Ngày hôm sau, tôi thức dậy vào sáng sớm.
Trần nhà trông hơi lạ nhỉ?
Maa~ bởi vì đây có phải là nhà gấu đâu.
Sau bữa tiệc hôm qua, tôi đã đồng ý ngủ lại một đêm ở nhà trưởng làng.
Tôi ngồi dậy và nghe được những âm thanh vang vọng từ căn phòng cạnh bên.
Có vẻ như trưởng làng còn dậy sớm hơn tôi nữa.
「Chào buổi sáng」
「Ồ, chào buổi sáng, bọn ta làm cháu tỉnh giấc sao?」
「Không đâu, tôi chỉ thức sớm hơn bình thường thôi」
「Vậy sao, thế thì cùng ăn sáng với bọn ta nhé, bữa sáng đã sẵn sàng rồi đó」
Tôi ngồi xuống bàn và đón nhận bữa sáng được mang đến.
Đúng như những gì tôi mong đợi từ một vùng nông thôn thuần túy, bữa sáng tuy đơn giản nhưng trông rất ấm áp và ngon miệng.
Bày trên đĩa là bánh mì, rau củ và… một cái ốp-la vàng chóe rực rỡ!?
「Cứ tự nhiên nhé, sẽ thật tuyệt nếu nó hợp khẩu vị của cháu」
「Umm, thứ này là gì vậy ạ?」
Tôi chỉ vào món ăn trông giống hệt như trứng chiên đó.
「Là trứng Clucker đấy, bố của Kai đã vào rừng để tìm chúng sáng hôm nay. Cậu ấy nói rằng muốn cháu được nếm thử nó」
「Umm, cảm ơn ạ」
Tôi dùng dao cắt lấy một lát bánh mì, kẹp rau củ và trứng vào giữa rồi cắn một miếng thật to.
「Mm! Ngon quá!」
「Nếu thế thì tốt. Ta chắc rằng cậu ấy sẽ rất vui khi biết được điều đó」
Tôi nhanh chóng hoàn thành bữa sáng của mình và hỏi thăm về những quả trứng.
「Làng ta có thể thu hoạch được trứng của Clucker ạ?」
「Đúng thế. Chúng sinh sôi rất nhiều ở khu rừng cạnh làng ta. Nếu cháu vào rừng vào buổi sớm, cháu có thể thu được những quả trứng tươi mà chúng để lại」
「Nó là loại chim gì thế ạ?」
「Không giống như những loài chim thông thường, Clucker gần như không thể bay cao. Thế nên thay vì đặt tổ trên vách đá hay cây cao, chúng lựa chọn những bụi rậm để làm tổ. Mặc dù việc tìm trứng của chúng khá dễ dàng nhưng vì chúng chạy rất nhanh nên rất khó để bắt được một con」
Umm, chúng nó là gà, đúng không?
「Bọn ta vẫn còn một ít trứng và Clucker bắt được từ cuộc săn ban sáng, cháu muốn mang chúng về chứ?」
「Được ạ!?」
「Haha, tất nhiên! Chừng đó vẫn là quá ít để trả ơn người anh hùng của làng ta mà. Ít nhất thì đó là tất cả những gì mà bọn ta có thể làm được cho cháu」
Trứng và gà – nhưng không phải là gà: Getto!
Sau khi ăn sáng xong, tôi tạm biệt mọi người để trở về thị trấn.
「Cháu định trở về trong hôm nay luôn sao?」
「Vâng, tôi còn cần phải báo cáo lại với Guild nữa」
Khi tôi rời khỏi nhà trưởng làng thì Kai cũng đến tìm tôi.
「Nee-chan, chị định trở về ạ?」
「Guild master và các mạo hiểm giả khác vẫn đang trên đường đến đây, nếu không chị không về sớm thì sẽ phiền bọn họ lắm. Hơn nữa chị cũng đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, nếu không trở về báo cáo với Guild thì không được đâu」
Trước khi lên đường trở về, tôi nhận được thêm 10 quả trứng và 3 con Clucker bị trói gông từ bố của Kai.
Maa~ thu hoạch từ chuyến chinh phạt lần này còn hơn cả những gì tôi mong đợi nữa.
Dù nơi đây có hơi xa thị trấn nhưng chắc chắn tôi sẽ sớm quay trở lại thôi.
Tôi rời khỏi làng trong sự hân hoan và biết ơn của mọi người xung quanh.
Đến trước cổng làng, tôi triệu hồi Gấu Yuru ra và bắt đầu hành trình trở về thị trấn.
***
Tầm giữa trưa, trong lúc Gấu Yuru phóng băng băng trên con đường hướng về thị trấn thì bỗng xuất hiện những bóng người chạy thẳng về phía chúng tôi.
Không biết có phải Guild master không nhỉ?
Gấu Yuru dần giảm tốc độ lại trước khi chúng tôi chạm mặt nhau.
「Yuna!?」
Guild master nhận ra tôi từ đằng xa và ngay lập tức dừng ngựa lại.
「Tại sao cô lại ở đây!? Lẽ nào ngôi làng đã…」
「Nếu ông muốn hỏi về con Black Viper thì tôi cho nó đi ngắm gà rồi」
「Ừm… dạo này ta có hơi lãng tai một chút, cô nói lại lần nữa được không?」
「Nếu ông muốn hỏi về con Black Viper thì tôi cho nó đi ngắm chuối với gà khỏa thân rồi, đã nghe được chưa?」
「Giỡn chơi hả?」
Tôi không có rảnh thế nhá, thôi thì cứ moi con rắn ra cho ổng coi luôn vậy.
Và thế là, Black Viper, tổng chiều dài hơn 10m, được tôi lấy từ hộp gấu ra đặt trước mặt Guild master.
「Cô thực sự một mình hạ gục thứ này sao? Thậm chí còn chẳng có vết thương nào trên cơ thể của nó nữa」
「Maa~ những chiếc vảy của nó trông có vẻ hữu ích nên tôi muốn tránh việc tổn hại đến phần da bên ngoài. Vì thế, tôi dùng ma thuật lửa để nướng nó từ bên trong」
「Bên trong miệng nó hả? Nghe coi bộ dễ ăn ha…?」
Guild master kiểm tra con Black Viper một lần nữa.
Ổng có định chui vào trong miệng nó để kiểm tra không nhỉ?
「Dù sao thì cô cũng đã làm rất tốt khi tấn công nó từ bên trong. Thông thường, bất kỳ ai cũng sẽ bị nghiền nát bởi bộ hàm của nó, mà thật ra thì chẳng ai nghĩ đến chuyện chui vào trong miệng thứ này đâu」
Maa~ tôi không thể nói với ông ấy rằng các bé gấu lửa mini mới là người chui vào miệng nó chứ không phải là tôi.
「Được rồi, chúng ta trở về thôi. Chẳng còn lý do gì để đến đó nữa rồi」
Gấu Yuru và con ngựa của Guild master bắt đầu di chuyển.
「Xin lỗi nhưng ngựa của ta không thể bắt kịp tốc độ với gấu của cô đâu. Cô có thể thong thả đi cùng bọn ta được không? Ta muốn nghe kể chi tiết về những gì đã xảy ra」
Trên đường đi, tôi giải thích lại với Guild master những gì đã xảy ra ở ngôi làng đó.
「Cô đấy! Đừng có làm chuyện liều lĩnh thế chứ!」
Trên đường về, chúng tôi lại gặp thêm một nhân viên Guild khác.
「Guild master!」
「Có chuyện gì thế?」
「Tại sao ngài lại ở đây? Không phải ngài đã rời đi để tiêu diệt Black Viper rồi sao? Lẽ nào…」
「À, về con Black Viper thì cô gấu này đã tự tay tiêu diệt nó rồi」
「Chỉ một người thôi sao!?」
Anh ta nhìn sang tôi với ánh mắt khó có thể tin được.
「Rồi, vậy cậu đến đây có chuyện gì?」
「Um, thật ra thì “Cú độc nhãn”-san không thể đến chi viện vì anh ấy bị trúng thực. Helen đang gấp rút tìm kiếm các mạo hiểm giả phù hợp để thay thế. Tôi được lệnh mang tin tức ấy cho Guild master càng sớm càng tốt, nhưng mà…」
Anh ta lại nhìn sang tôi một lần nữa.
Hey, tự nhiên cứ ngó tôi hoài là sao vậy hả?
「Được rồi. Mọi chuyện đã được giải quyết nên cậu cũng về chung với bọn ta luôn đi」
Thế rồi chúng tôi cùng nhau trở về thị trấn.
Mặc dù có nhiều thứ xảy ra khiến chuyến thám hiểm trong ngày của tôi kéo dài ra tận hai ngày. Nhưng kết quả thu được khiến tôi cảm thấy hài lòng với công sức bỏ ra nên chẳng sao cả.
Maa~ dù sao cũng không cần gấp rút nữa nên chúng tôi để lũ ngựa và các bé gấu thong thả tiến về thị trấn.
Ngay khi bước vào Guild, Helen nhìn thấy chúng tôi và phóng tới với khuôn mặt giàn giụa nước mắt.
「Yuna-san, Guild master… chẵng lẽ… không thể nào…」
「Helen… mọi việc vẫn ổn」
「Eh?」
「Black Viper bị tiêu diệt rồi」
「T-Thật sao ạ!? Uwaa! Cảm ơn chúa. Tôi đã không thể liên lạc với những người đủ khả năng chi viện, cũng không có đủ thời gian nữa… Tôi đã thực sự lo lắng lắm đó! Đúng là Guild master có khác, dù là Black Viper cũng không thể làm khó ngài」
「Ta có làm được gì đâu. Yuna đã xử đẹp nó trước cả khi ta đến nơi luôn đấy」
「Hảảả…?」
「Ta biết cô nghĩ gì. Nhưng đó là sự thật」
「Yuna-san, em tài thật đó」
「Thôi được rồi, dù sao hôm nay cũng đã trễ. Yuna, phiền cô quay lại đây vào ngày mai. Việc kiểm tra nguyên liệu Black Viper hay báo cáo với cấp trên bọn ta sẽ xử lý giúp cô. Như vậy được chứ?」
「Được thôi」
「Về nghỉ ngơi đi, sau khi khỏe lại thì hãy đến Guild. Chúng ta còn rất nhiều việc phải làm đấy」
「Maa~ đã hiểu」
Tôi rời khỏi Guild mạo hiểm và trở về nhà gấu.