Chúng tôi đã về đến nhà Gấu.
「Dù đã nhìn thấy nhiều lần rồi, nhưng ngôi nhà gấu của con vẫn luôn làm cô ngạc nhiên đó, Yuna-chan」
Tirumina-san và Gentz-san đều đã từng đến thăm nhà Gấu một vài lần trước đây.
Lần đầu tiên họ ghé thăm là để thể hiện lòng biết ơn với tôi và để lén lút nhìn xem con gái mình đang làm việc chăm chỉ như thế nào nữa.
Maa~ đã là bậc cha mẹ thì tất nhiên sẽ muốn đến chỗ làm việc của con cái để xem thử đúng không?
Tuy nhiên, tôi chẳng hiểu vì sao cuối cùng nó lại trở thành chuyến tham quan nhà gấu.
「Vậy thì cho cô mượn nhà bếp một lúc nhé. Fina, giúp mẹ một tay nào」
「Con cũng muốn giúp nữa!」
Shuri cũng hăng hái xung phong phụ việc cho mẹ.
「Cô cứ thoải mái sử dụng nguyên liệu trong tủ lạnh, con vẫn còn nhiều lắm」
「Cảm ơn con. Cô sẽ nấu thật nhiều món ăn ngon để đổi lại nhé」
「Ừm, thật ra cô chỉ cần nấu vừa đủ ăn là được」
「Fufu, cô đùa thôi, nhưng được nấu ăn bằng những nguyên liệu cao cấp của Yuna-chan thì có lẽ bọn cô lại nợ con thêm một lần nữa rồi」
Sau đó, ba mẹ con dắt tay nhau vào trong bếp bỏ lại Genzt-san và tôi ngồi trên ghế sofa chờ thức ăn.
「Ngôi nhà này tuyệt thật đó」
Gentz-san nhìn xung quanh phòng căn phòng và nói lên nhận xét của chú ấy.
「Đó là bộ lông của Hổ Sói đúng không?」
Đúng rồi đó, đó là chiến lợi phẩm mà Fina đã thu hoạch cho tôi trong lần đầu tiên chúng tôi thực hiện nhiệm cùng nhau.
Tôi quyết định treo một tấm trong phòng khách để trang trí và dùng tấm còn lại để làm chăn.
「Lần đầu gặp cháu, chú thật sự không ngờ cô gấu trước mặt mình lại là một mạo hiểm giả xuất sắc như thế…」
Genzt-san trông có vẻ đang chìm vào những hồi tưởng quá khứ.
Tôi đến thế giới này còn chưa được một tháng nữa cơ, chú đừng có bay xa quá nhé.
Cơ mà nhắc tới ngoại hình, dạo gần đây mọi người trong thị trấn đã dần quen với bộ đồ gấu của tôi rồi, tôi không còn cảm thấy những ánh mắt soi mói như lúc trước nữa.
Nhưng điều đó lại làm tôi nhận ra một sự thật cực kỳ đáng sợ khác, đó là tôi đã chẳng còn cảm thấy xấu hổ khi mặc đồ gấu ra đường nữa rồi.
『Tiểu thư Gấu』
『Gấu-san』
『Cô Gấu』
『Gấu Đẫm máu』
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, tôi đã kiếm được cho mình rất nhiều danh hiệu khác nhau, khổ nỗi cái nào cũng có “Gấu”.
Maa~ dù sao thì tôi cũng bỏ cuộc rồi.
Bỏ chuyện gấu qua một bên, đến tận bây giờ tôi vẫn chưa thể học được cách phân tách quái vật, nhưng tôi đã quen dần với việc tiêu diệt chúng.
Có lẽ một phần là nhờ vào kinh nghiệm khi còn chơi game.
Được gặp Fina, cũng như được trải nghiệm những điều thú vị ở thế giới này đối với tôi thực sự có ý nghĩa hơn rất nhiều so với cuộc sống nhàm chán và vô vị lúc trước.
Tôi thực sự biết ơn Vị Thần đã ném tôi sang thế giới này với chỉ một bức thư duy nhất và không thèm liên lạc thêm một lần nào nữa kể từ lúc đó.
Ừm, tôi thực sự biết ơn bả lắm.
「Nhưng mà, cháu thật sự chắc chứ?」
「Hm? Về điều gì cơ?」
「Về ngôi nhà ấy」
「À, việc đó ấy hả?」
Mảnh đất phía dưới ngôi nhà mới của Fina là quà cưới mà tôi đã mua tặng cho gia đình họ.
Toàn bộ số tiền dành dụm được từ cuộc sống độc thân của Genzt-san chỉ đủ để mua ngôi nhà ở phía trên mà thôi.
Tất nhiên chuyện đó được giữ bí mật với cả Tirumina-san và hai đứa nhỏ.
「Chẳng sao hết, tôi chỉ đề phòng một khi tôi phải rời khỏi thị trấn này. Tôi không muốn thấy 3 người họ phải lang thang không nhà cửa chỉ bởi vì Genzt-san đột nhiên lăn đùng ra chết. Nếu họ có một ngôi nhà, chí ít họ sẽ luôn có một nơi để sinh sống」
「Ey, đừng có mở đầu kịch bản bằng cái chết của chú. Hiện giờ tương lai của chú đang rất là tươi sáng, chú sẽ không chết dễ thế đâu!」
「Nếu vậy thì tốt. Hãy chăm sóc và bảo vệ ba mẹ con họ nhé thật chu đáo nhé. Nếu như chú không giữ được lời hứa thì chú cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra rồi đấy」
「Tất nhiên! Chú chắc chắn sẽ làm cho gia đình này trở nên thật hạnh phúc. Đó là cũng là lời thề của chú với Roy trên thiên đàng」
Roy là người chồng quá cố của Tirumina-san và cũng là cha của Fina và Shuri.
Khi 3 người họ còn trẻ, họ đều là thành viên của cùng một tổ đội mạo hiểm giả.
Nhưng sau khi Roy-san và Tirumina-san kết hôn thì tổ đội cũng tan rã theo. Có vẻ như Genzt-san sau đó mới bắt đầu làm việc cho Guild.
Rồi một vài năm sau, Roy-san tự mình nhận lấy một nhiệm vụ khó khăn và chết, đó là khi Tirumina-san đang mang thai Shuri.
Kể từ lúc đó, Genzt-san đã quyết định chăm sóc và che chở cho gia đình này.
Maa, họ cũng bắt đầu có tình cảm với nhau trong khoảng thời gian đó.
Sau khi Genzt-san kết thúc câu chuyện thì Fina và Shuri đã mang thức ăn lên.
Trông ngon thật đó, nhất là khi nó đang bốc khói nghi ngút như thế.
Tirumina-san cũng theo sau hai cô con gái và mang món ăn cuối cùng ra, đặc biệt ở chỗ nó là một phần ăn siêu to khổng lồ.
「Xin lỗi vì đã để mọi người chờ lâu」
Ba mẹ con nhanh chóng ổn định chỗ ngồi để cùng chúng tôi bắt đầu bữa ăn.
「Xin lỗi nhé, Yuna-chan. Cuối cùng cô lại lỡ tay sử dụng quá nhiều nguyên liệu mất rồi」
「Maa~ cô không cần lo lắng về chuyện đó」
「Dù sao thì chiếc tủ lạnh Gấu-san tuyệt vời thật đó, nguyên liệu trông tươi mới cứ như vừa thu hoạch luôn」
Tủ lạnh Gấu-san mà cô ấy nhắc tới là một chiếc tủ lạnh tôi làm ra với hình dáng của một chú gấu.
Đó là sản phẩm đầu tiên mà tôi mua Băng thạch về rồi tự mò mẫm để làm ra.
Dù sao thì chất lượng tủ lạnh của thế giới này quá sức khác biệt so với Nhật Bản thế nên tôi quyết tâm tự làm ra một chiếc tủ lạnh đàng hoàng để sử dụng lâu dài còn hơn là mua một chục cái tủ lạnh như thế.
「Nếu cô thích con có thể tặng cô một cái làm quà cưới cho hai người」
「Cô rất vui khi nghe con nói thế, nhưng mà món nợ ân tình của bọn cô với Yuna-chan đã lớn lắm rồi, nó mà tăng thêm nữa thì cô chẳng có cách nào để trả lại đâu」
「Nếu cô không thể trả được thì con sẽ bắt con gái của cô thay vào đó」
「Ara, chỉ cần đứa con gái này là đủ rồi sao?」
「Con bé trung thực, dễ thương, siêng năng và biết nghĩ về gia đình, ngoài ra còn nấu ăn ngon và biết phân tách nữa chứ. Bất kể gia đình nào cũng cần có một cô gái như thế!」
Hai người chúng tôi sau đó nhìn sang Fina, cô bé đang dùng nĩa đưa miếng thịt sói vào miệng bất chợt dừng lại trước ánh mắt ấm áp của chúng tôi.
「Uu, mẹ! Cả chị nữa Yuna-oneechan! Đừng chọc em nữa mà」
「Cô làm cách nào để nuôi dạy một cô bé 10 tuổi chững chạc và ngoan ngoãn như thế này vậy?」
「Đó là lỗi của cô. Căn bệnh của cô khiến con bé phải gánh vác một trách nhiệm quá lớn khi còn quá nhỏ tuổi. Chăm sóc một người mẹ ốm nặng, một đứa em gái, ngoài ra còn phải đảm đương việc nhà và công việc của Guild mà Genzt giao cho nữa, con bé gần như chẳng có cơ hội để hành động như một đứa trẻ bình thường」
「Con chỉ nghĩ đó là bổn phận của một người chị gái thôi, với lại con không nghĩ nó là một trách nhiệm nặng nề」
「Nhưng mà Fina, đó không phải là cách suy nghĩ của một đứa trẻ 10 tuổi đâu」
「Dù sao thì con không phải là người duy nhất làm việc chăm chỉ đâu, Shuri cũng đã giúp con rất nhiều đó」
Fina xoa đầu Shuri, nhưng cô bé từ nãy đến giờ đang bận cắn xé miếng thịt sói nên cũng chẳng để ý đến cuộc trò chuyện của chúng tôi cho lắm.
「Ừm, mẹ biết Shuri cũng là một cô bé ngoan và chăm chỉ mà」
Sau khi bữa ăn kết thúc, Tirumina-san nhanh chóng giành luôn việc dọn dẹp.
Những người còn lại thì được thư giãn trên ghế sofa và thưởng thức nước cam.
「Cũng không còn sớm nữa, có lẽ chúng ta nên về nhà thôi nhỉ?」
「Thật ra thì muộn mất rồi…」
Bởi vì Shuri đã ngủ mất rồi.
「Shuri-chan chắc hẳn rất mệt mỏi vì em ấy đã cố gắng hết sức để giúp chúng ta di chuyển đồ đạc sang nhà mới đúng không?」
「Vâng, em nghĩ thế」
「Dù sao thì nhà gấu vẫn còn phòng ngủ trống, mọi người có muốn nghỉ lại đây đêm nay không?」
Tirumina-san trông có vẻ hơi khó xử, nhưng rồi nét mặt cô ấy trở nên dịu dàng khi nhìn sang Shuri.
「Bọn cô không làm phiền con chứ?」
「Không đâu, ngoài ra mọi người đều bám đầy bụi cả rồi. Nếu vừa về đến nhà phải dọn dẹp và chuẩn bị phòng tắm ngay thì sẽ phiền phức lắm đó」
「Đúng vậy thật nhỉ? Vậy thì Yuna-chan, bọn cô lại phải làm phiền con nữa rồi」
May mắn thay, ở thế giới này bồn tắm là một thứ được phổ biến rộng rãi, gần như mọi ngôi nhà đều có cho mình một chiếc bồn tắm riêng.
Điều này phần lớn là nhờ có sự góp mặt của Ma thạch.
Chỉ cần có Hỏa thạch và Thủy Thạch, tạo ra một bồn tắm nước nóng chẳng thể nào dễ hơn.
Maa~ thế giới của ma thuật cũng tiện lợi như thế giới của khoa học vậy đó. Tuy cách thức khác nhau nhưng kết quả vẫn là như nhau mà thôi.
Tôi đã tranh thủ chuẩn bị bồn tắm trong lúc Tirumina-san rửa bát đĩa để chúng tôi có thể sử dụng bất kỳ lúc nào rồi đó.
「Nếu không còn việc gì nữa thì ba mẹ con vào trước nhé. Con sẽ dẫn mọi người đến phòng ngủ sau khi tắm rửa xong」
「Ba người bọn cô có thể vào cùng một lúc sao?」
Thật ra thì kích thước bồn tắm của tôi khá đặc biệt. Trong lúc xây nhà gấu, tôi đã cố ý làm một chiếc bồn tắm thật to để có thể tắm cùng Gấu Yuru và Gấu Kyuu. Tuy nhiên, những thử nghiệm của tôi sau đó lại đi đến kết luận rằng các bé gấu luôn sạch sẽ tuyệt đối mỗi khi được tôi triệu hồi. Thành ra chúng tôi vẫn chưa có cơ hội trải nghiệm lợi thế của bồn tắm lớn bao giờ cả.
「Ổn thôi, dù cả ba người cùng vào thì nó vẫn rộng rãi. Đi thôi nào, Fina」
「Yuna-oneechan cũng vào cùng luôn nhé, như thế sẽ vui lắm đó」
「Nhưng bồn tắm của Yuna-chan có đủ tất cả chúng ta không?」
「Mẹ đừng lo, bồn tắm gấu của Yuna-oneechan lớn lắm luôn」
「Bồn tắm Gấu?」
「Mẹ cứ vào trong rồi sẽ hiểu thôi」
Fina đánh thức Shuri đang mơ ngủ dậy đồng thời nắm lấy tay của tôi và Tirumina-san rồi kéo chúng tôi về phía phòng tắm.
「Đừng có vào trong đấy, Gentz-san」
「Không có đâu!」
Gánh chị em chúng tôi sau đó bước vào căn phòng ngay phía trước phòng tắm.
「Mọi người cởi đồ ra và đặt vào đây nhé」
Ở Nhật Bản, chúng tôi gọi đây là phòng thay đồ.
Mỗi ngăn tủ đều được đặt một chiếc rổ nhỏ bên trong để mọi người có thể đặt quần áo của mình vào một cách ngay ngắn.
「Yuna-chan…」
「Vâng?」
「Không, chỉ là… đây là lần đầu cô được nhìn thấy mặt thật của con đó」
「Thật ạ? Con chỉ trùm chiếc mũ khoác lên thôi mà? Cô thật sự không thể nhìn thấy mặt của con sao?」
「Cô có thế thấy, nhưng mà ấn tượng khi con trùm mũ gấu so với lúc này là hoàn toàn khác nhau đó. Cháu thật sự dễ thương hơn tưởng tượng của cô rất nhiều」
「Vâng, Yuna-oneechan là một mỹ nhân đó」
「Vâng, vâng, con đánh giá cao lời khen của mọi người. Giờ thì chúng ta vào bồn tắm thôi」
Tôi cởi bộ đồ gấu ra rồi bước vào phòng tắm.
Quan sát căn phòng lại một lần nữa, tôi nghĩ là bồn tắm của mình dư sức chứa cả mười người cùng một lúc luôn ấy chứ.
Lý do Fina gọi nó là bồn tắm gấu là bởi vì ở hai đầu bồn tắm có hai bức tượng gấu đang phun nước liên tục vào trong bồn.
Đây là thành quả cuối cùng mà tôi tạo ra sau khi cố gắng bắt chước những bước tượng thú ở suối nước nóng mà tôi đã từng ghé thăm một lần khi còn ở thế giới cũ.
「Thực sự là Bồn tắm Gấu luôn ha?」
「Trước tiên chúng ta làm sạch cơ thể dưới vòi sen nhé」
「Có cả xà phòng ở đây nữa. Nơi đây giống hệt như phòng tắm của quý tộc luôn đó, Yuna-chan!」
「Shuri lại đây nào, chị sẽ chà lưng giúp em」
Shuri dường như đã tỉnh ngủ một phần sau khi nhìn thấy bồn tắm gấu, em ấy lon ton chạy về phía chị của mình.
「Ngồi xuống và nhắm mắt lại nha」
Fina cẩn thận kì cọ từng chút một và dùng vòi hoa sen rửa trôi xà phòng khỏi Shuri bé nhỏ.
Tirumina-san nhìn thấy điều đó và trông có vẻ hối hận vì đã lỡ mất cơ hội được tắm rửa cho con gái của mình.
Và rồi, cô ấy sang bên đây.
「Yuna-chan, cô có thể giúp con chà lưng được không?」
「Con có thể tự làm được. Cô đến giúp con gái của mình đi」
「Nhưng không phải mái tóc đen tuyệt đẹp của con sẽ gây rắc rối trong việc gội bởi vì nó quá dài sao?」
「Nó có rắc rối, nhưng con có thể tự làm」
…Tóc tôi lâu nay chỉ có một kiểu duy nhất mà thôi, thế nên tôi có thể khiến nó trở nên sạch sẽ và thơm tho một cách dễ dàng.
Sau khi tắm cho Shuri xong, Fina đến ngồi cạnh bên tôi để gội đầu và tự làm sạch bản thân.
Còn Shuri thì đã lao vào bồn tắm trước đó rồi.
Khi Fina đang tự tắm rửa thì Tirumina-san đã tóm được em ấy, và giờ đây Fina đang được Tirumina-san tắm rửa cho.
Để không chịu chung số phận với Fina, tôi nhanh chóng hoàn tất phần của mình và trở thành người thứ hai được ngâm mình vào làn nước ấm.
Kế tiếp đó là Fina và sau cùng là Tirumina-san.
「Dáng người của Yuna-chan đẹp thật đó」
「Thật ạ?」
Tôi nghĩ mình có thể ghi điểm ở phần eo thon, cơ mà ngực của tôi…
「Mặc dù ngực của con… à thôi, không có gì đâu…」
Những gì tôi nghĩ trong đầu suýt nữa đã bị một người thiếu tinh tế nói thẳng ra luôn rồi.
Ngực của tôi bây giờ vẫn chỉ lớn hơn một chút so với Fina mà thôi.
Mặc dù tôi đang so sánh bản thân mình với một cô bé chỉ mới 10 tuổi thôi đó.
「Con vẫn đang phát triển đó, một lúc nào đó nó sẽ lớn lên trở nên boing-boing thôi!」
「Cô tự hỏi không biết chuyện đó có khả thi không nữa?」
Tất nhiên là có.
Mặc dù nhỏ nhoi nhưng vẫn có khả năng chúng nó sẽ từ chanh quýt phát triển lên thành bưởi chỉ trong một vài năm nữa thôi. Tôi luôn tin tưởng vào tương lai của chính mình.
「Của em cũng sẽ lớn lên ạ?」
Fina tham gia vào cuộc tranh luận của chúng tôi.
Maa~ nếu một cô bé ngây thơ muốn biết về việc đó thì tôi nên tìm một câu trả lời thỏa đáng cho em ấy. Thế nên tôi nhìn sang Tirumina-san để áp dụng môn phân tích di truyền học.
「Đừng lo, Fina, mỗi người đều có quyền tự do mơ ước mà」
「Điều con vừa nói ra thô lỗ lắm đó, Yuna-chan」
Tirumina-san nhìn lại bộ ngực không được lớn cho lắm của mình và an ủi Fina.
「Không sao đâu, con đừng lo lắng. Ngực của Fina rồi sẽ to hơn mẹ thôi」
「Nhưng mà- chỉ cần giống như Yuna-oneechan thì con đã vui rồi ạ」
Gah!
Tôi ôm chầm lấy Fina.
Đây là khoảnh khắc tôi và Fina cảm nhận được tình bạn một cách sâu sắc thông qua làn da.
Và rồi, một vài chuyện thế này thế nọ nữa lại diễn ra trước khi chúng tôi cùng nhau rời khỏi bồn tắm.
Khi chúng tôi quay trở lại, chúng tôi bắt gặp một Genzt-san cô đơn ngồi đếm nấm vì bị bỏ rơi và quên lãng.
Chú ấy quay sang chúng tôi với ánh mắt nửa vui mừng nửa tuyệt vọng.
「Mấy gái, lâu quá đi mất!」
Tiếng hét của Gentz-san vang vọng khắp căn phòng.