thể vượt qua, đặc biệt khi đề cập đến cân nặng.
Tôi đã phải ăn rất nhiều bánh trong suốt buổi nếm thử lúc nãy, thế nên tôi cũng đồng ý với Cattleya. Lũ con trai chỉ cần cố sức làm việc là có thể ăn mọi thứ thế nên cứ dồn qua cho bọn chúng.
「Các cậu nên ăn gì đó khác để đổi vị đi」
Tôi nói và lấy ra một ít khoai tây chiên từ Hộp Gấu.
Vị mặn của nó sẽ giúp cân bằng lại vị ngọt trong miệng họ.
「Cảm ơn, Yuna-san」
Marcus nói và ngay lập tức bỏ một miếng khoai vào mồm. Sau khi nhai vài lần, cậu ta đớ người và quay sang hỏi tôi.
「Thứ này chẳng phải cũng rất tuyệt để bán sao?」
Hm, đây cũng không phải là một ý tưởng tồi.
Mặc dù tôi không nghĩ đến việc bán khoai tây chiên ở một sự kiện như lễ hội văn hóa hay lễ hội đường phố vì ở thế giới của tôi nó là một thứ quá dễ kiếm.
「Đúng vậy, nó rất ngon mà. Hoàn toàn khả thi đó」
「Nếu chúng ta bán cả hai như một combo, nó có thể trở nên nổi tiếng luôn ấy chứ?」
Cả Timor và Cattleya đều đồng ý sau khi ăn thử khoai tây chiên.
「Có nơi nào bán khoai tây ở gần đây không?」
「Có ạ」
Suririna-san trả lời câu hỏi của tôi.
「Khoai tây rất rẻ nên chỉ có người nghèo ăn chúng thôi」
Có lẽ tôi là người duy nhất không biết về chuyện đó.
「Không phải quá hoàn hảo rồi sao? Gần như chẳng ai trong giới quý tộc biết về nó cả」
「Tôi không nghĩ là mọi người nên bán nó đâu」
「Tại sao thế? Nó rất ngon mà」
Marcus hỏi Suririna-san trong khi ngốn nhiều khoai tây chiên hơn vào mồm.
「Nhờ có Yuna-sama nên chúng tôi đã biết được lý do gây đau bụng khi ăn khoai tây nhưng những người khác thì chưa biết. Thế nên nếu một người ăn khoai tây chiên bị đau bụng vì bất cứ lý do gì thì họ cũng đều sẽ đổ lỗi cho chúng ta」
「Tớ nghĩ việc đó sẽ xảy ra đấy. Đến tớ cũng đã rất ngạc nhiên khi nghe Yuna-san nói thứ này được làm từ khoai tây」
「Để tránh rắc rối, tôi nghĩ tốt nhất mọi người không bán nó ở lễ hội của trường..」
Khoai tây chiên được chấp nhận một cách thuận lợi ở Crimonia, tôi không nghĩ một vấn đề như thế có thể phát sinh ở đây. Nghĩ lại thì, vẫn còn rất nhiều người nghĩ rằng ăn khoai tây sẽ khiến ta đau bụng mà không biết về việc phải loại bỏ mầm trước khi ăn ha.
「Ừm, em nghĩ chị nói đúng」
「Mặc dù là ý tưởng tuyệt vời nhưng nếu chúng ta vướng vào rắc rối gì đó thì…」
「Hơn nữa, Yuna-san đã dạy chúng ta cách làm kẹo bông rồi, chúng ta không nên thể đòi hỏi thêm nữa」
「Làm cả hai sẽ rất khó khăn với chỉ bốn người chúng ta」
Cả bốn người bọn họ đang dần từ bỏ việc bán khoai tây chiên. Ngay sau đó Eleanora-san cũng quay lại phòng với một lá thư trên tay.
「Ara, có chuyện gì xảy ra trong lúc cô vắng mặt sao?」
Eleanora-san hỏi sau khi thấy sự thất vọng của đám học sinh.
Tôi giải thích với cô ấy về ý tưởng bán khoai tây chiên.
「Cô hiểu rồi. Đúng như Suririna đã nói đó, các con nên tránh bán khoai tây chiên bởi vì nó sẽ mang đến nhiều rắc rối hơn là các con tưởng đó」
Bốn người họ ngậm ngùi chấp nhận sự thật và cũng không ý kiến gì thêm nữa.
「Dù sao thì, Yuna-chan, đưa thứ này cho Cliff giúp cô nhé」
Eleanora-san nói và đưa tôi lá thư. Tôi giữ nó an toàn ở bên trong Hộp Gấu.
Giờ thì không còn lý do gì để tôi ở lại đây nữa, tôi hẹn gặp lại họ khi lễ hội diễn ra và rời đi. Dù sao thì tôi cũng cần phải đến chỗ của công chúa Flora nữa.
Trước khi đi, tôi để lại một núi khoai tây chiên cho Marcus là Timor.
「Cảm ơn vì đã giúp đỡ bọn tớ hôm nay, Yuna-san」
Shia cùng ba người còn lại cảm ơn tôi.
「Tớ cũng rất mong chờ lễ hội văn hoá lần này. Tất cả cố lên nhé」
Tôi rời khỏi dinh thự và hướng thẳng đến lâu đài.
Hm? Không phải Eleanora-san cũng cần phải trở lại đó sao?
________________________________________________________________________________
Lời tác giả:
Tôi khá chắc sẽ có người đề cập tới chuyện khoai tây chiên trong phần bình luận, nhưng tôi đã sai.
Đúng như tôi nghĩ, chẳng ai nghĩ tới việc bán khoai tây chiên ở một lễ hội hết. w
Dù sao thì, tôi đã viết xong phần bonus cho volume 3.
Bản in của Tobu Books sẽ đi kèm với illustrated postcard, thế nên hãy mong chờ nó và theo dõi thông tin update nhé.