「Yuna-oneechan」
「Sao thế, Fina?」
「Chị muốn mua trang phục như thế nào ạ?」
「Hm, chị muốn mua một bộ quần áo để mặc dưới lớp đồ gấu này trước đã」
Tôi kéo bộ đồ gấu ra một chút.
Ở trong đó vẫn chỉ có mỗi bộ đồ lót thôi.
Nếu có thêm một chiếc áo phông tình cờ xuất hiện thì tôi cũng không phàn nàn gì đâu Kami-sama ới!
「Vậy chị muốn đến cửa hàng đắt tiền hay bình dân ạ?」
「Chị nghĩ chỗ nào cũng ổn thôi. Nhưng mà chúng có sự khác biệt gì sao?」
「Các cửa hàng sang trọng, đắt tiền là nơi giới quý tộc thượng lưu thường hay lui tới ạ. Em chưa bao giờ vào thử bên trong nhưng nghe bảo chất lượng quần áo của họ rất tốt, và rất mắc tiền nữa. Các cửa hàng thông thường thì bán đồ với mức giá vừa phải, phù hợp cho dân chúng hơn. Ngoài ra còn có cả các cửa hàng chuyên bán đồ đã qua sử dụng nữa. Chị nghĩ sao?」
Cá nhân tôi muốn đi đến cửa hàng đắt tiền hơn, cơ mà trông Fina có vẻ sợ nơi đó lắm. Có gì không ổn với cửa hàng đó sao? Thật ra thì em ấy hơi lo lắng khi nhắc tới hai chữ “Quý Tộc” nên tôi đoán nguyên nhân của việc này là do bọn họ ha, liệu quý tộc ở thế giới này có xấu xa như trong tiểu thuyết không?
Maa~ dù sao tôi cũng nên suy nghĩ về bộ dạng lúc này của mình trước, khả năng tôi bị đuổi ra ngoài ngay khi vừa bước chân vào cửa tiệm cũng không thấp đâu. Trong trường hợp đó thì tôi hoàn toàn ổn với việc mua quần áo ở một cửa hàng thông thường.
Tất nhiên tôi bỏ qua mấy tiệm quần áo sé-cần-hen.
Không như mấy tên biến thái, tôi không thích mặc đồ lót đã qua sử dụng tí nào đâu. Cho dù giặt sạch rồi cũng không.
「Chúng ta thử đến cửa hàng quần áo thông thường trước nhé. Sau đó chị sẽ quyết định địa điểm tiếp theo」
Fina vui vẻ đưa tôi tới một tiệm may.
Ở đó, một chị gái tầm tuổi 20 đến chào đón chúng tôi khi chúng tôi bước vào cửa tiệm.
Và tất nhiên khi vừa nhìn thấy tôi, nụ cười của chị ấy tắt ngúm. Nhưng tôi sẽ rộng lượng bỏ qua vẻ mặt sững sờ một vài giây trước khi nụ cười chuyên nghiệp của chị ấy được phục hồi trở lại.
「Xin chào quý khách. Có thể cho chị biết hôm nay các em muốn tìm loại trang phục như thế nào không?」
「Em muốn mua đồ lót và một số quần áo khác nữa ạ」
「Đồ lót thì nằm ở phía bên kia, em cứ tự nhiên lựa chọn nhé. Nhưng bọn chị không có quần áo phù hợp với kích cỡ bộ trang phục của em…」
Không, không, em muốn mua quần áo cho mình chứ không phải cho bộ đồ gấu! Chị ấy đang xem tôi là một linh vật sao?
「Chỉ cần em mặc vừa là được rồi ạ」
Tôi và Fina tiến đến quầy đồ lót trước.
Hiện giờ đây là điều thiết yếu để tôi có thể tránh khỏi cuộc sống chỉ mặc mỗi chiếc quần lót gấu-san.
Mặc dù đồ lót tôi lựa chọn đều dựa trên ý kiến của Fina thôi. Tôi không biết gu thời trang của thế giới này nên đây là phương án an toàn nhất.
Và như vậy, tôi đã xoay sở để kiếm được cho mình một vài chiếc quần lót dễ thương. Thế nhưng ở đây lại không có áo ngực. Có vẻ như chúng cũng không tồn tại ở thế giới này.
Tôi đồng thời cũng mua được thêm một số bộ quần áo tôi có thể mặc hàng ngày, bên dưới bộ đồ gấu nữa.
「Cảm ơn em nhé, Fina」
「Không có gì đâu ạ, em cũng rất vui vì có thể giúp chị. Vậy chị muốn đi đâu tiếp theo?」
「Hm, em có biết hiệu sách hay thư viện nào ở trong thị trấn không?」
「Ở đây không có thư viện đâu ạ, em nghe nói chỉ thủ đô mới có thứ đó thôi. Nhưng gần đây có một hiệu sách ạ」
「Vậy đưa chị tới hiệu sách đó nhé, nhưng trước đó chị muốn ăn trưa. Em có đề xuất gì không?」
「Hm, nơi nào cũng được ạ?」
「Đúng đó」
「Vậy, quán trọ mà chị đang ở thì sao? Em nghe nói thức ăn ở đó rất ngon, nhất là bữa trưa đó ạ. Mặc dù em chưa từng ăn ở đó bao giờ」
「Ở quán trọ sao?」
「Vâng, các mạo hiểm giả thường chỉ ở trọ qua đêm thôi nên vào ban ngày công việc chính của quán là phục vụ cho các thực khách đến ăn trưa đấy ạ」
「A, ra là thế. Vậy chúng ta đến đó nhé」
Và chúng tôi cùng nhau trở về quán trọ.
Đúng như Fina nói, nơi này vào buổi sáng giống quán ăn hơn là một quán trọ. Những thực khách đói bụng đứng đầy trước cửa cùng với mùi thơm của thức ăn thoang thoảng trong không khí có lẻ là đủ để chứng minh chất lượng của món ăn nơi đây.
「Xin chào quý khách. A, là Yuna-chan, cậu về sớm thế?」
Elena để ý thấy chúng tôi trong khi đang dọn dẹp đống bát đĩa còn sót lại trên bàn.
「Tụi tui trở về để ăn trưa」
「Có phí riêng cho bữa trưa đó nha」
「Tui biết rồi. Cơ mà còn chỗ nào để ngồi không?」
「À thì, cậu thấy đó, quán giờ chật kín rồi. Nhưng chờ một lát sẽ có chỗ trống thôi」
「Nếu thế tớ có thể ăn trên phòng mình được không?」
「Được thôi. Chờ một chút nhé, tớ sẽ chuẩn bị phần ăn cho cậu ngay, dù sao thì tớ cũng sắp xong việc rồi」
「Vậy giờ tớ sẽ chọn thực đơn ha. Fina, em muốn ăn gì nào?」
「Hm? Em sao? Không cần quan tâm đến em đâu, chị cứ ăn đi ạ」
「Maa~ đừng lo về việc đó, em đã đi cùng chị từ sáng đến giờ nên cũng đói rồi đúng không? Lát nữa em còn phải dẫn chị đến hiệu sách nữa nên đây là phần thưởng hợp lý mà」
「Nếu như vậy thì… em cảm ơn ạ」
Sau khi chúng tôi ngồi chờ một lúc, Elena cuối cùng cũng xông vào phòng với đầy ắp thức ăn trên tay.
「Cảm ơn vì đã chờ, thức ăn đến đây」
「Thankiu. Đặt lên bàn giúp tớ nha」
「Sau khi ăn xong nhớ mang chén đĩa xuống bếp nhé」
「Rõ thưa sếp!」
「Vậy chào nhá, đừng có quên đấy」
Thực đơn hôm nay gồm có bánh mì mềm, một số món thịt và xà lách trộn.
Nhìn những dĩa thức ăn ngon lành được bày ra trên bàn làm tôi nhớ đến những món ăn được giới thiệu trên t.v lúc tôi còn ở thế giới cũ.
Mà nhắc mới nhớ, không biết ở thế giới này có gạo không ha?
Tôi là một người Nhật, thế nên tôi cần cơm, tương đậu nành và miso để sống sót.
Đến giờ thì vẫn ổn, vì hôm nay mới chỉ là ngày thứ hai tôi ở đây thôi, nhưng rồi chắc chắn tôi sẽ muốn được ăn chúng. Mong là tôi có thể tìm thấy chúng đâu đó trong thế giới này.
「Fina, chúng ta hãy ăn trong khi thức ăn vẫn còn nóng nào」
「Vâng, itadakimasu」
「Bánh mì mềm ghê ha~ hương vị của thịt cũng rất tuyệt」
「Vâng, ngon lắm ạ」
Fina bất chợt dừng ăn.
「Có chuyện gì thế, Fina?」
「Um..Yuna-oneechan..」
「Hm?」
「Em có thể mang một nửa phần thức ăn này về nhà được không ạ?」
「Tại sao thế?」
「Em muốn mẹ và em gái cũng được ăn những món ngon thế này...」
Em ấy nói thế trong khi nhìn vào đĩa thức ăn.
Có lẽ vì tôi không có một gia đình hoàn chỉnh nên tôi không thể hiểu được, nhưng những cảm xúc của Fina rất quan trọng đối với tôi.
「Được thôi, nhưng em cứ ăn đi. Lát nữa chị sẽ mua thêm hai phần, à không, ba phần để gia đình em có thể thưởng thức bữa tối nay cùng nhau nhé」
「Như thế không được đâu Yuna-oneechan…」
「Maa~ cứ coi hôm nay là một dịp đặc biệt đi. Không phải một chuyện thường xuyên diễn ra đâu nên em đừng lo lắng về nó nhé」
「..Vâng, em hiểu rồi, cảm ơn chị ạ」
Sau khi ăn xong và mang bát đĩa xuống cho Elena, tôi đặt thêm phần ăn cho ba người nữa.
Và với chiếc bụng đã được lấp đầy, chúng tôi cùng nhau đi đến hiệu sách.
Có vẻ như nó nằm phía ngược lại so với lộ trình đi đến cửa hàng vũ khí ban sáng.
Trên đường đi, tôi vẫn đóng vai trò là tâm điểm chú ý thu hút tất cả ánh mắt của người đi đường. Nhưng thật đáng tiếc, tôi đã dần quen với chuyện đó rồi, thế nên tôi chẳng để ý tới chúng nữa mà tiếp tục thẳng tiến.
Tôi đã nghĩ đến việc thay bộ đồ gấu sang bộ đồ mà tôi vừa mua lúc nãy, thế nhưng nếu chuyện xảy ra trong Guild lặp lại một lần nữa tôi sẽ không có khả năng ứng phó kịp thời. Thế nên tôi quyết định sẽ không cởi bỏ bộ đồ gấu này cho tới khi tôi chắc chắn mình đã an toàn.
Sau một hồi đi bộ, chúng tôi đã đến được hiệu sách ở phía cuối con đường.
Nó nhỏ hơn những gì tôi nghĩ.
Ý tôi không phải là tất cả nhà sách ở Nhật đều lớn, nhưng hiệu sách này thậm chí còn nhỏ hơn cả hiệu sách ở nông thôn nữa cơ.
Các quyển sách cũng không được sắp xếp ngăn ngắn trên kệ mà thay vào đó lại xếp thành từng chồng trên mặt đất.
Để tìm một quyển sách chắc sẽ khó khăn lắm đây.
「Xin chào, các con muốn tìm gì?」
Một bà lão bước ra chào đón chúng tôi.
「Bà ơi, bà không sắp xếp chúng lại sao?」
「Bà biết vị trí của mọi thứ nên việc đó không cần thiết nữa. Con muốn tìm loại sách nào sao?」
「Con muốn một quyển sách chứa thông tin liên quan đến các loại quái vật ở thế giới này và một quyển sách liên quan đến pháp thuật. Nếu bà có cả bản đồ nữa thì càng tốt ạ」
「Chờ bà một chút nhé」
Bà lão đi vào phía sau cửa hiệu.
Một lúc sau, bà ấy trở lại với một vài quyển sách trên tay.
「Quyển này và quyển này nói về quái vật」
Bà ấy đưa tôi hai quyển sách.
「Các loài quái vật thông thường đều được giới thiệu trong đây. Còn quyển này là về các sinh vật huyền thoại. Con thấy thế nào?」
「Con sẽ lấy cả hai ạ」
「Vậy sao? Được rồi, đây là sách về ma thuật. Nhưng nó chỉ dành cho người mới thôi」
「Con sẽ lấy nó luôn ạ」
「Đây là tấm bản đồ giới thiệu thông tin về các vùng phụ cận quanh thị trấn này. Nếu đến thủ đô, con sẽ tìm được một tấm bản đồ chi tiết hơn」
「Như vậy là được rồi ạ. Con cảm ơn bà rất nhiều」
Tôi trả tiền và rời khỏi hiệu sách.
Tôi đã nghĩ rằng việc tìm kiếm sách sẽ tốn rất nhiều thời gian cơ, nhưng nhờ có bà chủ hiệu sách mà việc này chỉ diễn ra trong vỏn vẹn có vài phút.
Với chúng, các mục tiêu hôm nay của tôi đã hoàn tất.
「Yuna-oneechan, chị muốn đến nơi nào tiếp theo?」
Hm, tôi nghĩ có lẽ đã đến lúc tạm biệt Fina và trở về quán trọ rồi.
「Cảm ơn em nhiều nha, Fina. Chị đã hoàn thành mục tiêu trong hôm nay rồi nên giờ chị sẽ quay về quán trọ để đọc sách. Em chắc cũng đã mệt sau khi dẫn chị nhiều nơi như vậy rồi đúng không?」
Tôi nhờ có giày gấu nên không cảm thấy mệt chút nào hết. Nếu không vì có chúng thì một con hikikomori như tôi hẳn đã kiệt sức ngay khi vừa đến cửa hàng vũ khí rồi.
「Em vẫn ổn ạ」
Tuy vậy, Fina vẫn ổn.
Maa~ xét cho cùng thì em ấy hoàn toàn khác biệt với giống loài hikikomori như tôi.
「Chị cũng muốn đến thăm cửa hàng tạo tác công cụ và giáp trụ nữa, nhưng chị nghĩ sẽ để chúng cho dịp khác, hôm nay chỉ tới đây thôi. Còn em thì sao, Fina? Em định làm gì tiếp theo?」
「Um.. dù vẫn còn sớm nhưng em sẽ mang thức ăn chị Elena nấu về ăn cùng gia đình ạ」
「Okay. Vậy thì, đây. Đây là tiền công hôm nay của Fina nhé」
Tôi đưa cho em ấy một đồng bạc.
「Tiền công của em ạ? Như thế có ổn không? Chị thậm chí còn trả tiền cho bữa tối của gia đình em nữa」
「Chị đã nói rồi đó, hôm nay là một dịp đặc biệt」
「Em cảm ơn chị nhiều lắm ạ」
Sau khi chào tạm biệt Fina, tôi trở về phòng của mình.
Vì vẫn còn thời gian trước bữa tối nên tôi quyết định sẽ nghiên cứu những quyển sách tôi vừa mua.
Trước tiên là bản đồ.
Đây là khu rừng mà tôi đặt chân đến ngay sau khi bị “quẳng” đến thế giới này thì phải?
Nó ở khá xa so với thị trấn ha.
Thủ đô thì nằm ở hướng ngược lại tính từ khu rừng.
Dựa vào tấm bản đồ này tôi không thể ước lượng được khoảng cách từ đây đến đó nên không biết có xa lắm không nữa?
Nếu chọn điểm đến kế tiếp là thủ đô thì sao?
Tôi sẽ suy nghĩ về chuyện đó sau, ngoài ra thì xung quanh thị trấn này còn có thêm một vài làng mạc nữa.
Đó cũng là tất cả những thứ có thể tìm được trên tấm bản đồ này luôn. Ước gì tôi có được tấm bản đồ chi tiết hơn một chút.
Nếu có một hệ thống bản đồ giống trong game thì tiện thật ha.
Tiếp theo, tôi lấy quyển sách ma thuật ra.
Tựa đề của nó là “Ma thuật Sơ cấp dành cho người mới”
Vậy chắc là còn phiên bản Trung Cấp và Cao Cấp nữa đúng không?
Chúng có được bày bán ở thủ đô không?
Maa~ chuyện đó cũng để sau vậy.
Tôi lật trang sách và bắt đầu đọc.
Fumu fumu.
Un un.
Tôi hiểu rồi.
「Thử nghiệm một chút mới được. Đầu tiên, tập trung ma lực lại nào…」
Tôi thử làm điều đó như hồi còn ở trong game.
Trong game, bạn phải tập trung ma lực vào trong lòng bàn tay và đưa ra câu lệnh hay còn gọi là thần chú để kích hoạt ma thuật. Nếu tập trung ma lực vào tay phải, ma thuật sẽ khởi phát từ tay phải và ngược lại.
Những người chơi thuận cả hai tay thường trở thành chủ đề bàn cãi khi game trở nên phổ biến hơn.
Còn tôi ư?
Tôi chỉ là một người bình thường thuận tay phải thôi.
Thế nên tôi thử tập trung thứ gọi là ma lực ấy trong lòng bàn tay phải của mình.
Sau khi cảm nhận được nó một cách rõ ràng, tôi đưa ra mệnh lệnh.
「Ánh sáng」
Ở giữa căn phòng, từ lòng bàn tay của tôi, nổi lên… một quả cầu ánh sáng?
Những cảm xúc sâu lắng trong lần đầu thi triển ma thuật thành công không là gì khi so sánh với sự ngạc nhiên của tôi lúc nhìn thấy hình dạng của quả cầu ánh sáng.
Không còn nghi ngờ gì nữa, nó là ánh sáng… gấu. Thay vì một quả cầu ánh sáng bình thường, nó lại có một khuôn mặt gấu.
Tôi thề rằng nó có cùng khuôn mặt với găng tay bé gấu mà tôi đang mang.
Tôi có một linh cảm kỳ lạ, thế nên tôi quyết định mở bảng trạng thái xem thử.
______________________________________
Tên: Yuna
-------------
Tuổi: 15
Cấp độ: 8
Kỹ năng: Ngôn ngữ dị giới, Ký tự dị giới, Hộp vật phẩm của Gấu, Mắt Gấu Cute
Ma thuật: Ánh sáng gấu
------------------------------
Trang bị: Set Đồ Gấu
*Tay phải – Găng tay Gấu Đen (Không thể giao dịch)*
*Tay trái – Găng tay Gấu Trắng (Không thể giao dịch)*
*Chân phải – Giày Gấu Đen (Không thể giao dịch)*
*Chân trái – Giày Gấu Trắng (Không thể giao dịch)*
*Trang phục Gấu Đen (Không thể giao dịch)*
*Đồ lót gấu (Không thể giao dịch)*
___________________________________________________
Một dòng ma thuật đã được thêm vào bảng trạng thái.
___________________________________________________
Ánh sáng Gấu
----------------
Bằng cách tập trung ma lực vào lòng bàn tay, một quả cầu ánh sáng mang hình dáng một bé gấu dễ thương sẽ được hình thành.
___________________________________________________
Rồi, bỏ chuyện đó qua một bên, liệu tôi có thể thi triển ma thuật mà không cần mang găng tay gấu được không?
Để kiểm tra, tôi thử cởi đôi găng tay gấu ra và kích hoạt ma thuật với cùng một cách thức tôi làm ban nãy.
Đúng như tôi dự đoán, không có ánh sáng nào phát ra hết. orz
Uuu.. tôi đã trở thành một với bộ đồ gấu mất rồi.
Tôi đeo đôi găng tay vào với đôi mắt ngấn lệ.
Tôi muốn thực hành ma thuật thêm chút nữa, nhưng không thể làm điều đó trong phòng trọ được.
Thôi thì tôi sẽ dành cả ngày hôm nay để đọc sách.
Sau đó tôi xuống lầu để dùng bữa tối, một bữa tối rất ngon miệng. Và rồi tôi đi tắm, thay sang bộ đồ gấu trắng và nằm lên giường để hồi phục lại thể lực đã bỏ ra trong hôm nay.
「Chúc ngủ ngon~」